1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quân Môn Sủng Hôn - Tử Tang Phỉ Phỉ (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 49: Thiếu nhân tình


      Nhận lấy tài liệu, mới nghe thấy hỏi, Dịch Khiêm đột nhiên khẽ sửng sốt chút, tiếp theo khẽ cười tiếng, nụ cười nhạt nhòa khó nén chứng tỏ bây giờ rất vui vẻ.

      “Mảnh đất ở thành Tây kia cũng lớn, dự án này tôi còn có thể làm chủ.” xong, đứng lên đến nhấc điện thoại nội bộ bàn làm việc: “Thư kí Văn, đưa tư liệu về dự án ở thành Tây vào.”

      Tiện tay lật xem tài liệu, hiệu quả làm việc của Văn Khâm cao, trong chốc lát đem tài liệu vào.

      Bên cạnh ghế salon, Văn Khâm đứng yên tĩnh bên, tay cầm xấp tài liệu, mực cung kính nhìn bóng dáng xem tài liệu ngồi ghế sofa: “Tổng giám đốc, đây là tài liệu ngài cần.”

      Dịch Khiêm ngẩng đầu lên, tiện tay nhận lấy tài liệu, đem tài liệu đnag coi ở trong tay đưa cho , “ xem chút điều kiện tập tài liệu.”

      “Vâng.” Gật đầu cái, Văn Khâm nhận lấy tài liệu, lùi snag bên cẩn thận lật xem.

      “Tổng, tổng giám đốc?” Nghe xong cách gọi của Văn Khâm, Úc Tử Ân ngẩn người, lúc lâu mới bừng tỉnh là mình nghe được cái gì, sững sờ nhìn về phía Dịch Khiêm cúi đầu xem văn kiện, lại nhìn Văn Khâm bên cạnh, “.. ấy là người phụ trách công ty QM?”

      Văn Khâm liếc nhìn người có ý định trả lời vấn đề này, do dự chút, gật đầu cái, “À…Đúng, Úc tiểu thư, ấy chính là đại boss của công ty chúng tôi.”

      “…” Bừng tỉnh hiểu ra, ý thức được những gì mình vừa , quả thực là hết sức ngốc mà!

      “Được rồi, tài liệu tôi đều xem rồi, điều kiện tính là quá hà khắc.” Khép lại tài liệu, Dịch Khiêm Khiêm đột nhiên nhàn nhạt ngẩng đầu lên, ánh mắt tối tăm nhìn về phía người con còn khiếp sợ, “ Trở về có thể với Úc tổng dành ra chút thời gian tới đây cùng quản lý nghiệp vụ của QM, hoặc là cùng tôi chuyện cũng được.”

      “Tốt…tôi trở về chuyện với cha mình, Dịch Khiêm tổng, cám ơn người giúp tay! Tôi cho là…”

      “Ừ, cho rằng cái gì?” nhìn hiểu, khóe miệng chứa đựng nụ cười nhạt.

      “Tôi cho rằng giúp, tùy tiện gạt tôi, tôi cũng chỉ giao phó cùng cha mình như vậy. Dù sao cũng biết, công ty của ba tôi nếu tham dự cạnh tranh mảnh đất thành Tây kia, nhất định kéo theo người giúp đỡ, tình nguyện cùng ông hợp tác, tôi có chút ngoài ý muốn.”

      Hôm nay, mặc dù mang theo hi vọng mà đến nơi này, nhưng cũng tư tưởng nhận lấy từ chối, lại nghĩ rằng đường đường là người phụ trách tập đoàn lại tình nguyện giúp đỡ !

      Càng khiến ngờ chính là, vẫn cho rằng chỉ là quản lý cấp cao của tập đoàn QM, lại nghĩ rằng là tổng giám đốc của QM, trước kia mình vì sao lại ngu như vậy, đem coi thường chứ?

      “Hai công ty hợp tác, nếu thắng hai bên đều có lợi, tôi nhìn trúng chính là phát triển lâu dài chứ phải lợi ích thiển cận trước mắt, cùng với tập đoàn Bảo Úc hợp tác đối với chúng tôi cũng phải là có lợi, ít nhất tập đoàn Bảo Úc có thứ mà QM chúng tôi có, đây chính là ưu thế.”

      Khẽ cười tiếng, chậm rãi đứng lên, đem tài liệu về mảnh đất thành Tây gấp lại, quay đầu nhìn Văn Khâm phân phó: “Thư ký Văn, trở về với các phòng, dự án này chúng ta hoàn chỉnh lại thêm lần, cùng với tập đoàn Bảo Úc hợp tác.”

      “Vâng…” Hình như ngờ tổng giám đốc lại đột nhiên thay đổi chủ ý, Văn Khâm ngẩn người, cuối cùng vẫn gật đầu cái.

      Tập đoàn Bảo Úc gần đây vấp phải trắc trở ở khắp nơi, chuyện này phải là tổng giám đốc biết, đột nhiên ấy lại thay đổi chủ ý cạnh tranh dự án này, tiếp theo lại muốn hợp tác cùng tập đoàn Bảo Úc, đây lẽ là nể mặt của Úc Tử Ân chứ?

      Lập tức bỏ qua vài triệu tiền lãi qua tay cách dễ dàng, lại mang theo cản trở, chuyện này thực phải là tác phong của người phụ trách tập đoàn QM.

      Đứng lên, côc ảm kích nhìn , “Dịch tổng, chuyện này cám ơn , hạng mục công việc cụ thể cũng là bên cùng với người của công ty Bảo Úc chuyện, tôi cũng am hiểu lắm!”

      “Được, chuyện hợp tác cần quá lo lắng, điều kiện của Bảo Úc cũng khoongt ính là hà khắc, cơ hội hợp tác của dự án này là rất lớn!”

      “Ừ, là cám ơn !” Trừ cám ơn, cũng biết nên gì, chuyện của công ty hiểu, nhưng chịu giúp tay, sao cũng là cái ơn huệ lớn bằng trời.

      “Được rồi, cần cám ơn qua snhieeuf, nếu muốn cám ơn tôi, hôm nào mời tôi ăn cơm là tốt rồi!”

      “Được, lời định! Nhưng mà lần này tôi muốn lần mời khách để tôi trả hóa đơn, nếu biểu lộ được thành ý của tôi.” Bởi vì lần trước mời cơm hóa đơn lại do trả, lần này thiếu người ta ơn huệ lớn như vậy, lời cám ơn này luôn luôn nhớ kỹ.

      “Ừ, vui vẻ là tốt rồi!” dưới nụ cười sáng rỡ của , đột nhiên có loại cảm giác ấm áp như gió xuân.

      Úc Tử Ân vừa mới , Văn Khâm liền ôm tài liệu gõ cửa phòng vào, liếc nhìn bóng dáng đứng bên cửa sổ, nghiêng người đặt xuống các tài liệu.

      “Boss” bên cửa sổ, Văn Khâm dừng bước, gọi khẽ.

      “Ừ.” Xoay người, Dịch Khiêm đột nhiên liếc nhìn dáng vẻ muốn lại thôi của người kia, khẽ cười tiếng, “muốn cứ !”

      “Ngài vì sao lại đột nhiên muốn cùng công ty Bảo Úc hợp tác, với khả năng cùng với thực lực của công ty họ, chỉ làm liên lụy chúng ta, tài sao ngài lại…”

      “Mấy ngày trước ta đề cử cho ấy nhiều công ty, nếu phải vạn bất đắc dĩ, ấy cũng tới làm phiền ta, như vậy, nghĩ mình có nên cự tuyệt người khác như vậy sao?”

      “Nhưng…” thế nhưng cũng thể hi sinh lợi ích công ty làm cái giá nha, thương trường chuyện người gạt người là quá nhiều, cá lớn nuốt cá bé luôn là quy tắc bên trong thế giới này, Bảo Úc bằng người cũng chỉ có thể trách là năng lực chưa đủ thôi, phải sao?

      có nhưng nhị gì hết, cứ làm theo lời của tôi! Nếu ai có ý kiến gì, để bọn họ tới tìm tôi!” Khẽ vặn lông mày, trầm giọng câu, xoay người ngồi lại ghế làm việc.

      Thấy muốn giải thích thêm, Văn Khâm cũng dám hỏi nữa, boss làm việc luôn có quy tác của mình, làm thuộc hạ chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là đủ rồi..
      Last edited by a moderator: 26/8/14
      Chris, lylyxatieuman thích bài này.

    2. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      A tính kế chị à

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      là theo đuổi mà.ko phải tính kế đâu nàng.hehe.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 50: Người đầu tiên của


      Đem về tin tức tốt cho Úc Bảo Sơn, mới nghe đến công ty hợp tác là tập đoàn QM Úc Bảo Sơn chấn động ngay tại chỗ, lúc lâu vẫn bừng tỉnh.

      “Cha, cha! Người làm sao vậy? Vui mừng quá mức?” Úc Tử Ân đặt mông ngồi lên ghế làm việc, phất phất tay về hướng Úc Bảo Sơn, lúc này ông mới chậm rãi bừng tỉnh.

      Đôi mắt nhìn chằm chằm vào con bảo bối, gương mặt Úc Bảo Sơn là thể tin, vội vàng nhìn , liền hỏi: “Nha đầu, con làm sao thuyết phục được tập đoàn QM? Bọn họ là công ty đưa ra thị trường, làm sao chịu hợp tác cùng chúng ta?! Con xác định là con nhầm chứ?”

      có sai đâu mà, con chính theo chân tổng giám đốc của bọn họ chuyện, việc này còn nhầm lẫn sao? Chẳng lẽ tổng giám đốc của bọn họ phải gọi là Dịch Khiêm sao?” Nhìn dáng vẻ khiếp sợ của Úc Bảo Sơn, Úc Tử Ân hiểu ra sao.

      “Tổng giám đốc của QM? Làm sao con biết tổng giám đốc của QM?!”

      ta là bạn hữu của Đường Minh Lân, gặp ở câu lạc bộ, ấy cũng giúp con rất nhiều lần, thế nào?”

      “Nha đầu à, con có thể biết, Dịch Khiêm, chủ tịch tập đoàn QM nhưng ta là nhân vật rất giỏi! lời đồn trong Nghiệp giới , thân phận của ta thần bí, ở thành phố C có thể là thần long thấy đầu thấy đuôi, nhân vật phong vân, phải là trường hợp quan trọng xuất , người gặp qua cũng cực ít, cha con cũng tung hoành thương trường nhiều năm như vậy, cũng chưa có cơ hội cùng gặp mặt lần!”

      Chau chau mày, gương mặt Úc Tử Ân xem thường, “ sao? ấy cũng còn là người thần bí trong lời đồn nữa rồi chăng, chỉ là có chút nổi danh thôi.”

      Chắc vậy, thói quen khiêm tốn trong mắt người khác lại được xem là thần bí.

      “Tạp chí kinh tế tài chính lớn nhất thành phố chúng ta từng mời phóng vấn, đều là tay trở về! Nha đầu, con biết công ty Bảo Úc của chúng ta có thể cùng bọn ho hợp tác, ý nghĩa là như thế nào ?”

      “Cái gì?” Úc Tử Ân hiểu nhìn ông, hieur việc này có cái gì phải kinh ngạc.

      Nếu kinh ngạc, thân phận của Dịch Khiêm mới là khiến kinh ngạc lần, nếu hôm nay đến tập đoàn QM tìm , có lẽ cũng biết thân phận chân chính của .

      “Ý nghĩa là mảnh đất thành Tây kia, cha con 100% cơ hội lấy về tay, hiểu ?”

      “Chuyện kinh doanh con hiểu cũng muốn hiểu, tự cha hiểu thôi! Có thể hợp tác hay còn chưa nhất định! Cha đừng cản trở người ta là tốt rồi! Dù thế nào, tập đoàn QM cũng đưa ra thị trường, người ta thể xấu mặt đâu! Lần hợp tác này nếu phá hư, cha , người cũng đừng trông cậy vào việc tiếp tục lăn lộn nữa rồi!”

      “Ai da, cái này cha hiểu , cha trực tiếp theo sát dự án này đấy!” Úc Bảo Sơn cười thà, “Nha đầu, tập đoàn QM chịu hợp tác với chúng ta, có thể là hạ thấp bản thân rồi, lần hợp tác này nếu như đàm phán thỏa thuận xong, chúng ta phải cám ơn người ta tốt!”

      “Con biết , con với ta rồi, hôm nào mời ta ăn cơm.” Quan hệ lui tới đơn giản chính là như vậy, trả lễ luôn cần phải làm như vậy.

      “Ừ, đến nơi cao cấp, ăn cái gì đều được, đắt chút mới tốt, quay về cha lại trả cho con.”

      “Làm ơn, người ta sơn trân hải vị gì chưa từng ăn, càng quý hiếm ngược lại có vẻ càng tục khí!” Đối với cha, càng dắt tiền mới càng tốt, lại luôn đồng ý như vậy, đứng lên, khoát tay với ông, “ quấy rầy cha bận rộn nữa, con , đàm phán xong nhớ với con tiếng nhé!”

      “Được được được…con trở về cẩn thận chút!”

      ‘Biết biết…”

      Ngồi vào trong xe, Úc Tử Ân suy nghĩ chút, cuối cùng vẫn nhắn cho Dịch Khiêm cái tin, “Dịch thiếu, cám ơn ! Chừng nào có thời gian, tôi mời ăn cơm!”

      Mặc kệ dự án có ổn hay , Úc Bảo Sơn có thể yên lòng, cũng rất vui mừng.

      Trong phòng làm việc an tĩnh, báo tin nhắn đột ngột vang lên, người đàn ông trước bàn làm việc lấy di động qua nhìn chút, mở tin nhắn, dãy số quen thuộc nhảy vào mắt, khi đọc được những câu nhắn kia, môi khỏi giương lên nụ cười.

      “Ngày mai tôi có thời gian.” Hạ bút muốn ký tên, nhanh chóng nhắn lại vài chữ.

      “Vậy ngày mai tôi lái xe đến QM đón ? Như vậy mới có thể tương đối biểu thành ý của tôi…”

      “Được, chiều mai sáu giờ.” cũng kiểu cách với , nhàn nhạt đáp lại câu.

      “OK! Tôi đến đúng giờ!” cất điện thoại, hít hơi sâu, giống như buông xuống gánh nặng, nhàng rất nhiều.

      Khi khởi động xe, di động lại đinh đinh vang lên, xem chút, là bạn thân Thẩm Bùi Bùi gọi tới, vội nghe máy: “Thân ái, ở chỗ nào? Trở về chưa?”

      “Trở lại trở lại, mệt chết bổn cung rồi, nhanh tới sân bay đón tao.”

      “Được, chờ, tao đến ngay!” Khởi động xe, nhanh chóng về phía sân bay.

      tháng thấy Thẩm Bùi Bùi, rất nhớ, mới vừa bước vào sân bay, còn chưa tìm được người, bóng dáng màu trắng bổ nhào vào .

      “Ai nha, thân ái, tao nhớ mày muốn chết.” Nghiêng cooe, Úc Tử Ân sửng sốt chốc lát, tiếp theo khẽ cười, “Tao cũng nhớ mày lắm! cho tao nhìn xem, xem mày có bị nắng ăn cho đen thui .”

      Đứng thẳng người, Thẩm Bùi Bùi rất phối hợp, bày ra tư thế, “Đen nửa, đau lòng quá, chết tao rồi! Sớm biết như vậy xuất ngoại! Mày biết đâu, theo bên cạnh Lăng Thiếu Phong, bổn cung đây chính là “ba bồi”! Bồi ăn, bồi chơi còn bồi ngủ!”

      “Éc…thân ái, có chừng mực, nơi này là sân bay!” lúng túng nhìn ánh mắt xung quanh, Úc Tử Ân tức giận nhắc nhở.

      “Sợ cái gì, Bổn cung cũng phải dựa vào đàn ông mà sống!” Thẩm Bùi Bùi xì khẽ, khuôn mặt trẻ trung xinh đpẹ rất linh động, tính tình tùy tiện cũng ảnh hưởng đến khí chất của , tính tình sảng khoái như vậy ngược lại khiến cho người khác cảm thấy đnag làm bộ.

      “Tốt tốt, đừng kích động!” Úc Tử Ân quay đầu nhìn phía sau, thấy Lăng Thiếu Phong cùng về, hiểu hỏi: “Lăng Thiếu Phong là người nào? về cùng mày sao?”

      “Tự tao về trước, bổn cung phục vụ !” Hừ khẽ tiếng, vẻ mặt Thẩm Bùi Bùi khinh thường: “phẩm tính nam nhân đều đáng ghét!”

      Làm như nghe hiểu bạn đnag gì, Úc Tử Ân ngẩn người, “Cái gì?”

      “Tiện đó! ăn trong bát còn dám nhìn trong nồi!”

      “Éc …cái vấn đề này tao hiểu có hay .” Khẽ cười, khi Úc Tử Ân đnag muốn kéo bạn ra ngoài, tầm mắt lơ đãng thấy có bóng dáng cách đó xa đnag tới, khỏi dừng chút.

      bị kéo, Thẩm Bùi Bùi cũng dừng lại, nhìn cái, nhạy cảm nhìn theo hướng nhìn của

      Chỉ thấy hai bóng dáng có vẻ mệt mỏi đnag về hướng này, vai nam phải là người cùng Úc Tử Ân gây huyên náo dư luận Đường gia Tam thiếu sao? Nhưng mà người phụ nữ trong ngực , là ai?!

      Đường Minh Lân gặp dịp chơi phải chưa thấy, hoa hoa công tử trong trăm khóm hoa, phiến lá lại dính người, nhưng người hôm nay, nhìn sao cũng thấy có chút quen mắt?!

      “Tao nhìn nhầm, người phụ nữ này hình như là có quen biết nhỉ?” Nhất thời nhớ nổi gặp người kia ở đâu, Thẩm Bùi Bùi kéo vạt áo của Úc Tử Ân.

      “Người đầu của Đường Tam thiếu, Lâm Quân Dao.” Khẽ cười tiếng, Úc Tử Ân chậm rãi thu hồi tầm mắt, chống lại ánh mắt đau lòng của Thẩm Bùi Bùi, nhún vai cái, gương mặt thèm để ý, “Tao đây quay về đúng là trước có giặc chặn sau có truy binh rồi?”

      Trước Diệp Tư Mẫn, sau lại thêm Lâm Cảnh Nguyệt Quân Dao, cuộc sống sau này của chỉ sợ quá như ý!
      lyly thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 51: Bình thường cùng bình thường


      Lành lạnh quét mắt "gian phu dâm phụ" ân ái coi ai ra gì kia, Thẩm Bùi Bùi rất là khinh thường khẽ hừ tiếng, quay đầu có bộ mặt phớt tỉnh nhìn Úc Tử Ân: "Cậu, mặc kệ tới mấy, cậu đều là chánh cung nương nương, chỉ cần cậu còn chưa thối vị nhượng hiền, họ tới cậu giết , tới hai cậu bắt cả đôi!"

      "Thân , cậu quên à, tớ đây chỉ là chánh cung nương nương danh nghĩa, ở giữa chánh cung cùng mối tình đầu, cậu cảm thấy lấy tính tình Đường Tam thiếu, ấy lựa chọn người nào?"

      Khẽ cười tiếng, nhàn nhạt quay đầu nhìn hai bóng người chú ý tới bên này, độ cong khóe miệng yếu ớt tùy ý giơ lên, " phải tớ có lòng tin đối với mình, cũng phải là sức quyến rũ của tớ đủ, trong lòng ta ràng, ai cũng thay thế được, mà tớ, cũng nghĩ muốn thay mặt."

      "Haiz. . . . . . Các cậu! Nếu vậy, thay vì hành hạ lẫn nhau, còn bằng ly hôn !" Khẽ thở dài cái, Thẩm Bùi Bùi lắc đầu bất đắc dĩ, giữa bọn họ liên quan đến lợi ích buôn bán chắc chắn hiểu, nhất định có quá nhiều bất đắc dĩ mới có thể kiên quyết làm cho bọn họ dính dấp ở chung chỗ.

      Nếu như có thể, ngược lại hi vọng kỵ sĩ uy vũ đến, cứu vớt công chúa bị lạc phương hướng, rời xa tòa thành hoa lệ, ra ngoài tòa thành, có lẽ bầu trời đồng dạng.

      "Ly hôn mặc dù là tớ quyết định, nhưng cậu cũng biết, trong này có rất nhiều bất đắc dĩ, phải sao?" Kéo khóe miệng, quay đầu nhìn về phía hai bóng người dừng lại bước chân trước mặt, tư thái lạnh nhạt tựa như có lẽ làm xong, chuẩn bị nghênh đón khiêu chiến.

      Ở chỗ này thấy , Đường Minh Lân cũng có chút ngoài ý muốn, quay đầu liếc nhìn mềm mại bên cạnh, gương mặt tuấn tú nhàn nhạt xẹt qua tia lúng túng, cuối cùng vẫn còn chút để ý tay ôm vào ngang hông .

      "Ân Ân, sao em ở chỗ này?" Quét mắt nhìn đứng bên cạnh , khỏi nhíu mày, "Thẩm tiểu thư cũng ở đây, trùng hợp như thế? !"

      "Đúng vậy, là đủ khéo đó! Tới chỗ nào đều có thể nhìn thấy Đường Tam thiếu ôm mỹ nhân trong ngực, phúc khí của Bổn cung tốt!"

      Xì khẽ tiếng, mặt Thẩm Bùi Bùi khinh thường nhìn về phía dáng vẻ kệch cỡm của bên cạnh ta, ánh mắt cố ý mang theo quan sát liếc dưới mấy lần, váy dài màu trắng viền tơ, bên tai có hoa tai trứng gà, thanh thuần mềm mại giống em nhà bên cạnh, như vậy quả khiến đàn ông thích.

      Chau chau mày, Thẩm Bùi Bùi nhìn về phía Đường Minh Lân, giọng cợt nhã: "Lần này, Tam Thiếu đổi khẩu vị?"

      ". . . . . ." Đường Minh Lân liếc nhìn bên cạnh, lúng túng nhìn về phía Úc Tử Ân, muốn giới thiệu, Lâm Quân Dao vượt lên trước bước: "Xin chào, tôi tên là Lâm Quân Dao, tôi là. . . . . ."

      " là ai quan trọng, Bổn cung cũng muốn biết !" khách khí cắt đứt Lâm Quân Dao tự giới thiệu mình, mặt Thẩm Bùi Bùi khinh thường, "Tam Thiếu có quá nhiều đàn bà, Bổn cung có nhiều nhàn hạ thoải mái biết từng cái!"

      "Ân Ân. . . . . . vừa vặn đụng phải Quân Dao máy bay, cũng phải như em nghĩ!" Đổi lại là quá khứ, chơi phụ nữ phí tâm giải thích cùng , thậm chí cần mở miệng, nhưng mà về phần Lâm Quân Dao, thế nhưng lại thể giải thích.

      ra cũng biết thế nào, gần đây làm rất nhiều chuyện nằm ngoài dự đoán của , vào giờ phút này, thậm chí sợ hiểu lầm.

      " phải như em nghĩ ư? Tam Thiếu cảm thấy em nghĩ thế nào?" Khẽ cười tiếng, chút để ý nhìn người đàn ông trước mặt, lại nhìn chút như chim nép vào bên cạnh , "Em có nghĩ như thế nào, cũng nghĩ nhiều. Tam Thiếu chơi là bình thường , chơi mới bình thường."

      Dứt lời, ánh mắt của nhàn nhạt rơi vào mặt Đường Minh Lân, mặt đẹp xẹt qua khinh thường, " quấy rầy, chúng tôi trước! Bùi Bùi, chúng ta trở về thôi!"

      "Tốt!" Khẽ hừ tiếng, Thẩm Bùi Bùi tức giận trợn mắt nhìn Đường Minh Lân cái, quay đầu kéo cánh tay Úc Tử Ân, lôi kéo hành lý tiêu sái ra khỏi phi trường.

      "Ân Ân. . . . . ." Sau lưng, Đường Minh Lân gọi khẽ, muốn đuổi theo, bên cạnh lại kéo , "Minh Lân, đầu em hơi choáng váng. . . . . ."

      "Hả? Sao thế?" Mới nghe thanh nhu nhược của Lâm Quân Dao, Đường Minh Lân chợt bừng tỉnh, vịn bóng dáng xiêu vẹo bên cạnh chỉ chực sụp đổ, "Dao Dao, em làm sao vậy?"

      "Em sao, có thể do chênh lệch giờ. . . . . ." Tựa vào trong ngực Đường Minh Lân, Lâm Quân Dao nghiêng đầu nhìn hai bóng dáng xa, khóe miệng khẽ giơ lên, tự tin mà hài lòng.
      Chrislyly thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :