Chương 126: muốn tủi thân.
Trở lại thành phố C, cả ngày bận rộn cơ hồ giống như những ngày bình thường khác, thân là thư ký trợ lý tổng giám đốc, Úc Tử Ân muốn công việc bận rộn tính là nhiều, đại bộ phận vẫn là những nghiệp vụ quen thuộc, Văn Khâm giống như là bị Dịch Khiêm chiếm được đột nhiên bày mưu lập kế, dần dần các công tác giao cho có số là công việc thực tế, cánh cửa công ty nghiên cứu QM chỉ có công ty cao cấp mới có thể vào, mà cho dù có vào đoán chừng cũng hiểu.
Phòng trợ lý thư ký của Dịch Khiêm đột nhiên loại bỏ phụ nữ bên ngoài, mặt khác hai người đều là đàn ông, Dịch Khiêm đột nhiên là phụ nữ chú ý quá nhiều đối với ảnh hưởng trực tiếp đến công việc, cho nên bắt đầu dùng trợ lý năm để có thể giảm bớt ít phiền toái.
Cẩn thận nghĩ lại cũng đúng, như độc thân quý tộc xuất sắc như vậy, cơ hồ được tất cả các mộng tưởng, có thể kéo gần khoảng cách tiếp cận với chính là chuyện ước mơ tha thiết của các , càng khỏi phải đến chuyện cùng làm việc chung.
Trước sảnh điện thoại chổ đổ chuông, đầu bên kia truyền đến tiếng : "Thư ký Úc, bên này có tiểu thư Lâm Tiểu Uyển muốn gặp tổng giám đốc, xem có thể cho ta vào hay ?"
"... để ta lên !" Do dự chút, Úc Tử Ân nhàn nhạt mởi miệng, sau khi cúp điện thoại liền ấn nội tuyến cho tổng giám đốc: "Boss, tiểu thư LÂm Tiểu Uyển muốn gặp ."
" có ở đây." Đầu điện thoại bên kia, Dịch Khiêm dường như nghĩ ngợi nhiều liền trả lời.
"Em để cho ta lên đây." Cầm điện thoại, Úc Tử Ân quay đầu nhìn mắt nhìn thấy thư kí Văn Khâm, có chút hiểu.
Người kia thở dài, "Vậy để cho ta vào !"
"Được!" Cúp điện thoại ngẩng đầu lên nhìn Văn Khâm, khó hiểu hỏi: "Thư kí Văn, vì sao điện thoại trước sảnh lại chuyển đến cho tôi ở đây rồi vậy?"
"Đây là ý của Boss." Dường như sợ nghe , Văn Khâm dằn lại tính tình giải thích thêm câu: "Về sau ta có thể hoặc thể gặp ai, do quyết định, nhất là con ."
A..., biết !" Dịch Khiêm đột nhiên làm như vậy, khác nào là giao quyền cho , nào có thể gặp, nào thể gặp, do quyết định, này phải lừa gạt khích lệ sao? Thiệt thòi cho nghĩ ra!
"Đây là lịch trình của Boss hôm nay, giữa trưa cùng với đổng trưởng tập đoàn Lâm thị ăn cơm, tôi đón Lâm Tiểu Uyển đến lúc này là vì việc này, giữa trưa cùng Boss ăn cơm !"
"Tôi theo phải là bóng đèn sao? Phí sức làm gì?" Lâm Tiểu Uyển chọn lúc tan việc qua, tất nhiên là vì muốn cùng Dịch Khiêm ăn cơm, chen chân theo phải là gây hiềm khích với người ta sao!
"Lần này Boss vì từng là cộng , chỉ cần ở bên là được, có thể cần phải chuyện."
"A.., biết !" , bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, lúc ngẩng đầu thấy Lâm Tiểu Uyển xuất ở cửa phòng thư ký, nhìn thấy Úc Tử Ân, dường như sửng sốt, sau đó liền gương mắt tươi cười: "Ân Ân cũng ở đây sao? Tôi nghe đến QM làm, cũng là cho người ta hâm mộ! Hồi đầu tôi cũng cùng ba ba muốn tới QM làm, như vậy hai chúng ta có thể làm bạn rồi!"
Nụ cười cứng ngắc bắt đầu xuất , mặt Úc Tử Ân đổi sắc mở miệng: "Tiểu thư Lâm, đùa, Boss ở tại văn phòng chờ , vào thôi! Có muốn uống gì , chúng tôi cho người đưa vào."
"Tích lan hồng trà, cám ơn!" Nhíu nhíu mày, Lâm Tiểu Uyển lắc mông xoay người rời .
Trong phòng thư ký, Văn Khâm hơi vặn mi quay đầu nhìn , "QM có tiền lệ để cho trợ lý tổng giám đốc pha trà cho người ta, trái lại lại ngoại lệ rồi."
"Uhm? Vì sao? Đây phải là đạo đãi khách sao?" Bình thường ở các công ty, đều là trở lý pha trà cho khách, cũng biết là có cái gì đặc biệt.
"QM cần, đến văn phòng tổng giám đốc chuyện, bình thường đều là chuyện chính quan trọng hoặc là bạn bè của Boss, những tình huống khác đều là tại phòng khách, phòng khách có trợ lý pha trà cho khách." cười cái, Văn Khâm lấy sắp văn kiện. "Nếu , vậy ! Thuận tiện đem phần văn kiện này đưa cho Boss."
"A.., biết !" Gật gật đầu, Úc Tử Ân cầm văn kiện về hướng phòng trà nước, láy nước sôi đổ vào chén Hồng Trà, gõ mở cửa phòng giám đốc.
Nhìn thấy , Dịch Khiêm từ trong văn kiện ngẩng đầu, tầm mắt rơi vào chén Hồng Trà tay , hơi sửng sốt, mày kiếm bắt đầu vặn lại.
Đặt chén xuống bên cạnh tay Lâm Tiểu Uyên, nghiêng thân đem văn kiện đưa tới, "Boss, đây là thư kí Văn đưa em đưa cho ."
"Uhm, đặt ở đây ! Trợ lý Úc, về sau cần tự mình châm trà, đây là quy củ lập, đối với ai cũng vậy, mặc dù là khách."
"Vâng, biết ." Gật gật đầu, lui bên, rất nhanh liền nghe được tiếp tục phân phó: "Giữa trưa cùng ra ngoài xã giao."
"Được, nếu có gì phân phó, em ra trước." Gật gật đầu, xoay người rời , từ đầu đến cuối cũng chưa tự đánh giá bản thân mình bị liếc cái.
Mới ra văn phòng, Lâm Tiểu Uyển cười , giọng châm chọc truyền đen, con mắt nhìn người đàn ông cúi đầu tiếp tục làm việc, "Bất quá chỉ là rót cho em ly trà mà thôi, liền che chở ta như vậy sao? Là châm trà cho em sợ ta tủi thân sao?"
" suy nghĩ nhiều, đây là quy củ trong văn phòng của tôi, nếu muốn dùng trà, về sau có chuyện gì tìm tôi xin mời đến phòng khách, có trợ lý châm trà cho ." Dừng chút, ngẩng đầu, đạm mạc tiếp tục : "Trợ lý của tôi chì cần làm tốt công việc hằng ngày là được, chuyện bưng trà dâng nước tới phiên ấy!
" đến cùng, còn phải sợ ta ủy khuất, sợ làm hỏng thân phận của ta!" thanh cười , Lâm Tiểu Uyển nhíu mày chống lại ánh mắt của dần dần lạnh xướng, "Em vẫn biết tới cùng là ta có gì tốt hơn
em, vì sao chọn ta mà chọn em! Vẫn là, từ đầu đến cuối đều thích em?"
" đúng, từ đầu đến cuối đều có. Trước kia vì cảm ơn, tôi tưởng rằng cứu tôi mà thôi, nếu tại biết là hiểu lầm, như thế cũng cần phải trực tiếp dây dưa, sợ là đến lúc đó chỉ có mình bị thương mà mọi người chúng tôi đều bị thương."
"Là sao? Đối với ta có thể che chở, đối với em tàn nhẫn như vậy, Dịch Khiêm thay đổi, khiến em có chút quen rồi!"
"Thời gian năm năm, cũng đủ để thay đổi rất nhiều, ai là thay đổi." Cúi đầu, ký tên lên văn kiện, dơ tay nhìn thời gian. "Giữa trưa tôi muốn cùng ba liên hoan, lời mời của , chỉ sợ thể đáp ứng, thời gian cũng sai biệt lắm, cứ như vậy !"
"Em với ba cùng qua, giữa trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm, bằng chúng ta cùng nhau qua ?"
"Tôi cùng với trợ lý, tiễn rồi!" Giống như để ý tới lời , Dịch Khiêm nghiêng thân ấn nút điện thoại nội tuyến: "Thư ký Văn, tới văn phòng tôi chuyến."
Bị triệt để xem , Lâm Tiểu Uyển có chút thất bại, nhíu mày kìm nén cảm xúc thiêu đốt ở ngực, khẽ hừ tiếng xoay người rời .
Cửa phòng đóng sầm cai, Dịch Khiêm nhíu mày, khóe miệng tức giận lại ngẩng đầu là lúc Văn Khiêm gõ cửa tiến vào, giải quyết công việc ở trước bàn làm việc, "Boss, tìm tôi?"
Ném cây bút trong tay, Dịch Khiêm đột nhiên miễn cưỡng tựa lưng vào ghế ngồi, mắt nhìn về phía thư ký tay mình bồi dưỡng, thoáng mở miệng hỏi: "Lần này tập đoàn Lâm thị hợp tác dự án, cậu có cảm thấy được dã tâm của Lâm thị ở nơi nào? Tôi cũng nhận ra là ông ta hướng về phía mảnh đất kia."
"Tôi cũng cảm thấy như vậy, Lâm thị mặc dù có tâm cùng QM hợp tác khai phá mảnh đất kia nhưng mà ra sức thực với mảnh đất kia cũng ràng, hiển nhiên là phải hướng tới mảnh đất kia."
Vặn mi suy nghĩ, Văn Khiêm tiếp tục : "Tôi nghe mảnh đất 500m2 bên ngoài khi vực dường như bị chính phủ mua , Lâm thị nếu phải chú ý mảnh đất đó, đó chính là muốn lợi dụng chính phủ, nếu ông ta hợp tác với người khác khai phá mảnh đất kia tạo áp lực với chúng ta, mảnh đất kia thành củ khoai lang nóng phỏng tay ném cho chúng ta. Cho nên lần hợp tác này vẫn mong Boss cẩn thận."
"Vậy cậu có biết hay , mảnh đất bên trái kia, vốn dĩ là đồng ruộng, tại được đứng tên bởi danh nghĩa của Lâm thị."
"A, làm sao có thể? Chủ hộ trước phải vẫn chịu nhượng lại mảnh đất kia sao? Như thế nào đến tay Lâm thị rồi?" Mới nghe đến cái này, Vân Khâm ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn , " phải Lâm thị sử dụng thủ đoạn gì chứ?"
"Qủa là dùng thủ đoạn, tôi cũng vừa mới nhận được tin tức, nếu muốn hợp tac mảnh đất kia, chủ hộ vẫn còn ở nước ngoài, tôi liên lạc rồi. Nhưng mà tại muốn mảnh đất kia, trái lại đối với mảnh đất chính phủ lại cảm thấy có hứng thú, cậu , nếu chúng ta đem những cái này bắt đầu xây dựng khu sinh thái hoặc khu dân cư, gió Bắc thổi bên chúng ta, cậu cảm thấy chỗ nhà cửa này có người mua sao?"
"Ý của Boss là, kỳ thực Lâm thị cũng có chủ ý như vậy sao? Mục tiêu của ông ta chính là mảnh đất của chính phủ kia?"
"Uhm, lão hồ ly mưu kế hiểm, ông ta lôi tôi xuống nước đơn giản là muốn để tôi mua mảnh đất kia, chỉ tiếc tôi đối với mảnh đất có hứng thú, tuy gừng càng già càng cay, nhưng mà nghĩ muốn tính kế với tôi cũng phải dễ dàng như vậy." Từ ghế làm việc đứng dậy, thoáng thu thập mọi thứ bàn, "Luôn luôn khinh thường dựa vào quan hệ cửa sau, lúc này cũng , buổi tối tôi gọi điện thoại cho hai tôi, để cho ta qua đây chuyến, ngày sau cậu mời thị trưởng ăn bữa cơm, mảnh đất kia chính phủ muốn dùng như thế nào phía vẫn phải có người tài ăn mới được."
"Được, tôi biết !" Gật đầu, Văn Khâm ngẩng đầu nhìn , "Hôm nay cùng lão hồ ly ăn cơm nên kiềm chế chút."
"Yên tâm , tôi có chừng mực, có đôi khi, mê hoặc người cũng là loại thủ đoạn." cười, xoay người lấy áo khoác lưng ghế, tao nhã ra văn phòng.
Cửa phòng thư ký, lễ phép gõ cửa ki: "Thư ký Úc, thời gian đến rồi, thôi!"
"Đươc, Boss" Tiện tay tắt máy tính, Úc Tử Ân lấy túi sách từ trong ngăn kéo, chàm Văn Khâm tiếng rồi cước bộ theo .
Trong thang máy, Úc Tử Ân nhịn được nhìn người đàn ông bên cạnh, " theo xã giao, muốn em làm chút gì?"
"Em chỉ cần ở bên ăn là được, xã giao là chuyện của đàn ông."
"A...biết !"
Chương 127: Giữ gìn.
Bởi vì biết Lâm Tiểu Uyển cũng xuất trong tiệc liên hoan buổi trưa, Úc Tử Ân đường nhắc nhở bản thân mình châm chước chuyện, cất giâu tâm tư, trước mặt người này là bạn bè, phải là đại tiểu thư đơn thuần năm đó nữa rồi.
Dâng tấm ngăn trong xe, Dịch Khiêm quay đầu nhìn bên cạnh, cười , "Ăn bửa cơm mà thôi, cần phải khẩn trương. Bất quá chờ lúc đến bửa ăn, đối với cha của Lâm Tiểu Uyên, Lâm Toàn Minh, em nên đề phòng chút."
"Bác Lâm?" Hơi vặn mi, khó hiều nhìn , "Ông ta muốn đối phó rồi sao?"
"Có thể như thế, cái lão hồ ly Lâm Toàn Minh vẫn muốn chiếm lấy mảnh đất ở thành phố C, mà danh nghĩa của QM đối với mảnh đất đó là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của ông ta, cho nên từ lâu ông ta có tâm tư muốn sản nghiệp đất đai của QM biến mắt, tiến tới đạt mục đích bóp chết QM, Lâm Tiểu Uyên lần này trở về có tâm tiếp cận , chỉ sợ là vì mục đích của ông ta, về sau em chuyện với bọn họ, chuyện đề cập buôn bán tận lực cẩn thận chút."
"Uhm, em biết, nhưng mà gần đây QM phải hợp tác cùng Lâm thị sao? Chính là mảnh đất ở ngoại ô kia, đất chắc phải là cái bẫy mà bác Lâm cho ?"
"Dự án này từ lúc bắt đầu là cái bẫy, cho nên hôm nay mới mang em đến để dò thám ý tứ của ông ta. Mục đích của ông ta phải là mảnh đất kia, mà là mảnh đất chung quanh mảnh đất của chính phủ, việc này với ba em thương lượng qua, hy vọng ông ta cũng tới đạp cước, nếu đến lúc đó lộn xộn."
"Ba em cũng nhớ đến mảnh đất kia sao? Gần đây ông ta có phải rảnh rỗi có việc gì làm sao, sớm ông ta tiền bạc kiếm xong, mỗi lần cũng nghe em! Lúc đầu em nên gọi điện thoại cho ông ta, để ông ta cần nhúng tay vào việc này, miễn cho thêm phiền phức."
" với em, ông đáp ứng nhúng tay vô, bất quá, vì bồi thường tổn thất, để cho phó tổng ra dự án lền là cùng hợp tác với tập đoàn Bảo Úc, xem như bồi thường rồi."
"Ba em làm trước được việc kinh doanh, làm chi lại để ông ta ngang dọc, đôi đầu kéo chân QM về sau lại càng phiền phức."
"Nhưng mà về sau ông ta là cha vợ của , vì sao để cho ngang dọc, nếu ông ta đồng ý để cho con bảo bối của ông gả cho sao?" Nghiêng thân, cười nhéo mặt , con mắt ôn nhu.
Đỏ mặt, giận dỗi, "Em biết em nể mặt em, mà em cũng hy vọng ông quá mệt mổi, lại càng nghĩ cho thêm phiền toái."
"Đứa ngốc, đâu có phiền toái, đều là người nhà, hai nhà biết ? Về sao Bảo Úc có chuyện gì cũng gánh vác trách nhiệm." Đưa tay qua, ôm vào trong lòng, "Lúc chúng ta kết hôn là ngày quốc khánh, cũng giải quyết việc này về sao, chúng ta liền kết hôn ."
"uhm... Được...." Tựa vào ngựa , an tĩnh gật đầu.
Kết hôn là chuyện lớn, chưa bao giờ từng nghĩ muốn ủy khuất, còn có lão gia tử ra lệnh, để cho nở mày cưới vào cửa, vì thế phải rút ngắn càng nhiều thời gian càng tốt để chuẩn bị cho hôn lễ của mình, trước đây, những chuyện phiền toái này phải có hiểu biết, nếu sinh biến, với mà thể nghi ngờ là khiêu chiến rất lướn.
Xe dừng ở của Thập Tam Lâu, từ trong xe xuống, Dịch Khiêm lễ độ đến bên trái thay người trong xe mở cửa, giơ tay nhấc chân hết sức phong thái thân sĩ.
Địa điểm hẹn là ở lầu bảy, tầng món ăn Quảng Đông, dì Tương quản lý Thập Tam Lâu thấy bọn họ đến, nhiệt tình chào đón, "Khách đến, tôi đưa hai người ."
"Uhm." Dịch Khiêm nhàn nhạt đáp lại, ôm bên cạnh vào thang máy.
Thang máy chậm rãi hướng lên , Tương Di nghiêng thân mình nhìn hai người phía sau, dịu dàng cười: "Còn chưa chúc mừng hai người, định ngày kết hôn chưa?"
" định xong, ngày Quốc Khánh, đến lúc đó mong rằng dì Tương có thể đến." Nghiêng đầu nhìn người trong lòng, Dịch Khiêm đột nhiên khẽ.
"Đương nhiên, tôi đến đúng giờ." Boss kết hôn, dù có bận rộn cũng thể vắng mặt rồi.
Bước vào đại sảnh tầng bảy, Dì Tương làm cái tư thế mời hai người, đến bên quầy lấy thực đơn qua, tự mình phục vụ.
"Dịch tổng đến đây, hoan nghênh hoan nghênh!" Xa xa thấy Dịch Khiêm qua, Lâm Toàn Minh vội vàng từ ghế đứng dậy, liếc mắt ra hiệu cho cái, khách sáo đón chào.
"Lâm tổng, lâu gặp." Khách sáo vươn tay ra bắt tay, Dịch Khiêm đột nhiên nghiêng thân mình giới thiệu bên cạnh, "Đây là hôn thê của tôi, tại cũng là trợ lý thư kí, tiểu thư Úc Tử Ân, vậy Lâm tổng cũng biết."
"Đưỡng nhiên, Ân Ân chính là con bảo bối của Úc tổng, tính ra coi như là con cháu, đúng , Ân Ân?"
"Đúng vậy, bác Lâm, lâu gặp người vẫn mạnh khỏe! Thời gian trước cha tôi vẫn nhắc tới ông, muốn mời ông ghé qua làm khách quý."
"Tâm ý của Úc tổng, hôm nào mọi người cùng ăn bửa cơm ôn chuyện, tới, ngồi , đừng đứng nữa." Lôi Lâm Tiểu Uyển bên cạnh mình ngổi xuống, Lâm Toàn Minh nhìn người trẻ tuổi đối diện, khỏi cảm thán: "Tôi đúng là cục xương già, về sau phải dựa vào các người!"
"Lâm tổng đùa, người chính trực mạnh mẽ, Lâm thị cũng phát triển ngừng, làm sao có thể bắt đầu sinh thoái được? Chúng tôi là những vãn bối, còn phải học hỏi nhiều thứ muốn thỉnh giáo với ông!" cười, Dịch Khiêm mặt đổi sắc những lời xã giao khách sao bàn, khiêm tốn lạnh nhạt, trái lại lộ tài năng.
"Ai nha, Dịch tổng quá khiêm tốn rồi."
Ông tới, tôi xong những lời khách sáo, nghe thấy Úc Tử Ân hơi vặn mi, thích những trường hợp xã giao như vậy, gương mặt mang theo dối trá ứng phó đó đây.
Quay đầu thấy Dịch Khiêm bộ dáng bình tĩnh lạnh nhạt, tựa hồ ứng phó loại trường hợp này rất thành thạp, ngẫm lại bản thân mình cần phải , cũng có thể chịu dằn lại.
Lúc lưu tâm ngẩng đầy lên, liếc mắt cái liền nhìn thấy ánh mắt của Lâm Tiểu Uyên ngồi ở đối diện, chẳng qua đối tượng phải là , mà là người đàn ông bên cạnh, ánh mắt chút giấu giếm, tia e dè, lớn mật khiêu khích.
Yên lặng ăn thức ăn, Úc Tử Ân nghĩ, ta biết Dịch Khiêm có vị hôn thê, mà vị hôn thê ở ngay
trước mặt ta, còn dám làm càng liếc mắt đưa tình với ta, là để co vào trong mắt mà.
"Tiểu Uyển sau khi trở về chuẩn bị làm ở nơi nào thế?" Đặt cốc nước xuống, mắt nhìn về phía đối diện, nhàn nhạt mở miệng, cắt ngang ánh nhìn của ta đối với Dịch Khiêm.
Chậm rãi thu về tầm mắt, Lâm Tiểu Uyển cười . "Tạm thời còn chưa nghĩ ra, công ty của ba tôi thiếu người, tôi con của ông chủ nếu nhảy dù qua, chỉ sợ học tới những thứ đó, bằng...." Đột nhiên ta quay đầu nhìn về phía Dịch Khiêm, " bằng tôi đến công ty Dịch Tổng, đều tổng công ty QM có cầu nghiêm khắc đối với công việc, mà còn Dịch tổng chỉ dùng người mình biết, biết có chịu thu nhận và sắp xếp công việc cho tôi ?"
"Qủa QM cầu đối với nhân viên thấp, nhưng tôi càng coi trọng năng lưc và học thức của nhân viên hơn, nếu vì đối phương là người học nước ngào mà có bất kì năng lực thực tế nào, cũng bị QM dễ dàng đào thải, biết tiểu thư Lâm có nghe qua chút thông tin bên trong nhân viên bị QM đào thải rất khó xin việc ở những công ty khác, QM là công ty nghiên cứu khoa học, tiểu thư Lâm lại học là vũ đạo chuyên nghiệp, về nghiên cứu khoa học chỉ là so sánh với đề cập nhiều, cho nên tôi cảm thấy tiểu thư Lâm vẫn nên thử dễ dàng, miễn cho QM làm chậm trễ tiền đồ của ."
Mặc dù biết tâm tư của Lâm Tiểu Uyển, Dịch Khiêm cũng cho chút cơ hội nào.
"Là như vậy sao? Tiểu thư Úc cũng là nhà Thiết kế, đối với phương diện nghiên cứu khoa học cũng có liên quan, Dịch tổng sao có thể giữ được ta? Theo tôi được biết, Dịch tổng cũng luôn luôn giải quyết việc chung!" đến đây, cam lòng nhìn về phia Úc Tử Ân, ánh mắt sắc bén nhàn nhàn quét xuống tia chán ghét.
"Giải quyết việc chung sai, Ân Ân làm ở QM kỳ thực cũng đủ, tương lai là tổng giám đốc phu nhân đến công ty ngồi vài ngày, có gì đáng trách phải ? Về sau toàn bộ tài sản của tôi đều thuộc về ấy, ấy muốn làm cái gì tôi cũng chưa bao giờ ngăn cản." Gương khóe miệng, đem đồ ăn chuẩn bị trong bát đưa cho bên cạnh, nâng mắt chống lại ánh mắt ghen tị của Lâm Tiểu Uyển, " ấy tương lai là bà Dịch, ở trong công ty ấy có quyền muốn làm gì làm, đừng chỉ là làm thôi."
cực kỳ ràng, Lâm Toàn Minh cũng phải người ngốc nghe hiểu cảm xúc của Dịch Khiêm, vội cười giảng hòa: "Con thất lễ, con bé có ý quấy rối, bản thân mình học vũ đạo chuyên nghiệp, làm sao có thể đến công ty Dịch tổng lăn qua lăn lại được, mong Dịch tổng đừng trách móc."
" tiểu thư Lâm nghĩ cách là tốt, chỉ là thiếu chút thực tế thôi." muốn tiếp tục đề tài này, Dịch Khiêm trầm mặc gì nữa, quan tâm đồ ăn cho người kế bên.
khí bàn cơm càng ngày càng thấp, Lâm Toàn Minh tìm mấy đề tài ôn hòa tán gẫu với Dịch Khiêm, Úc Tử Ân cũng thức thời mở miệng, cúi đầu ăn thức ăn trong chén, cũng để ý đến tầm mắt đối diện, đối với tình địch, cũng tưởng tượng được mình có thể khoan dung như thế, lại cũng ngốc đem ta bày trí bên cạnh mình, cái đó khác gì đem cho bản thân mình phiền phức.
bữa cơm, Dịch Khiêm ăn ít, trái lại Úc Tử Ân ăn no, thời điểm rời khỏi Thập Tam Lâu, lái xe vừa đến chỗ dưới đầu, Dịch Khiêm mở miệng cáo từ.
Nhìn người rời , Lâm Toàn Minh quay đầu nhìn về con bày vẻ mặt cam lòng, khẽ hừ tiếng: "Điều cho con nghe Dịch Khiêm rất thông minh, cần xem tính nhẫn nại của nó. Con lựa chọn lúc Úc Tử Ân ở bên cạnh đụng vào phải tự rước lấy nhục sao? Con thấy bữa cơm nó cũng vì ta sao?"
"Ba, con thích ấy được sao? ấy ràng là của con, là Úc Tử Ân đoạt lấy đàn ông của con! Dựa vào cái gì mà tại ta lại có thể đúng tình hợp lý chứ!"
"Chỉ bằng tại người ta là vị hôn thê của nó, mọi người toàn thành phố đều biết, con biết sao?" Lâm Toàn minh lạnh lùng trừng mắt liêc con cái. "Trước nhắc nhở con, con nghĩ đến Dịch Khiêm là chuyện của con, nhưng đừng trộn lẫn vào chuyện tốt của ba! Nếu đừng trách ba trở mặt."
"Con biết chừng mực!" Xoay người, Lâm Tiểu Uyển gương đầu lên nhìn ông. Nếu để cho ấy thành con rể của ba, như vậy toàn bộ QM đều là của ba, ba vẫn phí nhiều tâm tư như vậy làm cái gì?"
"Để cho nó làm con rể của ba phải chuyện dễ dàng như vậy, trừ phi con thu phục được Úc Tử Ân !"
"Muốn thu phục ta, có rất nhiều cách, ba chờ tin tốt của con ."
Chương 128: niệm tình cũ
“Boss, Tôi đặt phòng trước, cũng hẹn thời gian với thư ký thị trưởng, tối mai ông ấy có thời gian, sáu giờ, Ngưng Hương hiên.”
“Ừ, biết, ngày mai đem các tài liệu lien quan đến mảnh đất kia chỉnh lý lại giao cho tôi, trước bữa ăn tối, tôi muốn xem qua.”
“Được.”
Lúc cận vệ mang tài liệu đến, Văn Khâm cũng ở trong phòng tổng giám đốc hồi báo tình huống, nhìn thấy cho chút bất ngờ, “ phải công tác sao? Tại sao lại trở lại nhanh như vậy?”
“Xong chuyện trở lại thôi.” Quay đầu, cận vệ đem chiếc túi màu đen trong tay cùng phần tài liệu kẹp trong chiếc bìa đen đưa tới, “Boss, đây là đồ muốn, còn có tài liệu mới nhất tra được trong mấy ngày nay.”
Lui trở về, cận vệ nhìn về chiếc túi giấy có in logo, “Cái túi này khiến nhà thiết kế kia phí công ít, muốn đem những thứ như vậy khảm vào rất dễ dàng gì, cho nên kéo dài thời gian chút.”
“ sao, lấy được đồ là tốt rồi.” gật đầu, Dịch Khiêm cầm tài liệu mở ra, ngước mắt nhìn Văn Khâm cái, “Năm giờ chiều, Văn Khâm, đến sân bay đón hai của tôi, sắp xếp ấy ở khách sạn Kình Thiên.”
“Vâng.” Cúi đầu, Văn Khâm nhìn đồng hồ tay chút, còn hơn hai tiếng nữa, vẫn đủ thời gian.
Tầm mắt rơi vào góc tài liệu, Dịch Khiêm cười hài hước tiếng, “Người của Lâm gia quả nhiên cùng bọn họ có dính dấp, nếu chứng cớ này xác thực, việc đưa bọn họ vào tù hay cũng phải là việc khó nữa rồi.”
“Việc này, boss, cảm thấy lúc nào thích hợp ra tay?’ Văn Khâm ngẩng đầu nhìn Dịch Khiêm cái, dò hỏi.
Khép tài liệu, từ ghế đứng dậy, bóng dáng cao to đứa gân fbeen cửa sổ, “Chờ lúc bọn họ giao dịch lưới bắt hết, dặn dò an hem cẩn thận chút, đừng đả thảo kinh xà.”
“Vâng.”
Tan sở, Dịch Khiêm muốn tự mình lái xe, từ khu vực để xe ra, nhìn ngồi bên cạnh vẫn trầm mặc , giọng, “ buổi tối muốn đâu ăn cơm? Muốn ăn ở nhà hay ra ngoài?”
“Về nhà , trong nhà vẫn còn thức ăn, chớ lãng phó.”
“Được.” gật đầu, đảo tay lái, thấy so với lúc trước càng thêm trầm mặc, lơ đãng hỏi câu, “còn chưa hết tức giận chuyện liên hoan buổi sáng sao?”
“Em có tức giận, chỉ cảm thấy có chút khó chịu mà thôi.” Nếu là bạn hữu, gì hơn cái này.
ràng là ở bên cạnh Dịch Khiêm, hơn nữa còn lấy thân phận là vị hôn thê xuất ở buổi liên hoan, Lâm Tiểu Uyển lại giống như hề nhìn đến tồn tại của , chút kiêng kỵ mà liếc mắt đưa tình với Dịch Khiêm, đến liêm sỉ lễ nghĩa, nếu còn ngây ngốc xem ta là bạn bè, có thể xem là đứa ngốc được rồi.
“Khó chịu cái gì?” có chút hiểu hỏi câu.
“Cũng có gì, chẳng qua cảm thấy Tiểu Uyển biến thành dáng vẻ này, khiến cho em có chút chán ghét. Bùi Bùi sai, giữa phụ nữ với nhau rất khó có tình cảm hữu nghị.” Mà hôm nay xem như chứng thực những lời này, suy nghĩ chút cũng cảm thấy châm chọc.
“ phải là có hữu nghị, mà là mình chọn sai đối tượng mà thôi, em nhìn Thẩm Bùi Bùi , ấy đối với em phải vô cùng tốt sao? nhớ lần trước em vì muốn kiếm tiền mua lại cổ phần của Bảo Úc, Thẩm bùi Bùi vay tiền Lăng Thiếu Phong, chút nghĩ ngợi đem bản thân mình liên lụy đến, mặc dù là chuyện quá lớn, nhưng khó nhìn ra ấy đối với em rất tốt. Về phần Lâm Tiểu Uyển, em chẳng qua ban đầu bị tình hữu nghị che mắt, hôm nay thấy ta là hạng người gì, đối với em mà cũng là chuyện tốt phải sao? Ít nhất về sau biết cảnh giác và phòng bị, dễ dàng bị tính kế. Rất nhiều chuyện đều có hơn thiệt cùng tồn tại, em phải nghĩ về mặt tốt chứ.”
“Ừ, em hiểu rồi.” gật đầu, nhìn , “Lần này Tiểu Uyển quyết ý muốn cùng em đoạt người, là em nên thờ ơ hay là quang minh chính đại cùng ta tuyên chiến đây?”
“Em đừng quan tâm đến ta là được, phải thứ của ta, coi như ta dùng hết mọi thủ đoạn cũng thể giành được.” mắt nhìn phía trước, nhàn nhạt với câu, đôi mắt kính che giấu ánh mắt thâm thúy.
“ ta đối với thứ mình muốn trước giờ đều chưa từng bỏ qua bất cứ thủ đoạn nào, cũng phải như quan tâm có thể giải quyết được hết thảy mọi việc.”
Trầm mặc chút, nhàn nhạt mở miệng, “Vậy cho chút thời gian, tự tay đưa ta vào ăn cơm tù.”
“Ách… xuống tay được à? Em nghĩ là cố gắng niệm tình cũ!”
“ chỉ làm việ chung, có chuyện tư tình.”
“Chỉ mong ta gây ra chuyện gì, nếu chỉ có thể làm phiền , em cũng phiền toái ngừng.”
“Đừng lo lắng, xử lý tốt chuyện này.”
“Ừ, cũng nên cẩn thận chút, chớ khinh địch, phụ nữ rất ác độc, đàn ông đều phải là đối thủ.”
“ hiểu.”
--- ----
Về đến nhà, lúc Úc Tử Ân chuẩn bị thay quần áo, bên ngoài phòng thay đồ liền truyền đến tiếng bước chân, quay đầu nhìn bóng dáng đứng ở phía cửa, tốc độ của nhanh hơn , thay xong bộ đồ mặc nhà, mới phút trước còn là người đàn ông tay trang thẳng thớm, lúc này là thân hưu nhàn, lười biếng, toàn thân đều là hơi thở ưu nhã.
Bừng tỉnh, mỉm cười hỏi, “Sao vậy?’
“ có việc gì, có món đồ muốn tặng em.” xong, tiến đến, từ phía sau ôm lấy , trong tay biết từ lúc nào có chiếc hộp nhung tơ đen, mở hộp ra, đưa đến trước mặt , nghiêng đầu dịu dàng
hỏi bên tai , "Như thế nào, thích ?"
Cúi đầu, nhìn dây chuyền kim cương nằm lẳng lặng trong hộp, kiểu dáng đơn giản nhưng lại lộ ra ánh sáng chói, kim cương màu hồng cùng chiếc nhẫn tay là cùng kiểu, lại được khảm chất liệu bạch kim, quá xa hoa cũng quá khoa trương, kim cương hồng phấn mỗi viên to đều rất vừa vặn.
quay đầu lại nhìn , ánh mắt dịu dàng: "Sao lại đột nhiên muốn tặng em đồ trang sức vậy hả?"
Cái này cùng với nhẫn là cùng bộ, do nhà thiết kế lười biếng mấy ngày nên đưa đến trễ chút." xong, gỡ dây chuyền xuống, đứng thẳng đeo lên cho : "Kiểu dáng tương đối bình thường khiến cho người khác chú ý, đừng có làm mất, biết ?"
"Thứ trân quý như thế này em là sợ làm mất....hay là cứ để trong hộp cho an toàn." Cúi đầu, sờ sờ góc cạnh ràng của kim cương, viên nho rơi xương quai xanh, lại rất đơn giản, nhưng nằm giữa vùng quai xanh trắng nõn, lại có phong thái khá đặc biệt.
"Là độ tăng cho em, nếu đặt trong hộp còn giá trị của nó rồi." đưa tay qua, ôm chặt vào trong ngực, nhìn gương mặt xinh đẹp của , ánh mắt tự chủ mà trở nên êm ái, " là đẹp mắt."
giơ tay lên đặt vào mu bàn tay , đem phân nửa trọng lực dựa vào ngực , hai người cứ như vậy đứng trước gương, an tĩnh ôm lấy nhau, ai cũng lên tiếng, trong khí tĩnh mật có chút tường hòa lại lộ ra chút mập mờ.
Hồi lâu, mới nghiêng đầu liếm ngực , dịu dàng hỏi, "có đói bụng , em làm bữa tối."
"Được tới giúp em." Buông lỏng tay, ôm ra ngoài.
Ngày hôm sau, lúc làm việc, Úc Tử Ân liền nhận được điện thoại của Lâm Tiểu Uyển gọi tới, nhìn dãy số điện thoại, nhìn thư ký bận rộn bên cạnh, cầm di động ra khỏi phòng thư ký.
"Là tôi, có chuyện gì?" nhận điện, nhàn nhạt mở miệng, trong giọng ít mấy phần thân thiện và dịu dàng của lúc trước.
"Ừ. Ân Ân, buổi tối có bữa họp lớp 10 năm, bạn có tới tham gia ? Rất nhiều bạn học cùng từ nước ngoài trở về." bên kia điện thoại, Lâm Tiểu Uyển có chút kích động.
"10 năm? Chúng ta tốt nghiệp 10 năm rồi hả?" Suy nghĩ chút, hình như trôi qua lâu rồi.
"Dĩ nhiên, mình nghĩ chắc bạn sớm quên, còn có nữa, năm đó người đeo đuổi bạn TỜ CHUYÊN CẦN cũng trở về rồi, bây giờ chính là hải quy đúng chúng, tám giờ tối, ở Kim Cung, thanh quá, chớ tới trễ."
"Tiểu Uyển...." vôn muốn từ chối, người bên kia giống như cho có cơ hội lựa chọn, nhanh chóng cúp điện thoại.
Nhìn điện thoại tay, Úc Tử Ân khẽ thở dài hơi, xoay người trở về phòng thư ký lúc này cũng được.
Hỏi lịch trình của Dịch Khiêm sau buổi tối, gõ của phòng tổng tài, bước vào: "Boss, buổi tối có phải muốn cùng thị trưởng dùng cơm?"
"Ừ, là hẹn với thị trưởng, em cũng cùng chứ!"
", buổi tối em có họp lớp nhân dịp 10 năm, em thể theo được rồi."
"Họp lớp? Ở nơi nào?" Khẽ chau mày, dịu dàng hỏi nhiều thêm câu.
"Kim Cung, thanh quá, là Tiểu Uyển gọi điện thoại cho em, sợ rằng tốt lắm." Nếu là nhân dịp 10 năm, ta cũng liên lạc rồi, nếu em đến chắc chắn bị bọn họ mắng chết.
Gật đầu, Dịch Khiêm khẽ tựa vào ghế, "nếu là ở Kim Cung, vậy gọi điện thoại với dì Hồng tiếng, coi như mời khách, họp lớp tránh được uống rượu, đừng uống quá nhiều, kết thúc gọi điện đến đón em."
"Được, vậy dùng cơm với thị trưởng cũng đừng uống quá nhiều, mang theo tài xế gần đây giao thông trong thành phố quản chế rất nghiêm, em cũng hi vọng say rồi bị phạt"
"Biết! đưa theo tài xế, em nhớ mang di động theo."
"Ừ, vậy tan việc em trước, buổi tối nhớ cẩn thận chút."
"Ừ." Đáp tiếng, cầm điện thoại lên, gọi cho tài xế, sau lại gọi cho dì Hồng dặn dò chú ý chút tới buổi họp lớp vào buổi tối.
Lâm Tiểu Uyển đặc biệt gọi điện thoại hẹn đến buổi họp lớp, cảm giác có chút tập trung, suy nghĩ chút, cuối cùng vẫn gọi cho Tiểu Toa cuộc gọi, "Tiểu Toa, buổi tối Ân Ân Kim Cung, hai theo , cần cách quá xa, tôi sợ gặp chuyện may."
"Dạ, boss."
"Gần đây bên Lâm gia cũng quá ổn, hai người cũng nên chú ý nhiều chút, những chuyện khác có thể tạm thời buông, an toàn của Ân Ân quan trọng hơn, chớ lại bị người ta gây rắc rối, nếu ấy xảy ra chuyện gì, tôi hỏi tội mấy người, biết ?"
"Dạ, tôi biết rồi."
Last edited by a moderator: 21/1/15