1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quân Môn Sủng Hôn - Tử Tang Phỉ Phỉ (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 89: Bảo vệ

      Vậy mà, điều khiến ngờ chính là, bọn họ còn chưa được đứng trong xe cáp tiếng còi báo động vang lên núi tuyết trống trải.

      Chợt dừng bước chân, Úc Tử Ân cảnh giác, phân tích phương hướng của tiếng còi báo động, ý thức được là từ xe cáp truyền tới, nhánh chóng kéo người bên cạnh, khẩn trương đem bảo vệ phía sau lưng, toàn thân phòng bị khiến cho người đứng phía sau đau lòng chau mày.

      lại có thể luân lạc đến mức phải cần tới bảo vệ của , cười khổ tiếng, tự tay ôm vào trong ngực, cúi đầu bên tai : “ cần khẩn trương, cũng phải vô dụng, năng lực bảo vệ em vẫn có.”

      “…”quay đầu lại, ngước mắt nhìn , ánh mắt thâm thúy của khiến cho cảm thấy an tâm tự tin và trầm ổn, gật đầu cái, thêm gì nữa, lúc quay đầu lại thấy Văn Khâm bước nhanh về phía bên này.

      “ Thế nào?” Văn Khâm vừa đến, Dịch Khiêm liền mở miệng hỏi.

      Khẽ thở dốc, Văn Khâm khẩn trương nhìn về phía Dịch Khiêm, “Xe cáp bị hư, sợ là chúng ta cũng thể xuống núi.”

      “ Lại trùng hợp như thế, xem ra bọn họ có lòng muốn đem chúng ta giữ lại núi.” Hài hước cười tiếng, quay đầu nhìn về đám đồ được chuẩn bị đầy đủ bởi những người trượt tuyết, lòng nảy ra cách, cúi đầu từ trong túi móc ra tấm bản đồ, nhìn kỹ chút, “ núi an toàn, chúng ta cần nhanh chóng xuống núi.”

      Ngước mắt, nhìn trước mắt, dịu dàng hỏi, “Ân Ân, biết trượt tuyết ?”

      “ Biết!” gật đầu, chợt hiểu được ý trong lời của , khẽ cười hòa hoãn khí, “Chúng ta trượt tuyết xuống rất tuyệt! Kỹ thuật trượt tuyết của em tệ, ba chúng ta có thể tỷ thí chút, người nào thua khi trở về phải làm lao công kéo túi hành lý.”

      “ …” Văn Khâm và Dịch Khiêm liếc nhìn nhau, bất đắc dĩ cười cười, cũng có ai thêm điều gì.

      “Nếu Ân Ân muốn tỷ thí, cũng thành vấn đề, Văn Khâm, đổi trang bị !” hề lo lắng cho năng lực của , chỉ là nơi này là địa bàn của người khác, phải đảm bảo an toàn 100% cho về sau mới phải băn khoăn việc gì.

      “ Tốt!” gật đầu, Văn Khâm bước nhanh về nơi để trang bị.

      “Chúng ta cũng thôi!” kéo cánh tay , Úc Tử Ân lôi kéo về phía nơi để trang bị, vào lúc này điều quan tâm nhất chính là làm thế nào tranh thủ từng giây từng phút ngăn cản người dẫn bọn tới chân núi tuyết này.

      Suy nghĩ chút, núi tuyết lớn như vậy, trong khoảng thời gian 1 tiếng đám người kia muốn tìm được bọn họ cũng phải là chuyện dễ dàng, tính toán như vậy, bọn họ muốn xuống núi vẫn còn có thời gian.

      Nhưng mà…đối phương biết bọn họ ở núi, điều duy nhất có thể chắc chắn chính là những vùng phụ cận ít cặp mắt canh chừng bọn họ!

      Đáng chêt! thế nhưng lại sơ suất quá, chút cảnh giác như vậy cũng duy trì được.

      Lơ đãng liếc nhìn vẻ mặt ão não của , bước chân Dịch Khiêm dừng lại nhìn , “Sao vậy?”

      có việc gì! Chẳng qua chỉ cảm thấy mình lần này rất đần.”

      “ con ngốc chút tương đối đáng .” Khẽ cười, mang theo bước vào nới để trang bị. Trước khi bước vào cũng quên cảnh giác quét mắt bốn phía.

      Thoáng cải trang chút, giấu kỹ mái tóc vào trong mũ, Úc Tử Ân đỡ gọng kính mũi, hơi liếc nhìn 4 phía, quả nhiên nhìn thấy mấy nhân vật khả nghi lien tiếp liếc nhìn về phía này, xem ra, cười lạnh tiếng, mình quá sơ suất, bị người theo dõi mà lại hề cảnh giác.

      Ba người chia nhau tới khu trượt tuyết, Úc Tử Ân thay đổi thành người đàn ông khoác chiếc áo khoát màu xanh đen, hài lòng gật đầu, đợi Văn Khâm tới, mới quay đầu chỉ chỉ lên bản đồ trượt tuyết, cảnh giác mở miệng, “Chúng ta bây giờ ở nơi này, để phòng bất trắc, chúng ta phải cắt được mấy cái đuôi ở sau lưng, sau đó từ từ đến con đường thứ ba phía dưới.”

      được!” chợt nghĩ tới vừa rồi mình từ bản đồ tra ra tuyến đường, Dịch Khiêm chau mày cắt đứt lời , “Bọn họ tại từ đường tuyết thứ ba, bây giờ chúng ta nên cùng bọn họ xung đột chính diện.”

      “Chỗ nguy hiểm nhất mới chính là nơi an toàn nhất, chúng ta ăn mặc thành như vậy, coi như từ bên cạnh họ qua, bọn họ biết là chúng ta, chỉ là điều kiện tiên quyết là phải cắt đuôi mấy người phía sau mới được. Con đường thứ năm là con đường xuống núi ngắn nhất, bọn họ thể biết chúng ta vòng qua đường thứ ba mà xuống.”

      Hơi híp mắt lại, Dịch Khiêm chau mày suy nghĩ chút, nhịn được muốn hiểu lý do vì sao lại bố trí như vậy, “Em vì sao lại chọn đường thứ ba? mới vừa nhìn xuống, trừ con đường tuyết thứ 5, con đường số 4 xuống núi cũng rất gần, ít nhất là gần hơn so với đường thứ ba, hơn nữa lại ít nguy hiểm hơn, chỉ là bởi vì chỗ nguy hiểm nhất mới chính là chỗ an toàn sao?”

      Khẽ lắc đầu, Úc Tử Ân móc từ trong túi ra tấm bản đồ mới lấy ở tiệm tạp hóa, chỉ chỉ con đường tuyết gần đường xe lửa, “chúng ta đường số 3 xuống, có thể tắt về khách sạn, xung quanh đây có con đường trượt tuyết có thể thông đến khách sạn. so với mấy con đường khác phải ngồi xe lửa mà , mặc dù ngồi xe lửa dễ dàng hơn, thế nhưng đường lại gần hơn. Ba người chúng ta nếu như vẫn luôn ở đường trượt hoặc ngồi xe lửa, mục tiêu rất lớn, dễ thoát khỏi tay đối thủ.”

      Hơi quét mắt lên con đường bản đồ, Dịch Khiêm có suy nghĩ nhiều, gật đầu, “Được, nghe lời em!”

      “ Vậy tốt, nếu như vậy, vậy chúng ta thôi! lần nữa, người thua phải làm khổ lao!” Khẽ cười tiếng, nhanh chống cất xong bản đồ tay, quay đầu nhìn hai người phía sau bàn tay làm dấu hiệu, sau đó đôi tay khẽ chống từ chỗ cao trượt xuống.

      Tốc độ cực nhanh, tư thế

      Cũng rất tiêu chuẩn, thấy sao cũng là cao thủ trượt tuyết, lại jhieens cho Dịch Khiêm mơ hồ cảm tháy có chút lo lắng.
      Quả nhiên, trong chốc lát, bóng dáng phía trước nhanh chóng trượt và biến mất trong lũng núi, hai người đuổi theo phía sau phải khỏi cả kinh!
      Ý thức được muốn làm cái gì, bước chân dừng lại, đứng tại nơi cao, khẩn trương nhìn xung quanh, tìm lúc lâu cũng tìm thấy bóng dáng của Úc Tử Ân.
      ấy muốn mình dụ mấy người theo dõi sau lưng!” cười khổ, người nghiêm chỉnh huấn luyện như , lần đầu tiên cảm thấy thất bai trước mặt như vậy, tay nắm chặt gậy trượt tuyết tự chủ buộc chặt thêm vài phần, “Tôi yên tâm ấy minhg, lập tức liên lạc cận vệ, để cho bọn theo hướng dẫn đưa người tới đây!”
      “Dạ” nhớ tới điện thoại cuat ba người đều trang bị định vị, Văn Khâm do dự đồng ý, nhưng vừa nghĩ tới vừa biến mất, khỏi có chút lo lắng. “Boss, núi lớn như vậy, chúng ta muốn tới nơi nào mà tìm Úc tiểu thư?”
      “Chính tôi cài bộ định vị lên điện thoại của ấy, gọi điện thoại cho cận vệ ngay lập tức!”
      giải thích nhiều lấy điện thoại trong túi ra, nhanh chóng định vị ci trí nghi ngờ, sau khi xác định, nhìn bên trái con đường tuyết chút, trong lòng biết đem bọn kia dẫn tới con đường số 2. Con đường kia phần lớn đều là dốc núi đứng kinh hiểm, là nơi những người vó sở thích chinh phục tìm đến, coi như kỹ thuật của khá hơn nữa, dẫn bọn kia tới đó. Sơ ý chú cũng có thể dễ dàng gawph chuyện hay.
      ấy về con đường số 2, ở nới này chờ cận vệ tới, tôi trước.”
      được, Boss, mình qua đó quá nguy hiểm.” Dịch Khiêm vừa ra quyết định, Văn Khâm liền trầm giọng phản bác.
      “Chỗ đó đều là dốc đứng, với kỹ thuật của , theo rất nguyen hiểm, tình huống như thế, nếu đối phương dùng sung, tôi cơ bản có cách nào bảo vệ hai người, liền theo lời tôi , đây là mệnh lệnh.
      “Phải…” do dự đáp lại, Văn Khâm dám thêm gì nữa, cầm điện thoại gọi cho đội cận vệ, lúc ngẩng đầu lên thấy Dịch Khiêm vòng qua khe núi hướng về phía con đường thứ 2.
      Nhìn bóng dáng đu xa như vậy, hơi cam thán, boss luôn luôn có nhược điểm, hôm nay cũng có rồi, còn là điểm trí mạng.
      _____
      Cố ý tung mái tóc dưới mũ, Úc Tử Ân nhìn năm bóng người đuổi theo sau, ở nơi này gặp đám đối thủ muốn đưa vào chỗ chết, đối với biết vinh hạnh hay là may mắn.
      Trước kia cùng đồn đội thi hành nhiệm vụ, đối mặt với đối thủ so với lúc này còn nhiều hơn mấy lần, hôm nay còn liên lụy hai người, thể cẩn thận hơn.
      Chỉ là biết cứ như vậy chạy . Dịch Khiêm có thể hay quên an nguy của mình đu xung quanh tìm .
      thầm đếm số lượng dốc, lúc sắp đến nơi sườn núi cao nhất, cii vội ngưng lại bước chân, quay đầu nhìn đám người đuổi theo sau lưng, lạnh lùng nâng gọng kính đeo song mũi, kéo khóe miện! “Mấy vị em vẫn đuổi theo tôi, vhawngr lẽ vẫn còn muốn đuổi theo sao? Nhưng mà tôi chỉ có , các vị có tới 5, chậc chậc 5p với 1 yếu, nhưng P chính là các người nha!”
      Năm người sau lưng tất nhiên ngờ là ngưng flaij chờ bọn họ tới gần. tất cả sseeuf sửng sốt lát, tiếp theo liếc nhìn nhau sau đó quay đầu nhìn , người ở giữa mở miệng, “ , chúng tôi cũng muốn làm khó dễ cho , nhận tiền của người, giúp ngừơi giải khó, hoặc là từ vách núi đá kia nhảy xuống, hoặc là chúng tôi ra tay, chọn!”
      “Nếu như cả 2 tôi đều muốn chọn sao?” Chau mày Úc Tử Ân khẽ mỉm cười, gió mạnh thổi qua nụ cười mặt hơn hồng.
      “Vậy đừng trách chúng tôi độc ác.” Người đàn ông hừ lạnh, phất tay cái, bốn người bên cạnh căm giận từ trong túi rút ra nhắm ngay .
      Câu đầu tiên khiến bọn chúng rút sung, Úc Tử Ân khẽ vặn lông mày. “Các ngươi nhận tiền,vậy trước tiên cho tôi biết là ai phái các ngươi tới giết tôi, ít nhất cũng phải cho tôi hieur ai muốn giết mình trước khi chết chứ?”
      cũng , cần biết.!”
      “Nếu như tôi , tôi ra giá gấp ba lần, mời các ngươi lấy đầu cố thủ sao? Nếu vì tiền làm việc, theo ai lấy tiền mà được? các ngươi cảm thấy thế nào?”
      Mấy tên kia liếc nhìn nhau, hình như đối với đề nghị của có chút động lòng, do dự chút, người đứng giữa mở miệng, “Chúng tôi mặc dù lấy tiền làm việc, nhưng vẫn có nguyên tắc, nhưng nếu hôm nay có thể chạy khỏi chúng tôi, chúng tôi có thể theo cầu của mà làm! Lấy giá tiền gấp ba, lấy đầu cố chủ!”
      Last edited: 15/11/14
      Mai Trinh thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 90: Công tư ràng

      Ông trời cũng cực kỳ thương lần, vào lúc suy nghĩ xem làm như thế nào để chạy trốn từ trước mắt bọn họ, nhìn thấy ở phía xa xa cách chỗ này đoạn có cái dốc dựng đứng, nhóm người chống gậy tuyết nhanh chóng trượt tới đây.

      Mà chỗ cách nhóm người kia vài mét, có bóng người khác đột nhiên từ bãi đất bên kia bay xuống, chứng kiến thấy người mặc áo khoác màu xanh đen hơi sửng sốt, trái tim nhảy lên, chống gậy tuyết, bằng tốc độ nhanh nhất, nhảy xuống từ chỗ cao, theo dốc đứng trượt xuống nhanh.

      Năm người bừng tỉnh, cũng đuổi theo, lại nghĩ rằng, cái dốc đứng này quá cao, mà chỗ trượt lại quá ngắn, thế cho nên tốc độ quá nhanh, năm người phịch xuống giống như sủi cảo luộc, ván trượt tuyết quá dài còn kịp đứng vững bị nhào vào trong tuyết.

      Có hai người kịp thời phản ứng, vẫn là xiêu xiêu vẹo vẹo đứng vững gót chân, chờ ngẩng đầu lên nhìn hướng đường trượt tuyết, nào còn bóng dáng của Úc Tử Ân!

      Vào lúc bọn họ khẩn trương tuần tra bóng dáng Úc Tử Ân ở bốn phía, nhóm người đông nghịt nhanh chóng trượt từ chung quanh tới, vây quanh bọn họ như nước chảy lọt, còn chưa phản ứng kịp là chuyện gì xảy ra, đỉnh đầu có bóng đen nhảy nhanh xuống từ chỗ cao, vững vàng ổn định thân thể ở trong đống tuyết nhanh chóng rời , giữa khí trong lành loáng thoáng có thể nghe được thanh ra lệnh lạnh lẽo của người đàn ông: "Động thủ!"

      Pằng pằng pằng mấy tiếng súng vang lên cùng thanh bóng đen rơi xuống đất hòa chung chỗ, năm người đàn ông vừa nãy khí thế phách lối, tiếng người ngã xuống đất.

      Trong đám người có hai bóng đen thoát thân từ giữa đám người, điều khiển gậy tuyết, nhanh chóng nhảy xuống từ chỗ cao.

      Từ phía sau cây ra, Úc Tử Ân nhìn người đàn ông chậm rãi dừng bước ở trước mặt mình, khẽ mỉm cười, khí lạnh lẽo thấm vào trong phổi, nhất thời khiến đầu óc tỉnh táo hơn rất nhiều!

      đợi phản ứng kịp, người đàn ông trước mặt cũng buông lỏng gậy tuyết, vươn tay ra kéo tới, nụ hôn nóng rực cứ thế phủ tới ——

      Nụ hôn nóng rực kèm theo hơi thở phái nam lạnh lẽo ập tới, Úc Tử Ân nghiêng đầu muốn tránh, lại bị ấn về, hôn cuồng nhiệt!

      "Ưmh. . . . . ." vung vẩy tay giãy giụa, làm thế nào cũng tránh thoát được sức lực nặng nề áp tới.

      Nụ hôn nóng rực hòa quyện với hơi thở quen thuộc, đầu lưỡi linh động đẩy hàm răng của ra, tùy ý xâm lấn, xâm thành chiếm đất.

      lại đột nhiên muốn nụ hôn này sâu hơn, nặng nề mút môi , khí thế kia, vừa bá đạo vừa điên cuồng, giống như Quân Vương để cho kháng cự!

      Nụ hôn nóng rực quấn vòng quanh môi lưỡi , hơi thở bá đạo xâm chiếm hô hấp của , lúc này mới thoáng cảm thấy khẩn trương từ người đến còn có hốt hoảng dễ lộ ra ngoài!

      biết sao, người đàn ông luôn tỉnh táo khắc chế thế nhưng cũng có lúc hốt hoảng, mà đối tượng khiến hốt hoảng lại là mình !

      Có đồ vật gì đó trào lên từ trong đáy lòng, ngẩn người, chậm rãi buông lỏng tay, có giãy giụa, mặc cho hung hăng cắn hôn môi . . . . . .

      Sau lưng, Văn Khâm và Cận Vệ đuổi đến, ở chỗ cao xa xa nhìn thấy hai bóng dáng ôm hôn, gương mặt tuấn tú ở dưới kính đeo mắt đều là sững sờ, tiếp theo liếc nhìn lẫn nhau, thức thời chống gậy tuyết xoay người, an tĩnh đứng thành gốc cây tùng.

      Vào giờ phút này, có lẽ trong lòng họ đều biết, người phụ nữ này ở trong suy nghĩ của boss, thể so với người phụ nữ bình thường được.

      ——《 quân môn sủng hôn 》——

      Từ máy bay trực thăng thượng xuống, Úc Tử Ân liếc nhìn năm người cách đó xa bị áp xuống từ máy bay trực thăng, hơi sững sờ, quay đầu nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, "Bọn họ. . . . . ."

      Làm như nhìn thấu nghi vấn của , Dịch Khiêm nhàng thu hồi tầm mắt, đưa tay ôm vào trong ngực, thuận miệng giải thích: "Nơi này là sân bay nội địa Thụy Sĩ, chúng ta thể phạm pháp, súng lục của bọn họ chính là đạn gây mê."

      "Vậy bọn họ làm thế nào? Giao lại cho cảnh sát quốc tế hay cảnh sát Thụy Sĩ à?" Việc trải qua giống như đóng phim, có chút thể tin mình có thể tìm được đường sống từ trong chỗ chết!

      Nếu như phải là bị hung hăng hôn, có thể cho là mình nằm mơ!

      Nhớ tới mới vừa ôm chặt vào lòng, gọi từng lần tên , bộ dáng thận trọng, giống như là bảo bối ngàn vạn mất mà có lại được, khỏi đỏ mặt, người đàn ông này, quả nhiên là nâng trong lòng bàn tay để thương , mặc dù vừa nãy cố tình mạo hiểm, muốn dẫn đám người kia ra, vẫn bất chấp tất cả đuổi theo, căn bản quên an nguy của mình, người đàn ông để ý sống chết của mình còn muốn chu toàn cho , tại sao có thể khiến cảm động.

      "Do cảnh sát quốc tế bàn giao về trong nước, chờ trở về nước, em muốn xử trí bọn họ như thế nào đều được!" Lúc lời này, gương mặt tuấn tú nhẫn của người đàn ông nhiều hơn mấy phần ý lạnh.

      "Thôi. . . . . . Em đại khái cũng đoán được là ai muốn dồn em vào chỗ chết, món nợ này em từ từ tính với ta. Về phần bọn họ. . . . . . cứ làm theo trình tự quy tắc ! Chớ làm cho thể thu thập là tốt rồi! Dù sao mặc kệ thế nào, cũng là mạng người!" Quay đầu, vẻ mặt thành nhìn , nắm tay tự chủ nắm chặt hơn: "Em hy vọng tay nhuốm máu tươi."

      Người đàn ông tôn quý ưu nhã giống như , đôi tay này trời sinh nên đứng ở cao chỉ huy thương trường, mà phải là nhuốm máu tươi của người khác, như vậy làm cảm thấy, mình phá hủy người đàn ông cực kỳ xuất sắc.

      Những năm này, và đồng đội chấp hành nhiệm vụ vinh quang quốc gia giao cho, mặc dù để ý đến sống chết, nhưng chân chính động thủ giết người, chưa từng làm.

      Ở trong đội ngũ, tất cả đồng đội đều chăm sóc , bọn họ tình nguyện để tay mình dính máu tươi của phần tử phạm tội, cũng chịu để nhiễm phải thứ đồ bẩn thỉu này, những năm này cũng đều vậy, nếu là hy vọng của bọn họ, cũng muốn làm cho mình dơ bẩn.

      Nắm chặt tay hơi lạnh lẽo, tròng mắt an tĩnh của Dịch Khiêm nhìn , nghiêm túc gật đầu cái, "Được, nghe lời em."

      Xảy ra chuyện như vậy, hành trình bị gián đoạn, đoàn người vội vàng về nước.

      Mới vừa trở lại trong nước bao lâu, Úc Tử Ân còn chưa điều chỉnh chênh lệch giờ gọi tiểu Mễ tiểu Toa đến chỗ ở của mình.

      "Cái gì? Lão đại, chị gặp tập kích hả? ! Là ai làm, chị thấy ? !" Mới vừa nghe xong Úc Tử Ân lần này gặp nạn ở nước ngoài, tiểu Mễ đứng lên từ ghế salon, khẩn trương kiểm tra xem người có vết thương hay .

      "Ôi chao, đừng sờ loạn, chị sao! Có chuyện sao có thể sống ở chỗ này được!" Vỗ tay tiểu Mễ, Úc Tử Ân nắm gối ôm bên cạnh qua, "Người bắt rồi, cảnh sát quốc tế làm thủ tục bàn giao trở về nước, ngày mai các em hãy điều tra xem ai thuê bọn họ, lôi cái người đứng phía sau màn ra!"

      Ngồi ở đối diện, tiểu Toa khẽ nhíu lông mày suy nghĩ chút, hỏi ra nghi ngờ của mình: "Lão đại, người có năng lực này xuống tay với chị cũng nhiều lắm, có phải là Lâm Quân Dao hay ? Gần đây ta an phận đến mức ai có thể tưởng tượng nổi!"

      "Chị cũng hoài nghi là ta, nhưng chị lại có chứng cớ, các em hãy thầm điều tra trước, có đáp án thông báo cho chị!"

      "Dạ!"

      Úc Tử Ân đứng lên, từ trong va li hành lí bên cạnh lấy quà tặng cho các , "Tiểu Mễ, dao găm Thụy Sĩ của em, tiểu Toa, Dior của em, chị hơn mệt mỏi, nghỉ trước, khi nào ăn tối các em hãy gọi chị dậy, chúng ta cùng ra ngoài ăn cơm."

      "Dạ, lão đại!" Đưa mắt nhìn trở về phòng xong, tiểu Toa, tiểu Mễ bước vào thư phòng của Úc Tử Ân.

      Làm cho các ngoài ý là, thời gian này, boss lại online, nhớ tới nhiệm vụ lão đại phân phó cùng mục đích lên đường lần này của bọn họ, tiểu Toa gửi tin mời chat webcam cho người đàn ông đầu kia, yên tĩnh chờ đợi hồi đáp.

      Trong chốc lát, người đầu kia chấp nhận lời mời, rất nhanh màn hình ghiện lên hình ảnh chat webcam, nhìn hoàn cảnh đầu kia chút, loáng thoáng có thể phân biệt là ở trong thư phòng, lúc này tiểu Toa mới chậm rãi mở miệng: "Boss, ngài nghỉ ngơi sao?"

      "Còn có chút việc phải làm, thế nào?" Đầu kia webcam truyền đến giọng hơi khàn khàn của Dịch Khiêm.

      "Lần này gặp tập kích ở Tuyết Sơn, thấy thế nào? Lão đại bảo chúng em điều tra kỹ, chúng em chuẩn bị bắt tay điều tra từ Lâm Quân Dao."

      "Nếu ấy muốn tra, vậy cứ tra ! Tôi bảo Cận Vệ gửi tư liệu tra được cho , có người chịu bỏ ra số tiền lớn động thủ ở nước ngoài, trở lại trong nước, nguy hiểm cũng ít, nhiệm vụ gần đây các đều cần thi hành, bảo vệ tốt lão đại của các là được."

      "Dạ!" mực cung kính đáp lại, tiểu Toa ngước mắt nhìn về phía gò má lạnh lùng bên đầu kia webcam, do dự chốc lát hỏi: "Boss, có chuyện em ."

      "."

      "Nếu biết Lâm Quân Dao có uy hiếp đối với chúng ta,


      Tại sao còn phải giữ ta lại? Tùy tiện vạch trần hành vi phạm tội của ta với cơ quan công an, cũng đủ xử ta tù chung thân rồi, giữ lại ta lắc lư bên người chúng ta, cuối cùng là tai họa ngầm!”

      Nhàn nhạt ngước mắt, Dịch Khiêm thổi cà phê, ưu nhã mở miệng ” Lâm Quỳnh Dao chỉ là con cờ, mục tiêu của tôi là người đánh cờ, nóng vội thể nhổ cỏ tận gốc, hiểu chứ?”

      “Dạ!” Hiểu được ý tứ của , tiểu Toa dám thêm gì, gật đầu đáp tiếng.

      “Gần đây bên cạnh lão đại của có nhiều con chuột cắn người, hãy theo, đừng thọt cái sọt gì, xảy ra chuyện, tôi hỏi tội các !”

      “Dạ! Chúng em bảo vệ tốt lão đại!” Cắt đứt chat webcam, tiểu Toa quay đầu liếc nhìn tiểu Mễ bên cạnh nghiêm túc, lúc này mới thở phào nhõm, mỗi lần cùng boss chuyện luôn luôn căng thẳng thần kinh, cảm giác lo lắng đề phòng tốt.

      Chuyển qua ghế ngồi, tiểu Mễ nhìn tiểu Toa, khó được nghiêm trang, “Chị, đây coi như là boss thích lão đại của chúng ta hả? ấy là người luôn có nhược điểm, nay cũng có nhược điểm rồi.”

      “Là người có nhược điểm, có gì là ngạc nhiên, boss cũng là người phải thần!”

      Từ trong túi móc ra cái điện thoại vang lên, điện tới mã số xa lạ, nhưng mấy con số bọn họ biết hơn nhớ, biết là ai, vội vàng tiếp, bên kia đầu điện thoại truyền đến giọng nhàn nhạt của Cận Vệ: “Tài liệu gửi vào hộp thư của rồi, xem xong nhớ tiêu hủy.”

      “Dạ! Tôi biết rồi!” Cúp điện thoại, tiểu Toa mở hộp thư ra, tìm được tài liệu gửi đến, kế tiếp in ra.

      “Chị, chị xem tại sao Lâm Quỳnh Dao muốn đối phó với lão đại? Chẳng lẽ chỉ bởi vì Đường Minh Lân thích lão đại? Em thấy hẳn là vậy! Dù là thích, ta cũng cần đưa người vào chỗ chết! Còn thuê sát thủ nữa! có gặp qua người phụ nữ nào ác độc như vậy!”

      “Sợ là ta biết chúng ta điều tra ta, người phụ nữ này đơn giản, chúng ta phải cẩn thận chút!”

      “Biết! Em ngược lại hi vọng ta đơn giản, nếu bảo chúng ta đối phó với người phụ nữ ngu xuẩn, em cảm thấy vụ nhục thông minh và khả năng của em!”

      “Tốt lắm, em cũng đừng quá khinh địch, boss rồi, dễ dàng là vết thương trí mạng! Mau lên!”

      Tuy là nghỉ đông, nhưng sau khi gặp chuyện như vậy, Úc Tử Ân cũng còn tâm trạng tiếp tục ở trong nhà, quyết định về công ty làm.

      Thấy trở lại, Hạ Khương Tuyết muốn nhiều lời, chỉ dặn dò câu, bảo bắt tay chuẩn bị cuộc thi thiết kế.

      Mới vừa trở lại chỗ ngồi, điện thoại nội bộ liền vang lên, cũng biết vì sao Lam Mộ Duy biết được tin làm lại, cúp điện thoại bảo vào phòng làm việc của ta.

      Mặc dù ta là cấp của , nhưng cũng phải là cấp trực thuộc, làm việc chỉ cần báo cáo với Hạ Khương Tuyết là được, cần báo cáo với cấp Phó tổng, cứ ba ngày hai bữa là Lam Mộ Duy tìm , người khác nhìn vào, quan hệ như vậy làm cho người ta thể tưởng tượng nổi, phòng làm việc truyền bá các loại xì căng đan bát quái khắp nơi, gần đây bận, có ý định dây dưa ở đỉnh xì căng đan.

      Bước vào phòng làm việc của Phó tổng, Úc Tử Ân dừng lại bước chân ở trước bàn làm việc, nhíu mày nhìn về phía người đàn ông ngước mắt nhìn , “Phó tổng Lam, ngài tìm tôi?”

      “Ân Ân, em trở lại?” thấy , Lam Mộ Duy đặt tài liệu trong tay xuống, mặt vui vẻ đứng lên từ ghế làm việc.

      “Phó tổng Lam, về sau có chuyện gì xin bảo Tống giám Khương báo cho tôi biết! ấy mới là cấp trực thuộc của tôi, là cấp trực tiếp của ấy, vượt quyền làm việc. Nơi này là công ty, là Phó tổng, xin công tư ràng!”

      “Ân Ân… biết em trở lại, chỉ muốn gặp em lần mà thôi…” lạnh lùng giống như chậu nước lạnh, tưới tắt toàn bộ nhiệt tình mọc lên của ta.

      Trong tuần thấy , ra trong lòng ta rất ràng, và Dịch Khiêm ra khỏi nước, có vài thứ từ hốt hoảng dần dần diễn biến thành tan lòng nát dạ.

      “Nếu như muốn gặp mặt, tan việc ra khỏi công ty có nhiều thời gian, bây giờ là giờ làm việc.” Dừng chút, nhíu mày nhìn ta cái, “Nếu như có việc gì tôi trước!”

      Đúng lúc ấy, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, đợi Lam Mộ Duy mở miệng, người bên ngoài đẩy cửa vào, thấy hai người trong phòng làm việc, nụ cười mặt Diệp Tư Mẫn nhất thời lạnh xuống.

      gì thêm, Úc Tử Ân xoay người ra khỏi phòng làm việc, lúc lướt qua người Diệp Tư Mẫn, đập vào mặt là ghen tỵ và cảnh cáo, đâm vào khiến có chút đau.
      Last edited by a moderator: 16/11/14
      Elise Tuyen thích bài này.

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      ss oi, chuong 82 bị lỗi ngay đọan này nè

      [Vừa nhìn thấy vải màu đen, khỏi nhớ lại hình

      Click để xem tiếp nếu thấy ảnh] khong thay text, mà bi thieu khuc nua

    4. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      T ghet con mu Diep Tu Man ghe, cuop nam phu gio k bo wa chi :yoyo62:

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      mình thêm phần pic vào bạn đọc tạm nhé, nếu ko đọc được phần pic mai bạn quay lại đọc, vì mai mình tháo pic
      khahanhl thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :