Quân hôn: Tự rước lấy họa - Minh Lam Phong (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Chuong sau co thit chua nhi @Mẹ Mìn m nghĩ là Tô quyết k tha cho zai Tô đâu hihihi mong màn xxoo quá mà thanks @Mẹ Mìn nhé
      Mẹ Mìn thích bài này.

    2. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 73.2: Đầy vườn xuân sắc

      Edit : Mẹ Mìn

      Giai nhân thân thể mềm mại, hương xử nữ vấn vương, trong bóng đêm, hết thảy xúc cảm, đều như được phóng đại gấp trăm lần. Tô Cẩm Niên cũng dần dần hòa tan trong nụ hôn làm say lòng người.

      Thời gian bất tri bất giác qua, bóng đêm cũng trở nên nóng bỏng triền miên.

      Tô Khả tuy rằng đỏ mặt, nhưng mà còn là vô cùng tinh tường biết mình muốn làm gì, cho nên tranh thủ, đem quần áo người Tô Cẩm Niên chậm rãi cởi.

      Bàn tay xoa lồng ngực ấm áp của , cảm xúc thản nhiên, giống như cây thuốc phiện, làm thể tự kềm chế.

      Tô Cẩm Niên nháy mắt lấy lại tinh thần, hai tay giữ lại hai bàn tay Tô Khả tùy ý ở người chạy loạn: “Khả Khả, đừng náo loạn ~ "

      " cần, Cẩm Niên, em muốn !" Tô Khả ánh mắt giống như ngọn lửa kiều diễm, trong bóng đêm sáng ngời, kiên định thôi.

      Bốn mắt nhìn nhau lâu sau, Tô Khả cúi đầu hôn xuống yết hầu của Tô Cẩm Niên, miệng phát ra nhợt nhạt cười : “Em biết, khắp thiên hạ, đây đều là chỗ mẫn cảm của đàn ông."

      Theo xương sống truyền đến trận tê dại ngứa ngáy, làm cho Tô Cẩm Niên hô hấp trở nên càng thêm dồn dập. Chỉ là thần trí của vẫn thanh tỉnh như trước, giữ đầu Tô Khả lại ko cho tiếp tuch hôn xuống: “Khả Khả, chúng ta thể!"

      Tô Khả mặc kệ, trực tiếp đem váy ngủ của mình cởi ra, phía dưới đều là trống .

      Trong nháy mắt, thân thể mềm mại hoàn toàn xuất ở trước mắt , trong ánh sáng mờ nhạt, thân thể Tô Khả trắng nõn như ngọc, vẻ mặt quật cường, làm người ta rung động.

      Dù cho ngày thường gần nữ sắc, cũng có chút dao động.

      , đối với dáng vẻ của mình, Tô Khả vẫn có vẻ vừa lòng, cho nên khóe miệng gợi lên độ cong: “Chúng ta vì sao thể? Chúng ta kết hôn, phải sao? Pháp luật còn quy định vợ chồng phải có nghĩa vụ XXOO. Hừ hừ ~" Tô Khả vẫn luôn đè lên người Tô Cẩm Niên, từ cao nhìn xuống gương mặt đỏ hồng của Tô Cẩm Niên, Tô Khả tỏ vẻ vô cùng mãn ý: “Dáng người của em rất được đúng ?"

      "..."

      Thấy Tô Cẩm Niên mím môi , trong lòng Tô Khả đắc ý dào dạt, trực tiếp phác cúi xuống, hôn môi Tô Cẩm Niên, hôn mắt, hôn mũi...

      Tóm lại nước miếng của dính đầy mặt , thậm chí còn cắn lung tung, mà hai tay lại khơi mào lên ngọn lửa dục vọng người , miệng thào : “Em muốn !"

      Tô Cẩm Niên thân thể khẽ run lên, phải thánh nhân, cũng phải Liễu Hạ Huệ, chỉ là nam nhân bình thường, khí huyết phương cương, lại gần gũi người con mà mình thương, tất nhiên là làm cho lòng nhộn nhạo, chỉ là trong đầu còn có giọng với : Tô Khả còn , thể xúc phạm tới !

      Tô Khả đem kỹ xảo mà mình xem qua, từng bước từng bước thực , nhưng kỹ xảo của vô cùng trúc trắc, chỉ là trúc trắc như vậy, cũng vẫn làm mê hoặc lòng người, mà Tô Cẩm Niên lại là tiểu xử nam, tất nhiên là dần dần ý thức tan rã.

      Lúc cảm giác thấy Tô Cẩm Niên cũng động tình, Tô Khả hơi hơi ngẩng đầu, nhìn bóng đêm, trong ánh mắt Tô Cẩm Niên có tia máu, Tô Khả thỏa mãn nở nụ cười: “ cũng muốn em."

      Hô hấp của Tô Cẩm Niên vô cùng trầm trọng, ánh mắt cũng tràn ngập tơ máu, thanh có chút trầm thấp khàn khàn: "Khả Khả, chúng ta —— "

      Cuối cùng bị Tô Khả ăn vào miệng, Tô Khả hôn sâu, tuy rằng kỹ xảo của tình được, nhưng mà nhân gian hữu tình, ấm áp tận tâm can.

      Đầu lưỡi liếm láp, qua xương quai hàm đùa giỡn, tràn đầy kiều diễm.

      "Chúng ta có thể ..." Tô Khả thanh trầm thấp, mang theo chút mị hoặc, theo hương hoa hồng quanh quẩn ở trong khí, chạm vào tận trái tim của .

      "Khả Khả..." chút ý chí còn sót lại của Tô Cẩm Niên bị nụ hôn của Tô Khả làm cho hỏng mất.

      "Em câu dẫn như vậy, còn ra sức khước từ, rốt cuộc có phải đàn ông hay ~" Tô Khả có chút nhụt chí, có chút buồn bực giọng thầm, nụ hôn càng thêm dụng tâm .

      Mỗi câu, lại cái hôn, hoàn toàn làm Tô Cẩm Niên chịu nổi lửa tình hừng hực bốc cháy, làm bức tường phòng ngự của hoàn toàn sụp đổ!

      Bầu trời đêm đầy ánh sao, gió khẽ lay động rèm cửa. Tình uyên ương nồng cháy, hết thảy đều là chuyện nước chảy thành sông.
      chennie, stbn, Nhi Đặng6 others thích bài này.

    3. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Vậy là xong chưa nàng? Hay chỉ mới bắt đầu thoy? :yoyo51::yoyo51:
      Mẹ Mìn thích bài này.

    4. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 73.3: Đầy vườn xuân sắc

      Edit : Mẹ Mìn

      Ngày hôm sau, khi ánh mặt trời chiếu ánh nắng vàng rực rỡ vào phòng Tô Khả cùng Tô Cẩm Niên phòng, chiếu vào đôi vợ chồng ngủ giường.

      Tô Cẩm Niên tỉnh lại trước, ngồi dậy, chiếc chăn lập tức rơi ra, ti chất bị đan nháy mắt chảy xuống, lộ ra lồng ngực trắng nõn tinh tráng của . nâng tay nheo mắt lại, nửa ngày mới tiêu hóa hết thảy hết chuyện mới phát sinh đêm qua.

      Nghiêng mặt, nhìn thấy Tô Khả nằm nghiêng ngủ vô cùng ngọt ngào, trong lòng như có dòng nước ấm chảy khắp người, làm cả người lười biếng, cũng muốn đứng dậy.

      Chỉ là hôm nay ở nhà cha mẹ vợ, biết khi bọn họ biết chuyện, có phải lấy dao chém chết hay ? Nhưng mà ngẫm lại, thái độ của cha vợ đối với con khả năng bị chém là rất lớn.

      Khả Khả, em cũng nên vì chồng em làm chút chuyện rồi.

      Tô Cẩm Niên thở dài, hôn lên gương mặt của .

      Làn da mềm mại nõn nà thơm mát. Trong đầu Tô Cẩm Niên nhịn được ra cảnh tượng kích tình đêm qua, hai má trắng nõn dần nổi lên sắc hồng.

      Đứng dậy, Tô Cẩm Niên ôm lấy Tô Khả thẳng tới phòng tắm.

      Đêm qua, là chàng trai huyết khí phương cương, tuy biết là lần đầu tiên, cũng biết mình thể lỗ mãng, bằng làm bị thương, cho nên mặc dù cố gắng khắc chế dục vọng bản thân, nhưng vẫn chịu được mà làm đến ba lần. Cũng biết có phải là được khai trai hay là vì khiêu khích biết mệt mỏi của Tô Khả.

      Tô Khả mệt mỏi tỉnh lại, đập vào mắt là bộ dáng Tô Cẩm Niên tắm rửa cho , làm mặt đỏ bừng như quả cà chua. Nghĩ đến đêm qua đạt thành tâm nguyện, rốt cục đem Bạch Liên Hoa ăn sạch sành sanh. Tuy nhiên lại thấy ngọt ngào.

      Tô Cẩm Niên cũng nhìn thấy Tô Khả tỉnh lại, hơi hơi ngượng ngùng, nhưng mà nghĩ đến Tô Khả là người vợ do cưới về, tuy rằng việc gần gũi này diễn ra sớm hơn so với dự định của , nhưng mà sớm hay muộn việc này cũng tới, phải sao?

      Cho nên Tô Cẩm Niên ra vẻ trấn định tiếp tục thay Tô Khả chà lau. Càng chà càng lau, trong lòng lại càng khẩn trương, tình triều quen thuộc lại dâng cao.

      Mà Tô Khả, cũng là chịu nổi Tô Cẩm Niên trêu chọc.

      "Cẩm Niên à, Tô Khả ở trong phòng con sao?" Thanh mẹ Tô Khả truyền đến, làm hai người sợ tới mức tỉnh táo hết lại.

      Tô Cẩm Niên nhìn vẻ mặt Tô Khả như là làm chuyện xấu, trong lòng mỉm cười, với mẹ Tô Khả ở bên ngoài: “Mẹ, Tô Khả ở đây."

      tại Tô Cẩm Niên gọi mẹ vợ là mẹ rất thuận miệng. Mà Tô Khả mặt mày đỏ như tôm luộc, với Tô Cẩm Niên: “Để tự em tắm rửa, dọn giường ..."

      Tô Cẩm Niên hiểu ra, mặt cũng ửng hồng, liền nhanh ra ngoài.

      Mẹ Tô Khả ở ngoài cửa hồ nghi hồi lâu, sau lại ngẫm lại tính cách con mình, trước sau đều cùng suy nghĩ, đám ngực dậm chân: đúng là đồ háo sắc!

      Lúc ra ngoài ăn cơm, Tô Khả mặt vẫn hồng hồng , cả nét mặt đều toả sáng, đúng là e lệ thẹn thùng.

      Mẹ Tô Khả nháy mắt tin vào suy đoán của mình. Hai người này làm chuyện xấu. Bà làm mẹ, chỉ có thể mở con mắt nhắm con mắt .

      "Thức dậy cũng trễ ." Cha Tô Khả khó chịu trừng mắt liếc Tô Cẩm Niên cái.

      " à, ăn Thang Viên của , nhiều như vậy làm gì." Mẹ Tô Khả liếc cha Tô Khả cái.

      Cha Tô Khả nghẹn họng, cúi đầu ăn bữa sáng.

      Mặt Tô Khả ửng đỏ, nhìn ánh mắt mẹ như hoả nhãn kim tinh, Tô Khả kêu tiếng buồn bực.

      "Mẹ."

      "Hừ hừ, ăn nhanh lên. Ăn xong lên lầu tìm mẹ!"

      Đầu Tô Khả đều nhanh cùng đất hôn môi rồi, vành tai Tô Cẩm Niên cũng nổi thoáng ửng hồng, hề nhìn mẹ vợ dùng tia X để tra xét vợ chồng .

      Lên lầu, mẹ Tô Khả nhìn quét khắp người Tô Khả.

      Tô Khả chịu nổi, mở miệng: “Làm sao, phải là XXOO sao, lúc mẹ bằng tuổi con sinh con ra rồi."

      Mẹ Tô Khả lảo đảo cái, ngón tay chỉ vào trán Tô Khả: “Con ngốc của mẹ, sao biết e lệ thẹn thùng gì vậy chứ."

      Tô Khả bĩu môi: “Trước kia mẹ cũng giống như con bây giờ mà."

      Mẹ Tô Khả buồn bực : “Mang bao vào ?"

      Tô Khả mở to hai mắt: “Vì sao phải mang bao!"

      "Chết tiệt! Con định mang thai à!"

      "Mẹ muốn ôm cháu ngoại à?"

      "Nhưng phải bây giờ!"

      "Ai da, có liền sinh, mẹ gấp cái gì! Mẹ đừng nữa, cẩn thận về sau con cho con con biết là bà ngoại nó muốn có nó đấy!"

      "Bà của tôi ơi, phải con còn học đại học sao!" Mẹ Tô Khả rơi lệ. Mặc dù lúc trước Tô Khả có muốn bà giúp chăm sóc cháu ngoại, nhưng cũng thể làm chứ!

      " có việc gì, sang năm con có thể tốt nghiệp, học kỳ sau con phải thực tập. Sinh đứa , đều thành vấn đề !" Tô Khả đắc ý dào dạt nhìn mẹ mình, sau đó ngượng ngùng : “Ai da, mẹ, chúng con đều là lần đầu tiên... tỷ lệ trúng thưởng lớn như vậy đâu ~" như vậy, trong lòng Tô Khả lại nghĩ: Haizz, ngừng cố gắng, tranh thủ phải có đứa bằng được!

      Mẹ Tô Khả gật đầu, ngược lại lập tức lại : “Tuy rằng tỷ lệ lớn, nhưng mẹ và cha con cũng chỉ có lần liền có con đấy thôi. Cho nên vẫn phải lo lắng!"

      "Đó là mẹ cùng cha quá mạnh mẽ! Đúng ?" Tô Khả vì lời của mẹ mà đỏ mặt.

      " nên nên! Vẫn là nên uống thuốc ? Nhưng mà thuốc này đối với thân thể con tốt! Ai da, Cẩm Niên, nó phải biết thương con chứ!"

      Tô Khả đỏ mặt, che mặt: "Mẹ, đó là con cố ý ~ "

      Mẹ Tô Khả thở dài: "Con nghĩ rằng mẹ biết là con câu dẫn nó sao. Mẹ cho con biết, buổi sáng mẹ phát thấy chìa khóa phòng Cẩm Niên, mẹ khẳng định các ngươi làm chuyện xấu ! Ai, nhưng mà cũng tùy con. Mà này, cái ga giường đó con tự mình giặt ..."

      "Mẹ!" Tô Khả nổi cáu rồi.

      "A, dám làm dám nhận ?"

      "Thèm vào! Con sớm chuẩn bị cho tốt !" Tô Khả nhíu mày.

      "Mẹ biết ngay mà."

      xuống lầu, Tô Khả phát , giờ phút này Tô Cẩm Niên bị cha mình nhìn với ánh mắt hình viên đạn. Đầu Tô Khả đầy vạch đen: “Cha, cha đây là làm gì?"

      "À, cha cùng con rể tán gẫu thôi, chuyện lý tưởng, chuyện tương lai."

      "..."

      Tô Khả chợt thấy đàn quạ đen "Oa oa" bay qua vù qua đầu. Cha à, ngờ cha như vậy 囧 .

      Chính vào lúc này, Tô Cẩm Niên nhận được điện thoại, Tô Cẩm Niên đứng dậy, nhìn thoáng qua, liền ra bên ngoài tiếp điện thoại . chuyện điện thoại xong trở về, Tô Cẩm Niên với Tô Khả cùng với cha mẹ vợ: “Cha, mẹ, Khả Khả, lãnh đạo gọi điện thông báo, là ngày mai có nhiệm vụ khẩn cấp, con phải trở về."

      "Nhanh như vậy? Con mơid đến hôm qua mà." Tô Khả nhíu mày, nhớ Tô Cẩm Niên có , bởi vì hoàn thành nhiệm vụ, có ba ngày ngày nghỉ, nhưng mà...

      Mẹ Tô Khả còn lại là trừng mắt nhìn Tô Khả liếc cái: “Đó là công việc của chồng con, bằng như thế nào nuôi được con chỉ biết chơi bời lêu lổng hả. thôi, Cẩm Niên, nếu có ngày nghỉ, vậy nhớ đến đây chơi nhé."

      Tô Cẩm Niên gật gật đầu, sau đó nhìn Tô Khả vểnh cái miệng nhắn lên, đến nỗi có thể treo cái bình lên đó, trong lòng lên tia áy náy, lên sờ sờ đầu Tô Khả: “Tô Khả, thực xin lỗi."

      Tô Khả buồn bực gật đầu: “Khi nào ? Buổi chiều, được ?"

      Tô Cẩm Niên gật gật đầu: “Được."

      "Em dặt vé máy bay cho ."

      "Được."

      lầu, Tô Khả đặt vé máy bay, kết quả chỉ có chuyến bay gần nhất lúc 12 giờ trưa, nếu ngày kia mới có chuyến bay nữa.

      Tô Khả buồn bực, Tô Cẩm Niên hôn Tô Khả: “Ngoan, mau trở về."
      người qua đường, shaly, stbn3 others thích bài này.

    5. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      @Phương Lăng : Thịt thà chỉ có vậy thôi bạn ơi :yoyo59:Thất vọng quá :yoyo59:
      béo xinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :