Chương 6.2: Kim Kê Độc Lập Edit: Mẹ Mìn Buổi tối họp mặt, lão sư gọi tất cả học viên, rằng buổi họp qua nhàm chán, cần có tiết mục gì đó để làm nóng bầu khí, vì vậy ông cần ý kiến của mọi người. Mọi người đều đưa ra ý kiến là thi đấu vật. Mọi người đều nóng lòng muốn thử , về sau mọi người đều tham gia quân ngũ, ai cũng cần có dũng khí. Lão sư sau khi liếc mắt vòng liền chọn người có dáng dấp hung mãnh nhất là Tiền Trinh lên biểu diễn cho mọi người thưởng thức. Ông còn hỏi Tiền Trinh muốn chọn ai biểu diễn cùng mình. Tiền Trinh ngần ngại chỉ luôn Tô Cẩm Niên. Kỳ Tiền Trinh nghĩ muốn áp chế nhuệ khí của Tô Cẩm Niên. Tô Cẩm Niên chỉ là hơi hơi nhíu mày, đáy mắt thoáng tia hào quang, hỏi câu, "Xác định muốn tôi sao?" Tiền Trinh vỗ ngực, "Yên tâm, tôi cho cậu phải mất mặt đâu, dù sao chúng ta cũng là bạn tốt mà, bạn tốt đó nha." {Mẹ Mìn - CQH} Tô Cẩm Niên gật đầu. Sau đó Tiền Trinh đối với vẻ mặt nghiêm túc của Tô Cẩm Niên : "Cậu thả lỏng , cần quá khẩn trương, hơn nữa, thua cũng dọa người." Tô Cẩm Niên như trước gật đầu. “Bắt đầu!” Lão sư . Mọi người chưa nhìn thấy Tiền Trinh nhào tới nghe "Phanh ——" tiếng, Tiền Trinh ngã xuống đất. Mọi người hoàn toàn đứng hình. Thân hình to lớn của Tiền Trinh bị Tô Cẩm Niên dùng chiêu hạ đo ván, nằm ngay đơ mặt đất. Tiền Trinh lấy tay bụm mặt, nằm dài đất đứng dậy nổi. Mọi người khiếp sợ thôi. Tiền Trinh, Tiền Trinh cư nhiên bị hạ đo ván? (⊙o⊙) nga! là ngạc nhiên nha. Vừa mới rồi xảy ra tình gì vậy? Nga, trời ơi, sao lại tối thế này, có thấy a có thấy ! Có thể làm lại lần aaaaaaaaaa? Mà Tô Cẩm Niên đứng cao nhìn xuống Tiền Trinh té mặt đất, vươn tay, làm như muốn kéo đứng lên, nhàng bâng quơ câu, "Thua cũng dọa người ." Từ nay về sau, Tiền Trinh dám nữa chọc Tô Cẩm Niên. Từ nay về sau bọn họ cũng đều biết, vị này thoạt nhìn gầy yếu, nhưng lại đầy nội lực. TAT --------------------------- Tuyến phân cách Tô Cẩm Niên_ Người mới đến ------------------------
Chương 6.3: Kim kê độc lập Edit: Mẹ Mìn tại, nhìn Tô Khả ánh mắt tựa như lúc trước nhìn Tiền Trinh. Huấn luyện viên đại ngốc nhịn được khóc ròng. Tô Khả ơi Tô Khả, rốt cuộc làm sao lại đắc tội với lớp trưởng đại nhân của chúng tôi vậy? Tô Khả ngẩng đầu ưỡn ngực, hùng dũng hiên ngang ở trước ánh mắt hâm mộ của các bạn nữ sinh, theo bước chân vô cùng trầm ổn của Tô Cẩm Niên. Nhìn bình thường tuấn lãng như thanh phong minh nguyệt, Tô Khả có ý nghĩ kỳ quái. A di đà phật !!!!!! Thân hình này mới đẹp làm sao………Lưng này rộng quá . Mông này cao quá ………. {Mẹ Mìn: Chị Tô dãi chẩy kìa / Tô Khả: đưa tay quẹt ngang} Nhìn thấy quần chúng dần cách xa, Tô Khả trong lòng càng thêm kích động. muốn đem đến chỗ người sao, đây là muốn riêng tư với sao? Nga, hôm nay cẩu huyết thế là đủ rồi, cần phải thêm kịch tính như thế đâu, xấu hổ lắm! {Mẹ Mìn: Vào rừng mơ bắt con tưởng bở à chị Tô ơi!} Nghĩ như vậy, Tô Khả trong lòng càng thêm kích động . Cái miệng nhắn khép mở, lộ ra hàm răng trắng sáng dưới ánh mặt trời, ánh mắt gắt gao khóa trụ mông Tô Cẩm Niên, tư tưởng muốn bay nhanh đến thiên đường. Hắc hắc, hắc hắc, loại cảm giác này, thực là phi thường kỳ diệu a. Mà người qua đường Giáp nhìn biểu của Tô Khả, nhịn được rùng mình cái, thầm nghĩ: là khủng khiếp. Đại sắc nữ a. Sau đó người qua đường Giáp nhịn được dùng ánh mắt đáng thương nhìn Tô Cẩm Niên, này chàng trai, cậu có thể thỏa mãn ta sao? {Mẹ Mìn: biết ai thỏa mãn ai nha} Tô Cẩm Niên nhìn thấy ánh mắt người qua đường Giáp, nghi hoặc quay đầu nhìn lại phía sau. Đập vào mắt là nụ cười dâm đãng đến cực điểm của Tô Khả. Tô Cẩm Niên khóe miệng hơi hơi câu lên, sau đó dừng lại ở sân tập trống trải. Tô Khả chú ý, tiếp tục tới, nhào thẳng vào trong lòng Tô Cẩm Niên. Hắc, hoàn hồn rất nhanh, để ý chính mình bị đau cái mũi, mà là vươn hai tay sờ soạng ngực Tô Cẩm Niên. Ánh mắt Tô Cẩm Niên lạnh xuống. nghĩ tới này lá gan lớn đến vậy. Xem ra giáo huấn chút là được rồi. Tô Khả sau khi định thần lại, đứng vững, nhìn gương măt lạnh lùng của Bạch Liên Hoa liên cười "Hắc hắc" hai tiếng. Sau đó sờ sờ cái mũi của mình, "Huấn luyện viên, xúc cảm trong ngực rất tốt nha, hắc hắc, đừng bày ra sắc mặt như vậy, cùng lắm tôi cho sờ lại, của tôi so với cũng có xúc cảm, , lừa đâu!" {Mẹ Mìn: Ngất……} Tô Cẩm Niên đen mặt, "Tô Khả, lại hươu vượn gì vậy. Cẩn thận tôi đánh bây giờ!" Tô Khả ủ rũ . " ngay cả nghiêm cơ bản nhất cũng làm được, như vậy chúng ta bắt đầu luyện tập từ đầu." Tô Khả có nghe hiểu, bất quá nhìn bộ dáng Tô Cẩm Niên trắng trắng, mềm mềm, tươi mới ngon miệng, nháy mắt gật đầu như con gà con mổ thóc, "Ân a!" Chỉ là về sau, mới phát , chính mình sai thái quá, cái gọi là đơn độc huấn luyện, nguyên lai là làm cho biến thành con gà **! Tô Khả trong đầu đột nhiên nổi lên khúc nhạc rung động đến tận tâm can: ta là chú gà con đáng thương, gà con đáng thương... Ta tìm độc lập, tìm độc lập……….**
Chương 7.1: Thô tục đến cùng Edit: Mẹ Mìn Tô Khả khóc lặng, a….. gà vàng ** a, này nhiều lắm ** tư thế! Hai chân của mất hết cảm giác rồi! Mà bụng cũng vừa khéo lại cũng đau. Oán niệm nổi lên bốn phía. Tô Khả nhịn được u oán liếc mắt nhìn Bạch Liên Hoa ngồi nhàn nhã dưới gốc đại thụ. Đôi mắt ngập nước chớp chớp, làm như muốn : thân ái, em phải cố ý hôn tiểu Bạch Liên Hoa, chỉ là cẩn thận nên mới hôn nó mà thôi. Em cũng cẩn thận mới nhất thời sờ soạng ngực . Em cố ý, thực cố ý mà. có cần lấy việc công trả thù riêng vậy ? làm em mệt chết rồi {Mẹ Mìn: a di đà phật. được nghĩ đen tối a.}. đời còn lại của phải làm sao a? Mà Bạch Liên Hoa trước sau như , mặt chút thay đổi nhìn Tô Khả đứng thẳng ở bên kia, chỉ là nhàng nhìn chân dần rơi xuống lập tức hô to tiếng, "2" ý tứ đó là có thể đổi chân . Sau đó, Tô Khả chỉ có thể tiếp tục đổi chân đứng thẳng tại chỗ, chân còn lại đưa về phía trước, như là bước tiếp vậy. Hai tay duỗi thẳng thành hàng, đúng theo tư thế quân nhân bước đều bước duy trì. |||—_—||| Tô Khả trong lòng bắt đầu nổi bão: Bạch Liên Hoa, nếu cho tôi nghỉ ngơi, tôi nhất quyết mua dưa chuột bạo cúc hoa của ! Tôi là , tôi hay giỡn đâu! Tô Khả nội tâm muốn phát điên, ánh mắt trừng lại ánh mắt vui mừng của Bạch Liên Hoa: Bạch Liên Hoa, tôi và ở nơi này là ca ca và muội muội tương thân tương ái, phải để coi tôi như gà đâu ** . TAT Mà chính vào lúc này, cách đó xa tới muội muội bé , người mặc quân trang huấn luyện viên, mái tóc rất ngắn, ngũ quan lập thể tươi sáng rõ nét, nhìn qua là tư thế oai hùng hiên ngang, trong tay nàng cầm chai nước khoáng tới: "Cẩm Niên, nước của đây." Tô Cẩm Niên gật đầu. Kia muội muội bé dường như có ý dời , tiếp tục : "Vừa rồi em tìm mãi thấy , ra ở đây a." Tô Cẩm Niên gật đầu, sau đó liếc Tô Khả cái. Muội muội bé cũng quay đầu nhìn thoáng qua Tô Khả mình "Đặc huấn" , "Ai, tại những nghe lời quá nhiều a." Tô Cẩm Niên gật gật đầu. Muội muội bé tiếp tục , "Nghĩ đến huấn luyện người như vậy rất vất vả ." Tô Cẩm Niên lời nào. Muội muội bé cũng thèm để ý, như là thói quen giống nhau, ánh mắt vụng trộm liếc Tô Cẩm Niên cái: "Cẩm Niên, bên này quân huấn xong có kế hoạch gì ?" Tô Cẩm Niên hơi hơi trầm giọng: " bộ đội." Muội muội bé cười , "Ai, hình như em cũng được an bài đến bộ đội . có biết ông nội của em rất thích cùng Tô gia gia kết giao. Biết bộ đội, khẳng định cũng đem em an bài cùng ." Muội muội bé tự sướng, mà Tô Cẩm Niên câu quan tâm Thời gian dần dần qua, chân Tô Khả rất mỏi, lâu được đổi chân rồi. Bạch Liên Hoa ở trước mặt cùng muội muội bé thông đồng còn chưa tính, cư nhiên còn xem là khí, rất tức giận nha! Muội muội bé cũng là, đưa nước đưa , còn cái gì ngừng vậy, bậy bạ mà! Vì thế, Tô Khả nổi giận, lớn tiếng với Tô Cẩm Niên: "Huấn luyện viên, tôi muốn toilet, nhịn hết nổi rồi."{Mẹ Mìn: thục nữ là đây.} Muội muội bé đối với ngôn ngữ thô bỉ của Tô Khả, nhịn được mặt nhăn mày nhíu. Ở trước mặt con trai mà vậy chẳng ra làm sao, khí tiết để đâu rồi? Đương nhiên, nếu tiếng lòng của muội muội bé bị Tô Khả nghe thấy, Tô Khả nhất định lộ ra nụ cười dâm đãng, sau đó , "Khí tiết sớm bị ta ăn luôn rồi." Mà Tô Cẩm Niên sau khi nghe Tô Khả , mới chậm rì rì ngẩng đầu nhìn lướt qua vẻ mặt đỏ bừng của Tô Khả, sau đó đối với Tô Khả , " nhanh về nhanh." Tô Khả như nhân dân giải phóng, nháy mắt hai chân đạp đất hướng tới toilet chạy . Kỳ hề quá mót, nhưng chỉ là thể tiếp tục nhìn hai người kia thông đồng. Khó chịu, khó chịu. Giờ có thể nhàn hạ chút. Tỷ như tiểu hay ngồi cầu đều có thời gian như nhau. Tỷ như rửa tay tiện thể rửa luôn cái mặt....
Chương 7.2: Thô tục đến cùng Edit: Mẹ Mìn Đợi cho trở lại nơi sân, chỉ còn mình Tô Cẩm Niên đứng ở bên kia, muội muội bé biến mất thấy, Tô Khả phi thường đắc ý. Lúc này, gió phất qua mái tóc Tô Cẩm Niên, vài sợi tóc mềm mại bay, dưới ánh mặt trời, tạo lên ánh sáng rực rỡ. đứng thẳng, dáng người cao ngất trong bộ quân phục làm tâm trí Tô Khả nhộn nhạo. Nhìn cái mông vểnh lên của , Tô Khả cảm thấy, nếu mình lên sờ cái có lỗi với lúc trước hôn tiểu Bạch Liên! sờ phải sờ đến nơi đến chốn, chạm qua phía trước, đương nhiên phải cảm thụ cả mặt sau rồi. tại vẫn còn cách lần vải quần, tương lai là lột sạch! {Mẹ Mìn@_@} Đầu tiên là phía trước sờ, sau đó đằng sau làm. Tóm lại, từ trước đến sau, từ cao đến thấp, từ trong ra đến ngoài, tất cả đều phải nhấm nháp cho hết! {Mẹ Mìn: Hủ sắc nữ tính làm thịt sói già} Tô Khả trong lòng sớm lên kế hoạch ăn Bạch Liên Hoa tốt lắm. Sau đó nghĩ đến tương lai chính mình làm như thế nào được hạnh phúc, Tô Khả nhịn được cười "Hắc hắc”. Mới phát ra thanh, lập tức che miệng mình, dù sao trước mắt có chuyện quan trọng hơn. Tô Khả phi thường may mắn chính mình vừa mới phát ra thanh phi thường rất , cũng có kinh động Bạch Liên Hoa. Vì thế Tô Khả giống như ăn trộm, tả nhìn cái hữu nhìn cái, đều thấy có người. Ở tại chỗ làm động tác lúc nãy, chuẩn bị sẵn sàng tư thế, sau đó dùng sức, "Xoát" lấy tốc độ chạy trăm mét hướng tới thân hình Tô Cẩm Niên phóng . Ánh mắt gắt gao khóa trụ mông Tô Cẩm Niên, miệng khẽ mở, nhưng lại phát ra tiếng cười thô tục. Mà Tô Cẩm Niên là chàng trai được nuôi dậy trong quân ngũ từ bé, ở sau lưng có động tĩnh là lập tức xoay người, trong giây lát phát cái bóng đen hướng mình vọt tới. Tô Cẩm Niên phản ứng nhanh, lấy tốc độ ánh sáng nắm chặt lấy hai tay Tô Khả . Thời gian như đứng yên, gió thổi càng lớn làm cây lá hai bên xào xạc. Tô Khả vốn định sờ mông Tô Cẩm Niên, tại biến thành cách đũng quần khoảng cách rất , dừng. Tô Khả trợn tròn mắt, nội tâm tiểu nhân nhịn được kêu rên: thể nào, Bạch Liên Hoa phản ứng tốc độ nhanh như vậy? Sau đó nhìn tay mình cách đũng quần rất gần, tiếp tục tiến lên phỏng chừng nhận được phúc lợi lớn hơn nữa, vì thế, cắn răng, hung hăng xuất toàn lực muốn đạt được mục đích. ------ lời của tác giả ------ ╮(╯_╰)╭ Đừng so đo tính tình nữ chủ, hết thảy đều là mây bay, giả.