Quân hôn: Tự rước lấy họa - Minh Lam Phong (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      :eye_wide:có vấn đề....a ấy bị cái j kích thích r
      Mẹ Mìn thích bài này.

    2. Chibumm

      Chibumm Member

      Bài viết:
      75
      Được thích:
      78
      hóa ra chỉ là spoi:-((((((((((((((
      Mẹ Mìn thích bài này.

    3. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      :th_50::th_50::th_50:Sau mấy ngày về quê ở , :th_72::th_72: Mẹ Mìn trở lại :th_72::th_72:
      Chương mới chương mới, mại dô mại dô :th_8::th_8::th_8:


      Chương 53.1 : Lần sau tới nhà của tôi


      Edit : Mẹ Mìn

      Buổi sáng Tô Khả đều thức dậy rất sớm. Bởi vì là Chủ nhật, cũng doanh trại bộ đội tìm Tô Cẩm Niên, cho nên sáng sớm Tô Khả ngồi ghế người nhìn điện thoại ngẩn, thỉnh thoảng khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

      Vừa mới rời giường Trần Tĩnh Tĩnh nhìn thấy Tô Khả tươi cười, nhịn được run run cái : "Tô Khả à, có chuyện gì vui mà cười như vậy..."

      Tô Khả quay đầu nhìn Trần Tĩnh Tĩnh đầu bù tóc rối, nghiêm trang : "Tớ cười có tươi như hoa mùa xuân ?"

      Trần Tĩnh Tĩnh may mà .

      Vương Mộng Mộng mua điểm tâm bên ngoài trở về, nhìn Trần Tĩnh Tĩnh ngây người gì, lại nhìn Tô Khả vẫn tươi cười, nháy mắt hiểu được, vội vàng , "Tĩnh Tĩnh à, cậu đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng."

      quá bao lâu thời gian, Điện thoại Tô Khả kêu lên, là thằng nhãi Duẫn Nhạc Phong gọi tới, Tô Khả tiếp máy: "Alo."

      "Xuống dưới lấy quần áo." Duẫn Nhạc Phong đơn giản , sau đó lập tức tắt máy.

      Tô Khả 囧, nghĩ đến hôm qua mình mặc quần áo của Duẫn Nhạc Hàm trở về ký túc xá , quần áo của còn để ở nhà bọn họ, vì thế từ từ xuống lầu.

      Duẫn Nhạc Phong đậu xe ngay dưới lầu ký túc xá của Tô Khả, Tô Khả xuống, Duẫn Nhạc Phong trực tiếp đem bao quần áo ném vào trong lòng Tô Khả, sau đó cao thấp nhìn Tô Khả: "Hôm nay sao ăn mặc lôi thôi như vậy?"

      cái miệng nhắn của Tô Khả há hốc, nửa ngày sau mới : "Cậu mới lôi thôi! Hứ!" Đây là lúc bình thường bình thường nhất có được , bộ đò mặc nhà, phải chưa thấy qua, hôm nay lại còn lôi thôi!

      Duẫn Nhạc Phong nắm tay lại thành nắm đấm dứ dứ trước mặt , sau đó với Tô Khả: "Chạy nhanh thay đồ, tôi đưa đến nơi."

      Tô Khả nghi hoặc nhìn thoáng qua Duẫn Nhạc Phong.

      Duẫn Nhạc Phong lấy ra hai vé vào cửa, ở trước mắt Tô Khả lắc lư vòng, mặt có mấy chữ được in nhũ vàng lấp lánh: "Hoàng Nghê Thường - buổi hòa nhạc lưu động vòng quanh thế giới."

      Tối hôm nay, lúc tám giờ, ở sân vận động thành phố Bcó buổi hòa nhạc lưu động vòng quanh thế giới của Hoàng Nghê Thường, Tô Khả biết . như thế nào, Tô Khả cũng vô cùng hâm mộ ca sĩ này.

      Hoàng Nghê Thường nổi danh từ nước ngoài, chậm rãi phát triển về trong nước. Ca khúc êm ái, ca từ còn vô cùng vào lòng người, giống ca sĩ đương thời, hát lên đều là tình tình , ốm mà rên. rất ít xuất , xuất đạo gần bốn năm, có thể nổi tiếng như ngày hôm nay, lại chưa từng có tai tiếng. Từng bước , hoàn toàn dựa vào thực lực.

      Hôm nay là buổi biểu diễn lưu động vòng quanh thế giới của trạm thứ nhất, lựa chọn thành phố B biểu diễn buổi đầu tiên hoàn toàn là vì là người thành phố B.

      Còn nhớ tháng trước, công ty quản lý ở của công bố tin tức này trang mạng của họ, mọi người đều kích động, nhao nhao trông ngóng, Tô Khả làm fan ruột, tự nhiên cũng vô cùng chờ mong. Chỉ là bọn họ bán vé lúc 10h sáng, lúc này Tô Khả còn học, cho nên có biện pháp ngồi canh máy tính để mua vé. Chờ học xong, chạy về mở máy tính, chỉ thấy dòng thông báo bán hết vé.

      Tô Khả buồn bực hận thể đem máy tính đập nát.

      Càng về sau, càng khó mua vé. Tô Khả như vậy có biện pháp mua vé, chỉ có thể thất vọng than thở. tại, nhìn thấy Duẫn Nhạc Phong trong tay cầm hai vé vào cửa, ánh mắt mở to, theo bản năng vươn hai tay trực tiếp ra lấy.

      Duẫn Nhạc Phong giơ cao tay, làm cho Tô Khả với được, ánh mắt Tô Khả nhìn chằm chằm hai vé vào cửa, miệng : "Cho tôi nhìn xem."

      Duẫn Nhạc Phong mỉm cười, mắt phượng nheo lại, duỗi ra ngón tay, chỉ chỉ vào gáy Tô Khả: "Còn mau thay đồ."

      Trong nháy mắt, Tô Khả cảm thấy mát lạnh, nhìn Duẫn Nhạc Phong như vậy, Tô Khả hậu tri hậu giác hỏi: "Tiểu Phong Phong, cậu đây là muốn mời tôi xem biểu diễn?"

      Duẫn Nhạc Phong nhìn trời, " phản xạ cũng chậm quá ?"

      Tô Khả kích động nhẩy cẫng lên: "Được, cậu chờ tôi!" Lời còn chưa xong, người chạy đến cửa ký túc xá.

      Duẫn Nhạc Phong nhìn bóng dáng Tô Khả xa, khóe miệng gợi lên độ cong thản nhiên .

      nghĩ, mấy năm qua, cũng ngốc nghếch hồ đồ canh giữ ở bên người , mà nửa điểm cũng phát . Nghĩ, nhịn được cười tự giễu, ràng lúc trước chỉ cảm thấy rất thú vị mà thôi, nhưng loại thú vị này lại bất tri bất giác làm cho thượng , đợi cho cảm nhận được là lúc hãm quá sâu rồi. Nhưng mà, hề hối hận.

      Tô Khả chạy về ký túc xá, đầu đầy mồ hôi, bạn cùng phòng nhìn thấy, nhịn được hỏi: "Ma đuổi cậu à?"

      Tô Khả cười: " có ma, sức tưởng tượng của các cậu phong phú."

      Tô Khả vừa , vừa lấy quần áo ra xem, mặt nhăn lại. Quần áo của cơ bản đều thuộc kiểu dáng đơn giản, xem xem lại, mới miễn cưỡng từ tủ quần áo lấy ra mấy bộ có thể ra ngoài, sau đó chỉ vào mấy bộ quần áo này hỏi bạn cùng phòng, "Này, các cậu cảm thấy tớ mặc cái nào đẹp?"

      Ba bạn ánh mắt đều mở to, nhìn xem quần áo, lại nhìn Tô Khả, nghi hoặc thôi, "Cậu hôm nay phải tìm Tô Cẩm Niên sao? Nghĩ như thế nào đến cách ăn mặc? Còn lấy ra mấy cái váy này?"

      "Ai da, đương nhiên là chuyện quan trọng." Tô Khả nghĩ đến có thể nhìn thấy Hoàng Nghê Thường biểu diễn, các loại kích động, tình cảm đua nhau mà đến.

      "Xem cậu như vậy, còn lấy váy ra, cậu cho chúng tớ biết, cậu là muốn làm sao?"

      "Xem biểu diễn ca nhạc." miệng Tô Khả đều mở lớn, hàm răng trắng sáng dưới ánh mặt trời.

      "Hả ?" Trần Tĩnh Tĩnh suy nghĩ lại, hỏi Tô Khả, hỏi xong, trong óc thoáng qua kiện, lập tức : "A, lại tiếp hôm nay phải là buổi biểu diễn lưu động thế giới đầu tiên của Hoàng Nghê Thường sao? Chẳng lẽ cậu xem ấy biểu diễn?"

      " có khả năng , Tô Khả mua được vé." Đối với việc Tô Khả mấy ngày nay kêu rên, các nghe cũng muốn thủng lỗ tai rồi.

      Tô Khả thần bí cười, ngón tay ở trước mắt các lắc lắc: "Thế giới này, có khả năng, giống như các cậu tin Bạch Liên Hoa bị tớ theo đuổi. Hắc hắc, nhưng mà tớ cam đoan, sau này nhất định hàng đêm thâu hoan nha."

      "Xì!" Ba người nhất tề ra tiếng.

      Kiều Nhạc , "Tô Khả, da mặt của cậu còn dầy hơn cả tường thành nữa!"

      Vương Mộng Mộng : "Xem cậu như vậy, dường như xem Hoàng Nghê Thường biểu diễn nha."

      Tô Khả cười, "(*^__^*) hì hì... Đương nhiên, tớ lừa các cậu."

      "Thành khai báo, làm sao cậu có vé? Lúc trước phải mua được sao?" Vương Mộng Mộng lập tức kéo cổ áo Tô Khả : "A, tớ nhớ ra rồi, cậu xuống dưới hình như là cùng Duẫn đại thiếu trò chuyện, tuy rằng chỉ có mấy câu, nhưng giọng nam tính của Duẫn đại thiếu tớ lập tức nghe ra ngay! , có phải cậu cùng với Duẫn đại thiếu xem biểu diễn hay ?"

      Đầu Tô Khả đầy vạch đen, Duẫn Nhạc Phong câu, cậu nghe ra là , là thần kỳ, nhưng mà cùng Duẫn Nhạc Phong xem biểu diễn, cũng có gì thể , vì thế Tô Khả gật đầu: "Đúng vậy, Duẫn Nhạc Phong gọi tớ. Ha ha ha ha, tớ cần tiếc nuối . Tớ có thể xem Hoàng Nghê Thường biểu diễn, là hạnh phúc."

      Tô Khả hãy còn đắm chìm trong kích động.

      " là! Duẫn đại thiếu đối với cậu cũng tốt nha!" Mọi người hâm mộ ghen tị.

      "Hắc hắc, đừng hâm mộ ghen tị tớ, mau mau, tớ mặc cái nào đẹp." Tô Khả chỉ vào mấy bộ quần áo, tuy rằng biết biểu diễn vào buổi tối, nhưng là Tô Khả gấp lắm rồi.

      Vương Mộng Mộng chỉ vào bộ váy màu xanh nhạt: "Cậu mặc cái này , có vẻ lộ ra làn da trắng."

      Vương Mộng Mộng đương nhiên phải tùy ý chỉ , bởi vì bộ quần áo này là vào ngày sinh nhật Tô Khả, Duẫn Nhạc Phong tặng , chỉ tiếc Tô Khả thích màu xanh , cho nên vẫn có mặc qua, nhưng hôm nay như thế nào đều xem như cùng Duẫn đại thiếu "hẹn hò", là người ủng hộ Duẫn đại thiếu trung thực, tự nhiên là muốn trợ giúp phen.

      "Các cậu cũng cảm thấy như vậy sao?" Tô Khả nhìn về phía hai bạn kia, sau đó lại nhìn xem bên cạnh cái váy dài màu xanh ngọc. cảm thấy, mặc màu xanh ngọc đẹp hơn ?

      Hai bạn cùng phòng bĩu môi, "Cậu chọn lựa lâu quá, như thế nào cậu đều muốn xem biểu diễn, vẫn nên mặc cái váy màu xanh nhạt , thế nào đều là hàng Chanel số lượng giới hạn, nhìn qua thấy đẳng cấp."

      "Tớ cần!" Tô Khả cầm lấy cái váy màu xanh nhạt, nhìn trước ngó sau: "Tớ cảm thấy nó chút cũng giá trị?"

      Cái váy này là quà Duẫn Nhạc Phong tặng, Tô Khả đương nhiên nhớ , lúc cầm về ký túc xá, mấy bạn này hâm mộ lâu, nhưng bởi vì mầu sắc phải mầu thích, cũng chỉ mặc qua lần, xem như cho Duẫn Nhạc Phong chút mặt mũi.

      "Bởi vì cậu có tính thưởng thức, giống như chúng tớ." Kiều Nhạc bĩu môi.

      "Đừng bậy bạ , Tô Khả, cậu vẫn nhanh mặc đồ vào, cùng Duẫn đại thiếu xem biểu diễn , làm cho người ta đợi dưới lầu lâu tốt đâu." Vương Mộng Mộng .

      Tô Khả cởi đồ người ra, Kiều Nhạc ngồi ở nhìn, tay chống lên cằm, chép miệng: ", ngực Tô Khả như thế nào lại bành trướng như vậy?"

      Tô Khả nhanh chóng mặc váy, hai tay sửa sang lại chút, "Đó là bởi vì tớ có nội hàm." Vừa , vừa cầm túi sách bên cạnh, đôi giày xăng ̣đan, với các : "Tớ đây, bái bai."

      Tô Khả nhanh chóng xuống lầu, dì quản lý đều nhịn được cười : "Khả Khả à, càng ngày càng đẹp nha. Muốn gặp bạn trai sao?"

      "Ha ha, phải , dì à, con đây, bái bai."

      Tô Khả đến chỗ Duẫn Nhạc Phong, chỉ thấy Duẫn Nhạc Phong đứng tựa vào xe ô tô, cúi đầu nhìn điện thoại, xung quanh, nữ sinh qua lại đều liếc nhìn Duẫn Nhạc Phong, khe khẽ .

      Nháy mắt Tô Khả nở nụ cười đáng khinh, như thế nào, đại soái ca trường học là bạn mình.

      "Tôi xong rồi." Tô Khả cười tủm tỉm với Duẫn Nhạc Phong.

      Duẫn Nhạc Phong ngẩng đầu: "Sao chậm như vậy?" Nhưng mà nhìn đến Tô Khả, mắt phượng của Duẫn Nhạc Phong đều cười: "Ồ, mặc như vậy đẹp lắm."

      "Bổn nương thiên sinh lệ chất." Tô Khả còn vô cùng tự kỷ: "Hắc, nhanh cho tôi xem vé chút ."

      Duẫn Nhạc Phong bất đắc dĩ nhìn lên trời, đem kia hai vé vào cửa đưa cho Tô Khả, "Đây."


      Tô Khả vui tươi hớn hở tiếp nhận, xem trái xem phải, mặt in hình Hoàng Nghê Thường, đúng là xinh đẹp, đúng là đại minh tinh, Tô Khả sau đó nhìn sang trái, vị trí chỗ ngồi là: "VIP114" cùng "VIP115", làm cho ánh mắt Tô Khả trợn lên.

      "Đây là vé VIP?" Tô Khả tin hỏi lại.

      "Giấy trắng mực đen , còn có thể giả sao."

      "(⊙o⊙) nga" tấm vé này rất khó mua, vậy mà Duẫn Nhạc Phong lại có hai cái, Tô Khả cao hứng thôi, huống chi đây là vé VIP: "Duẫn Nhạc Phong, cậu đáng !"

      Duẫn Nhạc Phong nhí mày: " thôi."

      "Được!"

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Mừng quá, rốt cuộc cũng gặp Tô háo sắc , thanks mẹ Mìn
      TrâuMẹ Mìn thích bài này.

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      iu @Mẹ Mìn quá. vậy là kỳ nghỉ qua giờ là những lúc đc gặp bạn Tô Khả rùi
      Mẹ Mìn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :