Từ đầu đến h, lần đầu tiên Tô đại tỷ có thể nói bình thường đc ntn , nhưng t k thích, lưu manh no1 cơ
Chương 34 : Có trong đời Edit : Mẹ Mìn Độ ấm dần dần trở nên có chút thấp, những cơn gió thổi tới mang theo hơi lạnh. Cuốn theo cát bụi bay lên cùng lá cây phát ra tiếng “xào xạc” . Tô Cẩm Niên nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tô Khả, trong khoảng thời gian ngắn có chút sững sờ. "Tô Khả, muốn..." "Nghe lời đúng hay ?" Tô Khả tiếp lời Tô Cẩm Niên, miệng mỉm cười, trực tiếp kiễng mũi chân, nhắm ngay môi của , nhàng hôn xuống . Hai người nhìn nhau, Tô Cẩm Niên nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của mình trong mắt . Tô Khả hôn xong còn : "Vậy cũng phải in dấu chứ." Tô Cẩm Niên 囧, vừa định lấy tay chà lau, liền bị Tô Khả nắm lại: " là bạn trai em, em hôn là chuyện bình thường ! Đáng nhẽ phải chủ động! còn dám lau sao? !" "..." "Ai da, Cẩm Niên à, phải là chuyện luyến ái sao, đừng xem như em bắt vào hang cọp vậy. Được rồi, thời gian cũng còn sớm, làm khó theo em ngày, em đưa về ký túc xá." Tô Cẩm Niên có cảm giác bị ngã xuống đất dậy nổi, lời này, như thế nào cũng được tự nhiên? "Cẩm Niên, đời em có , em vui sướng." Lúc Tô Cẩm Niên về đến ký túc xá, nghe thấy sau lưng mình, tiếng Tô Khả đột nhiên truyền đến câu như vậy, lảo đảo cái, đợi cho đến lúc quay đầu lại nhìn Tô Khả, giơ tay lên vẫy vẫy , lại còn nháy mắt nữa. xoay người, vội vàng mà . * Đợi cho đến lúc Tô Cẩm Niên về lại ký túc xá, ngồi giường của mình, nhìn quyển sách về vũ khí tiến công chiếm đóng mà ngẩn người. "Ai da, Cẩm Niên, nghe có người nhìn thấy cậu cùng Tô Khả rạp chiếu phim tình nhân? Cảm giác thế nào?" Vừa từ bên ngoài về, Tôn Dương Dương lập tức kích động chạy lên hỏi. Sau lưng còn có thêm người khác nữa. Tiền Vũ đẩy Tôn Dương Dương ra, nháy mắt với Tô Cẩm Niên: "Nào, nhanh cho chúng tớ biết cảm giác khi vào đó thế nào?" "Ôi,tớ cũng muốn đến đó, tiếc là có nào ..." Tôn Cạnh Văn kêu rên, thân hình to lớn run lên, có điểm 囧. Triệu Lâm còn lại là vô cùng đau lòng, Tô Khả đáng , cứ như vậy bị con sói này ăn đến xương cốt cũng còn, quá đau lòng ! Tô Cẩm Niên liếc bọn họ cái, lạnh lạnh : "Các cậu rảnh rỗi lắm hả?" "Ha ha, phải phải!" Trăm miệng lời, cùng nhau đồng thanh trả lời. Thời gian dần dần qua, Tô Cẩm Niên lại lâm vào trầm tư. Coa phải tính sai rồi ? Bởi vì có cảm giác, Tô Khả cũng giống như , hay giỡn. Bóng đêm dần buông, ngoài cửa sổ, mặt trăng cong như lưỡi câu, lành lạnh như nước. Tô Cẩm Niên bỏ quyển sách xuống, quay về giường ngủ. Tôn Cạnh Văn cùng Tôn Dương Dương nhìn nhau, hai người dùng di động chuyện. Tôn Cạnh Văn: lão đại làm sao vậy? Hôm nay tự nhiên sớm như vậy lên giường ngủ, chuyện lạ nha! Tôn Dương Dương: bởi vì Tô Khả. Tôn Cạnh Văn: đương nhiên tớ biết là bởi vì Tô Khả, cụ thể thế nào, đừng có nhảm. Tôn Dương Dương: hỏi tớ tớ làm sao biết được, lại có theo bọn họ . Tôn Cạnh Văn: cậu đoán xem, có phải lão đại hôm nay ăn quá mạnh mẽ, thể lực chống đỡ hết nổi? Tôn Dương Dương: Cậu rất xấu xa . Hai người nhìn nhau, sau đó Tôn Dương Dương lại gửi tin nhắn nữa. Tôn Dương Dương: Tớcũng cảm thấy như vậy. Tôn Cạnh Văn: ... Tô Cẩm Niên nằm ở giường, ánh mắt khép hờ, di động khẽ rung, là tin nhắn. Tô Cẩm Niên lúc này mới nhớ tới, mình còn chưa tắt máy, nhìn lên màn hình thấy là tin nhắn của Tô Khả, ngẫm lại, vẫn là mở ra xem. Chỉ thấy mặt viết: Cẩm Niên, lại tuần thấy mặt! Đau khổ quá! ~(>_<)~ phải nhớ em nha! Đúng rồi, lần thứ hai em hôn , cảm giác thế nào? Có phải hay muốn ôm em? Em lúc nào cũng hoan nghênh nha! Đầu Tô Cẩm Niên đầy vạch đen, trực tiếp tắt máy, nhắm mắt ngủ. * Tô Khả nhìn di động, chờ đợi tin nhắn của gửi lại, nhưng mà tin nhắn của gửi như đá ném xuống biển. Tô Khả có phần thất vọng . Sau đó Tô Khả chỉ có thể đem nguyên nhân là Tô Cẩm Niên thẹn thùng, được tự nhiên, buồn bực ngủ . Buổi sáng thứ hai, có tiết học vi phân và tích phân, Tô Khả cũng dám trốn học. Đúng giờ liền dậy, đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng. Xong đâu đó liền đến giảng đường. Lúc đến giảng đường , trong giảng đường có hai ba người vùi đầu xem bài. Nhưng điều ngạc nhiên là Duẫn Nhạc Phong cũngđã ngồi ở bên kia. Trời ạ, đại vương trốn học tự nhiên hôm nay lại học sớm thế, là việc thần kỳ . Duẫn Nhạc Phong cười, giống như gió xuân ấm áp: " tệ, tới rất sớm." Này, hình như đây lời thoại của phải. —_—||| Sau đó hướng Tô Khả vẫy tay: "Tô Khả, lại đây ngồi." Tô Khả nhìn lên trần nhà, liếc cái xem thường, tôi sao lại ngồi cạnh cậu làm gì. Nhưng mà nghĩ đến cùng Tô Cẩm Niên là huynh đệ tốt, cùng có mối quan hệ, lên chính đánh tới hậu phương quân địch, sau này làm việc tất nhiên làm chơi ăn thật. Vì thế, vui vẻ ngồi vào bên cạnh Duẫn Nhạc Phong. "Hắc, hôm nay cậu tới rất sớm." Duẫn Nhạc Phong: —_—||| "Cậu có quen biết với Tô Cẩm Niên?" Duẫn Nhạc Phong nheo mắt nhìn Tô Khả, mặt tuy rằng cười, nhưng đáy mắt lại đầy sát khí. vẫn quên, hôm kia, sau khi Tô Khả bị Tô Cẩm Niên kéo ra ngoài, Đàm Thụ kia tươi cười vui sướng khi người gặp họa. Ngày đó cảm thấy mình rất mất mặt. Cư nhiên là tự mình đa tình ! Tô Khả bị Duẫn Nhạc Phong làm cho sợ hãi kêu lên tiếng : "Làm sao?" Duẫn Nhạc Phong cười, "Hỏi chút, hơi kỳ quái, người như Tô Cẩm Niên, làm sao có thể cùng quen biết." "Là con trai, khẳng định về sau ai cũng muốn kết hôn sinh con, chuyện đó bình thường mà." Duẫn Nhạc Phong nhíu mày, cùng Tô Khả chuyện, tuyệt đối cùng trình độ. Tô Khả tiếp tục : "Cậu cùng Cẩm Niên quan hệ tốt lắm à?" "Ở cùng đại viện." "Hắc hắc, vậy ấy thích cái gì, chắc cậu biết chứ ?" Duẫn Nhạc Phong cười, giống hồ ly: "Tôi cho , tôi được cái gì?" "Lợi ích? Về sau cho cậu cái lì xì bà mối." "..." * Thời gian mỗi ngày trôi qua gian nan. Chật vật mãi cũng đến thứ 6, cả người Tô Khả ngứa ngáy lắm rồi. Thứ Sáu có tiết học về cơ thể người, có người hỏi Tô Khả, "Tô Khả, bài học giữa kỳ cậu viết xong chưa?" "Bài tập gì?" Bạn học vô cùng hèn mọn nhìn Tô Khả: "Lúc khai giảng, giáo sư có cho bài tập, đến tuần thứ 11 rồi, cuối tuần này là hết hạn nộp bài, đừng cho tớ biết là cậu chưa làm đó." Tô Khả 囧, từ khi vào đại học, trong lòng chỉ có Bạch Liên Hoa, nào còn tâm tư để ý đến bài tập. May coa bạn học nhắc nhở, mất bằng lại bị thi lại rồi. "Đúng rồi, đầu bài là gì?" "Lựa chọn bộ phận thân thể tiến hành nghiên cứu, tìm ra tình hình chung." Tô Khả "À" tiếng, lại hỏi: "Cậu viết gì?" "Hắc hắc, về sau tớ muốn vì nghiệp cúc hoa mà cống hiến." Bạn học kia vô cùng đáng khinh với Tô Khả: "Cho nên tớ nghiên cứu cúc hoa." Tô Khả 囧, ra vẻ chính mình cũng như bạn, cũng ham thích cúc hoa. "Này, cậu đối với thân thể cảm thấy hứng thú với bộ phận nào nhất? Đừng cho tớ là trái tim nhé! Chết tiệt, lớp chúng mình lựa chọn viết bài về trái tim nhiều lắm, tớ ghét nhất bị mở ngực phanh bụng ." bạn học có chút căm giận. Tô Khả 囧, sau đó cười vô cùng dâm tà : "Tớ viết về món đồ chơi mà con ai cũng thích." bạn đầu tiên là sửng sốt, sau phản ứng lại: "Phốc ——" cười ra tiếng, cũng ra dấu năm bờ oăn với Tô Khả: "Cậu rất được!" Nhiều lần lại : "Cậu đó, lựa chọn đề tài tốt! Tùy ý viết ! Tiểu ** chiều dài, thô đoản, hình dạng... sau đó đối lập, phát vấn đề, giải quyết vấn đề... Ôi, trời ơi ! So với bài viết về cúc hoa của tớ còn tốt hơn! Sớm biết như vậy tớ cũng chọn tiểu ** , như thế nào tiểu ** cùng cúc hoa cũng là nhà!" Tô Khả cười: "Hắc hắc, đúng vậy a." Về phần đầu đề nghiên cứu, vật tham chiếu! Ha ha, Cẩm Niên, vậy chịu ủy khuất rồi .