oimeoi sau khi đọc qua vô số chuyện nam chính mặt dày như tường thành gặp được chị nữ chính kiệt xuất dày hơn cả các ý ạ ))))0
Mình luôn gặp cố mất bài ed là sao chứ. Bực mình quá. Nhưng mà khi ed lại mình lại thấy nó mượt hơn phải. . Hai chương luôn nhé các bạn. Chương 28 : Duẫn Nhạc Phong Edit: Mẹ Mìn Lúc Tô Khả trở lại ký túc xá, tất nhiên là vô cùng thoải mái vui vẻ. Ba bạn cùng phòng nhìn thấy Tô Khả , khỏi nháy mắt ra hiệu: "Con kia, nhìn cậu như vậy, chuyện tình cảm chắc tiến triển thuận lợi rồi!" Tô Khả vênh mặt lên, vô cùng đắc ý , "Ai nha, cũng gần như vậy thôi ~ ha ha ha ha ~ " Mọi người nháy mắt trầm mặc. Buổi tối lúc ngủ, trong đầu Tô Khả tràn đầy hình ảnh Tô Cẩm Niên. nghĩ, ngày mai có thể nhìn thấy Tô Cẩm Niên, là quá tuyệt vời . Ngày hôm sau, Tô Khả kích động chạy tìm Tô Cẩm Niên, lại được Triệu Lâm báo cho biết, Tô Cẩm Niên về nhà. Tô Khả vô cùng buồn bực, cho dù là về nhà, cũng thể nhận điện thoạicủa tôi phải ! Tô Khả thần sắc ủ rũ trở về ký túc xá, bạn cùng phòng tất nhiên là phát , Vương Mộng Mộng , "Tô Khả, cậu bị táo bón à?" Tô Khả chu miệng lên, "Đúng vậy, tớ bị trĩ rồi!" Trần Tĩnh Tĩnh vỗ ngực với Tô Khả, "Tô Khả, về sau tớ giúp cậu trị bệnh trĩ! Yên tâm, tớ cho người khác nhìn thấy cúc hoa của cậu đâu. Ha ha ha ~ tớ nghĩ tốt lắm, đến lúc đó tớ liền chuyển sang chuyên trị bệnh trĩ, cúc hoa muôn năm, tớ thích nhất, các cậu hoặc người nhà các cậu bị bệnh trĩ, đều có thể tìm tớ, giảm giá 80%!" "Tớ thèm vào!" Tô Khả ngồi dậy, "Cậu đấy chờ, về sau tớ giúp ông cắt bao quy đầu, tiện thể phẫu thuật thẩm mỹ làm cho tiểu ** biến thành chân giò hun khói, giúp cậu mỗi đêm nhìn thấy nó vui vẻ !" "Cậu nham hiểm!" Ngây ngốc nửa ngày, Trần Tĩnh Tĩnh cuối cùng cũng phun ra 3 chữ, với Tô Khả. Mấy bạn đều cười té lăn giường. * Sáng sớm thứ hai, khí trong lành. Tô Khả phá lệ thức dậy rất sớm, còn chưa tới 6h, quần áo chỉnh tề. Ba bạn mắt nhắm mắt mở hỏi : "Tô Khả, dậy sớm làm gì?" "Bí mật." Tô Khả đeo túi sách lên vai, sung sướng rời ký túc xá, chạy tới căn tin trường học . Bình thường căn tin đều mở cửa lúc 5h30`, lúc Tô Khả vào, mọi người đứng túm năm tụm ba. Đa phần là sinh viên năm 4, vội vàng ăn sáng còn ra ngoài thực tập. Cũng có vài người chưa thực tập cũng chăm chỉ học hành. Tô Khả mua hai phần sữa đậu cùng hai chiếc bánh bao, sau đó hướng trường quân giáo đến. Bảo vệ trường quân giáo nhìn thấy Tô Khả đến liền tươi cười: " bé, lại tìm Tô Cẩm Niên nha." có biện pháp, nghĩ biết Tô Khả được, dù sao Tô Cẩm Niên là nhân vật tiếng tăm như vậy, hơn nữa tần suất Tô Khả tới nơi này cũng quá cao . ╮(╯_╰)╭ Tô Khả đầu đầy vạch đen: Ngươi mới bé! cả nhà ngươi đều là bé! Bất quá Tô Khả còn vô cùng lễ phép với bảo vệ : "Đúng vậy, Cẩm Niên có ở trong trường học ?" Bảo vệ vui tươi hớn hở , "Có, nhưng mà hôm nay tôi thể cho vào." Tô Khả đầu đầy vạch đen: "Tôi biết." Bảo vệ vui tươi hớn hở , "Biết là tốt rồi, đây là quy định của trường chúng tôi." Tô Khả đem bữa sáng đưa cho bảo vệ: "Vậy có thể đem bữa sáng đưa cho Tô Cẩm Niên hộ tôi ?" Bảo vệ 囧: "Này tôi đưa thế nào được." " thử đưa , hoặc là làm cho ấy ra lấy?" " bé, đến đưa bữa sáng cho bạn trai mình là chuyện tốt, nhưng cũng nên biết quy định của trường chúng tôi." Bảo vệ càng ngày càng cảm thấy chính mình 囧. Tô Khả có phần nghẹn khuất, tuy rằng sớm nghĩ tới khả năng này, nhưng vẫn muốn mang bữa sáng cho Tô Cẩm Niên, sau đó liếc mắt cái là tốt rồi, ai, quả nhiên vẫn thất bại. Chẳng lẽ tuần này của lại giống như hai tháng trước, lấy nhớ nhung mà vượt qua sao? Tô Khả đem bữa sáng yên lặng đưa cho bảo vệ: " Thôi cho ăn vậy." Bảo vệ vui tươi hớn hở tiếp nhận, " ngại quá." Ban ngày lúc học, Tô Khả vẫn thất thần, nhìn giáo sư viết bài bảng , Tô Khả ngay cả liếc mắt cái ** đều có. Ba bạn cùng phòng vô cùng cố gắng ghi chép. Chính vào lúc này, cửa đột nhiên mở ra, nam sinh vào. thân màu trắng hưu nhàn, tay cầm ba lô, tay cầm cây kẹo que cắn cắn, Mái tóc ngừng bay bay trong gió. tai trái đeo cái bông tai làm bằng kim cương, dưới ánh mặt trời tỏa sáng lấp lánh. Làn da trắng nõn nà, đôi mắt phượng hẹp dài, đôi môi nhuộm hồng, ẩm ướt vì ngậm kẹo. Đôi môi khẽ cong lên mang theo chút tà khí nào. Đây là mỹ nam. Siêu sao đương thời so với còn kém xa. Mọi người hai mặt nhìn nhau, dù sao khóa học cũng được hai tháng, đột nhiên xuất soái ca, khẳng định là kinh động rồi. Nhất là nữ sinh, ánh mắt đều chăm chú nhìn vào , trong lòng như nở hoa. là rất đẹp! Các nữ sinh đều thể tin, phải biết rằng, ở khoa lâm sàng y học chuyên nghiệp, nam sinh bình thường đều là đầu gỗ, đeo hai mắt kính dầy cộp nha! thể tưởng được cư nhiên xuất soái ca bức người như vậy, là rất hạnh phúc . Tô Khả lần đầu tiên nhìn thấy , ánh mắt sáng lên, cảm thấy người này đẹp, hề thua kém Bạch Liên Hoa là mấy. Chỉ là Bạch Liên Hoa cao xa xuất trần, khí chất như tiên, nụ cười ấm áp. Điều này có. Mặc kệ như thế nào, vị này đều là soái ca trong soái ca! Giáo sư hơi hơi nhíu mày, nhìn nam sinh, sau đó tiếp tục viết bài. Nam sinh lơ đễnh, lập tức về cuối lớp học, chọn vị trí rồi ngồi xuống. tại, nữ sinh cả lớp còn để ý lên bảng nữa, thỉnh thoảng quay đầu ngắm soái ca, sau đó ngượng ngùng chút, rồi lại quay lại bài học. Ba bạn của Tô Khả lại "Ngao ngao" kêu to đứng lên, " đẹp nha! Khoa chúng ta khi nào lại có soái ca như vậy, vì sao tớ chưa từng gặp qua!" Lúc điểm danh, giáo sư gọi tên: "Duẫn Nhạc Phong", người nọ liền giơ tay, vì thế, chúng nữ sinh trong lòng lại YY. Trần Tĩnh Tĩnh , "Cậu xem cúc hoa của vẫn là chỗ đó chứ?" "Chính xác!" Kiều Nhạc chút do dự . " phải!" Vương Mộng Mộng hèn mọn nhìn Kiều Nhạc. "Tớ cảm thấy lâu nữa bị trĩ." Tô Khả gật đầu. "Cậu mới bị trĩ!" Ba người vô cùng ăn ý trừng mắt nhìn Tô Khả. Tô Khả bĩu môi, sau đó nhìn thở dài, "Đáng tiếc tôi có Bạch Liên Hoa." Mọi người lập tức : "Cậu chết , được tiện nghi còn khoe mẽ!" Tô Khả cười, tiếp tục nhìn chằm chằm mặt Duẫn Nhạc Phong, "Các cậu xem có phải phẫu thuật thẩm mỹ hay ? Tớ nghĩ đến chỉ có Bạch Liên Hoa nhà tớ là đẹp nhất, thể ngờ được còn có đóa hoa Mẫu Đơn." Vừa vặn, ánh mắt Duẫn Nhạc Phong cùng Tô Khả giao nhau, Tô Khả khẽ nhếch môi, Duẫn Nhạc Phong cũng cười với Tô Khả, hàm răng trắng chói sáng dưới ánh mặt trời.