1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân hôn: Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch (Chương 221) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 94 : Vòng ngọc Dương Chi (1)

      Dịch lão quả đối với Dịch Tân đặc biệt bao dung,người nghiêm chỉnh như vậy, vậy mà cũng có thể dễ dàng tha thứ cho Dịch Tân như vậy ràng là rất bao dung. Cũng phải Dịch Tân làm cái gì, Dịch Tân sinh ra như vậy, lễ nghi cử chỉ gì gì đó, tự nhiên là tinh xảo đến hoàn mỹ, bất luận như thế nào cũng tìm ra chỗ sai. Nhưng Tân Hoành có cảm giác, người hoàn mỹ như vậy, toàn thân dưới chút để ý tỏ ra lười nhác. Loại lười biếng này, giống như tật xấu của mấy Quý công tử. Mà lúc này, loại nghiêm trang trong khí. Mắt thấy người nọ biểu tình bình thản ung dung, Tân Hoành cũng nhịn được ở trong lòng yên lặng sùng bái Dịch Tân phen. Người này, có thể trưởng thành trong gia đình như vậy, cũng là dễ dàng rồi.

      "Giúp lấy nước canh, có được ?"

      Dịch Tân giống như cảm giác được Tân Hoành lặng lẽ nhìn , như là cố ý, đột nhiên quay đầu lại, cười ôn nhu với . Nụ cười kia, vô hại. Nhưng đem Tân Hoành dọa run lên phen. Vô hại cái đầu ! tay trái cầm bát đưa cho , tay phải hơi chỉ cảnh hải sản ở giữa bàn ăn. nhìn biểu tình của , cực kỳ vô hại. Nhưng cười vô hại như vậy vì sao lại hại như vậy?! Phải ra, tại ở cố gắng tự làm mất tồn tại của bản thân, , , người này lại phá bỏ hết công sức của rồi!

      Tân Hoành trong lòng cắn răng, mà lại ngại Dịch lão nhìn về phía phía , mặt cũng chỉ có thể nhìn Dịch Tân ôn nhu cười, tiếp nhận chén tay . Sợ ánh mắt của Dịch lão và Dịch Tân cùng dạng, thậm chí muốn ngầm trừng cảnh cáo cũng dám. Toàn bộ quá tình đều cười đến thuận theo . Lại nhìn Dịch lão khẽ gật đầu, mới đứng dậy, thay Dịch Tân lấy nước canh. Người này... Ngày trước cho tới bây giờ thấy sống an nhàn sung sướng như vậy, liền nước canh cũng thể tự mình lấy rồi. Trước kia… hình như đều là mà múc. Lúc múc nước canh, Tang Nhuế ở đối diện lặng lẽ nhìn bằng ánh mắt thương hại. muốn quay lại, lại đột nhiên cảm thấy Dịch lão nhìn tay của , ánh mắt kia, thực quá mức sắc xảo, thế cho nên có thể rất ràng Dịch lão nhìn . cảm thấy nhất thời liền khẩn trương trở lại. Đem nước canh đưa cho Dịch Tân, mới vừa ngồi xuống, liền nghe Dịch lão , "Cố Viễn là gì của ?"

      Tân Hoành vốn là hơi hơi cúi đầu, nghe như thế, toàn thân tự chủ được liền cứng đờ. lại phản ứng kịp, mới thả lỏng chút. —— quả nhiên là vừa vặn bi Dịch lão thấy quá khẩn trương, lúc này mới theo bản năng cho rằng ông là hỏi . Nghĩ như vậy, nhịn được cười tự giễu.

      " cười cái gì?" Thanh , có chút nghiêm khắc rồi. Tân Hoành lòng hồi hộp phen, nhất thời có cảm giác tai họa đến nơi… Dịch lão, ông, ông, ông quả nhiên là hỏi ! Tân Hoành, ngươi là đồ bỏ !

      @all: nghỉ lễ rồi nên t cố gắng edit rồi post chương mới cho cả nhà nha!
      chúc all nghỉ lễ vui vẻ!

      ---------- BỔ SUNG THÊM ----------

      Chương 94 : Vòng ngọc Dương Chi (1)

      Dịch lão quả đối với Dịch Tân đặc biệt bao dung,người nghiêm chỉnh như vậy, vậy mà cũng có thể dễ dàng tha thứ cho Dịch Tân như vậy ràng là rất bao dung. Cũng phải Dịch Tân làm cái gì, Dịch Tân sinh ra như vậy, lễ nghi cử chỉ gì gì đó, tự nhiên là tinh xảo đến hoàn mỹ, bất luận như thế nào cũng tìm ra chỗ sai. Nhưng Tân Hoành có cảm giác, người hoàn mỹ như vậy, toàn thân dưới chút để ý tỏ ra lười nhác. Loại lười biếng này, giống như tật xấu của mấy Quý công tử. Mà lúc này, loại nghiêm trang trong khí. Mắt thấy người nọ biểu tình bình thản ung dung, Tân Hoành cũng nhịn được ở trong lòng yên lặng sùng bái Dịch Tân phen. Người này, có thể trưởng thành trong gia đình như vậy, cũng là dễ dàng rồi.

      "Giúp lấy nước canh, có được ?"

      Dịch Tân giống như cảm giác được Tân Hoành lặng lẽ nhìn , như là cố ý, đột nhiên quay đầu lại, cười ôn nhu với . Nụ cười kia, vô hại. Nhưng đem Tân Hoành dọa run lên phen. Vô hại cái đầu ! tay trái cầm bát đưa cho , tay phải hơi chỉ cảnh hải sản ở giữa bàn ăn. nhìn biểu tình của , cực kỳ vô hại. Nhưng cười vô hại như vậy vì sao lại hại như vậy?! Phải ra, tại ở cố gắng tự làm mất tồn tại của bản thân, , , người này lại phá bỏ hết công sức của rồi!

      Tân Hoành trong lòng cắn răng, mà lại ngại Dịch lão nhìn về phía phía , mặt cũng chỉ có thể nhìn Dịch Tân ôn nhu cười, tiếp nhận chén tay . Sợ ánh mắt của Dịch lão và Dịch Tân cùng dạng, thậm chí muốn ngầm trừng cảnh cáo cũng dám. Toàn bộ quá tình đều cười đến thuận theo . Lại nhìn Dịch lão khẽ gật đầu, mới đứng dậy, thay Dịch Tân lấy nước canh. Người này... Ngày trước cho tới bây giờ thấy sống an nhàn sung sướng như vậy, liền nước canh cũng thể tự mình lấy rồi. Trước kia… hình như đều là mà múc. Lúc múc nước canh, Tang Nhuế ở đối diện lặng lẽ nhìn bằng ánh mắt thương hại. muốn quay lại, lại đột nhiên cảm thấy Dịch lão nhìn tay của , ánh mắt kia, thực quá mức sắc xảo, thế cho nên có thể rất ràng Dịch lão nhìn . cảm thấy nhất thời liền khẩn trương trở lại. Đem nước canh đưa cho Dịch Tân, mới vừa ngồi xuống, liền nghe Dịch lão , "Cố Viễn là gì của ?"

      Tân Hoành vốn là hơi hơi cúi đầu, nghe như thế, toàn thân tự chủ được liền cứng đờ. lại phản ứng kịp, mới thả lỏng chút. —— quả nhiên là vừa vặn bi Dịch lão thấy quá khẩn trương, lúc này mới theo bản năng cho rằng ông là hỏi . Nghĩ như vậy, nhịn được cười tự giễu.

      " cười cái gì?" Thanh , có chút nghiêm khắc rồi. Tân Hoành lòng hồi hộp phen, nhất thời có cảm giác tai họa đến nơi… Dịch lão, ông, ông, ông quả nhiên là hỏi ! Tân Hoành, ngươi là đồ bỏ !
      Last edited by a moderator: 31/8/14
      Chris thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 95 : Vòng tay Dương Chi Ngọc (2)




      “ Tân Hoành, biết Viễn Chi sao?”



      lúc lung túng biết phải trả lời ra sao, người bên cạnh kịp thời lên tiếng “Em cười gì vậy?”




      Tân Hoành ngẩng đầu nhìn Dịch Tân rồi khẽ lắc đầu, lại nhìn Dịch lão: “Cháu cũng chỉ nghe Cố lão qua, chứ biết mặt ta.”



      Cố gia là gia tộc danh tiếng trong nước, mà người đó là gia chủ Cố gia, Tân Hoành biết người đó cũng là bình thường, nhưng quen biết và có giao tình với ông ta, chuyện này bình thường. Dịch lão khẽ híp mắt, “Vòng ngọc tay là ai cho?”



      Tân Hoành sững sờ, nghĩ lại mới nhớ, vừa nãy ông nhìn chằm chằm vào tay , hóa ra là nhìn chiếc vòng ngọc này. nâng tay trái lên để lộ ra chiếc vòng tinh tế trắng noãn, màu sang bong của ngọc thượng hạng. Chiếc vòng đeo cổ tay mịn màng của cực kỳ phù hợp, lại càng xinh đẹp. nhận ra chút khác thường, có chút ý tứ trả lời, “Là bà ngoại cháu cho.”




      “Bà ngoại tên gì?” Dịch lão hình như rất có hứng thú với chiếc vòng này, ngay cả chuyện liên quan đến nó cũng rất để ý.




      “ Du Thận Khanh.”




      Dịch lão nghe xong, hơi dừng lại, nhưng cũng hỏi tiếp chỉ nhìn khẽ , “Nhanh ăn cơm thôi, đồ ăn sắp nguội cả rồi.”




      Sau đó như chưa từng nhắc đến chuyện chiếc vòng, tiếp tục ăn cơm, khiến cho Phong Dương và Tang Nhuế nghi ngờ nhìn Tân Hoành, mà Tân Hoành nhìn chằm chằm cổ tay mình. Dịch Tân nhìn thấy sững sờ, tỉ mỉ gắp thức ăn cho , sau đó còn hỏi“ Em có muốn uống canh ?”




      ngẩng lên nhìn , dịu dàng cười, “Tiện thể lấy giúp chút,”




      nghĩ chút rồi trả lời, “Em uống, cho nên tiện.”




      Dịch Tân nhìn , bất đắc dĩ nhún vai. Cuối cùng cũng uống canh nữa, chịu múc cho , uống. Cũng biết tại sao, cảm thấy thả lỏng rất nhiều trong suốt quá trình dùng cơm ngay sau đó. Bầu khí áp lực biến mất hoàn toàn. lúc sau ba người đàn ông có chuyện phải bàn, Tân Hoành và Tang Nhuế tự giác lên lầu. Tân Hoành lúc này mới hoàn toàn thả lỏng, Tang Nhuế thấy như vậy nhịn được cười, “Dịch lão rất khủng bố?”




      Tân Hoành gật mạnh đầu, “So với tôi nghĩ tốt hơn nhiều rồi.”




      “Ừ, có Dịch Tân bên cạnh nên ông cụ còn quá bài xích cậu, cho nên đối đãi với cậu thế là rất khá rồi.”




      Tang Nhuế đến đây mặt còn lên chút hâm mộ khiến lý giải nổi. nghĩ chắc Tang Nhuế cũng trải qua chuyện này rồi, nhịn được cảm thấy thân thiết với Tang Nhuế hơn chút, “Chuyện trong nhà xử lý tốt rồi chứ?”




      Con mắt xinh đẹp của Tang Nhuế liếc về phía Tân Hoành, hỏi ngược lại, “Cậu đến nhà nào?”
      Chris thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 96 : Vòng tay Dương Chi Ngọc
      (3)


      Tang Nhuế liếc con mắt xinh đẹp về hướng Tân Hoành, sóng mắt chuyển cái, hỏi ngược lại, "Cậu nhà nào?"


      ——————



      Tang Nhuế nhàng câu, Tân Hoành nhất thời liền ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này. Rất ràng, Tang Nhuế vẫn còn tức giận với Phong Dương. Tân Hoành vẫn cảm thấy, Tang Nhuế và Phong Dương hai người, bất luận ngoại hình, tính tình, còn cả phong cách, đều cực kỳ hợp phách, quả chính là trời sinh đôi. Vì vậy, chưa có từng nghĩ tới, hai người nổi giận cũng xứng đôi như vậy. Nghĩ như vậy, mặt liền khẽ cười đáp, "Chuyện nhà mẹ đẻ cậu."


      Tang Nhuế lúc này mới cười tiếng, " phải là cái đại gì, chính là người trẻ tuổi trẻ tuổi nhiệt huyết, có việc gì đấu đá, gây thương tổn lớn được như thế."


      Tân Hoành khẽ mỉm cười gật đầu : "vậy tốt, cậu thấy, khi đó Phong Dương gấp đến độ mắt đều đỏ."


      Tang Nhuế có lên tiếng.
      Tân Hoành liền giống như là tại từ chú ý tự cảm khái, "Lúc chạy tới, tính khí rất táo bạo, ở máy bay, tiếp viên hàng thêm vài câu phiền , liền đối với người đặt xuống ngoan thoại. ra là, ta còn tưởng rằng chỉ có Dịch Tân có thể như vậy, ngờ, Phong Dương ngày thường thân sĩ như vậy, khi trong lòng gấp gáp đau lòng, cũng mất lý trí."



      Tân Hoành vừa , vừa lại giống như ở khẽ suy tư, lúc này cũng quản Tang Nhuế đáp cũng để ý, liền phối hợp xuống kết luận, "Ừ, có thể là bởi vì cậu từng giây từng phút có ở đây trước mắt , liền khống chế được phải gánh vác tâm cậu, đau lòng cậu, cuối cùng ngược lại đem chính mình quên."



      Tang Nhuế vốn là cũng để ý tới lời của Tân Hoành về Phong Dương, chỉ coi như tự động che giấu những nội dung kia. Lúc này đợi Tân Hoành xong rồi, cuối cùng nhịn được cười , "Hoành Hoành, cậu lời đều hết thành ra như vậy rồi, giống như là nếu tớ còn cùng Phong Dương hòa hợp, tớ là người thể lý rồi."



      Tân Hoành mở to đôi mắt trong suốt nhìn . Tân Hoành biết, Tang Nhuế ra là rất đau lòng vì Phong Dương, chỉ là tính khí nhưng cũng đủ cứng, Phong Dương tỏ vẻ ra đối với bình đẳng tình cảm, lại vạn vạn tìm được bậc thang để xuống. Lời của Tân Hoành, chính là xảo diệu cho Tang Nhuế, Phong Dương cũng thương . Như vậy, hai người liền có thể bớt chút kỳ cục, chắc chắn tốt.



      Lúc này, cửa lại mở ra, Dịch Tân khẽ nghiêng thân thể, tựa tại cạnh cửa nhìn Tân Hoành. Tang Nhuế đôi mắt đẹp chuyển cái, đúng rồi Dịch Tân, trêu , "Thế nào, Đại Thiếu Gia, trước khi mở cửa lại quên gõ cửa?"



      Dịch Tân lúc này mới đưa mắt lại lần nữa từ người Tân Hoành dời , thản nhiên nhìn Tang Nhuế, " vào trong phòng mình lại phải gõ cửa trước khi vào?"



      Tang Nhuế đảo mắt, hướng quanh mình vừa nhìn, nhất thời liền bị ngăn chặn. Tân Hoành nhìn Dịch Tân, hỏi, "Nơi này là phòng của ?"



      Trong thanh, lại mơ hồ cất giấu chút vui mừng. Dịch Tân hướng khẽ mỉm cười, gật đầu. Người tới bên người , ôm qua, rồi hướng Tang Nhuế : "Tang tiểu thư, mau trở lại chỗ Phong Dương thôi."
      xixonChris thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 97 : Vòng tay Dương Chi Ngọc (4)


      Tang Nhuế sóng mắt chuyển cái, nghiêng mắt nhìn qua Tân Hoành, rồi hướng Dịch Tân : "mới vừa rồi, tôi cùng Hoành Hoành quyết định, tối nay tôi ở cùng ấy. Thứ nhất, là tôi tâm tình tốt, tôi nhìn Hoành Hoành, tâm tình liền có thể tốt rất nhiều; thứ hai, Hoành Hoành mới vừa rồi bị Dịch lão phóng xạ cao áp dọa giật mình, tôi là người từng trải, cũng có thể cùng ấy chút kinh nghiệm."


      Tang Nhuế xong nhanh chậm, liền giống như là rất . Dịch tân nghe, tròng mắt chậm rãi chống lại Tân Hoành, lông mày chau lên, hỏi thăm trong vẻ mặt ràng là uy hiếp. Tân Hoành chợt cảm thấy vô tội, cắn môi. Dịch Tân lúc này mới cười tiếng, đối với Tang Nhuế : " trở về. Nếu lát tôi tinh lực có chỗ buông thả, có thể tìm Phong Dương động thủ giãn gân cốt. cũng biết, tôi khi muốn động thủ dãn gân cốt, thể thiếu có người bị thương gân động cốt."


      Tân Hoành 囧. . . Tinh lực có chỗ buông thả. . . Người đàn ông này, cũng quá biết xấu hổ chút!


      Tang Nhuế cường ngạnh bao nhiêu bị câu kia của "Thương gân động cốt" uy
      hiếp đến, chỉ đành phải cam lòng rời .
      —— ra rất đau lòng Phong Dương.


      Tang Nhuế vừa , Dịch Tân nhìn Tân Hoành tà mị cười tiếng. Cười đến Tân Hoành trong lòng đột nhiên có dự cảm xấu. Mắt lo lắng hướng bốn phía liếc qua, chỗ dừng, cuối cùng đột nhiên nhớ tới, "A, em trước tắm rửa "


      Dịch Tân cũng cản , chỉ thấy vội vã né ra bóng lưng, cao thâm cười tiếng, tiếng cười, vô cùng thuần khiết, hồi lâu, cũng đitheo vào phòng tắm.
      Tân Hoành khi đó mới vừa cầm quần áo toàn bộ cởi ra, nghe được tiếng mở cửa rất vang lên, kinh hoàng hướng cửa vừa nhìn, tay ý thức cầm quần áo che ở trước ngực.
      " trước ra ngoài!"


      có chút gấp gáp, thế nhưng lại thản nhiên cực kì, lời nào, chỉ hướng người từ xuống dưới mà nhìn, bước chân cũng dừng, trực tiếp liền tới bên người , tay tự nhiên muốn bắt lấy quần áo trong tay . Ánh mắt của cực kỳ hấp dẫn, Tân Hoành lại cứ như vậy tự chủ được buông lỏng tay ra. thấy ràng bị mê hoặc, vẻ mặt cười đến càng thêm tà tứ. Vì vậy, hai người cùng tắm, tới tới lui lui dạo từ từ tắm hơn ba giờ.


      Tân Hoành cảm giác thân thể có xương nữa, chỉ có thể cứ như vậy mặc cho người nọ tùy ý loay hoay, phối hợp động tác của , để cho vì hai người mang đến cực hạn vui vẻ. đều nhớ mình vào bao nhiêu lần bồn tắm, lại từ trong bồn tắm ra bao nhiêu lần. Phòng tắm này của Dịch Tân vốn là cực lớn, thế nhưng lại tới tới lui lui ôm , ôm , từ phía trước, từ phía sau, ngược lại có thất lạc đến nơi hẻo lánh.


      tối nay là ràng nhiệt tình. Tuy ở cùng với , đại đa số thời điểm chính là như vậy, hành động tùy ý, bừa bãi trầm mê. Nhưng tối nay, Tân Hoành cảm thấy đối với , thậm chí nhiệt tình đến có chút được bình thường, có lúc động tác thô bạo có chút ít nảy sinh ác độc, có lúc lại dịu dàng phải giống như hơi nặng chút vỡ . lần cuối cùng lúc cao triều, mê mê mang mang nhìn trong mắt sáng chói, ánh mắt dịu dàng đem khép lại, mặt của lúc này kinh ngạc đến mị, môi mỏng khẽ chuyển động, tựa hồ gọi tên tuổi .


      Tân Hoành.

      Tân Hoành.

      Tân Hoành...
      Chris thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 98: Vòng tay Dương Chi Ngọc(5)
      Cuối cùng, Dịch Tân rốt cuộc ôm Tân Hoành mềm thành bãi bùn trở lại giường. Tân Hoành mệt mỏi ý tưởng gì cũng bị mất hết, hướng Dịch Tân đùi nằm cái liền mơ mơ màng màng ngủ.
      Dịch Tân thấy như vậy, bên môi xuất nụ cười nhàn nhạt thỏa mãn cười, liền cầm máy sấy vì thổi tóc. Tóc thổi xong, lại cúi đầu hướng mặt liên tục hôn lên. bị hôn hô hấp bị quấy nhiễu hơi tỉnh chút, liền thoáng mở ra chút mắt, mơ mơ màng màng nhìn , đối với nhiễu giấc ngủ của liền bất mãn hừ hừ mấy tiếng. thấy tỉnh lại rời cười tiếng: " có mệt như vậy?"

      Tân Hoành mắt vẫn chưa có hoàn toàn mở ra, chỉ bất mãn , " mệt mỏi?"
      nghe xong, ánh mắt nhất thời liền sâu thẳm, "Ừ, em có muốn chút hay nhìn?"
      xong, liền ôm lại từ môi của hôn lên. Tân Hoành quay đầu , nụ hôn của liền rơi vào mặt . tà mị cười tiếng, lại muốn hôn , Tân Hoành cười khanh khách né tránh. Từ lúc đó, chính tỉnh táo hơn phân nửa, lại đem hoàn toàn trêu chọc đến nóng rực rồi. ôm chặt, đè ở người , chống đỡ , nhìn sau vào trong mắt của , khàn khàn tiếng, "Lại lần nữa, có được hay ?"
      sửng sốt. ra cho tới bây giờ bao giờ hỏi việc này, cho tới bây giờ đều là muốn liền muốn. thản nhiên vừa hỏi, ngược lại biết nên đáp thế nào. Chỉ là vẫn đợi đáp, liền liền vào nơi ướt át của . hừ ra tiếng, mắt cáu giận nhìn . Thế nhưng lại cười đến vui vẻ, cúi đầu, ở vành tai của hôn, lại thấp giọng ; "Em mới vừa đỏ mặt liền đáng như vậy, liền biết em cũng muốn còn nữa..."
      nghe tới đây đột nhiên ngừng, suy nghĩ, phía dưới lại bỗng nhiên dội lên hồi kích thích. nhịn được, kêu lên. lúc này mới ở bên tai tiếp, " cũng nhịn được."
      thẹn thùng lại giận dữ, tay liền cầm quả đấm hướng lưng đập tới. cũng giận, đối với cười đến đẹp đẽ, tay thậm chí bắt quả đấm của , ở ánh mắt của , đưa đến trong miệng mình, tỉ mỉ liếm láp. Tân Hoành nhất thời cảm thấy oanh tiếng, cả người bị bao phủ, còn thần trí nữa. Cuối cùng đợt nhiệt tình qua, để cho ôm vào trong ngực, mặc sử dụng vuốt ve mặt liền muốn ngủ say. Trước khi mất ý thức trước, lại đột nhiên nghĩ tới chuyện, liền khàn khàn giọng hỏi , "Em và vòng tay Dương Chi Diệp quan hệ thế nào?"
      "E hèm?" ôm hưởng thụ, đối với vấn đề của chỉ giản lược hỏi ngược lại, Tân Hoành đại khái cũng mệt mỏi chịu được, lúc này liền cũng ra bao nhiêu hơi sức cùng lòng vòng, chỉ tại trong lòng yên lặng ghi nhớ đợi ngủ đủ nhất định phải hỏi , liền cái gì cũng nghĩ, ngủ say sưa.
      hô hấp bao lâu liền bình ổn, lại cúi đầu nhàng hướng mặt hôn lên, rất cẩn thận, có làm tỉnh , làm mệt mỏi.
      Last edited by a moderator: 26/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :