1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân hôn: Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch (Chương 221) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 167: Tình mỏng manh (1)

      Tại vô số vô số buổi tối, hoặc là ban ngày. cùng với tất cả triền miên, kết quả lại rất châm chọc. Người phụ nữ duyên dáng xinh đẹp đứng cùng chung chỗ, bọn họ mới là danh chính ngôn thuận. Ngày xưa ân ái cùng , thoáng chốc trở nên mỏng manh, hèn mọn, thậm chí ti tiện.

      Tân Hoành cảm thấy mắt chua xót đến phát đau nhức, mở to mắt nhìn Dịch Tân: " nếunhư quả ta như vậy, cần gì phải mỗi ngày bên em?"

      "Em có ý gì!"

      Dịch Tân hung hăng nắm lấy cánh tay của Tân Hoành, dùng lực mạnh cầm cổ tay mảnh khảnh của . Sau đó, thấy đau đến nhíu mày. buông, chỉ là hơi híp con ngươi chăm chú nhìn , tiếng trầm thấp ngoan.

      Tân Hoành nhịn đau, như cũ nhìn thẳng , cười nhạt: " cảm thấy hỏi em có ý tứ rất châm chọc sao? Tốt, em cho biết em có ý gì! Dịch Tân, ý của em là. Em nên cùng chỗ, em muốn lần nữa làm người phụ nữ của ! thích ai với người nọ cùng chỗ. Từ nay về sau cùng em, hai ta quan hệ gì!"

      xong, khí thoáng chốc ngưng tụ. Trông nháy mắt yên tĩnh đến gần như tan vỡ.

      Sau đó, bên môi Dịch Tân xuất nụ cười đẹp đẽ đến cực hạn: "Em lập lại lần nữa."

      Tân Hoành lạnh lùng nhìn cái, với thái độ khinh thường .

      Cằm bị nắm chút nào thương tiếc. Đem mặt của nhìn về phía , liền bị bức bách nhìn vào ôn nhu đến hủy diệt trong đôi mắt . Rồi lại hung ác lên tiếng: "Tân Hoành, em lập lại lần nữa. Em tin hay tại phá hủy em!"

      Buồn bực.

      "Tốt!" Tân Hoành bị kích thích, thanh cũng thoáng chốc hung hãn. lạnh lùng nhìn chằm chằm chút do dự, dứt khoác: "Có bản lĩnh bây giờ liền phá hủy em! Nếu , em nhất định rời khỏi . Em chính là chết ở bên ngoài, em nhất định cũng ở cùng với ."

      "Em!"

      Dịch Tân chỉ

      [​IMG]
      xixonChris thích bài này.

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 168: Tình mỏng manh (2)

      máy bay Tân Hoành đường đều rất an tĩnh. tựa vào ghế đầu nghiêng về phía cửa sổ, nhắm hai mắt như thể ngủ.

      . như vậy so với ngủ còn an tĩnh hơn.

      Dịch Tân ở bên cạnh . Ánh mắt vẫn rơi vào người . lại như là căn bản biết, đầu cũng quay lại.

      Dịch Tân thở dài. Trong đôi mắt lúc này là trước nay chưa từng có ôn nhu lại vô lực: "Tân Hoành! Xin lỗi! muốn tổn thương em. chỉ là . ."

      chỉ là bị hù dọa. cũng sợ hãi. sợ với rằng, hai ta liên quan gì.

      lại như cũ yên lặng, giống như căn bản có nghe được lời của .

      giơ tay lên muốn xoa thái dương của , mặt của . Nhưng tay lại dừng ở trong khí.

      cũng sợ đụng phải . Sợ bất mãn việc đụng chạm. Sợ vì vậy ra càng làm cho hoảng sợ. Sau đó càng làm cho triệt để mất lý trí.

      Tay rốt cục vô lực rũ xuống.

      Tân Hoành hướng phía ngoài cửa sổ. Từ từ nhắm hai mắt. Nước mắt theo khóe mắt chảy xuống.

      Khi họ trở về thành phố B, sắc trời hỗn loạn. Dưới tuyết lại vừa vặn sắp đến chạng vạng tối. Rời sân bay bên trong đại sảnh ánh sáng chiếu rọi. Trời bên ngoài trời trông tối và ảm đạm.

      Cơ thể có chút ấm áp, có vẻ như được đặt lên chiếc áo khoác.

      mặt dao động, động tác lại chút do dự. Cơ thể tránh thoát, áo khoác liền rơi xuống dưới chân . Kiện âu phục nhãn hiệu cao cấp rơi mặt đất dính vào tuyết bẩn.

      thậm chí nhìn cái. Tự ý tăng nhanh cước bộ đến xe đến đón , tự mình lên xe.

      Dịch Tân đứng tại chỗ nhìn bóng lưng của trong mắt đau đớn hung hăng xẹt qua.

      Trở lại biệt thự Dịch
      [​IMG]
      Chrisxixon thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 169: Tình mỏng manh (3)

      Tân Hoành giọng vừa mềm mại vừa ôn hòa. Nhưng mỗi câu chữ lại cứng như sắt, nửa bước cũng lùi thậm chí là hăm doạ.

      Dịch Tân giận dữ, lại hết lần này tới lần khác nghĩ. Đây mới là Tân Hoành. Đây mới là Tân Hoành khi tức giận. Mà phải trong hai năm qua đối với từng bước nhượng bộ.

      đối với bất mãn, biết. hận chết . Cho nên tại liền đối với khinh thị cũng tiết.

      Chán ghét , căm hận , quên ?

      Dịch Tân cười nhạt, nụ cười đột nhiên tàn nhẫn. nhìn chằm chằm Tân Hoành, từng chữ : "Em có thể chán ghét , căm hận . Thế nhưng tuyệt đối cho phép em quên !"

      mỗi chữ mỗi câu vừa thâm sâu lại hung ác. Tân Hoành chỉ cảm thấy trái tim như là bị thứ gì mạnh mẽ đánh vào. Bực tức đau đớn thể giải thích. nhìn khuôn mặt lúc này hoàn toàn là tàn nhẫn. Nhất thời kinh sợ giật mình.

      Dịch Tân cũng có động tác, từ trong túi lấy ra điện thoại di động, thậm chí nhìn màn hình. Chỉ tùy ý nhấn hai cái ngẫu nhiên. Con ngươi tối vẫn chăm chú nhìn .

      chuyện điện thoại trước mặt . Tiếng hàn làm cho người khác sởn tóc gáy: "Ông tới cho ấy biết, vì sao thể rời khỏi tôi!"

      câu xong, liền đưa điện thoại về phía .

      Tân Hoành bị khí thế của làm cả kinh. Theo phản xạ liền lui về phía sau cũng nhận lấy. Chỉ dùng đôi con ngươi trong trẻo bình tĩnh nhìn chằm chằm , hỏi: " ở đây chơi cái trò gì?"

      Dịch Tân cười lạnh: "Chính em nghe chút chẳng phải biết."

      Tân Hoành chỉ cảm thấy trong lòng khỏi sợ hãi, tự chủ được liền hung hăng lắc đầu.

      "Thế nào? dám? phải hề sợ sao?"

      Tân Hoành bị kích làm cho phẫn nộ. Buộc phải lấy điện thoại trong tay . Đưa tới bên tai, cũng để cho đối phương mở miệng, liền trực tiếp lạnh lùng :

      "Mặc kệ ngươi là ai. tại từ đâu tới chạy trở về nơi đó ! Vật họp theo loài. Dịch Tân là đồ hỗn trướng, mà ai đứng ở bên người ta đều phải là thứ gì tốt! Lão nương bây giờ là muốn
      [​IMG]
      xixonChris thích bài này.

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 170: Tình mỏng manh (4)

      Lão quản gia nhìn máu mặt Dịch Tân lúc này ngừng tuôn ra, đem y phục cũng dính vào màu máu. Nhìn thấy mà giật mình.

      Dịch Tân cũng kiên nhẫn, liếc mắt nhìn về phía ông: "Còn mau ! Lấy tới cho ta ngay tức khắc chuẩn bị."

      “Đêm nay là đêm trừ tịch*.”

      (*Trừ tịch: giao thừa)

      “Đúng vậy thưa thiếu gia."

      Lão quản gia vội vàng mang theo người giúp việc xuống.

      Dịch Tân ngồi ở ghế salon nghe động tĩnh lầu. lúc này tựa hồ an tĩnh lại.

      Quản gia rất nhanh liền đem cái hòm thuốc cầm trở lại, muốn giúp tay. Dịch Tân lại phất phất tay để cho ông xuống.

      Lão quản gia do dự, vẫn là : "Thiếu gia, để cho tôi ."

      Dịch Tân nhíu mày nhìn ông. Lúc này mới gật đầu để ông hỗ trợ xử lý vết thương.

      Lão quản gia thấy vết thương trán vừa dài lại sâu. Trong lòng đành, cuối cùng nhắc nhở: "Thiếu gia, hay để cho bác sĩ đến đây , như vậy sợ là phải lưu lại vết sẹo."

      " cần."

      Dịch Tân hơi híp con ngươi, tựa hồ hoàn toàn cảm giác được vết thương trán bị cồn chạm vào sinh đau đớn.

      Tân Hoành . bị thương, còn em.

      Lão quản gia thấy Dịch Tân vẻ mặt lạnh nhạt. Ở trong lòng yên lặng thở dài hơi. Nhịn được đối với Tân Hoành có chút oán trách, thế nào hạ thủ được? Dịch Tân khuôn mặt hoàn mỹ thế này bị phá hủy, như thế nào nhẫn tâm?

      Dịch Tân tựa ở ghế salon, tinh thần lại bay xa từ lâu.

      Đêm nay là đêm trừ tịch.

      cùng với lần thứ ba đêm trừ tịch.

      Lần thứ nhất trừ tịch, bởi vì chuyện đứa bé oán trách . Lại bị bức bách có lẽ
      [​IMG]
      Chương 171: Hoan tình mỏng (5)



      Hai người ăn cơm tất niên tương đối im lặng.



      Dịch Tân nhìn , nhìn vào đĩa thức ăn. Ăn cách cẩn thận, nhưng ăn có bao nhiêu.



      ăn xong đứng dậy liền rời khỏi. Dịch Tân cau mày, kéo lại: "Ăn ít như vậy? Ngồi xuống ăn nhiều chút."



      cả ngày có ăn qua gì rồi.



      Tân Hoành quay đầu lại nhìn , mặt chút thay đổi : "Nếu như là em ở bên ngoài có đàn ông khác, còn ép buộc phải cùng em như thế ở cùng chỗ. có thể nuốt trôi?"



      Dịch Tân hai mắt bỗng nhiên nheo lại, nguy hiểm nhìn : "Em tốt nhất nên ở trước mặt làm các giả thiết như vậy. Bởi vì, em hại chết toàn bộ đàn ông mà em tiếp xúc qua. cũng lưu."



      nhìn chằm chằm vào , nhấn mạnh từng chữ: "Thà giết ba nghìn, cũng bỏ xót người."



      Tân Hoành cười lạnh: "Dịch Tân. tàn nhẫn!"



      cười, buông tay ra: "Ngồi xuống với , muốn ăn nhìn ăn."



      Tân Hoành cắn răng, hung hăng nhìn chằm chằm . Giống như là muốn dùng ánh mắt khoét xuống từng miếng thịt người . Mà người đàn ông kia cũng lần nữa cầm lấy chiếc đũa thoải mái ăn. Lại giống như nửa điểm phát ánh lửa trong mắt .



      giận dữ ngồi xuống, nhưng lại càng muốn nhìn mặt . Chỉ có thể tiếp tục ăn.



      Cứ như vậy ăn, cũng ăn. Chỉ cần dừng lại, cũng phải ăn. Nếu , ngồi ở trước mặt , nhưng lại thể dời lực chú ý, càng khó khăn.



      Rốt cục cũng ăn xong. Gần như là ngay lập tức liền đặt đũa xuống. Đặt quá vội, thế cho nên tại bàn cơm liền phát ra "Phanh" tiếng.



      Dịch Tân liếc , lúc này ăn cả người thoạt nhìn cực kỳ thỏa mãn. Cho nên liền ngay cả liếc động tác của cũng càng ưu nhã.



      Tân Hoành cũng thèm liếc mắt nhìn . Đứng lên, khẩn cấp muốn rời khỏi.



      cũng kéo , chỉ chậm rãi : " được lên lầu, ở trong đại sảnh ngồi chút."



      , rồi đứng dậy tới bên người .



      bỗng nhiên quay đầu, gắt gao nhìn chằm chằm : "Dịch Tân, thỏ nóng nảy cũng cắn người. tốt nhất nên có chừng mực!"



      híp lại con ngươi: " làm cái gì ép buộc em sao? Hôm nay là trừ tịch. Chỉ cần em ngày còn là vợ của , em chẳng lẽ cần phải cùng đón giao thừa?"



      Tân Hoành cười lạnh: "Vợ? Xin lỗi, hai chữ này quá nặng. Em Tân Hoành trèo cao tới!"



      "Muốn lấy sổ đỏ cho em xem sao? Cho em lại lần nữa xác định chút thân phận của chính mình."



      " cần! Em sợ em thấy được, em nhịn được tố cáo trùng hôn!"*

      (*Trùng hôn: Kết hôn với người khác trong khi mình có vợ hoặc có chồng )



      "Tố cáo trùng hôn?" Dịch Tân nghe xong, đột nhiên hứng thú cười: " . Cũng vừa để cho toà án đưa

      [​IMG]
      Chương 172: Tình mỏng manh (6)



      Năm đó vào cuối năm, buổi tối, năm này cũng là Tân Hành đau khổ nhất suốt đêm.



      Vừa chua xót vừa đau khổ, nhưng hết lần này tới lần khác khóc được.



      nhịn được nghĩ cười.



      năm này đúng là cướp được danh tiếng tốt.



      năm đau khổ. chút cũng may mắn!



      Năm đầu tiên cùng người kia ở cùng chỗ là cười qua năm. Năm thứ hai là qua năm.



      Có vẻ như những điều này thể tin được. Nếu quả có thể qua năm, vậy tại sao còn có tình trạng khó xử như bây giờ?



      nằm ở giường, bao lâu có chút buồn ngủ.



      cười khổ, thực ra cũng có tệ như vậy, có đúng hay ? Ít nhất, mặc dù oán, nhưng buổi tối khắp nơi ăn mừng còn có người ở trong cùng phòng. Vì vậy, bây giờ còn có thể ngủ được sao?



      Dịch Tân tựa ở sô pha, chăm chú nhắm hai mắt.



      Tân Hành, em thực biết muốn được cái gì từ người của em sao?



      Chẳng qua là tình , và tín nhiệm.



      , cầu em phải giống như em sâu đậm. Nhưng ít nhất cũng cho chút thương. chút, chỉ cần đủ để tiếp tục chống đỡ dùng tính mạng của mình em.



      Hãy tin , tin em, sâu sắc hơn so với em nghĩ, nhiều hơn.



      Trong biệt thự điện thoại vang lên, Dịch Tân tiện tay ấn cái.



      "Dịch Tân, chúc mừng năm mới!"



      Phong Dương tức khắc cười chúc mừng. Xuyên qua điện thoại, mơ
      [​IMG]
      Chrisxixon thích bài này.

    5. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 173: Tình mỏng manh (7)



      Tân Hoành ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ mơ hồ.



      Mỗi thanh pháo hoa nổ, trong nháy mắt, những tia sáng rực rỡ ra đều là hình dáng đơn giản của .



      Tuy rằng đơn giản nhưng lại rất giống.



      Giống như bức tranh cát, chỉ vài nét lại có thể đạt tới trình độ giống hệt người .



      Này hình vẽ dáng vẻ ôn nhu dịu dàng, mái tóc dài. Liếc mắt liền có thể nhận ra, đó là Tân Hoành.



      Hoặc cười, hoặc giận dữ, hoặc ngủ.



      Cũng có , thỉnh thoảng xuất đem ôm vào trong ngực. Mà ôm hoặc đẩy .



      Ừ. Đúng là cùng khi ở chung thường thấy nhất hai loại dáng vẻ.



      phải ôm , chính là đẩy .



      với cùng chỗ luôn luôn có chút cực đoan.



      Sau trận pháo hoa, lâu sau cảm thấy cổ mình cứng ngắc. Cho đến cuối cùng bầu trời cũng yên lặng trở lại. Trong đêm tối chỉ còn phảng phất mùi thuốc nổ.



      Mùa đông gió rét, bên ngoài rất lạnh. khuôn mặt nước mắt khô, gió thổi qua da đau như bị cắt.



      Cùng nỗi đau trong lòng giống nhau.



      chậm rãi cúi đầu, hướng trong vườn hoa nhìn lại.



      Rốt cục chống lại đôi mắt của vĩnh viễn cũng nhìn thấu.



      đứng ở trong vườn hoa, ngọn đèn từ dưới đất phát ra. Làm nổi bật ra thân hình của càng thêm tuấn, cũng càng thêm quyến rũ.



      Ngọn đèn chiếu tới mặt của . Thế nhưng Tân Hoành cảm giác được nhìn . nhìn hồi lâu, ánh mắt nóng rực mang theo cảm xúc dày đặc và nặng nề.



      Buồn bực.



      Nhưng cũng chỉ có như vậy mà thôi. biết nhìn , lại biết vì sao nhìn , lại mang cảm xúc cụ thể như thế nào.



      Giống như, biết châm ngòi trận pháo hoa, chỉ vì châm ngòi. Nhưng mà tại biết tại sao phải làm như vậy, mà làm như vậy ý nghĩa. Với , lại là hay cùng nàng cho rằng tương đồng.



      thể chống đỡ nỗi ánh mắt của , xoay người chậm rãi trở về phòng ngủ, đem cửa ban công đóng chặt.



      rực rỡ và tiếng động ồn ào qua , khí càng thêm bình thản mà yên lặng. Dịch Tân đứng ở trong vườn hoa, đút tay vào túi quần, ánh mắt vẫn rơi vào lầu hai ban công.



      Lúc này, ban công còn người nữa, cửa ban công đóng chặt. Thế nhưng, trước đây lâu từng ra. đốt pháo hoa cho , nhìn thấy.



      Khoảng cách hơi xa nhìn thấy nước mắt của . chỉ biết là rơi nước mắt.



      Như vậy thôi cũng đủ.
      [​IMG]

      Chương 174: Tình mỏng manh (8-)



      Dịch Tân ngồi sô pha ở đại sảnh, ngón tay nhàng gõ tay vịn, con ngươi hơi khép, che lại bảy phần quyến rũ.



      Tân Hoành. Cho dù ép buộc em, cũng tận lực đối với em tốt nhất.



      Em muốn cùng ở cùng gian. Tốt lắm, ở chỗ này chờ em.



      Chờ đợi tâm trạng kỳ thực cũng phải tệ như vậy. Ít nhất, biết ở nơi đó, biết tới. Thậm chí nghe được tiếng đến gần , thanh của bước chân dẫm lên đá cẩm thạch sàn nhà.



      Càng ngày càng gần.



      "Ăn cơm."



      Rốt cục nhịn được, bên môi quyến rũ ra nụ cười vui sướng. mở mắt ra nhìn . chưa cởi tạp dề, đứng ở trước mặt , hơi nhíu mi lại.



      đoán rằng cho là ngủ, cho nên mất hứng. Mất hứng đánh thức , nhưng bản thân lại ở đây ngủ bị ai làm phiền.



      "Được" Tâm tình của trong nháy mắt tốt lên. Đứng dậy, suy nghĩ chút, lại thêm câu: "Cực khổ."



      xem như quái vật liếc mắt cái. Lại lắc đầu, thẳng vào phòng ăn.



      Để lại sững sờ ở tại chỗ xét lại mình. Chẳng lẽ thỉnh thoảng tỏ ý khen ngợi người khác lại khác thường như vậy?



      Xem xét lại mình có kết quả, liền theo .



      bàn cơm, ba món mặn món canh.



      châu mày lại, nhất thời mặt cau có thâm trầm.



      Đây đỏ chói bàn thức ăn, em cho rằng em là hoa loa kèn nở hoa!



      Ba món ăn theo thứ tự là: Ớt rang thịt băm, ớt nướng xương sườn, ớt xào rau xanh.



      đúng, căn cứ theo tỉ lệ thức ăn cùng với tỉ lệ ớt mà . Hẳn là thịt băm rang ớt, xương sườn nướng ớt, rau xanh xào ớt.



      Chỉ có ở chính giữa nồi canh cá coi như thanh đạm, nhưng dường như quá mức thanh đạm chút. Đó là, bạch thủy nấu quyết cá?



      Dịch Tân hoài nghi nhìn Tân Hoành liếc mắt cái, nhìn cười thản nhiên, đáy mắt lại ràng có tia đắc ý. Cũng để ý đến , tự mình ngồi xuống, đầu tiên liền múc chén canh cá.



      Hơi chút thổi lạnh, lại dùng môi nhàn nhạt thử nhiệt độ, ngụm lớn uống vào.



      Dịch Tân thấy như vậy. Trong nháy mắt, hoài nghi nhìn màu đỏ tươi bàn đều phải là ớt, mà là Xu-đan hồng. Tân Hoành nhất định muốn đầu độc hại . cân nhắc chút, tránh né ba món ăn kia cũng theo múc chén canh.



      Cũng có suy nghĩ nhiều, uống xong.



      Thoáng chốc, có loại thần trí tiêu diệt cảm giác, cỗ hỏa khí mang theo nóng rực đau nhức, xông thẳng đại não.



      Cũng may là nhờ nhiều năm tu dưỡng, mới ngụm hướng về phía Tân Hoành phun qua. Gắt gao khống chế được rồi hơi nuốt vào bụng.



      Chỉ là còn kịp rồi, môi lưỡi bị cay tê liệt. đứng dậy hút khí, vừa nhanh vừa vội. thể nhịn được, thậm chí phong độ chút nào mà lấy tay hướng trong miệng quạt gió. Chỉ lát, cảm giác nóng rực sâu sắc phai được chút.



      Da cũng nóng rực theo, giống như bị bỏng đau nhức.



      hung hăng trừng , lại thấy lúc này cũng cúi đầu tay che
      [​IMG]
      xixonChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :