1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân hôn: Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch (Chương 221) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 162: Phong ba bắt đầu (2)

      Nơi này là thư phòng Dịch gia, vốn cách cực tốt.

      Lúc này, Phong Dương cùng Tang Nhuế ở ngoài cửa lại nghe được ràng, lời quyết tuyệt và tức giận từ bên trong.

      Hai người đều là ngẩn ra, tiếp theo trong lòng khẩn trương. Bước nhanh tới thư phòng, vừa tới, cửa cũng từ trong mở ra.

      Dịch Tân tay vịn cửa, mặt tái nhợt thấy phong lưu lười biếng thường ngày, đôi con ngươi xinh đẹp, lúc này lại thâm sâu, đau đớn, mặt mà Tang Nhuế và Phong Dương chưa từng thấy qua.*

      đưa lưng về phía Dịch lão, thanh trước nay nghiêm túc chưa từng có, " ấy cần sinh con dưỡng cái, chỉ cần ấy cùng cháu ở chung chỗ liền đủ!"

      Dịch Tân xong, nghiêng người từ giữa Phong Dương và Tang Nhuế đứng chặn ở cửa mà qua.

      Phong Dương Tang Nhuế kinh ngạc, sững sờ nhìn Dịch Tân. Dịch Tân như vậy, tựa như có lẽ phải là Dịch Tân.

      "Bang!"

      Sau lưng, thanh đồ sứ vỡ, làm Phong Dương Tang Nhuế cả kinh hồi hồn, hai người để ý Dịch Tân nữa chỉ xoay người vội vàng vào xem Dịch lão.

      Tân Hoành mệt mỏi vô cùng, quấn ở trong chăn ngủ lại chỉ cảm thấy giữa răng môi bị gắt gao chặn lại, hô hấp được, khỏi chậm rãi mở mắt ra.

      có mở đèn, trong bóng tối, chỉ thấy nửa chống thân thể cúi người ở phía nhàng mà nặng nề hôn .

      Nhận thấy được tỉnh lại, người nọ lúc này mới chậm rãi thối lui khỏi, "Đem em đánh

      [​IMG]
      xixonChris thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 163: Phong ba bắt đầu (3)

      Sau lại, Tân Hoành mơ mơ màng màng, cùng giường lăn cả đêm.

      Tâm tình của được tốt!

      Trong đại não Tân Hoành chỉ có cái nhận thức này.

      Mặc dù vẫn trêu chọc , những lời để cho tim đập đỏ mặt, nhưng sức ôm lớn đến mức dọa người, nhiều lần bị tay nắm phải hấp khí. thấy chịu nổi, dừng chút sức, sau đó, vừa hướng xin lỗi, vừa lại đem ôm làm đau. *

      Càng về sau, chính cũng biết là đau đớn hay là vui thích rồi. Chỉ là hoảng hoảng hốt hốt nhìn ngưng mắt nhìn tròng mắt thâm trầm hắc ám đến kinh người.

      nhịn được giơ tay lên, vuốt ve mặt , "Thế nào?"

      trong thân thể của , bỗng nhiên dừng lại, sau đó, kéo xuống tay mặt xuống, thả vào bên môi khẽ hôn, lại bắt đầu vòng mới đánh thẳng vào. liền bị chơi đùa mất thần trí, cúi người, ở bên tai lẩm bẩm chuyện, nhưng nghe .

      Tân Hoành mệt mỏi vô cùng, rốt cuộc bị buông ra trong phòng có chút ánh sáng sáng sớm.

      Theo bản năng lật người lăn vòng, cách xa xa, kéo chăn bao lấy mình ngủ. Thế nhưng lại cùng tới đây, đẩy , liền mạnh mẽ ôm lên.

      Dịch Tân ôm hai người ở phòngtắm rửa, dọn dẹp sạch . lại đem thả lại giường, kéo qua chăn, hôn cái mặt của .

      Tân Hoành tại mệt mỏi liền hơi sức mở mí mắt cũng có, vào giường, ngủ rồi.

      Dịch Tân

      [​IMG]
      xixonChris thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 164: Phong ba bắt đầu (4)

      cẩn thận trông vào trong mắt của hỏi, "Có phải có chuyện gạt em hay ?"

      Lúc này gấp gáp như vậy muốn dẫn rời , giống như là. . . Giống như là cố ý muốn đem vây ở chỗ này hai ngày hai đêm.

      Trong lòng Tân Hoành trong chớp mắt sáng tỏ nhìn càng thêm nghi ngờ.

      Dịch Tân kinh ngạc trong nháy mắt lại thản nhiên, cười. ra sớm nên biết, luôn luôn nhạy cảm như vậy. *

      đối với gật đầu cái, "Ừh."

      Tân Hoành mở to con mắt cẩn thận hỏi , "Chuyện gì?"

      mặt ràng do dự, thanh cũng mang tới mấy phần cẩn thận, "Ông ngoại , ông muốn gặp lại em."

      "Tại sao?"Tân Hoành kêu lên, lại trong nháy mắt hiểu , thanh lập tức liền mềm yếu xuống, "Ông. . . Còn tức giận?"

      Con mắt Dịch Tân đầy vẻ thương tiếc, ngưng mắt nhìn , gật đầu.

      Tân Hoành chỉ cảm thấy tim trong nháy mắt bị thứ gì sâu đâm vào, tâm tình bị ngăn chặn, suy nghĩ cũng bị ngăn chặn. nhìn Dịch Tân, đầu óc trống rỗng, biết nên làm sao làm sao đây.

      Hai ngày nay luôn vui mừng, đem kiện kia quên mất hoàn toàn, lúc này, mới hoảng, cảm giác chính mình phạm vào bao nhiêu lỗi.

      Chính là nhà bình thường cũng tán thành cử chỉ của , huống chi là Dịch Lam, cái đó cấp bậc ràng chi trưởngcủa nhà

      nhìn Dịch Tân, ánh mắt có chút tan rã, lẩm bẩm hỏi, " tại phải làm sao?"

      Trong lòng đau nhói, liền đem ôm vào trong ngực, giọng dỗ dành an ủi, " có việc gì, phải lỗi của em là lỗi của . Lúc này ông nổi nóng, em cần đối nghịch ông, chúng ta bây giờ về trước, đợi sang năm mùa xuân chúng ta trở về nữa thăm ông? Hoặc là mời ông đến B thị cùng chúng ta gặp nhau? Có được hay ?"

      Tân Hoành nghe, theo bản năng ở trong lòng lắc đầu, " tốt."

      ngẩng đầu, con ngươi trong trẻo bình tĩnh nhìn , "Ông ngoại muốn là em nhưng là cháu ngoại của ông, từ do ông nuôi lớn, trong lòng ông nhất định muốn cùng cùng nhau đón lễ mừng năm mới, lúc này nếu như cùng em rời , lão nhân gia ông càng cảm thấy trái tim băng giá."

      Chân mày Dịch Tân nhíu chặt, "Vậy em phải làm sao?"

      Tân Hoành vừa muốn mở miệng, Dịch Tân chợt lạnh thanh giọng , "Tân Hoành, tốt nhất em cần với cái chuyện hoang đường mình em trở về hoặc là em ở lại chỗ này chờ ."

      Tân Hoành lời đến khóe miệng cứ như vậy bị hung hăng chặn lại.

      Dịch Tân chăm chú nhìn ở trong mắt lộ vẻ kiên nhẫn.

      Tân Hoành khẽ thở dài cái, chủ động dựa vào trong ngực , dán sát mặt vào ngực vòng tay qua hông của giọng , "Mặc dù em có chút uất ức, nhưng lại cũng nợ câu xin lỗi. Dịch Tân, xin lỗi, em làm khó xử rồi."

      từ cha mẹ, chịu hết tìnhngười nóng lạnh, cho tới bây giờ chỉ có Dịch lão. Mà bây giờ, nhưng bởi vì em bị buộc cùng ông đối lập, tình thế khó xử. Trong lòng , ra mới phải khó qua nhất chứ?

      Gia hòa vạn hưng*, cuộc sống nhiều phiền nhiễu, giữa người thân hiểu lầm rấtkhó tha thứ.

      Dịch Tân nghe, thân thể cao lớn đột nhiên cứng đờ. Thậm chí nâng nổi đôi tay ôm , chỉ có thể buông xuống hai bên người.

      Tân Hoành, chỉ trông mong, em biết chân tướng của tình về sau có thể ít oán trách chút.

      Trong nháy mắt, lại nhớ lại. . .

      , thể nào, có ở đây, em vĩnh viễn biết.

      Nghĩ tới đây, trong mắt trong nháy mắt liền khôi phục vẻ sát phạt quả quyết. Lôi cách ra nhàng ngắt chóp mũi của , cười tiếng, "Đồ đần! Cũng chỉ có em mới có thể đem chuyện này nghĩ đến nghiêm trọng như thế!"

      Tân Hoành sửng sốt.

      Chẳng lẽ như vậy còn nghiêm trọng?

      Dịch Tân cười, "Ông ngoại lúc này tức giận như vậy, cũng chỉ là cho là em có ý định muốn đứa bé. đây lúc cùng em trở về, nhanh, còn chưa kịpqua mùa xuân sang năm mang cho ông tin tức tốt, khi đó, ông tức tự nhiên cũng liền tiêu mất."

      Tân Hoành nghe, chỉ ngơ ngác đứng tại chỗ, hướng về phía mất tự nhiên trừng mắt nhìn.

      Đứa bé?

      Đột nhiên. Hơn nữa, bị lấy giọng điệu tự nhiên ra.

      Dịch Tân thấy bộ dáng sững sờ của , khỏi sắc mặt ngưng tụ, thanh cũng chợt lạnh, "Thế nào, vẫn là muốn?"

      Tân Hoành nghe chỉ thoáng lạnh giọng xuống, cả người khỏi run lên, vội hung hăng lắc đầu cái, ép mình mau mau phản ứng kịp, rồi hướng vội vàng , " có, em phải ý này, em. . . Nguyện ý."

      Lúc này, rốt cuộc phản ứng kịp, đỏ mặt.

      Từ hai năm trước ngờ đứa bé rời , trong lòng vẫn khó có thể quên được, sau, cùng làm tình mặc dù kịch liệt, nhưng vẫn cẩn thận. nhìn ra trong lòng muốn, nhưng cũng toạc, vẫn cũng buộc . Bình thường các biện pháp phòng hộ đều là do làm, chỉ có lần trước ở Dịch gia. . . Mới khống chế được, rồi sau đó, lại dính dấp những chuyện này ra ngoài.

      Mà lúc này, nhưng mà lại như là tất cả đều bị dẫn dắt hướng cùng hướng, sau đó, tự giác về phía trước đột nhiên hoảng cảm giác, ra , sớm cam tâm tình nguyện.

      Nghĩ tới đây, nhất thời có loại cảm giác xé tan màn đêm nhìn thấy ánh sáng nhịn được, bật cười.

      Dịch Tân thấy nở nụ cười, tâm, rốt cuộc thả xuống. Tự nhiên ôm chặt cúi đầu, khẽ hôn mặt của . Hôn chỉ là nhu tình, cũng kịch liệt. Vậy mà, vĩnh viễn biết, khắc trước, xem tới tim của , có cỡ nào nguy hiểm.

      vẫn luôn quan tâm, quan tâm cực kỳ.

      cho thời gian hai năm, sau đó, cho mình giây phút ít đau khổ.

      kéo tay của qua, cười , " mau, về nhà sinh con."

      Tân Hoành 囧, nhịn được cái tay khác nắm chặt quả đấm hướng cánh tay của đấm kích.

      vội vàng quẫn bách, có gặp đến ý cười trong mắt càng sâu.

      Hai người xuống lầu, Nguyên Thâm đợi ở trước xe, đưa bọn họ đường đưa đến phi trường, đến lúc đó, nhưng cũng cùng bọn họ vào trong phi trường.

      Tân Hoành sững sờ, bật thốt lên hỏi, " cùng chúng tôi cửa cùng nhau trở về sao?"

      Nguyên Thâm nhàn nhạt nhìn Tân Hoành cái, trong mắt chán ghét chợt lóe lên, cực nhanh, nhưng vẫn là bị Tân Hoành bắt được.
      xixonChris thích bài này.

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 165: Phong ba bắt đầu (5)

      Trong lòng trầm xuống, lại nghe được người đàn ông bên người trầm giọng , "Nguyên Thâm, thiếu phu nhân hỏi cậu đấy."

      Nguyên Thâm nghe giọng của Dịch Tân, trong bụng khỏi rét lạnh lúc này mới trả lời, "Xin thiếu phu nhân trước cùng Tân thiếu trở về, tôi cũng cần lưu lại hoàn thành chút chuyện, ước chừng ba ngày sau trở lại."

      Tân Hoành gật đầu cái, lại hỏi Dịch Tân, " còn có chuyện cần làm ?" *

      " có việc gì, cần đến ."

      Dịch Tân xong, kéo qua vai của , ôm cùng nhau vào phi trường.

      Dịch Tân mang theo Tân Hoành ở phi trường vào phòng tiếp tân nghỉ ngơi chờ lên máy bay Tân Hoành liên tiếp ngáp, Dịch Tân liếc xéo , cười, " có mệt như vậy?"

      Tân Hoành liền sức cãi lại cũng có, đối với của gật đầu, lại ngáp cái.

      Dịch Tân thấy da bởi vì mệt mỏi có vẻ tái nhợt, đôi mắt dưới lại nhàn nhạt quầng thâm, trong lòng mềm nhũn, liền đem kéo qua, lại để cho lấy đầu gối đến đùi làm gối.

      Tân Hoành nhìn , chỉ : "Nghỉ ngơi trước xuống." Liền dùng bàn tay che mặt của .

      Lòng bàn tay của che mặt của , có thể cảm thấy cảm giác khẽ thô ráp, tỉ mỉ ngứa chút, trong lòng rất thích, khỏi liền tới hăng hái, khi trong lòng bàn tay động vừa động dùng mặt của mình vuốt ve tay .

      Đầu của tựa vào đùi , lúc này còn nhích tới nhích lui, Dịch Tân lập tức đè chặt , vừa trầm giọng , " được
      [​IMG]
      Chrisxixon thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 166: Phong ba bắt đầu (6)

      "Được, ." Tân Hoành nhàng , tiếng cũng rất kiên định, đôi con ngươi trong trẻo mang theo ràng u oán: "Dịch Tân, chỉ cần dám , em liền dám tin!"

      Dịch Tân nhìn , lại đột nhiên cứng họng. quay đầu, nhìn hai bên trái phải hai vị tiếp viên hàng , hai người nhận thấy ánh mắt, lập tức ra khỏi phòng.

      Ở đây chỉ còn lại có hai người bọn họ.

      Dịch Tân than : "Đây là phóng viên viết lung tung."

      "Nếu như quả có việc này, phóng viên dám viết lung tung người Dịch gia sao? Dịch lão gia người như vậy có thể dễ dàng chịu đựng đối với Dịch gia đưa tin sai sao?" Tân Hoành , giọng tự chủ bén nhọn.

      Dịch Tân bất đắc dĩ: "Khi đó là hiểu lầm, là Cố Xa Chi đem em lầm nhận thức. Bên ngoài lúc đó trong cơn giận dữ, cũng thể phủ nhận."

      "Vậy vì sao phủ nhận?" Tân Hoành phản bác theo bản năng. xong, lại tự giễu cười, lắc đầu: ". tại sao muốn phủ nhận? Nếu như muốn phủ nhận như vậy, cần gì phải thân mật ôm ta ra ngoài như thế? Có lẽ cái em nên hỏi chính là, tại sao lại phải cản em lại ở khách sạn hai ngày hai đêm. Sau đó mới đưa ta ra ngoài, cảm thấy như vậy rất phiền phức sao? hà tất phải quanh co như thế! nên biết, chỉ cần thích, Dịch Tân tiếng em Tân Hoành tuyệt đối quấn lấy !"

      Tân Hoành mỗi chữ mỗi câu, càng ngày càng sắc bén.

      Dịch Tân đột nhiên muốn cười, rốt cục cũng có lúc ra lời như thế này.

      phải như thế nào cho biết. Đem Nghê Tranh dẫn chỉ là bởi vì Cố Xa Chi cũng có mặt ở đó. thể để cho Cố Xa Chi nhìn thấy Tân Hoành? làm sao có thể cho biết. Kỳ thực và Mạc Tương Đằng đều phải lời dối, mà là .

      Cố Xa Chi và Du Thận Khanh trong lúc đó có ước định. Trừ khi Du Thận Khanh có thể để chủ động tìm tới Cố gia. Bằng , Cố Xa Chi và Cố gia vĩnh viễn nên quấy nhiễu .

      Tân Hoành bản thân biết mình và Cố Xa Chi có quan hệ như thế nào. Chỉ có thể là Du Thận Khanh quyết tâm muốn để cho và Cố gia có bất kỳ quan hệ. Dịch Tân tự nhiên là mừng rỡ như vậy.

      biết là cùng với sau đó. Khi từ từ tra , có bao nhiêu vui mừng biết, cỡ nào may mắn Du Thận Khanh giấu diếm !

      ban đầu tự hỏi

      [​IMG]
      xixonChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :