1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân hôn: Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch (Chương 221) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 157: Dịch thiếu phu nhân (20)

      "Nghê Tranh, em cứu được nữa!"

      Yến Thanh nhìn Nghê Tranh trước mắt, mặt còn là mặt kia, người hay là người khác, chỉ là cũng thể cùng rất nhiều năm trước kia để tóc dài yên lặng luyện đàn trùng điệp. Nhìn , chỉ cảm thấy thân thể có chút ổn, nặng nề vậy mà, trong mắt lại có đau đớnthật sâu.

      Mệt mỏi

      Nghê Tranh nhìn lại , bên môi treo nụ cười lạnh lùng, " cho cùng, tình còn là ích kỷ , đúng ?"

      cho rằng còn có hi vọng phí hết tâm tư đối với em muôn vàn tốt, tất cả tốt; khi phát hiệnmột chút hi vọng cũng có, tự nhiên cần phải bỏ ra.

      Yến Thanh nhìn , đáy mắt đau đớn kịch liệt.

      Lúc này, bên cạnh bó Quang Thiểm qua, Nghê Tranh cũng nhìn , cuống quít nhìn xem chiếc xe vừa đến kia. Rồi sau đó, ánh mắt, bỗng nhiên sáng ngời.

      để ý người đàn ông bên cạnh, nhanh chóng xuyên qua Hoa Mộc, bước nhanh lại phong tình như cũ hướng chiếc xe kia đitới.

      Xe ngừng lại, người đàn ông mị hoặc trung mang theo vài phần lười biếng xuống xe.

      "Tân Thiếu"

      Quanh mình, thanh chỉnh tề vang dội.

      Khóe môi Dịch Tân cong lên, người nhất thời liền nhiều hơn mấy phần khí thếngười thống trị, mấy phần này nhiều ít vừa đủ. Lướt mắt đảo qua, liền thấy bên phải người phụ nữ quyến rũ hướng chỗ tới.

      Bên môi nụ cười lại tăng thêm vài phần,mấy phần này cũng nhiều ít mà vừa đủ.

      Nghê Tranh thấy mặt vui vẻ, hướng chỗ nhanh hơn, bên môi, nụ cười càng hoàn mỹ, "Dịch Tân."

      Giọng dịu dàng, lại tự có chút trêu người lại phong tình.


      Dịch Tân mắt híp lại, đưa tay, liền đem kéo qua, đánh trực tiếp vào nghi ngờ. Cánh tay thon dài xinh đẹp vòng qua eo

      [​IMG]
      Chrisxixon thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 158: Dịch thiếu phu nhân (21)

      Ánh mắt sắc bén, người ở trong sảnh, thậm chí quét cái, liền trực tiếp đối mặt dịch Tân.

      Người đàn ông bên cạnh lại đột nhiên đem hông của ôm càng chặt hơn mấy phần, trong tiếng mang theo nụ cười, "Cố lão, lâu gặp?"

      Cố lão. . .

      Nghê Tranh nhất thời trong tim rét, đó chính là Cố Viễn Chi. *

      Gương mặt Cố Viễn Chi vốn nghiêm túc lúc này trong nháy mắt liền thay đổi rất ôn hòa, Nghê Tranh nhìn, lại có loại ảo giác hoảng hốt, Cố Viễn Chi này nhìn Dịch Tân trong mắt trừ mấy phần hòa ái, còn có loại. . . Kiêu ngạo.

      Nhất thời trong lòng nghi ngờ.

      Cố Viễn Chi mở miệng, "Lão già ta ngày già rồi. năm thấy, Dịch Tân ngươi đúng là chút cũng thay đổi."

      Giong Cố Viễn Chi ràng, chậm rãi hướng chỗ Dịch tân tới, ánh mắt lại rơi vào người Nghê Tranh.

      Nghê tranh trong lòng cả kinh, cuống quít hướng Cố Viễn Chi mà khẽ gật đầu.

      Nhân vật như Cố Viễn Chi vậy, Nghê Tranh cũng có nghe thấy, năm đó, tay đoạn tàn hung ác là vang danh. Lúc này, lại nhìn như vậy, nhất thời khỏi có chút kinh hoàng.

      nghĩ tới Cố Viễn Chi lại hướng về phía khẽ mỉm cười, nụ cười hòa nhã.

      Trong lòng Nghê Tranh cả kinh hơn.

      Bên tai, giọng đàn ông lười biếng vang lên, "Mạc tiên sinh ngược lại đến đúng lúc, vừa lúc cùng Cố lão cùng với nhau?"

      Chú ý xa chi bên phải chính là mạc thích thanh. Bên tay trái, là tuổi cùng mạc thích thanh tương tự

      [​IMG]
      xixonChris thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 159: Dịch thiếu phu nhân (22)

      Dịch Tân cười đến lười biếng, hình như cũng chú ý theo ánh mắtcủa Cố lão liếc qua cổ tay Nghê Tranh, sau đó, cầm tay Nghê tranh nâng cao, khiến Cố lão có thể thấy , lại cười , "Cố lão nhìn cũng cảm thấy tốt?"

      Cố Viễn Chi nhìn vòng tay Dương Chi tay Nghê Tranh, sắc mặt thoáng chốc xanh mét, cái hung hăng nhìn về phía Dịch Tân, trong mắt tức giận mãnh liệt. *

      Mạc Thích Thanh thấy thế, ở bên cười càng sâu hơn.

      Dịch Tân lại giống như chưa tỉnh, như cũ như cười , " cuộc buổi đấu giá, Tranh nhìn thích, tôi liền đưa cho ấy."

      Mạc Thích Thanh híp mắt lại, biết Dịch Tân đùa trò xiếc gì.

      Mạc Tương Đằng dù chưa Dịch thiếu phu nhân là ai, nhưng là Mạc Thích Thanh trực giác cũng phải Nghê tranh. Chỉ là, là ai cũng đáng , chỉ cần ở trước mặt Cố Viễn Chi chứng người Dịch gia đúng là đối với Cố Viễn Chi tự nhận có quan hệ, vậy mục đích khích bác đạt được. Nhưng là, Mạc Thích Thanh nghĩ tới, Dịch Tân có thể thừa nhận thẳng thắn như vậy, thậm chí dám công khai ở trước mặt Cố Viễn Chi bày ra vòng tay của "Dịch thiếu phu nhân" làm đạo cụ.

      Mà càng làm kinh ngạc chính là lão hồ ly như Cố Viễn Chi, thế nhưng ràng tức giận. Sắc mặt xanh mét, Mạc Thích Thanh tự nhận hai mươi mấy năm qua chưa bao giờ từng thấy ở đó lão đầu đó.

      Mạc thích Thanh Tâm kinh nghi, nhìn về phía Cố Viễn Chi, lại thấy lúc này ông giận quá mà cười, chăm chú nhìn Nghê Tranh, hỏi, "Nghê tiểu thư có người thân họ Du?"

      Nghê Tranh bị ánh mắt thâm trầm lợi hại của Cố Viễn Chi nhìn cuống quít lắc đầu.

      "Vậy tại sao cố tình lúc ở trước mặt Tương Đằng tự xưng ‘Du tiểu thư ’?"

      Nghê Tranh bị cặp mắt của Cố Viễn Chi nhìn chỉ muốn chạy trốn, theo bản năng hung hăng lắc đầu, rồi lại chỉ cảm thấy bên hông đột nhiên căng thẳng, trong lòng lạnh lẽo, cuống quít tập trung ý chí, , "Khi đó chỉ là thuận miệng đến."

      "Thuận miệng?"Cố Viễn Chi nhìn chằm chằm Nghê tranh, hỏi ngược lại.

      Nghê Tranh bị ông nhìn sớm khẽ cúi đầu.

      "Có lẽ là bình thường nghe tôi nhắc tới, nhớ trong đầu, cho nên khi đó thuận miệng ra ngoài." Dịch Tân vẫn cười như cũ, lười biếng tự tại.

      Lúc này Cố Viễn Chi mới chậm rãi nhìn về phía Dịch Tân, Dịch Tân né tránh, thẳng tắp liền đối mặt với Cố Viễn Chi.

      Trong nháy mắt, ánh mắt hai người đụng vào nhau, nổi sóng mãnh liệt.

      Mặc dù ngoài mặt,Cố Viễn Chi đáy mắt thâm thúy, Dịch Tân lười biếng vô lễ, nhưng ở bên Mạc Thích Thanh tinh tường đánh hơi được giữa hai người này cùng giương cung bạt kiếm nhất thời cười đến càng thêm hài lòng.

      Hồi lâu,Cố Viễn Chi cười lạnh, "Tân thiếu quả nhiên là chỗ nào biết a."

      Dịch Tân cười, "Ông quá khen."

      Cố Viễn Chi nhìn Dịch Tân, lại bỗng nhiên ác độc cười tiếng, tiếp theo cất cao tiếng, " ra là vị Nghê tiểu thưnày chính là Dịch thiếu phu nhân mọi người đồn đại, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là vẻ đẹp tự nhiên."

      Cố Viễn Chi xong sắc mặt Dịch Tân đột biến.

      Trong sảnh, nháy mắt an tĩnh.

      Bọn họ vốn là ở trong đám người chuyện với nhau, trong lời ý tứ vẫn mịt mờ, chỉ có mấy người bọn họ nghe hiểu được. Lúc này,Cố Viễn Chi chi đột nhiên cao giọng câu, vả lại chuyện liên quan đến Dịch gia thiếu phu nhân, đám người vừa nghe, trong phút chốc liền an tĩnh lại, cùng nhau hướng đến chỗ ba người Cố Viễn Chi, Dịch Tân, Nghê Tranh.

      Nhất thời sắc mặt Dịch Tân căng thẳng, vốn là cười lười biếng, lúc này đột nhiên trầm xuống, mở miệng, "Cố lão lầm. . ."

      "Viễn Chi tới rồi."

      Dịch Tân vốn muốn , Cố lão hiểu lầm, Dịch gia cũng có thiếu phu nhân. Nhưng ngờ, còn chưa có xong, sau lưng, giọng ở lúc mấu chốt vang lên.

      Thậm chí cho cơ hội nữa, thanh lại kia càng gần, "Có thể được người mắt cao hơn đầu người như Viễn Chi khích lệ, Nghê Tranh, còn mau cám ơn Cố lão?"

      Dịch Tân hung hăng quay đầu lại, mắt nhíu lại, nhìn chăm chú vào Dịch Lam xuống.

      Dịch Lam câu , trong nháy mắt liền xác nhận câu kia của Cố Viễn Chi. Nghê tiểu thư, Dịch thiếu phu nhân. . .
      Cố Viễn Chi, Dịch Lam, hai người này , chính là cái chết cũng có thể trong nháy mắt sống lại.

      Trong đám người, nhất thời mọi ánh mắt cũng tập trung hướng người phụ nữ phong tình quyến rũ trong ngực Dịch Tân kia. Mọi người ánh mắt phức tạp, hâm mộ cũng có, nịnh bợ cũng có, giận dữ cũng có...

      Dịch Tân nhìn chằm chằm Dịch Lam, trong mắt như gió nổi mây phun.

      Dịch Lam lại giống như chưa tỉnh, chỉ thẳng hướng về phía Nghê Tranh cười đến hòa ái.

      Lúc này Nghê Tranh mới chợt hiểu phục hồi tinh thần sao có thể nghĩ đến, quanh co khúc khuỷu lại trời xui đất khiến được công khai là "Dịch thiếu phu nhân".

      Trong lòng đột nhiên mừng rỡ, Nghê Tranh vội hướng về phía Cố Viễn Chi cười, "Cố lão quá khen rồi."

      Nụ cười này, kìm được hưng phấn từ đáy mắt toát ra đây mới là cười đến chói lọi, làm cho người ta thể nhìn gần. Trong sảnh mọi người đều tự chủ đưa mắt nhìn .

      Bên môi Cố Viễn Chi nở nụ cười lạnh lùng, nhìn Dịch Tân, "Tân thiếu, tự giải quyết cho tốt."

      Dịch Tân lúc này trong mắt lạnh lẽo lại thấy đâu mà nở nụ cười phong, híp mắt lại, nhìn Cố Viễn Chi, : "Dịch Tân tự có chừng mực."

      Cố Viễn Chi hừ lạnh, ánh mắt dời chỗ khác, nhìn về phía mới Dịch Lam vừa xuống lầu, sắc mặt mới hơi trầm "Dịch Lam, năm thấy, ông càng già càng dẻo dai rồi."

      Dịch Lam nhìn thấy lão bạn, khó có khi cười , "Viễn Chi, ông chính là cao cường như vậy."

      Cố Viễn Chi cười khẽ, " mặt mà thôi, lão già khọm rồi. Thân thể tôi hôm nay khó chịu, lúc này gặp được ông, tôi liền về trước. Người già, thân thể phải nghỉ ngơi."

      Lời này của Cố Viễn Chi tuy là cười nhưng trong lời lạnh lẽo khó nghe ra.

      Dịch Lam trong lòng cảm giác nặng nề.

      Cố Viễn Chi nhìn người bên tay trái , "Cố Khanh, đưa ta về nhà."

      khí nhất thời đông lạnh.

      Tất cả mọi người vì cảnh tượng trước mắt cả kinh, Cố Viễn Chi vừa đến liền rời khỏi?

      Chẳng lẽ lời đồn đại Dịch gia cùng Cố Mạc hai nhà sinh hiềm khích, quả nhiên là ?

      lúc ấy lại nghe được Mạc Thích Thanh hướng về phía Cố Viễn Chi , "Cố lão tôi đưa ông."

      Mọi người nhất thời ràng ý trong lòng hơn.
      Chrisxixon thích bài này.

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 160: Dịch thiếu phu nhân (23)

      Nhưng ngờ Cố Viễn Chi lại hừ lạnh, "Ta già, chẳng lẽ cậu cũng già rồi? Ta nhìn giống a, cậu có ý định cả ngày chạy ngược chạy xuôi, bằng ở lại chỗ này bồi Dịch lão, người trẻ tuổi nên quá tự cho là đúng, phải biết hướng tiền bối học tập."

      Trước mặt mọi người, giọng Cố Viễn Chi rất lớn làm Mạc Thích Thanh mất hết mặt mũi. Thoáng chốc, Mạc Thích Thanh mặt lúc trắng lúc xanh.*

      Nơi này, có thể nhìn, cũng có chút mắt thấy sắc, chỉ là tình huống lúc này lại thấy . Mọi người cũng cử động, chỉ lẳng lặng nhìn cử động của ba người này, nhất thời khí càng thêm yên tĩnh.

      Mạc Thích Thanh trong mắt lóe lên tia ác độc thoáng qua rồi biến mất, chợt trầm xuống, hướng về phía Cố Viễn Chi cười tiếng, "Cố lão đúng, vậy Thích Thanh tiễn, ông khỏe."

      Cố Viễn Chi khẽ hừ.

      Dịch Lam cười , "Viễn Chi, vậy ngày khác lại gặp."

      Cố Viễn Chi cũng trả lời, đối với Dịch Lam hơi gật đầu liền xoay người, để Cố khanh đỡ rời . Trước khi ánh mắt híp lại như Ưng sắc bén liếc qua Dịch Lam bên cạnh Dịch Tân.

      Sau khi Cố Viễn Chi , mấy ánh mắt liền dẫn đầu lần nữa cười , lâu sau, náo nhiệt như thường.

      Mạc Thích Thanh cười như cười nhìn Dịch Tân, trong tiếng cười, mấy phần giễu cợt. Nhưng là kì thực, chính trong lòng cũng hiểu rốt cuộc tình trạng tối nay là sao.

      Mạc Thích Thanh đúng là rất tức giận, ở chỗ sợ có người nào nhìn ra. Chỉ là, Cố Viễn Chi cũng đồng thời làm mất mặt mũi Mạc gia , Cố Viễn Chi ngươi rốt cuộc là có ý gì? *

      Sắc mặt Dịch Tân được tốt, đối với Mạc Thích Thanh câu, "Mạc tiên sinh, xin cứ tự nhiên."

      Quay đầu, nhìn về phía Dịch Lam, "Ông ngoại, chúng ta thư phòng ."

      Dịch Lam nhìn mắt Dịch Tân Nhất, gật đầu.

      Nghê Tranh đứng tại chỗ nhìn Dịch Lam cùng Dịch Tân rời , mặt vẫn lưu lại ý cười vui mừng, lại nghe được người vốn đỡ Dịch lão ra ngoài - Tang Nhuế cười
      [​IMG]
      xixonChris thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 161: Phong ba bắt đầu (1)

      Trong sảnh, quần áo hương tấn bay.

      Tang Nhuế tức giận trùng trùng đứng ở trong góc uống rượu, Phong Dương ở bên nhìn cười khổ.

      "Em ."

      Đột nhiên có tiếng gọi Phong Dương quay đầu, lại thấy Tang Nhuế cả Tang cùng hai Tang là Tang Di, mở miệng là Tang Di.

      Tang Nhuế cũng nhìn thấy hai người kia, nhất thời, chân mày nhíu chặt hơn, nhất là nhìn lúc này mặt sắc mặt vui mừng Tang Di, ánh mắt xinh đẹp trong nháy mắt tức giận.*

      Tang Di vừa mới vào, liền chỉ cảm thấy trước mặt đạo kình phong bén nhọn đánh tới, theo bản năng lắc mình, tránh thoát, ngang hông cũng đột nhiên đau đớn, bị người hung hăng đánh quả đấm.

      "Tang Nhuế!"

      "Em !"

      Làm hai người đàn ông này hét thất thanh, Tang Nhuế bị hai người đồng thời ngăn trở.

      Tang Di lúc này đau đớn nên hơi chậm, lại liền lùi lại hai bước, lúc này mới nhíu mày nhìn về phía Tang Nhuế, trong thanh cũng mang theo tức giận, "Em , em điên rồi?!"

      Tang Nhuế nghe, đôi mắt đẹp giương lên, định tiến lên nữa, cũng vì bị Phong Dương cùng Tang Nhân giữ chặt, chỉ đành phải hướng về phía Tang Di cười lạnh, "Là tôi điên rồi vậy cũng điên rồi? điên phải , giành phụ nữ với Phương Vũ làm cái gì?!"

      xong, lướt mắt liếc qua người phụ nữ thân lễ phục màu sâm banh hướng bên này, khỏi cười đến lạnh hơn, "Người phụ nữ có thể bị Phương Vũ, Mạc Tương Đằng nhúng chàm, người nào là Tàn Hoa Bại Liễu thủy tính dương hoa?! cũng để ý?!"

      Tang Nhuế xong, lướt mắt qua, bóng dáng quyến rũ nhất thời đứng thẳng bất động tại chỗ, vào lùi. Rơi vào tầm mắt Tang Nhuế, mang theo nặng nề uất ức cùng khổ sở.

      Tang Di lại biết lời Tang Nhuế ngấm ngầm hại người, chỉ coi là phụ nữ của , khỏi gương mặt nghẹn hồng, gầm , "Em , khi nào em trở nên cay nghiệt như vậy?"

      "Em cay nghiệt? chỉ là vì người phụ nữ cá rách liên lụy rất nhiều người thôi!"

      "Em!"

      Tang Di nhất thời tức giận chịu nổi, tiến lên bước, hướng Tang Nhuế ra tay. Vốn là ngăn ở trước người Tang Nhuế lúc này sắc mặt Phong Dương trầm xuống, trở tay liền đem Tang Di rời ra.

      Tang Nhân thấy thế, sải bước đến giữa hai người, đem Tang Di ngăn lại, chân mày nhíu chặt, "Tang Di, em điên rồi! Em có thể nào đối với em ấy ra tay?"

      Tang Di vốn chỉ là bị lời Tang Nhuế kích động nhất thời tức giận, lúc này nghe được Tang Nhân mở miệng, lý trí liền cũng trở về hơn phân nửa, thống hận thả tay xuống, nhưng trong lòng vẫn tức giận, chỉ chăm chú nhìn Tang Nhuế, hung ác , " cái gì cũng biết, có tư cách nó? !"

      xong, tay vươn ra dùng lực kéo Tang Nhân, xoay người liền rời .

      Tang Nhuế đứng sau lưng Phong Dương, sững sờ nhìn Tang Di rời .

      Tang Nhân nhìn Tang Nhuế, khẽ thở dài hơi, "Em , cái người này quá mức. bé kia sai quá như vậy."

      xong, liền cũng cùng theo.

      Tang Nhuế chỉ cảm thấy trái tim vốn là bị rượu mạnh đè xuống nặng nề lúc này trong nháy mắt lại lần nữa trào ra, và lại nặng hơn. thở dài, thả ly rượu trong tay, xoay người, muốn .

      Cánh tay lại bị người kéo lại.

      Phong Dương nhìn Tang Nhuế, trong mắt tràn ngập đau lòng, "Em cần phải tự trách, phải lỗi của em"

      Tang Nhuế chịu nổi nhất người đối với ôn nhu dịu dàng, lúc này bị Phong Dương vừa , ngược lại hốc mắt nóng lên. hướng về phía Phong Dương nhàng lắc đầu, "Em trách Tang Di, trách vì phụ nữ cùng Phương gia nổi tranh chấp. Nếu phải bị thương, em cũng vội vàng chạy về nơi này, ,Dịch Tân cùng Tân Hoành cũng theo em trở lại, như vậy cũng có nhiều chuyện như vậy."

      Tang Nhuế xong, vừa khổ cười khẽ, có chút bất đắc dĩ, "Thế nhưng xem ra, Tang Di cũng là vô tội đấy."

      Phong Dương trong lòng căng thẳng, tiến lên đem thân thể mảnh khảnh của Tang Nhuế ôm vào lòng. Như vậy mặc dù kích động, mặc dù thường thường bén nhọn, nhưng cũng trọng tình trọng nghĩa, ghét phân minh, có thể đau xót người khác. ôm , mềm lòng, nhưng cũng bất đắc dĩ, chỉ có thể an ủi, " có chuyện gì."

      Tang Nhuế ở trong lòng nhàng lắc đầu, chỉ thán, "Lần này lớn chuyện rồi."

      Ở trước mặt nhiều nhân vật hết sức quan trọng Dịch gia công khai thừa nhận Nghê Tranh chính là Dịch thiếu phu nhân, muốn đem Tân Hoành đặt ở chỗ nào?

      Dịch tân đem bảo vệ tốt như vậy, đến cuối cùng, danh phận kia lại rơi người phụ nữ khác, mà người phụ nữ đó còn làm cho Tân Hoành khó có thể quên được - Nghê tranh.

      Tuy Tân Hoành hình như thèm để ý người ngoài có thừa nhận quan hệ của và Dịch Tân hay , thế nhưng khi tồn tại Dịch gia lại chính miệng thừa nhận người phụ nữ khác mới vợ Dịch Tân lúc này, Tân Hoành còn có thể thèm để ý sao?

      Tang Nhuế nghĩ tới, cảm thấy kết quả kia nhất định quá kinh khủng. nhịn được, ở trong ngực Phong Dương run lên, cuống quít đẩy Phong Dương ra,"Em tìm ông nội, cho ông biết thuốc kia là của em, cùng Tân Hoành có quan hệ, ông thể bởi vì viên thuốc liền xử tử với Tân Hoành. Lại , lại cùng phải ấy cũng uống sao?"

      xong, vội vàng xoay người.

      nhanh, Phong Dương ở phía sau đuổi theo , đến lầu hai mới đem ngăn lại.


      Phong Dương bắt được tay Tang Nhuế, hướng về phía trầm trọng lắc đầu cái, "Vô dụng thôi"

      Tang Nhuế nhìn , trong mắt đau xót, mang theo hỏi thăm.

      Phong Dương : "Tân Hoành có uống thuốc, nhưng Dịch Tân sáng ngày kế tiếp luôn bảo kê thuốc, nấu thành canh, cho quản gia đưa , nhìn ấy uống."

      Phong Dương hơi ngừng lại, vừa tiếp tục , "Ông nội nhất định biết."

      Tang Nhuế cả kinh, mở to con mắt, " , Dịch Tân để cho kê đơn thuốc? ta. . ."

      Phong Dương gật đầu, "Là cậu ta, cậu ta đối với ấy, hình như luôn là nghĩ đằng nẻo. ra , chỉ cần Tân Hoành muốn, cậu ấy ép buộc ấy."

      Tang Nhuế chỉ cảm thấy trái tim nặng nề mềm nhũn.

      hiểu lầm .

      lại cuống quít hỏi, "Vậy Tân Hoành biết ?"

      Phong Dương muốn chuyện, lúc này, lại chỉ nghe được cách đó xa trong thư phòng truyền đến hô thô rống.

      "Dịch gia ta muốn người phụ nữ muốn sinh con dưỡng cái có ích lợi gì?"
      xixonChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :