1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quân hôn ngọt ngào: Kiều thê thần y của Lục Thiếu - Thanh Phong Mạc Vãn (Update C88)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      chương truyện ngắn
      tác giả giải thích lại dài như vậy (gần 2 chương luôn)
      :yoyo38: OMG
      mà sao LHT gọi cho GD chứ, 10 ngày qua rồi
      giờ ngồi với em mới gọi cho vợ
      bị mắng là phải rồi
      trang.bella thích bài này.

    2. trang.bella

      trang.bella Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      1,330
      Chương 63: Thử

      “Vừa ăn vừa chờ.” Lục Hành Tung đem ghế kéo ra và ngồi xuống.

      Vừa bị ngắt giữa chừng muốn gọi ngay lại, nhưng khi nhìn điện thoại muốn thay đổi chủ ý.

      muốn thử Giang Dao, thử xem có thể nhịn được trong bao lâu rồi gọi lại. Hoặc có thể , muốn xem cúp điện thoại của trước nhưng vì lo lắng cho nên gọi lại.

      “Đừng ngồi chờ chị dâu gọi lại ?” Chu Vĩ Kỳ nghe thấy ý tứ Lục Hành Tung, rồi bật cười, “Vậy cứ ngồi chờ đến nước cạn đá mòn *, muốn chiếm điện thoại em cứ việc thẳng, tam ca, em phải người keo kiệt, thích cái điện thoại này, em đưa luôn nó cho là được
      *Nguyên văn là địa lão thiên hoang: ý là thời gian dài đằng đẵng, nên mình chuyển thành nước cạn đá mòn. Bạn nào dịch được sát nghĩa hơn bảo mình với nhé ^^!

      Lục Hành Tung liếc xéo Chu Vĩ Kỳ, cũng giải thích gì, tự nhiên cầm đũa lên ăn.

      “Đại ca! nhìn tam ca !” Chu Vĩ Kỳ cảm thấy đáng giá thay cho Lục Hành Tung, được Lục Hành Tung, nhưng bàn ăn vẫn còn người có quyền có thể lên tiếng. Đại ca trong miệng Chu Vĩ Kỳ là người ngồi bên cạnh Lục Hành Tung, Lương Việt Trạch. Thời điểm mấy người bàn tán chuyện, Lương Việt Trạch giúp La Nhược Nhiên lột vỏ tôm, nhìn bộ dáng rất nghiêm túc, mãi cho đến khi Chu Vĩ Kỳ mở miệng gọi , mới nhanh chậm đem con tôm lột sạch bỏ vào trong bát La Nhược Nhiên, rồi quay lại nhìn lướt qua Chu Vĩ Kỳ.

      “Làm đại tẩu hạnh phúc.” Chu Vĩ Kỳ đỏ mắt nhìn mấy con tôm thịt trắng nõn chạy vào trong bát La Nhược Nhiên, trong lòng ngo ngoe rục rịch đều viết ở mặt.

      “Chu Vĩ Kỳ, nếu cậu dám đem chiếc đũa duỗi lại đây, có tin hay nãi nãi băm tay cậu!” Lạ Nhược Nhiên bảo vệ cái bát, nhìn vẻ mặt Chu Vĩ Kỳ liền biết cậu ta đánh chủ ý gì.

      Bị gọi tên, Chu Vĩ Kỳ cười xấu hổ, cảm nhận được ánh mắt tốt của đại ca về phía mình, lúc này mới đánh mất ý niệm ăn trộm thịt, nhưng vẫn phục thầm câu, “La Nhược Nhiên, cái đồ quỷ hẹp hòi nhà !”

      Sau đó, bàn dư lại tiếng cưới đắc ý của La Nhược Nhiên khi bảo vệ được đồ ăn, La Việt Trạch thấy cười liền quay đầu chuyện với Lục Hành Tung, “ nhớ hôm qua cậu , vợ cậu đăng ký đại học y Bắc Kinh, nhận được thư thông báo trúng tuyển chưa?”

      ấy học đại học y Giang Nam, ở đó khoảng cách với trong nhà gần hơn.” Lục Hành Tung chuyện nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại Chu Vĩ Kỳ.

      thi đậu?” Lương Việt Trạch sửng sốt, “Có muốn tìm người sắp xếp đưa ấy đến đại học y Bắc Kinh ?”

      “Tạm thời cầu này, chuyện đó sau này tính tiếp.” Lục Hành Tung nhếch nhếch môi, “ ấy muốn Giang Nam học y vậy để cứ để ấy .”

      “Tam ca, chị dâu Giang Nam học đại học y, vậy phải lại muốn cùng tách ra ở riêng hai nơi sao? Lúc trước nghe chị dâu thi tốt nghiệp chọn đại học y Bắc Kinh, em còn thay cao hứng.” Trần Húc Nghiêu hiểu, “Cũng phải có biện pháp làm chị ấy học đại học y Bắc Kinh, vì sao dứt khoát trực tiếp chuyển chị ấy qua, đến lúc đó chị ấy đến tốt, muốn đến cũng phải đến, bằng liền được học đại học, như vậy chị ấy chắc chắn phải học ở đây.”

      “Cậu bị ngu? Điều này còn phải hỏi vì sao? nghe tam ca chị dâu thích đại học y Giang Nam? Thành tích của chị dâu lại phải thi đậu, ta nghĩ chính là chị dâu muốn đến Bắc Kinh.” Chu Vĩ Kỳ nghĩ sao vậy, trong lòng nghĩ như nào ngoài miệng thẳng ra như vậy.

      "Chu Vĩ Kỳ, ăn cơm." Giọng Lương Việt Trạch nhắc nhở khó dấu được vẻ bất đắc dĩ, có đầu óc xem ra chỉ có lão ngũ, đầu óc lão Tứ cũng có vẻ có tác dụng gì.

      Lương Việt Trạch nghe được trong giọng của Lục Hành Tung có chút tuỳ ý, chỉ tạm thời cần, sau này tính tiếp, mọi chuyện còn thay đổi. cách khác, Lục Hành Tung cũng cam đoan sau này đưa người đến Bắc Kinh.

      Chương 64: Khẩu thị tâm phi

      Hơn nữa, Lương Việt Trạch cũng cảm giác được, điện thoại Lục Hành Tung tuy rằng bị đối phương ngắt giữa chừng nhưng từ lúc ngồi xuống đến bây giờ, cảm xúc có nửa điểm chán nản, thậm chí khoé môi còn kìm được cong lên. vẫn luôn đều chú ý vào điện thoại, giống trước kia, khi bị cúp giữa chừng để ý điện thoại nữa.

      Có lẽ, cảm giác được, lần này, Giang Dao chủ động gọi lại.

      Lương Việt Trạch cũng cảm thấy suy đoán và phân tích này làm người khác cảm thấy kinh ngạc, nhưng nhìn Lục Hành Tung tâm trạng tôì, cũng hỏi nhiều.

      Nghĩ nghĩ, Lương Việt Trạch lại mở miệng thử hỏi, “Ngày quốc khánh, và Nhược Nhiên kết hôn, cậu đừng quên.”

      Lúc này Lục Hành Tung mới ngẩng đầu nhìn Lương Việt Trạch, gật gật, “Em đưa Giang Dao đến tham gia hôn lễ cùng.”

      Nghe được lời này, Lương Việt Trạch cười, rồi quay đầu tiếp tục gắp đồ ăn cho La Nhược Nhiên, hề lo lắng về hành động của Lục Hành Tung.

      Trần Húc Nghiêu ngốc, nghe câu hỏi của Lương Việt Trạch, Lục Hành Tung đáp lại cũng hiểu thâm ý trong vấn đề này, thầm nghĩ, hổ là đại ca, câu hỏi đơn giản liền đem quan hệ giữa hai vợ chồng lão tam bày ra ràng, xem ra, lần này về thăm nhà quan hệ hai vợ chồng được cải thiện.

      Cũng chỉ có Chu Vĩ Kỳ vẻ mặt mông lung nhìn mấy người biểu tình cao thâm khó hiểu, có phải chỉ số thông minh của cần phải bổ sung thêm IQ? Vì sao, có loại cảm giác như vừa rơi rớt tin tức gì đó rất quan trọng?

      Thời điểm điện thoại bàn vang lên, Lục Hành Tung cầm điện thoại động tác phi thường nhanh, nhanh đến mức Chu Vĩ Kỳ vươn tay ra liền rơi xuống khoảng , rất ảo não khi nắm bắt được thời cơ nghe điện thoại.

      Giang Dao cúp điện thoại quá nhanh, hoàn toàn ra khỏi dự tính, cúp xong lại hối hận.

      đứng chờ bên cạnh điện thoại, muốn xem Lục Hành Tung có gọi lại lần nữa hay , kết quả, đợi 5 phút, điện thoại chưa vang lên chính nhịn được ấn dãy số gọi lại.

      “Alo.” Giang Dao có chút bối rối, vừa rồi chính ngắt giữa chùng, lúc này lại chủ động gọi cho nên “alo” tiếng rồi yên lặng gì, chờ Lục Hành Tung mở miệng.

      Lục Hành Tung cầm điện thoại ra khỏi phòng, đứng ở hành lang, nhìn phong cảnh bên ngoài, tâm tình sung sướng.

      “Sao vừa rồi điện thoại lại bị ngắt kết nối?” Lục Hành Tung nổi lên tâm tư trêu ghẹo Giang Dao, ra vẻ biết vừa rồi bị ngắt điện thoại.

      Giang Dao ah lên, thấp giọng cười, “Đúng vậy, đúng vậy, cũng biết chuyện gì xảy ra.” Rồi cùng Lục Hành Tung chuyện về vấn đề này, vội vàng thay đổi chủ đề, “Mấy ngày nay có phải có nhiệm vụ? Đến cuộc điện thoại thôi mà đến giờ mới gọi về.”

      “Uh, ngồi máy bay, còn kịp trở về đơn vị phải ra nhiệm vụ, hôm nay mới kết thúc, tại ở bên ngoài ăn cơm cùng bạn.” Lục Hành Tung giải thích, “Em rất lo lắng?”

      “Cũng phải!” Giang Dao vội vàng phủ nhận, “Chỉ chút mà thôi, ba mẹ lớn như vậy rồi, có gì phải lo lắng, đúng ? Vì vậy, em cũng phải rất lo lắng.”

      Lục Hành Tung cười trầm thấp, hiểu ngầm, Giang Dao là người phụ nữ đặc biệt, khẩu thị tâm phi, vừa rồi còn bởi vì lo lắng tức giận đến mức ngắt điện thoại của , lúc này lại ngượng ngùng thừa nhận.

      “Uh, ba mẹ rất đúng.” Nghĩ vậy, Lục Hành Tung lại thêm, “Có đôi khi đột nhiên ra nhiệm vụ, liên lạc được với , em cũng đừng lo lắng, rất tốt.”

      “Em biết, nhưng nhất định phải chú ý an toàn.” Nghĩ đến trước khi sống lại nhìn bị đất lún chôn lấp, Giang Dao liền cảm thấy trái tim như nổ tung.
      lonkon95, BigCute→_→, buithuyngan16 others thích bài này.

    3. trang.bella

      trang.bella Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      1,330
      Chương 65: Mặt Than

      Lục Hành Tung đồng ý, sau đó gì, có lẽ bởi vì gian phía trước quá trống trải, đêm lại có gió, yên tĩnh đến mức bên kia điện thoại Giang Dao có thể nghe được tiếng hi hút gió thổi.

      ở đâu vậy? Em nghe hình như có tiếng gió rất lớn?” Giang Dao thuận miệng hỏi.

      “Ở Bắc Kinh có nhà hàng đồ ăn rất ngon tên là Long Đằng, đứng ở ngoài hành lang chuyện với em, nơi này rất đẹp, chờ đến quốc khánh, đưa em đến đây ngắm cảnh, đồ ăn cũng rất ngon, rất phù hợp với khẩu vị của em.” Lục Hành Tung muốn chuyện về hôn lễ của Càng Trạch và La Nhược Nhiên, nhưng lời đến bên miệng lại im lặng, nghĩ nghĩ, vẫn quyết định chờ đến quốc khánh đến rồi , tránh việc dự định nghe xong lại bỏ chạy.

      Giang Dao theo bản năng gật gật đầu, ngây ngốc đợi vài giây sau mới nhớ ra tại gọi điện thoại, lúc này người đàn ông kia đứng trước mặt , tất nhiên nhìn thấy hành động này, sau đó vội vàng mở miệng thêm, “Được ạ.”

      Biết Lục Hành Tung còn chưa ăn cơm, nghĩ đến ra nhiệm vụ vất cả, Giang Dao vội vàng thúc giục mau ăn cơm, cũng đợi Lục Hành Tung thêm lời nào lần nữa cúp luôn điện thoại.

      Kết thúc trò chuyện, Giang Dao ý thức ngâm nga bài hát, bước chân nhàng vào phòng bếp, mà ở Bắc King, Lục Hành Tung đứng ở hàng lang cười hồi lâu mới nhàng trở về phòng.

      “Lạy chúa! Lão ngũ, cậu xem có phải Tam ca cười đúng hay ?” Từ lúc Lục Hành Tung ra ngoài Chu Vĩ Kỳ hận thể đem lỗ tai dán vào cửa để nghe Lục Hành Tung và vợ cái gì, trông mòn mắt thấy Lục Hành Tung quay lại, nghĩ đến cuộc gọi vượt quá 10 giây mà ở bên ngoài hơn 10 phút mới vào, vừa vào cửa khoé môi cong lên ý cười lan tràn còn kịp giấu .

      Trần Húc Nghiêu nghiêm trang gật gật đầu, “Đúng, em cũng thấy tam ca cười.”

      Lục Hành Tung ngồi về trị trí của mình, lúc này rất sảng khoái đưa điện thoại di động trả lại cho Chu Vĩ Kỳ, nhìn lão ngũ lão tứ vẻ mặt ngây người, giơ tay gõ lên mặt bàn, ngầm bảo hai người thu biểu cảm kinh ngạc mặt lại, vui , “Tôi cũng phải mặt than, cũng cười, rất kỳ quái sao?”

      “Kỳ quái! Đương nhiên kỳ quái!” Trần Húc Nghiêu gật đầu như giã tỏi, “ phải mặt than, còn hơn cả mặt than!”

      “Đúng, đúng, đúng! với đại ca so sánh còn quá cả mặt than!” Chu Vĩ Kỳ nhìn Lương Việt Trạch , “Đại ca cũng mặt than, chúng ta mấy huynh đệ, đại ca và tam ca là giống nhất!”

      “Lão tứ, có phải muốn tự đút cơm cho cậu đúng ?” Lương Việt Trạch ánh mắt hình viên đạn bay thẳng về phía Chu Vĩ Kỳ, Chu Vĩ Kỳ tức khắc uể oải.

      cần, em nào dám, em có cái phúc phận này.” Chu Vĩ Kỳ lập tức ngoan ngoãn.

      “Lão tứ.” Lục Hành Tung lên tiếng gọi Chu Vĩ Kỳ ngồi bên cạnh ngoan ngoãn như tiểu bạch thỏ, nhìn khuôn mặt ánh mắt trở lên nguy hiểm, “Hay là, cậu cầu đút cho cậu?”

      !” Chu Vĩ Kỳ chút do dự cự tuyệt, “Cầu cho em con đường sống! Tam ca, kêu em làm chuyện gì? mau , em nghe!”

      Đừng giỡn, ai biết, tam ca và đại ca đều giống nhau thể chọc, nếu để người bất kỳ trong 2 người này đút cơm, tiêu hoá được là kết quả tốt nhất, chừng còn phải vào bệnh viện.

      Lão ngũ Trần Húc Nghiêu ở bên cạnh nhịn cười vất vả, thông minh hơn, biết lông hổ người đại ca và tam ca thể sờ, haizzz, tại hết sức nhớ nhị ca hàng năm ở bên nước ngoài.

      Chương 66: Tam ca tha mạng

      “Vừa rồi cậu muốn đưa di động, thịnh tình thể từ chối, đành nhận vậy.” Lục Hành Tung vừa , bên cầm lấy chiếc đũa gắp đồ ăn đút vào trong miệng, có ý định lấy chiếc điện thoại tay Chu Vĩ Kỳ, dừng lại chút chậm rãi ăn tiếp rồi , “Buổi tối lấy cho đôi mới, chờ chị dâu cậu khai giảng, sắp xếp người đưa cái đến trong tay ấy.”

      Keng… keng..., chiếc đũa trong tay Chu Vĩ Kỳ rơi xuống đất.

      “Em nghe nhầm chứ?” Chu Vĩ Kỳ khóc ra nước mắt, “Tam ca, tam ca, tha mạng cho em, em vừa rồi thuận miệng, coi như em chưa gì được ?”

      Thấy Lục Hành Tung thờ ơ, Chu Vĩ Kỳ thẳng đến ôm cánh tay Lục Hành Tung, “Tam ca, tam ca, tam ca tốt của em, và đại ca là đại phú hào, thể biết xấu hổ bóc lột tiểu đệ của mình chứ?”

      Lương Việt Trạch liếc mắt nhìn Chu Vĩ Kỳ, cười giễu cợt phun ra hai chữ, “Xứng đáng.”

      La Nhược Nhiên cười ngặt ngẽo nửa điểm hình tượng đều giữ, “Em đoán lúc này ruột lão ngũ xanh mảng.”

      “Cười, cười ! còn chê chưa náo nhiệt nên chết giễu tôi!” Chu Vĩ Kỳ trợn trắng mắt liếc La Nhược Nhiên, nhìn Lục Hành Tung lưu tình chút nào rút tay ra, hừ tiếng, “Được thôi, cho cho, ai bảo em có tam ca, lại còn có thêm tam tẩu! Em tháng gặm đất cũng cho hai người!”

      xong, Chu Vĩ Kỳ bỗng nhiên cười toe toét, “Tam ca, em cho , sau này em tới đây ăn cơm có thể cần trả tiền sao?”

      “Cậu trả tiền?” Lục Hành Tung lông mày nhếch lên, giọng cao hơn, “Vậy mà biết đấy.”

      “Ha ha! Ha ha ha!” La Nhược Nhiên cười phá lên, “Lão ngũ, cậu thích ăn cơm chùa còn cùng người khác chuyện tiền, tự mình đánh vào mặt mình ah?”

      Bên ngoài nhìn vào nhà hàng Long Đằng đều thuộc về Lương Việt Trạch nhưng mấy huynh đệ đều biết, sản nghiệp trong tay Lương Việt Trạch, Lục Hành Tung đều có cổ phần, bao gồm cả nhà hàng Long Đằng này.

      Lương Việt Trạch là thương nhân, những sản nghiệp bên ngoài danh nghĩa đều là chủ, Lục Hành Tung là người trong bộ đội, chuyện làm ăn chưa bao giờ lộ mặt nên chỉ có mấy huynh đệ thân thiết biết chuyện bên trong.

      Trong phòng riêng này, bao gồm cả La Nhược Nhiên, trừ Lục Hành Tung mỗi người đều xuất thân trong gia đình quyền quý ở Bắc Kinh, bất luận dòng tộc nào ở đây chỉ cần hắt xì cái đều có thể làm cả thành phố rung chuyển.

      Lục gia tuy rằng ở phía Nam là gia đình giàu có, nhưng ở thành phố như Bắc Kinh quả đáng . Lục Hành Tung vô tình cùng những quý công tử có quyền trở thành bạn tri kỉ, mấy người xếp theo tuổi từ lớn đến , Lục Hành Tung vừa vặn đứng giữa, là lão tam.

      Bởi vì Lục Hành Tung cùng những người này có quan hệ nên toàn bộ Bắc Kinh cũng có người nào dám trêu trọc Lục Hành Tung, bất luận kẻ nào nhìn thấy Lục Hành Tung đều phải cung kính gọi tiếng Lục thiếu.

      Mà đại ca Lương Việt Trạch càng là phú hào trẻ tuổi nổi danh ở Bắc Kinh, sản nghiệp danh nghĩa vô số, công ty nghiệp vụ vươn tầm đến vài quốc gia.

      Chẳng qua, ai biết Lương Việt Trạch gây dựng nghiệp lúc khó khăn, đến tại cũng có nhiều người hiểu , những sản nghiệp trong tay đều có phần của Lục Hành Tung.

      Trần Húc Nghiêu rất đúng, Lương Việt Trạch và Lục Hành Tung hai người tính cách đều tương tự nhau, thích chuyện nhưng ai có thể bỏ qua tồn tại của họ. Hai người như hai con báo nằm chợp mắt ở nơi hoang dã, mặc dù nhắm hai mắt lại người thông minh cũng có thể cảm giác được người bọn họ phát ra hơi thở nguy hiểm, ai dám khiêu khích.

      Bị La Nhược Nhiên giễu cợt, Chu Vi Kỹ chút đều đỏ mặt, “Đều là em với nhau, chuyện tiền tổn thương tình cảm, đúng đại ca?”
      lonkon95, BigCute→_→, peunv21 others thích bài này.

    4. trang.bella

      trang.bella Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      1,330
      Chương 67: Tam tẩu cứu mạng

      tình cảm, thương túi tiền.” Lương Việt Trạch quyết đoán ra 6 chữ cho Chu Vĩ Kỳ, nhìn Chu Vĩ Kỳ vẻ mặt đau khổ mới tiếp, “Nếu cậu mang theo vợ con hoặc cha mẹ tới, vô luận gọi món gì đều được miễn phí. Nhưng thể mang bạn bè đến diện mạo ra sao còn nhớ càng miễn bàn đến tên tuổi.”

      Chu Vĩ Kỳ ban đầu vẫn vẻ mặt đau khổ, lúc này bản tính liền lộ ra, “Em đâu tìm được vợ con? Đại ca, sắp kết hôn nên kỳ thị người độc thân!”

      “Vị hôn thê cũng có thể.” Lương Việt Trạch lùi bước.

      Lục Hành Tung nghĩ nghĩ, bổ sung câu, “Nghiêm túc gặp mặt chuẩn bị tìm đối tượng kết hôn cũng vừa lúc thích hợp.”

      “Em quyết định cùng đại ca và tam ca tuyệt giao! Còn có La Nhược Nhiên, cũng đừng cười tôi, tôi cũng muốn tuyệt giao với ! Tôi muốn ra nước ngoài tìm nhị ca trấn an tâm hồn bị tổn thương.” Chu Vĩ Kỳ đem ghế kéo ra cách Lương Việt Trạch và Lục Hành Tung xa, chỉ kém mấy bước là đến cửa phòng, ôm ngực, làm bộ dáng bị thương nặng.

      “Cậu thử xem Hạo Vũ có để ý tới cậu hay .” La Nhược Nhiên lên tiếng châm biếm, “ rồi sau này đừng có quay đầu mong an ủi vì bị người ta đóng gói đá trở về.”

      “Nhị ca mới phải loại mặt người dạ thú như mấy người, nhị ca đối với tôi tốt nhất.” Chu Vĩ Kỳ hừ tiếng, rồi cầm lấy di động , “Tôi muốn gọi điện thoại vượt đại dương cho nhị ca, cho biết, ở đây, các người hợp lại bắt nạt tôi, ngay cả lão ngũ cũng vậy!”

      xong, Chu Vĩ Kỳ liền cầm điện thoại chạy ra khỏi phòng, chờ ra bên ngoài hành lang lại khom lưng lặng lẽ dán tai vào cửa nghe mấy người bên trong chuyện, thấy ai có ý định đuổi theo, sờ sờ chóp mũi lộ ra nụ cười gian xảo.

      Sau đó, như tên trộm ôm điện thoại mở phần gọi, tìm cuộc gọi trò chuyện gần nhất trực tiếp nhấn nút gọi lại.

      Điện thoại vang lên thời gian chờ dài ai nghe, Chu Vĩ Kỳ bên cảnh giác động tĩnh trong phòng, bên thầm, mau tiếp điện thoại, mau tiếp điện thoại.

      Cuối cùng điện thoại cũng có người nhấc máy, thanh mềm mại lên tiếng gọi Hành Tung, Chu Vĩ Kỳ hơi hơi sửng sốt, nhưng ra có chút ngoài ý muốn, tam tẩu thế nhưng dùng thanh mềm mại gọi tên tam ca nhà mình.

      “Tam tẩu, là em, em là tiểu ngũ!” Chu Vĩ Kỳ phục hồi tinh thần thân phận của mình, đợi đối phương phản ứng, Chu Vĩ Kỳ liền gân cổ lên kêu khóc, “Tam tẩu, chị phải làm chủ cho em! Tam ca, ấy bắt nạt em! Bóc lột em! Áp bức em! Tam tẩu, mệnh em khổ! Tam tẩu, em cầu an ủi!”

      tiếng kêu này Chu Vĩ Kỳ cố ý kéo dài giọng to về phía cửa phòng, chỉ sợ người nào đó bên trong nghe thấy.”

      Bên kia điện thoại quả nhiên Giang Dao bị người xưng là tiểu ngũ làm cho mơ hồ, số điện thoại này đúng là số Lục Hành Tung vừa gọi đến, người vừa mở miệng gọi là tam tẩu, vậy gọi tam ca nhất định là Lục Hành Tung.

      Nghe người trong điện thoại như quỷ khóc sói gào, là Lục Hành Tung bắt nạt ? đánh lại, cho nên gọi cho là tam tẩu cáo trạng?

      Giang Dao liền tưởng tượng tiểu ngũ biến thành đứa con nít ba tuổi rất lém lỉnh, tức khắc liền bật cười.

      “Tam tẩu, chị còn cười được?” Tiếng cười thông qua điện thoại truyền vào tai Chu Vĩ Kỳ, Chu Vĩ Kỳ cũng choáng váng, “Tam tẩu, đồng tình của chị ở đâu?”

      ấy bắt nạt người khác tôi cũng thể làm được gì, còn được cười để cổ vũ sao?” Giang Dao như thế, nhưng rốt cuộc vẫn thu tiếng cười lại chút, nhưng cũng chỉ giọng chút, lại hoàn toàn ngưng hẳn.

      Chương 68: Thương lượng

      Chu Vĩ Kỳ muốn cái gì đó, cửa phòng đột nhiên bị mở ra, bóng hình như gió bão bỗng nhiên đứng bên cạnh , còn chưa nhìn người đến, di động ở trong tay người ta.

      “Tam ca…” Chu Vĩ Kỳ bị Lục Hành Tung nhìn chằm chằm đến lông người dựng đứng, miễn cưỡng cười tiếng rồi mới nhanh chóng trở về phòng.

      Nhìn Chu Vĩ Kỳ chạy mất, Lục Hành Tung cũng có ý tứ đuổi theo, cúi đầu nhìn di động vẫn kết nối, giọng trầm thấp vang lên, “Giang Dao?”

      “Là em.” Giang Dao vội vàng đáp, “Tiểu ngũ bắt nạt .”

      rảnh rỗi có chuyện gì làm, đừng để ý đến .” Lục Hành Tung , “ biết ra ngoài gọi điện thoại cho em.”

      “Em còn tưởng rằng gọi điện thoại lại!” Giang Dao thầm, muốn có việc gì cúp máy, trong đầu đột nhiên chợt loé lên, nhớ đến có chuyện vô cùng quan trọng bị quên mất.

      “Hành Tung, tại có thể cùng em chuyện điện thoại được ? Em có chuyện rất quan trọng muốn với !” Giang Dao ảo não vỗ đầu , vốn dĩ chờ Lục Hành Tung gọi điện thoại vì kể chuyện này, kết quả cùng chuyện điện thoại thế nhưng quên mất chuyện quan trọng nhất cần .

      Ngẫm lại, đúng là sắc đẹp hỏng việc, có trách cũng trách Lục Hành Tung!

      Giang Dao hừ tiếng, nghĩ thầm, đều tại Lục Hành Tung làm hại trong đầu tại đều là hình ảnh của .

      “Được.” Lục Hành Tung quay người, đem cửa phòng đóng lại rồi đến chỗ chuyên gọi điện thoại, lúc này mới mở miệng, “Em .”

      Lục Hành Tung đoán được Giang Dao dùng từ rất quan trọng hình dung là chuyện gì, nhưng đây là lần đầu tiên Giang Dao muốn cùng thương lượng chuyện đó, cho nên trong lòng Lục Hành Tung rất vui vẻ. Ngay cả khi, Giang Dao muốn mặt trời cao, đều suy xét kỹ làm như thế nào đem đồ vật hái xuống đưa đến trước mặt .

      “Khoảng mười ngày trước, em vào huyện ở cùng Tiếu Tiếu mấy ngày, có tối cùng Tiếu Tiếu xem phim rồi ăn cơm, ở nhà hàng trong huyện nhìn thấy rể và người phụ nữ mang thai ngồi cùng nhau. Hai người đặc biệt thân mật cười , đúng rồi, người phụ nữ mang thai là trợ lý của chị, hành động thân mật của ta và rể quá mức thân mật vượt qua mối quan hệ trong phạm vi của họ. rể còn đem tay đặt lên bụng ta vuốt ve, thậm chí còn đưa lỗ tai dán lên bụng trợ lý của chị.” Giang Dao kể mạch từ đầu đến cuối, “Vài lần sau, em còn nhìn thấy rể mang theo người phụ nữ kia đến bệnh viện phụ sản khám, từ trong bệnh viện ra hai người còn nắm tay nhau lên xe rời .”

      Sau khi xong, Giang Dao dám thở mạnh, vô cùng khẩn trương và sợ hãi, “Hành Tung, em lấy giác quan thứ 6 mạnh mẽ của người phụ nữa muốn cho , trợ lý của chị và rể có quan hệ ràng, đứa trẻ ở trong bụng trợ lý của chị, có thể là của rể.”

      Giang Dao có thể khẳng định vững chắc, đứa trẻ kia chính là của Triệu Trang Tông, nhưng tại có chứng cứ, cho nên chỉ có thể lấy lý do thoái thác, dùng giác quan thứ sáu khẳng định biểu đạt chính hoài nghi và suy đoán, sau khi xong, sợ Lục Hành Tung tin .

      Cho nên, dừng vài giây, vội vàng giải thích, “Hành Tung, em nhìn thấy, lúc ở nhà hàng, Tiếu Tiếu cũng thấy, nhưng Tiếu Tiếu tính cách ra sao cũng hiểu rồi, tin có thể hỏi em ấy ngày hôm đó ở nhà hàng nhìn thấy những gì. Tuy lúc trước chị cầm thư thông báo trúng tuyển về, mặc dù mắng em, nhưng em bởi vì chuyện này mà mang thù, em biết chị vì thương nên mới tức giận với em, em phải vì chuyện này nên bịa đặt chuyện cho chị để…”
      lonkon95, BigCute→_→, buithuyngan17 others thích bài này.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      chủ nhật mà @trang.bella cũng năng suất quá nha :5:
      lời GD Lục tin đáng chém lắm rồi
      :yoyo61:
      đúng là xa tiền điện thoại là tốn nhất
      trang.bella thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :