1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quân hôn độc ái - Tang Du Tinh (Quân nhân) (Full 89c Đã có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      [ đại - Quân nhân] Quân hôn độc ái - Tang Du Tinh
      Chương 26: Quỷ thủ thần y

      Đợi đến khi Nam Bá Đông đằng đằng sát khí mang theo thủ hạ đuổi tới nơi của Mông Lệ, biệt thự của Mông Lệ sớm bị nổ tung hai lần đến thất linh bát lạc. Mông Lệ và tất cả thủ hạ dưới trướng dời nơi khác. Bốn phía của biệt thự cũng bóng người.

      Nam Bá Đông vừa động, bốn người Đường Thạch, Bạch Lãng, Hắc Báo và Hắc Lang nhanh chóng phân tán ra, Nam Bá Đông đứng giữa cùng vào bên trong biệt thự.

      phần thủ hạ vào theo, còn phần ở lại bên ngoài cảnh giác, phân nhau canh giữ bốn phía.

      Nhìn thấy trong phòng khách chảy vũng máu tươi, trong khí cũng bay mùi máu, khoé mắt Nam Bá Đông vừa kéo, đồng tử thoáng qua tia lạnh như băng, "Lục soát!"

      Đường Thạch và Bạch Lãng phất tay về phía thủ hạ, nhanh chóng mang người chia ra bốn phía.

      Bọn họ rất nhanh liền đưa ra kết luận, "Lão Đại, ở nơi này có ai!"

      Hai tay Nam Bá Đông nắm chặt thành quyền, đôi đồng tử đỏ ngầu như máu, thanh lạnh thấu xương, "Tiếp tục lấy biệt thự này làm trung tâm, chia ra lục soát bốn phía, cho dù có phải lật cả ngọn núi này, cũng phải tìm được người cho tôi! Còn có Mông Lệ nữa!"

      "Dạ!"

      Còn vẫn đứng yên lặng ở trước hai vũng máu đó, bước cũng động.

      Nam Bá Đông có thể khẳng định vũng trong này là của Mạc Yên, là đồ tạp chủng nào ra tay? Lại dám đụng tới người của ? Muốn tìm chết?

      Nổi giận nổi giận nhưng khi nghĩ đến Mạc Yên bị người ta làm tổn thương, trái tim Nam Bá Đông liền khống chế được mà co quắp đau.

      có cách nào tưởng tượng, nếu như nhìn thấy Mạc Yên bị cái gì tốt, phải làm như thế nào?

      Cuồng nộ trong lòng như hỏa hoạn ngập trời, mang theo xúc động muốn hủy diệt tất cả mọi thứ, điên cuồng thiêu đốt, thiêu đốt rồi lại thiêu đốt.

      Trước kia, chưa bao giờ hiểu, tại sao ba của lại như mê như say người phụ nữ tên gọi Bạch Yên kia, thậm chí tiếc làm tổn thương mẹ của và những người đàn bà khác, cho dù ông chiếm được bà ấy, ông cũng muốn để Bạch Yên vào tận sâu trong đáy lòng của mình đến suốt cả cuộc đời.

      Khi nhìn thấy Mạc Yên, nhìn thấy xinh đẹp tinh khiết như vậy, nhìn thấy ánh mắt đẹp nhất thế giới kia, cuối cùng Nam Bá Đông cũng hiểu !

      Mạc Yên lẳng lặng phảng phất như dòng suối chảy vào trong lòng , như mọi vật trong suối lớn, vô thanh vô tức chiếm trọn trái tim của .

      muốn giữ xinh đẹp trân quý ở lại bên cạnh mình vĩnh viễn, muốn làm cho vĩnh viễn ở cùng với mình, muốn ôm vào dưới cánh chim của mình, bảo vệ tốt cho suốt cả đời.

      Nhưng mà, chưa được bao lâu mà làm cho người ta dễ dàng làm tổn thương Mạc Yên nặng nề ngay địa bàn của mình.

      Lúc Nam Bá Đông cảm thấy vô cùng tự trách, đột nhiên nghe được thanh thanh thuý vội vàng vang lên, "Ba, con biết mẹ ở đâu!"

      Nam Bá Đông đột nhiên xoay người, nhìn thấy con trai Nam Tinh vẫn luôn bị xem , con mắt sáng lên, "Con biết sao? Con làm sao mà biết?"

      "Con từng tặng cho mẹ hệ thống định vị được đặc chế ở tay, mau dẫn người theo con!"

      mặt tuấn tú của Nam Tinh tràn đầy chăm chú và nghiêm túc, còn mang theo chút sát khí.

      Lúc này Nam Bá Đông mới phát , đứa con này cực kỳ giống .

      xem gợn sóng ở trong lòng, theo Nam Tinh bước nhanh ra ngoài.

      Đường Thạch và Bạch Lãng vừa nhìn thấy, vội vàng kêu thủ hạ theo.

      Nhìn thấy Nam Tinh vẫn về phía ngọn núi vắng vẻ, cách phạm vi thế lực của Mông Lệ càng ngày càng xa, Nam Bá Đông lạnh giọng hỏi, "Nam Tinh, con có khẳng định phương hướng này là đúng ?"

      "Con khẳng định!" Nam Tinh cũng quay đầu mà vẫn trả lời lại.

      Ánh mắt của bé vẫn nhìn vào hướng dẫn định vị trong tay, chút cũng dám thả lỏng, chỉ sợ bước sai, người mẹ bé mới vất vả tìm được liền đột nhiên biến mất.

      Mọi người thẳng, thẳng, đến miệng khô lưỡi khô, cũng ai dám kêu ca tiếng.

      Cuối cùng, máy hướng dẫn định vị trong tay của Nam Tinh cũng phát tiếng vang lên "Đinh", Nam Tinh vui mừng nhìn về phía Nam Bá Đông, "Ba, tìm được rồi!"

      Máy hướng dẫn chỉ phương hướng về phía khu rừng dầy đặc, bốn phía thưa thớt vài cành cây khô gẫy, ràng là bị người dùng lưỡi đao sắc bén chặt đứt, đặt ở nơi này như muốn che dấu thứ gì.

      Nam Bá Đông muốn tiến lên bị Đường Thạch và Bạch Lãng giành trước bước, nhanh chóng vén lên những nhánh cây gẫy khô trước mặt. Ngay sau đó, mọi người liền nhìn thấy người cả thân toàn máu nằm ở dưới đất, biết sống hay chết.

      "Mẹ..." Nam Tinh kêu lên tiếng liền nhào tới, thấy hình dạng bi thảm của Mạc Yên, hai hàng nước mắt chảy xuống.

      Những người khác nhìn thấy khuôn mặt đầy máu nhìn của Mạc Yên, tất cả sợ đến mức dám thở mạnh lấy tiếng.

      Nam Bá Đông cảm giác mình như bị điện giật, cả người run lên, trái tim như ngừng đập tại giây phút đó, sắc mặt tái xanh, khó coi đến cực điểm.

      Ngay cả Đường Thạch và Bạch Lãng nhìn thấy người phụ nữ từng rất xinh đẹp lại biến thành bộ dạng như tại, cũng đều cảm giác trận đau thương.

      khí khẩn trương bất an đến cực điểm.

      Nam Tinh chợt nâng mắt, nhìn thẳng về phía Nam Bá Đông, khuôn mặt nhắn tràn đầy sát khí, "Ba, con muốn giết sạch bọn chúng để báo thù cho mẹ!"

      Nam Bá Đông cũng cái gì, chẳng qua chỉ lẳng lặng ngồi xổm xuống bắt mạch cho Mạc Yên, sau đó kiểm tra thân thể của lần, phát có gãy xương lập tức bế lên.

      "Đường Thạch, báo cho Mẫn Lạp chuẩn bị cấp cứu! Bạch Lãng, cậu dẫn người tiêu diệt Mông Lệ! Ngay lập tức! Ngay lập tức! Phải làm cho toàn bộ bọn chúng đều biến mất!"

      xong, Nam Bá Đông liền ôm Mạc Yên như bay về phía biệt thự của mình.

      Trước kia dễ dàng tha thứ cho Mông Lệ là bởi vì ả ta có chạm đến cực điểm của .

      Nhưng mà lần này tuyệt đối bỏ qua cho ả!

      Nam Bá Đông cúi đầu liếc nhìn thoáng qua Mạc Yên ở trong ngực, đôi đồng tử tầng ẩm ướt, khuôn mặt từng tuyệt mỹ khuynh thành hôm nay lại biến thành như vậy, nếu như ấy tỉnh lại mà đau lòng khổ sở phải làm sao?

      Mới vừa rồi có nhìn chút, vết thương mặt của Mạc Yên bị người dùng thủ pháp đặt biệt xử lý qua, cũng điểm huyệt cho máu ngừng chảy, nhưng nếu như kịp cấp cứu, táng mạng của vẫn rất nguy hiểm.

      Dưới chân Nam Bá Đông như bay, hận có sinh ra Phong Hoả Luân* để tới giúp!

      *Phong Hoả Luân là hai bánh xe lửa tròn ở dưới chân Na Tra đấy.

      Trong góc của khu rừng, có bóng dáng toàn thân xanh biếc ở trong đó.

      nhìn thấy Mạc Yên được Nam Bá Đông khẩn trương và cẩn thận ôm , giữa đồng tử thoáng qua tia đau xót và bất đắc dĩ, cúi đầu nhìn mấy tấm hình cầm trong tay, trong bức ảnh ràng là Mạc Yên nằm dưới đất như xác chết, cúi đầu , "Yên nhi, em yên tâm! làm theo mong muốn của em! Nhưng em cũng phải...bảo trọng!"
      ***********************************************
      Mạc Yên lại lần nữa nằm bàn mổ đó.

      Mẫn Lạp vì mà khẩn trương khâu vá lại vết mổ, bên ở trong lòng lại thầm chửi rủa Mông Lệ, người độc ác như vậy nên bị đầy xuống mười tám tầng địa ngục.

      Bên ngoài phòng phẩu thuật, hai cha con Nam Tinh và Nam Bá Đông cùng nhau đứng trước cửa sổ thủy tinh, hai ánh mắt nhìn chằm chằm bàn mổ, chớp mắt cái.

      Thoạt nhìn bọn họ rất trấn định, mặt có chút biểu cảm. Nhưng có ai biết trong lòng bọn họ sớm căng lên, sớm tràn đầy hoảng hốt và sợ hãi, chỉ sợ xảy ra sai lầm chút Mạc Yên của , mẹ của bé đều còn.

      Đặc biệt là Nam Tinh, trong cặp mắt lam đậm kia vẫn cố giữ nước mắt.

      Nhưng mà, bé chính là chịu cho nó chảy xuống.

      Đây là lần đầu tiên trong đời bé đối với người phụ nữ muốn xa rời, lần đầu tiên có tình cảm mến này, lần đầu tiên muốn ôm vào trong ngực mỗi ngày, mỗi ngày hôn chào buổi sáng, để cho mỗi ngày sờ đầu bé, để cho lẳng lặng ở bên cạnh bé mỗi ngày. Cho dù lời nào cũng được, bé lại thấy rất yên lòng.

      Bởi vì có xuất của mà mỗi ngày của bé đều cảm thấy rất hạnh phúc.

      rất vả mới có thể nhận được yên tĩnh và hạnh phúc từ người của , làm sao bé có thể cho nó dễ dàng mất như vậy?

      Mẹ Mạc Yên, từ nay về sau con cho ai ức hiếp mẹ nữa!

      Ai dám khi dễ mẹ, con đập chết người đó!

      tiếng sau, Mẫn Lạp ra ngoài.

      kéo xuống khẩu trang than tiếng, với cha con của Nam Bá Đông, "Giải phẫu rất thành công, có nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng mà mặt của ấy... bị hủy!"

      Đáy mắt của Nam Bá Đông thoáng qua tia tàn ác, "Còn có biện pháp nào nữa ?"

      Con ngươi của Mẫn Lạp chợt loé, "Trừ khi có thể mời quỷ thủ thần y Độc Thiên Nhai ra tay, nếu rất khó mà khôi phục như trước!"

      Nam Bá Đông gật đầu cái, "Tôi tìm ra người đó!"

      Mẫn Lạp khẽ ừ tiếng rồi cũng gì.

      Nam Bá Đông lấy điện thoại ra gọi cho Ô Linh, "Bằng bất cứ giá nào cũng phải tìm ra quỷ thủ thần y Độc Thiên Nhai cho tôi!"

    2. coi_coi

      coi_coi Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      50
      bỏ gần 20 chương đầu mà đọc tiếp chưa hiểu tình tiết nhưng thấy bạn nữ 9 can đảm thiệt đóa em ngưỡng mộ ah?nhưng mà xinh đẹp hủy mặt buồn quá T.T

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 27: Sống chết có nhau

      Lúc này, nhóm người của Tần Thiên Nham vừa mới ngồi lên phi cơ bay được vài giờ. Người còn chưa tới Tam Giác Vàng, đột nhiên nhận được lệnh của tổ chức hành động lần này bị hủy bỏ, để bọn họ tiếp ứng cho số 001 sau, còn bây giờ lập tức rút về! Có thể là "Ra quân chưa thắng chết, khiến nước mắt hùng chảy thắm khăn."

      Tần Thiên Nham vừa tức vừa vội, rồi lại tỏ ra mơ hồ biết xảy ra chuyện gì
      Đợi bọn họ và số 001 gặp nhau mới biết, mục tiêu lần này của bọn họ chết!

      Sau đó Tần Thiên Nham liền choáng váng!

      Nhìn thấy gương mặt quen thuộc của số 001, giọng của nghẹn ngào hỏi, " Hàn, Yên nhi, ấy ....?"

      Đúng vậy! Mạc Hàn chính là người mà Mạc Vấn phái đến úp tại Tam Giác Vàng sau khi Mạc Yên chết, cũng là người điều tra về mất tích của Mạc Yên.

      Khi Mạc Hàn điều tra được Mạc Yên có chết, mà được Nam Bá Đông cứu sống, trong lòng thở phào nhõm, nghĩ đến người nhà của bọn họ, và đôi uyên ương số khổ này, cuối cùng còn có cơ hội.

      Chỉ là nghĩ đến, Mạc Yên nhanh như vậy lại xảy ra chuyện!

      chẳng lẻ chuyện tốt nhiều, mà người tốt khó gặp sao?

      Vừa nghĩ tới gương mặt xinh đẹp của Mạc Yên lại biến thành bộ dáng như vậy, hiểu sao tim của Mạc Hàn co rút đau đớn.

      Nhưng sau khi nghĩ tới Nam Bá Đông rất quan tâm Mạc Yên, trong lòng thầm thở dài. Có lẽ Nam Bá Đông đối tốt với Mạc Yên, tin ta tìm được bác sĩ giỏi nhất để chữa khỏi cho Mạc Yên
      muốn để Mạc Yên lưu lại ở nơi tràn ngập tộc ác này, nhưng Mạc Yên lại muốn trở về. càng muốn gặp bất cứ người nào sau khi trở thành bộ dáng như bây giờ!

      Cho nên cầu xin , cho cơ hội nữa để bắt đầu lại cuộc sống, để cho ở lại nơi này. Dù sao cũng từng chết lần, cứ để cho mọi người biết là chết
      Mạc Yên khóc thút thít tiếng động, trong mắt của xẹt qua tia bi thương và bất đắc dĩ. Cả người lại toát ra nỗi bi thương khó nên lời, ai thất vọng và đau khổ.

      Lúc Mạc Yên quyết tâm kiên trì và kiên cường với ý kiến của mình, bảo đảm lần nữa, Nam Bá Đông tuyệt đối tổn thương ! Mạc Hàn chỉ có thể đồng ý cầu của .

      Theo như Mạc Yên cầu, chỉ muốn lưu lại lời trăn trối cuối cùng, hơn nữa còn phải chụp lại vài hình ảnh "chết" của , để cho trở về báo cáo nhiệm vụ.

      Trở lại quân khu, Tần Kiến Quốc, Mạc Vấn, Tần Thiên Nham, và Mạc Hàn cùng nhau nghe ghi lời trăn trối của Mạc Yên. Lúc nhìn thấy sấp hình "chết" của Mạc Yên, từng người ở nơi này đều cả giật mình, qua hồi lâu cũng khôi phục lại tinh thần
      Bọn họ còn chưa vui sướng khi tìm được người, lại nhận được tin tức Mạc Yên chết , làm sao bọn họ có thể chấp nhận điều này đây?

      Thanh của Mạc Vấn run rẩy hỏi, "Hàn nhi, đây là sao?"

      Mạc Hàn nặng nề gật đầu, nhìn về phía Tần Thiên Nham, phát cả người tựa như hoá đá, cũng nhúc nhích lấy cái, như là linh hồn bị rút ra khỏi thân thể, hoàn toàn có sức sống.

      chỉ có thể ở trong lòng than tiếng.

      Mạc Vấn lại trầm giọng hỏi, "Hàn nhi, con tận mắt nhìn thấy Mạc Yên chết, tại sao
      Đem theo xác của con bé về?” Khi xong lời cuối cùng giọng tia khàn khàn thê lương.

      Mạc Hàn rũ mắt, “Bác cả, xin lỗi! Là Hàn nhi bất tài, lúc mang theo Mạc Yên bị thương nặng thoát , hành tung của con lại bị Nam Bá Đông phát , nhóm người của bọn họ luôn luôn chạy theo đuổi giết con. Sau đó chúng con liền trốn vào hang động, vết thương lần trước của Yên Nhi lại chưa lành, lần này lại mất máu quá nhiều, con bé kiền trì nổi mới để lại di ngôn, còn khẩn cầu con phải chạy . Nếu con bé trở thành ma quỷ cũng buông tha con!”

      Khi Mạc Hàn xong lời cuối, lại còn khơi dậy khổ sở và đau thương của Yên Nhi, dù là người đàn ông mét tám, cũng nhịn được mà rơi lệ.

      Mạch Vấn vô lực phất tay về phía , ngẩng đầu lên thu nước mắt trở về. Nhưng đáy lòng lại đau đớn, cũng lan tràn ngừng ra toàn thân.

      Ngày hôm sau, người của nhà họ Tần phát , Tần Thiên Nham mất tích!

      lưu lại phong thư và tờ giấy, viết rằng tin Mạc Yên chết, muốn tìm Mạc Yên. Cho dù chết rồi, cũng muốn tìm xác của trở về.

      Cho dù số 001 cũng cung cấp ghi và hình ảnh, nhưng vẫn tin Mạc Yên chết.

      Mạc Yên của chết, vĩnh viễn chết!

      cũng từng coi như chết, sống sống, chết cũng theo cùng chết.

      Sinh cùng vạt áo, chết cùng chỗ chôn!

      Tần Thiên Nham ôm trong mình lòng tin cố định, mình lao tới Tam Giác Vàng, điều tra tùng tích của Mạc Yên.

      ***

      Vài ngày trôi qua cũng hề có chút tin tức của Độc Thiên Nhai.

      Mặt của Nam Bá Đông càng ngày càng đen khi tìm thấy Độc Thiên Nhai. Tâm tình của những người chung quanh cũng bao phủ ở dưới bóng tối của , từng ngày trôi qua đều run như cầy sấy, ai cũng dám đến gần trong vòng mét, sợ bị lửa giận của làm liên lụy.

      May mà Mạc Yên tỉnh dậy, trong lúc mọi người lo lắng rằng tiếp thu nổi chuyện mình bị hủy dung, so với bất luận kre nào cũng đều bình tĩnh và lạnh nhạt hơn. Thậm chí lúc soi gương, Mạc Yên nhìn thấy hai vết thương dữ tợn chưa lành mặt, vẫn mỉm cười an ủi bên cạnh hai gương mặt đau lòng cho của Mẫn Lạp và Nam TInh, “ ra biến dạng cũng tốt, có người nhớ tới mình!”

      mảnh bầu trời ở Tam Giác Vàng này bị lửa giận điên cuồng của Nam Bá Đông thiêu đốt, thế lực của Mông Lệ bỗng chốc bị dọn dẹp sạch .

      Chẳng những xác chết của Mông Lệ bị treo ngược thị chúng trong ba ngày, ba ngày sau Nam Bá Đông còn muốn bâm xác của ả, sau đó ném vào trong túi cho sói ăn, điển hình là chết có chỗ chôn.

      Còn những người từng tham gia vào chuyện bắt cóc và tổn thương Mạc Yên đều thoát được kết quả giống như Mông Lệ.

      Lúc Bạch Lãng dẫn người tiêu diệt những thủ hạ khác của Mông Lệ chết nhiều hơn phân nửa, những người khác thông mình lựa chọn quy thuận Nam Bá Đông.

      Lại lần nữa mọi người được lãnh giáo độc ác và ngoan tuyệt của Nam Bá Đông, còn có ai dám sinh lòng dị tâm.

      Ngày hôm đó, Mạc Yên tìm Nam Bá Đông và cùng trao đổi giao dịch, về phần bọn họ gì, chỉ có bọn họ mới biết.

      Nhưng mà xế chiều hôm đó, Mạc Yên liền dẫn Nam Tinh lên chiếc máy bay trực thăng rồi biến mất. Ngoại trừ Nam Bá Đông, có ai biết tung tích của bọn họ.

      Nam Bá Đông cố ý bảo vệ và bày mưu kế, nên bất kể Tần Thiên Nham có tra tìm như thế nào cũng chỉ lấy được tin tức Mạc Yên chết và xác bị thiêu rồi.

      Ở Tam Giác Vàng ngây người suốt nửa năm, cuối cùng Tần Thiên Nham cũng tuyệt vọng.

      Mạc Yên chết, sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ?

      Mang theo thân bi thương, Tần Thiên Nham từng bước lên tới đỉnh núi cao nhất ở Tam Giác Vàng, gào lớn: “Yên Nhi, đến cùng em!” liền tung người nhảy xuống!

      Giọng bi tráng muốn chết và mang theo tia giải thoát, bay lượn ở trong sơn cốc lâu.

      Tin tức vừa truyền đến, Nam Bá Đông câu môi khẽ cười, người phụ nữ bé này quả nhiên liệu như thần, nhưng cũng làm cho hiểu người phụ nữ bé này rất nhẫn tâm và lạnh lùng.

      Ngàn vạn lần đừng tổn thương và chọc , nếu hậu quả cũng phải ai cũng có thể thừa nhận được.

      Thời gian như ngựa trắng chạy nhanh qua.

      Trong nháy mắt mà hai năm trôi qua.

      Nam Bá Đông nhìn theo hướng kia, ở trong lòng lại nhàng hỏi. Yên nhi hai năm gặp, biết em có thay đổi hay ? Em em sống mạnh mẽ và tốt, buông tay cho em tự do bay ! tại ngày quay về đến, hi vọng…. em đừng làm cho thất vọng!
      Last edited by a moderator: 17/10/14
      bornthisway011091, Chriscoi_coi thích bài này.

    4. coi_coi

      coi_coi Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      50
      bóc tem chương mới :) ban yến nhi muốn ở lại tam giác vàng làm chi nhỉ????tò mò quá :)

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Đc văn án thấy truyện hấp dẫn quá làm mình comment 1 cái cho nó nóng:th_41::th_41:
      Đọc văn án thấy hồi hộp quá k bit Mặc Yên chọn ai đây. Thanks bạn editor nhé. Giờ m zô đọc luôn đây:on thi::on thi:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :