1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quân hôn độc ái - Tang Du Tinh (Quân nhân) (Full 89c Đã có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 98: Thâm tình vô hối (Đại kết cục) (4)

      Editor: Á bì

      về Đoàn Kiều Thành ở bên kia, rất nhanh sau đó cũng được Hàn Tiếu Trần cứu ra ngoài.

      Mà hội sở Cẩm Hoa Hiên cũng lập tức bị cảnh sát võ trang và cảnh sát kiểm tra, toàn bộ khách ở bên trong phải được kiểm tra qua, xoá bỏ hiềm nghi mới được ra ngoài.

      Sau khi thấy toàn bộ xảy ra, Lôi Âu mới biết bản thân ta chọc ra hoạ lớn rồi.

      Cuối cùng ta cũng ngu ngốc nữa, vội vàng gọi điện thoại cho ba mình là Lôi Chấn Đạt tới cứu ta.

      Khi Lôi Chấn Đạt vừa nghe xong, thiếu chút nữa là bị con ngu ngốc của mình làm tức chết!

      Ở thủ đô này có ai mà biết, vậy mà đứa con ngu ngốc này của ông lại chọc đến hai nhân vật lớn, người là Thổ Hoàng Đế của Nam Cương, còn người mà ai cũng dám trêu chọc đó là vợ của Tần Thiên Nham.

      Cái này đúng là ông thọ treo cổ ông mà--ngại mình sống quá lâu!

      Tim Lôi Chấn Đạt rét lạnh, toàn thân tức giận đến phát run, nghĩ rằng giờ này chắc cơm cũng ăn xong.

      Từ sau khi chuyện Lý Băng muốn đặt bẫy Tần Thiên Nham, lại bị Tần Thiên Nham biết được, liền kiên quyết kéo Lôi Báo và Lý Băng buộc lại cùng chỗ, làm cho bọn họ bày ra chuyện xấu của mình tại tiệc sinh nhật của Lý Băng. Sau đó nhà họ Lý và Tần Thiên Nham cấu xé lẫn nhau, lại còn làm cho biết bao nhiêu người ngã ngựa, coi như Tần Thiên Nham hung hăng quăng bàn tay cho nhà họ Lý.

      Từ đó về sau, toàn bộ thủ đô, ai nghe được tên của Tần Thiên Nham, đường vòng chỉ sợ mình chọc trúng nhân vật lớn này thôi!

      Mà đứa con ngu ngốc này của ông ngược lại tốt, lại dám chủ động rước ôn thần này tới cửa, làm cho tai hoạ lớn rơi xuống đầu ông.

      Làm sao bây giờ?

      Làm sao bây giờ?

      Lôi Chấn Đạt vội tới muốn điên, việc này ông cần phải báo nhanh cho chủ nhân nhà họ Lôi biết mới được, xem thử có thể mời chủ nhân ra mặt xử lý hay .

      Nhưng chủ nhân nhà họ Lôi vừa nghe tên của Tần Thiên Nham, trực tiếp câu, "Chấn Đạt, chú sinh đứa con như vậy, hãy nhận mệnh !"

      xong, ông ta liền cúp điện thoại.

      Tim Lôi Chấn Đạt phát lạnh, ông biết chủ nhân nhà họ Lôi muốn giữ lại bọn họ, bây giờ khẳng định là xong rồi!

      E rằng Lôi Chấn Đạt cũng ngờ, chủ nhân nhà họ Lôi chịu giúp ông mà lâu sau đó còn xin lỗi và ngỏ ý với Tần Thiên Nham rằng ông ta bao che cho kẻ đầu sỏ, ai rước lấy hoạ người đó tự gánh, ông ta hoàn toàn ủng hộ hành động của Tần Thiên Nham. Hơn nữa mặt khác còn tặng cho Tần Thiên Nham món quà, bày tỏ rằng ông ta là chủ nhân nhà họ Lôi mà quản giáo bọn họ nghiêm nên xin lỗi.

      Tần Thiên Nham nhận quà của ông ta, làm sao giờ này còn , chủ nhân nhà họ Lôi cầu xin bỏ qua cho bọn họ.

      nếu phải vị chủ nhân này của nhà họ Lôi biết điều, nhân tiện muốn chỉnh nhà họ Lôi này phen, nhưng nếu ông ta cầu xin, cũng ép người quá đáng, chỉ cần chỉnh mình nhà của đầu sỏ mà thôi.

      Khi Đoàn Kiều Thành tỉnh lại, thấy nằm bên cạnh mình, trong lòng cảm thấy rất phức tạp.

      chưa từng nghĩ tới, cùng ăn bữa cơm với Mạc Yên lại có thể rước lấy tai hoạ lớn như vậy. chừng lúc này Tần Thiên Nham cực kỳ hận ?

      Sau đó nhìn thoáng qua nằm giường, thân thể cong lại, tóc dài khoác lên mặt, thấy mặt mũi ra sao. Mùi vị mất hồn tối hôm qua làm cho có phần chưa thoả mãn, nhưng vào lúc này phát sinh loại quan hệ này, trước giờ cũng chỉ là nhân duyên mong manh, ngoài ra có gì khác.

      Nghĩ chút, Đoàn Kiều Thành vẫn quyết định nên dứt khoát nhanh ra ngoài.

      Vừa đến cửa khách sạn, liền thấy được người đàn ông mặt lạnh chờ ở nơi đó.

      phải là ai khác, mà đó chính là Hứa Khả.

      Hứa Khả vừa thấy Đoàn Kiều Thành bước ra khỏi cửa, lập tức bước tới, " Đoàn, ông chủ chúng tôi muốn gặp !"

      Mắt Đoàn Kiều Thành nhíu lại, "Ông chủ của là ai?"

      "Tần Thiên Nham!"

      Mặt mày Đoàn Kiều Thành trầm xuống, "Đúng lúc tôi cũng có việc muốn tìm ta, thôi!"

      Hứa Khả dẫn Đoàn Kiều Thành về tới Long Uy.

      Đoàn Kiều Thành phát càng biết Tần Thiên Nham càng cảm thấy người đàn ông này sâu lường được.

      Lần đầu tiên nhìn thấy ta, luôn cho rằng chẳng qua ta là người bảo vệ tư nhân thôi, nhưng sau trận đấu võ cùng Đường Thạch và Bạch Lãng, bản lĩnh của ta làm cho mở rộng tầm mắt.

      Lần thứ hai là nghe được thông tin của ta từ miệng Nam Bá Đông, biết ta chính là chồng trước của Mạc Yên, thấy rất kinh hãi, hoá ra ta chính là tình địch của mình!

      Lần thứ ba là sau khi tới thủ đô, nghe Đoàn Ninh giới thiệu Tần Thiên Nham, vốn cho rằng bất quá ta cũng chỉ là thiếu gia trong cái vòng kinh doanh luẩn quẩn này, nào biết đặt Tần Thiên Nham quá thấp. Ngay cả râu hùm của Thủ trưởng Nhất Hào mà ta cũng dám kéo, kéo xong còn có chuyện gì. Cái này lên, có lẽ đằng sau lưng ta cất giấu năng lượng rất lớn.

      Bây giờ lại nhìn thấy tổng bộ Long Uy Bảo An của ta, theo điều tra của , toàn bộ Long Uy Bảo An bao gồm tầm 0.8 sản nghiệp của Trung Quốc, hơn nữa khuếch trương ra vô số nước khác.

      Long Uy Bảo An có hệ thống tiên tiến nhất, có bảo an lợi hại nhất, bao giờ xảy ra chuyện bất trắc.

      Lúc này Tần Thiên Nham bị Đoàn Kiều Thành liệt vào danh sách những nhân vật nguy hiểm nhất.

      Người như vậy chỉ có thể làm bạn, chứ thể làm địch!

      Mạc Yên, chỉ có thể lựa chọn buông tay thôi!

      Đến phòng Tổng giám đốc, Tần Thiên Nham pha xong ấm trà tốt, thấy Đoàn Kiều Thành đến, cũng đứng dậy chào đón, mà lại kêu Đoàn Kiều Thành như là kêu người bạn lâu năm, " Đoàn, đến đây, mau dùng trà!"

      học theo Mạc Yên về cách xưng hô với Đoàn Kiều Thành, ý tứ này, tất cả mọi người đều là người thông minh, vừa nghe là hiểu.

      Đoàn Kiều Thành cũng thêm nữa, Tần Thiên Nham như vậy đây là rất hợp với tâm ý của ta.

      Sau đó lời của Tần Thiên Nham làm cho Đoàn Kiều Thành phải nhìn ta bằng cặp mắt khác.

      " Đoàn, tôi cũng muốn vòng vo với , coi như cũng được xem như là trai của Mạc Yên, tự nhiên tôi cũng kính trọng như là trai, tới thủ đô là có việc, tôi cũng biết được. yên tâm, việc này ngày mai tôi xử lý giúp . Tới đây, dùng trà !"

      Đoàn Kiều Thành uống ngụm trà, "Trà ngon! Uống vào miệng liền cảm thấy thơm!"

      đặt ly trà xuống, vẻ mặt như chấp nhận, "Nếu Tần đối với em tốt như vậy, về sau Tần muốn tôi giúp gì, tôi nhất định giúp hết mình."

      Trước khi , quay đầu lại với Tần Thiên Nham, "Em Yên nhi là người đẹp như tiên nữ, chỉ có hùng như Tần mới xứng đôi. Về sau nếu có cơ hội, cũng xin Tần cho tôi cơ hội, tới Nam Cương chơi chuyến, tôi nhất định chiêu đãi các người tốt!

      Nghe xong lời này của Đoàn Kiều Thành, cuối cùng Tần Thiên Nham cũng yên lòng.

      Tiễn Đoàn Kiều Thành xong, Tần Thiên Nham vui vẻ vào phòng nghỉ, nhìn thấy người phụ nữ ngủ say giường, tất cả trong mắt đều là tình cảm dịu dàng.

      ***

      lâu sau, Cẩm Hoa Hiên bị đóng cửa, cha con Lôi Chấn Đạt và Lôi Âu bị mỗi bộ phận của nhà nước đồng tâm hiệp lực dìm, vì đủ loại nguyên nhân mà vào tù, khác nhau là người 15 năm và người mười năm, về sau bọn họ cũng chẳng có cơ hội trở ra, cũng chẳng ai còn nhớ đến bọn họ.

      Mà vụ án của Đoàn Ninh có liên quan tới Lôi Hổ, cùng với những người có liên quan tới ông ta, trong vòng tháng cũng bị lật đổ, chuyện gì tới vẫn tới.

      Lần nữa Đoàn Ninh lại được trọng dụng, đối với Tần Thiên Nham tất nhiên cũng vô cùng cảm kích, về sau cũng đối với Tần Thiên Nham như cầu được ước thấy.

      Sau trận này người trong thủ đô lại càng kính sợ Tần Thiên Nham cao hơn tầng.

      Ngược lại hội sở Kinh Long của Tần Thiên Nham cũng có nhiều người hơn, cho dù phá tường cũng muốn vào.

      Thông qua hội sở Kinh Long hoàn thành vô số thông tin giao dịch.

      Cuối cùng Tần Thiên Nham ở thủ đô trở thành ông vua ngai, chuyện này để sau này hãy , bỏ qua tới nữa!

      Trong nháy mắt mà ngày mai chính là đêm giao thừa đêm ba mươi.

      Mới sáng sớm Bạch Yên gọi điện cho Mạc Yên, muốn cùng dạo phố, lại muốn mua thêm chút đồ tết và quà gì đó, còn bạn của Mạc Hà là Tần Tinh cũng cùng.

      Tần Tinh chính là con của chú ba của Tần Thiên Nham, là em họ nội của Tần Thiên Nham. tại bây giờ làm thư ký cho Tần Thiên Nham ở Long Uy Bảo An.

      Hiển nhiên Mạc Yên cũng biết ấy, Tần Tinh là hào phóng và thẳng thắn, đối với tính tình điềm đạm của Mạc Hà quả rất thích hợp.

      Vốn Mạc Yên muốn dẫn theo Tiểu Dương Dương và Nam Tinh cùng, nhưng Nam Tinh thích dạo phố nên , Mạc Yên lại lo nhiều, trời hôm nay lại lạnh, suy nghĩ chút rồi cũng để Tiểu Dương Dương ở nhà, để mẹ Tô chăm sóc, Đường Thạc và Bạch Lãng cũng ở nhà chăm sóc cho chúng nó.

      bảo tài xế mở máy định vị rồi tới nhà họ Mạc đón Bạch Yên và Tần Tinh, nào ngờ Mạc Hà cũng có ở đó, nên bốn người cùng .

      Kỳ vốn với thân phận bây giờ của Mạc Yên, có mọi thứ, chỉ cần dùng chiếc điện thoại là giải quyết tất cả.

      Nhưng nếu làm như thế, cảm thấy cuộc sống của chẳng có chút thú vị nào nữa. phải luôn thích dạo phố thường xuyên sao, nhưng ngẫu nhiên chuyến, vừa có thể cùng người thân bồi đắp tình cảm, thứ hai là có thể cảm nhận khí ở bên ngoài, nhìn khung cảnh náo nhiệt này, ra sức quét thẻ, tâm tình tự chủ mà cảm thấy rất vui vẻ.

      Bạch Yên hỏi Mạc Yên, “Ngày mai con trở về nhà họ Tần ăn cơm ?”

      Mạc Yên gật đầu, “Dạ, ngày đó ông nội năm lần bảy lượt dặn chúng con phải quay về ăn cơm đoàn viên, ông nhà của chú hai và chú ba cũng tới, có phải Tinh Tinh?”

      Tần Tinh gật đầu, “Dạ, đúng vậy! Ba mẹ con rồi, ngày mai chị phải nhớ dẫn theo tiểu bảo bối nha, mỗi người đều chuẩn bị xong quà cho tiểu bảo bối rồi đây.”

      Mạc Yên cười , “Chao ôi, tiểu bảo bối phát tài rồi.”

      “Tất nhiên, chị dâu, ngày mai nhớ cho tiểu bảo bối mặc áo yếm nha!” Tần Tinh cũng đùa.

      Trong lúc đó vài người qua lại cười đùa, xe cũng chạy tới Đông Phương Tân Thiên Địa.

      Đông Phương Tân Thiên Địa nghe trung tâm thương mại nổi danh đỉnh đỉnh của nhà họ Lý giàu có nhất bỏ vốn đầu tư, xung quanh nối liền với khu phố thương mại Vương Phủ Tỉnh và cùng với chợ Đông Đan. Những người ở gần đây như bọn họ có việc gì thường thích đến chỗ này dạo, nhìn xem có đồ tốt gì để mua hay .

      Mạc Yên vừa xuống xe, liền nhìn thấy cung điện Kim Cương, lập tức lôi kéo Bạch Yên tới đó, “Mẹ thôi, chúng ta tới chỗ đó xem chút.”

      “Cung điện Kim Cương”

      Bạch Yên nhíu mày, những thứ quý giá này bà cũng muốn con tiêu tiền vào đó, nên cố gắng , “Nơi đó có gì đẹp mà coi, chúng ta lại có mua kim cương, chúng ta vẫn nên tới chỗ khác dạo !”

      Mạc Yên than tiếng, nhìn Bạch Yên vẻ mặt áy náy , “Mẹ, mấy năm này con vẫn chưa có báo hiếu ba và mẹ, mẹ coi như là chút tâm ý của con . Mẹ cũng biết bây giờ tiền bạc đối với con mà chẳng qua cũng chỉ là vài chữ số, con cũng chẳng quan tâm. Con chỉ lo cho các người, con hi vọng mình có thể làm chút chuyện lưu lại vài món quà lưu niệm cho ba và mẹ, nhìn thấy hai người nhớ tới con.”

      Bạch Yên nghe vậy vành mắt có chút nóng lên, Tần Tinh cũng đúng lúc , “Bác , bác nên nghe lời chị dâu ! , chúng ta qua đó xem chút!”

      Bạch Yên đâu còn sức lay động hiếu thảo của Mạc Yên, đành phải theo bọn họ vào đó.

      Vừa nhìn thấy nhóm người Mạc Yên trai xinh đẹp vào, quần áo sang trọng, những phục vụ muốn cố gắng lấy chút tiền từ trong túi bọn họ.

      Sau đó Mạc Yên chọn cho Bạch Yên nhiều vòng tay kim cương số lượng có hạn, cũng chọn cho Tần Tinh đôi bông tai kim cương, lại chọn cho Mạc Hà và Mạc Vấn đôi khuy tay áo kim cương, thuận tiện cũng mua cho Mạc Hàn đôi, kêu Mạc Hà có rảnh lấy đưa qua cho Hàn.

      Nhìn thấy số tiền ra khi Mạc Yên quét thẻ, Bạch Yên đếm thế mà nhảy lên sáu con số, bà vẫn là nhịn được mà thầm oán giận Mạc Yên vài câu, cố chấp như vậy, tiêu quá nhiều tiền, cũng gần cả năm tiền lương của nhà bọn họ rồi.

      Mạc Yên lại cười , “Có tiền tiêu, giữ lại làm gì chứ!”

      Sau đó cả nhà lại dạo vài vòng từ lầu dưới lên lầu , mua đủ thứ đồ, còn có quà biếu tết cho mỗi người mỗi nhà, quá nhiều thứ nên bây giờ bọn họ mới quyết định trở về nhà.

      Khi Mạc Yên ngồi xe về nhà, mang theo chút cảm xúc , “ mua sắm này là còn mệt hơn phải sống cả tỷ năm, quá nhiều người nếu giống như mua sắm cần tiền bạc vậy, mệt chết được. Bất quá lâu rồi con được vui vẻ như vậy. Ha ha ha… là tốt!”

      Tần Tinh cũng cười, “Đúng vậy, chỉ muốn cho mau qua năm mới thôi, bình thường mọi người ăn mặc tiết kiệm, có nhiều thứ vẫn dám mua, cũng nhân lúc năm mới này mới dám để mình phóng khoáng chút, tiêu xài phen.”

      Mạc Hà cười , “Các người nên cảm thấy vui mừng , các người đều là những người hạnh phúc, còn có nhiều người chỉ sợ đến cơm còn có để ăn, mặc cũng đủ ấm đấy.”

      Mạc Hà làm Mạc Yên phải trầm mặc.

      lát sau, Mạc Yên , “ hai, em muốn quyên chút tiền, xem thử có cách nào, có thể trực tiếp trợ giúp những người đó, mà cần phải thông qua tổ chức nào hết ?”

      Mắt Mạc Hà chợt lóe, “Em sợ số tiền đó tới đúng người cần à?”

      Mạc Yên gật đầu, “ sai! Nếu em muốn lấy từ thiện trở thành công việc hạng nhất, có phải nên thành lập quỹ từ thiện, rồi để chuyên gia tới xử lý có đúng hay ?”

      Mạc Hà ừ tiếng, “Nếu như có thể như vậy, đó là quá tốt rồi. trở về giúp em tìm tư liệu về phương diện này, đến lúc đó cho em biết.”

      “Được, cảm ơn hai.”

      Mạc Hà cười , “Khách sáo cái gì chứ, em có ý tốt này, chúng ta vui vẻ còn kịp nữa là.”

      Sau cuộc chuyện đó ‘Quỹ từ thiện Tinh Quang’ cũng được thành lập, khi bắt đầu các nhân viên công tác bất định tiến hành viếng thăm, bởi vì có quá nhiều người cần trợ giúp, chuyện sau này hãy để sau.

      Chờ đến khi Mạc Yên trở lại Vương phủ, Tần Thiên Nham cũng tới, ôm con trai của chơi đùa ở nơi đó, đùa đến mức Tiểu Dương Dương cười khanh khách ngừng, ở xa nghe được tiếng cười vui vẻ của bé.

      Tần Thiên Nham nhìn thấy Mạc Yên, nhìn thấy tài xế ở sau lưng cầm thứ đồ mua đầy cả hai tay, cười hỏi, “Tại sao lại mua nhiều đồ như vậy?”

      Mạc Yên cười , “ chỉ mua chút quà cho mọi người trong nhà! Cho và Nam Tinh, còn có bộ đồ cho Bảo Bảo. Còn đây là của Đường Thạch, đây là của Bạch Lãng, còn đây là của mẹ Tô.”

      Mẹ Tô ở bên cạnh làm việc nghe được mình cũng có phần, miệng cũng cười toét cả ra, thẳng ra Mạc Yên quá khách khí rồi, trong lòng lại cảm thấy có bà chủ như vậy tốt, đều có quà cho những người làm như bọn họ.

      cũng cho Đường Thạch, Bạch Lãng và mẹ Tô thời gian nghỉ tết, mỗi người đều được bao lì xì lớn, Kêu bọn họ ngày sáu quay lại làm là được.

      Tần Thiên Nham ở Vương phủ đêm, sáng hôm sau liền dẫn Mạc Yên, Nam Tinh và Tiểu Dương Dương cùng nhau trở về nhà họ Tần.

      Hôm nay nhà họ Tần đúng là náo nhiệt, bình thường đều là ai bận việc nấy, mỗi nhà ra khỏi cửa đều là đường ai nấy , muốn tụ tập cũng chỉ có ngày này hàng năm ở nhà họ Tần.

      ra nhà họ Tần ba thế hệ cũng có nhiều người, cả là Tần Kiến Quốc chỉ có mỗi con trai độc đinh là Tần Thiên Nham, chú hai nhà họ Tần cũng chỉ có đứa con, chú ba nhà họ Tần cũng chỉ có đứa con là Tần Tinh.

      Đến Tần Thiên Nham cũng chỉ có đứa con trai là Tiểu Dương Dương, cũng khó trách trước đây Lương Mộc lan lúc nào cũng thúc giục bọn họ về vấn đề có cháu.

      Khi mọi người thấy Tiểu Dương Dương mặc bộ quần áo đỏ trong ngày tết, nhìn thấy thằng nhóc đáng như thiên sứ , trong lòng thích, đây chính là cháu trai trưởng đời thứ tư của bọn họ! đám người lớn nhà họ Tần, vội vàng móc lì xì cho đứa .

      Sáng sớm Mạc Yên báo cho bọn họ Nam Tinh cũng tới, nên bọn họ cũng biết điều chuẩn bị bao lì xì cho cậu.

      Khi bọn họ biết được Nam Tinh chính là người thiết kế ra vũ khí tiên tiến nhất tại, đám thanh niên đẹp trai đều kinh ngạc khép miệng được.

      Tần Tinh xoay quanh Nam Tinh vài vòng, càng ngừng , “Đứa này là quá đẹp trai! Làm sao lại có thể lợi hại như vậy”

      Nam Tinh ném cho cái ánh mắt xem thường, trong lòng thầm nghĩ, cậu chính là thiết kế sư đến từ vũ trụ tương lai đó, hừ, cậu tùy tiện làm ra cái gì đó, cũng đều tân tiến hơn bây giờ vài thập niên. Chẳng qua bản thiếu gia muốn khiêm tốn làm người thôi.

      Nếu phải cỗ máy thời gian bị hỏng đưa cậu tới nơi này, cậu cũng có duyên nhận Mạc Yên làm mẹ, biết cậu còn cơ hội trở về hay ?

      ra cho dù về được, cậu cũng cảm thấy tiếc nuối, bởi vì ở nơi đó, cậu cũng chẳng còn người thân, mà ở nơi này cậu có người mẹ mà cậu nhất, ở đâu hạnh phúc của cậu ở nơi đó.

      Cả nhà cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên, cùng nhau chào mừng năm mới, sau đó mỗi người đều tự về nhà mình.

      Mạc Yên và Nam Tinh ở lại nhà họ Tần hai buổi tối, khi đến mùng hai, Tần Thiên Nham và Mạc Yên mới trở về nhà mẹ đẻ của chúc tết.

      Trong khoảng thời gian sau tết, Mạc Yên thường dẫn Nam Tinh và Tiểu Dương Dương trở về nhà họ Mạc, cũng thường hay chuyện tâm với nhóm Mạc Hàn và Mạc Hà, tình cảm em trong lúc đó, trả qua mấy năm khó khăn và sống chết, cũng ngày càng chắc chắn hơn.

      quan tâm và lo lắng của mọi người, Mạc Hàn và Mạc Hà cũng bắt đầu chuyện đương.

      dâu của Mạc Hàn là vị quân y, tên là Tôn Tiểu Nhi, bọn họ cũng chuẩn bị đính hôn và ngày tháng năm này.

      Mạc Yên lại hỏi ngày kết hôn của Mạc Hà, vẫn chưa gấp, trước tiên cứ chờ Mạc Hàn xong đám cưới rồi mới tới chuyện mình.

      Nhìn thấy bọn họ ai cũng tìm được nửa kia, trong lòng Mạc Yên cũng đỡ lo hơn rất nhiều. Tâm tình sau khi trở lại Luân Đôn cũng thoải mái và vui vẻ hơn rất nhiều so với lúc trước khi .

      Sáu năm sau.

      Nam Tinh trở thành chàng đẹp trai nhàng, mười tám tuổi, cứ nghiêm túc học mỗi ngày, cũng lấy được học vị tiến sĩ về Công Trình Học máy móc.

      Tập đoàn Kinh Thế ở trong tay , trở thanh tập đoàn mạnh nhất trong trăm tập đoàn mạnh toàn cầu.

      Còn tập đoàn Nam thị, bởi vì tinh lực của Nam Bác Thao có hạn, cũng chính thức giao lại cho Mạc Yên tiếp quản kinh doanh.

      Tiểu Dương Dương cũng hơn sáu tuổi.

      Ngày ngày ông cụ Tần đều gọi điện cho Tiểu Dương Dương, “Bảo bối, ba của cháu còn chưa có thu phục được mẹ của cháu sao?”

      Tiểu Dương Dương ngọt ngào ngây thơ , “Dạ còn chưa, hôm qua cháu có nghe lén bọn họ chuyện, mẹ ba còn chưa cầu hôn đủ ngàn lần, mẹ dự định khi ba cầu hôn đủ ngàn lần mẹ mới đồng ý.”

      “Vậy bây giờ ba cháu cầu hôn bao nhiêu lần rồi?”

      “Dạ, hình như là 888 lần !”

      “Xem ra ba cháu cần phải cố gắng nhanh lên mới được.”

      “Dạ tất nhiên rồi, ba cháu , trước năm nay ba nhất định thu phục được mẹ. Nếu như làm được, cho dù kéo cũng phải kéo mẹ vào lễ đường, để mẹ chính thức trở thành bà Tần!”

      “Ha ha ha…” Ông cụ Tần cao giọng cười to.

      - Hoàn -
      Last edited by a moderator: 15/6/15
      dunggg thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :