Chương 71: Mỹ nam kế của Tần Thiên Nham (1)
Phải Mạc Yên là người có sắc đẹp tuyệt trần ôn nhu và trầm tĩnh, tin rằng tất cả mọi người cũng phản đối. chuyện rất dịu dàng, lời , mềm mại và ngọt ngào, chung là làm cho lòng người nghe đều mềm ra.
rất ít khi lời thô tục, như lời hôm nay với Tần Thiên Nham "Cút", biểu giới hạn cực điểm trong tức giận của , có cách nào khống chế tâm tình của mình lại bình thường.
Mặc dù hiểu tại Mạc Yên muốn nhìn thấy mình, nhưng Tần Thiên Nham vất vả mới gặp lần, làm sao lại cam lòng buông tay như vậy? còn muốn tranh thủ chút!
Tần Thiên Nham liền cầm lấy tay của , "Yên nhi, sai rồi, cầu xin em hãy tha thứ cho có được hay ?"
Mạc Yên ngẩn ra, sau đó chợt nâng hai mắt đẫm nước mắt lên, cũng nhìn về phía , mà là nhìn về phía Mạc Vấn, "Ba, giúp con đuổi ta có được hay ? con chết đấy!"
Khuôn mặt nhắn tái nhợt đầy nước mắt kia, trong đôi mắt đen nhàng ánh lên hơi nước óng ánh, tay kia cầm lấy trái tim yếu ớt, tựa như đóa hoa đứng trong gió, tinh khiết hoàn mỹ rồi lại điềm đạm đáng , dù tim có cứng hơn nữa cũng bị làm cho mềm lòng.
Mạc Vấn đến bên người của Tần Thiên Nham, "Thiên Nham, hôm nay hãy trước ! Yên nhi con bé chịu được kích thích đâu, chẳng lẽ con muốn con bé chết sao?"
Tim của Tần Thiên Nham chỉ cảm giác có dòng khổ sở ở trong lòng từ từ lan ra, buông tay của ra, nhưng lại nhanh chóng câu ở bên tai của Mạc Yên, "Yên nhi, dễ bị vứt bỏ đâu."
xong, lại nhanh chóng hôn trộm vành tai của cái, thân thể của Mạc Yên khẽ run lên, ngước mắt trừng , nhưng lại đối mặt với cặp mắt thâm tình vô đối của , nhịn được vừa xấu hổ vừa giận, "Cút mau!"
"Vậy trước, em cứ tĩnh dưỡng trước, ngày mai lại vào thăm." Tần Thiên Nham xong, lại gật đầu với Mạc Vấn và Bạch Yên rồi mới sãi bước ra ngoài.
Lúc ra, vừa đúng lúc đụng phải Mạc Hàn và Mạc Hà, hai vị này hiển nhiên biết nguyên nhân Mạc Yên ngã bệnh, đồng thời hai gương mặt nho nhã lộ ra khí lạnh rét căm căm và tức giận đối với , Mạc Hàn khẽ hừ tiếng, dẫn đầu nghiêng người qua.
Nhưng Mạc Hà lại dừng bước, lẳng lặng nhìn Tần Thiên Nham, "Cậu nên buông tay !"
Tần Thiên Nham cười nhạt, " vợ, em vĩnh viễn buông tay! Tạm biệt!" xong, nhiều lời nữa, tới bắt chuyện với Đồng Tranh rồi tiếp tục xuống.
tới trong vườn hoa ở phía dưới bệnh viện, Đồng Tranh kéo Tần Thiên Nham lại, "Lão Đại, nếu như Yên nhi tha thứ cho cậu, cậu cũng vẫn buông tay sao?"
Tần Thiên Nham nhìn bầu trời, cười khổ yếu ớt mà , "Cả cuộc đời này của mình chỉ nhận định mình ấy! Trừ phi ai có thể làm ra người giống như Yên nhi."
Ngay sau đó vỗ vỗ vai Đồng Tranh, vẻ mặt lại khôi phục lại lạnh lùng thường ngày, " thôi! Chúng ta trở về công ty! Ở nơi này phái người của mình tiếp tục theo dõi, cần phải theo dõi kỷ, mình muốn biết nhất cử nhất động của Mạc Yên."
Đồng Tranh cười , "Lão Đại, cậu yên tâm , chúng tôi tuyệt đối đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ, để chị dâu trốn thoát được!"
Tần Thiên Nham than tiếng, "Nếu như phải tay mình còn có vụ án của Mạc Yên cần điều tra, mình liền tự mình ra sân. Chúng ta phải nắm chặc, vụ án của Mạc Yên cấp chỉ hạn có tuần, nếu như trong tuần mà thể phá được, đầu của mình cũng khó giữ được."
"Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?"
"Trở về rồi hãy !" Tần Thiên Nham và Đồng Tranh cùng lên xe Hummer đen của , chạy vội về "Long Uy Bảo An".
Thân ảnh của hai người Tần Thiên Nham và Đồng Tranh vừa xuất ở công ty, khí vốn lạnh lẽo lại càng thêm khẩn trương mấy phần.
Tần Thiên Nham ở "Long Uy Bảo An" hoàn toàn có lực khống chế và lực công tín, lúc này Tần Thiên Nham đâu còn có bộ dạng hèn mọn và nhẫn nại như ở trước mặt của Mạc Yên, bây giờ mặt mày của lạnh lùng, bộ cũng có gió, đôi mắt sáng sắc bén và lạnh lẽo, thân hình cao lớn chứa năng lượng to lớn, như con sói chúa kiêu căng ngạo mạn, ngạo nghễ dò xét lãnh thổ của nó, nghiêm nghị thể xâm phạm.
Lúc Tần Thiên Nham lên lầu, Hàn Tiếu Trần và Hứa Khả, Hàn Chiến, và La Hán, nhóm cấp cao tập hợp lại trong phòng tổng giám đốc của .
Vừa thấy Tần Thiên Nham và Đồng Tranh đẩy cửa tiến vào, vốn ban đầu bốn người đó còn ung dung và tuỳ ý ngồi ghế sa lon, trong nháy mắt khí thế biến đổi, cùng nhau đứng dậy, "Lão Đại, tam ca!"
Lúc mấy người bọn họ vừa thành lập ra "Long Uy Bảo An", lấy nguyên tắc "Đồng sang cộng tử, vĩnh viễn bao giờ phản bội", cùng nhau kết bái em.
Tần Thiên Nham là Lão Đại, thủ lĩnh.
Hàn Tiếu Trần là nhị ca, quân sư.
Đồng Tranh là tam ca, quản lý nhân viên.
Lão tứ là Hứa Khả, Hàn Chiến là lão ngũ, và La Hán là lão lục, toàn bộ phụ trách hành động. Lần này vì đối phó với tay Đại Hắc khó giải quyết núp, người đứng sau vụ án của Mạc Yên, nên Tần Thiên Nham cho mời tất cả bọn họ trở về.
Hứa Khả, Hàn Chiến và La Hán, bởi vì lúc ở Tam Giác Vàng bọn họ bị thất thủ và bắt làm con tin, do đó phá hủy hôn nhân hạnh phúc của Tần Thiên Nham, bọn họ vẫn luôn cảm thấy áy náy và tự trách, mà Tần Thiên Nham lại trách bọn họ, ngược lại đối xử chân thành với họ, đưa bọn họ mấy người trẻ tuổi vô danh này trở thành em của mình. Cho nên Hứa Khả, Hàn Chiến và La Hán đều thề, sinh mạng cả cuộc đời này đều giao cho Tần Thiên Nham, Tần Thiên Nham , bọn họ tuyệt đối hai.
Mà Hàn Tiếu Trần và Tần Thiên Nham là cùng lớn lên trong viện, từ bé hay chạy theo sau lưng của Tần Thiên Nham, đến lúc trưởng thành cũng tự nhiên thề sống chết theo.
Còn Đồng Tranh lại là bạn cùng tiến lên với Tần Thiên Nham ở trong trường quân đội, cùng nhau vào cùng đại đội Khảo Đặc, rồi cùng nhau vào trong đại đội đặc chủng làm em tốt, tình cảm của bọn họ giống như là bạn bè sinh tử.
Ở trong mắt của bọn họ, Tần Thiên Nham cơ hồ được xem là thần.
Cho nên lúc Tần Thiên Nham muốn bắt đầu thành lập "Long Uy Bảo An", bọn họ chút do dự cởi xuống quân trang người, lựa chọn gia nhập vào trong đội ngũ nghiệp của , cùng nhau chiến đấu hăng hái đẫm máu, cùng sáng lập huy hoàng.
Sau khi theo Tần Thiên Nham, bọn họ mới phát chẳng những Tần Thiên Nham có đầu óc lãnh đạo quân hơn người và bản lĩnh đen tối làm người ta sợ hãi, còn có đầu óc kinh doanh thiên phú.
"Long Uy Bảo An" của bọn họ cơ hồ lấy tốc độ phát triển cực nhanh mà mở rộng, chỉ trong vòng hai ba năm ngắn ngủi, "Long Uy Bảo An" ổn định xưng bá làm đầu rồng bậc nhất ở trong nước, là vị trí đầu rồng đứng thứ hai thế giới.
Mà mục tiêu của bọn họ chính là trong vòng năm năm có thể vượt qua công ty lính đánh thuê "Hắc Thuỷ" bậc nhất nước mỹ.
Ban đầu Tần Thiên Nham cảm thấy nghiệp lên cao thuận buồm xuôi gió, lúc này lại thấy cỗ sương mù đè nặng như núi Thái Sơn.
Thủ trưởng Nhất Hào, vụ án của Mạc Yên, và bàn tay to lớn đen tối núp ở phía sau, trong chuyện này chẳng những có quan hệ tới người phụ nữ mà , mà còn có quan hệ tới tính mạng của , em của , và nhân viên trong tương lai của công ty.
Thủ trưởng Nhất Hào bởi vì chuyện của Lý Băng, có thái độ với .
tại ông lại đem vụ án này của Mạc Yên đè lên người của , phải là có hai mục đích sao, là mượn tay diệt trừ những mối
họa ngầm bất lợi với mình, hai là nếu như thể mượn tay của Tần Thiên Nham diệt trừ người kia, lập tức lấy Tần Thiên Nham ra xử.
Cho đến lúc này, Tần Thiên Nham lại phải đối mặt với lựa chọn, lựa chọn cưới Lý Băng hoặc là cùng với "Long Uy Bảo An", em của , thậm chí là toàn bộ nhà họ Tần theo chôn cùng .
Chuyện Mạc Yên trở thành con tin mà buông tay vẫn luôn là nỗi đau của cả đời , nỗi khổ cả đời, cả đời giải được khúc mắc này.
Tần Thiên Nham tuyệt đối muốn lại lần nữa trải qua nỗi đau đớn tới tuyệt vọng và thống khổ như vậy.
Nếu như , của ba năm trước, cố suy nghĩ chưa đủ trưởng thành mà , trong lời có đủ tỉnh táo và ràng, nhưng, của tại sớm thấu hiểu hết tất cả.
Lần này cho dù phải sử dụng hết toàn lực, nghĩ hết biện pháp, cũng phải lôi người kia xuống ngựa. Chỉ có như vậy, mới có cơ hội ngồi thương lượng mặt đối mặt với Thủ trưởng Nhất Hào.
Mối nguy hiểm, bình thường cũng kèm theo thời cơ biến chuyển.
Những năm gần đây, theo như xâm nhập điều tra của "Long Uy Bảo An", từng tài liệu của quan chức đưa vào kho tài liệu bí mật của , tin rằng những tài liệu này có ngày rất hữu dụng.
Tần Thiên Nham đem tầm quan trọng của vụ án của Mạc Yên, và tất cả những nhân vật và mạng lưới vân vân có liên quan tới vụ án này giải thích ràng cho từng người.
tại căn cứ chính xác ban đầu ở tay , chỉ cần hiểu chút và xâm nhập vào căn cứ chính xác này, có thể tạo thành chứng cứ liên quan, có thể định sống chết của bọn họ. Vấn đề chính là chứng cứ liên quan then chốt này cũng rất khó tìm ra.
Tần Thiên Nham thông qua Hàn Tiếu Trần lấy được tài liệu tình báo, phân nhiệm vụ ra cho mấy người Hứa Khả, Hàn Chiến và La Hán bọn họ, để cho bọn họ đến nước R, để tìm những tài liệu về Bộ trưởng có liên quan.
Cuối cùng chính tập trung mục tiêu lên người của người phụ nữ, "Người phụ nữ tên là Lai Nhã kia, là phụ tá và kiêm luôn thư ký trong cuộc sống của Bộ trưởng, ấy theo Bộ trưởng Kinh vài chục năm, có rất nhiều chuyện của Bộ trưởng Kinh phải thông qua sắp xếp của , là người phụ nữ hiểu hết tất cả về Bộ trưởng Kinh. Mình định bụng thông qua người phụ nữ mấu chốt này, xâm nhập vào hang cọp để bắt cọp con."
Đồng Tranh nhìn thấy vẻ mặt trầm của Tần Thiên Nham, sau khi sửng sốt cẩn thận hỏi, "Lão Đại, chẳng lẽ cậu chuẩn bị dùng mỹ nam kế sao?"
Tần Thiên Nham liếc cái, "Đúng vậy! Mình chính là chuẩn bị dùng mỹ nam kế!"
Đồng Tranh trợn to mắt, "Lão Đại, cậu sợ chị dâu lột da cậu sao? Theo mình thấy, nếu muốn dùng mỹ nam kế mình thấy Tiếu Trần so với cậu còn thích hợp hơn."
"Tiếu Trần?" Tần Thiên Nham nở nụ cười, mọi người đều cười to ha ha.
Chỉ gương mặt của Tiếu Trần là thối ra, trực tiếp vọt tới chỗ Đồng Tranh, "Tiểu tử đáng chết này, cậu muốn ăn đòn hả?"
Đồng Tranh khinh bỉ liếc cái, "Mẹ nó! đây là khen ngợi cậu đấy, chúng ta mấy người này đều là những con người rắn rỏi, còn cậu đạng như đẹp trai, nhìn lại cặp mắt hoa đào kia của cậu , ngay cả khi tức giận cũng có dáng vẻ câu hồn người. Nếu như mình là phụ nữ, chừng khi bị cậu thoáng nhìn hồn cũng bay mất!"
Mọi người lại cười to sặc sụa.
Tần Thiên Nham nhìn Hàn Tiếu Trần, làm như chọc ghẹo , "Khoan hãy , trước kia mình vẫn luôn làm em với Tiếu Trần, mà đúng là nhận ra nguyên lai Tiếu Trần là đứa bé xinh đẹp và dễ thương như vậy. Mọi người nhìn khuôn mặt nhắn của cậu ta , da trắng mịn, tuy rằng so với Yên nhi của chúng ta vẫn còn kém xa, nhưng bất quá so với những người phụ nữ khác tốt hơn nhiều, lông mày thanh tú, đôi mắt hoa đào có hơi nước bập bềnh, cái miệng nhắn đỏ hồng mê người.... Chậc chậc, quả nhiên là mê người!"
"Lão Đại, cậu mà còn như vậy là mình trở mặt đấy!" Hàn Tiếu Trần cắn răng nghiến lợi, hé ra khuôn mặt mềm mại đen như đáy nồi.
ghét nhất bị người khá về diện mạo của , vì thế mới chạy làm lính, còn muốn làm người đàn ông mà khi nhắc tới còn phải là binh lính tốt nhất, nhưng ôn trời lại đặc biệt quý , cho dù giày vò như thế nào, da dẻ lúc sinh ra tốt rồi, chỉ cần vài ngày là lập tức khôi phục lại màu da mềm mại như nước, làm cho cả đám đàn ông giễu cợt biết bao nhiêu lần, còn vì thế mà đánh nhau ít trận, trở thanh vết sẹo mà ai được đụng.
Last edited by a moderator: 6/12/14
Andrena và coi_coi thích bài này.