1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quân chính tam thiếu đừng quá phận - Tam Thiên Trường Ca

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 30: Sao, nhìn thấy tôi mất hứng?

      Cộc cộc cộc…

      Giày cao gót 12 cm làm bằng thủy tinh phổ khúc nhạc trong trẻo sàn nhà làm bằng đá cẩm thạch.

      Bộ dáng Triệu Bội Bội bước vào phòng họp như bà chủ nhà giàu, ngày trước ta chỉ mặc những đồ vỉa hè giá rẻ, nay cũng ăn mặc trang điểm đẹp đẽ, tóc nâu sẫm uốn quăn dài ngang eo như sóng biển xõa ngang vai, khuyên tai tỏa ánh vàng chói mắt như như sau mái tóc dài, cổ đeo dây chuyền bạch kim được khảm kim cương.

      Ngay cả bộ váy liền thân thoải mái mặc người, cũng là nhãn hiệu sang trọng nổi tiếng của nước ngoài.

      Triệu Bội Bội hôm nay, bao giờ còn là hình tượng bé bán hàng niềm nở lành nghề ngày trước.

      Chỉ mất lát, Triệu Bội Bội đạp giày cao gót, đong đưa vòng eo thon thả, thong thả đến trước mặt Hứa Kiến Nghiệp. khuôn mặt kiều mị có vẻ còn trẻ bôi tầng phấn dày, hai hàng lông mày dày đậm được vẽ thành dày dài rất đẹp, sống mũi dùng phấn ánh ngọc trai đánh lên, đôi môi dưới cánh mũi nhìn như được tô máu, đỏ tươi chói mắt, môi đỏ mọng như ngọn lửa bùng cháy khẽ đóng khẽ mở, mềm mại đáng : “Trời ơi, là ngại quá..… quấy rầy mọi người họp, nhưng…….cũng còn cách nào khác, cục cưng trong bụng nhìn thấy ba, luôn bướng bỉnh dùng chân đá mẹ, tôi đành phải tới đây, thực xin lỗi …!”
      Vừa dứt lời, Triệu Bội Bội còn vừa nâng ngón tay xanh nhạt cái bụng lộ , như là khoe ra bụng bầu của mình.

      Mặt Hứa Kiến Nghiệp chút thay đổi, im lặng lên tiếng, trợ lý đứng bên cạnh cũng chuyện, chỉ im lặng nhìn về phía Triệu Bội Bội, vuốt cằm gật đầu.

      “Hứa phu nhân đùa, đây cũng phải là hội nghị chính thức, có gì đáng ngại.”

      Nguyễn Thiếu Dật sang sảng.

      ngồi đối diện Hứa Kiến Nghiệp, cách bàn hội nghị, vừa ngẩng đầu là có thể thấy Triệu Bội Bội đứng chếch đối diện. Tuy mới quen Hứa Kiến Nghiệp lâu, biết Hứa Kiến Nghiệp sắp lấy người vợ như hoa như ngọc, nhưng cũng chưa biết bộ dạng của vị phu nhân mới như thế nào. Nhưng dựa vào cách ăn mặc và giọng điệu khi chuyện, dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết ta là ai.

      Nguyễn Thiếu Dật tùy ý để hai tay lên bàn, tay phải quay bút máy theo thói quen, mắt đào hoa khép hờ, cười tủm tỉm : “ Hứa phu nhân có sức sống, hành động chậm chạp như phụ nữ mang thai bình thường, nhìn mẹ tràn đầy sức sống như vậy, đứa bé sinh ra khẳng định sức sống bắn ra bốn phía.”

      “ À, là hay đùa.” Triệu Bội Bội vừa nghe thấy liền cười, hai mắt liếc xéo Nguyễn Thiếu Dật trong nháy mắt, độ cong môi càng thêm phần mị hoặc, “ ra , tôi mới mang thai năm tháng thôi, vẫn chưa phải là lúc lộ bụng đâu, chờ đến lúc bảy,tám tháng, chỉ sợ muốn động cũng động được. Nhưng cũng may, chồng tôi chê bụng to, ngay cả mẹ chồng tôi cũng , bụng càng lớn càng tốt.”

      “ Ha ha, hóa ra là vậy, xem ra đàn ông chúng ta hiểu nhiều lắm về phương diện này. Khi nào rảnh rỗi, tôi cũng phải đọc vài cuốn sách bổ sung kiến thức mới được, lúc ấy đành phải nhờ Hứa phu nhân chỉ bảo rồi.” Ý cười trong mắt Nguyễn Thiếu Dật chỉ tăng chứ giảm, hai mắt đầy ý cười, vừa , tầm mắt dời khỏi người Triệu Bội Bội, chân thành mà nhìn Hứa Kiến Nghiệp, “ Chúc mừng ngài, Hứa tổng, là ‘người cha đích thực’ rồi.”

      “ Đâu có đâu có, cũng là do người trong nhà giục gấp, bằng tôi cũng chưa có ý định có con đâu.” Hứa Kiến Nghiệp lập tức nhếch miệng bật cười.

      Triệu Bội Bội đứng bên cạnh Hứa Kiến Nghiệp cười thể khép miệng được rồi, đuôi mày khóe mắt tràn đầy đắc ý. Cái danh ‘Hứa phu nhân’ này, là cho mình nở mày nở mặt và đủ thể diện.

      Lúc Giản Trang làm vợ Hứa Kiến Nghiệp, còn chưa từng tới công ty, càng được mọi người nịnh nọt như sao quanh trăng sáng như vậy.

      lát sau…

      “……Xin chào Hứa phu nhân.” tiếng ngắn gọn, bình tĩnh , như thể cảm xúc lên xuống của Giản Trang , cách khí, truyền tới tai Triệu Bội Bội.

      Giản Trang là người cuối cùng lên tiếng, nhưng lại kém xa Nguyễn thiếu Dật đầy nhiệt tình, miệng phun hoa sen (Thành ngữ: ý chỉ lời hoa mĩ, văn vẻ), đủ độ nhiệt tình, đủ độ nịnh nọt, giọng điệu vô cùng bình tĩnh gần như là lạnh lùng.


      “……Hả?”Nụ cười mặt Triệu Bội Bội dần dần cứng đờ, đầu khẽ nghiêng, quét mắt về phía Giản Trang, từ từ hỏi: “Sao, nhìn thấy tôi……hình như là mất hứng à?”
      phuongvutyty, sanone2112Tuyết Liên thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 31: nhìn lầm.

      Triệu Bội Bội vừa lên tiếng, bầu khí náo nhiệt sôi động của phòng họp lập tức hạ xuống vài độ.

      Nhất thời, tất cả mọi người đều hẹn mà cùng nhìn về phía Triệu Bội Bội, xem vẻ mặt lúc này của là như thế nào.

      Nụ cười mặt Triệu Bội Bội còn, khuôn mặt được trang điểm tinh xảo mơ hồ ra vẻ tức giận, khóe môi cong cong dường như còn duy trì được nữa, hai mắt đánh mascara liếc xéo Giản Trang, trong ánh mắt hề có chút độ ấm.

      Nụ cười mặt Nguyễn Thiếu Dật cũng cứng đờ, lập tức quay đầu nhìn về phía Giản Trang ngồi bên cạnh mình, đôi mắt đào hoa nhìn chằm chằm, đưa ánh mắt “ làm gì đó?”, ý bảo nhanh sửa lời .

      “………..” Giản Trang căn bản là nhìn Nguyễn Thiếu Dật, cặp mắt nhìn thẳng về phía trước, nhìn chằm chằm vào mắt của Triệu Bội Bội, mặt thay đổi mà đối mặt với Triệu Bội Bội.

      Giản Trang cảm nhận được ánh mắt của Nguyễn Thiếu Dật, nhưng mà, muốn để ý.

      Muốn và Triệu Bội Bội cười làm lành? đùa, làm sao có thể chứ?

      Kẻ thù gặp mặt, hết sức đỏ mắt. Huống chi từng là chị em tốt với nhau, lại quay đầu lại quyến rũ chồng của bạn thân mình!

      Vừa nhìn thấy Triệu Bội Bội xuất , Giản Trang hận đến ngứa hết cả hàm răng. hết sức kìm nén hận ý trong lòng, cố gắng khống chế tâm tình của mình rồi. Đừng là cười, lên tát cho Triệu Bội Bội hai cái bạt tai bình tĩnh lớn nhất rồi, làm sao có thể tươi cười với Triệu Bội Bội được?

      lúc lâu sau………

      Giản Trang vẫn gì, Triệu Bội Bội nhịn được nữa, đường cong nơi khóe miệng hoàn toàn biến mất, môi mím càng chặt, hai tay khoanh trước ngực đầy kiêu ngạo, mắt được tô đậm liếc Giản Trang, hỏi như thể vô ý: “ là nhân viên gì ở công ty Hồng Thiên?”

      “…………..” Giản Trang lẳng lặng nhìn Triệu Bội Bội, trầm mặc hồi lâu mới đáp: “ Nhân viên bình thường.”

      “ Nhân viên bình thường?” Hai mắt Triệu Bội Bội mở to thêm vòng, trong ánh mắt lập tức thêm mấy phần miệt thị, ánh mắt nhìn Giản Trang, từ đầu đến chân, quét mắt vài lòng chút khách khí, sau đó thản nhiên cười, : “ Trời ơi, chắc phải là nhân viên mới chứ? Phép tắc trong công ty học chưa?”

      “ Học rồi.” Giản Trang đáp, khuôn mặt trắng nõn mỹ lệ xuất bất kỳ thay đổi nào, giọng điệu trả lời cũng mang theo bất cứ cảm xúc gì.

      học rồi? học rồi à?” Đuôi mắt Triệu Bội Bội nhướng lên, thể tin mà nhìn Giản Trang, khinh bỉ trong mắt càng nhiều, trêu tức : “ Tôi thấy là giống đâu…. Chẳng lẽ Hồng Thiên bồi dưỡng nhân viên mới chính là như thế này sao, chút nhiệt tình với đối tác cũng có ư? Tôi nghĩ …… đường đường là tập đoàn Hồng Thiên, chắc phải là tố chất cơ bản của nhân viên cũng quản lý được chứ. giống nhân viên chính thức chút nào, theo tôi thấy, cùng lắm cũng chỉ là nhân viên thực tập nho miệng còn hôi sữa mà thôi. Tôi ……..có đúng ?”

      Dứt lời, lúc câu cuối Triệu Bội Bội còn cố ý nhếch môi đỏ mọng, mùi vị mỉa mai châm biếm nồng đậm.

      Giản Trang vẫn trầm mặc như trước, mặt chút biểu tình.

      Triệu Bội Bội gì, sớm đoán được. Những lời chói tai khó nghe này, đều nằm trong dự liệu của , cho nên tức giận và phẫn nộ chút nào.

      Triệu Bôi Bội từng làm nhân viên tiếp thị mỹ phẩm hai năm, trao đổi với rất nhiều khách hàng nên sớm luyện ra cái miệng độc khéo ăn khéo , có thể đổi trắng thay đen.

      Lúc trước Triệu Bội Bội ưỡn bụng tìm tới cửa, chính là dựa vào miệng lưỡi, mình giống như là người bị hại.

      Ban đầu yếu đuối dễ bắt nạt, miệng lưỡi vụng về, phải là đối thủ của Triệu Bội Bội. Về sau từ khi quen biết Nguyễn Hàn Thành , dưới hành hạ bằng lời ác độc của , cũng luyện thành uốn ba tấc lưỡi gãy, biết nên chuyện thế nào, những lời thô tục, lại vô cùng độc địa khiến người nghe chướng tai.

      hơi nhếch môi, mặt lên nụ cười bí hiểm, giọng : “ là ngại quá, tôi phải là thực tập sinh, tôi là nhân viên chính thức. Hứa phu nhân, lần này nhìn nhầm rồi.”

      Chương 32: Đoạt người , chắc chắn đến mức đau đớn nơi nương tựa

      Lúc Giản Trang lời này, giọng cực kỳ thong dong vững vàng thành thạo, phong khinh vân đạm.

      Lời còn chưa dứt, khiến người ngồi trong phòng kinh hãi!

      tôi làm sao?!” châm biếm nơi khóe môi lập tức lạnh xuống, môi đỏ mọng của Triệu Bội Bội hé ra, giọng cao lên vài bậc.

      “ Tiểu Trang, đừng lắm lời!” Sắc mặt Nguyễn Thiếu Dật cũng thay đổi, khuôn mặt đẹp trai luôn nở nụ cười trong nháy mắt cũng trầm xuống, mạnh mẽ chuyển nửa người qua, ngẩng đầu lên căm tức nhìn Giản Trang bên cạnh, trách cứ : “Chỗ này đến lượt à? Người mới vào công ty, hiểu quy củ chút nào, còn mau xin lỗi Hứa phu nhân!”

      “…………” Giản Trang thờ ơ, thẳng lưng lên đứng nguyên tại chỗ, vẫn nhúc nhích.

      ——!” Triệu Bội Bội tức giận, đôi lông mày cũng nhếch lên, giận thể kiềm chế được mà chỉ vào Giản Trang, dường như là muốn nổi đóa, nhưng lại e ngại Nguyễn Thiếu Dật ở đây, liền mím môi nhịn nửa câu sau; “ Tôi ………tổng giám đốc Nguyễn, đây chính là tư cách của nhân viên công ty sao? Ngài tìm được ‘nhân tài’ như vậy ở đâu thế?”

      “ Hứa phu nhân, hiểu lầm rồi. Trợ lý bên cạnh tôi đích là người mới, tính tình khác người, biết chuyện, đừng để trong lòng.” Nguyễn Thiếu Dật ngồi yên, vội vàng đứng lên, kéo ra nụ cười, nhận lỗi với Triệu Bội Bội, “ cũng là mẹ rồi, ngàn vạn lần đừng nổi giận, tốt đối với đứa trẻ trong bụng, nhân viên của tôi quá ngốc, biết làm việc, khiến chịu liên lụy rồi. mau mau ngồi xuống, xin đừng tức giận.”

      “ Tổng giám đốc Nguyễn, cho rằng tôi muốn tức giận với người đáng ghét chắc? là tổng giám đốc của Hồng Thiên, trong công việc Hồng Thiên cũng nổi tiếng là công ty dẫn đầu, cho dù người bên cạnh có chỗ đúng, tôi nể mặt mũi của , so đo. Tôi phải là loại người hẹp hòi, cũng lười tức giận với người khác. Nhưng mà, hôm nay nhân viên bên người là quá tôn trọng người khác rồi, tôi dám là tôi có thân phận cao quý, người khác phải tán tụng tôi. Nhưng tốt xấu gì tôi cũng là vợ tổng giám đốc công ty Đôn Hoàng, gặp tôi, dù sao cũng phải chào hỏi chứ? Nhưng nhân viên bên cạnh cũng rất cố chấp, bày ra cái mặt đáng ghét cho ai nhìn đây!” Triệu Bội Bội chuyện cực kỳ khó nghe, nhưng lại công khai đắc tội Nguyễn Thiếu Dật, bình tĩnh duy trì mặt bị tức giận giữa hai lông mày xé rách, khóe môi miễn cưỡng khẽ động chút, xem như nét cười thoáng , oán hận : “ Đối mặt với vợ tổng giám đốc còn có thái độ này, nếu mà chuyện với nhân viên bình thường khác , biết là vênh váo thành cái dạng gì nữa! Tôi gặp nhiều nhân viên như vậy, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp được ‘cực phẩm’.”

      Cực phẩm?

      biết, ai là cực phẩm.

      Khóe miệng Giản Trang co quắp, khóe môi nở nụ cười lạnh , “ Hứa phu nhân là đề cao tôi rồi, cái danh ‘cực phẩm’ này, tôi chỉ là nhân viên bình thường, đảm đương nổi đâu. Nếu muốn bàn về thế nào là ‘cực phẩm’, tôi nghĩ là ở trong lòng , càng hiểu hơn tôi.”

      Nụ cười khuôn mặt kiều mỵ của Triệu Bội Bội cứng đờ, hoài nghi trừng mắt Giản Trang, “ có ý gì?”

      “ Tôi có ý gì, chắc là hiểu chứ?” Giản Trang yên lặng chống lại ánh mắt giận dữ, tươi cười nơi khóe môi càng thêm thâm thúy, “ Tôi chỉ biết, mạng đều như thế này: có thể từ quan hệ chị em tốt nhảy cái lên thành quan hệ tình địch, mới là ‘cực phẩm’. Có thể vừa là “khuê mật” trước mặt, lại chạy tới quyến rũ chồng người ta, còn thay thế bạn mình để ngồi vững vàng vị trí vợ chính, mới chính là ‘nhân tài’. Khó trách bạn bè mạng thường , tại tiêu chuẩn làm vợ tăng lên, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, đấu thắng tình địch, đánh thắng được lưu manh. Tôi cũng nghe là Hứa phu nhân và Hứa tổng vẫn là tân hôn, nhưng Hứa phu nhân cũng đừng thiếu cảnh giác, mê hoặc trong xã hội nhiều lắm, nhất định phải nhớ kỹ những tiêu chuẩn tôi vừa mới , mới có thể bảo vệ cuộc sống hôn nhân mỹ mãn của .”

      “ Cô___” Đôi đồng tử Triệu Bội Bội trợn tròn, miệng vừa phun ra chữ, liền bị câu kế tiếp của Giản Trang cắt ngang.

      quên cho câu quan trọng nhất: Đoạt người , chắc chắn đến mức đau đớn nơi nương tựa!”
      phuongvutyty thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 33: Ván đóng thuyền, thể thay đổi.

      ___Xin nhớ kỹ, tổn thương người khác cũng bị như vậy. Người phản bội, phải trả giá lớn! Đoạt người , chắc chắn đến mức đau đớn nơi nương tựa!___

      “ Quên cho câu quan trọng nhất: đoạt người , chắc chắn đến mức đau đớn nơi nương tựa!”

      giống với sắc mặt tức giận của Triệu Bội Bội, Giản Trang mỉm cười ngắt lời , giành ra lời còn lại của mình trước.

      ràng là cướp lời, nhưng từ ngữ bật ra từ miệng Giản Trang nhanh chậm, thanh vang vang có lực, khi đến bốn chữ “đau đớn nơi nương tựa” nhấn rất mạnh.

      Người cẩn thận, gần như có thể thông qua lời này, nghe ra căm hận dưới giọng điệu.

      Lời vừa ra, mọi người đều chấn động!

      Nụ cười giả dối mặt Nguyễn Thiếu Dật đột nhiên cứng đờ, gương mặt đẹp trai lập tức căng chặt, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Giản Trang chăm chú.

      Luôn bình tĩnh và tự kiềm chế như Thẩm Phương, giờ phút này cũng mở to mắt kinh ngạc, biểu cảm mặt biến đổi rất , ánh mắt tập trung người Giản Trang.

      Bên cạnh, ngồi ghế làm việc, Hứa Kiến Nghiệp từ đầu đến cuối câu, lúc này khẽ nhếch mép, hít vào hơi khí lạnh. ngẩng đầu lên, ánh mắt nâng lên từng chút , nhìn Giản Trang ở đối diện, đôi mắt màu nâu nhìn chằm chằm gương mặt , đáy mắt từ từ lên chút nghi ngờ, giờ phút này ánh mắt xuyên qua khí khóa chặt, tìm tòi nghiên cứu nhìn vào đáy mắt Giản Trang.

      ……. ấy có biết mình vừa gì hay ?

      Hứa Kiến Nghiệp ngồi ghế, khuôn mặt tuấn có biểu tình gì, bộ dạng sợ hãi gợn sóng, nhưng thực tế, trong lồng ngực , trái tim thể kiềm chế mà nhảy lên kịch liệt, máu toàn cơ thể sôi trào, từ trong cơ thể theo mạch máu tràn về tay chân. Lòng bàn tay của nóng hầm hập, xuất tầng mồ hôi mỏng.

      thực biết, trong đầu gọi là Giản Trang này rốt cuộc suy nghĩ cái gì? có hiểu câu kia nghĩa là gì hay ?

      “ Đoạt người , chắc chắn đến mức đau đớn nơi nương tựa.”

      Ý tứ của lời này rất ràng. Mắng Triệu Bội Bội hoành đao đoạt ái, xen vào gia đình, cướp chồng bạn.

      Nhưng……. Chuyện và Lý Vận ly hôn, trừ luật sư và người của cục dân chính ra, tuyệt nhiên có ai biết. Khi còn là vợ Lý Vận rất ít cùng xuất trong công việc buôn bán, cũng chưa đến công ty lần nào.

      Mọi người trong thương trường đều nghĩ rằng chưa kết hôn, biết được lập gia đình.
      Tin tức ly hôn bị đè xuống rất nhanh, hoàn toàn để lộ ra chút thông tin nào. Tuy có tin đồn, nhưng cùng lắm là và phụ nữ chưa kết hôn mà có con, khiến người ta to bụng mới vội vàng kết hôn.

      Làm sao có thể nhắc tới chuyện “đoạt người ” chứ? !

      Trừ người nhà họ Hứa, cũng ai biết nguyên nhân và Lý Vận ly hôn.

      Nhưng……. Sao Giản Trang lại biết được?

      biết chuyện, hay là vì xảy ra tranh cãi với Triệu Bội Bội, mà bừa lại đến loại việc này ư?

      cố ý thế chăng? Hay là vô tình thôi?

      chỉ là nhân viên mới, chẳng qua là người bình thường non nớt. trợ lý bé, thẳng ra chính là chân sai vặt của tổng giám đốc, có quyền hành gì trong tay, làm sao có thể thăm dò được tin tức này chứ?

      Nhưng mà, ánh mắt khi lúc nãy, quá thâm sâu khó lường, đáy mắt chất chứa rất nhiều cảm xúc, ánh mắt như vậy quả thực khó lên lời, giống như ánh mắt chỉ đơn thuần tức giận khi cãi nhau.

      ……….

      Hứa Kiến Nghiệp nhìn trước mặt, khóe miệng Giản Trang cười nhạt nhẽo, lòng bàn tay mồ hôi toát ra càng nhiều…….. Lời của khiến nhớ tới sai lầm của chính mình, nhớ tới người muốn nhắc đến nhất – Lý Vận, nhớ tới mặt đáng ghê tởm của bản thân.

      Nếu như……. phải chống lại được mê hoặc liên tục của Triệu Bội Bội, trúng thưởng khiến Triệu Bội Bội mang thai ngoài ý muốn, có lẽ……. tại mọi việc như vậy. Có lẽ, và Lý Vận ly hôn, Lý Vận cũng làm chuyện điên rồ tự sát………

      , sau khi Lý Vận chết, kết hôn với Triệu Bội Bội mới phát , hóa ra Triệu Bội Bội cũng phải dạng người vợ muốn. Loại phụ nữ như Triệu Bội Bội, vĩnh viễn chỉ thích hợp làm tình nhân, tuyệt nhiên thích hợp làm vợ. có cảm xúc mãnh liệt hừng hực như lửa nóng kết hợp với vẻ gợi cảm lẳng lơ, nhưng lại có khả năng và suy nghĩ để trở thành người vợ tốt.

      Người vợ mà muốn, chính là Lý Vận.

      Nhưng mà, tất cả đều thể tránh được, ván đóng thuyền, thể thay đổi.

      Trong phòng họp, bởi vì lời của Giản Trang, yên tĩnh lúc lâu.

      Triệu Bội Bội cũng đơ người đứng tại chỗ, khiếp sợ nhìn Giản Trang. lúc sau, Triệu Bội Bội là người đầu tiên có phản ứng, cái mông săn chắc uốn éo, đến chỗ Hứa Kiến Nghiệp, khóc lóc kể lể, hờn dỗi : “ Chồng à ~ nhìn, nhìn kìa! Đối tác của chỉ chưa chỉ vào mặt chúng ta để mắng thôi! cũng mặc kệ sao! Em và lòng dạ nhau, sao lại thành ‘đoạt người ’ chứ? ràng chúng ta nhau, là lòng, làm sao có thể là đoạt người được? như vậy, con của chúng ta cũng là nên xuất sao? Vậy để em đến bệnh viện bỏ là được rồi!”

      xong, Triệu Bội Bội xoay người, mắt ngấn lệ môi vểnh lên, hậm hực ra cửa.

      “Bội Bội, đừng làm bậy!”

      Lúc Triệu Bội Bội sắp rời phòng hội nghị, Hứa Kiến Nghiệp luôn giữ yên lặng cuối cùng cũng lên tiếng, nhìn bóng lưng Triệu Bội Bội, thanh nâng cao, giọng điệu mềm mỏng : “ Ngoan, em về nhà trước , chỗ này là công ty, chuyện vừa nãy xử lý, chắc chắn tối về cho em câu trả lời vừa lòng.”

      “Có ?” Nghe vậy Triệu Bội Bội xoay người, chân mày giãn ra, hờn dỗi hỏi.

      “Tin tưởng , là tổng giám đốc, chút chuyện này chẳng lẽ xử lý được ư?”

      …….

      Sau khi Triệu Bội Bội tức giận rời , Nguyễn Thiếu Dật giật mình, ánh mắt dần dần khôi phục tỉnh táo.

      nhìn đối tác của mình – Hứa Kiến Nghiệp, trong lòng bất đắc dĩ rên rỉ: hôm nay Giản Trang ăn nhầm thuốc gì vậy? làm trò quỷ gì chứ, trêu chọc vợ Hứa Kiến Nghiệp phát cáu chăng? Đúng là tốt lắm, đơn hàng lần này chắc chắn là thất bại rồi!
      phuongvutyty thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 34: có biết là tôi lo lắng cho nhiều lắm .

      Khi học đại học năm thứ hai, Nguyễn Thiếu Dật bắt đầu tự mình tiến vào lĩnh vực buôn bán, thuận tiện dựa vào gia đình, những ngày nghỉ vào làm việc ở các công ty nổi danh để học tập kinh nghiệm sống còn thương trường, đồng thời bắt đầu thử nghiệm đầu tư vốn vào các hạng mục , lúc mười tám tuổi, gặt hái được món tiền đầu tiên trong đời.

      Hơn nữa số tiền đó, hoàn toàn dựa vào bản lãnh của mình để kiếm được, nửa đồng cũng liên quan đến người nhà họ Nguyễn.

      Cho nên cơ sở kinh tế, Nguyễn Thiếu Dật luôn luôn tự lập, đó cũng là lí do vì sao nếp nhà nghiêm khắc cẩn thận như nhà họ Nguyễn, lại thể quản lý được Nguyễn Thiếu Dật.

      Bởi vì tự lập về kinh tế, rất nhiều chuyện, người của dòng họ cũng có quyền nắm trong tay. Cho nên, trừ phi đùa giỡn quá mức, bằng phần lớn chỉ có thể tùy ý tính tình Nguyễn Thiếu Dật càn quấy.

      Mà sau khi Nguyễn Thiếu Dật rời khỏi công ty Đôn Hoàng của Hứa Kiến Nghiệp, luôn trăm mối khó giải, cả quá trình đường trở về, đều tập trung, chân dung người mẫu cũng nhìn, tin tức minh tinh cũng quan tâm, cũng ngồi sau chọc ghẹo Giản Trang, mà tầm mắt khép hờ, ánh mắt u ám suy nghĩ gì đó.

      Mấy năm nay lăn lộn thương trường, cũng chưa gặp phải chuyện như vậy.

      Lúc đàm phán sau khi xảy ra chuyện tranh cãi kịch liệt, lời khen ngợi của Giản Trang vừa rồi, người sáng suốt đều nhìn ra được ý tứ trong đó, chính là Giản Trang gián tiếp chỉ vào mặt Hứa phu nhân mắng. Mà còn mắng tương đối cay nghiệt!

      Đừng là Hứa Kiến Nghiệp, lúc ấy cũng sợ đến choáng váng.

      Mắng đến mức như vậy, Hứa Kiến Nghiệp lại có thể tức giận sao?

      Cả quá trình Giản Trang và Triệu Bội Bội tranh cãi, Hứa Kiến Nghiệp câu cũng .

      Lúc đó tất cả tâm tư của đều đặt người Giản Trang, nháy mắt với , hoàn toàn thấy sắc mặt của Hứa Kiến Nghiệp lúc đó.

      Khi Hứa phu nhân , Hứa Kiến Nghiệp đồng ý xử lý tốt chuyện này.

      liền cho rằng, cuộc đàm phán này chắc chắn thất bại.

      Nhưng mà, ai ngờ Hứa phu nhân vừa , Hứa Kiến Nghiệp giống như người có việc gì, tựa như tất cả mọi việc chưa xảy ra, mặt đổi sắc tiếp tục về hạng mục hợp tác lần này, hơn nữa như kỳ tích sảng khoái đồng ý quản lý công trình, tìm luật sư bắt đầu nghĩ hợp đồng.

      Đối với phương pháp xử lý việc của Hứa Kiến Nghiệp, quá đỗi khiếp sợ.

      Đầu óc của Hứa Kiến Nghiệp bị cửa kẹp có phải ? thể ngờ là tức giận, cũng chất vấn, cũng vì chuyện này, muốn nhường lợi ích trong hạng mục.

      nghĩ mãi vẫn , Hứa Kiến Nghiệp là người quá rộng lượng, có thể công tư phân minh, hay là trước khi ra khỏi nhà Hứa Kiến Nghiệp quên uống thuốc chăng? Cho dù là người rộng lượng, tính toán chuyện của Giản Trang, nhưng trước đó thái độ đàm phán của Hứa Kiến Nghiệp rất do dự, trong nháy mắt lại sảng khoái đồng ý……..

      Rốt cuộc là tại sao?

      Nguyễn Thiếu Dật trầm tư suy nghĩ, nhưng nghĩ ra lời giải thích hợp lý. Đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người làm chuyện như vậy, phương pháp Hứa Kiến Nghiệp xử lý tình đúng là khác người! Quả thực là thể tưởng tượng nổi!

      “Tiểu Trang, đừng có ngồi đó bày ra bộ dạng người chết nữa!” Nguyễn Thiếu Dật đột nhiên nghiêng người liếc Giản Trang ngồi ghế sau, khó chịu nhíu nhíu lông mày, giọng điệu giận dữ mắng mỏ, “Tôi hỏi , vừa nãy phát điên cái gì vậy, và Hứa phu nhân so đo cái gì chứ? Ăn no có việc gì làm à? Cho dù ta đúng là người thứ ba, từ tình nhân trở thành vợ, mắc mớ gì đến , vợ cả người ta còn chưa lên tiếng, cần ra mặt sao? có bị ngu hay . thương trường thể công khai đắc tội với người khác, phải tôi dạy điều này rồi sao? Hôm nay Hứa Kiến Nghiệp tính toán, coi như gặp may. Nếu đắc tội với , cho rằng có biện pháp chỉnh chắc? Vừa rồi tôi đúng là bị hù chết, có biết tôi lo lắng cho nhiều lắm !”

      “…. Xin lỗi, hôm nay tâm tình tôi được tốt, nên vừa rồi kiềm chế được cảm xúc.”

      Giản Trang ngồi ghế sau cúi đầu, buồn buồn . Bây giờ có cách nào giải thích quá nhiều, nhưng thực rất kích động, vừa nhìn thấy Triệu Bội Bội xuất lớn lối như vậy, đạp thống khổ của mà có được những thứ hư vinh này, liền giận dữ, khó có thể kìm nén. Đây là lần đầu tiên sau khi Giản Trang sống lại nhìn thấy Triệu Bội Bội. Lần này Triệu Bội Bội xuất quá đột ngột, hoàn toàn có chuẩn bị tâm lý, mới có thể dẫn đến việc hành xử lỗ mãng.

      Chuyện ngày hôm nay, quả thực làm sai. Sau này, chuyện lỗ mãng như vậy, kiên quyết thể tái phạm. Nhưng biểu kịch liệt như vậy, nhất định rước tới rất nhiều suy đoán hoài nghi….
      phuongvutytyTuyết Liên thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 35: là quỷ chết sớm.

      Hôm sau.

      Đúng lúc nghỉ ngơi, liên tục vòng công việc, chủ nhật đúng là ngày nghỉ của nhân viên công chức.

      Phố xá sầm uất quảng trường lại càng nườm nượp người, nhiều người ngày thường làm bị áp lực công việc sớm vọt vào cửa hàng tổng hợp hoặc là rạp chiếu phim, đường dành riêng cho người bộ nhốn nha nhốn nháo, xuyên qua đám đông, rất dễ bị lạc phương hướng.

      Giản Trang mệt nhọc vòng, vẫn theo sau mông Nguyễn Thiếu Dật, bôn ba mệt nhọc, khó có được chủ nhật, vốn định ở nhà nghỉ ngơi ngày, cũng biết là xảy ra chuyện gì, trong lòng giống như là bị ghim cái gai bén nhọn, mơ hồ lo lắng, giống như có chuyện xảy ra.

      Ôm tâm trạng khẩn trương như thế, sau khi ở nhà giằng co nửa tiếng, rốt cuộc Giản Trang ngồi yên, cầm chìa khóa lên ra khỏi nhà.

      Ngồi tàu điện ngầm, tới khu phố buôn bán sầm uất, muốn tìm quán cafe ngồi xuống nghỉ chân chút.

      Nhưng khi thấy đường dành riêng cho người bộ, đống người đến người , sóng người mênh mông bát ngát, lòng càng phiền não hơn, ngay cả tâm tình uống cafe cũng có.
      quảng trường nhìn mấy lần, Giản Trang cũng chẳng ngẩn ngơ được nữa, xoay người chuẩn bị quay về.

      Vừa được vài bước, thấy bên cạnh quảng trường, có trẻ tuổi đỡ bác lớn tuổi, hai người dìu dắt nhau, từ từ bước , vừa cười vừa qua người Giản Trang, từ từ biến mất trong tầm mắt của .

      Chắc là mẹ con cùng nhau ra ngoài tản bộ nhỉ?

      Giản Trang lưu luyến rời nhìn phương hướng họ biến mất, sau lúc…. Giản Trang đột nhiên nhớ ra lâu lắm rồi đến khu Dụ Hoa thăm mẹ!

      Từ lần lấy hai mươi vạn của Nguyễn Hàn Thành, sau khi đến bệnh viện đưa tiền giải phẫu cho mẹ, cũng chưa thăm mẹ lần nào.

      Đến hôm nay, là hơn tháng rồi.

      Lúc đó, Giản Trang bận rộn chuẩn bị chuyện kết hôn giả với Nguyễn Hàn Thành, kết hôn xong, ý nghĩ thầm báo thù ngày càng trở nên mãnh liệt, nên vào công ty của Nguyễn Thiếu Dật tiếp xúc chuyện buôn bán.

      làm nửa tháng, mỗi ngày luôn bận rộn công việc trong công ty đến choáng váng đầu, tan việc chen lấn tàu điện ngầm về nhà, là mệt mỏi…… đúng là bận rộn đến choáng váng đầu óc, quên mất việc quan trọng này!
      Chắc mẹ cũng phẫu thuật xong và xuất viện rồi?

      Giản Trang lập tức bước nhanh đến ven đường, chặn lại chiếc taxi, yên lòng, muốn len lén thăm mẹ xem sao.

      *

      “Ai cho tới? Chúng tôi biết , ra ngoài!”

      Sau khi chuông cửa vang lên, vừa mở cửa, thấy đứng trước cửa là quần áo hàng hiệu, tóc quăn theo mốt, người đàn ông bên trong nhà lập tức sầm mặt, quát lớn đóng cửa.

      “Ôi chao~ đừng nóng vội mà, sao chú lại biết cháu chứ? Cháu chính là bạn thân của Lý Vận đây, cháu là Triệu Bội Bội, chú quên rồi à?” Mắt thấy cửa chống trộm chuẩn bị đóng lại, người phụ nữ giơ tay nâng lên khung cửa, chặn cửa lại, cười híp mắt, môi đỏ mọng với người đàn ông bên trong nhà, “Dù sao , cháu cũng là khách tới nhà, đừng hoan nghênh như vậy chứ, cháu mang theo quà tới đó…..”

      Người đàn ông trong nhà bắt đắc dĩ dừng việc đóng cửa lại, căm tức nhìn Triệu Bội Bội: “ còn có mặt mũi tới tìm chúng tôi, loại phụ nữ biết xấu hổ, cướp chồng bạn, còn nhanh cút xa chút! Làm chuyện thất đức như vậy, cẩn thận bị xe đâm chết!”

      “Ha ha….. Chú à, Hứa Kiến Nghiệp phải là do cháu giành được, là người nhà họ muốn cháu chú! Chỉ có thể cháu chú là người vợ chỉ biết nấu cơm, thể gợi lên hứng thú của chồng mình. Chú cũng là đàn ông, điểm ấy, chú vẫn chưa sao?” Triệu Bội Bội vừa xong, ưỡn bụng lại gần từng bước, bước vào trong nhà, với cậu của Lý Vận, “Về phần chết à…… Ai dà, cháu phúc lớn lắm, sống lâu trăm tuổi. Người chết phải là cháu, mà là Lý Vận! ta mới là quỷ chết sớm!”

      có ý gì?” Lý Chí Cường ngại Triệu Bội Bội mang thai, tiện đẩy ta ra, thể làm gì khác hơn là quát lên: “Con mẹ nó đừng có mà nguyền rủa Vận Nhi nhà chúng tôi! Phải chết cũng là chết mới đúng!”

      “Ha ha……” Triệu Bội Bội lập tức bật cười điên cuồng, tay giữ khung cửa cũng theo đó mà run rẩy, “Ông là người mù tai điếc à? Ông biết Lý Vận chết rồi sao? Chắc phải là chưa có ai cho ông biết chứ? Hay là, ông giả vờ giả vịt ở đây, muốn để cho bà già kia biết? Vậy tôi cần phải thông báo tin tốt này rồi! Này, Lý phu nhân, cho bà tin tốt nhé! Con Lý Vận dấu của bà chết tháng trước rồi, là nhảy lầu tự sát!”


      Chương 36: Tôi để cho nhà sống dễ chịu!

      Sau khi Triệu Bội Bội bước nhảy vào phòng, giọng ngạo mạn nhất thời nâng cao gấp mấy lần, tiếng cười trong miệng tràn ra cũng càng trở nên bén nhọn, như sợ người trong phòng nghe được, dài cổ hô to vào phòng: “Lý lão phu nhân, bà có ở nhà ? Bà muốn biết chuyện này ? Chuyện Lý Vận chết tháng trước bà có biết ? Nhưng mà, tôi nghĩ là chắc bà biết đâu, tháng trước bà vẫn còn nằm ở bệnh viện chờ tiền cứu mạng cơ mà, làm gì có ai cho bà nhỉ?” đến đây, Triệu Bội Bội cười càng thêm cao hứng, gần như kêu la : “Tôi thân là bạn tốt của Lý Vận, giờ thực đành lòng nhìn bà lão như bà bị người khác lừa gạt, con cũng chết tháng, cho dù thế nào cũng nên cho bà biết, đừng để Lý Vận chết lâu như vậy, mẹ ruột cũng đến tế bái lần, thế Lý Vận đúng là mệnh khổ mà! Bà biết đâu, Lý Vận chết thảm lắm! Sau khi ly hôn tinh thần thất thường phải vào bệnh viện tâm thần, sau đó lại nhảy lầu tự sát, ngã từ tầng mười ba xuống, tan xương nát thịt, đầu óc vỡ nát!

      “Mẹ kiếp ngã xuống cái rắm!” Người đàn ông vẫn ngăn ở trước người Triệu Bội Bội thể nhịn được nữa, rống vào khuôn mặt bé kiều mị của Triệu Bội Bội, chỉ ra ngoài đường, tức giận hét, “ thất đức vừa thôi, cút ngay cho lão tử (= bố mày)”

      “Ôi……..”

      Triệu Bội Bội hạ xuống cánh tay đỡ khung cửa, hai tay ngạo mạn khoanh trước ngực, giày cao gót thủy tinh dậm cái, châm biếm nhìn người đàn ông: “Dân quê chính là dân quê, trình độ văn hóa chút cũng có. Mở miệng ra, lại tiếng người……. Ha ha, cũng khó trách, cả đời chỉ có thể bán sức lao động.” Triệu Bội Bội nhấc mắt liếc người đàn ông trước mặt, tiếp tục , “Chân thành khuyên ông câu, miệng chịu khó tích nhiều phúc đức chút, có lẽ nhà các người cũng ra nông nỗi như vậy. Về phần tôi à…… Ông yên tâm , chỗ này vừa lại vừa rách nát, ông cho rằng tôi thích ở chỗ này chắc? Tôi tới để an ủi hỏi thăm người nhà bạn tốt, còn mang cả lễ vật đến, cũng phải là muốn ở lì . Lễ vật tôi đặt trong nhà, cũng phải là đồ quý giá gì, là quần áo, mỹ phẩm dưỡng da linh tinh mà khi còn sống Lý Vận dùng qua….. Giữ lại tôi ngại xúi quẩy, liền đem tới cho các người, cũng có thể làm vật tưởng niệm….. Dĩ nhiên, muốn hay là việc của các người, cứ tự nhiên!”

      xong, Triệu Bội Bội nhàn nhạt cười, lạnh lùng nhìn cậu của Lý Vận, ngạo mạn từng bước lùi ra sau, từ nhà người đàn ông lui ra ngoài, xoay người nhấc chân rời .

      Triệu Bội Bội vừa bước được bước, liền nghe thấy thanh ngạc nhiên từ trong nhà truyền ra: “Chí Cường….. Ai vừa mới tới đấy? Chị nghe thấy có người Vận nhi chết ư?”
      Bước chân Triệu Bội Bội lập tức dừng lại, lui về phía sau nhìn bên trong cửa.

      Trong phòng, lão phu nhân nửa đầu bạc trắng đẩy cửa phòng khách ra, bước chân tập tễnh từ phòng khách đến trước cửa, miệng còn hoảng hốt thầm: “Chí Cường à, Vận nhi trách chị sao? Sao chị xuất viện cũng thấy Vận nhi đến thăm? Em nó bận rộn, nhưng bận mấy chắc bận đến mức thời gian thăm chị cũng có chứ? ra Vận nhi xảy ra chuyện gì đúng ? Nhưng nó chớ nghĩ quẩn, ly hôn cũng sao, người cũng tốt…..”

      “Ai chà, bà rốt cuộc cũng ra. Nhìn dáng dấp giải phẫu cũng tệ lắm nhỉ, bà có thể bộ được rồi.” Triệu Bội Bội nhìn dáng vẻ mẹ Lý Vận tập tễnh tới, vui vẻ nhếch môi, cười hì hì : “Lý lão phu nhân, cần hỏi, con bảo bối duy nhất của bà sớm chết rồi….. Mặc dù là người đầu bạc tiễn người đầu xanh, nhưng bà cũng nên bớt đau buồn , coi chừng thân thể. Nếu lại tê liệt, cũng có người chăm sóc tuổi già trước khi chết đâu!”

      “Triệu Bội Bội, ông kháo! Con mẹ nó cút, cút nhanh lên!” Bên trong nhà, cậu của Lý Vận bị lời của Triệu Bội Bội làm cho tức đến nổ tung, nhặt giày bên cạnh tủ giày da lên, hung hăng ném Triệu Bội Bội, “Con mẹ nó đùa đủ chưa, đừng ép người quá đáng, cái loại thối nát như đắc ý cái gì, có sinh con ra cũng là đứa ngu đần chẳng ra gì! chết !”

      *

      Triệu Bội Bội ngồi xe, tay phải dùng đồ chống phóng xạ, đặt lên bụng, tay trái lấy điện thoại di động ra, nhấn dãy số.

      Lúc cậu của Lý Vận – Lý Chí Cường cầm giày ném , hộ vệ bên người ra tay nhanh gọn chặn lại, có việc gì, nghênh ngang bước cầu thang cũ kỹ rời .

      Sau mấy tiếng tút, bên kia tiếp máy…..

      “Chị, là em. Em vừa qua nhà Lý Vận, cái bà già đó bị em làm cho tức chết. Ha ha ha, chị được tận mắt chứng kiến, cái bà già đáng chết đó mặt mày nhăn thành cái dạng gì….. Chuyện ngày hôm nay chẳng qua là làm nóng người thôi, còn chưa xong đâu, trọng tâm còn chưa diễn đến mà….. Chị chờ xem, em để cho nhà bọn họ sống yên ổn!”
      phuongvutyty, sanone2112Tuyết Liên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :