1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quân chính tam thiếu đừng quá phận - Tam Thiên Trường Ca

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 79: Vu oan giá họa (1)

      Editor: Maybe_i_love_you
      Betaer: Windchime

      Công trình phía Tây Hoa Trung chính thức khởi công được hơn tháng. Dù sao, việc có thể hoàn thành công trình trước khi thế vận hội khai mạc giúp nâng cao lợi nhuận từ khu du lịch Thương Thành đối với công ty Hồng Thiên và công ty Đôn Hoàng cũng là chuyện tốt. Dù sao, “thời gian là vàng bạc”, xây dựng công trình càng nhanh càng có nhiều thời gian kiếm lời. Cho nên, sau khi công trình chính thức khởi công, ngày nào cũng có hàng trăm các loại xe, máy móc xây dựng cỡ lớn ra ra vào vào nơi này. Đội ngũ kiến trúc sư thiết kế chuyên nghiệp của công ty Đôn Hoàng ngày nào cũng đến nơi này khảo sát, đo đạc, thăm dò nhiều lần, Hứa Kiến Nghiệp là người trực tiếp phụ trách chỉ huy về mặt xây dựng, cực kỳ nghiêm túc thực các trình tự thi công hợp lý, mỗi ngày đều phải ở trường thi công quan sát chỉ huy ít nhất ba giờ.

      Về phía công ty Hồng Thiên chỉ phụ trách việc bỏ tiền đầu tư, từ sau ngày công trình bắt đầu khởi công, Nguyễn Thiếu Dật hề đến khảo sát công trường.

      Còn về Giản Trang, người mà mỗi ngày đều bận rộn ở công trường, bị coi là người phụ trách gián tiếp của công ty Hồng Thiên, là người đại diện cho Nguyễn Thiếu Dật. Cho nên, có rất nhiều những chi tiết thay đổi về mặt thu chi trong thi công hay tiến triển, Giản Trang đều nhận được báo cáo.

      Vậy nên, ở công trường thi công, Giản Trang nghiễm nhiên trở thành người có đủ quyền quyết định và phát biểu nhất, chỉ sau Hứa Kiến Nghiệp. Đồng thời, nhờ Hứa Kiến Nghiệp là người luôn vô tình giúp đỡ, làm chỗ dựa đứng sau lưng , trong chốc lát, cả đội thi công công trình ai cũng biết Giản Trang là người có địa vị nhất, cũng thể là người nắm trong tay quyền quyết định quan trọng có hai ở hạng mục thi công lần này!

      Muốn hoàn thành công trình khổng lồ trong 10 tháng, toàn đội thi công nhất định phải tăng giờ làm, ngày đêm liều mạng để có thể đẩy nhanh tiến độ, như vậy mới có thể làm xong loại nhiệm vụ thể hoàn thành như thế này.

      Mỗi ngày có rất nhiều chuyện cần giám sát, xem xét, xử lý công trường. Mới làm việc ở nơi này hơn tháng, dường như ngày ngày Giản Trang và Hứa Kiến Nghiệp đều ở chung chỗ, trừ lúc vệ sinh và lúc ngủ, thời gian còn lại hai người họ đều như hình với bóng.

      Giản Trang bận việc công tác, ít khi có thể về nhà đoàn tụ với Nguyễn Hàn Thành. Nguyễn Hàn Thành thấy phải làm thêm giờ quá cực khổ, có mấy lần cũng mang hộp thức ăn, tự mình lái ô tô đến công trường phía Tây thăm Giản Trang. lúc nào cũng bận rộn nghỉ, Nguyễn Hàn Thành vốn là thiên chi kiêu tử*, là loại người luôn được người khác tôn sùng, có thể tự mình uất ức, chủ động đến nơi công trường chim đẻ trứng** thăm Giản Trang là nhẫn nại lớn nhất của . Vậy mà liên tục bốn năm lần đến đưa cơm, ngay cả cái bóng của Giản Trang cũng nhìn thấy, tính khí ác ma trong người sĩ quan Nguyễn Hàn Thành nổi lên. Đến lần thứ sáu tới đưa cơm cho Giản Trang, trực tiếp ném hộp đồ ăn vào căn phòng làm việc đơn sơ của , rồi lập tức nghênh ngang rời , đồng thời ác độc thề thốt: "Nếu như tôi còn đến nơi này đưa cơm cho em lần nữa, tôi liền viết ngược tên họ của mình!"

      *thiên chi kiêu tử: con cưng của trời.
      **chim đẻ trứng: ý đây là nơi hoang vắng có ai đến

      Chờ đến lúc Giản Trang biết chuyện này Nguyễn Hàn Thành đại nhân tức giận được rất lâu rồi.

      Quan hệ giữa Hứa Kiến Nghiệp với Giản Trang càng ngày càng tốt, mà mỗi lần Triệu Bội Bội thỉnh thoảng đến "khảo sát" nhìn thấy sắc mặt lại càng ngày càng đen. Lần nào đụng độ Triệu Bội Bội, hai người đối diện nhau, Giản Trang cũng nhìn thấy được căm hận, khinh bỉ ở đáy mắt ta. Nhưng như vậy sao? Triệu Bội Bội cũng cảm thấy có nguy cơ bị người khác đoạt chồng à? Đây quả là quá công bằng! Ban đầu ta cướp chồng của Lý Vận, giờ , cũng chính là Giản Trang, lại khiến cho ta nếm thử chút cái gì gọi là đau đến khắc cốt ghi tâm.

      Chuyện này vừa đúng trở thành vòng tròn, ân oán đều phải trả, vô cùng công bằng!

      Hứa Kiến Nghiệp cũng là người có kinh nghiệm trong hôn nhân và tình trường, làm sao có thể nhận ra cảm giác nguy cơ và ánh mắt hoài nghi của Triệu Bội Bội chứ? Chỉ có điều, cơ bản là giữa Hứa Kiến Nghiệp và Triệu Bội Bội vốn hề tồn tại cái gì gọi là tính đích thực, nhất là sau khi kết hôn, Hứa Kiến Nghiệp nhận thấy bản tính có chút điêu ngoa của Triệu Bội Bội tình ý càng trở nên nhạt nhẽo. Niềm vui mới thể địch lại được tình cũ, dù Lý Vận chết, nhưng vẫn có địa vị nhất định trong lòng Hứa Kiến Nghiệp, ta mặt nhớ thương người cũ trong lòng, mặt khác lại khâm phục và thưởng thức Giản Trang vừa hoạt bát khéo léo lại có tâm tư tinh tế, cộng thêm gần đây trong lúc làm việc thể tránh khỏi ngày nào cũng tiếp xúc, tất nhiên mối quan hệ này cũng càng ngày càng thân thiết, ý định đối với Giản Trang cũng còn đơn thuần như ban đầu rồi...

      Hễ là bạn có cảm tình với người nào đó, lại thêm mỗi ngày đều tiếp xúc thân thiết, năm rộng tháng dài, nhất định nảy sinh tình cảm.

      Cho dù bạn là cao thủ tình trường cũng vậy, bởi vì đây là thuộc về bản tính của con người, trừ phi bạn đặc biệt, có chút phải là người.

      Hứa Kiến Nghiệp từ thưởng thức dần dần phát triển thành thích Giản Trang, đây là xu hướng thể tránh khỏi, Giản Trang cũng đoán được. Về phần rốt cuộc Hứa Kiến Nghiệp thích mình bao nhiêu Giản Trang vẫn chưa biết được. Nhưng chỉ có điều có thể khẳng định, đó là: có thể sử dụng vết nứt giữa tình cảm tại của hai vợ chồng Hứa Kiến Nghiệp và Triệu Bội Bội mà từ đó chuẩn bị kế hoạch tốt.

      mạng có lưu hành câu rất hay: có chuyện phá tan được gia đình, chỉ có kẻ thứ ba biết nỗ lực.

      Giản Trang tranh giành được tình cảm của chồng dành cho mình, nhưng lại có thể noi theo Triệu Bội Bội, làm lại những gì ta làm để chia rẽ gia đình Lý Vận.

      Móng* của công trình từ từ được hoàn thiện, Hứa Kiến Nghiệp chỉ huy cả tổ nhân viên thiết kế lại càng thêm bận rộn, mỗi ngày đều phải đến công trường đo lường, lấy các số liệu, sau đó căn cứ vào các tình huống cụ thể ở thực tế mà tỉ mỉ chỉnh sửa lại bản thiết kế.

      *móng: Móng là trong những yếu tố quan trọng nhất cần được lưu ý khi xây dựng vì đó là nền tảng nâng đỡ và quyết định cho bền vững cho cả công trình.

      Cũng vì vậy, trong khoảng thời gian này, mấy ngày liên tiếp Hứa Kiến Nghiệp chưa về nhà. Vì vậy, có lần, Triệu Bội Bội nâng cái bụng bầu được 7 tháng ngồi ô tô đến thẳng công trường ồn ào tìm kiếm Hứa Kiến Nghiệp như bà điên. Sau đó, ta lại thấy Hứa Kiến Nghiệp và Giản Trang ở trong phòng cùng sửa đổi bản vẽ thiết kế rất thân mật, lửa giận mà Triệu Bội Bội nhẫn nhịn mấy tháng lập tức bộc phát. ta đen mặt nhìn chằm chằm Giản Trang trong giây lát, rồi sau đó chạy mấy bước đến trước mặt Giản Trang, cướp lấy bản thiết kế vừa được sửa xong trong tay , dùng móng vuốt của mình điên cuồng xé nát, rồi căm hận vứt thẳng đống giấy vụn vào khuôn mặt của Giản Trang.

      Khi đó ta còn mắng to: "Hồ ly tinh biết xấu hổ! Mày dám quyến rũ chồng tao!", những thứ đại loại như vậy.

      Giọng sắc nhọn của ta phát ra, dB còn lớn hơn loa siêu trầm*, ta vừa hét được câu, toàn thể mấy vị kỹ sư và nhân viên thiết kế trong phòng sát vách đều dễ dàng nghe được, sót từ, tất cả hào hứng chạy đến cửa phòng làm việc của Giản Trang và Hứa Kiến Nghiệp để xem kịch vui.

      *dB: đầy đủ là decibel, đại lượng đo cường độ thanh. Loại loa siêu trầm được sử dụng trong các gia đình thường có dB khoảng từ 80 - 90dB. Tai người bình thường chịu được mức dB lớn nhất là 125 dB (từ 105 dB trở lên tai có thể bị đau đớn).

      Ngay lúc đó, cần nhìn cũng biết là sắc mặt Hứa Kiến Nghiệp vô cùng khó coi, thư ký Thẩm Phương bên cạnh ta lập tức tay chân lanh lẹ đỡ Triệu Bội Bội ngồi xuống cái ghế trong phòng, sau đó đuổi mấy người quần chúng đến xem trò vui rồi đóng cửa lại, quay về góc phòng chờ Hứa Kiến Nghiệp dặn dò.

      Mặc dù đây là chuyện xảy ra đột ngột, nhưng Giản Trang cũng sớm ngờ tới, dự liệu mọi chi tiết, cho nên sắc mặt vẫn thay đổi, tâm lặng như nước, trở lại ngồi vào vị trí của mình, đưa tay chỉnh lại tóc mái trán bị Triệu Bội Bội làm rối, khuôn mặt dịu dàng trong sáng vẫn xinh đẹp như tuổi thanh xuân, lông mày tinh tế, làn da trắng noãn, sắc mặt bình tĩnh, nhìn về phía Triệu Bội Bội, khẽ mỉm cười: "Hứa phu nhân, hiểu lầm rồi. Tôi và Hứa xử lý chuyện công việc, công trình lần này cầu phải hoàn thành sớm, cho nên mấy ngày trước ấy phải ở lại công trình làm thêm giờ, hẳn là Hứa gọi điện thoại cho rồi, chắc là nhớ thôi."

      "Ít giả vờ biết cho tôi! cho rằng tôi biết, tại cũng giống như các trẻ tuổi, trong bụng tính toán điều gì đó chứ gì? cũng ỷ vào bản thân trẻ tuổi mà muốn đường tắt, cho rằng làm kẻ thứ ba chắc canh có vinh hoa phú quý sao? Tôi cho biết, phải ai cũng làm 'kẻ thứ ba' được! cho rằng chỉ dùng chút thủ đoạn học được từ ngôn tình hay trong sách là được sao? Thủ đoạn thấp kém như vậy, mau tỉnh lại , tôi dễ đối phó như tưởng đâu!"

      "Bội Bội!"

      Lời của Triệu Bội Bội còn chưa dứt, vốn còn muốn tiếp tục mắng Giản Trang thêm lúc nữa, lúc này người từ đầu đến cuối vẫn luôn im lặng là Hứa Kiến Nghiệp chợt bộc phát, quát ra tiếng, thái độ hung dữ căm tức nhìn Triệu Bội Bội:

      "Gần đây em nổi điên cái gì vậy? Em vẫn chưa sinh con mà mắc chứng trầm cảm sau khi sinh* rồi hả? phải với em là kỳ hạn của công trình lần này rất khẩn trương, phải bận rộn làm việc, thể trở về nhà rồi sao? Vì sao bây giờ em lại làm loạn như vậy? phải trước đây em rất dịu ngoan nghe lời sao? tại em nhìn lại dáng vẻ của mình ? Giống hệt như người đàn bà chanh chua ngoài đường, làm gì còn chút phong phạm của Hứa phu nhân chứ hả? Giản Trang em ấy vẫn chỉ là , chỉ coi trai mà thôi, nào có xấu xa như em nghĩ? kết hôn với em là cưới lần thứ hai rồi, chẳng lẽ em cho rằng còn có ý định kết hôn lần thứ ba nữa hả? hoài nghi rằng liệu có phải từ khi mang thai em cần làm gì, mỗi ngày ở nhà xem quá nhiều phim tình cảm luân lý gia đình nên mới biến thành như vậy. Còn nữa, đây là chỗ làm việc, công trường xây dựng có nhiều bụi đất, thích hợp cho phụ nữ có thai, về sau tốt nhất là em nên an tâm ở nhà chờ sinh , nếu em còn tiếp tục chạy tới đây cố tình gây , động tay động chân với người khác, đừng trách trực tiếp gọi bảo vệ lôi em ra ngoài!"

      *chứng trầm cảm sau khi sinh: trong những bệnh về tâm lý của phụ nữ, chiếm tỉ lệ khoảng 13% các bà mẹ sau khi sinh con.

      "Hứa Kiến Nghiệp! Tôi mang thai con của , thử gọi bảo vệ lôi tôi ra ngoài ? dám làm như vậy, chỉ sợ ngay cả mẹ còn đồng ý! Đừng quên, tại trong bụng tôi chính là con trai của , nếu dám vì con đĩ này mà động đến con trai tôi, nhất định tôi tìm mọi cách tống hai người vào tù!"

      Triệu Bội Bội cũng yếu thế, cơn giận và lượng lời của ta cùng nhau tăng vọt, đôi mắt hạnh xinh đẹp tràn ngập lửa hận, hung hăng trợn mắt nhìn Giản Trang cái, rồi lại đưa ánh mắt sắc bén như đao nhìn về phía Hứa Kiến Nghiệp, nghiến răng hăm dọa:

      "Hứa Kiến Nghiệp, tôi cũng cho biết, tôi và Lý Vận giống nhau! có thể dễ dàng ly hôn với ta là bởi vì ta có gia thế, dễ bắt nạt, thể đồng ý ly hôn. Nhưng muốn ly hôn với tôi có đơn giản như vậy đâu. Tôi và Lý Vận giống nhau, đừng quên chị tôi là Giám đốc cấp cao của Tập đoàn Đông Dương, cuộc hôn nhân giữa và tôi kết hôn còn có mặt là hôn nhân thương mại*, tập đoàn Đôn Hoàng của làm ăn tệ, nhưng dù sao cũng là công ty mới, căn cơ sâu, công ty chị tôi có thể sánh bằng, nhưng lại là công ty có uy tín lâu năm, nếu dám trở mặt với tôi, chính là kẻ thù của tập đoàn Đông Dương, đến lúc đó, công ty của còn có thể tham gia lĩnh vực bất động sản này được hay … Hừ! Điều này chưa ai có thể chắc canh!"

      *hôn nhân thương mại: cuộc hôn nhân nhằm mục đích vì kinh tế

      "Về phần …" Triệu Bội Bội chuyển ánh mắt dường như có thể xẻo miếng thịt thân người xuống sang phía Giản Trang, Triệu Bội Bội nghiêng đầu, nhếch môi cười lạnh, khẽ : " cũng chỉ là non nớt, chịu an phận làm phụ tá của Nguyễn Thiếu Dật, lại chạy tới đây mơ tưởng chồng tôi. Bản thân tôi cũng có thế lực gì to tát, nhưng người nhà tôi có thế lực! Trước khi chạy đến đây làm kẻ thứ ba, điều tra tốt lai lịch của vợ cả sao? Tôi cho biết, nếu như còn dám tiếp tục dây dưa bên cạnh chồng tôi, nhất định tôi khiến mất chén cơm!"

      "Cám ơn Hứa phu nhân có ý tốt nhắc nhở, tôi chú ý."

      Đối mặt với những lời châm chọc cảnh cáo ngừng của Triệu Bội Bội, Giản Trang có chút lay động, vẻ mặt hoàn toàn thay đổi, khóe miệng vẫn khẽ nhếch, cười cười nhìn Triệu Bội Bội y hệt Mẫu Dạ Xoa, nhàng :

      "Chỉ có điều, chén cơm của tôi, nằm tay , cũng nằm tay của tôi mà là tay Nguyễn tổng. Nhưng và Nguyễn tổng cũng chẳng có mối quan hệ gì. Hơn nữa, tập đoàn Đông Dương căn bản chọc nổi tập đoàn Hồng Thiên! Cho nên, chị vì chuyện của mà đắc tội với tập đoàn Hồng Thiên, muốn khiến tôi mất chén cơm cũng chẳng có cách nào. Dĩ nhiên, muốn chỉnh người có rất nhiều cách, chỉ cần có kiên trì, nhiều lần khuyên giải trước mặt Nguyễn tổng, chừng thành công, nhưng tiếc là… Nguyễn tổng thiếu tiền, chỉ thích duy nhất chính người đẹp. Chỉ là, với cơ thể của người phụ nữ mang thai như lúc này… cũng được coi là ‘mỹ nữ ma quỷ’. Cho nên, muốn khiến tôi mất chén cơm, độ khó của việc này tương đối lớn. Nhưng yên tâm, tôi tuyệt đối dây dưa bên cạnh Hứa. Tôi với Hứa chỉ là đồng nghiệp, quan hệ bạn bè, “ đời này có buổi tiệc nào tàn”, bạn bè thân đến mấy nữa cũng có lúc phải khác, dự án xây dựng lần nay vừa hoàn thành, đương nhiên tôi và ấy cũng ai về nhà nấy, tìm mẹ của mình, thể lúc nào cũng dính vào nhau. Ha ha… mà cũng có chỗ đúng, chúng tôi là người chứ phải tượng đất, làm sao có thể dính vào nhau được."

      ". . . . . . . . . . . . cũng biết ăn ! Hừ… đúng là loại ‘miệng lưỡi bén nhọn’."

      Vậy mà Triệu Bội Bội lại phản bác lại được lời của Giản Trang, nhất thời cứng họng, giọng nghẹn lại ở cổ họng, dừng lại lát mới lấy lại được giọng của mình. Hừ lạnh châm chọc tiếng, sau đó ta liền xoay người thẳng về phía cửa, rời . Triệu Bội Bội vốn tưởng rằng tài ăn của mình kém, tốc độ những lời ác độc lại nhanh, khiến cho ai cũng phải tự mình xấu hổ, lại được lời nào. Chỉ là ta ngờ Giản Trang lại còn hơn mình bậc, ra hết những lời ta nghĩ đến để phản bác lại ta. Tốc độ suy nghĩ của Giản Trang bén nhạy làm người ta líu lưỡi hít hà, nhất thời khiến cho ta biết phản bác như thế nào. ta biết “quân tử phải biết co biết duỗi”, yếu địch lại mạnh, mình ta phải đối thủ của Hứa Kiến Nghiệp và Giản Trang, nhường Giản Trang tanhg lần này, ta sảng khoái về nhà tìm chị thương lượng đối sách.

      Triệu Mẫn, chị Triệu Bội Bội, là trong những cổ đông cao cấp của tập đoàn Đông Dương. Mặc dù tốt nghiệp tiến sĩ, nhưng Triệu gia phải là danh môn vọng tộc, cũng phải là nhà giàu mới nổi. Triệu Mẫn mới chỉ là 30 tuổi, vẫn còn trẻ mà có được thành tựu như vậy ra toàn bộ là nhờ vào việc làm tình nhân được người ta bao nuôi, dựa dẫm vào người có quyền thế, đạp lên bậc thang mà mấy người đàn ông quyền thế bao nuôi làm cho, từng bước từng bước lên. Mặc dù tại Triệu Mẫn còn phải phụ thuộc vào đàn ông mà sống, nhưng cũng có bao nhiêu quyền thế, được làm cổ đông của tập đoàn Đông Dương cũng chỉ mới được 3, 4 năm.

      Chỉ là, bây giờ Triệu Mẫn có tiền là .

      Trở thành cổ đông của tập đoàn, số tiền hoa hồng mỗi năm ít nhất cũng khoảng ngàn vạn, mấy năm như vậy, tích cóp được tiền, tự nhiên cũng nhanh chóng trở thành người có tiền.

      Quyền thế Triệu Mẫn có bao nhiêu, nhưng số tiền ta có trong tay cũng nhiều hơn rất nhiều so với người bình thường.

      có quyền thế quan trọng, có tiền là được. Bởi vì: “có tiền mua tiên cũng được”!

      Triệu Mẫn lăn lộn xã hội và qua lại với đủ loại đàn ông trong nhiều năm, đương nhiên cũng là nhân vật hung ác. Triệu Mẫn với Triệu Bội Bội: Mặc dù thời cơ chưa chín muồi, nhưng ngày khám thai cũng gần tới, nếu để cho bà Hứa biết Triệu Bội Bội mang thai bị mắc chứng thần kinh bẩm sinh, địa vị của ta ở nhà họ Hứa gia chắc canh còn, phải thừa dịp trước lần khám thai tiếp theo, mau chóng diệt trừ đứa trong bụng, thuận tay vu oan giá họa, diệt trừ Giản Trang, người này có khả năng uy hiếp ta, cũng là người biết nội tình chuyện tại sao Lý Vận tự vẫn, hòn đá hạ hai con chim!

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 80: Vu oan giá họa (2)
      Editor: Yết Vạn Dương
      Betaer: Windchime + Maybe_i_love_you

      Buổi tối, về đến nhà.

      " làm mặt nạ sữa bò cho em, em thoa thử ."

      Trong phòng khách của nhà trọ, Giản Trang mệt mỏi vùi ở ghế sofa, hai đầu gối co lại, cúi đầu nhìn tài liệu công trình tay, đột nhiên Nguyễn Hàn Thành từ trong phòng bếp tới bên cạnh , đặt cái chén thủy tinh Hàn Quốc lên bàn trà , dùng giọng mát lạnh, giọng điệu vững vàng với .

      Nghe được giọng của , Giản Trang ngẩng đầu lên, cuối cùng chuyển chú ý sang chỗ khác, nhìn cái chén bàn trà, hiểu, hỏi: "Thoa lên sao? mà cũng biết làm mặt nạ à?"

      "Ừ." Nguyễn Hàn Thành ngồi ghế sofa kiểu Châu Âu bên cạnh Giản Trang, vuốt cằm, chuyện, chỉ gật đầu, kèm theo giọng mũi nóng lạnh, coi như là trả lời.

      Giản Trang lập tức vui vẻ, ngạc nhiên cầm chén sữa bò đu đủ mật ong thoa lên mặt, sau đó dời tầm mắt sang chỗ khác, nhìn Nguyễn Hàn Thành nhắm mắt nghỉ ngơi ở bên cạnh, ngạc nhiên hỏi: " phải là đàn ông à? Sao lại còn biết làm những thứ này? Quả sữa bò dưỡng da rất tốt nha. Chẳng lẽ là đàn ông trong quân đội như các , sau ngày dã ngoại huấn luyện tác chiến, cũng cảm thấy da dầm mưa dãi nắng bị tổn thương, nên cũng tự mình học cách chăm sóc da đấy chứ?"

      "Vừa học được hôm nay." Nguyễn Hàn Thành nhanh chóng trả lời, "Em có biết tại sao người đàn ông như lại học chăm sóc da ? Em cảm thấy đàn ông biết làm mặt nạ rất hiếm có đúng ? cũng cảm thấy em rất kỳ lạ, có người phụ nữ nào lại thích trang điểm, thích ăn diện chứ? Nhưng hết lần này đến lần khác em lại giống người khác bao giờ, cả ngày dùng mặt mộc chạy đến công trường làm cho cả người đầy bụi, hoàn cảnh nơi đó quá kém, dù có lười trang điểm cũng phải biết thoa kem chống nắng chứ? Ngược lại em tốt rồi, cái gì cũng dùng, phơi mặt mà ... Bây giờ nhìn nổi nữa! Em là , bây giờ màu da còn tệ hơn đàn ông như nữa! Em đúng là “đóa hoa hiếm thấy”! Coi như em quan tâm, cảm thấy như vậy là được rồi, nhưng người khác cho là như vậy. Hơn nữa... Nếu sau này mẹ em gả em cho , mà em lại biến thành người phụ nữ nông thôn đen đúa... Đến lúc đó người khó chịu đây. Em cứ coi như thực thêm điều trong hợp đồng, để tài liệu trong tay em xuống, chăm sóc da của mình chút ."

      "A... Hôm nay sao thế... Bình thường tôi cũng trang điểm mà, tại sao..." thấy có ý kiến lớn như vậy?

      Giản Trang nuốt nửa câu sau vào bụng, trong lòng thầm ngạc nhiên.

      trang điểm cũng phải là chuyện mới hai ngày, công việc bận rộn, cũng lười trang điểm. Hơn nữa lúc trước ở cạnh Nguyễn Thiếu Dật, vốn dĩ Nguyễn Thiếu Dật đối với an phận, thậm chí còn động chân động tay, nếu ăn mặc gọn gàng xinh đẹp, vẻ đẹp bắn ra bốn phía, đoán chừng Nguyễn Thiếu Dật kềm chế được khát vọng của cơ thể, nhào tới ăn luôn. Cho dù bây giờ ngày nào cũng tới công trường, bận bịu chút, nhưng chưa phơi nắng được hai tháng mà, da còn chưa kém tới mức như phụ nữ nông thôn, nhiều lắm chỉ là còn bóng loáng nhẵn nhụi như trước. Chẳng lẽ... Giản Trang nhấc mi, dè đặt liếc trộm Nguyễn Hàn Thành cái, thầm trong lòng: Cuối cùng cũng thấy đặc tính của đàn ông bình thường người Nguyễn Hàn Thành, dẫu sao đàn ông đều nhìn bằng 'thị giác của động vật', đều thích những thứ xinh đẹp mỹ lệ, bây giờ da thịt thô ráp, màu da đen xạm, nhất định là rất khó coi, là thiếu gia nhà giàu, phụ nữ quen biết đều là tiểu thư danh môn, người xinh đẹp người duyên dáng, mà mỗi ngày về nhà lại phải ở chung với 'Xấu phụ'* như , thị giác và tinh thần của hẳn chịu nổi, mới có thể...

      *Xấu phụ: người phụ nữ xấu xí.

      Giản Trang nghĩ tới đây, cẩn thận giấu suy nghĩ trong mắt, hơi híp mắt, cẩn thận nhìn Nguyễn Hàn Thành, ngu ngơ cười tiếng: " Xin lỗi nha, quả gần đây tôi có hơi lôi thôi, gọn gàng, tôi áy náy, vậy tôi ..." đưa hai tay ra, trực tiếp đặt lên cái chén bàn trà, tiếp tục cười , "Tôi nhận, cảm ơn nha. Sau này khi trở về nhà, tôi cố gắng giữ cho mình xinh đẹp." Cười ha hả, xong, Giản Trang ôm chén từ ghế sofa đứng lên về hướng phòng tắm.

      Thính giác của Nguyễn Hàn Thành hết sức nhạy bén, khi Giản Trang động vào chén bàn trà thủy tinh có cảm giác, hai mắt khép hờ lập tức mở ra, thẳng tắp nhìn về phía Giản Trang bước được bước, "Em đâu thế?"

      "... đắp mặt nạ." Giản Trang ngẩn ra, sau đó khó hiểu trả lời.

      Chẳng lẽ ôm cái chén mặt nạ tới phòng tắm giống thoa mặt nạ sao?

      " cần, để xuống ." Giọng lạnh lùng từ môi mỏng của Nguyễn Hàn Thành tự nhiên thốt ra.

      "..." Giản Trang hung hăng ôm cái chén, nụ cười còn sót lại mặt cũng đông cứng trong nháy mắt. Này, hai à, cố ý chơi tôi sao? Người kêu tôi thoa mặt nạ là , bây giờ kêu tôi bỏ xuống cũng là ... Gần đây cuộc sống của quá yên bình, cho nên lấy tôi ra làm thú vui có phải ?

      Mà bên kia, Nguyễn Hàn Thành ngồi ghế sofa, nhìn thấy mặt Giản Trang biến sắc, tự mình đứng lên qua chỗ Giản Trang, hơn nữa còn ra câu giống như ra lệnh: "Em ngồi xuống, nằm ghế sofa."

      " muốn làm gì?" Nghe câu này, Giản Trang càng thể buông cái chén trong tay xuống, ngược lại cầm chén chặt hơn chút.

      Nguyễn Hàn Thành giống như vô tình, như nghe hiểu ý của Giản Trang, từ từ tới bên cạnh Giản Trang. dựa vào càng gần, Giản Trang lại như chuột thấy mèo, sợ sệt lui về phía sau bước , lại như nhìn thấy Giản Trang sợ, tiếp tục ép tới gần, cho đến khi Giản Trang lui đến ghế sofa, gót chân dán chặt vào ghế, thể lui được nữa, thể làm gì khác hơn là giơ cao chén mặt nạ sữa bò lên ngực của mình, cố ý đặt ngang trước ngực mình, làm bộ đáng thương dùng chén ngăn cơ thể Nguyễn Hàn Thành, nhưng khoảng cách chỉ bằng cái chén ăn cơm mà thôi...

      Khoảng cách gần như vậy, Giản Trang gần như có thể cảm giác được hơi thở phái nam nóng bỏng, và mùi nước hoa hết sức dễ ngửi từ người , còn có... Hô hấp nóng rực phun ra lâu từ mũi , toàn bộ phả vào gò má của , làm hai má của kiềm chế được mà đỏ lên, hai má đỏ ửng mê người đáng , càng làm nổi bật vẻ luống cuống tay chân của .

      Cả phòng khách đột nhiên lâm vào trạng thái im lặng... Yên tĩnh trong chốc lát, lúc sau, phòng khách tĩnh lặng bị tiếng cười gượng của Giản Trang phá vỡ.

      " có thể... Cách xa tôi chút hay ?"

      Giản Trang dùng hai tay nâng chén, sau lưng có gì để chống đỡ, cả người lập tức nghiêng về phía sau, hai chân cố gắng bám vào nền gạch, vô cùng miễn cưỡng đứng trước mặt Nguyễn Hàn Thành, có chút sức, nhếch môi gượng cười nhìn Nguyễn Hàn Thành, đôi mắt vô cùng chân thành, " cảm thấy, mùa hè, hai người đứng quá gần, rất nóng sao?" Xin lỗi, chịu được bầu khí quỷ dị này, Nguyễn Hàn Thành cũng sắp áp lên người , cảm thấy Nguyễn Hàn Thành mình, thể khắc chế dục vọng trong lòng mà muốn động thủ, dẫu sao còn tình nhân cũ, mối tình đầu cũ, Tô Vi của vẫn chờ như ' năm ước hẹn', nhưng mà... Cho dù đúng là Nguyễn Hàn Thành có lý do gì để xuống tay với , cũng thể vừa ý , nhưng mà... Bầu khí làm cho người ta sợ hãi này, tình cảnh tràn đầy tình dục... Muốn nghĩ sai cũng khó!

      bị ép đến còn cách nào, trong tình thế cấp bách bừa ra được những lời này, tuy có gì đặc sắc, nhưng đối phó trước rồi hẵng .

      " nóng, chờ chút nữa mở máy điều hòa khí là tốt rồi. Bởi vì... rất nhanh em cảm thấy mát mẻ..." Nguyễn Hàn Thành rất cao, ngọc thụ lâm phong*, từ cao đưa mắt nhìn xuống, nhìn thẳng vào Giản Trang, ánh mắt thâm thúy của trực tiếp nhìn vào mắt , cánh môi lướt qua, cuối cùng nỡ nụ cười thần bí khó lường, " ra , muốn làm như vậy từ lâu rồi."

      * "Ngọc thụ lâm phong ", nghĩa là "cây ngọc đón gió". Người con trai có nét kiêu hùng, người con có nét kiêu sa được ví như cây ngọc, đứng trước gió mạnh mà hể bị đổ, lại càng đẹp hơn nữa. " Ngọc thụ lâm phong" trong tướng học là tướng quý.


      Làm?

      Làm gì?

      Muốn làm cái gì?

      Giản Trang bưng chén thủy tinh, thể kiềm chế, chấn động cái, cái chén trong tay thiếu chút nữa đổ... dùng hết sức nghĩ sang chuyện khác, thèm nghĩ đến mấy chuyện sắc tình hoang đường nữa...

      Chẳng lẽ hôm nay Nguyễn Hàn Thành bị động kinh? Sao lại ra những lời buồn nôn như vậy?

      Bỏ, bỏ, vừa rồi cũng gì. Giản Trang vội vàng xóa bỏ lời mặc niệm trong lòng, vừa rồi trong đầu tự chủ được mà tưởng tượng ra hai chữ 'Buồn nôn', ngay cả trong tiềm thức của cũng biết được những lời này... cần cũng biết hàm nghĩa, mà còn lừa mình dối người, tự an ủi mình... đáng buồn.

      Bầu khí vô cùng khẩn trương...

      Giản Trang tìm ra chủ đề có thể , rất muốn học tình tiết trong các Tiểu Bạch Văn* mạng, đột nhiên chỉ vào bệ cửa sổ bên ngoài , "Mau nhìn, có heo bay trời" sau đó bắt chước nữ chủ ngu ngốc, thừa dịp nam chủ nghiêng đầu phân tâm chú ý, đập 'vũ khí' cầm trong tay lên đầu nam chủ, thành công đánh ngất nam chủ, sau đó vui như điên khoe khoang mấy câu mình có võ công cái thế vô song, thông minh hơn người, sau đó tiêu sái khỏi...

      *Tiểu Bạch Văn: đại khái là thể loại truyện viết về mấy nữ chính dạng “Tiểu Bạch”, yếu đuối, có chút ngốc nghếch, đáng ,…

      Đáng tiếc, đời người phải là tiểu thuyết, so với tiểu thuyết càng đặc sắc hơn! Thể loại truyện này quả viết quá ngu ngốc... Chỉ số thông minh của Nguyễn Hàn Thành lại thấp, hơn nữa xuất thân còn là lính đặc chủng chuyên nghiệp... So bản lãnh đánh chết trong cú với ... Chính là tự tìm đường chết! tình nguyện lấy chén thủy tinh này đập vào gáy mình, chảy máu, còn có thể làm cho Nguyễn Hàn Thành vì phòng ngừa xảy ra án mạng mà từ bỏ hành động “bẩn thỉu”.

      Mà lúc này, khi Giản Trang lo lắng kinh hoảng, giật mình ngây ngô nhìn Nguyễn Hàn Thành, đồng thời lồng ngực cường tráng của Nguyễn Hàn Thành cũng ngừng 'tiến quân'. Cơ bắp của ràng, thân thể vô cùng cứng rắn ngừng đến gần, từng chút từng chút lấn ép Giản Trang, khoảng cách càng lúc càng gần...

      Giết người chết cách dứt khoát và nhanh chóng, còn loại tra tấn tâm linh và tinh thần này làm người ta rất đau khổ, Giản Trang bỗng nhiên biết khi vận dụng tâm lý học tra tấn ép cung cũng có thể chết người! Tình cảnh này, khác gì bị người ta dùng chiến thuật tâm lý ép cung...

      "... Rốt cuộc muốn làm gì?" Giản Trang có chút khóc ra nước mắt, thể nhịn được nữa, dứt khoát đẩy cái chén chặn giữa hai người ra, sợ chết đụng vào ngực Nguyễn Hàn Thành cái, khóc lóc om sòm giống như kêu la: "Có ai giày vò người khác như sao? lâu rồi chạm vào phụ nữ hay là thế nào, phải có Tô Vi sao, còn đánh chủ ý lên tôi làm gì? muốn làm mà tìm người trong lòng của ! Dù thế nào tôi cũng là đại tiểu thư nhà họ Giản, tôi có hứng thú làm thế thân giúp người khác phát tiết lửa dục!"

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 81:

      Editor: Lam (Daisy Miller)
      Beta: Puck

      Giản Trang trong cơn tức giận bị “sắc tình” của Nguyễn Hàn Thành làm cho thể chịu đựng được nữa, dưới tình thế cấp bách tùy ý buông thả (*) buột miệng ra những lời này.

      Nguyên gốc: Mã do cương (马由缰): tùy ý thả lỏng dây cương, để ngựa tự do tới. Đồng nghĩa với tự do tự tại, buông thả.

      Thế nhưng những lời này vừa mới ra khỏi miệng, Giản Trang lại hối hận, vội vàng bịt chặt miệng, kéo cái bát thủy tinh kia đến trước ngực mình, bát thủy tinh di chuyển về phía đầu , vô cùng khó khăn che đậy khuôn mặt nóng bỏng lên của .

      Mà Nguyễn Hàn Thành đứng trước mặt lại hề có chút phản ứng nào, hoàn toàn yên lặng như chết.

      Thoáng cái, vài phút trôi qua.

      Hai tay Giản Trang nâng bát thủy tinh vừa mệt vừa mỏi, ngay lúc ngờ vực dáng vẻ của , muốn chuyển bát thủy tinh khẽ liếc cái, đỉnh đầu đột nhiên vang lên chuỗi thanh tươi sáng vui vẻ, toàn bộ căn phòng đều vang vọng tiếng cười ha hả hùng hồn mạnh mẽ của Nguyễn Hàn Thành…!

      Giản Trang giật mình ngay tại chỗ, và Nguyễn Hàn Thành ở chung lâu như vậy, còn chưa từng thấy cười thành như vậy. Nghe tiếng cười to sảng khoái liên miên dứt kia, trong tiếng cười còn tràn đầy vui vẻ cùng với lực xuyên thấu kinh người, quả thực giống như thiếu nợ đặt mông lên khoản nợ đột nhiên phát mình trúng số độc đắc… Tiếng cười có sức cuốn hút tràn đầy này của Nguyễn Hàn Thành, gần như có thể dùng thành ngữ “Hoan thiên hỉ địa” (Vui mừng hớn hở) để hình dung.

      … Có cái gì buồn cười sao? Mặt Giản Trang chút biểu cảm nhìn Nguyễn Hàn Thành ôm bụng cười ha hả thôi, khuôn mặt thanh tú trong nháy mắt suy sụp xuống, đen như đít nồi.

      Nhìn bộ dạng cười ha hả của Nguyễn Hàn Thành, Giản Trang thoáng dời bát thủy tinh chắn trước mặt chút, lộ ra nửa bên mặt cùng ánh mắt khép hờ hung tợn trừng : “ cười cái gì?”

      “Ha ha ha… Ha ha ha… Ha ha ha… buồn cười…”

      Đáp lại Giản Trang, chỉ có tiếng cười vô cùng vô tận kia.

      cũng đừng cười đến chết nhé…” Nhìn Nguyễn Hàn Thành cười khóe mắt rịn ra ít nước mắt, mặt Giản Trang đỏ đến tận cổ, kìm nén lửa giận, lớn tiếng với .

      “Ha ha ha… Tôi mới nỡ chết đấy… Tôi còn phải tiếp tục sống để xem buồn cười như thế nào… quá buồn cười rồi…” Nguyễn Hàn Thành cười đến nỗi thở ra hơi, tay ôm bụng, tay vỗ ngực mình, cho bản thân dễ thở, kéo dài hồi lâu mới đè tiếng cười có thể là hung hăng ngang ngược kia xuống, gắng gượng nối liền hơi thở, để có thể chuyện trôi chảy, “Tôi vô cùng muốn biết trong đầu nghĩ gì, vừa rồi cái gì ý nhỉ… Cái gì mà ‘Tôi muốn làm cũng là làm người trong lòng , tôi có hứng thú làm người thay thế phát tiết dục vọng’, sao ra lời đó? Tôi có làm cái gì à? Trình độ hiểu lầm người khác của là đủ lớn đủ xa nha, chắc cho rằng… Tôi muốn gì đó với chứ?”

      “…” Hai má của Giản Trang lại đỏ lên tông, chỗ đỏ ửng của hai gò má lan rộng ra hết khuôn mặt, gương mặt đỏ thắm, rất giống mông khỉ trong truyền thuyết.

      “Chậc chậc…” Tiếng cười của Nguyễn Hàn Thành hoàn toàn dừng lại, nhưng gương mặt tuấn tú này vẫn còn dư lại ý cười lay động nơi khóe miệng, độ cong gợi lên nét trêu chọc thoáng qua, “ như thế nào cũng là thiên kim tiểu thư của nhà họ Giản, làm sao mà những lời vừa rồi, lại giống như nữ lưu manh thế? Lời khó nghe như thế, học từ đâu vậy? Trong gia giáo của nhà họ Giản chắc dạy những lời này chứ? Còn nữa… Hôm nay lần đầu tiên tôi biết lý do quan tâm tôi như vậy đó, bao lâu tôi đụng chạm vào phụ nữ lại có thể nắm cả được… , bao lâu tôi đụng chạm phụ nữ, bản thân tôi cũng ràng lắm, ôi chao, tò mò làm sao mà biết được.”

      “À đúng rồi, còn có… Cho dù tôi lại đói khát, cũng công khai xuống tay với … Loại cọp cái tính cách kiên cường như , nếu mà xuống tay với , tôi còn sợ cùng tôi làm đến đầu rơi máu chảy, vì loại chuyện này mà làm ra tai nạn chết người, vậy đáng rồi.” Mặc dù Nguyễn Hàn Thành tiếp tục cười ra tiếng, nhưng mà độ cong ở khóe môi càng càng lớn, đôi mắt đen như mực, tối tăm như biển liếc xéo Giản Trang ngượng ngùng đến cực điểm trước mặt , khóe miệng lướt lên càng vui vẻ hơn, càng móc thậm tệ hơn, “Tôi thấy thực làm ở công ty của Nguyễn Thiếu Dật lâu quá rồi, mưa dầm thấm đất, bị tính nết hoa hoa công tử kia của nó làm cho ngầm biến đổi rồi, ngay cả cũng học theo thói xấu, gia đình tốt, cả ngày ý nghĩ trong đầu lại là chuyện này…”

      “Tất cả điều này đều có thể trách tôi sao?” Gương mặt ngượng ngùng của Giản Trang lập tức từ đỏ biến thành xanh, lúc dáng vẻ ngượng ngùng này biến đổi, trở mặt lại là thái độ đứng đắn nghiêm túc, hai hàng lông mày nhíu lại, khóe mắt lạnh lùng nhìn , giọng điệu mơ hồ mang theo tức giận lớn tiếng : “ cũng nhìn xem vừa rồi làm cái gì. Chẳng biết tại sao để cho tôi làm mặt nạ dưỡng da, đợi tôi đứng lên chẳng hiểu ra sao lại để cho tôi bỏ xuống, lại còn mờ ám những gì ‘Tôi sớm muốn làm như vậy, đợi lát nữa là mát mẻ’ này. Nếu như tôi nghe đúng hiểu sai, đầu óc tôi bình thường rồi! Vừa rồi những mù mờ này, trừ khi là trẻ em tóc vàng mới nghe hiểu.”

      cũng hiểu lệch ý tứ của người khác quá rồi. Tôi ‘Tôi sớm muốn làm như vậy’ là tôi sớm muốn để cho làm mặt nạ dưỡng da rồi. Tôi chỉ khó hiểu, người con công trường phơi nắng thành như vậy, bản thân mỗi ngày lúc soi gương… nhìn ra trở nên xấu xí rồi sao? Tôi có lòng tốt làm mặt nạ cho là muốn cho chăm sóc làn da đáng thương của chút, thế mà sao… cần tôi , chính cũng biết, bình thường số lần dưỡng da của có thể đếm được đầu ngón tay, tôi gần như chưa từng trông thấy bôi đồ trang điểm gì đó, mặc dù nhan sắc đơn thuần cũng thuộc dạng xinh đẹp, nhưng ít nhất cũng phải bảo vệ làn da chút .” Lúc này Nguyễn Hàn Thành tỏ vẻ người bị hại, bên khóe môi chứa độ cong thu lại, đường nét cương nghị của khuôn mặt tuấn tú còn ý cười, đôi mắt đen mở to kia nhìn thẳng Giản Trang, khuôn mặt màu lúa mạch giống như che đậy tầng giận hờn tựa như nghiêm cẩn (nghiêm trang và cẩn thận), tuấn nhíu đôi chân mày, nhếch khóe miệng bắt đầu quở trách : “Tôi tốt bụng để cho đặt bát xuống, ý của tôi là tôi tới giúp đắp mặt nạ, nằm hưởng thụ là được rồi, mà còn bát tinh dầu mặt nạ này trước đó đặt trong tủ lạnh lạnh quá, đắp lên rất lạnh, cho nên tôi mới có thể đợi lát nữa là mát mẻ’, đảo ngược nha, nghĩ về tôi đến đâu? Chính tự ngẫm lại lời vừa rồi của chút …Tôi cũng muốn lặp lại lần nữa đâu! Hiếm khi tôi có lòng tốt bụng, nhìn ngược tôi thành phẩm chất ma quỷ rồi!”

      Giản Trang bất mãn phản bác, nhưng lời chỉ phun ra nửa, lúc đến phần sau liền có tiếng: “Nhưng … Những lời kia của …” khiến người ta hiểu lầm nhá…

      có thể hiểu lầm ý tứ của Nguyễn Hàn Thành sao? Lúc ở nhà cũ của nhà họ Nguyễn, Nguyễn Hàn Thành nửa dụ dỗ nửa lừa gạt nửa uy hiếp thân mật khăng khít chen chúc cùng giường cả buổi tối, sau khi mơ mơ màng màng ngủ được thời gian ngắn, trong lúc lờ mờ buồn ngủ cũng cảm giác được từng có đôi tay cường tráng khung xương cứng rắn da dẻ dẻo dai đặt qua eo của , ôm eo vô cùng thân mật lúc lâu, chờ giường từ từ lấy lại tinh thần, đôi mắt lim dim buồn ngủ muốn xoay người kiểm tra, đôi cánh tay vòng bên hông kia lập tức yên lặng tiếng động rút về, rời xa thân thể của .

      Lúc ấy biết người ôm mình là Nguyễn Hàn Thành, chẳng qua là lúc đó tình huống xấu hổ, vạch trần, hoàn toàn giả bộ tỏ vẻ biết.

      Nhưng thực tế ràng, cứ lấy kiểu tính cách tức là hận này của Nguyễn Hàn Thành, phải có cảm tình với người ta mới có thể gần gũi. Trước kia lúc trong lòng chỉ có Tô Vi, ở dưới mái hiên với quả là tương kính như tân (vợ chồng tôn trọng lẫn nhau), còn nhớ thời điểm lần đầu gặp mặt ký khế ước hôn nhân, thái độ của có thể là thù địch với , thái độ hề che giấu mà gia tăng khinh thường và miệt thị đó, là khắc họa chân chán ghét đối với người ta. Về sau dần dần ở chung và hiểu nhau hơn, cũng trải qua chút chuyện, thái độ của với mới dần chuyển biến tốt đẹp.

      tại lại chủ động giúp đắp mặt, đây là hành động phải vô cùng tin tưởng và thích mới có thể làm ra.

      Suy cho cùng và Tô Vi phải người của thế giới, có khả năng liên lạc thời gian dài, hơn nữa Tô Vi hiểu lầm khá sâu, lại có bạn trai trong lời đồn, mà thân mang trọng trách, thêm vào đó phải thường xuyên quân khu đảm nhiệm chức vụ, càng gặp được Tô Vi, chung đụng ít mà xa cách nhiều, bất kỳ tình cảm gì đều chịu được thời gian tàn phá, tình cảm sâu nặng cũng dần phai nhạt.

      Phần tình cảm này của Nguyễn Hàn Thành và Tô Vi có chỗ phai nhạt, đây cũng là chuyện sớm đoán trước.

      Chỉ có điều…

      Chỉ có điều, cẩn thận mấy cũng có sai sót. chỉ lo canh chừng Triệu Bội Bội, chỉ lo bỏ thời gian người Hứa Kiến Nghiệp, từ đầu đến cuối chú ý mặt này. Cũng nhìn đến quan hệ trở nên ấm áp và thân mật của bản thân với Nguyễn Hàn Thành. Mãi cho đến ngày đó chen chúc giường tại nhà cũ của nhà họ Nguyễn bị lén lút ôm, mới chậm chạp nhận thấy có thể Nguyễn Hàn Thành động tình với mình.

      Nhưng trái tim của ở nơi này, tình đều phải thứ bây giờ cần tìm.

      mới cố ý làm như thấy.

      Kể từ sau khi trở về nhà cũ, giống như thiếu niên trẻ tuổi ngây ngô làm rất nhiều việc ấu trĩ buồn cười, việc làm cho con vui lòng, thậm chí ngay lúc làm những việc này, chính cũng biết đây là để làm vui lòng người.

      Buổi tối mỗi ngày đều làm cơm nấu thức ăn ngon, quy củ đặt bàn cơm động đũa chờ tan làm, chính là vì để ăn cơm cùng . Chuyện này biết.

      Mỗi lần khổ sở chờ, từ trời sáng đợi đến trời tối, đợi đến đêm khuya đồ ăn đều lạnh, giận dỗi đổ hết đồ ăn làm xong , chuyện này cũng biết.

      biết công trường bão cát rất lớn, đổi toàn bộ sữa rửa mặt nhàng sảng khoái thành sữa rửa mặt sạch làm mềm dưỡng da đặt cái giá bên cạnh bồn trong phòng tắm, khăn mặt cũng đổi thành khăn mặt cotton nguyên chất, giảm bớt tổn thương lớn nhất cho làn da của . Chuyện này cũng biết.

      đợi về nhà được, lại lo lắng ở công trường ăn cơm đến nơi đến chốn, bản thân làm cơm trưa ngon lành ô tô đến công trường đưa cơm cho , chuyện này càng biết. Về sau, nhìn được, cố ý né tránh , để cho trợ lý dối rằng bận quá, rảnh rỗi, tránh gặp mặt Nguyễn Hàn Thành, Nguyễn Hàn Thành đành tức giận bỏ

      Nhưng mà, và Nguyễn Hàn Thành sống cùng chỗ hơn mấy tháng, làm sao có thể biết tính cách của Nguyễn Hàn Thành chứ?

      Tính cách của kiêu ngạo mạnh mẽ, khi đó ở cùng chỗ với Tô Vi, cũng cần phải bỏ dáng vẻ thiếu gia xuống lo lắng tốn sức lấy lòng Tô Vi.

      làm những chuyện này, đều là việc thời còn học sinh, những cậu nhóc theo đuổi nữ sinh kia mới có thể làm. giống như chưa từng theo đuổi nữ sinh, thủ đoạn theo đuổi phụ nữ bằng phần vạn Nguyễn Thiếu Dật, thậm chí có phần vụng về và quen…

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 82:

      Editor: beheonhoxinh
      Beta: Serena Nguyen

      Nếu cứ quan tâm đến ý tốt của nhất định làm tổn thương đến lòng tự tôn của , dựa vào tính cách bướng bỉnh, nhất định tức giận, nhất định phải dùng lời khắc nghiệt để tổn hại tới mới thôi.

      Nghĩ đến đây cảm thấy có lỗi với Nguyễn Hàn Thành vô cùng… xin lỗi vì cố tình xa lánh , cố tình chọc tức , để biết khó mà lùi, cũng xóa những tình cảm mới bắt đầu kia.

      Nhưng cũng cách nào khác, bị hôn nhân làm tổn thương quá sâu, trước khi có đủ thời gian để giảm xóc, thể mở rộng trái tim mình bắt đầu lần nữa.

      cũng rất tự tin, trải qua cuộc hôn nhân đau đớn và thê thảm như vậy, dễ dàng tin tưởng bất kỳ thứ gì. rất sợ, nếu như có ngày giao trái tim mình ra Nguyễn Hàn Thành, toàn tâm toàn ý mong đợi tình đó… Như vậy kết cục của có phải cũng dẫm lên vết xe đổ hay , hay thậm chí còn thảm hơn Lý Vận trước kia?

      Nguyễn Hàn Thành có lòng thương người.

      Mà Tô Vi đó....

      người ngốc nghếch trong tình , Tô Vi mười năm, và Tô Vi quen biết từ , là thanh mai trúc mã, lúc còn là 2 đứa trẻ vô tư... Có tình cảm nền tảng sâu nặng như vậy, cho dù bây giờ bọn họ hiểu lầm, lạnh nhạt nhau, nhưng nếu ngày Tô Vi có lòng, lộ ra chút mánh khóe chỉ cần dựa vào phần tình cảm quen biết từ , chừng Nguyễn Hàn Thành cũng có thể nối lại tình xưa… Nhưng nếu lúc đó Nguyễn Hàn Thành, bị đặt trong cục diện lúng túng như vậy, Nguyễn Hàn Thành biết đặt ở đâu? Lấy mặt mũi gì để nhìn cuộc sống?

      lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Vết xe đổ trong cuộc hôn nhân trước vẫn luôn nhắc nhở , về mặt tình cảm, cho dù như thế nào cũng được quá tin người.

      ra... cho cùng cũng có tự tin. Mà nguyên nhân của tự tin này sinh ra trong lòng khi thất vọng trong cuộc hôn nhân trước, chỉ cần Triệu Bội Bội còn tồn tại ngày, chỉ cần Hứa Kiến Nghiệp còn sống trong khung cảnh mà ta mong muốn ngày thể loại bỏ cái bóng ma ám ảnh này.

      Ít nhất, trong chuyện tình cảm, trước khi chưa thể chấm dứt chuyện cũ, bao giờ bắt đầu tình cảm mới.

      Lần này nhất định phải sống khác với Lý Vận trước kia, nếu phí phạm cơ hội tốt mà thượng đế dành cho .

      Câu sau bị Giản Trang im lặng nuốt xuống bụng, cúi đầu, lặng lẽ cầm chén thủy tinh trở lại ngồi ghế sofa, cũng nhìn gương mặt của Nguyễn Hàn Thành, dám đối mặt với đôi mắt thâm thúy yếu ớt phát ra ánh sáng chờ mong, buồn bực lên tiếng, đột nhiên lấy tay cho vào trong chén lấy ra chút sữa trắng, bắt đầu xoa lên khuôn mặt làm mặt nạ, tỏ thái độ của mình lúc này.

      Đáp lại được chỉ có thể trốn tránh, đó là lựa chọn tốt nhất.

      Trong lúc đó, khi xoa mặt nạ lên khắp khuôn mặt loáng thoáng nghe thấy tiếng Nguyễn Hàn Thành kêu lên: “Em làm gì vậy? Làm gì có người nào lại thoa mặt nạ như vậy chứ?! để bôi giúp em mà…”

      Vài ngày sau. . . . . .

      Dưới kiên trì và cố gắng hàng đêm của Nguyễn Hàn Thành, khuôn mặt bị ánh mặt trời gió cát tàn phá đến tiều tụy vàng khè của Giản Trang như gặp được kỳ tích khôi phục lại vẻ căng mịn, sáng ngời.

      Nguyễn Hàn Thành ngày trước vốn dĩ hiểu cái gì là kiến thức làm chồng ( cái này nhờ bạn giúp với, nó ghi là “hộ phu kiến thức”), nhưng kể từ khi màu da của Giản Trang chuyển biến tốt, liền bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu những kỷ xảo cũng như kiến thức của phương diện này.

      Tự mình làm những loại mặt nạ dưỡng da từ thiên nhiên, từ mặt nạ dâu tây sữa đến mặt nạ dưa chuột, những lúc có thời gian rảnh rỗi, đều thử làm mỗi thứ ít, bởi vì lo lắng mình biết điều chỉnh tỷ lệ, ảnh hưởng tới hiệu quả của mặt nạ nên còn dùng mặt mình lặng lẽ thử thí nghiệm với loại mặt nạ mới, kiểm tra công hiệu của nó.

      Sau khi thử vòng, phát mặt nạ dưỡng da bằng sữa tươi có công dụng trắng, đẹp non da, buổi tối mới đem về cho Giản Trang sử dụng lần đầu. Sau hôm đắp mặt nạ, làn da của Giản Trang liền khôi phục vẻ hồng nhuận sáng bóng, quả có hiệu quả.

      Nguyễn Hàn Thành nhìn thấy những loại mặt nạ dưỡng da này có thể cải thiện cho làn da lập tức đến trung tâm chuyên buôn bán những loại mỹ phẩm hạng sang mua bộ mỹ phẩm dưỡng da về. Từ bút kẻ mắt tới sữa rửa mặt, tất cả đều có hết. Sau khi mua hết tất cả những sản phẩm dưỡng da này liền đem về đặt hết lên bàn trang điểm trong phòng ngủ cho Giản Trang, vừa đủ che hết cả cái bàn.

      Giản Trang đứng ở trước gương trang điểm đếm hết những lọ thủy tinh tinh xảo được đặt bàn lượt, có tới hơn 300 bình!!

      Chỉ nhìn nhãn hiệu có tới 50 hãng khác nhau!!

      Tất cả những thứ này phải tốn bao nhiêu tiền đây? Đừng mất bao nhiêu tiền để mua, ở đây thậm chí còn có vài sản phẩm là loại hàng độc quyền, chỉ cần nghĩ tới việc liên hệ những nhà phân phối độc quyền đó để mua hàng cũng phải tốn thời gian và công sức cả ngày mới làm được.

      Những thứ mỹ phẩm này gom lại với nhau còn nhiều hơn số mỹ phẩm mà dùng ở đời trước.

      Liếc mắt nhìn cũng có thể xem hết nhưng nếu dùng, dùng đến lúc nào mới hết đây?

      Giản Trang đau lòng với số tiền kia nhưng Nguyễn Hàn Thành lại chẳng hề để ý, tùy tiện mua chiếc xe việt dã hạng nhất ít nhất cũng tốn 50 - 60 vạn nhân dân tệ, cộng những bình bình lọ lọ mỹ phẩm này lại cũng đắt bằng chiếc xe của , huống chi nhà họ Nguyễn rất có tiền, cũng cảm thấy có gì.

      Mà Giản Trang xuất thân từ gia đình cùng khổ, trước khi kết hôn gặp khó khăn trong cuộc, kết hôn xong vì Hứa Kiến Nghiệp càng tiết kiệm hơn, đừng bộ trang điểm hạng sang, cho dù là chai cũng phải nghĩ ngợi lâu, cắn răng mà chi tiền.

      Bây giờ nhìn những thứ sang trọng này ở khắp mọi nơi, bỗng chốc hoa mắt với tất cả các bình, nội tâm của ngũ vị tạp trần, mừng rỡ, kinh ngạc, khổ sở, tức giận, các loại cảm xúc cùng nhau từ nội tâm xông ra. Làm gì có người nào thích trang điểm, người phụ nữ, thấy nhiều loại mỹ phẩm thuộc về mình như vậy cũng cực kỳ vui vẻ, nhưng dù thế cũng thể đau lòng với số tiền này. Dù muốn mua mua 1, 2 hãng là được rồi, làm gì mua tới hơn 50 hãng chứ, ăn no có việc gì làm sao?!

      Nhưng đợi tìm Nguyễn Hàn Thành giảng dạy về chuyện lãng phí tiền lại bị Nguyễn Hàn Thành kéo ngồi lên ghế, làm bộ dạng muốn xoa bóp khuôn mặt…

      thể . . . . . . Trải qua tuần này, tay nghề của Nguyễn Hàn Thành tăng lên ít…

      Nguyễn Hàn Thành chính là người miệng mạnh, còn cực kỳ ác độc, lúc nào cũng kể lễ, cho dù là lúc đắp mặt nạ cũng ở ngoài miệng quở trách tay chân vụng về, giống phụ nữ, hiểu được quý trọng mặt của mình. . . . . . Tên Nguyễn Hàn Thành đáng giận này, là từ đầu tới cuối cũng thay đổi, giống hệt như lần đầu gặp nhau, thích trêu cợt, khi dễ .

      Nhưng hiểu tâm ý của .

      Làm sao có thể nhìn ra tâm tư của chứ? Chỉ cần thoáng dụng tâm nhìn thấy nghiêm túc, cẩn thận tới mức nào mỗi khi có chuyện gì liên quan đến .

      người đàn ông cho tới bây giờ còn biết mặt nạ dưỡng da là gi, người đàn ông sống trong quân đội, ý chí kiên nghị chỉ biết múa đao dùng súng, vì mặt của mà trong thời gian nửa tháng ngắn ngủn trở thành chuyên gia cố vấn trang điểm chuyên nghiệp.

      Miệng lúc nào cũng thích cứng, chưa từng gặp qua người phụ nữ nào giống phụ nữ như , biết quý trọng mặt mình nhưng thực tế là sợ khổ cực, sợ mệt nhọc, thương thể chăm sóc cho thân thể mình.

      ra Nguyễn Hàn Thành cũng phải là người đàn ông phức tạp, ít nhất trong mắt là thế.

      Đáng tiếc, thể đáp lại tấm lòng của được.

      Ít nhất, tại thể.

      Đến khi giải quyết xong tất cả mọi chuyện, tất cả thù hận đều chấm dứt, đợi đến khi những chuyện này kết thúc hoàn toàn, đợi đến khi bỏ qua lo lắng, có thể lần nữa, chỉ cần đến lúc đó Nguyễn Hàn Thành vẫn còn phần tâm ý này nhất định tiếp nhận tất cả, chân thành, quý trọng đối mặt với .

      Mặc kệ từng bị tổn thương lớn đến chừng nào cũng thể đem nó làm lý do để chúng ta buông tha hy vọng.

      Đối mặt tình , cũng là như thế.

      *

      Thứ hai, giờ nghỉ trưa.

      Mới vừa ăn cơm trưa xong, Giản Trang chuẩn bị tới bộ phận thiết kế của công ty Đôn Hoàng chọn vài người đến khu Đông Thành để chọn vật liệu xây dựng. Lúc ô-tô chạy ngang qua trung tâm thành phố điện thoại trong túi quần Giản Trang đột nhiên rung mạnh, sau đó tiếng hát từ điện thoại truyền ra, có người gọi cho .

      nhìn điện thoại, là dãy số lạ.

      Từ sau khi trở thành người phụ trách công trình, công việc mỗi ngày của đều rất phong phú, từ việc cung ứng vật tư, đội kiến trúc, nhà vẽ các kiểu, điện thoại reo liên tục ngừng, thỉnh thoảng còn phải tạm dừng cuộc chuyện với người này để có thể chuyện với người khác.

      suy nghĩ nhiều, cầm điện thoại lên lưu loát nhấn nút trả lời màn hình cảm ứng.

      "Xin chào, , tôi là người phụ trách tài chính thuộc bộ giám đốc Giản Trang, xin hỏi tôi chuyện với ai vậy?”

      Điện thoại nối thông, Giản Trang theo thói quen nghề nghiệp lễ phép chào trước, bắt đầu hỏi thăm theo trình tự ở công ty.

      Đầu bên kia điện thoại cũng gấp chuyện, ở bên kia giọng cười yếu ớt mấy tiếng, tiếng cười kiều mỵ xuyên qua ống nghe ràng truyền đến tai của Giản Trang, chờ tới khi giọng cười như chuông bạc kia ngừng lại, tiếng khiêu khích, khinh miệt của Triệu Bội Bội mới từ từ vang lên: “Mấy ngày thấy, Giản tiểu thư lâu gặp? Chúng ta cũng gặp nhau ít lần, hẳn còn nhớ giọng của tôi. Hôm nay tôi có chuyện muốn hẹn ra ngoài chút, vừa đúng lúc bây giờ là thời gian nghỉ trưa, nhất định cũng có thời gian nghỉ ngơi nhỉ, vậy hẹn gặp ở quảng trường của trung tâm thương mại Bắc Quốc , tôi ở đó chờ . Nếu như tới chỗ theo lời của tôi cũng đừng trách buổi chiều tôi mang người tới công trình gây chuyện, đối với tôi chuyện này cũng sao, nhưng mà thể nhỉ, nếu làm công trình bị chậm tiến độ biết như thế nào. yên tâm , tôi chỉ với mấy câu thôi, làm trễ nải thời gian của . Chắc hẳn cũng nhận ra tôi phải là người phụ nữ dễ chọc chứ, đừng để tôi phải dùng những thủ đoạn chanh chua hạ đẳng với . Bây giờ là 12h30, còn chút thời gian để tới đây đấy...”

      Sau khi hơi dài, bên kia liền vọng tới tiếng cúp máy, trong ống nghe điện thoại di động yên tĩnh còn chút thanh.

      . . . . . .

      Hơn 20 phút sau, Giản Trang đúng giờ tới điểm hẹn, đứng giữa trong những khu trung tâm mua sắm phồn hoa nhất, quảng trường thương mại Bắc Quốc.

      Xuống xe taxi, Giản Trang ở bên phải quảng trường được lát đá cẩm thạch, vừa ngước mắt lên liền nhìn thấy Triệu Bội Bội đứng ở phía kia, cao xấp xỉ bằng , ngăn nắp, chỉnh tề, mặc bộ áo cánh dơi màu xanh dương mang theo phong cách , cầm chiếc ô xanh trong tay để che nắng, đứng ở dưới bóng cây ở quảng trường, mỉm cười nhìn .

      " tìm tôi là muốn chuyện gì?” Giản Trang nhìn thấy Triệu Bội Bội cũng lười lời khách sáo, trực tiếp tới trước mặt ta hỏi thẳng.

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 83:

      Editor: Hijushima
      Beta: Serena Nguyen

      Trung tâm thương mại Bắc Quốc, quảng trường phía Tây.

      Quảng trường phủ kín đá hoa cương cẩm thạch màu đen chiếm diện tích quá lớn, nhưng trong này luôn luôn rất náo nhiệt. vòng xung quanh quảng trường mấy trăm mét vuông này đều là quán trà, quán nước giải khát, các loại quán ăn vặt, nhân viên làm ở các công ty xung quanh cũng tới chỗ này ăn cơm nghỉ ngơi trong thời gian nghỉ trưa.

      Bây giờ là giờ nghỉ trưa, các quán ăn vặt quán nước giải khát xung quanh quảng trường ngồi đầy người. Cũng có ít người ngồi dưới bóng mát bên ngoài cửa tiệm, được gió mát thổi phơ phất, hưởng thụ thời gian sau giữa trưa.

      Giản Trang xuống xe ở chỗ cách Triệu Bội Bội chỉ khoảng mười mấy mét, Giản Trang bước lên trước mấy bước lớn tới bên người Triệu Bội Bội, lúc khoảng cách còn khoảng 5 mét dừng bước lại, từ xa nhìn Triệu Bội Bội mặc bộ đồ thoải mái theo phong cách , hỏi thẳng vào vấn đề, đuôi lông mày nhíu nhíu, khóe môi vẽ ra đường cong như có như , vẻ mặt cười như cười nhìn , chờ câu trả lời của .

      Lúc này, bụng của Triệu Bội Bội lớn gần bảy tháng, bụng càng lớn hơn so với lúc trước, rất cao, giống như là nhét quả dưa hấu vào trong bụng. Mà ta là người phụ nữ rất vẻ bề ngoài của bản thân, cho dù là vào lúc này, thường thức về cách ăn mặc vẫn lui bước, áo cánh dơi rộng rãi lưu hành hoàn mỹ che đậy vòng eo trở nên tròn trịa của ta, màu sắc và kiểu hình kim cương khảm cổ áo màu xanh dương nhạt cũng rất thích hợp với phong cách giờ của ta.

      Cho dù là gần tới ngày sinh, cũng lôi thôi tùy ý giống những phụ nữ có thai khác, ngược lại còn chú trọng ăn mặc của bản thân cách tỉ mỉ hơn, mặc dù trong thời gian mang thai thích hợp dùng mỹ phẩm trang điểm, nhưng ta vẫn tô son, vẽ lông mày, thoa lớp phấn .

      Có lẽ là cực kỳ sợ mặt mình bởi vì hoóc-môn trong thời gian mang thai ổn định mà nổi ban, cho nên dù đứng ở dưới bóng cây hợp hoan mà vẫn còn cầm cây dù màu tím để che nắng.

      Bây giờ là mùa hoa hợp hoan nở rộ, trong cành lá tươi tốt của cây hợp hoan lộ ra vô số sắc hồng phấn xinh đẹp đáng , hình dạng của hoa hợp hoan giống như mào gà, hoa hợp hoan tầng tầng lớp lớp nhô đầu ra từ những tán cây, gió phất qua cái, hoa hợp hoan mềm mại nõn nà đung đưa giữa những chiếc lá cây xanh biếc, giống như thiếu nữ thướt tha mới lớn, nở nụ cười xấu hổ.

      Phong cảnh rất đẹp. Ý cảnh tươi mới biết mấy.

      Tình cảnh này khiến Giản Trang khỏi thở dài cảm thán trong lòng, chỉ tiếc. . . . . . Người phụ nữ đứng dưới cảnh đẹp trước mắt này, ràng phá hoại phong cảnh xinh đẹp đó.

      Triệu Bội Bội nghĩ đằng nẻo, lòng dạ đa nghi, thủ đoạn ác độc. . . . . . Những thứ này phải chưa lĩnh giáo qua, cũng phải chưa từng chịu thua thiệt từ phương diện này, làm sao có thể giống như kẻ ngu, ta đến mình kiêng dè chút nào tùy tiện tới đây ngay? Từ sau khi nhận được cú điện thoại này, xốc lại trăm phần trăm tinh thần, hề có giây nào là tập trung lực chú ý ở mức độ cao, ngay cả bây giờ, lúc chuyện, cũng rất cẩn thận duy trì khoảng cách năm mét, tầm mắt cũng chăm chú nhìn Triệu Bội Bội, chỉ sợ làm ra chuyện gì mờ ám, "ném đá dấu tay" đổ chuyện xấu lên đầu của .

      Trong biết bao nhiêu tiểu thuyết, phim truyền hình, lúc nữ phụ sắp sinh non đều kéo nữ chính đến bên người, sau đó nhân lúc nữ chính cẩn thận cái đổ tội chuyện sinh non lên người nữ chính, là bị "đẩy", trong những đoạn thường thấy được sử dụng trong tiểu thuyết: Nữ phụ chuyện với nữ chính ở giữa cầu thang, nữ phụ tới cạnh bậc thang, xảy ra tranh chấp với nữ chính, nữ chính chuyện cho ràng, muốn kéo nữ phụ nữ phụ vạn năng sử dụng ra chiêu "cách ngọn núi đánh chết trâu" rất thần kỳ, khi tay nữ chính còn chưa đụng trúng bản thân, hoặc là mới vừa đụng phải bản thân, bản thân ngay lập tức hoa lệ từ cầu thang té lăn xuống. . . . . . Rất tốt, đổ tội thành công, chồng trước vung tay đối với nữ chính, tiểu tam thành công lên chức! (Kể ra chiêu này cũng có thể là kinh điển, như từng xuất trong tác phẩm《 Ly hôn 》của tác giả nổi tiếng, và trong vở kịch 《 Tình muộn giữa ngày hè 》nổi tiếng).

      Rất khéo là . . . . . Hai quyển sách này Giản Trang đều từng đọc qua. . . . . .

      Cho nên mấy chiêu này có hiệu quả đối với Giản Trang, Giản Trang có đề phòng, cứ là cầu thang, bậc thang gì gì đó, đều !

      Muốn cứ thoải mái đứng ở chỗ này ràng. lười phải đối phó với những tính toán nhặt kia, cũng có lòng dạ nào chơi cái trò chơi gọi là trạch đấu với Triệu Bội Bội.

      Triệu Bội Bội gọi đến đây chuyện, biết nếu đến chắc chắn có chuyện gì tốt. Nhưng nếu đến, vậy biết Triệu Bội Bội còn muốn gây ra chuyện gì.

      Phía trước Triệu Bội Bội là người rất biết mưu tính, cũng rất mạnh mẽ, nếu ta tính toán xong nhất định làm ngay, hơn nữa nhất định phải đạt được mục tiêu như trong kế hoạch của ta vậy. Tư duy logic của kẻ xấu là, làm theo lời tôi , vậy tôi cũng biết tôi làm ra chuyện gì. . . . . .

      Như những lời uy hiếp mơ hồ của Triệu Bội Bội trong điện thoại đó, cũng chỉ là .

      ra trắng ra phải là, nếu hôm nay đến nơi hẹn để chuyện với Triệu Bội Bội, Triệu Bội Bội cũng chọn thủ đoạn khác dùng những phương thức khác tiếp tục quấy rầy .

      So sánh với những chuyện biết hơn nữa có cách nào dự đoán kia, vẫn thích chuyện đơn giản trực tiếp hơn. Binh đến tướng chặn, hẳn là người cực đoan hiếu thắng, nhưng cho tới bây giờ phải là người mềm yếu nhẫn.

      Có câu cú mèo vào nhà, có việc chẳng đến.

      Triệu Bội Bội cũng như thế, nếu như có chuyện gì muốn làm, chỉ sợ ta cũng gọi điện thoại cho . Còn , cho dù biết tới cũng có chuyện gì tốt, cũng phải tới đây gặp qua ta, rất muốn xem thử, ta có thể giở trò gì, lùi bước mà cho dù thể hoàn toàn đoán ra kế hoạch của ta, ít nhất cũng có thể chuẩn bị tâm lý đầy đủ để ứng đối.

      Thời gian im hơi lặng tiếng trôi qua, im lặng lúc lâu, Triệu Bội Bội mím chặt môi thu cây dù cầm trong tay lại, bỏ vào túi xách mang theo người.

      có dù che nắng che giấu, cả khuôn mặt tươi đẹp và thái độ mặt Triệu Bội Bội đều bị phơi bày dưới ánh sáng, có ánh sáng chiếu vào, nét mặt của ta trở nên ràng hơn nhiều.

      Cất xong dù che nắng, hình như Triệu Bội Bội cũng còn để ý đến những tia nắng xuyên qua tán lá cây hợp hoan chiếu xuống nữa, gò má được thoa lớp phấn mỏng hoàn toàn có thể gọi là trắng nõn mịn màng, có điều. . . . . . khuôn mặt xinh đẹp bày ra vẻ mặt chán ghét, đôi lông mày vẽ màu rám nắng đậm dài mảnh nhíu chặt lại với nhau, khóe môi đỏ mọng nhếch lên, phảng phất giống như cười lạnh, giọng điệu trong miệng cũng phải rất tốt, lười biếng trả lời câu hỏi vừa rồi của Giản Trang: "Câu này rất thú vị, phải lúc tôi gọi tới cũng với rằng muốn chuyện với chút sao? Còn có thể làm được gì? cảm thấy tôi làm gì? Chẳng lẽ người phụ nữ bụng bự như tôi còn có thể ăn tươi ?"

      " vẫn luôn biết chuyện như vậy, mỏ nhọn răng sắc, trước giờ đều tha cho người khác. Chuyện vô lý đến mấy, vừa là thành đúng lý hợp tình ngay. Tôi cũng chỉ là thuận miệng hỏi câu, ít nhất tôi cũng đến chỗ hẹn rồi, cũng nên biết cuối cùng hẹn tôi ra vì đề tài gì hoặc là vì chuyện gì, câu hỏi bình thường mà thôi, Hứa phu nhân. . . . . . quá nhạy cảm." Giản Trang vẫn giữ vững vẻ mặt bình tĩnh như khi mới tới, nét mặt như cười như , sao lúc trước, khi còn làm bạn thân với ta, lại phát miệng người này như được bôi mật, khẩu phật tâm xà vậy nhỉ?

      "Giống nhau thôi, cũng suy nghĩ nhiều quá. Tôi cũng chỉ đùa với chút, lại nghiêm túc với tôi rồi." Triệu Bội Bội như là nghe được chuyện cười, mặt mày hớn hở tươi cười càng vui vẻ hơn, đồng thời nhấc năm ngón tay vẽ móng màu xanh nhạt, hết sức mềm mại che lại nụ cười cay nghiệt bên môi, tiếng mềm mại, nhưng giọng điệu đùa cợt : "Tôi còn tưởng rằng có thể chịu đựng được mấy lời đùa này chứ, ngờ cũng chỉ có chút tài nghệ này, biết lúc đàn ông và phụ nữ sống chung chỗ với nhau, thích nhất là chuyện đồi trụy sao? chỉ có như vậy, cũng chỉ có thể miễn cưỡng ứng phó với người đàn ông quá thô tục như Hứa Kiến Nghiệp mà thôi. ra tôi cũng cho biết vậy, lần này tôi tìm tới chuyện, chính là muốn về vấn đề quan hệ giữa và chồng tôi. cần bao nhiêu tiền mới chịu chủ động rời ? 50 vạn có đủ ? Đối với viên chức trong công ty như , 50 vạn chắc chắn là đủ rồi, có thể dùng số tiền đó rời khỏi Hoa Trung, đến thành phố khác phát triển cho tốt."

      "Chỉ 50 vạn? 50 vạn là có thể bán đứt tương lai của tôi ở thành phố Hoa Trung, để tôi đến thành phố khác lập nghiệp từ hai bàn tay trắng?" Giản Trang mở to mắt, nhún nhún vai với Triệu Bội Bội, làm ra dáng vẻ như thể tin.1

      Triệu Bội Bội vừa nhìn thấy thái độ Giản Trang như vậy, nhịn được hé miệng bật ra tiếng cười lạnh khinh bỉ: "Ha hả. . . . . ." Đây chắc chắn là tiếng cười phát ra cách lòng ý, phải phát ra từ trong miệng, mà là từ trong ngực và cổ họng hợp lại, đồng loạt phát ra tiếng cười nhạo từ sâu trong cơ thể. Sau khi ta cười lạnh tiếng ngắn ngủi, đầu cũng theo đó mà nghiêng về hướng quốc lộ xe cộ tấp nập phía dưới vỉa hè, nghiêng mắt liếc Giản Trang, chút khách khí : " đúng là quá đề cao mình, 50 vạn mà còn cảm thấy chưa đủ sao? 50 vạn, chỉ bằng việc kiếm tiền lương tháng hơn 3000 trong công ty kia, cũng phải kiếm suốt mười năm rồi! Có 50 vạn cho , cũng tệ rồi, còn muốn bao nhiêu? cho rằng quan hệ giữa và chồng tôi cực kỳ tốt? Hai người lên giường rồi sao? ta ngủ với mấy lần? Làm cho cao trào mấy lần? Tôi đoán với quan hệ nay của hai người chắc là còn chưa lên giường nhỉ? Được rồi, cho dù ta ăn nằm với rồi, phải làm thế nào đây? cho rằng có thể giống như tôi, đạp lên đầu vợ trước để làm vợ chính thức sao? Hứa Kiến Nghiệp có trăng hoa hơn nữa cũng là tổng giám đốc của công ty, ta từng ly hôn để lấy kẻ thứ ba, thể nào lại tiếp tục ly hôn tôi để kết hôn với ! muốn học theo cách của tôi, chắc chắn là thể thực được."

      "Mọi người đều là phụ nữ, phụ nữ tội gì làm khó phụ nữ? Tuổi của cũng cách tôi bao nhiêu, ý đồ của , tôi hiểu. . . . . . Nhưng mà, mục tiêu mà lựa chọn, ta lấy , cũng có khả năng ly hôn với tôi, nếu như tôi là , tôi cầm 50 vạn tìm mục tiêu mới, đàn ông thành đạt tuổi trẻ tài cao như Hứa Kiến Nghiệp còn có rất nhiều, Thượng Hải, Bắc Quảng Châu còn có rất nhiều ông tổng muốn bao dưỡng phụ nữ, chừng còn có thể câu được người đàn ông còn tốt hơn Hứa Kiến Nghiệp, còn có thể lên làm bà chủ nhà giàu đó. Đừng có rằng và Hứa Kiến Nghiệp chỉ là quan hệ bạn bè đồng nghiệp, lời này trước mặt ta còn được, đừng chơi trò này với tôi! Nếu tôi nhìn ra hai người có mờ ám, đúng là hai năm làm tiểu tam là làm !"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :