1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quân Cưới - Đệ Tứ Cá Bình Quả L (73c Full đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 72: Ngoại Truyện Cao Mẫn.

      Tôi tên là Cao Mẫn, mọi người đều biết tôi là đại tiểu thư của Cao gia. Ha ha? Đại tiểu thư của Cao gia? Nghe cao sang, thực tế cũng chỉ là đứa bé làm hại mẹ ruột khó sinh mà qua đời, nên bị cha ghét bỏ, quan tâm!

      Từ đến lớn, cha đều cho phép tôi tổ chức sinh nhật, bởi vì sinh nhật của tôi cũng chính là ngày giỗ của mẹ, cha vừa nhìn thấy tôi, cha nhớ đến hình ảnh mẹ tôi nằm giường viện, dưới hạ thân ngừng chảy máu. Cho nên đến ngày sinh nhật của mình, tôi đều bao giờ nhìn thấy cha, có tiệc, có bánh ngọt, có nến, có người thân ở bên cạnh, có gì cả!

      Nhưng may mắn là tôi còn có người trai rất thương mình, mặc dù lúc trai còn rất bị đưa ra nước ngoài du học, nhưng năm nào sinh nhật tôi, trai cũng nhớ gửi quà cho tôi, đây là ấm áp duy nhất mà tôi được nhận trong tuổi thơ của mình.

      Năm mười hai tuổi, lần đầu tiên tôi có kinh nguyệt, lúc ấy tôi sợ muốn chết, tôi khóa trái cửa phòng lại, nằm giường, trùm kín chăn. Đến khi người giúp việc lên gọi tôi xuống ăn cơm nhưng thấy tôi đáp lại, nghĩ rằng tôi xảy ra chuyện mới đạp cửa vào, lúc ấy họ mới trông thấy tôi tái nhợt nằm giường.

      Bởi vì sức khỏe của cha tôi vẫn luôn được tốt, mỗi ngày ông đều phải uống rất nhiều thuốc, Đông y, Tây y đều có, sau vài năm như thế ông ra khỏi phòng nữa, vì thế trai tôi mới về nước để tiếp quản việc kinh doanh của cha. chứng minh, trai là người rất có óc kinh doanh, tất cả mọi chuyện dù lớn hay đều được ấy xử lý thỏa đáng, hơn nữa trai còn dựa vào ánh mắt độc đáo của mình làm cho lợi nhuận của công ty tăng gấp mấy lần chỉ trong vài năm ngắn ngủi. Mặc dù phần lớn số lợi nhuận đó phải do làm ăn quang minh chính đại mà có được nhưng tôi cũng cảm thấy như thế là sai trái, liệu có mấy người có thể chân chính làm giàu mà chỉ dựa vào sức mình chứ?

      Thủ hạ của trai là người đàn ông có sẹo mặt, ta giúp trai tôi rất nhiều việc làm ăn trong bóng tối, lúc trước tôi gặp ta ở nhà vài lần, biết tên ta là gì nhưng mọi người đều gọi ta là lão Lục. Hơn nữa, trai tôi rất tín nhiệm ta, trường hợp trai tiện ra mặt đều gọi ta thay, cũng bởi vì ta mà tôi mới biết Triệu Kiến Quốc.

      Ngày đó, tôi hẹn mấy người bạn cùng lớp ra ngoài vẽ tranh, nửa đường đột nhiên thấy lão Lục và mấy người khác nhảy ra từ trong rừng cây ven đường, mấy bạn học của tôi lập tức sợ hãi quay đầu bỏ chạy, tôi cũng sợ, nhưng chạy nổi, đành phải núp vào bụi cỏ ven đường.

      người lão Lục bị bắn hai phát, may mắn đều phải là vị trí nguy hiểm. Phía xa có đám quân nhân bao vây, hai bên bắt đầu đấu súng, chẳng mấy chốc mà đám người của lão Lục gục xuống hơn phân nửa.

      Tôi thấy thế liền giả vờ như bị tiếng súng làm cho sợ hãi, ngồi trong bụi cỏ thét chói tai nhằm thu hút chú ý.

      Quả nhiên, nghe được tiếng kêu của tôi, lão Lục liền chạy tới, kéo tôi ra khỏi bụi cỏ.

      Lúc nhìn thấy tôi ta hơi sửng sốt, hiển nhiên là nhận ra tôi, nhưng dưới nhắc nhở của tôi, ta lập tức quyết định bắt tôi làm con tin.

      Bởi vì sợ ngộ thương đến con tin là tôi, nên đám lính kia dám đường đột nổ súng nữa, tạm thời ngừng bắn lại.

      Tôi vừa giả vờ là mình bị kinh hãi quá độ mà phát run toàn thân, lại vừa hết sức phối hợp với lão Lục đột nhiên có người đẩy mạnh sau lưng tôi. Tôi biết xảy ra chuyện gì ngã xuống đất, bên tai vang lên tiếng súng nổ liên tiếp, đột nhiên có người đàn ông chạy tới trước mặt tôi, giây kế tiếp, tôi đồng thời nghe thấy tiếng đạn xuyên qua da thịt và tiếng kêu đau của ta.

      ta ấn đầu của tôi vào trong ngực của mình, dùng thân thể của mình che chở cho tôi, sau đó mới lăn hai vòng về phía trước.

      Tôi chỉ có cảm giác hoa mắt, dòng chất lỏng nhớp nhúa dọc theo bờ vai của ra giọt xuống mặt tôi, mùi máu tươi nồng đậm khiến dạ dày tôi nhộn nhạo, tôi chống tay lên vai ta, lật người lại, lúc này mới nhìn thấy gương mặt mà cả đời này tôi cũng thể nào quên được, gương mặt tuy bình thường nhưng lại tràn đầy cương nghị.

      Đó là lần đầu tiên tôi gặp Triệu Kiến Quốc!

      Sau đó Triệu Kiến Quốc phải nằm viện hơn tháng, hơn tuần đầu tiên, ấy hầu như là hôn mê. Mỗi ngày tôi đều đến thăm , bón canh cho … thậm chí tôi còn lấy khăn lông trong tay y tá, chủ động lau người cho ấy. Cuộc sống của tôi mỗi ngày đều là chăm sóc ấy, nhưng sau khi tỉnh lại, lại cự tuyệt tôi, tôi cũng có chút thất vọng nhưng mỗi ngày vẫn đến bệnh viện thăm .

      Tôi chưa từng tiết lộ thân phận của mình với Triệu Kiến Quốc, bởi vì tôi là đại tiểu thư của Cao gia, có quá nhiều người tiếp cận tôi vì mục đích khác, trong tiềm thức, tôi hy vọng Triệu Kiến Quốc cũng trở thành người trong số đó.

      Cuộc sống như thế trôi qua được bao lâu bị trai tôi phát ra, ấy còn phái người điều tra về Triệu Kiến Quốc. trai luôn luôn thương tôi, từ trước đến giờ ấy chưa cự tuyệt tôi bao giờ, tôi cho là lần này cũng thế nhưng lại như tôi nghĩ. trai cho phép tôi lui tới với Triệu Kiến Quốc, thậm chí còn nhốt tôi trong nhà.

      Tôi rất tức giận, tìm cách trốn khỏi nhà, chạy đến bệnh viện thăm Triệu Kiến Quốc, sau khi trở lại bị trai phát , ấy hai lời liền trực tiếp đưa tôi ra nước ngoài, còn tuyên bố nếu tôi dám lén lút chạy về nước ấy xuống tay với Triệu Kiến Quốc.

      trai tôi là người được làm được, lúc cần độc ác tuyệt đối nương tay, tôi sợ ấy gây khó dễ cho Triệu Kiến Quốc nên đành ngoan ngoãn ra nước ngoài.

      Tôi mực chờ đợi trai đón mình về nước, ngày ngóng đêm trông, rốt cuộc cũng tới ngày đó, nhưng tôi ngờ lại là tháng sau hôn lễ của Triệu Kiến Quốc.

      Người tên là Hàn Mai có cái gì tốt đẹp chứ, nếu như phải tôi ra nước ngoài vài năm, có cách nào ở bên cạnh Triệu Kiến Quốc làm sao ấy có thể cưới ta chứ?

      Tìm người điều tra về Hàn Mai, chẳng qua ta cũng chỉ là nông thôn bình thường, nhiều nhất cũng chỉ xinh đẹp hơn mấy người ở nông thôn chút, người đàn bà như vậy sao có thể xứng với Triệu Kiến Quốc, tôi phục, tôi ghen tỵ muốn phát điên lên. được! Tôi thể cứ để yên cho ta như vậy!

      Sau khi về nước, trai sợ tôi ở nhà mình buồn chán nên sắp xếp cho tôi chức vị trong công ty, ra cũng chỉ là chức danh , bình thường đều phải làm gì hết. Có điều mọi người đều biết thân phận của tôi nên cũng cung kính với tôi.

      Lý Khải Dân là người mà trai tôi lôi kéo được từ Hồng Viễn, dáng dấp thư sinh, bộ dáng chính nhân quân tử, nhưng trong xương lại là tiểu nhân từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích, vừa tới công ty tới nịnh hót tôi, lời ngon tiếng ngọt ngừng, tôi cũng chỉ là chưa có nhiều kinh nghiệm sống nên tất nhiên bị dụ dỗ.

      Nhìn khuôn mặt thư sinh tuấn của Lý Khải Dân, trong đầu tôi lập tức xuất kế hoạch hoàn mỹ.

      người đàn bà ở nông thôn? người phụ nữ mới lập gia đình? quân tẩu chỉ có thể gặp chồng vài lần năm? Ha ha! phải tất cả phụ nữ đều có khả năng chịu được tịch mịch, đặc biệt là loại phụ nữ giống như Hàn Mai!
      TrinhsnowChris thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 73: Kết Thúc

      Sau khi về nhà, Triệu Kiến Quốc ban xuống lệnh cấm cho Hàn Mai, cho tự mình ra ngoài, muốn mua gì bảo ban cấp dưỡng mua, có việc gấp cũng phải có cùng mới được .

      Mặc dù thích bị nhốt như vậy, nhưng Hàn Mai biết Triệu Kiến Quốc làm thế cũng là vì tốt cho , cho nên nghe lời , ngoan ngoãn ở trong nhà.

      Con trai bảo bối nhà sắp mọc răng, mỗi ngày đều chảy rất nhiều nước miếng, còn luôn thích nằm vai gặm bả vai của , chỉ cần hơi để ý là cả bả vai đầy nước miếng, xong rồi còn nhìn cười khúc khích. Hàn Mai cũng rất bất đắc dĩ, tiểu bại hoại nhà cả ngày chỉ biết làm chuyện xấu, trước đó là chuyện tiểu, bây giờ lại thêm chảy nước miếng nữa, chảy ướt áo chính mình tính, còn nhất định khiến phải ướt theo, mấu chốt chính là làm chuyện xấu xong còn bày ra vẻ mặt vô tội, cười ngây ngốc với , khiến dù có muốn tức giận cũng sinh khí được.

      Thế mà vẫn chưa thấy thằng bé mọc được cái răng nào, ngược lại trong miệng của con lại xuất điểm màu trắng, lúc đầu Hàn Mai còn tưởng là do ăn cháo nên lưu lại cặn, dùng ngón tay nhàng đụng cái mới thấy thô sáp, ra con bé mọc răng rồi. Thấy con mọc cái răng sữa đầu tiên, Hàn Mai kích động biết phải gì, buổi tối Triệu Kiến Quốc về nhà liền bị Hàn Mai lôi kéo đến xem con . Qua mấy ngày nữa, điểm màu trắng kia dần dần dài ra, điểm màu trắng khác lại nhú ra ngay bên cạnh đó.

      Hàn Mai thấy con mọc hai cái răng rồi mà con trai lại chưa thấy gì, liền bắt đầu lo lắng. Có phải là vì chưa bồi bổ đủ cho thằng bé ? Nhưng khẩu phần ăn của bọn trẻ là giống nhau mà! Hay là do hấp thu tốt?

      Là người từng trải, Lưu dĩ nhiên có thể hiểu được tâm tình của Hàn Mai, thấy lo lắng vớ vẩn như vậy lên tiếng , “ ra em cũng cần phải lo lắng đâu, trẻ con có đứa mọc răng sớm, có đứa muộn, giống như Tiểu Lôi nhà em là mọc sớm, nhớ ngày trước Bình Bình nhà chị cũng là hơn tuổi mới mọc răng đấy.”

      sao? Thế em yên tâm rồi.” Hàn Mai vừa dứt lời liền liếc nhìn bụng nhô ra của Lưu , cười hỏi, “Chị , ngày sinh dự tính của chị là vào tháng ba sang năm đúng ?”

      Lưu cũng cúi đầu, dịu dàng nhìn bụng mình, vẻ mặt hạnh phúc , “Ừ, sinh cùng tháng với Bình Bình. biết là con trai hay con đây?” xong hơi nhíu mày lại.

      “Theo em thấy con trai hay con đều là chuyện vui, dù sao cũng là máu mủ người mình.” như vậy, nhưng Hàn Mai biết có người phụ nữ nào lại mong mình có thể có cả con trai lẫn con chứ? Đặc biệt là người giống như Lưu , con đầu là con rồi, đứa thứ hai dĩ nhiên là mong đợi có con trai rồi. Cho dù là chị ấy nghĩ như vậy Lâm Đại Vĩ cũng muốn con trai, đúng ?

      “Đúng thế, con trai cũng được, con cũng tốt, nếu có thể nam nữ đầy đủ đương nhiên là tốt nhất, nhưng chuyện này có cưỡng cầu cũng được. Lâm Đại Vĩ nhà chị rất hiểu chuyệnnày, giống với vài người…” Lưu tới chỗ này dừng lại chút.

      Hàn Mai nghe ra ý trong lời của chị, liền hỏi, “Có vài người làm sao?”

      Lưu tức giận trả lời, “Còn phải là Tào Thải Ngọc sao! thời gian trước phải ta mình mang bầu sao? Nghe sau khi ta về nhà mẹ đẻ mới phát ra có đứa bé.”

      có?” Mặc dù bình thường Tào Thải Ngọc làm cho người ta chán ghét, nhưng đứa bé là vô tội, người phụ nữ mất con rất đáng để đồng tình.

      Lưu thấy Hàn Mai lộ ra vẻ mặt đồng tình, trả lại vẻ mặt khinh thường, , “Em biết đâu, đứa bé kia là do chính tay ta làm mất đấy!”

      xảy ra chuyện gì?” Hàn Mai thể nào tưởng tượng được lòng dạ ta phải cứng rắn đến mức nào mà có thể giết chết con của mình được.

      “Liên trưởng Đặng phải còn có em trai sao? Em dâu của ta sinh cho nhà họ Đặng đứa cháu trai kháu khỉnh, có lẽ Tào Thải Ngọc điên lên cũng muốn sinh con trai, ta nghe mẹ mình ở quê có ông thầy bói nhìn thai rất chính xác, nên tìm cớ lừa gạt Liên trưởng Đặng, chạy về nhà mẹ, len lén coi bói. Ông thầy kia xem xong liền khẳng định trong bụng Tào Thải Ngọc là con , nhưng chỉ cần uống thuốc của ông ta có thể biến con thành con trai. biết là ta điên hay là phân biệt được giả, ngây ngốc tin lời ông thầy kia. Kết quả sao? Chính là ta uống thuốc của ông ta, chưa đến nửa tiếng sau ra máu, nam thai thành hình cứ thế mà rơi xuống đất!”

      Hàn Mai nghe xong, nhịn được phát run trong lòng, nhớ đến kiếp trước vì mình cẩn thận nên mới mất đứa bé, đứa bé cần phải gánh chịu thay cho người lớn. Nếu như Tào Thải Ngọc ham thích hư vinh quá nhiều, cần chuyện gì cũng phải so với người khác đứa bé của ta cũng phải rời khỏi thế giới này sớm như vậy, nhưng mà bây giờ có gì cũng vô dụng.

      Gần đây, Triệu Kiến Quốc luôn sớm về trễ, có mấy hôm còn qua đêm ở bên ngoài, nhưng vẫn quên gọi điện về dặn được ra ngoài mình, hỏi ở đâu luôn trả lời là thi hành nhiệm vụ, bảo cần lo lắng, nhưng Hàn Mai mơ hồ cảm thấy chuyện này có liên quan đến Cao gia, tâm khỏi dâng cao, chỉ sợ Triệu Kiến Quốc bị làm sao.

      Chỉ mấy ngày sau, báo chí đồng loạt đưa tin, Thái tử của Cao thị bị nghi ngờ có tham gia vào chuyện mua bán vũ khí, chưa đến hai ngày sau Cao thị tuyên bố phá sản, lần này Cao gia coi như hoàn toàn sụp đổ.

      Hàn Mai cũng quan tâm mấy chuyện này, đọc tỉ mỉ từ đầu đến cuối tờ báo, khi nhìn thấy đoạn viết trong quá trình truy bắt chín người bị thương và bảy người khác bị chết, nhịn được liền chảy nước mắt.

      Đúng như Hàn Mai dự đoán, khoảng thời gian này Triệu Kiến Quốc đúng là điều tra chuyện Cao gia buôn bán vũ khí. Năm đó vì cứu Cao Mẫn nên mới để cho tên nghi phạm có sẹo mặt kia chạy thoát, đây là tiếc nuối lớn nhất trong lòng , vẫn muốn có ngày tự tay mình bắt tên kia lại, ngờ chớp mắt đó mà nhiều năm trôi qua như vậy rồi. Lần trước ở Cao gia, nhìn thấy tên nghi phạm kia ở cửa phòng ngủ của Cao lão tiên sinh, vết sẹo giống hệt, khuôn mặt giống hệt, thể nhận lầm được. Có điều nếu tên buôn lậu vũ khí xuất ở Cao gia, vậy nhất định phải có quan hệ với Cao gia.

      Điều tra theo hướng này, quả nhiên Triệu Kiến Quốc tra ra được giao dịch hắc ám của Cao Tuấn, hơn nữa có thể khẳng định lần giao dịch vũ khí năm đó chính là do Cao Tuấn làm chủ!

      Trong lúc truy bắt Cao Tuấn có xảy ra chút chuyện, hai bên giao vũ khí, chết mấy người, Cao Tuấn vừa thấy thế lập tức thu gom tiền mặt định chạy ra nước ngoài. Nhưng ngờ Triệu Kiến Quốc sớm tính đến bước này, bố trí người mai phục thuyền từ trước, chỉ chờ Cao Tuấn lên thuyền lập tức bắt giữ.

      Triệu Kiến Quốc vừa hoàn thành nhiệm vụ liền lập tức chạy về nhà, dám trì hoãn giây nào.

      Hàn Mai mang theo hai em sinh đôi, Lưu mang theo Bình Bình, Dương Vân Tú mang theo Ngô Địch, ba người phụ nữ cộng thêm đám trẻ con ngồi dưới sân cỏ phơi nắng.

      Dương Vân Tú và Lưu cũng biết chuyện Triệu Kiến Quốc, biết là Hàn Mai lo lắng, vừa mới được hai ba câu an ủi thấy Triệu Kiến Quốc nhảy xuống từ xe việt dã.

      “Ơ, Kiến Quốc về rồi à? Nhanh, Mai Tử lo lắng cho cậu suýt chút nữa ngồi đây lau nước mắt rồi đấy!” Dương Vân Tú trêu ghẹo .

      “Đúng thế! Mấy ngày này, ngày nào cũng xuống dưới lầu đợi người đấy!” Lưu cũng tham gia náo nhiệt, thêm vào.

      Từ lúc thấy Triệu Kiến Quốc, ánh mắt của Hàn Mai đều dính người , thấy bị hao tổn gì cũng yên lòng, bị Dương Vân Tú và Lưu như thế đỏ mặt, giọng thầm, “Người nào lo lắng chứ, tốt nhất là ấy luôn , đời này cũng cần về nữa!”

      Triệu Kiến Quốc cong khóe miệng, chào hỏi Dương Vân Tú và Lưu xong liền len lén nháy mắt với Hàn Mai, bảo về nhà với .

      Hàn Mai dĩ nhiên là có nhìn thấy ám hiệu Triệu Kiến Quốc, nhưng trong lòng vẫn giận nên để ý tới , ai bảo tiếng nào bỏ ba mẹ con ở nhà như vậy, hại lo lắng muốn chết.

      Triệu Kiến Quốc thấy vợ để ý đến mình cũng thêm cái gì nữa, lúc này có gì đều là vô dụng, vợ của , hiểu nhất, được phải trực tiếp làm mới có tác dụng. Vì thế, Triệu Kiến Quốc tới, vác Hàn Mai lên vai liền lên lầu.

      “Triệu Kiến Quốc! thả em xuống! Mau thả em xuống…” Hàn Mai vừa nắm lưng áo của Triệu Kiến Quốc vừa kêu lên.

      “Kiến Quốc, từ từ thôi, cậu yên tâm, hai đứa nhà cậu có chị dâu chăm sóc rồi!” Dương Vân Tú có ý tốt .

      Hàn Mai còn lời nào để , đúng là chỉ sợ thiên hạ loạn! Đây rốt cuộc là thế đạo gì chứ?

      -------Hết------
      leotitonannhieu, tieu thu tho, Chris2 others thích bài này.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Chúc mừng nàng @wjuliet43 hoàn thành truyện nha. Mà truyện có phiên ngoại nàng? :yoyo20::yoyo20::yoyo20: kết thúc thế này hơi cụt hứng nhể :yoyo68::yoyo68::yoyo68:

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      @Chris ko có pn nàng nhé

    5. leotitonannhieu

      leotitonannhieu Member

      Bài viết:
      77
      Được thích:
      26
      Há há!! Hoàn rồi!!:062: Cuối cùng cũng hiểu được vụ Lý Khải Dân!!:grin: Thấy trong ngôn tình quân nhân nào cũng tuyệt vời hết (điển hình là Triệu nhà ta:yoyo40:) nhưng mà ngoài đời ... Hey:yoyo59: muốn tìm được tấm chồng tốt là khó mà!!:yoyo2::018:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :