1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 127
      Đôi mắt Hàn bao phủ tầng hơi nước, hề chớp mắt nhìn chằm chằm Phó Tạ, môi son trơn bóng khẽ run, nhưng câu cũng nên lời, có chút vui mừng, lại có chút ngượng ngùng, quả nhiên là bức họa khó sao chép, làm tim Phó Tạ đập nhanh hơn hô hấp dồn dập.

      Phó Tạ kinh ngạc nhìn Hàn , mắt phượng xinh đẹp cũng sớm ẩm ướt, A của , A mềm mại đáng như thế, trong thân thể nho lại mang theo cốt nhục của !

      Bất tri bất giác nước mắt của liền chảy xuống.

      Người hầu hạ chung quanh thấy điện soái mặt luôn luôn biểu tình, khí thế cường đại lại bởi vì thiếu phu nhân có thai mà thất thố như thế, cũng cảm thấy có chút lúng túng, nhưng đều dám tiếng nào, nhao nhao cúi đầu.

      Hàn ngơ ngác đứng ở đó, nước mắt càng ngừng chảy xuống, làm trái tim Phó Tạ từng trận co rút nhanh, dường như bị người khác bóp chặt, đau đến sắp thở nổi.

      Phó Tạ sải bước lên trước, ôm chặt Hàn trong ngực, bế lên.

      Bởi vì vô cùng vui mừng, Phó Tạ ôm Hàn quay nhanh vài vòng.

      Hàn vội kịp chuẩn bị, bị siết thở nổi, muốn dùng sức đấm Phó Tạ, lại bị Phó Tạ ôm quay vòng, xoay chuyển đầu váng mắt hoa, thiếu chút nữa phun ra.

      Tẩy Xuân và Nhuận Thu ở bên cạnh nhìn, nhanh chóng vây quanh, nhưng lại dám ngăn cản.

      Cuối cùng vẫn là Hàn gọi Phó Tạ tiếng: "Phó Tạ!"

      Nàng luôn luôn gọi Phó Tạ là "Ca ca", hiếm khi gọi họ tên Phó Tạ, cho nên Phó Tạ lập tức liền dừng xoay tròn, ngửa đầu nhìn Hàn bị ôm vào trong ngực, khuôn mặt tuấn tú đỏ ửng, mắt phượng xinh đẹp bởi vì hưng phấn cực độ mà vô cùng rạng rỡ chói sáng: "A , chúng ta có hài tử, ta rất vui!"

      Hàn cực kỳ khó chịu, tức giận dùng sức vỗ mặt cái.

      Phó Tạ lúc này mới phát sắc mặt Hàn có chút đúng, tim lập tức đập nhanh, vội vàng đổi thành ôm ngang, ôm Hàn nhanh chóng đến hướng nhà chính, vừa vừa : "Nhanh gọi Hồ Xuân Quang! Nhanh!"

      Đến phòng ngủ, Phó Tạ nhàng đặt Hàn lên giường bạt bộ, lại tiểu cẩn thận từng li từng tí giúp Hàn kê gối ở sau lưng, hai mắt nhìn chằm chằm vào phần bụng hở ra của Hàn , muốn sờ chút nhưng lại dám sờ, sợ sờ xảy ra vấn đề.

      lo lắng hỏi Hàn : "A , nàng thoải mái ở đâu?"

      Hàn lúc này tốt hơn nhiều, liền : " sao."

      Nàng thấy Phó Tạ liên tục chịu sờ bụng của nàng, biết làm sao, trong lòng bỗng nhiên có chút ủy khuất, liền rũ mắt xuống gì.

      Phó Tạ chỉ lo vui mừng, có nhìn ra Hàn khác thường, rướn người qua hôn cái ở môi Hàn , thấp giọng hỏi: "A , lúc nào phát mang thai? Sao cho ta?" Mấy tháng này tuy rằng bận rộn đánh trận bên ngoài nên trở về Lương Châu, thế nhưng từ trước đến nay vẫn thư từ qua lại với Hàn , Hàn cho tới bây giờ cũng có đề cập qua chuyện nàng có thai.

      Hàn nghe vậy trợn tròn mắt: "Huynh có ý tứ gì? Chẳng lẽ huynh cho là hài tử trong bụng muội là của huynh?" Thoạt đầu thai của nàng dường như liên tục bất ổn, cho nên có nhắc với Phó Tạ, sợ vạn nhất thai ổn, Phó Tạ biết ảnh hưởng đánh trận ở bên ngoài. Nửa tháng này thai giống như ổn lại, Hàn muốn đợi Phó Tạ quay về cho kinh hỉ, cho nên mọi người liền hề đề cập tới việc này.

      Phó Tạ nghe vậy nghẹn họng trân trối, muốn giải thích, thanh của Tẩy Xuân liền truyền tới: "Bẩm điện soái, Hồ đại phu tới!"

      Bởi vì vô cùng lo lắng cho Hàn , Phó Tạ kịp giải thích, vội vàng vuốt ve búi tóc Hàn , thấp giọng : "Ngoan, chờ lát chúng ta lại tiếp."

      Dứt lời, đứng dậy đón Hồ Xuân Quang.

      Hàn sững sờ nhìn bóng lưng cao ngất của Phó Tạ, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang -- trước kia nàng chưa bao giờ dám hô to gọi với Phó Tạ như vậy, mà Phó Tạ cũng chưa bao giờ nhường nhịn nàng như vậy !

      Nàng cảm thấy, đây cũng là bởi vì nàng mang thai, Phó Tạ coi trọng hài tử trong bụng nàng, cho nên mới nhẫn nhịn nàng như vậy !

      Vừa nghĩ như thế, Hàn lại có chút tức giận, tức giận nhìn Phó Tạ dẫn Hồ Xuân Quang vào.

      Hồ Xuân Quang xem mạch cho Hàn , ít những việc cần chú ý, cuối cùng : "Phụ nữ có thai dễ dàng thấp thỏm bực bội, điện soái phải thông cảm nhiều nhiều, đừng để thiếu phu nhân tức giận!"

      Phó Tạ tràn ngập kính sợ nhìn phần bụng đội lên của Hàn , chỉ cảm thấy trăm mối cảm xúc ngổn ngang: "Biết rồi!"

      suy nghĩ chút, mở miệng hỏi Hồ Xuân Quang: "Nội tử mang thai chỉ có sáu tháng, sao bụng lớn như vậy?" Phó Tạ gặp qua thai phụ mang thai đến bảy tám tháng, cảm thấy bụng Hàn giống y như những thai phụ mang thai bảy tám tháng kia.

      Trong đôi mắt của Hồ Xuân Quang lóe lên tia giảo hoạt, mặt tròn béo trắng núc ních cười dương dương đắc ý: "Đây là bởi vì nô tài chiếu cố thiếu phu nhân quá tốt chứ sao nữa!"

      Phó Tạ: "..."

      Hàn : "..."

      Mắt phượng Phó Tạ đầy ý cười nhìn Hàn , dứng dậy tiễn Hồ Xuân Quang rời khỏi, dặn dò Phó Bình: "Thưởng Hồ đại phu sáu trăm lượng bạc!"

      Hồ Xuân Quang nghe vậy mặt mày hớn hở, tư thế khoa trương hành lễ: "Tạ điện soái!" Trong lòng vui thích nghĩ ngợi: thiếu phu nhân mang thai lần, điện soái liền thưởng sáu trăm lượng bạc, nếu như thiếu phu nhân lại mang thai? Chẳng lẽ lại thưởng sáu trăm lượng? Hắc hắc!

      Trong phòng ngủ chỉ còn lại có Hàn và Phó Tạ.

      Trong lòng Hàn có chút được tự nhiên, cam tâm tình nguyện chuyện với Phó Tạ, liền nhắm mắt lại để ý tới Phó Tạ. Nàng biết dáng vẻ này của mình rất quái lạ, thế nhưng chính là khống chế được cảm xúc, cảm thấy rất ủy khuất.

      Trong lòng Phó Tạ vui mừng, ở bên giường ngồi xuống, ôm Hàn vào trong ngực, chỉ cảm thấy Hàn vừa thơm vừa mềm vừa đáng , quả thực ước gì có thể vĩnh viễn giam cầm Hàn ở trong ngực của , như vậy mới có thể khiến yên tâm.

      phải chỉ mấy tháng, thế nhưng trong nhà lại nhiều hơn người, sau này còn là vợ chồng son, mà là nhà ba người rồi !

      Nghĩ tới đây, Phó Tạ tự chủ được nhìn về phía Hàn , Hàn cũng nhìn , hai vợ chồng bốn mắt nhìn nhau, Phó Tạ cảm thấy ngọt ngào ấm áp vô hạn, nhưng Hàn cảm thấy rất ủy khuất, trợn mắt liếc Phó Tạ.

      Phó Tạ thấp giọng hỏi nàng: "A , làm sao vậy?"

      Hàn cả người co rúc ở trong ngựcPhó Tạ, thấp giọng : "Nếu như sinh nữ nhi, huynh còn có thể... thích muội sao?" Nàng bỗng nhiên nhớ tới Phó Tạ cho tới bây giờ chưa qua thích nàng, trong lòng khỏi càng thêm ủy khuất.

      Trong lòng Phó Tạ lúc này sớm bị vui mừng nhồi vào, trái tim điềm mật, ngọt ngào sắp hóa thành nước mật, ôn nhu vuốt ve phần bụng của Hàn : “Là nữ nhi cũng rất tốt, chúng ta cũng còn trẻ, tương lai chắc chắn có nhi tử, trước có nữ nhi cũng tệ, đệ đệ tương lai có thể bảo hộ tỷ tỷ..."

      Nửa năm này Hàn sống có mình, Phó Tạ có ở bên cạnh nàng, nàng luôn rất kiên cường, thế nhưng Phó Tạ vừa về đến, nàng lập tức buông lỏng, đơn bất mãn luôn được kiềm chế cũng phát tiết ra, nước mắt tự chủ được chảy xuống.

      Phó Tạ ôm Hàn ôn nhu an ủi, bỗng nhiên phát nàng rơi lệ, trong lòng khỏi bối rối cực kỳ, trong lúc bối rối dùng ống tay áo lau nước mắt mặt Hàn : "A , sao lại khóc?"

      Hàn cũng chuyện, liên tục khóc.

      Phó Tạ dần dần có chút hiểu , ôm Hàn , đặt chân mình lắc lư, giọng ôn nhu dỗ dành: "A , ta cam đoan, sau này đánh nhau, , coi như là đánh nhau, ta cũng vậy mang theo nàng!"

      Hàn khóc đến nghẹn ngào, phát Phó Tạ căn bản biết nàng thương tâm cái gì, càng thêm thương tâm, giọng khàn khàn: "Phó Tạ, huynh cũng muội!"

      Phó Tạ cả người lập tức cứng lại, vẫn nhúc nhích ôm Hàn ngồi ở bên giường, mặt của dần dần đỏ lên...

      lát sau, Hàn cảm giác khỏi đúng, ngửa đầu nhìn Phó Tạ, phát Phó Tạ đỏ mặt, khỏi kinh ngạc : "Huynh xấu hổ cái gì?"

      Phó Tạ dán mặt lên mặt Hàn , nhàng vuốt ve, nửa ngày mới : "Giúp ta tắm rửa !" Để sớm nhìn thấy Hàn , mấy ngày mấy đêm có ngủ rồi, vẫn cưỡi ngựa chạy vội...

      Hàn thấy ép được Phó Tạ thổ lộ, đành phải hậm hực thoát khỏi Phó Tạ, tìm kiếm trung y và quần lót bạch la cho Phó Tạ tắm rửa.

      Đợi nàng tìm được quần áo, lại phát Phó Tạ ngồi dựa vào giường ngủ mất.

      Hàn đến gần Phó Tạ, lúc này mới phát Phó Tạ xác thực rất tiều tụy, biết nhịn bao lâu.

      Trái tim của nàng lập tức bị đau lòng chiếm lấy, đau đến sắp thở nổi.

      Hàn hít sâu hơi, tiến lên giúp Phó Tạ cởi áo ngoài.

      Lúc cởi trung y thiếp thân cho Phó Tạ, Hàn phát dấu vết miệng vết thương khép lại...

      Lúc cởi quần lót thiếp thân cho Phó Tạ, Hàn phát chân của căn bản bị yên ngựa mài ra dấu...

      Nước mắt Hàn lên người Phó Tạ, Phó Tạ dường như ý thức được, lẩm bẩm tiếng, muốn chuyện, nhưng căn bản mắt mở ra.

      biết qua bao lâu, Phó Tạ lúc này mới tỉnh ngủ.

      mở to mắt, phát mình mặc quần áo ngủ, còn Hàn rúc vào trong lòng ngực của ngủ say.

      Phó Tạ ôm cả người Hàn nhắn xinh xắn mềm mại vào trong ngực, trong lòng ấm áp dễ chịu, cảm thấy trái tim được Hàn cùng hài tử trong bụng nàng lấp đầy.

      cẩn thận từng li từng tí đặt Hàn quay lại, cúi người đưa tới, ở môi Hàn hôn cái, thấp giọng : "A , cuộc đời này, rời nửa bước."

      Thanh của Phó Tạ rất trầm thấp, nhưng mang theo thanh của gió mát, giống như hứa hẹn lời thề sinh mạng.

      Hàn ngủ say, đối với Phó Tạ thổ lộ hoàn toàn biết gì cả.

      Phó tạ muốn rửa mặt, lại rời được Hàn , liền nghiêng người nằm ở đó, tay phải chậm rãi qua lại vuốt ve phần bụng của Hàn , cuối cùng vẫn còn cảm giác chưa đủ, sáp khuôn mặt lại dán lên phần bụng của Hàn , trong lòng vẫn cảm thấy cực kỳ kỳ diệu --rốt cuộc là ta phóng hài tử vào trong bụng Hàn từ lúc nào nhỉ? Là ở tháp quý phi hay trước đó? hay là lúc tắm hay trước đó? Hay là đêm đó ở phía sau hoa viên...

      miên man bất định, đột nhiên cảm giác mặt có chút đúng, liền cẩn thận lại gần sát tí, cảm thấy giống như có cái chân cách bụng Hàn đá , tiếp theo, lại là cú đá!

      Hàn ngủ ngon, chợt nghe Phó Tạ thét tiếng kinh hãi, lập tức thức tỉnh: "Ca ca, làm sao vậy?"

      Giọng Phó Tạ cũng có chút run rẩy: "A , xú tiểu tử ... đá... cha , dám đá mặt ta!"

      Hàn : "..."
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi45 others thích bài này.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      tạ đáng iu wa , mà t ah, a nào kiếp thê nô nữ nhi là bảo bối, còn nhi tử lúc nào cg bị gọi là xú tiểu tử hết trơn ah:yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      A fangthuyt thích bài này.

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Cười ko ngậm đk hàm vs phản ứng của Phó Tạ "xú tiểu tử ... đá cha , đá vào mặt ta" :hoho::059:
      A fangthuyt thích bài này.

    4. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Ây da, hai ng lúc nào cũng ngọt như mật vậy. Hạnh phúc quá!

    5. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Ây zô con cũng có rồi mà sao vẫn đáng thế ko biết nữa. Cám ơn bạn eidtor nhé

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :