1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 124
      Trần Hi đứng ở đó, hậm hực nhìn cửa màn trướng đóng chặt, cuối cùng vẫn phải cam chịu số phận rời .

      Tuy rằng Lý Chân và Thịnh Vũ Lai mang theo thân binh cầm vũ khí xa xa bao vây thành hai vòng bảo vệ bốn phía lều lớn, Trần Hi cũng xa, mà là lều vải bên cạnh.

      Sau khi ngồi xuống, Trần Hi suy nghĩ chút, dặn dò người hầu cận của mình nhà bếp bảo đầu bếp chuẩn bị ít rượu và thức ăn.

      Phó Tạ vào bên trong màn trướng của Trần Hi, thấy bên trong trang trí cực kỳ đơn giản sạch , tấm thản sạch bày biện bộ chăn gối bạch lăng, ngay cả chăn màn cũng làm từ bạch lăng, cuối giường bày tất cả đều là sách, bên giường là chồng quần áo chỉnh tề.

      Nghe thấy chăn gối còn mang theo mùi thơm thoang thoảng của xà phòng và hương vị mặt trời, Phó Tạ liền yên lòng mở chăn màn thả Hàn vào, lại cởi áo ngoài của Hàn để ở bên.

      Hàn mắt mở nổi, miễn cưỡng nhìn Phó Tạ, vươn tay sờ lên khuôn mặt Phó Tạ, cảm thấy xúc tu trơn mềm, liền nhắm mắt lại: "Ca ca, huynh vỗ vỗ muội."

      Dứt lời, nàng xoay người thành tư thế đưa lưng về phía Phó Tạ cuộn thành đoàn nằm nghiêng.

      Phó Tạ "ừ" tiếng, bắt đầu có tiết tấu mà vỗ lưng cho Hàn

      Cũng lâu lắm, Hàn liền ngủ mất.

      Phó Tạ thử thăm dò sờ tóc nàng cái, thấy nàng có phản ứng, lúc này mới xác định nàng ngủ rồi.

      đến gần lỗ tai Hàn khẽ hôn cái, dịch góc chăn cho nàng rồi mới đứng dậy ra ngoài.

      Người hầu cận nấu tuyết Thiên Lung tuyết sơn, ngâm cho Trần Hi bình Mao Tiêm.

      Trần Hi bưng chén trà tế phẩm, Thịnh Vũ Lai tới mời qua: "Trần đại nhân, điện soái cho mời!"

      Trần Hi: "..." thời gian phải mới cạn chén trà thôi sao, điện Soái đại nhân đây... đây cũng quá nhanh ? Chẳng lẽ có bệnh tiện ra...

      Đến màn trướng bên ngoài lều lớn của mình, miên man bất định thấy Trần Hi vén rèm cửa nhưng lập tức vào, mà kỹ càng đánh giá Phó Tạ.

      Phó Tạ đứng nhìn bức địa đồ treo vách màn trướng, nghe thấy giọng , cũng quay đầu lại thản nhiên : "Vào !"

      Lại : "Nội tử ngủ, giọng chút."

      Trần Hi: "..." Điện Soái đại nhân, đây là lều lớn của Tiêu Hạ, người đảo khách thành chủ quá tự nhiên rồi!

      Hai người đứng trước địa đồ nhìn nửa ngày, đôi mắt đều nhìn chằm chằm hai bờ sông A Tát nhĩ từ đông sang tây nơi ngăn cách giữa bộ tộc Tháp Khắc Khắc và Đại Chu, đều có tâm , lại .

      Trong lúc nhất thời người hầu cận của Trần Hi chuẩn bị bốn món điểm tâm tinh xảo và hai bình lưu ly Bồ Đào Tửu của Tây Vực, tất cả đều đưa vào, lại ở bên dọn lên bếp lò gốm đỏ, ở phía đặt ấm trà ấm trà đồng đen đựng nước tuyết.

      Thấy tiệc rượu dọn xong, Phó Tạ lúc này mới ngồi đối diện với Trần Hi.

      Phó Tạ có chuyện với Trần Hi, bởi vậy cho lui người hầu hạ: "Trần đại nhân với ta cần người hầu hạ, các ngươi đều lui ra !"

      Lại dặn dò Thịnh Vũ Lai và Lý Chân: "Làm tốt cảnh giới, đừng cho người tới gần."

      Phó Tạ và Trần Hi đều có tâm , bởi vậy cũng mời rượu, lặng lẽ ly tiếp ly uống vào.

      Sau khi qua ba tuần rượu, Trần Hi thăm dò Phó Tạ: "Điện soái, ngày mùa thu hoạch chấm dứt, trọng tâm kế tiếp của quân ta là gì?"

      Phó Tạ bưng ly thủy tinh lên, mắt phượng híp lại nhìn rượu đỏ thẫm sóng sánh trong chén, khuôn mặt tuấn tú có có chút biểu lộ: " là phải tiếp tục thủ vững bờ đông sông A Tát nhĩ, phải dốc sức khôi phục dân sinh ba châu Tây Cương -- Lan Châu, Túc Châu và Lương Châu."

      Khuôn mặt Trần Hi mày kiếm mắt sáng mang thêm vài phần nghiêm nghị, giọng cũng giảm thấp xuống ba phần: "Điện soái là muốn kinh doanh Tây Cương sao?" Tây Cương tuy rằng chỉ có ba châu, thế nhưng diện tích đất chiếm phần ba Đại Chu. Ngoại trừ địa vực bao la, quang cảnh Tây Cương kiều diễm, sản vật phong phú, tài nguyên sung túc, nếu như kinh doanh thoả đáng, nhất định trở thành viên minh châu sáng chói của Đông Phương đại lục...

      Ánh mắt Phó Tạ hề nhượng bộ chút nào: "Có gì thể?" chính là muốn Trần Hi đại biểu cho gia tộc Trần thị tỏ thái độ.

      Lúc trước Trần thị và Phó thị kết minh quan hệ, thế nhưng tình thế dễ dàng thay đổi, hôm nay Phó Tạ đứng đầu tổ chức Liêu Lương hoàn toàn áp đảo các thế lực khác ở Đại Chu, kể cả Trần Hi là gia chủ gia tộc Trần thị.

      Trong tiếng nước sôi ùng ục bếp lò, thanh của Trần Hi của tuy rằng tận lực đè thấp, nhưng vẫn lành lạnh dễ nghe, mang theo dư vị gió mát: "Trần thị gia tộc duy chỉ điện soái như thiên lôi sai đâu đánh đó." Non sông Đại Chu, Phó thị chiếm nửa bên, Trần thị cần gì phải ngược dòng mà lên? bằng thuận thế mà làm!

      Trong lòng Phó Tạ hài lòng, khóe miệng chứa đầy ý cười, nhìn Trần Hi giơ ly thủy tinh trong tay lên, sau đó uống hơi cạn sạch.

      Trần Hi đứng dậy châm cho ly.

      Hai người đều chếnh choáng, Trần Hi biết Phó Tạ cần nghỉ ngơi, liền đứng dậy cáo từ.

      Phó Tạ cảm giác say dâng trào, đầu óc sáng tỏ, thế nhưng ánh mắt lại sắp mở ra được, dứt khoát trở lại bên trong màn trướng, thoát áo ngoài ôm Hàn ngủ.

      Trần Hi tâm tư tỉ mỉ, suy đoán Hàn nhất định chưa dùng cơm trưa liền ngủ, bởi vì lo lắng sau khi Hàn tỉnh ngủ nhất định đói, cho nên ở lều vải bên cạnh nằm xuống sau khi còn nhắm mắt lại còn trật tự ràng dặn dò người hầu cận: "Bảo ma ma nhà bếp làm món bún hầm thịt bò, làm nồi thịt bò thịt thái để đó, đợi thiếu phu nhân tỉnh lại nấu mì thịt bò cho thiếu phu nhân, sau đó cắt đĩa dưa bở đưa lên. Vị ma ma ở nhà bếp này coi như sạch nhanh nhẹn, liền để cho bà ta chờ bên ngoài lều lớn, thiếu phu nhân bên kia vừa có động tĩnh liền vào hầu hạ."

      Trong quân cơ hồ đều là nam tử, chỉ có có vị ma ma có tuổi trong nhà bếp.

      Người hầu cận đáp ứng, sau khi hầu hạ Trần Hi ngủ liền bố trí.

      Sau khi Hàn ngủ đủ đói tỉnh, thấy Phó Tạ ngủ ngon, liền tự mình thức dậy sửa sang lại búi tóc quần áo.

      Nghĩ đến mình và Phó Tạ ở ngủ trong đại trướng của Trần Hi, nàng khỏi có chút xấu hổ, liền trước trước ra khỏi màn trướng, dự định nhìn xem tình hình.

      Ai biết Hàn vừa tới lều lớn, ma ma canh giữ ở bên ngoài nghe được động tĩnh, liền thò đầu vào cười tủm tỉm : "Thiếu phu nhân, ngài tỉnh, có muốn nước trà hay ? Trong nhà bếp chuẩn bị mì thịt bò cho người, tại dọn lên luôn ?"

      Nàng mồm miệng lanh lợi, đại khái tính tình cũng có chút gấp, vội vàng hết những lời cần .

      Hàn khỏi nở nụ cười: "Trước cho ta chén nước ấm, mang lên tô mì thịt bò nhé!"

      Vị ma ma này ngay cả màn cũng vào, đáp ứng liền lui xuống.

      Hàn khỏi nở nụ cười.

      Cũng lâu lắm, mành trướng lần nữa bị vén lên, vị ma ma kia gấp gáp bưng khay gỗ cẩn thận đến.

      Hàn nghe thấy mùi thơm từ sau màn trướng ra.

      Lúc này vị ma ma đặt chén sứ trắng lớn và đĩa sứ trắng lên bàn gỗ dương, cười hì hì hành lễ với Hàn , lúc này mới lui xuống.

      Hàn nhìn thoáng qua mặt bàn, thấy trong chén sứ trắng lớn tràn đầy canh thịt bò và mì sợi mảnh, phía còn nổi lên tầng dầu ớt đỏ, vài miếng củ cải trắng hơi mỏng và ít rau thơm xanh biếc và cọng hoa tỏi non, ngoài ra cũng thiếu thịt bò viên, cả bát mì toả ra mùi thơm mê người, làm ngón trỏ Hàn đại động, vội vàng ở ngồi xuống ghế.

      Sau khi nàng cầm đũa lên có ăn mì, mà là bưng bát lên trước uống ngụm nước canh, canh thịt bò thanh như nước, thế nhưng hương vị cực kỳ ngon, uống hơi nước canh, Hàn cảm giác toàn thân mình cũng ấm áp...

      Sau khi uống vài ngụm canh, Hàn lúc này mới bắt đầu ăn mì.

      Sợi mì màu vàng trơn bóng vô cùng ngon miệng, phối với nước ép ớt màu đỏ, quả thực là mỹ vị vô thượng

      Hàn tuy ăn no rồi, nhưng bắt đầu mong đợi tô mì thịt bò tiếp theo.

      Lúc vị ma ma kia đến thu bát, Hàn tháo vòng tay ngọc bích cổ tay trái xuống, thưởng cho vị ma ma này, sau đó dò hỏi: "Ma ma họ gì? nguyện nhà bếp phủ điện soái ở Lương Châu ?"

      Vị ma ma này nghe vậy vui mừng lộ nét mặt, lập tức liền quỳ rạp xuống đất: "Bẩm thiếu phu nhân, phu gia lão nô họ Đinh, nhi tử gọi Đinh Tiểu Hắc, là người hầu gác cổng ở phủ điện soái, thiếu phu nhân nếu như bằng lòng giúp đỡ thu nhận lão nô, là phúc phận lão nô kiếp trước tu luyện!"

      Buổi tối lúcđi bên ngoài tản bộ, Hàn đem chuyện này với Phó Tạ.

      Phó Tạ nghe vậy nở nụ cười: "Được!" Nhưng trong lòng suy nghĩ phải phái Phó Tĩnh điều tra thêm lai lịch của vị đinh ma ma này cùng nhi tử của bà ta mới được.

      Ngày hôm sau lúc rời , phía sau đoàn người Phó Tạ Hàn nhiều hơn Đinh ma ma.

      Thấy ngay cả Đinh ma ma cũng biết cỡi ngựa, Hàn cũng xấu hổ nếu để cho Phó Tạ che chở, kiên trì cưỡi ngựa của mình cùng Phó Tạ về hướng Lương Châu Thành.

      Sau ba tháng, Phó quân tiến hành lần chủ động tiến công, mà là bề bộn nhiều việc khôi phục dân sinh ba châu Tây Cương. Qua ba tháng, nông nghiệp, thương nghiệp, sản xuất nghiệp của Tây Cương cùng thông thương của các nước Tây Vực dần dần bắt đầu khôi phục, Tây Cương ra cảnh tượng sinh cơ bừng bừng.

      Nhưng, Phó Tạ mặc dù có phát động tiến công, nhưng phái Duẫn Vũ Trạch và Lý Kim Triêu suất lĩnh Phó quân tinh nhuệ, đánh bọc sườn bộ tộc Tháp Khắc Khắc xông vào phía tây tiến hành tuần tra, cắt đứt đường tiếp tế từ Ba Tư đến bộ tộc Tháp Khắc Khắc, hoàn toàn vây khốn bộ tộc Tháp Khắc Khắc.

      Phó Tạ vội, nhưng Thừa Dận Đế nóng nảy, dưới xúi giục của Thôi tể tướng, để ý Xu Mật Sứ Trần Ân và Thái Sư kiêm Trấn Bắc tướng quân Phó Viễn Trình phản đối, hạ ba đạo thánh chỉ tới Phó Tạ, thúc giục Phó Tạ quyết chiến với bộ tộc Tháp Khắc Khắc, chỉ thị Phó Tạ bắt giữ cừu địch kiêm đệ đệ Vương tử Khắc Lý Mộc của Lệ Phi nương nương, nhằm báo thù cho Lệ Phi nương nương, khẳng định quân uy Đại Chu.

      Sau khi nhận được thánh chỉ, Phó Tạ lập tức tổ chức hội nghị quân , cho tất cả bộ phận xuất binh đánh nghi binh.

      Ở Phó quân tất cả bộ phận thao diễn vô cùng náo nhiệt, cái gọi là tiến công giải quyết được gì, mà tết lịch tới.

      Tết lịch qua , Thừa Dận Đế rốt cuộc tìm được lý do hợp lý triệu hồi Phó Tạ -- Tấn Châu phản!

      Nguyên nhân gây ra rất đơn giản.

      Hoàng hà đường sông cảnh nội Tấn Châu mùa hạ năm trước lần nữa cỏ dại lan tràn, Thừa Dận Đế uỷ nhiệm phụ thân Úc Thắng Khắc của Úc Chiêu Nghi trong cung là Tổng đốc đường sông cai quản đường sông Tấn Châu, Úc Thắng Khắc cắt xén công nhân trị thuỷ bóc lột tàn nhẫn, từ tháng tám đến tháng mười hai, ngắn ngủn trong vòng bốn tháng, chết tổng cộng sáu vạn công nhân trị thuỷ, thi thể ngâm mình trong nước sông thậm chí tắc đường sông.

      Mà cảnh nội Tấn Châu dùng nghĩa quân Ngọc Sơn, đứng đầu là Lâm Thước Lâm Hộc thừa cơ châm ngòi thổi gió, dùng công nhân trị thuỷ khởi nghĩa lấy danh nghĩa là khởi nghĩa nông dân Tấn Châu, lập tức thành khí thế lửa cháy lan ra đồng cỏ, lan tràn tới toàn cảnh Tấn Châu.

      Lúc này, trong Đại Chu triều chỉ có ba tướng có thể sử dụng -- Phó Viễn Trình, Phó Tạ và Hàn Thầm.

      Thừa Dận Đế ra lựa chọn là Phó Tạ.

      Tết lịch vừa qua, Thừa Dận Đế sốt ruột ban chiếu chỉ, tuyên Phó Tạ khải hoàn hồi triều, Tấn Châu trấn áp khởi nghĩa nông dân.

      Trọng tâm chú ý nay của Phó Tạ ở chỗ này.

      Buổi tối hôm đó nhận được chiếu chỉ gấp của Thừa Dận Đế, Tướng Quân Lý Kim Triêu mang binh đánh giặc đổi nghề phụng mệnh Phó Tạ vào điện soái phủ, vì xem mạch bình an cho Hàn .

      Xem hết mạch tượng, Phó Tạ ra ngoài tiễn Lý Kim Triêu, Hàn ngồi ở giường gấm, ý thức được vấn đề -- nàng và Phó Tạ thành thân hai năm, thế nhưng nàng còn chưa có thai!
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi41 others thích bài này.

    2. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Chắc Hàn sắp có bảo bảo rồi

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Hàn chưa có thai đâu nhỉ

    4. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 125
      Tây Cương đầu mùa xuân vẫn rất lạnh, gió lạnh thổi qua, phát ra thanh "ô ô". Hàn ngồi trong nhà chính ấm áp thơm thơm nghe tiếng gió thổi bên ngoài, lòng khỏi có chút lạnh buốt, nàng thở dài hơi, ngẩng đầu nhìn thị nữ và khắp phòng trang trí tinh xảo, tuy biết Phó Tạ thương mình, mà mình là bày đặt học đòi làm thơ, nhưng vẫn có chút cảm giác bàng hoàng.

      Hàn dứt khoát ôm gối đệm thêu hoa đón xuân vàng nhạt nằm nghiêng giường gấm, lặng suy nghĩ.

      Nàng cảm thấy mình vẫn chưa được mười tám tuổi, nếu như sinh con hơi sớm quá, thế nhưng muốn và xảy ra là hai việc khác nhau!

      Hàn lo lắng nhất là Phó Tạ cũng muốn có con —— Phó Tạ năm nay cũng hai mươi tuổi, ở Đại Chu là tuổi nên có hài tử rồi, ở Đại Chu ít nam tử đến hai mươi tuổi dưới gối đều có mấy đứa nhóc rồi...

      Phó Tạ tuy biểu rất hờ hững, bộ dạng giống như thèm để ý, thế nhưng Hàn nghe năm trước Phó Tùng lại sinh ra ba đứa bé, ngay cả Phó Lịch và Trâu thị cũng sinh ra trưởng tử, nếu như gia tộc tụ họp nàng và Phó Tạ có đứa bé nào, Phó Tạ có thể dao động hay ...

      Còn có chính là An Quốc Công Phó Viễn Trình, ông mặc dù nể mặt phụ thân nên rất thương nàng, thế nhưng hôm nay Phó Tạ xin phong làm thế tử An Quốc Công, An Quốc Công có thể bức Phó Tạ nạp thiếp sinh con hay ...

      Trái tim luôn luôn rộng rãi thể xác và tinh thần an khang của Hàn bắt đầu có chút bận tâm.

      Phó Tạ đưa Lý Kim Triêu đến cửa ra vào nội viện.

      Lý Kim Triêu tuy rằng xưa nay trầm mặc ít , nhưng là người thành , tuy rằng đoán được điện soái là có lời muốn với mình, nhưng cũng chủ động mở miệng, mà ở trong lòng suy xét nên mở miệng như thế nào, bởi vì mở miệng được.

      Hai người mang theo đám người dọc theo đường hẻm phía đông về phía nam.

      Ra khỏi cửa thuỳ hoa, Lý Kim Triêu lúc này mới nhìn Phó Tạ hành lễ, nhàng : "Làm phiền điện soái tiễn xa, điện soái mời về, Tiêu Hạ xin cáo lui!"

      Nhưng Phó Tạ lại ra dấu tay, ra hiệu Lý Kim Triêu và vào ngoại thư phòng.

      Sau khi vào thư phòng ngồi xuống, đợi Phó Trữ dâng lên hai chén trà xanh, Phó Tạ liền cho Phó Trữ lui xuống, ở bên ngoài canh gác.

      Thấy trong thư phòng có người khác, Phó Tạ giương mắt nhìn tấm vách ngăn chạm khắc phía bên phải, trầm ngâm lát, thấp giọng : "Ta với nội tử thành thân hơn hai năm, nhưng nội tử vẫn chưa mang thai, rốt cuộc chỗ nào có vấn đề?" Lý Kim Triêu lần này từ biên thuỳ phía tây bộ tộc Tháp Khắc Khắc trở về phục mệnh, ngày mai phải trở về, là đặc biệt qua bắt mạch cho và Hàn .

      Phó Tạ quyết định chủ ý, nếu như Hàn thể sinh dục, vậy phải nhanh chóng từ chỗ đại ca Phó Tùng nhận đứa bé làm con thừa tự để Hàn mang theo tốt hơn, để Hàn và hài tử sớm bồi dưỡng cảm tình, miễn cho tương lai hài tử đối với Hàn hiếu thuận.

      Thấy Lý Kim Triêu có chút do dự, giống như có nỗi niềm khó , Phó Tạ giống như an ủi Lý Kim Triêu, cũng giống như tự an ủi mình, cười : "Con nối dõi dưới gối đại gia huynh rất nhiều, ta với , nguyện ý cho ta đứa làm con thừa tự, hơn nữa đồng ý để nội tử tùy ý chọn lựa!"

      Lý Kim Triêu nghe vậy khỏi bật cười.

      lau nước mắt đọng khóe mắt, lúc này mới nhìn Phó Tạ : "Điện soái, Tiêu Hạ người đừng nóng giận..."

      Phó Tạ bưng chén trà bích sứ lên uống ngụm: "Thiếu gia vãi cả trứng, !"

      Lý Kim Triêu đứng dậy lui ra cửa thư phòng, hướng Phó Tạ vái chào sâu, lúc này mới ngẩng đầu cười mỉm : "Bẩm điện soái, thiếu phu nhân sở dĩ liên tục chưa có thai, là vì..."

      được xem là mắt mí xinh đẹp, trong ánh mắt lớn tràn đầy vui vẻ, tốc độ càng lúc càng nhanh: "Tiêu Hạ vẫn nên tiếng địa phương a! đúng là, người cũng thành vấn đề, thiếu phu nhân cũng thành vấn đề, vấn đề duy nhất là phu thê các người vô cùng ân ái, vâng, đúng là chuyện phòng the liên tiếp làm nhiều lần, nước tinh hoa mỏng manh, ít làm chút tốt hơn!"

      Dứt lời, kéo cửa thư phòng ra xoay người lại liền nhảy lên.

      Phó Tạ: "..."

      ngồi ngay ngắn sau án thư, rũ mắt xuống nhìn chén trà bích sứ trong tay mình, khuôn mặt tuấn tú dần dần nổi lên chút ửng đỏ...

      Phó Tạ vừa vào nhà chính, Tẩy Xuân liền mang theo nha hoàn hầu hạ trong phòng nhất tề hành lễ, sau đó lui ra chờ bên ngoài hành lang.

      Thấy Hàn giống như có tâm , Phó Tạ qua ở bên cạnh giường gấm ngồi xuống, vươn tay vỗ vỗ phần mông ngạo nghễ ưỡn lên của Hàn : "A , đứng dậy tắm rửa ngủ!"

      Hàn như ở trong mộng mới tỉnh, liếc Phó Tạ, làm nũng : "Ca ca, huynh ôm muội tắm !" Nàng muốn xác định chút tâm tư lúc này của Phó Tạ.

      Phó Tạ đứng dậy muốn ôm Hàn , chợt nhớ tới Lý Kim Triêu , liền chắp tay : "Ca ca già rồi, ôm nổi muội nữa, nhanh tự mình đứng dậy!"

      Hàn mở to hai mắt: "..." Mới hai mươi tuổi già rồi, lời này là có ý gì?

      Nàng quyết định thử lấy lại hấp dẫn với Phó Tạ lần.

      Phó Tạ lúc này cách Hàn rất gần, Hàn dựa vào giường, người mặc áo lưới trắng thêu hoa rậm rạp và váy đỏ, vật liệu may mặc mềm mại dán thân thể, ra đường nét linh lung nở nang, càng lộ ra tóc đen như mây da thịt trắng nõn mị nhãn như tơ môi son trơn bóng, hơn nữa mùi thơm ngát kỳ dị người Hàn mơ hồ kéo tới, Phó Tạ khỏi huyết mạch sôi sục, thân thể liền có phản ứng.

      Vì che giấu phản ứng của mình, lập tức liền xoay người lại vào phòng ngủ.

      Hàn dụ dỗ nửa ngày, kết quả lại là Phó Tạ xoay người lại vào phòng ngủ, quả thực làm nàng kinh hãi.

      Phó Tạ tắm, lúc Hàn đẩy cửa phòng tắm vào, người chỉ mặc bộ quần áo ngủ thêu hoa hồng nhạt.

      Búi tóc của nàng xõa ra, tóc dài đến eo như thác nước chảy nước xuống dưới, làm cho vòng tuyết trắng trước ngực nửa che nửa đậy, có loại ngây thơ hấp dẫn.

      Phó Tạ mấp máy bờ môi, xoay người sang chỗ khác đưa lưng về phía Hàn , hít sâu hơi, cố gắng khống chế phản ứng của mình.

      Hàn lần nữa thất bại, đành phải hậm hực để ý tới Phó Tạ, đập then cửa ra.

      Phó Tạ: "..."

      Tắm rửa xong, Phó Tạ mặc trung y bạch la xõa tóc dài từ phòng tắm ra.

      vào giường bạt bộ vừa nhìn, phát giường đặt song song hai chồng chăn gấm, cái là chăn lụa thêu màu xanh ngọc, cái là chăn gấm dệt tơ bạc bảo thạch thanh thêu hoa mẫu đơn, mà Hàn ngủ ở bên trong chăn gấm bảo thạch thanh, đưa lưng về phía giống như hồ ngủ rồi.

      Phó Tạ đưa tay vừa muốn nhấc cái chăn của Hàn lên, bỗng nhiên nhớ tới tự mình chỉ cần đụng tới Hàn liền cách nào khống chế bản thân, liền rũ mắt xuống, tay nắm góc chăn cũa Hàn rụt trở về, xốc chăn lụa thêu bên ngoài nằm vào.

      giả bộ ngủ Hàn đợi đến cả người cứng ngắc, cũng có đợi được Phó Tạ an ủi, lại nghe được tiếng hít thở đều đều mà Phó Tạ ngủ say mới có, lập tức giận tím mặt, quan tâm xốc chăn thêu lên ngồi dậy, xốc cái chăn người Phó Tạ lên rồi cưỡi lên người Phó Tạ: "Phó Tạ, huynh đây là ý gì?"

      Phó Tạ xưa nay cảnh giác, Hàn khẽ động liền tỉnh, mở to mắt nhìn Hàn cưỡi người : "A nàng..."

      bàn giữa giường để chiếc đèn cát trắng bốn góc, ánh đèn hơi mờ mông lung trong trướng. Phó Tạ phát khuôn mặt nhắn của Hàn đỏ bừng đôi mắt sáng lóng lánh, giống như tức giận quá mức, liền kinh ngạc : "A , làm sao vậy?"

      Hàn thấy giờ phút này còn muốn giả ngu, liền càng tức giận, hai tay ấn trước ngực Phó Tạ: "Huynh vì sao vắng vẻ muội?"

      Phó Tạ: "..." hai tay Hàn ấn hai điểm có chút mẫn cảm đối với ...

      Thấy mắt phượng Phó Tạ tĩnh mịch môi son khẽ mím môi nhìn mình, trong lòng Hàn giận dữ, muốn mở miệng trách cứ , nhưng cảm thấy dưới thân có chút đúng, trong lòng còn thể tin được, liền dùng hai tay chống đỡ thân thể xê dịch, cái này hoàn toàn xác định.

      Nàng trừng to mắt nhìn dưới thân Phó Tạ, quả thực thể tin được cảm xúc của mình.

      Phó Tạ cười khổ tiếng, nhéo vòng eo Hàn liền áp đảo nàng ở chăn gấm...

      Tối nay trực đêm ở hành lang Tây Noãn Các bên ngoài nhà chính chính là Tẩy Xuân và Dẫn Ngọc.

      Bởi vì điện soái và thiếu phu nhân ban đêm giống như gọi người, cho nên cả hai liền mặc quần áo ở giường ngủ, ai biết chuông vàng gọi người bỗng nhiên ở nửa đêm vang lên.

      Tẩy Xuân lập tức thức tỉnh, sững sờ chỉ chốc lát mới xác định là chuông vàng vang lên, vội vàng đá Dẫn Ngọc xuống, trước thức dậy choàng áo kép ra khỏi noãn các, đến ngoài cửa sổ phòng ngủ phía đông, nhàng : "Có nô tỳ!"

      Trong phòng ngủ truyền đến thanh có chút khàn khàn của Phó Tạ: " lấy bộ chăn gối mới !"

      Tẩy Xuân dừng chút, lúc này mới hỏi: "Điện soái, là chăn gối hay là cả chăn thêu lẫn nệm gấm?"

      Bên trong yên tĩnh chỉ chốc lát, lúc này mới truyền đến thanh của Phó Tạ: "Đều muốn, nhanh chút!"

      Tẩy Xuân vội vàng lấy từ tủ đứng lớn trong Đông Sương phòng, sau đó cùng với Dẫn Ngọc cùng chỗ đưa đến đặt tháp quý phi phía trước cửa sổ trong phòng ngủ.

      Trong phòng ngủ bàn trang điểm đèn thủy tinh liên hoa vẫn sáng như trước, cửa giường bạt bộ hoàng hoa lê lại đóng chặt, Tẩy Xuân nhìn thấy được tình hình bên trong, mà trong phòng mờ mịt cỗ hương vị mập mờ...

      Tẩy Xuân dám nghe nữa, vội vàng mang theo Dẫn Ngọc lui ra ngoài.

      Đợi Tẩy Xuân các nàng ra, Hàn vùi ở trong ngực Phó Tạ lúc này mới miễn cưỡng : "Ca ca, đặt muội lên tháp quý phi ở phía trước cửa sổ là được rồi."

      Phó Tạ mỉm cười ôm nàng xuống giường, đặt nàng tháp quý phi, lại dùng chăn gấm vừa đưa vào bọc Hàn lại, lúc này mới lần nữa trải giường chiếu.

      Hàn thân thể mềm nhũn, cả người vẫn còn phát run, phía dưới cũng ướt nhẹp, nàng yếu ớt : "Ca ca, muội muốn tắm..."

      Phó Tạ trải xong giường chiếu tới.

      Lúc này vạt áo trung y bạch la của mở rộng ra, lộ ra nửa thân trần gầy mạnh mẽ.

      tới gì, nhưng mở chăn gấm bọc Hàn ra, tách hai chân vẫn còn nhũn ra của Hàn .

      Hàn đầu tiên là cầu xin tha thứ, xin xin liền ra lời...

      Nhất thời xong chuyện, Phó Tạ cũng bất chấp cả người dinh dính, ôm Hàn liền ngủ.

      Hàn ngủ thẳng đến trưa mới rời giường.

      Nàng vừa rửa mặt trang điểm xong ra khỏi phòng ngủ, Phó Tạ trở lại rồi.

      Đợi Nhuận Thu mang theo Phao Ngọc ngâm trà, Phó Tạ lúc này mới nhìn Hàn nghiêm mặt : "A , chúng ta mấy ngày nay nên lại... Cái kia!"

      Hàn nhìn ánh mắt của , lúc này ý trong lời của Phó Tạ, khỏi mặt đỏ lên, gắt cái thấp giọng : "Đêm qua tuy là muội chủ động, thế nhưng là cuối cùng là huynh... Nhất quyết tha mà..."

      Khuôn mặt tuấn tú của Phó Tạ ửng đỏ, thanh thấp: "Là Lý Kim Triêu , chuyện phòng the của hai chúng ta quá nhiều lần, nước tinh hoa mỏng manh, dễ mang thai."

      Hàn : "..."

      Phó Tạ thấy nàng mắc cỡ khuôn mặt nhắn đỏ bừng tăng gấp đôi kiều diễm, trái tim nhảy dần dần nhanh hơn, đành phải bắt buộc bản thân dời ánh mắt, trầm giọng : "Thừa Dận Đế truyền chỉ, tuyên ta thu quân hồi triều trấn áp khởi nghĩa nông dân Tấn Châu, ta có ý định rời khỏi Tây Cương, mấy ngày nữa chuẩn bị diễn trò, muốn cùng nàng thương lượng chút."

      Hàn nghe chính , vội ngẩng đầu chăm chú lắng nghe.

      Phó Tạ liền kế hoạch của mình và cho Hàn nghe lần, cuối cùng mới thản nhiên : "Đến truyền chỉ chính là Hứa Lập Dương, nàng có muốn gặp hay ?"

      Hàn biết ý tại ngôn ngoại của Phó Tạ là "Nàng tốt nhất nên gặp", nhưng nghĩ đến gặp được Hứa Lập Dương lâu gặp, trong lòng nàng tất nhiên là vui mừng, liền giả bộ như nghe hiểu ý tại ngôn ngoại của Phó Tạ, cười dịu dàng vỗ tay cái: "A? vậy sao? giữa trưa này muội thiết yến tẩy trần cho !"

      Phó Tạ liếc nàng "... Do nàng an bài!" Bất quá là thái giám, sao hết!
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi40 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :