1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hihi, lọ dấm chua Phó Tạ chỉ có mà càng để càng chua.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 109
      Hàn và Hứa Lập Dương vừa dứt lời, trong lúc vô tình ngẩng đầu lên, liếc mắt liền thấy Phó Tạ đứng trước Xuân Phong lâu.

      Khí thế sáng ngời dưới ánh đèn, Phó Tạ dắt ngựa đứng ở đó, mắt phượng nhìn chằm chằm bên này, sa bào màu đen người bay phất phới trong gió đêm.

      ra tách ra quá mấy canh giờ, nhưng Hàn cảm thấy nàng và Phó Tạ chia tay rất lâu, nàng gọi tiếng "Ca ca", cầm váy áo chạy về hướng Phó Tạ.

      Khi Hàn nhào vào trong ngực cảm giác chua lè chua lét trong lòng Phó Tạ lập tức quét sạch.

      vỗ về tấm lưng mỏng manh của Hàn , ôn nhu an ủi: "A , ca ca phải tới rồi sao!"

      Hàn có chút xấu hổ, chôn mặt ở trước ngực , lát sau mới rời khỏi cái ôm ấp áp của Phó Tạ.

      Đám người Trần Hi Hứa Lập Dương chậm rãi tới.

      Ánh mắt Phó Tạ đảo qua Trần Hi gì, nhìn nhìn Phó Tĩnh: "Ngươi hộ tống thiếu phu nhân trở về !"

      Hàn vội vàng nhìn : "Ca ca, huynh muốn làm cái gì?"

      Phó Tạ chăm chú nhìn nàng, nhàng : "A , ngoan ngoãn về nhà, buổi tối ca ca trở về cho nàng biết!"

      Hàn nhu thuận gật gật đầu.

      Đưa mắt nhìn Phó Tĩnh Phó An che chở xe ngựa của đám người Hàn biến mất trong dòng người, Phó Tạ xoay người lại vào Xuân Phong lâu.

      Đám người Hứa Lập Dương, Trần Hi và Lý Chân vào theo.

      Buổi tối Hàn tắm rửa xong ra, là nửa đêm rồi.

      Hàn mở cửa sổ phòng ngủ dựa vào tháp quý phi hóng mát, Tẩy Xuân ở bên làm châm tuyến cùng nàng.

      Nhuận Thu bảo Sấu Đông canh giữ ở bên ngoài, mình chân tay đến, thấp giọng : " nương, nô tài với Phó An rồi." Nàng vừa rồi ở trị phòng phía ngoài Nữ Trinh viện với Phó An nửa ngày.

      Nhuận Thu nhận chén trà Tẩy Xuân đưa tới uống ngụm: "Gia đình chồng của Phạm nương là Miêu gia ở Ký Châu, vị hôn phu của nàng là biểu huynh của Thôi Ngũ công tử, bị bệnh nặng, Miêu gia vì xung hỉ lấy nàng qua, ai biết nàng mới vừa vào cửa vị hôn phu liền qua đời, nàng liền ở biệt trang Miêu gia ở thời gian, trong khoảng thời gian này, Thôi Ngũ công tử qua Miêu gia."

      Hàn hiểu .

      Thôi Kỳ vì tiếp cận nàng, có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, nếu như đây gọi là , loại này khiến nàng sợ hãi.

      Hàn phe phẩy quạt tròn, mắt nhìn chuối tây ngoài cửa sổ, sau nửa ngày mới : "Sau này đề phòng nàng là được." Phạm Tinh Tinh là biểu tỷ Phó Tạ, cho dù nàng để lộ tin tức của Hàn cho Thôi Kỳ, tội cũng đáng chết, chỉ có thể đề phòng nàng.

      Nàng phe phẩy quạt tròn chút rồi lại ngưng thần chút, nghĩ thầm: dù sao việc bếp núc của Quốc Công Phủ do nàng làm chủ, muốn tìm cơ hội đuổi mấy người Phạm gia dễ như trở bàn tay, chỉ cần Phạm Tinh Tinh dám hành động nữa.

      Nhuận Thu lại : " nương, Phó An thể để cho Phạm nương phát chúng ta hoài nghi nàng, công tử còn cần dùng tới nàng."

      Nàng nghĩ tới lời Phó An , thấp giọng : "Phó An ba chữ, nô tài nghe hiểu."

      Hàn nhíu mi nhìn Nhuận Thu.

      Nhuận Thu suy nghĩ chút, : "Phó An công tử muốn tiến hành 'Kế phản gián'"

      Hàn nghe vậy khỏi cúi đầu nở nụ cười: tâm nhãn Phó Tạ là nhiều lắm!

      Nhuận Thu và Tẩy Xuân đều nhìn Hàn : " nương, đây là ý gì?"

      Hàn cười: "Chưa từng nghe qua Tương Kiền trộm sách[1] sao?"

      Nhuận Thu và Tẩy Xuân cũng nghe hiểu, Hàn liền nhắc lại.

      Lúc này bị Hàn oán thầm "Tâm nhãn quá nhiều" Phó Tạ cùng Trần Hi Lý Chân cùng chỗ núp sau màn che hậu điện thanh thiên quan, cùng đợi Trương Thiên Sư lững thững chậm chạp trở về.

      Theo hồi tiếng cười "ha ha", hồi tiếng bước chân nặng nề truyền tới, tiếp theo đó là hồi thanh trêu chọc.

      Phó Tạ vẫn nhúc nhích đứng sau màn che, liên tục chờ đến lúc Trương Thiên Sư ở bên ngoài tâm đầu ý hợp, mới khoát tay áo, đẩy màn che ra ngoài, khuôn mặt tuấn tú cười xấu xa: "Trương Thiên Sư hăng hái!"

      Trương Thiên Sư say sưa ôm Tôn mỹ nhân trong nội cung Thừa Dận Đế, chợt nghe sau lưng truyền đến giọng của Phó Tạ, lập tức đứng ngây ra, trơ mắt nhìn điện soái Phó Tạ mang theo điện Tiền Ti Phó Đô Chỉ Huy Sứ Trần Hi, thái giám ngự tiền chưởng ấn Hứa Lập Dương và thống lĩnh cấm quân Lý Chân từ phía sau màn che ra.

      Đôi mắt Phó Tạ đảo qua Tôn mỹ nhân quần áo mất trật tự dưới thân Trương Thiên Sư, nhìn Trương Thiên Sư, ý vị thâm trường cười : "Trương Thiên Sư, ta và ngươi đàm phán mua bán !"

      Ngày mới vừa tảng sáng, Trương Thiên Sư liền mang theo đám đệ tử vào Sùng Chính điện, báo cho Thừa Dận Đế kết quả quẻ bói đêm qua mới xem.

      Trương Thiên Sư liên tục ngây ngốc đến thời gian tảo triều mới xuất cung trở về thanh thiên quan.

      Trong buổi tảo triều, điện soái Phó Tạ tạm thay hộ bộ dâng sớ điều trần tám chuyện: "... Lại Bộ Thượng Thư Vu Tuần Quang, Lý Ngọc Trung gian tham lừa gạt bưng bít vi phạm quốc pháp, nên tịch thu gia sản sung vào quốc khố; giám cục, thương tràng, mã phòng, quá nhiều người, nên cắt giảm người thừa; nội quan thẩm tra kho trữ Kim Ngân, sổ sách ghi chép, nên hủy bỏ các loại chi tiêu cần gấp; nên trừng trị kẻ phạm tội cùng với hoàng thân nên hiến điền trang ruộng đất..."

      Thừa Dận Đế Liên tục phản đối Phó Tạ cải cách nhưng bởi vì kết quả quẻ bói của Trương Thiên Sư, vì sớm ngày phi thăng, ngờ lại đồng ý với toàn bộ cải cách của Phó Tạ.

      Cải cách bên trong mười hai năm oanh oanh liệt liệt của thừa dận đế bởi vậy mà bắt đầu.

      Mắt thấy sắp đến tháng tám, tiết Trung thu ngày càng đến gần, Hàn cũng dần dần bận rộn.

      Ngày hôm đó mãi cho đến chạng vạng tối, nàng mới xử trí gia vụ xong, trở lại nhà chính nghỉ ngơi.

      Lương ma ma và Sấu Đông cùng vào, trong khay đỏ thếp vàng trong tay Sấu Đông là chồng lớn thiếp mời, thư và danh thiếp.

      Hàn vừa thấy, lười biếng : " phải sao, ta tiếp khách." Từ khi Phó Tạ bắt đầu tiến hành cải cách tài chính, mỗi ngày đều có vô số gia quyến phu nhân của các quan viên cầu kiến, Hàn sợ phiền toái, ai cũng trông gặp.

      Sấu Đông cười : " nương, nô tài đọc những cái quan trọng cho người, ngài quyết định gặp hay gặp."

      Hàn gì, nhàng nhắm mắt lại.

      Sấu Đông thấy lông mi nàng run run, biết nàng có ngủ, liền bắt đầu bẩm báo từng cái .

      Lúc Sấu Đông đọc đến thiếp mời của Khang Trữ trưởng công chúa muốn mời Hàn tham gia hội hoa xuân hoa quế, Hàn mở mắt ra : "Khang Trữ trưởng công chúa? Ta biết nàng!"

      Lương ma ma lại cười : "Khang Trữ trưởng công chúa là Đổng thái phi sinh ra, gả cho Tín Viễn hầu Đổng Thúc Hỉ, sau khi Tín Viễn hầu qua đời, nàng liền ở goá trong phủ Khang Trữ trưởng công chúa."

      Giọng Sấu Đông trầm thấp lại tiếp câu: "Khang Trữ trưởng công chúa thế nhưng là kinh thành đệ nhất phong lưu !"

      Hàn : "..." tập tục Đại Chu cởi mở, quan hệ nam nữ của giới quý tộc kinh thành thực tế hỗn loạn, vì vậy mà nàng luôn nguyện ý ra ngoài giao tiếp.

      lát sau, Hàn dặn dò Nhuận Thu: "Ngươi tìm Phó An, để hỏi điện Soái đại nhân của các ngươi chút, xem ta có cần hay ."

      Nhuận Thu đáp ứng ra.

      Cũng lâu lắm, Nhuận Thu trở lại, đỏ ửng mặt lui, cười dịu dàng : " nương, điện soái gặp người ở phía trước thư phòng, Phó An hỏi, điện soái đến lúc đó ngài ấy cùng với người!"

      Hàn nghe vậy liền có tinh thần: "Ta lâu rồi may đồ mới, cũng nên chuẩn bị đồ trang sức mới rồi, hôm nay vừa vặn làm hai việc này luôn !"

      Tẩy Xuân, Nhuận Thu, Sấu Đông và Lương ma ma cũng nở nụ cười.

      Sấu Đông cười : " nương, Lương ma ma mang theo người ở nội viện ngừng thêu thùa may vá đồ mới cho ngừơi, điện soái vừa sai người đưa vào bộ trang sức theo mùa rất hợp mốt, người còn chưa đủ cái gì nữa?"

      Hàn : "... Ta dạo , nhìn có kiểu dáng mới hay . " Từ lần trước từ đường chính trở về, nàng hai tháng ra cửa, mỗi ngày ở đây nhìn trời ngắm hoa đọc sách, buồn bực sắp chết rồi.

      Nàng đột nhiên hăng hái : "Hầu hạ ta trang điểm, ta muốn tìm điện soái các ngươi!"

      Phó Tạ ở thư phòng Cầm Vận đường nghị với thân tín.

      qua hai tháng cải cách,triều chính Đại Chu đổi mới hoàn toàn, quốc khố cũng trở nên dồi dào, Phó Tạ có ý rút lui, tuyển chọn ngừoi kế nhiệm Hộ bộ thượng thư.

      Trần Hi Cử Hiền Bất Tị Thân[2], tiến cử đường huynh trần lệnh của mình.

      [2] Người Trung Quốc còn có câu “Tiến hiền bất tị cừu, cử hiền bất tị thân” ý : Khi tiến cử nhân tài cho đất nước, chẳng nghĩ đến việc người đó với mình là có quan hệ gì, chỉ cần việc đó giúp ích được cho quốc gia.

      Tô Tương Chi tiến cử vân sở tham nghị Tưởng Vân Châu.

      Phó Tạ hơi suy nghĩ chút, : "Chức vụ Hình Bộ Thị Lang còn bỏ trống, Trần Lệnh Hình bộ; Tưởng Vân Châu là lão hộ bộ rồi, hãy để cho chủ quản hộ bộ." Tưởng Vân Châu là thân tín của phụ thân An Quốc Công Phó Viễn Trình.

      Trần Hi mỉm cười: "Tạ điện soái thành toàn!" Mục đích của vốn phải là thượng thư Hộ bộ —— chức vụ Hộ bộ thượng thư quá quan trọng, Phó Tạ yên tâm giao cho Trần thị, mục đích của nguyên vốn chính là để Trần Lệnh làm Hình Bộ Thị Lang

      Tô Tương Chi chậm rãi đứng dậy: "Tạ điện soái." Điện soái mơ hồ có quyền khuynh triêu dã[3].

      [3] quyền khuynh triều dã: đại khái là quyền thế nghiêng ngả triều đình.

      Phó Tạ nhìn Tiêu Phượng Thiềm: “Chiến Tây Cương thế nào rồi?" Bộ tộc Tháp Khắc Khắc thừa dịp Đại Chu tập trung cải cách triều chính, cấu kết với nước Ba Tư ở phía tây và tộc Tháp Khắc Khắc ở biên giới Đại Chu, tháng trước lần nữa vượt qua sông A Tát Nhĩ, xâm nhập Lương Châu Thành của Đại Chu Tây Cương.

      Sắc mặt Tiêu Phượng Thiềm có chút ngưng trọng: "Điện soái, Từ Bình Xuân liên tiếp tháo chạy, Tiêu Hạ vừa nhận được thơ báo, Đại công tử với tư cách sứ giả Trấn Tây Tướng Quân, đến Lạc Dương rồi, tối nay đại khái đến kinh thành!"

      Phó Tạ: "..." Bất cứ lúc nào, chỉ cần xảy ra đại chiến, người đại ca này của lòng bàn chân luôn bôi mỡ nhanh chóng chuồn mất, chút cũng để ý thanh danh.

      Sau khi bưng chén trà lên nhấp miếng, Phó Tạ nhìn những hãn tướng trước mắt: "Ta gặp bệ hạ, bệ hạ giao toàn quyền xử lý việc này cho ta. Ta truyền mệnh lệnh cho Tưởng Vân Xuyên đóng giữ Lan Châu, Chu Thanh và Vũ Duẫn Trạch, chỉ thị bọn họ làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu, chờ đại quân triều đình; Tùy Đại Nghĩa đóng giữ kinh thành, Trần Hi, Tiêu Phượng Thiềm và Lý Chân trở về chuẩn bị chiến đấu, đợi bệ hạ hạ hạ chỉ theo ta tây biên cương, chống lại kẻ địch !"

      Chúng tướng đứng dậy: "Cẩn tuân dụ lệnh của điện soái!"

      Khi Hàn tới, Phó Tạ bên này vừa vặn giải tán.

      Nghe Hàn đến, lập tức đứng dậy ra ngoài đón.

      Trong ánh trời chiều vàng rực, Hàn trong áo xanh nhạt váy dài trắng thuần nhàng bứơc đến, khuôn mặt trắng nõn óng ánh là nụ cười điềm mật, ngọt ngào: "Ca ca, huynh theo muội dạo phố !"

      Phó Tạ nhìn nét mặt tươi cười của nàng, trong lòng tràn đầy thương, ôn nhu : "Được, ca ca cùng nàng dạo phố !"

      giơ tay ôm bả vai Hàn , cùng chỗ qua phía sau tiền sảnh vào thư phòng.

      Đám người Phó An thức thời lui về phía sau mấy bước, theo.

      Từ cửa sau tiền sảnh vào thư phòng, Phó Tạ thấy trong phòng có người, liền đẩy Hàn ngồi giường gấm, cúi người hôn lên, ngậm lấy bờ môi mềm mại thơm ngát giống như cánh hoa hồng của Hàn .

      Trần Hi bởi vì có chuyện trong lòng, ở sau cùng.

      mới vừa tới cửa thư phòng Cầm Vận đường, nhớ tới Thôi Kỳ hôm nay chủ quản binh phòng ở Chính đường, liền dự định quay lại với Phó Tạ chút, nhắc nhở lần này Tây Cương đánh trận, thể đề phòng Thôi Kỳ quấy rối.

      Phó Trữ canh giữ trước cửa thư phòng thấy Trần Hi quay trở về, mặc dù có chút kỳ quái, cũng ngăn trở.

      Trần Hi vừa mới xoay người lại vén rèm lên vào thư phòng, liền sững sờ tại chỗ, nhìn Phó Tạ hôn Hàn .

      Sau lát, Trần Hi lặng lẽ lui ra ngoài, trong lòng có chút mờ mịt, nhưng lại vì sao.

      "Times New Roman",serif;color:gray;mso-themecolor:background1;mso-themeshade:
      128;mso-ansi-language:EN">[1] Tương Kiền trộm thư: Đây là thành ngữ điển cố. Tích này phát sinh vào đêm hôm trước khi tam quốc đại chiến Xích Bích. Tào Tháo tự mình dẫn trăm vạn đại quân, đóng quân ở bắc ngạn Trường Giang, có ý muốn vượt sông, thẳng tiến vào Đông Ngô. Chu Du, đô đốc của Đông Ngô, là người mang binh, đóng đô của phía bên bờ đối diện với Tào quân. Cả hai bên đều trong trình trạng giương cung bạt kiếm, tình hình hết sức khẩn trương và nguy cấp. trong những thủ hạ của Tào Tháo, mưu sĩ Tương Kiền, là bạn học thuở bé của Chu Du, học theo Mao Toại tự đề cử mình với Tào Tháo, muốn qua sông thuyết khách, chiêu hàng Chu Du. Sau khi Tương Kiền qua sông gặp được Chu Du, Chu Du vui mừng vì gặp lại bạn cũ nên tổ chức tiệc ăn mừng. Trong tiệc rượu, Chu Du nâng rượu và với các tướng sĩ rằng: “Tương Kiền là tri kỉ của ta, hai ta lòng, nên mọi người cần phải e ngại gì.” Kết quả là đêm hôm ấy ai nấy cũng đều ăn no uống say ngủ như chết rồi. Tương Kiền nằm chung đại trướng với Chu Du nên lợi dụng thời cơ Chu Du uống say mà trộm được bức thư của thủy quân đô đốc Thái Mạo và Trương Duẫn viết cho Chu Du. Đúng lúc ấy Chu Du lại mớ rằng: “Tử Dực, vài ngày nữa ta lấy thủ cấp của Tào Tháo xuống cho huynh xem.” Tương Kiền hoảng hốt vội thổi tắt đèn và trở lại giường vờ như có chuyện gì xảy ra. Sáng hôm sau có người vào lay tỉnh Chu Du, rằng có người đến tìm, ông liền cẩn thận bước ra trướng ngoài. Lúc này, Tương Kiền tỉnh nhưng vẫn vờ say ngủ. Sau khi Chu Du ra ngoài, liền theo sao và nghe lén nội dung câu chuyện. Trong cuộc hội thoại, thủ hạ đưa tin báo lại với Chu Du rằng: “Thái Mạo và Chu Duẫn bây giờ vẫn chưa phải là thời cơ để xuống tay….”. Khi nghe được tin này, Tương Kiền tức tốc quay về bên kia sông và thông báo cho Tào Tháo biết. Ngay tức khắc, Tào Tháo ra lệnh chém Thái Mạo và Trương Duẫn.
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi40 others thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 110
      Phó Tạ từ tập võ, nhĩ lực rất tốt, lúc Trần Hi trở lại đã nghe tiếng bước chân của Trần Hi truyền đến, nhưng cố ý tiếp tục ôm Hàn hôn môi.

      muốn mượn lần này để Trần Hi biết khó mà lui, nên ngấp nghé vợ của nữa, cho dù là trong lòng cũng được, sắp phiền chết rồi !

      Hàn phát Trần Hi vào, mắc cỡ vội vươn tay đẩy Phó Tạ ra, nhưng cả người nàng bị Phó Tạ khống chế, bờ môi cũng bị Phó Tạ dùng sức hôn, căn bản có cách nào nhúc nhích.

      Qua rất lâu, Phó Tạ mới buông Hàn ra.

      Mặt của hơi ửng đỏ, ý tứ dường như tốt lắm nhìn Hàn , mắt phượng sáng lóng lánh, giương mắt nhìn vách tường vải hoạ tiết cánh ve sầu màu ngọc bích, chính là nhìn Hàn .

      Khuôn mặt Hàn cũng ửng hồng. Nàng rũ mắt ngồi giường gấm, lặng lẽ sờ sờ mặt, cảm thấy nóng nóng. Nàng vòng tay ôm eo Phó Tạ, chôn mặt trước người Phó Tạ, sau nửa ngày mới rầu rĩ : "Vừa rồi bị Trần Hi thấy..."

      Trong lòng Phó Tạ rất thoải mái, vuốt ve đôi má non mềm của Hàn , nhàng : "Thấy thấy, phi lễ chớ nhìn, là lỗi của , cũng phải lỗi của chúng ta!"

      xoay người ôm Hàn , đặt đùi mình, thân thiết xoa nắn phen.

      Hàn bị sờ cả người ngứa ngáy, vừa giãy dụa, vừa cười "ha ha": "Trời nóng lắm, đừng có sờ!"

      Phát Phó Tạ có phản ứng, nàng sợ tới mức dám nhúc nhích, xoay người lại dán mặt lên mặt Phó Tạ, nũng nịu làm nũng: "Ca ca, huynh phải dẫn muội dạo phố sao! Muội muốn dạo phố! Muội muốn dạo phố!" Phó Tạ năm nay mười tám tuổi, là giai đoạn trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng, ở phương diện kia có chút ham muốn, nếu như bây giờ nàng thuận theo , vậy hôm nay cũng đừng nghĩ ra ngoài dạo.

      Nhưng, da thịt mặt Phó Tạ là đủ trơn mịn, liếm cảm thấy rất thoải mái...

      Phó Tạ ôm nàng ở trong ngực, dính sát ở người mình, chậm rãi đợi phản ứng thân thể bình ổn lại.

      Vì chuyển di lực chú ý, bắt đầu chuyện với Hàn : "Phạm gia biểu tỷ mấy ngày nay có tới tìm nàng ?"

      Trong lòng Hàn tính toán chút, : “Có đến mấy lần!"

      Phó Tạ thấp giọng : "Sau này nàng tham gia hội hoa quế Khang Trữ trưởng công chúa tổ chức, cũng mang nàng theo; với nha hoàn, dẫn theo Thiến Ngọc." Thiến Ngọc là mật thám của , theo Hàn để có thể bảo vệ Hàn .

      Hàn ngẩng đầu nhìn Phó Tạ: "Thiến Ngọc là người huynh an bài?"

      Phó Tạ "ừ" tiếng, hai mắt nhìn Hàn , cảm thấy nàng sao mà , sao mà kiều đến thế, nhịn được ngắt cái gương mặt Hàn .

      Khuôn mặt Hàn bị ngắt có chút đau, liền đưa tay ngắt Phó Tạ khuôn mặt, Phó Tạ ngước mặt lên, nàng nhéo được, Hàn liền ngồi lên người Phó Tạ, lập tức áp đảo Phó Tạ ở giường gấm.

      Nàng cưỡi người Phó Tạ, cuối cùng dùng hai tay nhéo hai gò má Phó Tạ, cười hi hi nhàng nhéo nhéo: "Huynh chạy thoát đâu!"

      Mắt phượng Phó Tạ trở nên tĩnh mịch: "Là nàng chạy thoát có!"

      Hàn kinh hoảng nhìn , thấy ánh mắt trở nên tĩnh mịch khó dò, trong lòng cả kinh, vội vàng hai tay chống lên giường gấm muốn chạy trốn, lại bị Phó Tạ lập tức nhéo ngay eo.

      Phó Tạ ôm nàng phen, thuận tiện thành cục diện cao Hàn ở dưới.

      Hai mắt Hàn chẳng biết lúc nào nổi lên tầng hơi nước, nhìn điềm đạm đáng : "Ca ca, đựơc..."

      Nàng càng như vậy, Phó Tạ càng là tâm hoả tràn đầy, lập tức động thân húc húc nàng.

      Hàn : "..."

      Nàng cắn cắn môi, có tiếp tục cầu xin.

      Phó Tạ thấy hàm răng nàng trắng như tuyết cắn bờ môi mềm mại đỏ tươi, có chút luyến tiếc, liền cúi người nhàng ngậm lấy môi của nàng, đầu lưỡi ôn nhu dò xét vào...

      Tẩy Xuân và Sấu Đông mang theo mấy tiểu nha hoàn ở tiền sảnh bên ngoài sốt ruột chờ đợi, Phó An nhàng tới, thấp giọng : "Công tử và thiếu phu nhân ngủ lại thư phòng rồi, các ngươi sáng mai hãy đến hầu hạ!"

      Nghe vậy Tẩy Xuân và Sấu Đông hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Tẩy Xuân hiểu , sắc mặt trở nên ửng đỏ, đáp ứng, kéo Sấu Đông lui xuống, mang theo mấy tiểu nha hoàn của thiếu phu nhân về Nữ Trinh viện trước.

      Lúc rạng sáng, đêm lạnh như nước, bóng đêm mông lung, Phó Tạ dùng áo choàng bọc chặt Hàn vẫn ngủ say trở về nội viện Nữ Trinh viện.

      Phó An và Phó Trữ mang theo hai gã sai vặt theo , liên tục đưa đến bên ngoài nhà chính nội viện, thấy Tẩy Xuân và Lương ma ma uể oải thức dậy mở cửa, lúc này mới hành lễ ra.

      Trong phòng ngủ giắt sa màn màu tím nhạt lên móc ngọc, chăn gấm xanh ngọc xông hương trải thẳng ra, Phó Tạ vén chăn lên đặt Hàn lên giường, lại giúp nàng cởi áo choàng, cởi áo xanh nhạt váy dài trắng thuần mất trật tự người Hàn ra, nhét nàng vào trong chăn, mình cũng cởi áo ngoài nằm xuống, ôm Hàn vào trong ngực, ngửi ngửi mùi hương thơm mát người Hàn , rất nhanh cũng ngủ mất.

      Buổi sáng khi Hàn tỉnh lại, phát Phó Tạ vẫn còn ôm nàng ngủ, quả thực lại càng hoảng sợ —— trong khoảng thời gian này Phó Tạ rất bận rộn, mỗi ngày sớm về trễ, mỗi sáng sớm khi nàng tỉnh lại, giường cũng chỉ còn lại có mình nàng, người bên gối sớm rồi.

      Hàn khẽ động Phó Tạ liền tỉnh.

      lần nữa ôm Hàn vào lòng, nhắm mắt lại : "Ngoan, đừng nhúc nhích, lát thôi..."

      Hàn ra quá thèm ngủ, nhưng thương Phó Tạ hiếm khi đựơc ngủ nứơng, liền nhắm mắt lại, bờ mông xoay lại, áp lên người Phó Tạ.

      Vừa dán lên nàng liền hối hận. Phó Tạ trong độ tuổi huyết khí phương cương, buổi sáng thường thường có chút phản ứng, Hàn dán lên mới phát giác đúng, muốn chạy trốn nhưng quá chậm.

      Phó Tạ khẽ cười tiếng, đỡ eo Hàn , dựa vào ứơt át đêm qua mà chen lấn cứng rắn vào...

      canh giờ sau, Phó Tạ ôm Hàn ngâm vào trong thùng tắm.

      sau khi xong chuyện lại ngủ thêm lát, lúc này tinh thần sức khoẻ dồi dào tinh thần sảng khoái, liền hôn Hàn , thấp giọng : "A , lần này Tây Cương, nàng chỉ có thể mang theo hai người."

      Hàn bị giày vò xương cốt mềm nhũn, nhắm mắt dưỡng thần, nghe hắn nói xong, suy nghĩ lát mới lĩnh hội đựơc ý trong lời của Phó Tạ

      Nàng mở to mắt, hai mắt to sáng rực tràn đầy vui mừng: "Ca ca, huynh muốn mang muội Tây Cương?"

      Mi mày đen nhánh của Phó Tạ ướt nhẹp, bờ môi bị hơi nước hun đến đỏ tươi, rũ mắt xuống : "Bộ tộc Tháp Khắc Khắc và tộc Tháp Khắc Khắc ở Tây Cương Đại Chu chúng ta cùng với nước Ba Tư cùng Bái Hỏa Giáo[1], nay tam phương cấu kết, Ba Tư ra bạc, Tháp Khắc Khắc xuất binh, lại có tộc Tháp Khắc Khắc Đại Chu làm nội ứng, tình hình loạn trong giặc ngoài có chút nghiêm trọng, cho nên lần này sợ là phải đánh lâu dài rồi."

      [1] Bái hỏa giáo là tôn giáo do nhà tiên tri Zoroaster (Zarathushtra) sáng lập vào khoảng cuối thế kỷ 7 trước Công nguyên tại miền Đông Đế quốc Ba Tư cổ đại.

      nhắm mắt lại, ngón tay thon dài vẽ lọan lên nơi cực kỳ đầy đặn phía trước ngực Hàn , nhàng vuốt vuốt, sau nửa ngày mới : "Có lẽ hai năm ba năm cũng về được!"

      Hàn cả kinh, ngồi thẳng lên muốn chuyện, Phó Tạ ôm nàng trở về.

      dán lên Hàn , thấp giọng : "Cầu phú quý trong nguy hiểm, lập tức có thể phong hầu. Ta nghĩ vật lộn đọ sức, tự mình kiếm tước vị trở về!" muốn tự mình kiếm quân công phong hầu thậm chí tấn phong Vương khác họ, mà phải dựa vào phụ thân ban cho, và hai thứ huynh tranh đoạt tước vị An Quốc Công —— dù sao cha vẫn còn trẻ như vậy!

      Hàn suy nghĩ chút, : "tình hình trong triều..." Nàng tuy chưa từng ra ngoài, nhưng cũng biết quan sát tình thế. sau khi nàng và Phó Tạ thành thân vào kinh, vừa mới bắt đầu đến gặp nàng đều là nữ quyến của vài võ tướng cấp thấp, cao nhất bất quá cũng chỉ là cáo mệnh tam phẩm; hai tháng nay, ngoại trừ nữ quyến của võ tướng, cũng thiếu nữ quyến quan văn tới bái phỏng cầu kiến, trong đó có Thượng Thư phu nhân Thị Lang phu nhân, thậm chí còn có quận chúa và quốc phu nhân...

      Nàng từ những vị khách tới thăm này rút ra kết luận —— Phó Tạ hôm nay sợ là quyền khuynh triêu dã!

      như vậy, Phó Tạ rời khỏi kinh thành hai ba năm, vậy đối với triều chính chẳng phải là mất khống chế?

      Phó Tạ lúc này mới phát ra Hàn cũng phải mỗi ngày đều ở trong nhà ngắm hoa đọc sách, bắt đầu biết suy nghĩ rồi.

      cũng biết mình nên vui hay nên buồn.

      Theo Phó Tạ mà , muốn tự mình xông ra vùng trời rộng lớn, để Hàn vĩnh viễn vùi trong ngực , ngày ngày ngắm hoa đọc sách, thích thêu thùa may vá, vĩnh viễn làm A nũng nịu của .

      Thế nhưng, trải qua lần giận dỗi với Hàn , cũng hiểu Hàn muốn ở cùng chỗ với , muốn giúp phân ưu...

      Mang tâm lý mâu thuẫn như vậy, Phó Tạ ôm chặt Hàn , thấp giọng : “Hai ngày này nàng nếu nghe lời, ta cho nàng biết tin tức tốt."

      Hàn : "..."

      Lòng của Nàng hiếu kỳ vượt quá mức bình thường, chịu nổi dụ dỗ, Phó Tạ ở người Phó Tạ chầm chậm đứng dậy: "Ca ca, tin tức tốt gì, cho muội biết !"

      Phó Tạ chính là .

      Hàn nũng nịu ghé vào lỗ tai , đầu tiên là ngậm vành tai của hít hít liếm liếm, tiếp theo quyến rũ: "Ca ca, huynh phải là muốn..."

      Phó Tạ nghe vậy mừng rỡ, trong lòng giống như mèo quào, sốt ruột vô cùng, nhưng cố ý liếc xéo Hàn : "Muội lại chịu cho vào toàn bộ, ta mới cho muội nghe!"

      ngày thường tuấn tú, liếc xéo Hàn như vậy, có loại rung động tâm hồn, Hàn lập tức cả người mềm nhũn, liền dán lên, năn nỉ : "Ca ca, muội đồng ý ngậm vào tất cả, nhưng..."

      Nàng lại áp vào bên tai Phó Tạ, nhàng câu.

      Phó Tạ phía dưới trướng có chút đau, liền ngay: "Được."

      Lại : "Nàng trước!"

      Hàn mệt chết được, ngay cả cũng muốn .

      Phó Tạ dùng khăn lụa lớn bọc nàng lại, đặt nàng lên giường, đắp kín chăn gấm xanh ngọc, mình đưa lưng về phía Hàn bắt đầu mặc quần áo.

      Hàn mệt đến nỗi đầu ngón tay đều tê dại, nhưng vẫn kiên trì hỏi : "Ca ca, rốt cuộc tin tức tốt gì?"

      Phó Tạ mặc xong trung đan bạch la, quay đầu lại cười cười: "Ngốc A , mấy ngày nữa, cha vào kinh rồi !" Tây Cương, phụ thân phải vào kinh trấn giữ.

      Hàn miễn cưỡng : "A." cha chồng mới gặp bao lâu, lão nhân gia người vào kinh có gì kỳ lạ quý hiếm? Nàng có hứng thú đâu!

      Phó Tạ tới, cúi người hôn cái lên môi đỏ sưng lên của Hàn , cười : "Ngốc A , nhạc phụ đại nhân của ta cũng mang theo thê tử ngồi thuyền vào kinh!" lúc "Thê tử" dừng lại chút.

      Hàn giờ mới hiểu được vốn là cha mẹ và đệ đệ của nàng cũng vào kinh, khỏi cực kỳ vui mừng, "NGAO" tiếng nhảy lên, lập tức ôm lấy Phó Tạ: "Ca ca, có ?"

      Phó Tạ đem bế Hàn giống như con khỉ lên: "Đương nhiên là !"

      Hàn vui mừng, đột nhiên cảm thấy động tác và tình hình lúc này của Phó Tạ cũng có chút đúng, vẻ mặt lập tức bị hù dọa trắng bợt, lắp bắp : "Ca... Ca ca... thể... thể lại... Lại cái kia..."

      Phó Tạ dở khóc dở cười, thầm nghĩ: ta cũng dám làm! Làm tiếp riêng nàng bị sưng lên, chỗ đó của ta cũng bị nàng mài trầy da!

      Từ tối hôm qua đến giờ, và Hàn quả có chút túng dục

      thả Hàn lên giường, dùng chăn gấm trùm lên, tự mình cầm la bào màu trắng Hàn sớm chuẩn bị mặc vào người.

      Hàn vui rạo rực, vẫn hỏi Phó Tạ: "Ca ca, Hàn Đình nhà muội biết lớn lên trông thế nào, có phải giống muội hay ? biết có thể gọi tỷ tỷ hay ..."

      Phó Tạ cài xong đai lưng ngọc, buồn cười : "Tiểu cữu tử mới mấy tháng, gọi tỷ tỷ sao?"

      Hàn chớp chớp mắt to: " vậy à!"

      Phó Tạ mặc quần áo tử tế xoay người lại vỗ vỗ đầu Hàn : "Đừng có vội vã gặp đệ đệ, hảo hảo dưỡng thân thể, sớm ngày sinh cho ta mười đứa tám đứa con trai!"

      Hàn : "..." mười đứa? tám đứa ? Ta chết luôn cho rồi !

      Phó Tạ thấy biểu cảm của Hàn , liền cố ý trêu đùa: "A? trồng dưa được dưa trồng đậu được đậu, ta ngày ngày người của nàng tưới nước nhiều như vậy, trồng nhiều như vậy, nên để cho ta thu hoạch mấy đứa con trai chứ?"

      Hàn nghe ràng cực kỳ, thể nhịn được nữa, : "Cút!"

      Nàng dùng chăn gấm che kín đầu, cuốn thành quả cầu người, thèm phản ứng Phó Tạ.

      Phó Tạ suy nghĩ chút, lại sợ Hàn trong lòng sốt ruột, liền ngồi xuống ôn nhu : "A , ra muộn vài năm muốn hài tử cũng được."

      Thấy Hàn còn chưa động, có chút hoảng hốt, vội : "A , cho dù ta và nàng sinh ra hài tử cũng sao, dù sao đại ca nhị ca đều là ngựa giống, hài tử chắc là ít, đến lúc đó chúng ta nhận con thừa tự nuôi dưỡng ở dưới gối!"

      Hàn cười đến nước mắt đều chảy ra, đầu từ trong chăn gấm chui ra, đôi mắt lóe sáng khóe miệng cười dịu dàng: "Chuyện này là thật?"

      Phó Tạ: "... Thật!" ra A phải khóc, sợ nhất Hàn khóc, khóc làm đau lòng.

      Hàn lại nhào vào trong ngực Phó Tạ, dán mặt vào ngừoi cọ qua cọ lại: "Ca ca, chàng tốt!" Gặp được Phó Tạ thương nàng như vậy, thực là vận may của nàng...

      Cùng chỗ dùng xong cơm trưa, Phó Tạ bảo Hàn trước tiên ở nội viện chờ , phòng Cầm Vận đường gặp thư đại ca Phó Tùng đợi nửa ngày.

      Phó Tùng buổi sáng hôm nay vào thành, Cầm Vận đường, nghe Phó Trữ Phó Tạ vẫn còn ở nội viện chưa thức dậy, liền trước tây Thiên viện thăm Lam thị, dây dưa được lúc; lại phủ Vĩnh Thọ trưởng công chúa gặp Vĩnh Thọ trưởng công chúa, âu yếm nửa ngày, lại dùng cơm trưa, lúc này mới trở lại Quốc Công Phủ, ai biết Phó Tạ còn chưa ra nội viện.

      Phó Tùng cho rằng đây giống như loại tượng" Từ nay về sau quân vương tảo triều", đối với Phó Tạ từ hám lợi đen lòng mà quả là hiếm thấy, liền ôm tâm tình xem kịch vui, thoải mái nhàn nhã đợi trong thư phòng, vừa uống trà gặm hạt dưa ăn điểm tâm vừa đợi Phó Tạ.

      Phó Tạ vừa vào thư phòng, liền phát thư án thư sạch của mình, tràn đầy vệt nước, vết tích trà, xác hạt dưa và bột điểm tâm, lông mày lập tức liền nhíu lại.

      Đối với đệ đệ vui Phó Tùng vẫn chưa tỉnh, vui vẻ sáp đến: "Tam đệ, Từ Bình Xuân bảo ta hỏi ngươi, ngươi khi nào phát binh?"

      Phó Tạ thản nhiên : "Cái này phải xem ý chỉ của bệ hạ rồi."

      Phó Tùng lập tức mở to hai mắt nhìn: "... Ngươi với đại ca ngươi còn văn chương làm gì? Tây Cương hôm nay tràn đầy nguy cơ, , bệ hạ rốt cuộc có ý gì?"
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi36 others thích bài này.

    4. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      A Phó gian xảo quá, cố ý thị uy trc mặt Trần Hi đây mà. Đáng chết mất :p

    5. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Ngọt đến sâu răng rồi. Phó Tạ sủng Hàn quá luôn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :