1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 104
      Phiên ngoại tham món lợi
      Hôm đó Hàn theo Phó Tạ tiến cung, sắc trời u cuồng phong gào rít giận dữ.

      Từ khi phản quân tiến vào kinh thành san bằng cung điện, tất cả cung nữ thái giám chết chết trốn trốn, toàn bộ đều còn.

      Tuy rằng phản quân cuối cùng bị Bình Tây Vương Phó Tạ trấn áp, thế nhưng cung điện to như vậy lại trống rỗng, y hương tấn ảnh[1], trùng trùng điệp điệp màn che theo gió phiêu lãng của trước kia thấy tăm hơi.

      [1] ‘Y hương tấn ảnh’ là thành ngữ, y trong y phục, hương trong hương thơm, tấn trong mái tóc, ảnh trong bóng dáng,hình ảnh, miêu tả lộng lẫy đẹp đẽ của phục sức người, cũng có ý ám chỉ phụ nữ hoặc chỉ những thứ hay thấy ở những yến hội xa hoa, ý là một giấc mộng ảo xa hoa lộng lẫy làm lòng người say mê.

      Phó Tạ mang theo những tướng lĩnh như lang như hổ phóng ngựa chậm rãi vào cung, Hàn đội mành sa được ôm vào trong ngực, ngồi trước người của .

      thúc ngựa lên đài cao, đưa mắt trông về phía xa, mắt phượng tinh xảo vượt qua tường đỏ ngói vàng, nhìn về phía chân trời xa xăm.

      Từ nay về sau, thiên hạ này chính là của .

      muốn chấm dứt loạn thế dân chúng lầm than, muốn thành lập đế quốc cường đại nhất trong lịch sử Đông Phương đại lục!

      Hàn cgắt gao hăm chú tựa sát vào Phó Tạ.

      Nàng biết cỡi ngựa, tuy cánh tay như sắt của Phó Tạ siết hông nàng, nhưng nàng vẫn rất sợ mình té xuống thành kẻ xấu xí.

      Hàn ngước mắt nhìn tầng tầng lớp lớp cung điện phía dưới nghĩ thầm: Phó Tạ nghĩ đến chuyện nạp ít tân sủng vào trong cung điện này chứ?

      Tuy qua nhiều năm như vậy, Phó Tạ luôn ở cùng nàng, nhưng là nam nhân... Phó Tạ dù sao cũng là nam nhân a!

      Sau nửa ngày nàng mới : "Phó Tạ, nhiều cung điện như vậy, bao nhiêu người mới có thể lấp đầy?"

      Phó Tạ kinh ngạc : "Lấp đầy? Lấp đầy người làm cái gì? Ta chuẩn bị đưa cho Tô Tương Chi xây dựng thái học mà!" muốn học tập quy củ bên kia Tây Dương , thành lập thái học kiểu mới!

      Hàn : "..."

      Trong mắt Phó Tạ lên nụ cười yếu ớt, siết chặt cánh tay ngang eo Hàn , chậm rãi : "Chúng ta nhà bốn miệng ăn ở Thanh Thiên Quan cũng tốt mà..." và Hàn cùng với con trai của bọn họ, ở Thanh Thiên Quan là được rồi.

      Trong lòng Hàn mừng rỡ, liền ngay: "Đúng vậy, Thanh Thiên Quan sạch , giống trong cung, mỗi lần muội vào, cảm thấy u quá, biết bao nhiêu oan hồn..."

      Phó Tạ hôn cái má nàng, ôn nhu : "Tất cả nghe theo nàng."

      Hàn đắc ý nở nụ cười.

      Tác giả có lời muốn : vâng, câu chuyện Hàn và Phó Tạ rất khúc chiết, nhưng mà kết cục chính là cái này ~
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi37 others thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 105
      Người bị bệnh người bao giờ cũng có chút hối tiếc, Phó Tạ nằm ở giường nghĩ ngợi, chợt nghe hồi tiếng bước chân nhè từ xa đến gần, khỏi cả người cứng ngắc, nhưng vẫn nhúc nhích.

      Quy củ trong phòng của và Hàn là sau khi hai vợ chồng ngủ, người hầu hạ được vào nội viện, lúc này tới chỉ có thể là Hàn .

      Bên ngoài mưa rơi tí tách, làm cho lòng người lạnh lẽo thê lương, khiến cho Hàn luôn luôn ngủ khó tỉnh cũng phải tỉnh.

      Nàng nằm ở giường gấm trằn trọc lâu, nhớ tới Phó Tạ bị bệnh, trong lòng khỏi bứt rứt khó chịu. Mặc dù quyết tâm muốn hòa ly, nhưng khi nhìn thấy Phó Tạ bị bệnh bị giày vò, trong lòng của nàng cũng chịu nổi.

      Hàn nằm ở giường, nghe mưa rơi lạnh lẽo bên ngoài rơi hoa cỏ phát ra thanh "Bành bạch" , nghĩ đến Phó Tạ bên kia im hơi lặng tiếng, có thể xảy ra chuyện gì hay ?

      Cuối cùng, nàng vẫn nhịn được, vừa tự với mình: ta chỉ thuận tiện nhìn cái, liền bước khẽ đến phòng ngủ.

      Bước đến đèn liêu ti trắng như tuyết kệ hải đường bên ngoài giường ngủ, đèn dầu bên trong rất , tản mát ra ánh sáng mờ nhạt, trong màn trướng treo cao cao trong suốt, lộ ra khuôn mặt Phó Tạ ngủ say.

      Khuôn mặt Phó Tạ bị sốt nên hơi ửng đỏ, hô hấp rất nặng.

      Hàn đứng ở bên nhìn, thấy Phó Tạ hai ngày này gầy ít, nhìn ốm yếu lại ngây thơ, bỗng nhiên nhớ tới Phó Tạ cũng mới mười bảy tuổi, khỏi lại thở dài.

      Nhưng nhớ tới Phó Tạ làm ra chuyện đáng giận kia, lòng của nàng lại có chút lạnh lẽo —— vô luận như thế nào, có những nữ nhân khác là điểm mấu chốt của nàng.

      Thấy đôi môi Phó Tạ rất khô, dường như hô hấp như bốc hỏa, nàng nhìn thoáng qua bình bạc chứa nước bàn trang điểm, trầm thấp kêu tiếng: "Phó Tạ?"

      Thấy Phó Tạ có động tĩnh, nàng lại gọi: "Phó Tam, có muốn uống nước hay ?"

      Phó Tạ từ từ nhắm hai mắt giả bộ ngủ, thấy nàng đến xem mình, trong lòng hồi ấm áp, lúc này thấy nàng chỉ gọi mình, cũng lại gần, trong lòng hậm hực: lúc thân mật gọi"Ca ca", thân mật liền gọi "Phó Tam", hừ!

      chuẩn bị đợi Hàn lại gọi lần thứ ba, liền mở miệng nhìn Hàn giải thích.

      Hàn gọi hai tiếng, thấy Phó Tạ có động tĩnh, liền xoay người lại ra.

      Phó Tạ: "..."

      Buổi sáng hết mưa, Hàn mặc áo trắng sữa váy hồng nhạt đứng ở trong đình viện ngắm mấy nụ hoa hồng vừa chớm nở, nghe phía sau truyền đến tiếng bước chân, xoay người nhìn lại, thấy Phó Tạ ra, đầu đội kim quan, người mặc áo choàng màu xanh ngọc vân hoa, bên hông thắt đai lưng ngọc, nhìn vẫn hơi gầy.

      Nàng chuyên môn nhìn sắc mặt Phó Tạ, thấy tuy rằng gầy gò chút ít, thế nhưng mắt phượng sáng ngời mi mày đen nhánh, nhìn khí sắc khá tốt, liền cúi đầu, tiếp tục ngắm hoa, nhưng trong lòng nghĩ: rốt cuộc thân thể bên trong tốt, đêm liền khôi phục.

      Phó Tạ đến sau lưng Hàn , đánh giá phen, cảm thấy nàng tuy mặc lễ phục, nhưng đầu đầy châu ngọc rất long trọng, hơn nữa áo trắng sữa người thêu vô số đóa hoa xanh nhạt, trong nhụy hoa cũng khảm hồng bảo thạch , trong thanh nhã lộ ra hoa lệ, liền : "Hoàng hậu nương nương tuyên nàng qua, giờ ta đưa nàng Kim Minh uyển."

      Hàn nghe vậy ngẩng đầu nhìn , thấy vẻ mặt Phó Tạ bình tĩnh giống giả bộ, liền : "Ta muốn mấy người Tẩy Xuân Nhuận Thu theo!"

      Phó hoàng hậu tuyên nàng, nàng nhất định phải . Lần trước gặp Phó hoàng hậu, Phó hoàng hậu nhìn gầy tong teo, nàng đau lòng cho Phó hoàng hậu, muốn để nàng lo lắng cho mình và Phó Tạ. Hơn nữa, theo như tính tình của nàng, vô luận nàng và Phó Tạ trong phòng ầm ĩ như thế nào nàng cũng muốn xấu mặt làm mất thể diện ở bên ngoài, khiến người ta chê cười.

      Nếu như muốn , thuận tiện điều kiện tốt.

      Phó Tạ dừng bước, đánh giá Hàn từ xuống dưới, thấy nàng mắt to thanh tịnh mọng nước, căng thẳng nhìn mình, khỏi nhớ tới bạc tình bạc nghĩa của nàng, trong lòng rất bất mãn, ngoài miệng lại : "Được." Dù sao Phó Tĩnh dẫn theo bốn nha hoàn này chờ ở trong xe bên ngoài rồi.

      Hàn : "..." Phó Tạ hôm nay sao dễ chuyện dữ vậy?

      Nàng đầy bụng tâm theo Phó Tạ ra khỏi nội viện Nữ Trinh viện.

      Tần ma ma nhìn đại nha hoàn Thiến Ngọc và Như Ngọc mới tới liếc mắt ra hiệu cái, Thiến Ngọc và Như Ngọc lúc lập tức tới đây, lại nghe Lương ma ma thấp giọng : "Điện soái tự có an bài, các ngươi cần theo!"

      Thiến Ngọc và Như Ngọc đành phải dừng bước.

      Lương ma ma thấy Phó Tạ và Hàn trước sau ra khỏi nội viện, lúc này mới nhìn Tần ma ma giải thích: "Điện soái an bài bốn đại nha hoàn hồi môn theo thiếu phu nhân."

      Tần ma ma chuyện, mặt lên tia lo lắng. Bà là nhũ mẫu của công tử, thế nhưng Lương ma ma luôn đè ép đầu bà.

      Hàn theo Phó Tạ ra khỏi ngoại viện, phát ngoài cửa ngoại trừ Phó Tạ và đám người Phó Tĩnh Lý Chân bên ngoài, còn ngừng hai cỗ xe ngựa, phía trước là xe trầm hương của nàng, đằng sau là cỗ xe màn trúc lớn hơn chút

      Cửa xe đằng sau cỗ xe màn trúc bị người từ bên trong kéo ra, Sấu Đông từ bên trong xuống trước, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy kích động: " nương!"

      Thấy là nàng, Hàn hồi kích động, qua cầm tay Sấu Đông, trừng to mắt nhìn Tẩy Xuân, Nhuận Thu và Hoán Hạ nối đuôi nhau từ trong xe xuống, khỏi vui mừng cực kỳ.

      Bốn người Tẩy Xuân hành lễ với Hàn , muốn tỉ mỉ, Phó Tạ liền ho tiếng: "Đừng để hoàng hậu nương nương sốt ruột chờ đợi!"

      Hàn cực kỳ vui mừng, liếc , cảm thấy Phó Tạ dường như cũng có ghê tởm như vậy, liền đặt tay lên tay Phó Tạ rồi lên xe trầm hương của mình.

      Bốn người Tẩy Xuân xe lên màn trúc đằng sau.

      Sau khi Hàn ngồi vào chỗ của mình, sửa sang lại làn váy, thấy Phó Tạ cúi đầu cũng lên xe ngựa, khỏi sững sờ: "Huynh cưỡi ngựa sao?" Đại nam nhân ngồi trong xe ngựa của nữ nhân làm cái gì?

      Phó Tạ nhàn nhạt nhìn nàng cái, ngồi kế bên nàng: "Ta bị bệnh, đại phu cho ra gió." ở Tây Cương gặp được thần y Lý Kim Triêu hôm nay cũng tới hộ bộ giúp , lần này sinh bệnh, đều là Lý Kim Triêu chăm sóc.

      ngồi xuống, Hàn liền nghe thấy loại khí tức thanh nhã quen thuộc người Phó Tạ, chỉ có điều xen lẫn vị thuốc nhàn nhạt. Thân thể của nàng theo thói quen dán lên, thế nhưng dán được nửa, nhớ tới mình muốn hòa ly với Phó Tạ, liền cứng ngắc dời qua bên phải, duy trì khoảng cách với Phó Tạ.

      Phó Tạ liếc nàng, cũng tính nhiều lời. muốn cho bình dấm chua Hàn tự mình nhìn thấy, khiến nàng hối hận nhận sai!

      Đến bên ngoài cửa cung Kim Minh uyển, Phó Tạ xuống xe ngựa, nhìn nữ quan thiếp thân Hàn Nhã của hoàng hậu nương nương và thái giám tân nhiệm của Khôn Trữ Điện dẫn Hàn , mình lại trở về xe ngựa, cả người tựa lưng vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.

      mặc dù hạ sốt, nhưng vẫn còn có chút thoải mái.

      Phó hoàng hậu sớm được Phó Tạ truyền tin, nghĩ đến Hàn có máu ghen lớn như vậy, khỏi mỉm cười cái. Quyền quý Đại Chu, trong nhà ai thê thiếp thành đàn? Phó Tạ còn chưa có nạp thiếp, đệ muội đổ bình dấm chua rồi!

      Nhưng nhớ tới Phó Tạ khẩn thiết phó thác, nàng lại thở dài hơi: tỷ tỷ ruột sao lại muốn đệ đệ mình những ngày sau thoải mái? Hàn và Phó Tạ, người nguyện đánh, người nguyện chịu đựng, nàng làm tỷ tỷ còn biện pháp nào!

      Hàn ngồi kiệu mềm vào Kim Minh uyển, qua tiên cầu, ngừng lại trước Phi Vân Điện.

      Tiến vào chánh điện Phi Vân Điện, Hàn nhìn thấy Phó hoàng hậu ngồi ngay ngắn giường gấm sau màn che, vội quỳ gối, sau khi đứng dậy mới quan sát Phó hoàng hậu, thấy nàng hai mắt sáng ngời đôi má trơn bóng, so với lúc trước phong nhuận rất nhiều, lúc này mới yên lòng lại.

      Phó hoàng hậu thấy Hàn hôm nay tóc đen như mây đầu đầy châu ngọc, mặt tròn nhắn trong suốt như ngọc, đôi mắt sáng hiền lành bờ môi đỏ tươi, nụ cười điềm mật, ngọt ngào, tư thái nở nang hấp dẫn, lại mặc thân quần áo đặc biệt, ràng là giai nhân khó có được, trách được đệ đệ có kiến thức của nàng ngày ngày nâng trong lòng bàn tay...

      Nàng mỉm cười nắm tay Hàn : "a , ngươi theo ta ra phía sau điện!"

      Hàn Nhã Sở Nhã các nàng canh giữ ở bên ngoài, trong hậu điện trống rỗng, chỉ có Phó hoàng hậu cười dịu dàng xốc lên sa y đỏ thẫm người mình và Hàn trợn mắt há hốc mồm.

      Phó hoàng hậu vỗ vỗ bụng buộc tầng tầng bạch la của mình, : "a , tại chưa?"

      Hàn lắp bắp: "... Thiếp thân ... ..." Nàng ngốc, liên hệ chuyện trước sau, lập tức liền suy nghĩ cẩn thận: Phó hoàng hậu căn bản có mang thai, Phó Tạ vì giúp tỷ tỷ, liền ở bên ngoài nuôi thai phụ, xem ra là tính toán đợi hoàng hậu sắp sinh đưa vào...

      lưng của nàng khỏi toát ra tầng mồ hôi lạnh -- Phó Tạ cũng quá cả gan làm loạn rồi...

      Phó hoàng hậu chậm rãi buông vạt áo xuống, nhìn Hàn , thấy Hàn tuy rằng giật mình, nhưng vẫn vững vàng tinh thần, liền thấp giọng : "Trong nội cung đêm dài dài đằng đẵng, thực là gian nan, bất kể là nam hài tử, hay là nữ hài tử, ta chỉ là muốn đứa bé cùng với ta..."

      Hàn nghe được đơn lạnh lẽo trong lời , lúc này hạ giọng an ủi: "Nương nương, thai này của người nhất định sinh hạ tiểu hoàng tử!"

      Hoàng hậu nghe vậy Phốc tiếng nở nụ cười. Đệ muội này cũng là diệu nhân, nhanh như vậy tiếp thu rồi!

      Hàn dừng chút, lại trịnh trọng hành đại lễ với Phó hoàng hậu, cũng nhiều lời, ngầm hiểu lẫn nhau mà thôi. Nàng là thê tử của Phó Tạ , nhất định đứng về phía Phó hoàng hậu và Phó Tạ, dù cho đây là tội lớn khi quân phạm thượng.

      Phó Tạ chờ Hàn trong xe , trong lúc rảnh rỗi, liền nhắm mắt lại tưởng tượng Hàn biết được chân tướng, biết hiểu lầm mình, hối hận kịp săn sóc mình gấp bội, càng nghĩ càng thích, khuôn mặt tuấn tú khỏi lên ý cười.

      qua phong ba lần này, xác định thể rời xa Hàn , nếu như thể, vậy tốt nhất nên dụ dỗ cho tốt.

      Hứa Lập Dương Cải trang thành thư sinh trẻ tuổi cỡi ngựa ra khỏi thành Tây Môn, mắt thấy sắp đến Kim Minh uyển, tự động sờ sờ túi gấm trong ngực ước, mặt lên ý cười. Trong túi gấm chứa chuỗi minh châu, mỗi viên đều lớn như long nhãn, là công tử dặn dò tiệm châu báu khắp cả kinh thành tìm.

      Nghĩ đến dáng vẻ thiếu phu nhân trắng như tuyết cổ treo chuỗi minh châu này, khóe môi Hứa Lập Dương khỏi vểnh lên.

      Lúc Hàn ngồi kiệu mềm ra liền nghĩ kỹ, nàng muốn mượn chuyện này gây ồn ào, để Phó Tạ biết nàng chính là biển dấm chua, nếu muốn sống với nhau, đời này đừng nghĩ tới chuyện nạp thiếp súc tỳ!

      Ra khỏi cửa cung, Hàn phát bên cạnh xe ngựa ngoại trừ Phó Tĩnh Lý Chân ở bên ngoài, còn đứng thanh niên ăn mặc như thư sinh, khỏi nhìn thoáng qua, lúc này mới được Phó Tạ đỡ lên xe ngựa.

      Sau khi xe ngựa lái ra , trong lòng Phó Tạ loạn như nai con, nhưng mặt vẫn trầm tĩnh, đợi Hàn nhận sai với , đến lúc đó liền ôm Hàn trong ngực, hảo hảo hôn lại hôn, bóp một cái...

      Hàn liếc Phó Tạ, thấy tuy lời nào, thế nhưng đôi mắt luôn nghiêng nghiêng nhìn mình, trong lòng liền hiểu , nhưng cố ý nghiêm trang ngồi ở chỗ kia, để ý tới Phó Tạ.

      Phó Tạ đợi nửa ngày, thấy Hàn có động tĩnh, liền nhìn sang, phát trong mắt to của Hàn tràn đầy vẻ tịch liêu, ngơ ngác nhìn khe hở của bức màn.

      Trong lòng của kinh hãi, đau đớn thể đè nén, liền ôm lấy Hàn đặt lên chân mình, ôm Hàn vào trong ngực, sau nửa ngày mới : "A , xin lỗi."

      và A phu thê vốn là thể, nên gạt Hàn , nếu sớm ràng với A , chẳng phải có nhiều chuyện như vậy rồi?

      Hàn vốn suy nghĩ đủ loại ý tưởng lại nghe Phó Tạ "A , xin lỗi" lập tức toàn bộ tan rã, nghĩ tới mấy ngày này bị ủy khuất, nước mắt tràn mi, nàng dựa sát vào trong ngực Phó Tạ, dùng sức ôm lấy eo gầy mạnh mẽ của Phó Tạ: "Ca ca!"

      Trong lòng Phó Tạ ê ẩm, vỗ lưng của nàng: "A , đều là lỗi của ca ca , như vậy nữa!"

      Hàn vùi mặt vào lồng ngực Phó Tạ, im lặng khóc rống lên, phát tiết ủy khuất mấy ngày nay.

      Phó Tạ chút chút vuốt nàng, ôn nhu : "Ca ca sau này bao giờ giấu giếm mọi chuyện với nàng nữa!"

      Hàn khóc thút thít cái, : "Cũng được nạp thiếp!"

      Phó Tạ: "Được, nạp thiếp!"

      Hàn vẫn rơi lệ: "Cũng được nuôi dưỡng ngoại thất!"

      Phó Tạ: "Được, nuôi dưỡng ngoại thất!"

      Hàn suy nghĩ chút, : " được ngõ hẻm Chương Thai Liễu!"

      Phó Tạ khẽ cười tiếng: "Ta cũng những địa phương kia!"

      Hàn cọ nước mắt lên vạt áo Phó Tạ , cố gắng động não, xem mình còn có cái gì chưa , nghĩ nghĩ lại, khuôn mặt dần dần đỏ lên, cả người cũng có chút như nhũn ra, giọng cũng có chút phun ra nuốt vào: "... muội nếu muốn... cho huynh cưỡng bức..."

      Phó Tạ yên tĩnh chớp mắt cái, giờ mới hiểu được ý trong lời của Hàn , khuôn mặt oanh chút đỏ lên, nóng hừng hực, sau nửa ngày mới : "Đối với nàng... Ta lần kia... Lần kia coi như nhàng mà..." cảm thấy lần kia và A là lưỡng tình tương duyệt, nhưng có chút nóng nảy.

      Hàn nóng nảy, lập tức ngồi thẳng người, mắt to sáng lóng lánh nhìn : "Mới phải ! muội lúc ấy muốn mà!"

      Phó Tạ nhìn nàng, mắt phượng dần dần trở nên tĩnh mịch. nhớ rất ràng, lần kia Hàn là ướt đẫm đấy...

      chính là cái kia quá lớn, Hàn cái kia lại quá , chuyện khuê phòng của và Hàn , ra căn bản có cách nào dùng sức mạnh được, nếu như Hàn có phản ứng, căn bản vào được...

      Hàn bị Phó Tạ nhìn cả người mềm nhũn, rồi lại phát phía dưới Phó Tạ sớm có phản ứng, khỏi vừa tức vừa vội vừa thẹn vừa giận, đưa tay cách quần áo dùng sức ngắt Phó Tạ, nghe được thanh Phó Tạ hút khí, nàng tiến vào trong ngực Phó Tạ, khuôn mặt dán trước ngực Phó Tạ, lặng lẽ nở nụ cười
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi43 others thích bài này.

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      haha, chờ chị xin lỗi ai dè bản thân fai mở miệng trước ah

    4. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Cuối cùng đôi trẻ phá vỡ hiểu lầm mà ngọt ngào như trước rồi :yoyo14:

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 106
      Xe ngựa ngừng lại ở bên ngoài cửa viện Nữ Trinh viện, Phó Tĩnh xuống ngựa trước, cho mọi người lui ra, sau khi lui xuống hết, Phó Tạ mới ôm Hàn xuống xe, trực tiếp trở về phòng ngủ.

      Cất bước về phía màn trướng châu ngọc mờ ảo trước giường trong phòng ngủ, lều vải để được buông xuống, theo lay động có tiết tấu, từng viên trân châu kết màn trướng cũng rung rung theo, lờ mờ có thể thấy trong màn trướng đung đưa nhánh tóc đen dài và thân thể mềm nhẵn trắng như tuyết...

      biết qua bao lâu, Phó Tạ ôm Hàn ngủ vào lòng, nhắm mắt trở về chỗ rung động tâm hồn vừa rồi —— Hàn rất ít khi chủ động như vậy, cho dù nàng cả người bất động, thế nhưng cái loại lộn xộn đè ép hút mút tự nhiên này lại làm kẻ khác như ở trong mây...

      Phó Tạ chậm rãi vuốt ve tấm lưng mềm mại ấm nhuận của Hàn , ngửi ngửi mùi thơm ngát kỳ dị người Hàn , mặc dù có kinh nghiệm, nhưng cũng biết lão bà của mình sợ là loại vưu vật trong truyền thuyết, có dị hương, lại có danh khí...

      còn chưa khỏe hoàn toàn, thế nhưng vừa mới hoàn toàn xuất ra thân mồ hôi, tại ngược lại thần thanh mắt sáng cả người thoải mái.

      Đợi Hàn ngủ say, Phó Tạ đắp kỹ chăn cho nàng, chuỗi minh châu chưa kịp cho Hàn liền đặt ở mép gối, còn mình tắm vào tắm rửa, thay đổi quần áo xong mới ra ngoài.

      Ngoại viện trị phòng, Tần ma ma Lương ma ma dẫn theo bốn đại nha hoàn Thiến Ngọc, Như Ngọc, Tú Ngọc và Hàn Ngọc đứng nghiêm bên, Tẩy Xuân dẫn theo Hoán Hạ, Nhuận Thu và Sấu Đông đứng ở bên kia, đều cúi đầu nghe Phó Tạ giáo huấn

      Phó Tạ trầm giọng : "Nội viện vẫn do Tẩy Xuân trông coi, bốn đại nha hoàn mới tới cũng vào trong viện hầu hạ; Tần ma ma chịu trách nhiệm phòng bếp , Lương ma ma chịu trách nhiệm tiếp khách ngoại viện."

      Mọi người cùng đáp "Vâng", cung kính đám người Phó Tĩnh Lý Chân vây quanh Phó Tạ lên phía trước.

      Phó Tĩnh rớt lại phía sau nửa bước Phó Tạ lên phía trước, vừa vừa thấp giọng bẩm báo: "Bởi vì ngài nha môn, hôm nay ở Cầm Vận đường có rất nhiều người đợi gặp, Phó Trữ đều cho người dẫn tới phòng khách phía ngoài Cầm Vận đường chờ rồi, ngài muốn thư phòng, xin từ tiền sảnh phía sau qua, như vậy bị người khác ngăn cản."

      Phó Tạ "ừ" tiếng, mang người từ tiền sảnh phía sau Cầm Vận đường. nay kiểm tra quốc khố thiếu hụt, người đến cầu xin nhiều lắm.

      Phó Tĩnh lại : "Đại thiếu phu nhân mang theo nha hoàn ra ngoài, tiểu Hứa tổng quản cải trang rồi, tự mình theo."

      Phó Tạ gì. vẫn cảm thấy Lam thị và Phạm Tinh Tinh hai người kia có kẻ là gian tế, muốn tìm gian tế này bắt ra.

      Sau khi ngồi vào chỗ của mình trong thư phòng, Phó Tạ lập tức bắt đầu bận rộn, ngừng gặp người ngừng đàm luận, quả thực có lúc nào yên tĩnh.

      Rốt cuộc qua hồi lâu, Phó Tạ vừa nâng chung trà lên uống ngụm, Phó Trữ liền dẫn Trần Hi vào.

      Phó Tạ và quen giữ lễ tiết, cũng nghênh đón , trực tiếp chỉ chỉ ghế dựa cao: "Mời ngồi phía tây!"

      Trần Hi sau khi ngồi xuống, mới : "Điện soái, Tiêu Hạ có thể làm gì?"

      Phó Tạ nhìn cái, thấy đầu đội ngân quan áo trắng như tuyết, tuấn mỹ tú dật, trang phục của quý công tử kinh thành, liền : "Có việc đắc tội với người, người khác thể làm, chỉ có ngươi mới có thể làm."

      Trần Hi nghe vậy, cả người thẳng tắp, vẻ mặt thu liễm giống như cười mà phải cười, đôi mắt trở nên nghiêm nghị: "Xin điện soái an bài!"

      Phó Tạ nhìn : "Người thừa trong các tổ chức kinh thành rất nhiều, cần xác minh đăng ký nỗ lực bãi bỏ, việc này giao cho ngươi chủ trì."

      Trần Hi đứng dậy, đáp "Vâng". Sau đó nhìn Phó Tạ, lại cười : "Nếu như chuyện này Tiêu Hạ làm được, điện soái đồng ý Tiêu Hạ việc, có thể chứ?"

      Phó Tạ xúc động : "Được!" Trần Hi làm việc xưa nay có chừng mực, cũng lo lắng.

      Hàn ngủ giấc, thấy chuỗi minh châu bên gối, trong lòng càng ngọt ngào.

      Bốn người Tẩy Xuân tiến lên hầu hạ nàng rửa mặt, bốn người Thiến Ngọc cũng nhu thuận đứng hầu ở bên ngoài, Hàn thấy thế, cuối cùng thở dài hơi, thấp giọng hỏi Tẩy Xuân: "Hai ngày này các ngươi ở đâu?"

      Sấu Đông cười: "Công tử bảo Phó An mang bọn nô tì Đông Sương phòng Cầm Vận đường thêu thùa may vá, cho ra ngoài loạn!"

      Nàng ha ha cười ngừng: "Hai ngày này nô tì làm cho người đôi giày thêu mềm!"

      Hàn cũng cười: "Lấy ra ta xem chút!" trong bốn đại nha hoàn thiếp thân này của nàng, châm tuyến của Sấu Đông tốt, còn bằng nàng!

      Ba người Tẩy Xuân cũng thấy thú vị : "Sấu Đông, xem ngươi biết xấu hổ còn lấy ra bảo nương mang!"

      Trang điểm hoàn tất, tóc Hàn cài hoa lê lục bảo thạch khảm bạc, mặc y phục xanh biếc thêu nhánh hoa lê, thướt tha dẫn theo Nhuận Thu và Hoán Hạ xách hộp cơm, Cầm Vận đường đưa cơm cho Phó Tạ.

      Nàng bảo Nhuận Thu hỏi, Phó Tạ vẫn còn bận, còn chưa kịp dùng cơm trưa, sai Hoán Hạ phòng bếp làm mấy món ăn thanh đạm, tự mình chuẩn bị đưa cơm cho Phó Tạ. Dù sao phía sau thư phòng Cầm Vận đường có tiền sảnh, nếu như nàng từ tiền sảnh thẳng vào thư phòng Phó Tạ, thấy ngoại nam.

      Đến bên ngoài tiền sảnh phía sau Cầm Vận đường, gã sai vặt canh giữ tại đó thấy thiếu phu nhân mang người đến, vội vàng vào gọi Phó An.

      Phó An lập tức ra ngoài đón Hàn vào: "Công tử cùng Trần Hi Trần công tử đàm luận, thiếu phu nhân chờ chút, nô tài vào thông báo!"

      Hàn "ừ" tiếng, ở tiền sảnh phía sau chờ.

      Trời mưa vài ngày, hôm nay trời mới hoàn toàn trong xanh, ánh mặt trời rực rỡ chiếu lên những chiếc lá to của cây thuỷ lạp phía ngoài tiền sảnh, cành lá càng lộ ra vẻ xanh tươi đáng .

      Hàn thấy phía dưới cây thuỷ lạp là bụi hoa hồng trắng chớm nở, liền ngắt đóa, cầm ở trong tay chơi.

      Nhuận Thu vội vàng thấp giọng : " nương, cẩn thận đâm vào tay!"

      Hàn cười: "Ta cẩn thận!"

      Phó An rất nhanh liền ra: "Thiếu phu nhân, công tử Trần công tử là thông gia tốt, có thể gặp, mời ngài vào!"

      Hàn liền dẫn Nhuận Thu Hoán Hạ cầm theo hộp cơm vào.

      Trần Hi đứng dậy hành lễ với Hàn : "Gặp qua thiếu phu nhân!"

      Hàn trả lễ, ra hiệu Nhuận Thu Hoán Hạ đặt hộp cơm để bàn, cười dịu dàng nhìn Phó Tạ: "Muội nghĩ huynh có thời gian dùng cơm trưa, liền đưa tới cho huynh!"

      Trong lòng Phó Tạ ấm áp, mắt phượng hàm chứa vui vẻ nhìn Hàn , trong lòng rất vui vì hòa hảo với Hàn , bằng Hàn cũng ôn nhu săn sóc như thế này.

      Hàn qua, tự mình bày đồ ăn ra.

      Phó Tạ nhìn phong thái ưu mỹ thân thể yểu điệu của Hàn , nhớ tới kiều diễm trong phòng buổi sáng, ánh mắt càng ôn nhu.

      Hàn bỗng nhiên hít hơi.

      Phó Tạ vội vàng đứng dậy qua: "Làm sao vậy?"

      Hàn thấp giọng : "Bị gai hoa hồng hoa đâm."

      Phó Tạ cầm đầu ngón tay Hàn , đem gai rút ra, tự chủ nhìn bờ môi khẽ sưng đỏ tươi của Hàn .

      nhìn Hàn , đột nhiên cảm giác được đúng, nhìn Trần Hi.

      Trần Hi cũng nhìn Hàn , ánh mắt có chút đúng, dường như vô cùng dịu dàng

      Phó Tạ ngay lập tức tức giận đến hai mắt bốc hỏa: lão bà ta xinh đẹp như vậy, trang điểm xinh đẹp đến đưa rượu và thức ăn cho ta, là tới dịu dàng săn sóc ta, phải trang điểm cho ngươi nhìn!

      mặt biểu tình nhìn Hàn : "A , nàng trở về !"

      Hàn liếc Phó Tạ, thấy khuôn mặt tuấn tú của lạnh xuống, khỏi cảm thấy là lạ, ở trước mặt người ngoài cũng quấy rầy , ôn nhu đáp "Vâng", mang theo Nhuận Thu Hoán Hạ lui xuống.

      Trần Hi lập tức thanh tỉnh lại, vui vẻ nhìn Phó Tạ: "Điện soái, Tiêu Hạ làm phiền!"

      Phó Tạ nhìn cái, cười nhạt tiếng: "Mời!"
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi39 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :