1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Mong đến lúc hai người thành thân quá!!

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 67

      Nghi thức tế tổ rườm rà cuối cùng tới khâu cuối cùng.

      Hàn cố gắng nhẫn nại bởi vì nhiều lần quỳ lạy mà hai chân đau buốt, yên lặng chăm chú nhìn di ảnh các vị tổ tiên Phó thị ở phía trước, nàng phát các vị tổ tiên Phó thị đều là loại đuôi mắt xếch giống Phó Tạ và Phó Viễn Trình.

      Hơn nữa, qua phen quan sát, Hàn còn có phát mới, ngoại trừ thế hệ này có ba nam đinh đích hai thứ là Phó Tạ, Phó Tùng và Phó Lịch, nam đinh Phó thị các thế hệ trước đều là dòng độc đinh...

      Hàn khỏi cảm thấy trọng trách vai có chút nặng, nặng trình trịch luôn.

      Nàng và Phó Tạ tương lai phải nắm chặt thời gian sinh nhiều a!

      Tiếng nhạc máy móc đơn điệu giày vò lỗ tai và đại não Hàn , nàng bắt đầu chuyên tâm, bên đoan đoan chánh chánh quỳ lạy theo cầu người xướng lễ, bên bổ não hài tử nàng và Phó Tạ sinh ra có hình dáng như thế nào, biết có thể di truyền mắt xếch xinh đẹp của Phó thị hay ...

      Suy nghĩ lơ lửng, Hàn lại nghĩ tới vừa rồi Phó Viễn Trình đề bút gia phả viết xuống tên nàng và Phó Tạ, phía dưới Phó Tạ chính là nàng, đáng tiếc viết chính là ba chữ "Phó Hàn thị".

      Từ nay về sau, nàng chính là mộ phụ phủ An quốc công rồi

      Tế tổ nghi thức cuối cùng kết thúc.

      Hàn theo Phó Tạ hành lễ với Phó Viễn Trình, đồng thời lời từ biệt.

      Vẻ mặt Phó Viễn Trình vốn lạnh lùng nghiêm nghị răn dạy Phó Tùng Phó Lịch, thấy Hàn tới, khuôn mặt lập tức đổi thành vẻ mặt ôn nhu hiền hoà, giọng cũng mang theo vài phần cưng chiều: "A phải về sao?" đôi mắt A quả giống như Hàn Thầm, thanh tịnh thuần khiết, xinh đẹp!

      Hàn mỉm cười đáp "Vâng", tiếp đó lại bồi thêm câu: "Con dâu lo lắng phụ thân mẫu thân trong nhà lo lắng." Nàng có thể cảm giác được Phó Viễn Trình đối với chính mình thương và dung túng, bởi vậy thái độ cũng có chút tùy ý.

      Phó Viễn Trình cho là ngỗ nghịch, mắt xếch rất giống Phó Tạ lưu chuyển nhìn Phó Tạ, ánh mắt nghiêm túc hơn rất nhiều: "Phó Tạ, ngươi đưa A trở về !"

      Phó Tạ chắp tay đáp "Vâng". Cho dù phụ thân , tự nhiên cũng đưa Hàn trở về.

      Phó Viễn Trình suy nghĩ chút, nhấc chân rời .

      Phó Tùng Phó Lịch vội vàng theo.

      Phó Tạ đợi phụ thân ca ca ra, lúc này mới nắm tay Hàn chậm rãi ra ngoài.

      Đến hàng rào gỗ bên ngoài, Phó Tạ xoay người lại híp mắt nhìn từ đường.

      Binh sĩ đóng cửa từ đường.

      Dưới bầu trời xanh thẳm bao la, từ đường vẫn lẳng lặng đứng trang nghiêm.

      Phó Tạ nhàng : "Từ đường Phó thị chỉ có mùng tết mới mở ra lần."

      Hàn theo nhìn từ đường, nghe vậy gì, nhưng lặng lẽ trở tay nắm chặt tay Phó Tạ đích, dùng sức nắm cái.

      Lúc đưa Hàn lên kiệu, Phó Tạ thấp giọng : “Sau khi đưa muội trở về ta phải thay phụ thân mở tiệc chiêu đãi quan viên và tướng lãnh Liêu Châu, Lương Châu, muội trước nghỉ ngơi chút, buổi chiều ta dẫn muội Nhạn Minh Sơn chơi."

      Hàn nghe vậy mừng rỡ, cười dịu dàng : "vậy muội chờ ca ca đến đón muội!" Dựa theo phong tục Đại Chu, mùng tết hôm nay là cần phải leo núi, ở Liêu Châu đều là trèo lên Nhạn Minh Sơn ngoài thành, lên miếu nguyệt lão núi. Hàn nghe biểu tỷ muội đề cập qua, sớm xem chút.

      Phó Tạ thấy nàng bị lừa dễ dàng như vậy, trong mắt phượng lên ý cười, đưa tay vuốt tóc Hàn , ôn nhu : "A nghe lời!"

      Hàn : "..." Phó Tạ lại xem ta như tiểu cẩu dỗ dành rồi!

      Bởi vì Hàn Thầm phủ tướng quân tham gia yến hội, Lâm thị lại muốn đợi Hàn trở về, cho nên tiệc nhà Hàn gia liên tục chưa từng mở.

      Hàn và Phó Tạ vừa vào đồng viện, nha hoàn vừa thông báo tiếng, Lâm thị liền cho Từ ma ma chỉ huy người dọn bàn tiệc.

      Phó Tạ thấy nhạc mẫu nhiệt tình như vậy, vội vàng hành lễ với Lâm thị, muốn giải thích, Hàn biết sốt ruột trở về chủ trì yến hội ở phủ tướng quân, liền cười đẩy : "Phó Tạ ca ca, huynh trước , muội thay huynh giải thích với mẫu thân!"

      Lâm thị thấy nữ nhi chưa gả che chở con rể như vậy, khỏi nở nụ cười: "A nha đầu kia!"

      Phó Tạ thấy nhạc mẫu đều là ý cười, liền nghe theo lời Hàn , lời thừa liền cáo từ rời .

      Hàn được nha hoàn hầu hạ rửa tay, vừa thoa nước hoa hồng lên tay, vừa : "Mẫu thân, phủ tướng quân cử hành yến hội, Phó Tạ muốn thay phụ thân chủ trì, thời gian có chút gấp, cho nên thể ở lại dùng cơm rồi !

      Lâm thị đỡ eo cười mỉm nhìn nữ nhi: "Cha con tham gia yến hội rồi, ta tự nhiên biết chuyện này, con cũng phải giải thích nữa !"

      Hàn liền vừa cười : "Ca ca buổi trưa muốn mang con Nhạn Minh Sơn, mẫu thân có thể ?"

      Nàng đỡ mẫu thân ngồi bên cạnh bàn bát tiên.

      Lại để cho Hàn Linh ngồi đối diện với mình.

      Sau khi Lâm thị ngồi vững vàng, nghĩ một lát mới : "Cũng có thể , nhưng đường xá hơi xa, phải sớm về sớm, thể ở lại. Ngày mai là mùng hai đầu năm, phải nhà ông ngoại!" Phó gia có biệt viện ở Nhạn Minh Sơn, thể để tiểu nhi nữ ở lại, miễn cho phát sinh chuyện nên xảy ra...

      Hàn đáp ứng. Nàng rất thích khí chất u buồn ra tay hào phóng của ngoại công, cũng rất thích người cậu quang minh lỗi lạc hào sảng hòa khí, đích biểu tỷ Lâm Thải Phù nhà cậu và biểu muội Lâm Thải Dung chơi rất tốt, bởi vậy cũng ngóng trông nhà ông ngoại.

      Dùng xong cơm trưa, Hàn và Hàn Linh cùng Lâm thị dạo tiêu cơm trong sân.

      Thấy Lâm thị mệt mỏi, Hàn liền hầu hạ mẫu thân nằm ngủ, mình và Hàn Linh ra phía sau.

      Đến cửa liễu viện, Hàn muốn rủ Hàn Linh liễu viện chơi, nhưng Hàn Linh lại cười : "Tỷ tỷ, muội muốn trở về ngủ lát, buổi tối tỷ trở về muội tìm tỷ chơi!" Nàng lại tinh nghịch nhày mắt phải, trêu chọc Hàn : "muội biết tỷ tỷ trông tỷ phu tới đón, muội mới làm bóng đèn đâu!"

      xong Hàn cũng cười, nàng cũng mắc cỡ, thoải mái : " thường ngày quân vụ chính vụ bận rộn, cũng chỉ có lễ mừng năm mới mới có chút thời gian để với ta!" Nàng thuận theo Phó Tạ đường vào kinh, tất nhiên biết Phó Tạ bình thường luôn luôn bận đến nỗi ngay cả thời gian ngủ cũng có.

      Hàn Linh nghe vậy, cũng nên lời là cảm giác gì, nhưng lại hâm mộ Hàn "Tìm được kim quy tế", rồi lại cảm thán sau khi thành thân Hàn " Bỗng hối hận để chồng tòng quân để kiếm phong hầu[1]."

      [1] trích trong bài thơ Khuê oán 閨怨 (Nỗi oán trong phòng khuê)

      Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu,

      Xuân nhật ngưng trang thướng thuý lâu.

      Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc,

      Hối giao phu tế mịch phong hầu.

      Dịch nghĩa

      Người thiếu phụ nơi phòng khuê biết buồn,

      Ngày xuân trang điểm đẹp đẽ bước lên lầu biếc.

      Chợt thấy màu dương liễu tốt tươi ở đầu đường,

      Bỗng hối hận để chồng tòng quân để kiếm phong hầu.

      Sau khi trở lại phòng ngủ, Hàn rửa mặt xong liền ngủ. Yến hội Phó gia kết thúc nhanh như vậy, nàng nên nghỉ ngơi dưỡng sức lát mới được, buổi tối chừng phải thức cả đêm ấy chứ.

      Hàn ngủ giấc , sau khi tỉnh lại tắm rửa, trang điểm thay y phục lần nữa, lúc này Lâm thị mới phái Kim Châu tới đây gọi nàng.

      Kim Châu hành lễ cười : " nương, gia tới đón ngài, chờ người trước cửa thuỳ hoa đó!"

      Hàn trong lòng vui vẻ, mang theo Tẩy Xuân theo Kim Châu ra khỏi phòng.

      Đến cửa liễu viện, nàng nhớ tới phụ thân, liền hỏi câu: "Cha ta trở lại chưa?"

      Kim Châu trả lời: "Bẩm nương, Hầu Gia ở thư phòng tiền viện uống rượu cùng Quốc Công gia!"

      Hàn : "..." phải là uống từ lúc xế chiều sao? Sao giờ còn uống nữa? đối với bằng hữu có cơ sở nền tảng tốt thế này khó chia lìa mà!

      Sau khi tạm biệt mẫu thân, Hàn an bài Từ ma ma ở cùng với mẫu thân, mình mang theo Tẩy Xuân cửa thuỳ hoa ở nội viện.

      Phó Tạ mặc trang phục cưỡi ngựa đợi ở bên ngoài cửa thuỳ hoa, thấy Hàn ra, liền chỉ thị Phó An chạy chiếc xe nho màu xanh dầu hạt cải tới, tự mình đỡ Hàn lên xe.

      Phó Bình thấy Tẩy Xuân cũng muốn lên xe, liền thừa dịp công tử chú ý liền giúp đỡ Tẩy Xuân chút.

      Tẩy Xuân mắc cỡ khuôn mặt đỏ bừng, lên xe liền gì.

      Hàn sớm thấy rất ràng, đợi xe ngựa chạy mới lặng lẽ hỏi Tẩy Xuân: "Ngươi thích Phó Bình sao?"

      Tẩy Xuân biết nương phải tán gẫu, hỏi như vậy nhất định là muốn làm chủ cho mình, liền gật đầu, đỏ mặt : " nương, nô tì... Thích... Thích Phó Bình..."

      Hàn cười tủm tỉm : "Chuyện này giao cho ta, ngươi yên tâm !" Phó Bình thích Tẩy Xuân, chỉ cần có mắt đều có thể nhìn ra; Tẩy Xuân cũng thích Phó Bình, vậy tốt quá, hôn này nàng có thể làm chủ rồi!

      Tẩy Xuân cảm kích nhìn Hàn : "Tạ ơn nương!"

      Hàn vỗ vỗ tay của nàng, ra hiệu nàng cần lo lắng.

      Sau khi lên núi, Tẩy Xuân xốc mành gấm xe ra khe nhìn ra bên ngoài, khỏi có chút lo lắng: " nương, mùa đông ngày ngắn, tại mặt trời sắp xuống núi rồi!"

      Hàn tiến tới nhìn nhìn, chỉ thấy vòng trời chiều màu vàng treo ngọn cây, quả là mặt trời chiều ngã về tây.

      Nàng hạ rèm xuống, bình tĩnh : "Phó ca ca luôn luôn đáng tin cậy, nhất định an bài thỏa đáng, nên lo lắng!"

      Tẩy Xuân thấy nương khẳng định như thế, trái tim dần cũng dần ổn định lại.

      Đợi đoàn người Phó Tạ đến miếu nguyệt lão trong Nhạn Minh Sơn, trời chiều xuống núi, giữa rừng núi phía tây vẻn vẹn vầng nắng chiều mạ vàng.

      Phó Tĩnh sớm sai người thu xếp, miếu nguyệt lão luôn hương khói hưng thịnh hôm nay trống rỗng sạch , trước cửa núi là hai đội Phó quân đứng ngay ngắn, bốn phía miếu nguyệt lão bị Phó quân bao vây, khách hành hương có thể vào cửa chỉ có Phó Tạ và Hàn .

      Phó Tạ làm như vậy, Hàn cảm thấy quái dị có ý nghĩa, lại thể Phó Tạ, hơn nữa khi mặt trời lặn ở miếu nguyệt lão có chút u, nàng cũng có chút sợ hãi, đành phải vội vàng quỳ lạy thắp hương, sau đó theo Phó Tạ ra.

      Ra khỏi Nguyệt Lão miếu, Hàn mới thả lỏng chút, đứng ở trước cửa núi nhìn những ngọn núi xa xa ở bốn phía bị ánh hoàng hôn che lấp, nàng nhìn Phó Tạ, cười dịu dàng : "Ca ca, bây giờ xuống núi sao?"

      Phó tạ rũ mắt xuống, lông mi dài che sóng mắt tĩnh mịch: "Hôm nay muộn rồi, xuống núi rất nguy hiểm, đêm nay chúng ta ngủ ở biệt viện Nhạn Minh Sơn, cách cách nơi này xa." Từ khi nhìn thấy quyển sách dưới nệm gấm của Hàn , nghĩ tới Hàn trái tim liền có chút tê tê, trong đầu luôn suy nghĩ Hàn thực những cảnh phóng túng dâm mỹ đặc sắc như trong sách, thân thể cũng thấy là lạ, liền biết vô tình hay cố ý mà an bài như vậy, từ trong miếu nguyệt lão ra, đúng lúc bầu trời tối đen...

      Hàn còn biết nguy hiểm tới gần, mặc choPhó Tạ nắm tay của mình, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Phó Tạ trong ánh trời chiều, nũng nịu : "ca ca huynh cõng muội !"

      Phó Tạ giọng khàn khàn: "Được!"
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181051 others thích bài này.

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Ặc, gần khúc gây cấn rồi, tiếp tục nào @Quýt Đường ơi ới ời......
      gemivy, vũ piggBetty thích bài này.

    4. vũ pigg

      vũ pigg Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      34
      :yoyo60::yoyo60::yoyo40: H ...H ....H đê :3

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 68

      Lưng Phó Tạ tuy rằng cơ bắp như võ sĩ lại cực kỳ mạnh mẽ, nhưng cũng lớn lắm.

      Hàn nằm lưng , mắt nhìn lùm cây nằm ở hai bên đường núi tối om phía trước, nhàng ngửi ngửi mùi hương xà phòng nhàn nhạt người Phó Tạ, trong lòng vô cùng yên bình.

      Đường phía trước mảnh tối om, bốn phía lạnh lẽo, nhưng vì có Phó Tạ ở cùng nàng, nàng cái gì cũng sợ.

      Phó Tĩnh Phó Bình mang theo binh sĩ hộ tống bảo vệ trước sau.

      Phó Tạ cõng Hàn xuôi theo đường về phía nam, thoáng qua cánh rừng, chân núi phía trước liền ra từng dãy ánh đèn, ở chỗ này Phó Tạ xây dựng toà nhà ở chân núi phía nam Nhạn Minh Sơn, ngọn đèn dầu lập loè như như trong bóng núi trập trùng, biệt viện lưu người canh giữ đốt đèn dầu đợi chủ nhân đến.

      Sau khi vào viện, Phó Tạ mới thả Hàn xuống, : "Đêm nay chúng ta ở chỗ này!"

      Hàn ngẩng đầu nhìn Phó Tạ, thấy cõng mình đường núi lâu như vậy, nhưng vẫn điềm nhiên như có việc gì, ngay cả đổ mồ hôi cũng có, khỏi có chút kinh ngạc.

      Tỳ nữ lưu lại canh giữ biệt viện sớm xốc mành gấm nhà chính lên, Phó Tạ nắm tay Hàn vào.

      Hàn vào liền cảm thấy luồng gió mát đập vào mặt, bên trong xen lẫn mùi thơm ngát của trúc xanh.

      Nàng cười cười nhìn Phó Tạ, trong phòng ấm như vậy áp, hiển nhiên là địa long lẫn lò xông hương được đốt lên từ buổi chiều. Xem ra Phó Tạ sớm có tâm tư mang nàng tới đây!

      Tâm tư này của Phó Tạ bị Hàn nhìn thấu, khuôn mặt lặng lẽ lộ ra tầng đỏ ửng, nhưng mặt dày mày dạn giả vờ như thấy biểu tình của Hàn , cố gắng trấn định ngồi xuống giường gấm ở phía đông tránh né ánh mắt của Hàn .

      Hàn thấy mặt đỏ rần, cũng vạch trần, ở giường gấm phía tây ngồi xuống.

      Phó Bình chờ ở hành lang bên ngoài, Tẩy Xuân chỉ huy thị nữ hầu hạ Phó Tạ và Hàn rửa tay.

      Thị nữ bắt đầu dâng trà nóng, đồng thời dọn điểm tâm lên.

      Hàn lau sạch tay, sau khi lau xong nhìn trà nóng và điểm tâm bày bàn .

      Trà là phổ nhị thượng hạng, điểm tâm cũng đều là các loại điểm tâm cực kỳ tinh xảo, tất cả đều là những món xưa nay nàng thích ăn.

      Hàn càng thêm khẳng định chuyện hôm nay là Phó Tạ sớm có kế hoạch tốt.

      Trong lòng nàng cười thầm, nhặt miếng bánh củ mài nhân đậu xanh chiếc đĩa trắng từ từ ăn, vừa ăn vừa liếc mắt Phó Tạ, thấy Phó Tạ ngồi nghiêm chỉnh, khuôn mặt tuấn tú có biểu lộ gì, bờ môi góc cạnh ràng môi mím chặc, liền biết còn khẩn trương hơn mình, khỏi cúi đầu hé miệng cười.

      Phó Tạ mang tâm tư thiếu niên hoài xuân nàng có thể nhận ra, chỉ là nghĩ đến Phó Tạ thâm trầm như vậy mà ở chuyện nam nữ lại non nớt như thế, trong lòng nàng vừa vui mừng, lại vừa buồn cười, lại có chút thương tiếc...

      Lúc này đêm khuya, bên ngoài gió rít gào thét giận dữ, xen lẫn thanh róc rách của sơn tuyền, giống như gần ở bên tai, lại như xa tận cuối chân trời.

      Phó Tạ ngồi ngay ngắn tại chỗ, nghe được bất kì thanh nào, cũng nhìn thấy được bất cứ thứ gì, chỉ thấy được vẻ trong veo nhàn nhạt người Hàn

      Sau khi Hàn ăn mấy khối điểm tâm, thấy Phó Tạ còn ngẩn người, liền liếc mắt ra hiệu cho Tẩy Xuân, ý bảo nàng lui ra.

      Sau khi Tẩy Xuân rời khỏi, Hàn liền dịu dàng : "Ca ca, muội khát!" Nàng chậm rãi ăn vài khối điểm tâm, khát là đúng thôi phải ?

      Phó Tạ "ừ" tiếng, cầm cái chung ngũ sắc, châm nửa chung phổ nhị.

      Thấy Hàn sáp lại, cũng có ý định đưa tay ra lấy, Phó Tạ liền đứng dậy bưng chung trà đưa đến môi đút nàng uống trà.

      Môi Hàn đỏ tươi, lúc Phó Tạ cho nàng uống trà ngón tay cẩn thận chạm phải, trực giác ấm áp mềm mại, dây cung lý trí trong lòng lập tức gãy vụn.

      Tẩy Xuân Canh giữ ở ngoài mành gấm nghe trong phòng mơ hồ truyền ra tiếng giòn vang, giống như tiếng đồ sứ ném lên nền đất, muốn vén rèm vào thu thập, lại bị Phó Bình đứng hầu bên ngăn cản.

      Phó Bình gần như thầm : " nên vào."

      Tẩy Xuân chậm rãi lui trở về, suy nghĩ một lát mới hiểu , khỏi liếc Phó Bình, thấy tay phải của đặt trường đao treo bên hông, hai mắt sáng ngời nhìn về phía trước, cũng có lộ ra vẻ gì khác, liền cũng dần dần bình tĩnh lại.

      Bên trong mành gấm còn thanh nào khác truyền tới.

      biết qua bao lâu.

      Hàn mềm nhũn dựa vào trong ngực Phó Tạ, khuôn mặt dán mặt Phó Tạ, sau nửa ngày lên tiếng. Nàng có thể cảm nhận được Phó Tạ giờ phút này tên dây.

      Phó Tạ nhắm mắt lại, ôm thân thể mềm mại của Hàn chặt, hận thể nhào nặn nàng tiến vào thân thể của mình.

      Hàn luôn luôn sợ đau, bị Phó Tạ ôm có chút khó chịu, liền đẩy : "Ca ca, chặt quá!"

      Phó Tạ nghe chữ "chặt", thoáng cái nghĩ tới trong quyển sách kia cũng có xuất cái chữ này, huyết mạch lập tức sôi sục, lập tức trở mình đem đặt Hàn ở phía dưới.

      Ước chừng sau hai khắc, Hàn gọi Tẩy Xuân vào thu thập mảnh sứ vỡ mặt đất.

      Sau khi Tẩy Xuân vào, bên chỉnh đốn mảnh sứ vỡ, bên bình tĩnh mà quét mắt nhìn vòng, phát nương nhà mình dựa vào giường bàn , cúi đầu bưng cái chung ngũ sắc thưởng trà, quần áo rất chỉnh tề; mà gia lại có ở đây, đại khái phòng ngủ.

      Lúc chỉnh đốn trà cụ, Tẩy Xuân phát trong hộp bích sứ có hơn nửa hộp tàn trà, dịch thể trà còn thấm mảng khăn lụa, khỏi sững sờ, hộp này là dùng để cho nương đựng vỏ trái cây, nàng nhớ cái hộp này nguyên là trống .

      Hàn thấy Tẩy Xuân nhìn chằm chằm vào cái hộp bích sứ kia, khuôn mặt lập tức trướng đến đỏ bừng, vội vàng : "Nhanh đem cái hộp này ném !"

      Tẩy Xuân có chút chần chờ: "Cái hộp này còn tốt mà..."

      Hàn giống như là có chút kiên nhẫn: "Bảo ngươi ném ném !"

      Thấy Tẩy Xuân cầm cái hộp muốn ra ngoài, nàng vội vàng lại thêm câu: "Đồ vật bên trong cũng vỡ cả rồi, đập cái hộp này luôn rồi hãy vứt!"

      Tẩy Xuân dù hiểu nhưng đành làm theo, bưng cái hộp bích sứ kia ra.

      Đợi Tẩy Xuân vào lần nữa, lại phát gia ra.

      Nàng mắt sắc phát gia thay quần áo, Tẩy Xuân nhớ lúc gia đến mặc trang phục cưỡi ngựa màu xanh,

      tại chẳng những buộc kim quan tóc, còn thay đổi áo choàng màu trắng ngọc rộng thùng thình, thần thái thong dong, tuấn tú lịch tao nhã giống như trích tiên.

      Phó Tạ lại châm trà cho Hàn , Tẩy Xuân phát bất quá mới có lát mà gia ngay cả đồ lót bên trong cũng thay đổi, hồi nãy là trung đan bạch la viền đen, bây giờ là thay đổi bộ trung đan bạch lăng có viền...

      Tẩy Xuân nghĩ mãi vẫn hiểu được, liền nghĩ nữa, vào phòng ngủ phía đông chỉnh đốn trải giường chiếu cho nương, chuẩn bị hầu hạ nương tắm rửa ngủ.

      Phó Bình tất nhiên chuẩn bị phòng ngủ cho Phó Tạ ở Đông Sương phòng.

      Tắm rửa xong ra, Hàn tựa vào bên cạnh lò xông hương hong khô tóc dài.

      Nàng có mái tóc dài đen nhánh, hôm nay dài tới mông, mỗi lần tắm rửa xong đều được phải hong lúc mới khô.

      Tẩy Xuân đứng ở bên, cầm cái hộp chứa hương liệu, chuyên tâm quăng hương bánh vào trong lò xông hương.

      Hương bánh này rất đặc biệt, cũng phải là mùi hương thông thường như đàn hương, cây cửu lý hương hay cây giáng hương, nghe nhạt nhẽo, những mùi này khi bỏ vào trong lò xông hương toả ra mùi trúc tử thơm nhàn nhạt, tựa như sau khi trúc tử bị cắt đứt mặt cắt phát ra hương vị, rất dễ ngửi.

      Hàn lặng lẽ xoa bờ môi nóng rát của mình.

      Môi của nàng đầy đặn, tuy rằng tuyệt đối xứng với danh hiệu miệng đào , nhưng ra cũng lớn lắm, hôm nay có chút sưng đau, vô cùng khó chịu.

      Lúc này Hàn người chỉ mặc quần áo ngủ mỏng, tơ lụa mềm mại dán lên thân thể, thân thể với đường cong linh lung nở nang lộ ra cực kỳ ràng, hai điểm phía trước hơi nổi lên...

      Sau khi Hàn ngủ, Phó Tạ tâm thần kích động, nhất thời ngủ được, liền tiền viện tập bắn canh giờ, luyện đến khi đổ thân mồ hôi mới trở về tắm rửa.

      vừa thoát khỏi áo ngoài, liền nghe thấy căn phòng cách vách mơ hồ truyền đến tiếng thét.

      Là tiếng của Hàn !

      Phó Tạ lập tức rút Chủy thủ từ trong giày ra xông ra ngoài.

      Phó Bình Canh giữ ở bên ngoài cũng rút đao theo.

      Phó Tạ vừa đẩy cửa phòng ra, buồng trong liền truyền đến thanh của Tẩy Xuân: " nương thấy ác mộng!"

      Sau lát, Tẩy Xuân nghỉ ngơi, Phó Tạ mặc quần áo nằm giường cùng với Hàn , nhàng vỗ lưng Hàn .

      Hàn cuộn mình thành đoàn trong ngực của , vẫn còn lạnh run.

      Phó Tạ ôm nàng, làm cho nàng thoải mái hơn chút, bên vuốt ve lưng nàng, bên ôn nhu an ủi: " phải sợ, ta luôn ở cùng muội, vĩnh viễn cùng muội..."

      Qua giờ Tý, Phó Tạ lúc này mới dỗ Hàn ngủ được.

      vừa nhét Hàn vào trong chăn, bên ngoài cửa sổ bị gõ ba cái, tiếp theo chính là thanh Phó Tĩnh tận lực đè thấp bẩm báo: "Bẩm công tử, tiểu Hứa công công đến, là có nhiệm vụ khẩn cấp cần thương nghị với người, suốt đêm từ hành cung Lỗ Châu chạy đến, lập tức phải về!"

      Phó Tạ vừa muốn đứng dậy, Hàn lập tức "" tiếng, tứ chi lập tức quấn chặt, mực khóa Phó Tạ lại

      Ôm Hàn giống như tiểu hài tử, Phó Tạ đành phải : "Để vào cách màn chuyện!"

      ôm Hàn , đứng dậy khép màn trướng lại, lúc này mới kéo áo ngủ bằng gấm trùm lên người mình và Hàn .

      Bình sinh lần đầu tiên cách màn nhìn Phó Tạ đáp lời, Hứa Lập Dương có chút kỳ quái, liền có lòng thăm dò, cố ý hành lễ : "Nô tài ra mắt công tử."

      Thanh tận lực đè thấp của Phó Tạ trong màn trướng xanh nhạt truyền tới: " !"

      Xác định là giọng của Phó Tạ, Hứa Lập Dương lúc này mới bẩm báo : "Bẩm công tử, cung nữ Uyển Nhã hầu hạ bên cạnh hoàng hậu nương nương có thai."

      Nghe vậy Phó Tạ khẽ vuốt lưng Hàn thoáng cái dừng lại, lát sau mới : "Hoàng hậu nương nương có tính toán gì ?" Thừa Dận Đế đến nay dưới gối hoang vu, hoàng hậu nương nương phải có quyết định.

      " Ý của hoàng hậu nương nương là " Hứa Lập Dương dừng chút, thấp giọng , "Thay mận đổi đào." Hoàng hậu nương nương mặc dù có ý đó, thế nhưng nếu có công tử bên ngoài hiệp trợ, cũng chỉ có thể suy nghĩ chút mà thôi.

      Phó Tạ im lặng hồi lâu.

      Lúc này dựa đệm ngồi ở giường, mà Hàn giống như bạch tuộc nằm ở trong ngực , mềm mại ấm áp, giống như tiểu cẩu quấn quít lấy .

      Hàn khi ngủ ngủ rất sâu, lần trước giằng co nửa ngày cũng có tỉnh.

      Tay Phó Tạ chậm rãi lướt qua Hàn , tâm niệm cấp chuyển.

      Nếu như ra tay, Uyển Nhã tương lai nếu sinh ra nữ hài tử, chính là công chúa hoàng hậu sinh ra, thân phận cao quý; nếu là sinh hạ nam đinh, chính là Thừa Dận Đế sinh ra, tương lai có khả năng là thái tử Đại Chu...

      Hàn có lẽ thấy mộng đẹp, lẩm bẩm "Ca ca", khuôn mặt dán lên người Phó Tạ.

      Hứa Lập Dương Đứng ở ngoài trướng nghe thanh "Ca ca", như bị sét đánh, thoáng cái cứng ngắc, đây là giọng của Hàn nương! Hàn nương sao lại ở trong màn với công tử? Bọn họ phải chưa thành hôn sao?

      cũng biết là chuyện gì xảy ra, tóm lại trái tim có chút thở nổi.

      Phó Tạ ôm chặt Hàn , trầm giọng : "Ngươi về hồi báo hoàng hậu nương nương, bảo tỷ ấy giao Uyển Nhã cho ngươi. Ngươi đem nàng ta giao cho Phó Yến, an bài nàng ta vào dinh thự ở Lỗ Châu. Mùng sáu ta thành thân, khoảng mùng mười đến Lỗ Châu, sau này chuyện này ngươi cần quản."

      Hứa Lập Dương cố gắng đè nén kích động trong lòng xuống, khàn giọng : "Vâng."

      Lại : "Nô tài cáo lui."

      chậm rãi lui ra ngoài.

      Ra đến bên ngoài, chỉ có Phó Tĩnh dẫn rời khỏi.

      Gió đêm thổi qua lạnh thấu xương, Hứa Lập Dương rốt cuộc hoàn toàn thanh tỉnh lại, Hàn nương phải gả cho người ta rồi!

      Nghĩ đến nữ hài tử xinh đẹp nghịch ngợm kia trở thành dâu của công tử, Hứa Lập Dương cảm thấy trong lồng ngực trống rỗng...
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181050 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :