1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hàn trưởng thành nhanh quá, rất ra dáng người biết lo đại .

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 50
      Phó Tạ híp mắt nhìn chân trời phía đông lên màu trắng bạc, lặng lẽ tính toán làm thế nào trong vòng tháng thu phục được Túc Châu.

      Sau khi nghỉ ngơi được lát, Phó Tạ ra lệnh tiếng, đại quân lập tức tập kết, ùn ùn tiếp tục về hướng tây.

      qua nửa đêm, đôi mắt Hàn buồn ngủ đến mức muốn mở ra nổi nữa, liền thấp giọng : "Tứ muội, chỗ này của ta bất tiện..."

      Hàn Linh theo ánh mắt Hàn nhìn sang, mới phát đầu giường gần cửa sổ còn có thiếu niên mặc quần áo đen mới tới ngồi, khuôn mặt nhắn lập tức xấu hổ phiếm hồng, cúi đầu liền rời khỏi, lại bị Hàn kéo lại.

      Hàn dặn dò Nhuận Thu: "Nhuận Thu, ngươi gọi Phó An tiễn Tứ nương lên lầu!"

      Nhuận Thu đáp "Vâng", trước gọi Phó An.

      Sau khi Hàn Linh dẫn theo Bích Vân rời khỏi, Hàn bảo Tẩy Xuân cầm chăn gối mới đưa cho Hứa Lập Dương, trực tiếp : "Trời cũng sắp sáng rồi, mọi người cố nghỉ ngơi chút !"

      Nàng phối hợp rút trâm đầu, xoã tóc ra, vén áo ngủ bằng gấm lên liền chui vào.

      Từ ma ma vội vàng nhìn, lại phát Hàn ngủ rồi, liền bên càu nhàu bên tháo giày đắp chăn cho nàng ngủ xong, bản thân cũng cầm chăn nằm bên cạnh Hàn .

      Tẩy Xuân và Nhuận Thu cùng lưu lại gác đêm với Từ ma ma, liền trải giường chiếu phía trong tấm bình phong cùng nhau ngủ.

      Đèn cầy trong phòng tắt, bên ngoài còn tiếng ồn ào, tiếng bước chân và tiếng va chạm giữa áo giáp vỏ đao, Hứa Lập Dương dựa vào chăn nhắm mắt lại.

      Lúc Hàn tỉnh lại là giữa trưa, ánh mặt trời màu vàng ngày mùa thu từ trong khe cửa sổ chiếu vào, làm cho người ta cảm giác ấm áp, rất là thoải mái.

      Bên trong khoang yên tĩnh, giường phía trước cửa sổ và giường trong bình phong đều được sắp xếp gọn gàng, Hứa Lập Dương còn ở đó nữa.

      Nghĩ đến kinh tâm động phách đêm qua, Hàn có cảm giác giống như qua đời. Nàng ngẩn ngơ hồi, mới gọi tiếng "Ma ma".

      Từ ma ma và Hoán Hạ ở dưới bếp nấu cơm cho nàng, cho nên vào; Tẩy Xuân dẫn theo Nhuận Thu và Sấu Đông vào, hầu hạ Hàn rời giường rửa mặt đâu vào đấy.

      Khi sẩm tối, Hàn nghe ngày mai đội tàu đến bến tàu Ký Châu, lúc này mới dẫn theo Hàn Linh ra ngoài tản bộ, chứ chờ đến lúc đỗ thuyền ở bến tàu Ký Châu bổ sung đồ ăn nước uống, người đến người tấp nập, các nàng tản bộ thích hợp.

      Lúc này mặt trời chiều ngã về tây, ánh chiều tà như màu máu, chiếu vào mặt nước rộng lớn của kênh đào, nửa hồng nửa biếc linh lung chan hòa[1], Hàn như đắm chìm vào cảnh trí hoa lệ mênh mông này, nhất thời gì.

      Hứa Lập Dương đứng im ở phía sau lưng xa Hàn , hề có cảm giác tồn tại.

      Hàn Linh nghĩ đến đêm qua lúc mình rời vị thiếu niên này cũng rời khỏi khoang của Hàn , liền có chút chú ý, lặng lẽ quan sát trong chốc lát, phát thiếu niên này tiếng cũng có, nhưng bóng dáng giống như giữ khoảng cách nhất định theo Hàn .

      Tuy trong lòng nghi hoặc, Hàn Linh lại ra ngay. Tuy nàng chỉ có mười ba tuổi, nhưng bởi vì có liên quan đến hoàn cảnh trưởng thành, trong lòng cũng bận tâm đến chuyện như thế này.

      Hàn Linh giả vờ nhìn cảnh trí bên phải, lại dò xét thiếu niên mặc quần áo đen, phát tuổi của tuy , nhưng có chút thanh tú, khỏi cảm thấy lo lắng, lo lắng ảnh hưởng đến khuê dự của Hàn , ảnh hưởng khi nàng gả vào phủ An quốc công.

      Sau khi có lo lắng như vậy, trái tim nho của Hàn Linh liền có chút ưu sầu, giữa hàng lông mày cũng mang theo chút ít nặng nề, luôn hết sức ưu sầu mà nhìn Hàn .

      Sáng ngày thứ hai sau khi Hàn rửa mặt trang điểm xong bắt đầu mặc quần áo, Hàn Linh thấy thiếu niên kia có ở trong khoang, liền lấy hết dũng khí : "Tỷ tỷ, muội nghĩ nên riêng với tỷ câu..."

      Hàn đáp ứng, ra hiệu Tẩy Xuân và Nhuận Thu ra ngoài.

      Đợi trong khoang chỉ còn lại có mình và Hàn Linh rồi, lúc này Hàn mới hỏi nàng: "Tứ muội, có chuyện gì sao?"

      Hàn Linh khuôn mặt đỏ bừng, lắp bắp hỏi: "Tỷ tỷ, thiếu niên theo tỷ kia..."

      Hàn nhiếu mi nhìn nàng.

      Trái tim Hàn Linh càng luống cuống: "Tỷ tỷ... bí mật Quốc Công Phủ khó giữ nếu nhiều người biết... Muội sợ người... người ta tỷ... xấu tỷ..."

      Lời ra khỏi miệng, lá gan Hàn Linh cũng lớn lên: "Tỷ tỷ, muội nghe riêng gì Quốc Công Phủ trong Kinh Thành yên tĩnh, mà trong phủ Trấn Bắc tướng quân ở Liêu châu bởi vì nữ quyến nhiều, cho nên cũng rất phức tạp!”

      Hàn nghe vậy khỏi nở nụ cười, có chút cảm động, lại có chút ít đắc ý, cảm động là vì Hàn Linh vì nàng cân nhắc, đắc ý là vì dựa theo tính tình của nàng, những thứ tranh đấu bên trong này nàng chưa bao giờ e sợ.

      Nàng cười híp mắt vuốt vuốt tóc Hàn Linh: "Muội yên tâm, ta chưa bao giờ gây chuyện, nhưng ta cũng chưa bao giờ sợ phiền phức!" Hàn cho tới bây giờ cũng phải bánh bao, nếu như người khác để cho nàng vui vẻ, nàng cũng để cho người khác sung sướng!

      Hàn Linh nghĩ đến mình gian nan chịu đựng phủ hoài ân hầu như vậy, thế nhưng tỷ tỷ ở đó thuận buồm xuôi gió, đến cuối cùng chẳng những đại tỷ tỷ bị nàng sửa trị bị giam lại học quy củ, ngay cả Thái phu nhân và Nhị phu nhân cũng phải nể nàng ba phần, Tam phu nhân và Tam tỷ tỷ cũng vội vàng nịnh bợ nàng...

      Lúc này nàng mới hoàn toàn yên lòng, hỏi nghi ngờ của mình: "Tỷ tỷ, thiếu niên này là ở chỗ nào?" Là Nhị tỷ phu bên kia, hay đại bá bên kia?

      Hàn suy nghĩ hút, cuối cùng hàm hồ an ủi Hàn Linh: " là hộ vệ thiếp thân Phó Tam ca ca phái tới bảo vệ ta, người tốt lắm, thân thủ đặc biệt lợi hại, ngại đâu." qua nhiều ngày quan sát, Hàn phát thân phận Hứa Lập Dương mặc dù là thái giám, nhưng lại luôn mặc quần áo gã sai vặt bình thường, lời cử chỉ cũng giống công công bình thường hay "Chúng ta ", "chúng ta". Hàn suy bụng ta ra bụng người, cảm thấy Hứa Lập Dương sợ là cũng thích thân phận thái giám của mình bị người khác biết.

      Bởi vì cố kỵ lòng tự trọng của Hứa Lập Dương, nàng thẳngcho Hàn Linh nghe.

      " ra là gã sai vặt của Nhị tỷ phu!" Hàn Linh lúc này mới yên lòng lại, chỉ cần Nhị tỷ phu tương lai phái tới, vậy sao!

      Tâm tình Nàng thoải mái hơn, mặt cũng có chút vui vẻ, thấp giọng đùa: "ngược lại dáng vẻ ngày thường của gã sai vặt này rất được!" Mặt trái xoan mắt dài , dáng vẻ đặc biệt thanh tú đó chứ?

      Hàn : "..." Nàng liếc Hàn Linh, nghĩ thầm: tiểu nha đầu này cũng đừng vừa ý Hứa Lập Dương nha.

      Thấy vẻ mặt tỷ tỷ kỳ dị, Hàn Linh khỏi vừa thẹn vừa vội: "Tỷ tỷ, người ta thuận miệng chơi thôi!"

      Hàn cũng cười.

      Ngoài cửa phòng khoang thuyền, Tẩy Xuân và Nhuận Thu ra ngoài tránh mặt, liền đứng ở vách khoang bên ngoài phơi nắng.

      Phó An vốn chuyện với Hứa Lập Dương sau khi Liêu Châu bảo hộ Hàn nương như thế nào, liếc cái liền nhìn thấy, liền quay lại tới, mặt mày rạng rỡ bắt chuyện với Nhuận Thu.

      Hứa Lập Dương cũng theo qua, mặt vui vẻ, lẳng lặng đứng ở cửa ra vào.

      Công phu của rất cao, đối thoại bên trong khoang giữa Hàn và Hàn Linh nghe rành mạch từ đầu tới đuôi.

      Đôi mắt thanh tú dài của Hứa Lập Dương hơi hơi híp lại, trong lòng bất tri bất giác có chút buồn vô cớ.

      Ở trong thành Biện Kinh là thái giám chưởng quản cung Khôn Ninh cung, cũng là tổng chưởng quản Thanh y Vệ, Hứa công công uy phong lẫm lẫm ai bì nổi.

      Thế nhưng là ở trong lòng Hàn , là "Người tốt lắm", thân thủ "Đặc biệt lợi hại", là đệ đệ khéo léo lanh lợi nhà bên…


      Vào buổi sáng đội tàu cuối cùng cũng tới bến tàu Ký Châu.

      Thuyền đỗ ở bến tàu Ký Châu bổ sung đồ ăn nước uống, Trần Hi bắt đầu tiếp kiến quan viên phía ngoài xử lý công vụ.

      Bên ngoài người đến người , cho nên khi Hàn cùng với Hàn Linh dùng cơm trưa xong cùng chỗ ngồi ở trong khoang đọc sách thêu thùa, Hàn đọc sách Hàn Linh thêu thùa.

      Hàn vẫn tiếp tục đọc quyển địa lý Tây Cương.

      Hàn Linh thêu xong đóa hoa đào, thấy hơi mệt liền buông kéo nhìn Hàn đọc sách.

      Thấy Hàn vừa đọc vừa ghi chú, Hàn Linh khỏi bội phục: "Tỷ tỷ đọc sách thực cố gắng!"

      Tẩy Xuân Sấu Đông Ở bên thêu thùa may vá: "..."

      Tẩy Xuân tính tình trầm ổn, nhưng tính cách Sấu Đông là hoạt bát nhanh mồm nhanh miệng, lập tức cười hì hì : "Tứ nương, nương nhà ta đọc sách rất nỗ lực, người nhìn , quyển sách này nương nhất định đọc xong trong vòng tháng đấy!"

      Hàn liếc nàng, vẻ mặt "Chẳng muốn phản ứng ngươi", tiếp tục làm việc của mình.

      Hàn Linh khỏi rất là cảm phục, tỷ tỷ có thể được tỷ phu tương lai thích như thế, xem ra chỉ bởi vì tỷ tỷ toả sáng, xinh đẹp, cũng bởi vì tỷ tỷ thích đọc sách a!

      Nàng quyết định sau này mình cũng phải chăm chỉ đọc sách.

      Hàn biết trong lúc vô hình mình dưỡng nên thiếu nữ dốc lòng cầu học, nàng vừa nhìn sách, vừa suy nghĩ kỵ binh Phó Tạ làm thế nào để chống lại rét lạnh ở Tây Cương.

      Nàng vẫn nghĩ ra, Nhuận Thu liền ở bên ngoài truyền lời: "Bẩm nương, Phó Bình đến rồi!"

      Phó Bình thân quần áo đen đến, sau khi nhìn Hàn hành lễ liền dâng lên phong thư: " nương, đây là thơ công tử gửi cho người."

      Thấy mắt to trong suốt của Hàn nương lập tức phát sáng lên, lại bổ sung câu: " theo tin báo tới."

      Tẩy Xuân Nhận thư đưa tới, Hàn trước liếc mắt nhìn chữ phong thư, thấy rải rác mấy chữ bạc mạnh mẽ như móc sắt, nhận ra là chữ viết Phó Tạ, trái tim đập bịch bịch.

      Nàng cũng cần dao rọc giấy, trực tiếp lấy tay cẩn thận xé phong thư ra, lấy ra bức thư hơi mỏng.

      tờ giấy chỉ có ba câu: "Mạnh khỏe. Đừng nhớ. Mùa xuân sang năm trở về."

      Hàn : "..."

      "Lười nhiều lời với ta sao?" Nàng hậm hực , "Ta đây viết hồi cho luôn ! Phó Bình lúc ngươi truyền lời cho thêm câu 'Hàn nương mạnh khỏe' là được rồi!"

      Phó Bình: "..."

      cho rằng Hàn giỡn, thế nhưng đợi đến lúc đội tàu nhổ neo xuất phát, Hàn mảnh giấy cũng viết.

      Buổi tối Hàn nằm ở giường suy nghĩ.

      Nàng phải bởi vì giận dỗi mà viết thư cho Phó Tạ, mà là có cách nghĩ của riêng mình.

      [1] Câu thơ gốc là “Bán giang sắt sắt bán giang hồng.” được trích trong bài thơ Mộ giang ngâm 暮江吟 (Khúc ngâm sông chiều)

      Nhất đạo tàn dương phô thuỷ trung,

      Bán giang sắt sắt bán giang hồng.

      Khả liên cửu nguyệt sơ tam dạ,

      Lộ tự trân châu nguyệt tự cung.

      Bản dịch của Tiêu Dao Du Tử

      Nắng tàn dải sông

      Nửa hồng nửa biếc linh lung chan hòa

      sao tháng chín mùng ba

      Sương như hạt ngọc trăng là cánh cung
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181043 others thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hihi Phó Tạ chắc cũng phải nặn cả buổi mới ra được ba câu đấy đó.
      quỳnhpinky thích bài này.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 51

      Dùng xong điểm tâm, Hàn Linh mang theo châm tuyến đến chỗ của Hàn .

      Nàng vừa đến liền phát Hàn ngồi trước bàn trang điểm để Nhuận Thu hầu hạ trang điểm, mà Tẩy Xuân và Sấu Đông ghé vào giường bàn bận rộn, giường bàn bày nghiên mực, hộp chu sa, bàn tính và vài sổ sách, bên cạnh giường bàn còn bày mấy hộp gấm, nhìn lờ mờ bên trong hình như là chồng ngân phiếu.

      Hàn Linh khỏi thầm tặc lưỡi. Nàng đoán Hàn chỉnh sửa sổ sách, cố tình tránh hiềm nghi, nên ngồi lát liền tìm cớ trở về khoang đọc sách.

      Trong lòng Hàn có việc, cũng giữ Hàn Linh lại.

      Nàng lấy đôi hoa tai bằng vàng khảm phỉ thúy hình giọt nước đưa cho Nhuận Thu, ý bảo nàng giúp mình đeo lên lỗ tai, nhưng miệng lại hỏi Sấu Đông: "Tổng số hôm nay tính có đủ ?"

      Vẻ mặt Sấu Đông trầm tĩnh hiếm thấy, ngón tay cực kỳ nhanh nhẹn khẩy hạt châu bàn tính cộng lại tổng số, cuối cùng : " nương, nếu tính số lẻ số chẵn là sáu vạn 7800 lượng."

      Hàn " biết rồi ", liền thêm gì nữa.

      Nếu như Hàn Linh nghe được con số này, nhất định cảm thấy Hàn cực kỳ có tiền, thế nhưng đối với Hàn , con số này còn lâu mới đủ.

      Nàng phải nghĩ biện pháp khác.

      Buổi sáng khi đội tàu cập bờ, sau khi mọi người bận rộn phen vứt thuyền lên bờ, lại tầm nửa ngày mới tới trạm dịch ở huyện Phúc Đỉnh thuộc thành Bắc Ký Châu nghỉ ngơi.

      Trần Hi vẫn tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết như trước, bao toàn bộ trạm dịch, thu xếp cho Hàn mang theo nha hoàn ma ma ở trong nội viện, đám người Phó Bình ở tại ngoại viện, mà người của ở trong màn trướng xung quanh trạm dịch.

      Trần Hi cần phải sắp xếp chuyện thu thập quân lương ở huyện Phúc Đỉnh, bởi vậy đoàn người Hàn phải ở lại trạm dịch mấy ngày.

      Buổi sáng ngày hôm đó Phó Bình dẫn theo Khâu Nhân, Khâu Nghĩa và nương tử của bọn họ tới đây gặp Hàn .

      Hàn trầm ngâm lát, mở miệng hỏi Khâu Nhân: "Ta nhớ hình như trong số cửa hàng mà mẫu thân cho ta có cửa hàng da, ngươi có biết ?"

      Khâu Nhân ra khỏi hàng : "Bẩm nương, quả có cửa hàng này, hôm nay mở ở Tín Nghĩa phường Liêu Châu, là do Khâu Tín trông nom."

      Hàn gật đầu, lại thăm hỏi bọn hai câu, chỉ thị Tẩy Xuân cầm bốn bao tiền thưởng tặng cho bọn .

      Lúc này Phó Bình mới tiến lên đáp lời: "Bẩm nương, những món ăn dân dã kia..." Phó Bình ổn trọng hoà nhã, ra lại rất thích săn, được xưng là "Đạn sắt Tiểu Thần Thông", ở đâu, động vật hoang dã ở đó liền gặp nạn.

      Hễ nhàn rỗi liền mang theo mấy tên binh sĩ cầm đem ná cao su loanh quanh vùng phụ cận trạm dịch huyện Phúc Đỉnh, ngược lại bắn được ít món ăn dân dã.

      Hàn nhớ tới hai ngày nay thu hoạch được mấy lồng trúc lớn gà rừng còn sống nhảy loạn xạ, gà gô, chồn và thỏ rừng, hề sợ hãi cười : "Ngươi lấy đủ bữa ăn cho chúng ta thôi, còn lại đưa đến chỗ tiểu Trần đại nhân !" Nàng còn chưa gặp tiểu Trần đại nhân, cũng tiện gặp, nhưng ngồi thuyền người ta, lại được người ta bảo hộ, dù sao cũng phải tìm cơ hội để biểu chứ?

      Phó Bình trịnh trọng đáp "Vâng", nhưng cũng vội vã rời khỏi, mà lẳng lặng nhìn Hàn , đợi nàng dặn dò.

      Từ ma ma dùng khay bưng chén sữa dê tới: " nương, sữa dê đến rồi!" nương thích uống sữa bò sữa dê, tiếc là mấy ngày nay có để uống, may mắn lần này Phó Bình cẩn thận, dẫn theo con dê cái tới, ngay cả cỏ khô cho dê ăn cũng chuẩn bị tốt.

      Hàn cầm thìa quấy sữa dê trắng như tuyết trong chén trắng mạ vàng, muốn chuyện Phó An và Hứa Lập Dương cùng nhau tới.

      Trong phòng tràn ngập mùi ngọt tanh của sữa, thanh dịu dàng ngọt ngào của Hàn và mùi vị kỳ lạ từ trong truyền ra: "Phó Bình, hôm nay trời ngày càng lạnh, quân đội của Phó ca ca định dùng gì để chống lạnh vậy?" mấy ngày nay nàng xem ‘Tây Cương địa phương chí’, càng xem càng lo lắng cho Phó Tạ.

      Phó Bình suy nghĩ chút, : "Nô tài từng thấy qua sổ sách của quân nhu hậu cần, chính là mặc áo bông bên trong áo giáp."

      Hàn tự nhủ: " biết binh sĩ Liêu quốc dùng gì để chống lạnh..." Liêu quốc ở vùng Cực Bắc, năm có nửa thời gian là hoa tuyết bay bay, thế nhưng sức chiến đấu của kỵ binh Liêu quốc vẫn vô cùng kinh người, cho dù ở dưới tình huống vô cùng lạnh.

      Điều này bọn họ nhất định có phương pháp chống lạnh đặc biệt.

      Phó Bình nhíu mày suy tư.

      Hứa Lập Dương dừng chút, bước lên trước nửa bước chắp tay hành lễ: "Bẩm nương, kỵ binh Liêu quốc vào mùa đông khi tác chiến mặc áo bông, mà là bên ngoài trung y mặc loại quần áo làm bằng da cừu non, sau đó mặc áo giáp vào, cực kỳ nhàng ấm áp... Loại da cừu non này và da cừu non của Đại Chu chúng ta khác nhau, càng mảnh, càng mềm mại, mỏng hơn cũng ấm áp hơn." chưởng quản thanh y vệ, lấy được tin tình báo loại này cũng khó.

      Hàn bắt được trọng điểm trong lời của Hứa Lập Dương, lập tức hỏi: "Liêu quốc sản xuất tơ lụa, thế trung y của bọn họ dùng loại vải gì?"

      Đôi mắt dài thuần khiết như nước mùa xuân của Hứa Lập Dương lẳng lặng nhìn Hàn , sau đó rũ mắt xuống : "Bẩm nương, tơ lụa của Đại Chu chúng ta dành cho người giàu sang mặc, người nghèo mặc vải bố Đại Chu."

      Hàn mỉm cười: " cách khác, mặc kệ giàu nghèo, cũng chỉ mặc vật liệu may mặc đến từ Đại Chu thôi đúng ?"

      Hứa Lập Dương đáp "Vâng".

      Đề tài tiếp theo Hàn cần tương đối nặng nề, liền nhìn chung quanh vòng, dặn dò Hoán Hạ Sấu Đông: "Hoán Hạ Sấu Đông ra ngoài trông coi !"

      Đợi Hoán Hạ Sấu Đông ra ngoài rồi, Hàn mới lên tiếng hỏi: “ai phái người tới ám sát ta vậy?"

      Phó Bình và Phó An gì,

      Dựa theo công tử an bài, việc này do Hứa Lập Dương chịu trách nhiệm.

      Hứa Lập Dương ngước mắt nhìn Hàn , xác định có nên cho nàng biết những nội tình dơ bẩn kia , ý của công tử là tận lực gạt nàng.

      Sau lát, trầm giọng : "Bẩm nương, nô tài che chở cho người!"

      Hàn chuyện, cười tủm tỉm đánh giá Hứa Lập Dương, bỗng nhiên hỏi câu: "Lập Dương, ngươi năm nay mấy tuổi?" Hứa Lập Dương tuy rằng điệu bình thản, thế nhưng vừa dứt lời bờ môi liền mím chặt, cho thấy là hạ quyết tâm, sợ là mình có hỏi nữa cũng hỏi ra cái gì. Hàn liền sang chuyện khác.

      Hứa Lập Dương hơi có chút lúng túng: "Bẩm nương, nô tài năm nay 18 rồi."

      Hàn bưng sữa dê lên định uống, nghe vậy thiếu chút nữa bị sặc. Nàng cố làm ra vẻ trầm tĩnh buông chén sữa dê xuống, đôi mắt to như biết nhìn Hứa Lập Dương: "... Khục... Mới mười tám sao, nên uống nhiều sữa dê sữa bò, vẫn có khả năng cao thêm... chút đấy!"

      Vóc dáng Hứa Lập Dương sai biệt lắm với nàng, khuôn mặt lại ngây thơ, nàng còn tưởng Hứa Lập Dương hơn nàng!

      ra chân tướng là do lùn!

      Khuôn mặt Hứa Lập Dương hơi đỏ lên.

      Hàn vội vàng dặn dò Từ ma ma: "Ma ma, sau này mỗi buổi sáng cũng cho Lập Dương chén sữa dê nhé!"

      Từ ma ma cười híp mắt: "Vâng vâng vâng! mời Lập Dương Tiểu ca 'hai mươi ba[1], mạnh mẽ tháo chạy' !"

      [1] Mình cũng lắm về ‘Nhị thập tam” (二十三) này, chắc ý của Từ mà ma là trêu Lập Dương vẫn còn trẻ. Bạn nào biết bổ sung giúp mình nhé

      Hứa Lập Dương thấy chủ bộc hai người xướng hoạ trêu cợt mình, dứt khoát " tạ ơn ", điềm nhiên đứng đó như có việc gì, chờ Hàn dặn dò.

      Phó Bình và Phó An biết ngoài mặt Hứa Lập Dương do bọn họ tiết chế, ra luôn luôn do An Quốc Công trực tiếp chỉ huy, địa vị cao cả, cho nên thấy ở chỗ Hàn nương rất kinh ngạc, liền vui vẻ ở bên vây xem.

      Hàn biết bọn họ cũng đều có chuyện của mình, liền : "Được rồi, các ngươi cũng mau !"

      Phó Bình Phó An tất nhiên phân chia mấy món ăn dân dã, Hứa Lập Dương biết nơi nào.

      Từ ma ma thấy người cũng giải tán, liền dò hỏi: " nương tiếp theo nên làm gì?"

      Hàn bưng sữa dê lên uống xong, duỗi lưng cái : "thời tiết hiếm khi nào đẹp như vậy lắm..."

      Ánh mắt Từ ma ma hướng về tác phẩm vĩ đại nằm giường gấm ‘truyện lịch sử’.

      Hàn giãn tay chân ra dựa vào rồi người Từ ma ma: "... Đúng là thời tiết tốt để ngủ..."

      Nàng ngủ.

      Từ ma ma: "..."

      Trần Hi ở trong lều lớn chuyện với mấy thiên tướng, biết Hàn sai người tặng rất nhiều món ăn dân dã tới đây, liền cười vang : "hôm nay các vị có lộc ăn!"

      xưa nay bình dị gần gũi, nhiều thiên tướng tất nhiên thấy hứng thú, liền lớn tiếng thương nghị nên chế biến thành món nào, tình cảnh lập tức náo nhiệt hẳn lên.

      Thời điểm Trần Hi lui ra thay quần áo, hỏi thăm Hàn Tinh: “Tin tức bên đại ca có truyền tới chưa?"

      Hàn Tinh đáp "Vâng", : “người chủ trương đuổi giết Hàn nương, chính là thân tín của Thôi Tể Tướng Đại Lý Tự khanh Chu Chính Hà."

      Trần Hi gì.

      Hàn tinh liền tiếp: "Tam công tử, theo hồi báo của mật thám chúng ta cài ở Thôi phủ, Thôi Kỳ đối với Hàn nương thần hồn điên đảo, bị trọng thương còn nháo muốn đuổi theo Hàn nương Liêu châu, bởi vậy Thôi Tể Tướng mới, tin báo nguyên văn của Thôi Tể Tướng là “cái loại tiểu nữ mê hoặc lòng người này phải nhổ cỏ tận gốc để lại hậu hoạn”. Nhưng lúc trước người chưa dặn dò, cho nên tin tức này do Hàn Tuyết bên Đại công tử thu thập, cũng có truyền tới."

      Trần Hi im lặng. đương nhiên hiểu đại ca nhất định là mong muốn sát thủ của thôi Tể Tướng kích thành công, từ đó làm cho Phó thị và thôi Tể Tướng thù hận sâu sắc, Trần thị ngồi chiếu ngư ông đắc lợi.

      thở dài trong lòng, nhớ tới kinh hồng thoáng qua vài ngày trước.

      "Tiểu nữ" ? nhưng Hàn lại phải là tiểu nữ mà...

      Ngoại viện trong phòng Hứa Lập Dương.

      người mặc quần áo trạm dịch, khom người châm trà cho Hứa Lập Dương.

      Hứa Lập Dương hạ giọng: "Đem chuyện Hàn nương bị tập kích tiết lộ cho Thôi Kỳ." tính cách Thôi Tể Tướng cương nghị thủ đoạn cường ngạnh, nhưng có hai uy hiếp, là Thôi phu nhân, cái khác chính là con trai độc nhất Thôi Kỳ. Để Thôi Kỳ biết chuyện Hàn bị đuổi giết, là biện pháp đơn giản nhất mau lẹ nhất nhằm ngăn cản thôi Tể Tướng sai người tiếp tục đuổi giết Hàn nương.

      Người mặc quần áo trạm dịch đáp "Vâng", cầm theo bình nước ấm lui xuống.

      Ở huyện Phúc Đỉnh ngừng lại hai ngày, đoàn người Hàn lại theo đội ngũ Trần Hi xuất phát.

      đường ngày đêm nghỉ, đợi đến lúc Hàn thay áo bông vải màu đỏ, váy xếp tầng màu tím, khoác áo lông ngân hồ, thành Liêu Châu mơ hồ trong tầm mắt rồi.

      Lúc này đại quân Phó Tạ cũng chạy tới ngoài thành Túc Châu.

      Tuy binh sĩ bộ tộc Tháp Khắc Khắc bưu hãn, thế nhưng bọn họ là " đội ngũ hàng lối, doanh trại cố định ", thói quen theo đuổi nơi có nước và cỏ, cho dù chiếm lĩnh thành Túc Châu, đó cũng là vì muốn cướp sạch, chứ phải vì muốn chiếm đóng sinh sống lâu dài.

      Chính là cân nhắc đến đặc điểm này của bộ tộc Tháp Khắc Khắc, Phó Tạ có ý định áp dụng hình thức công thành mạnh mẽ mang tính phá hoại, mà là bên trong khinh kỵ binh bên ngoài trọng kỵ binh kết hợp lại vây thành Túc Châu, trước dùng khinh kỵ binh gây hỗn loạn, tiếp theo dùng trọng kỵ binh đánh thẳng vào, lại lưu lại lỗ hổng yếu kém để bức quân Tháp Khắc Khắc ra chiếm đóng, sau đó lần hành động tiêu diệt.

      Cuộc chiến công thành so với Phó Tạ dễ dàng hơn.

      Với tư cách tiên phong, Chu Thanh ra khỏi hàng khiêu chiến.

      Phó Tạ mặc áo giáp của binh lính bình thường ngồi lưng ngựa lẫn vào trong đám người, đợi chủ soái của bộ tộc Tháp Khắc Khắc vừa xuất ở lỗ châu mai lầu cổng thành, liền lặng yên tiếng động giương cung cài tên, đạo mũi tên nhanh như chớp bắn ra, xuyên qua thân thể chủ soái Tháp Khắc Khắc.

      Tháp Khắc Khắc luôn luôn thiếu khuyết tổ chức, chủ soái khi chết liền đại loạn.

      Sau đêm ác chiến liên tục, Phó Tạ ung dung cỡi ngựa dẫn đầu tướng sĩ tiến vào thành Túc Châu.

      Doãn Vũ Trạch theo sát ở đằng sau Phó Tạ, ngẫu nhiên nhìn thấy Phó Tạ vác cung lớn lưng, đôi mắt khỏi tỏa sáng, tuyệt đối ngờ vị Quý công tử khí phách cao sang ngọc thụ lâm phong ở nha môn điện Tiền Ti trong Kinh Thành, lại là xạ thần thủ bách phát bách trúng!
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181048 others thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Eo, đọc đoạn nào có Phó cũng thấy sáng cả mắt lên. Công nhận mẹ ruột Mạc Mạc quá, dành toàn lời lẽ hay ho

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :