1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      bệnh
      thuyt thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      phai noi la nhung nhan vat phu nay wa benh. nam chinh phai mau diet tru het di

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      là sắc đẹp gây tai hoạ cho kẻ háo sắc mà.
      quỳnhpinky thích bài này.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 46

      Thời gian xuất phát đến.

      Hàn đứng boong tàu, nhìn nhóm kỵ binh vây quanh Phó Tạ phóng ngựa rời , dần dần biến mất ở trong màn đêm.

      Nàng đưa tay che ngực, cố gắng ngăn cản cảm giác lồng ngực trống rỗng khi có chỗ nương tựa.

      Từ ma ma cầm áo choàng lên, khoác lên người Hàn , lại giúp nàng buộc lại dây lưng, thấy Hàn vẫn nhìn theo hướng Phó Tạ biến mất, bà thở dài : “ nương, thuyền xuất phát, bên ngoài gió lớn, quay về khoang thôi!”

      Hàn khép áo choàng chặt lại, thấp giọng : “Đúng vậy nên trở về thôi!”

      Dùng cơm tối đơn giản xong, Hàn liền tựa lên gối mềm nằm giường gấm lặng yên suy nghĩ, cố gắng xâu chuỗi lại những chuyện hôm nay nhằm có thể nắm bắt ràng từng chuyện.

      Đầu tiên nàng kết hợp lại lời của Hàn Linh và sắp xếp của Phó Tạ, rồi rút ra kết luận, nhị phòng Hầu phủ Phương thị, Hàn Lập và Hàn Bội cấu kết con trai độc nhất của thôi Tể Tướng, đều muốn mưu hại mình!

      Sau khi thông suốt, Hàn kinh hãi hồi, tiếp theo liền nghĩ đến Hứa Lập Dương giả dạng mình dẫn phục binh Thôi phủ rời , nàng rất muốn biết cuối cùng Hứa Lập Dương có thoát thân .

      Nghĩ tới đây, Hàn lập tức ngồi dậy, dặn dò Sấu Đông: “Sấu Đông, mời Phó An tới đây!” Quản gia của Cha nàng “Đường Đại Phúc” đúng là do Phó An giả trang.

      Sấu Đông ở bên cạnh quấn sợi với Hoán Hạ, nghe vậy đáp “Vâng”, giao cuộn sợi cho Tẩy Xuân lui xuống.

      Phó An rất nhanh tới, đại khái vì tránh hiềm nghi, còn dẫn theo gã sai vặt tuổi chừng mười mười hai tuổi tới.

      Hàn đoan chính ngồi giường gấm, suy nghĩ chút mới : “Phó An, ta hỏi ngươi mấy câu, ngươi phải thành thành trả lời.”

      Phó An đáp “Vâng”. Hàn nương là chủ mẫu tương lai của , phải trung thành hầu hạ.

      Hàn nháy mắt cái ra hiệu cho Nhuận Thu, Nhuận Thu lập tức đứng dậy ra ngoài cửa khoang, cùng với Sấu Đông chịu trách nhiệm canh gác bên ngoài.

      Trong khoang đốt mấy ngọn nến, có gắn chụp đèn vào, ngọn lửa đèn cầy bị gió ngoài cửa khoang thổi vào lúc sáng lúc tối, khuôn mặt thanh tú của Phó An ánh lên bóng mờ, làm đôi mắt dài của có chút thâm trầm.

      Hàn nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Phó An, khẽ: “tình huống hôm nay của Hứa Lập Dương như thế nào?”

      Phó An hành lễ, : “Bẩm nương, người của nô tài sắp xếp tìm được dấu vết Hứa Lập Dương lưu lại. Hứa Lập Dương có bị thương, chỉ là bị nước lạnh Hoàng Hà ướp lạnh thôi, nghĩ biện pháp đuổi kịp chúng ta.”

      Hàn ngưng mắt nhìn : “Xác định lông tóc của bị tổn thương chứ?”

      Phó An trả lời lời ít mà ý nhiều “Vâng”. Nhưng trong lòng suy nghĩ: Hàn nương mềm lòng hơn công tử nhiều lắm!

      Hàn biết được Hứa Lập Dương an toàn, lúc này mới thả nửa trái tim, tiếp tục hỏi thăm Phó An: “mấy bà tử và tiểu nha đầu của ta ở lại Biện Kinh xác thực thu xếp ở trang viên Chu Tiên trấn rồi hả ?” lần này nàng Liêu Châu, bởi vì quá gấp, thể mang quá nhiều người, cho nên chỉ dẫn theo năm người Từ ma ma, Tẩy Xuân, Hoán Hạ, Nhuận Thu và Sấu Đông. mấy bà tử và tiểu nha hoàn còn lại, trước khi nàng lấy cớ phải mua sắm mà phái từng nhóm ra ngoài, sau đó Phó An phái người đón .

      Phó An lại đáp “Vâng”. Người hầu hạ của Hàn nương dám chậm trễ, toàn bộ thu xếp trong trang viên ở kênh đào Chu Tiên trấn rồi.

      Hàn nghe vậy rốt cuộc thở dài hơi, cả người cũng buông lỏng xuống, cơ thể như có như dựa lên gối.

      Từ ma ma đứng nghiêm bên, thấy thế liền ho khan tiếng.

      Hàn liếc Từ ma ma, ngồi thẳng người, đôi mắt to đen lúng liếng nhìn Phó An, muốn lại thôi. Nàng biết kế hoạch của Phó Tạ rất chu đáo chặt chẽ, nhưng lại vì nhà bọn họ mà đối mặt với Phủ Thôi Tể Tướng, Hàn cảm giác, cảm thấy những sắp xếp này sớm muộn gì bị đối phương phát , cứ như vậy, Phó Tạ vì nàng, lại phải đắc tội sâu sắc với Phủ Thôi Tể Tướng rồi !

      Nàng nhìn vào bên trong khoang.

      Khoang tuy , người cũng ít; hơn nữa đây là thuyền của Tổng đốc đường sông Liêu Hà Trần Hi, nàng vẫn tìm cơ hội hỏi lại nữa, miễn cho chuyện cơ mật của Phó Tạ bị lộ ra.

      Nghĩ tới đây, Hàn liền nhìn Tẩy Xuân: “Tẩy Xuân, cầm bao lì xì tốt nhất tới đây.”

      Phó An thấy nàng vừa muốn ban thưởng cho mình, mặt khỏi lộ ra vui vẻ, Hàn nương quá khách khí, vội : “ nương nếu như có chuyện gì, nô tài xin lui xuống!”

      Dứt lời, chắp tay, lại có thể nhảy lên nhanh như chớp.

      Và gã sai vặt kia của cũng là quỷ linh tinh, nhanh bước theo gót của Phó An, giống như hầu tử nhảy ra ngoài thấy tăm hơi.

      Hàn : “...” Phó Tạ Luôn luôn nghiêm túc, thủ hạ lại giống hầu tử... Nhưng cũng rất đáng ...

      Nàng khỏi nở nụ cười.

      Thấy nương rảnh rỗi, Từ ma ma liền cầm quyển truyện lịch sử mà gia sắp xếp Hàn đọc hỏi câu: “ nương, kế tiếp”

      Hàn liếc liếc quyển sách dày trong tay nhũ mẫu, liền ngay: “Đói quá, ma ma cho con món gà xé hầm rau !” Phó Tạ bắt nàng đọc quyển truyện lịch sử này, toàn bộ đều là tác phẩm văn cổ khó đọc khó hiểu, nội dung quyển sách truyền đạt đều là đấu tranh chính trị ngươi lừa ta gạt, nàng xem nổi mà!

      Từ ma ma: “... nương, gia phải bắt người đọc sách sao?”

      Cả người Hàn như nhũn ra nằm lệch lên gối mềm, vẻ mặt đau khổ làm ra dáng vẻ tây tử phủng tâm[1]: “Tay nghề đầu bếp thuyền sao có thể so với ma ma? Cơm tối con có ăn bao nhiêu, tại bụng đói lắm... Ơ, đói quá !”

      [1] Tây Tử phủng tâm: chỉ bệnh trạng của mỹ nữ; xưa có chuyện Tây Thi khi buồn sầu thường ôm tim nhíu mày nhưng vẫn rất đẹp.

      Từ ma ma: “... nương, người ôm trái tim, phải dạ dày!”

      Hàn : “...”

      Từ ma ma thấy nàng kinh ngạc, khỏi rất đau lòng, liền ném suy nghĩ muốn ép nương thích ứng với cầu của gia qua bên: “ nương, muốn mì sợi to hay mảnh?” thuận tay cầm tác phẩm vĩ đại trong tay đặt lên giường bàn gỗ hoa lê.

      Hàn liếc cái, ngay cả giọng cũng trở nên “mềm yếu”: “sợi mì phải mảnh chút, dai chút, sợi cải thìa phải tươi ngon chút, lúc nấu nhớ thả thêm chút cọng tỏi non băm.!”

      “Được, ma ma dùng canh gà nấu cho người!” Từ lúc này ma ma bị Hàn lừa gạt khỏi quỹ đạo ban đầu rồi, vui vẻ dẫn theo Hoán Hạ tới phòng bếp làm món gà xé hầm rau.

      Thấy ma ma , Hàn vui vẻ ôm gối mềm ở giường lăn vòng.

      Tẩy Xuân ở bên hé miệng mỉm cười, lại nghe Hàn “Ai ôi!!!” tiếng, Tẩy Xuân vội vàng qua hỏi: “ nương, làm sao vậy?”

      Hàn nghiêng người nằm giường gấm, tay phải hư hư ụp trước ngực: “Đụng trúng chỗ này!”

      Tẩy Xuân thấy mặt mũi nàng trắng bệch, cho là vô cùng đau đớn, khỏi đều có chút ưu sầu.

      Nàng thấy chỗ đó Hàn , cõi lòng đầy vẻ u sầu : “ nương, lớn như vậy rồi, sao còn lớn hoài thế biết!” chỗ đó của nương quả là hậu sinh khả uý, còn lớn hơn mấy nha đầu các nàng, sao vẫn còn lớn nữa thế?

      Hàn : “... ra ta coi như còn may mắn...”

      Tẩy Xuân: “ nương...” A? lời của nương là có ý gì?

      Hàn tay úp trước ngực, tay ấn đệm giường màu tím khói, chậm rãi : “Cũng may chỉ có chỗ này, cũng phải toàn thân cao thấp đều là thịt mà!”

      Sấu Đông cùng Nhuận Thu ở phòng trong sửa sang lại giường chiếu, nàng thính tai nghe được, liền cố ý phá hủy hình tượng của Hàn : “ nương, người gạt người! mông người cũng ít thịt đâu!”

      Hàn nghe vậy vô thức sờ mông của mình, tự mình cảm giác hình như là nhiều hơn ít thịt so với trước kia.

      Tẩy Xuân thấy nương như thế, khỏi nở nụ cười: “ nương, người đừng nghe Sấu Đông mò, mông người mới lớn!” bờ mông nương đầy đặn, cũng tính là lớn, có chút vểnh lên thôi, làm cho người tự chủ muốn vỗ lên cái, Tẩy Xuân bỗng nhiên hiểu được lần trước gia vì sao phải đánh cái mông của nương!

      Chuyện kia tuy rằng được giấu kỹ, thế nhưng nàng là nha hoàn thân tín nhất của nương, tự nhiên sớm biết.

      Hàn mắt điếc tai ngơ, trong lòng lặng lẽ lên kế hoạch: bắt đầu từ ngày mai phải rèn luyện thân thể! Nên lập ra kế hoạch kỹ càng, bằng từ đêm nay bắt đầu ăn uống điều độ?

      Nàng vừa mới hạ quyết tâm, nằm lệch giường suy nghĩ kế hoạch chi tiết, nghe mùi thơm ngào ngạt dung hợp giữa canh gà, cọng tỏi non, gừng, cải thìa và hương vị lúa mạch truyền đến, Từ ma ma dùng khay bưng tô mì vào.

      Ngón trỏ Hàn động đậy, liền ngồi dậy.

      Giảm béo? ăn sao có khí lực giảm béo? Ăn trước rồi hãy !

      Ánh trăng trời. Ánh trăng soi bóng xuống mặt sông rộng lớn của kênh đào, loạt thuyền lớn xuôi dòng theo hướng đông rời .

      thuyền của Trần Hi đèn đuốc sáng choang canh gác nghiêm ngặt.

      Trong khoang của Trần Hi đốt vô số ngọn đèn, sáng như ban ngày.

      Trần Hi cầm trong tay cây bút Chu Sa (bút mực đỏ), cùng môn khách Chu Hân Đồng cầm chén trà đứng sóng vai, bàn bạc nơi nên đánh dấu, hôm nay thiên hạ đại loạn, phản tặc khắp nơi nhao nhao khởi nghĩa vũ trang, muốn vẽ bức tranh về tình hình thổ phỉ để chuẩn bị tiêu diệt phiến loạn.

      Chu Hân Đồng nhìn lát, : “Tam công tử, Ngọc Sơn của Tấn Châu bị người chiếm, sao thêm vào!”

      Trần Hi cúi người dùng Bút Chu Sa vẽ hoa văn hình ngọn lửa nho ở ký hiệu Ngọc Sơn, lo lắng trong lòng lại nặng thêm tí.

      Chu Hân Đồng vừa chỉ chỉ Ký Châu và biên giới Liêu châu: “Theo tin tức của tiểu Phó đại nhân bên kia, trong rừng núi giao giới Ký Liêu cũng có nạn thổ phỉ!”

      Trần Hi im lặng thở dài, lại vẽ ngọn lửa nho ở biên giới Ký Châu và Liêu Châu.

      Gã sai vặt Hàn Tinh canh giữ ở bên ngoài báo câu: “Bẩm công tử, Hàn Thiên trở về!”

      Trần Hi thuận miệng : “Để cho vào !” Hàn Thiên là gã sai vặt chịu trách nhiệm quan sát động tĩnh bên đội thuyền Hàn .

      Sau khi Hàn Thiên vào lưu loát hành lễ, bẩm báo : “Bẩm công tử, Hàn nương rất yên tĩnh, cũng gây chuyện, chỉ có chút” có chút muốn lại thôi.

      Mày kiếm Trần Hi có chút chau lại.

      Hàn Thiên liền ngay: “Chỉ có chút, khẩu vị Hàn nương rất tốt, trong vòng canh giờ ăn hai bữa cơm, hơn nữa phân lượng ăn được cũng ít..” Chén bát nha hoàn đưa về phòng bếp đều là trống .

      Trần Hi: “...”

      Chu Hân Đồng vừa uống hớp trà, còn chưa kịp nuốt, nghe vậy mà hớp trà thiếu chút nữa phun ra: “Hàn Thiên, nghe dung mạo của đích nữ Hoài Ân hầu xinh đẹp có thể tuyệt sắc, sao bị ngươi , tuyệt đại giai nhân biến thành người ham ăn rồi hả?”

      Hàn Thiên liếc mắt nhìn trộm công tử nhà mình, thấy mặt biểu tình, đành phải chút ủy khuất mà giải thích: “Nô tài ...”

      Tác giả có lời muốn : hôm nay vẫn tăng ca, là quá bận rộn, chỉ có canh ~ ngày mai bổ sung gấp đôi ~
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181047 others thích bài này.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chi an vay moi co suc giam can ha.the thi chi cu mo di nha

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :