123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      @Quýt Đường góp ý xíu nhé nàng:yoyo22:mình đọc chương 1 thấy bạn để nu9 xưng hô với cha mẹ là "ta" ,nghe nó hơi chói tai á:th_4: với lại nha hoàn nên gọi nu9 là "Tiểu Thư" thay vì " Nương"
      Mình chỉ thấy vậy thôi,còn lại ok:yoyo33:
      Nhược Vân thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Thanks b, chương 1 lúc đó còn chưa rành edit, còn từ nương la minh dịch theo trong truyện, chứ tiểu thư là 1 từ khác, mình cũng tham khảo có nhiều truyện cũng để nương nên mình mới sửa.
      linhdiep17 thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 38

      mặt Hàn vẫn là nụ cười hời hợt như trước, trong lòng lại lặng lẽ đếm: “... Bảy, sáu, năm, tứ, ba, hai, !”

      Nàng ngẩng đầu nhìn Vĩnh Thọ trưởng công chúa ngồi ngay ngắn giường gấm, mỉm cười, muốn đứng dậy chuyện, lại nghe sau lưng truyền đến tiếng bước chân dồn dập, nghe giống như là tiếng giày sai dịch đường đá, xen lẫn tiếng ma sát giữa quần áo và vỏ kiếm chạm nhau phát ra.

      Tiếng bước chân như ngừng lại sau lưng Hàn . Hàn giật mình, đứng dậy nhìn về phía sau.

      Phó Tạ Đầu đội kim quan mặc áo bào trắng đứng ở đó, trầm tĩnh như vực sâu bất động như núi, mắt phượng tinh xảo tĩnh mịch khó dò, chăm chú nhìn Hàn .

      Hàn nhịn được kêu tiếng “Ca ca”, đôi mắt lập tức có chút ẩm ướt, nhưng vẫn bảo trì dáng vẻ mỉm cười, nhìn vô cùng đáng thương.

      Phó Tạ chạy tới, liền thấy Hàn quay lưng về phía bảo trì tư thế hành lễ với Vĩnh Thọ trưởng công chúa, trong đầu của “Oanh” tiếng, lửa giận lập tức lấp đầy lòng .

      Vị hôn thê của , phải khuất nhục hành lễ cho nữ nhân ngồi ở phía !

      Phó Tạ chậm rãi đến gần Hàn , cặp mắt phượng như mũi tên ngâm kịch độc nhìn Vĩnh Thọ trưởng công chúa ngồi giường gấm, tiếp theo đó là Phó phu nhân.

      Phó phu nhân hiểu tính cách của Phó Tạ nhất, biết nhìn như trời quang trăng sáng, thực tế lòng dạ độc ác có thù tất báo, lúc này toàn thân run rẩy, kinh hoảng nhìn về phía Vĩnh Thọ trưởng công chúa: “Trưởng công chúa...”

      Trong đôi mắt hạnh của Vĩnh Thọ trưởng công chúa sớm đầy tràn nước mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Phó Tạ: ngươi dựa vào cái gì lại lạnh lùng như băng với ta, nhưng đối với nữ nhân này lại coi trọng như thế? Dựa vào cái gì!

      Trong ngoài chánh đường tất cả đều là người, thế nhưng ai dám chuyện, đều bị khí thế rét lạnh như băng người Phó Tạ làm cho khiếp sợ, ngay cả thở mạnh cũng dám.

      Phó Tạ trước nhìn Vĩnh Thọ trưởng công chúa và Phó phu nhân hành lễ, sau đó liền quay mặt về phía Hàn , mặt tuấn tú nở nụ cười dịu dàng: “a , sách luận ta cầu muội viết xong chưa?”

      Hàn “A” tiếng, rất nhanh liền cúi đầu xuống: “... Còn chưa xong...”

      Phó Tạ nhìn nàng đưa tay phải ra: “ thôi!”

      Hàn “vâng” tiếng, đặt bàn tay mập mạp trắng trắng mềm mềm của mình vào trong bàn tay thon dài của Phó Tạ, mặc nắm ra ngoài.

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa nhìn chằm chằm vào bóng lưng Phó Tạ và Hàn nắm tay nhau ra, từng giọt nước mắt giống như hạt châu đứt dây lăn xuống dọc theo sống mũi.

      Trong chánh đường yên tĩnh cực kỳ, mọi người trơ mắt nhìn bóng lưng hai người ở bên ngoài càng càng xa, người cao gầy, người mảnh mai yểu điệu, cảm giác như đôi bích nhân phải là như thế này, vì vậy vẫn chưa phát giác ra có chỗ nào đó ổn.

      Đợi mọi người đều xa, Phó phu nhân lúc này mới lên tiếng: “Trưởng công chúa, nô tì cùng người thay quần áo nhé!”

      Đợi Phó phu nhân và trưởng công chúa ra, lúc này mọi người bên trong chánh đường mới bắt đầu chuyện.

      Bọn người Tống Di ở phía sau tấm bình phong nhìn nửa ngày, cảm thấy rung động tận tâm can: nếu ta cũng có trượng phu như vậy tốt biết mấy!

      Thế nhưng lời này chỉ có thể nghĩ ở trong lòng, bởi vì rất khó thực .

      Đám người xa, Phó Tạ nắm tay Hàn tiến vào đường hẻm có vách tường cao.

      Trong đường hẻm râm mát, gió lùa chậm rãi thổi qua, khiến Hàn cảm giác hơi lạnh.

      Nàng nhìn Phó Tạ nắm tay trái của nàng, thấy đường cong gò má của mịn màng tuấn tú, nhưng vẫn mang theo ý lạnh rét buốt, liền muốn làm nũng để hòa hoãn khí.

      Hàn nhìn nhìn, phát Phó Tĩnh dẫn theo mấy người theo ở phía sau, mở to hai mắt, lập tức nảy ra ý.

      Nàng lặng lẽ thả chậm bước chân, kéo Phó Tạ lại.

      Lúc này Phó Tạ dừng bước nhìn nàng: “a , làm sao vậy?”

      mặt Hàn ra vẻ khó chịu: “Ca ca, chân muội hơi đau...”

      Phó Tạ ngưng mắt nhìn nàng, trong lòng khổ sở vô cùng. Ba ngày sau, khi tế trời hoàn tất, phải chiến trường, vị hôn thê của phải ở lại chốn kinh thành đầy nguy hiểm này.

      Trong lòng nảy ra ý.

      Phó Tạ ngừng lại, thấp giọng : “Ta cõng muội!”

      Hàn nghe vậy đầu tiên là ngạc nhiên, tiếp theo lại thấy ngọt ngào như có dòng nước ấm chảy trong lòng, làm cả thể xác và tinh thần nàng đều thấy ấm áp.

      Nàng nhàng nằm lưng Phó Tạ, duỗi hai tay ôm trước người .

      Phó Tạ thoải mái cõng Hàn , bước con đường hẻm tĩnh mịch râm mát. Thân thể mềm mại đầy đặn của Hàn dán lên tấm lưng gầy nhưng đầy sức lực của , thế nhưng lại hề thấy mệt, còn thầm nghĩ muốn vĩnh viễn cõng nàng như thế này, cho nàng chạm vào thế giới đen tối và dơ bẩn này.

      Hàn khẽ giật giật, áp khuôn mặt mình lên chiếc cổ thon dài của Phó Tạ, cảm thụ cảm giác dễ chịu khi da thịt chạm nhau, trong lòng yên tĩnh ngọt ngào, hạnh phúc, cái gì cũng cần, đại não như hoạt động, bình yên nằm tấm lưng gầy nhưng vững chắc của Phó Tạ.

      Từ cửa ngầm phía sau vào Đông viện của mình, Phó Tạ trực tiếp cõng Hàn vào thư phòng, lúc này mới thả Hàn xuống.

      Hàn thấy đứng quay lưng về phía mình sửa sang lại quần áo, tưởng là Phó Tạ cõng quá mệt mỏi, khỏi có chút chột dạ: “Ca ca, ca có mệt ?”

      Lại nịnh bợ câu: “Nếu , muội giúp huynh xoa nhé?”

      Phó Tạ xoay người lại nhìn Hàn , mắt phượng xoay vòng, giống như cao thấp quan sát Hàn .

      Hàn cho rằng Phó Tạ đáp ứng rồi, mắt to ngập nước hề chớp nhìn Phó Tạ.

      Phó Tạ thấy dáng vẻ kích động của nàng, trong lòng cười thầm, nhưng cố ý làm ra vẻ như có chuyện gì, trầm giọng : “a , sách luận của muội đâu?”

      Hàn : “... Đều ở chỗ Tẩy Xuân...” Nhớ tới bài sách luận nàng viết, Hàn hơi chột dạ.

      Phó Tạ thấy nàng ỉu xìu, nhưng cũng có ý định bỏ qua cho nàng, tới bên cửa sổ dặn dò Phó Tĩnh: “ tới chỗ Tẩy Xuân đem sách luận của Hàn nương tới đây!”

      Phó Tĩnh đáp “Vâng”, lập tức liền rời .

      Phó Tạ nhìn Hàn , thản nhiên : “Ngồi !”

      Hàn ngoan ngoãn ngồi xuống ghế cao trước thư án gỗ lim, đôi mắt to trắng đen ràng nhìn Phó Tạ, nhu thuận đáng gì đâu.

      Phó Tạ cũng ngồi ghế cao, bày ra dáng vẻ như tâm với cái đầu gối.

      vừa muốn mở miệng, nhưng khi nhìn Hàn nhu thuận như chú chó nhìn mình, khuôn mặt hơi nóng lên, liền lấy tay che miệng ho tiếng, dời ánh mắt, trầm giọng : “Ta nhớ đầu hạ sang năm là muội được mười lăm tuổi rồi đúng ?”

      Hàn liên tục gật đầu.

      Thấy nàng thông suốt như trước kia, Phó Tạ liếc mắt nhìn nàng, tiếp tục : “Bây giờ cách sinh nhật muội còn tám tháng.”

      Hàn tiếp tục gật đầu.

      Phó Tạ dẫn dắt từng bước y như lúc thuyết phục Thừa Dận Đế, mắt phượng chuyên chú nhìn Hàn , giọng lành lạnh muốn lại thôi: “Tám tháng sau ta nhất định ở Biện Kinh...”

      Hàn cười ngây thơ: “vâng, đến lúc đó muội ở Liêu châu với cha mẹ mà!”

      Phó Tạ: “...” Nha đầu này còn có lí lẽ bằng bệ hạ nữa!

      chẳng thèm bực bội, liền trực tiếp mở miệng : “Ta phải Tây Cương rồi.”

      Hàn : “... Tây Cương?” đại não liên tục đình trệ của nàng bắt đầu hoạt động lại. Đại Chu nằm ở Đông Phương đại lục, là quốc gia lớn nhất Đông Phương đại lục, xung quanh tiếp giáp với bốn quốc gia, đông biên cương tiếp giáp Đông Di, biên giới Nam Hải ngăn cách với nước Dữ Việt qua bờ đại dương, vượt qua núi Trường Thanh ở biên giới Bắc Cương chính là Liêu quốc, ở phía tây Lương châu Tây Cương chính là lãnh địa của bộ tộc Tháp Khắc Khắc. Trong đó bộ tộc Tháp Khắc Khắc vô cùng hung hãn, mùa thu mỗi năm đều muốn xâm lấn Đại Chu thiêu cướp của giết người, khiếm cho Lương châu trở nên hoang tàn vắng vẻ...

      Lòng của nàng run lên: “... Ca ca... Là muốn đánh nhau sao?”

      Phó Tạ “ừ” tiếng, muốn mở miệng thuyết phục Hàn ngoan ngoãn ngây ngốc trang viên ở ngoài thành... trở về, lại nghe giọng Hàn khẽ run: “Ca ca, muội với huynh!” Trong thanh mang theo kiên định khó có được.

      Phó Tạ: “...” tuyệt đối thể mang Hàn ra chiến trường!

      Nhưng ra Phó Tạ tương đối hiểu con người . là cái loại người khi ra chiến trường liền trở thành chiến sĩ nhiệt huyết sôi trào, mấy lần tham gia chiến đấu ở Liêu châu, mỗi lần đều là tấm gương cho binh sĩ xâm nhập trận địa địch, theo đuổi chính là “Các huynh đệ theo ta xông lên” như vậy làm sao có thể mang Hàn theo? Để cho lúc nào cũng quan tâm Hàn sao?

      lập tức mở miệng : “ được.”

      Lại : “Ta đưa muội Trang Tử ở Chu Tiên trấn, chờ ta từ Tây Cương trở về đón muội!”

      Lúc này mắt phượng của Phó Tạ lạnh lùng nghiêm nghị, cũng còn dịu dàng như mới vừa rồi, toàn thân bao phủ loại chi khí lạnh lùng nghiêm nghị, Hàn bị khí thế của làm cho khiếp sợ, trong lòng hoảng sợ, hai chân hơi run lên, nhưng vẫn kiên trì : “Muội với huynh! huynh đâu muội chỗ đó!”

      Phó Tạ cảm thấy Hàn cố tình gây , liền lạnh lùng : “Muội ra chiến trường để liên lụy ta sao?”

      Cả người Hàn rét run, cái này mới ý thức được vị hôn phu tương lai của mình và phụ thân giống nhau, là người mà bất cứ lúc nào cũng có thể là võ tướng chiến trường.

      Nàng kinh hồn bạt vía ngồi ở đó, cả người cũng mất tinh thần, nửa ngày mới : “Vậy muội Liêu châu.”

      Lại bồi thêm câu: “Muội làm bạn với cha mẹ, chờ huynh trở về.”

      Thấy nàng như vậy, trái tim Phó Tạ có chút đau, mờ mịt nhìn Hàn , bình sinh lần đầu tiên biết cái gì gọi là “ hùng nhụt chí”.

      ra, chỉ là bởi vì nhi nữ tình trường, chưa bao giờ từng bao hàm cái khác.

      Đại não Hàn chưa từng hoạt động nhiều như hôm nay, rất nhanh liền ý thức được mình thể khiến Phó Tạ lo lắng, chiến trường lo lắng mình cũng thể an tâm, liền ngưng mắt nhìn Phó Tạ, chậm rãi : “Ca ca, muội cũng biết tình hình trong phủ chúng ta, muội cũng biết dung mạo của muội thực là có chút...” Nàng ra hai chữ” trêu chọc “này.

      Thấy Phó Tạ như có điều suy nghĩ, Hàn tiếp: “Giới quyền quý ở khắp nơi trong kinh thành, nếu như huynh có ở bên cạnh muội, mình muội sao có thể bảo vệ bản thân ở kinh thành này?”

      câu kia đánh trúng Phó Tạ.

      Đúng vậy, tuy cường hãn, nhưng nếu ở kinh thành, cho dù giấu Hàn trong trang viên ngoài thành, nếu như người khác trăm phương ngàn kế, có thể bảo vệ được Hàn sao?

      Đây hết thảy đều là do chưa đủ mạnh, ngay cả thê tử của mình cũng bảo vệ được!

      Đại não của bắt đầu kín đáo lên kế hoạch.

      Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến thanh Phó Tĩnh bẩm báo: “Bẩm công tử, đồ của Hàn nương lấy tới.”

      Quần áo và đôi giày Hàn tặng được bày giường gấm, bài tập của nàng bày thư án.

      Phó Tạ xem quần áo và đôi giày Hàn làm cho trước, trong lòng ấm áp vô cùng, nhìn Hàn , muốn vươn tay xoa đầu nàng, lại phát có chỗ để ra tay, liền thuận thế sờ sờ mặt nàng, cảm thấy mềm nhẵn mềm mại, trong lòng khỏi rung động, vội vàng dời tâm tư, đến trước thư án nhìn sách luận Hàn viết.

      Đọc sách luận Hàn viết, vui vẻ trong mắt phượng của Phó Tạ càng lúc càng sâu, cuối cùng nhịn được cười ha hả.

      Hàn vừa thẹn vừa xấu hổ, đoạt lấy sách luận của mình, hậm hực : “Muội phải đây!”

      Nàng xoay người lại muốn , lại lần nữa bị Phó Tạ kéo lại.
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181049 others thích bài này.

    4. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Càng ngày càng cặp đôi này

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Sách luận Hàn viết gì mà làm người ta vui vậy?
      xiu lão gia thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :