1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tuanh83

      Tuanh83 Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      730
      Trời lạnh lạnh đọc chương này thấy ấm áp ghê ~

      CHƯƠNG 194
      Phó Dư Sâm thẳng đến buổi tối mới trở về.

      Từ Xán Xán ngồi ở ghế bành xem Bạch Liên quỳ mặt đất dùng cành liễu lót nỉ gài lẵng hoa, nghe được tiếng thỉnh an bên ngoài, nàng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thấy là Phó Dư Sâm, liền híp mắt cười: “Chàng trở lại!”
      Sau đó tiếp tục nhìn Bạch Liên gài lẵng hoa.

      Bích Vân, Chu Nhan, Chu Tước cùng Huyền Băng đứng bên bồi Từ Xán Xán vội đứng dậy hành lễ.
      Bạch Liên cũng vội buông lẵng hoa sắp gài xong trong tay, đứng dậy vỗ vỗ váy, sửa sửa mái tóc, nhấp nhấp phấn môi, tha thướt kiều hướng về phía Vương gia hành lễ.

      Từ Xán Xán bàng quan mỉm cười, thấy khuôn mặt của Bạch Liên e lệ ngượng ngùng ửng đỏ, liền ở trong lòng xuy tiếng.

      Phó Dư Sâm bước nhanh tới, thấy bên người Từ Xán Xán có rất nhiều nha hoàn vờn quanh, liền trực tiếp phòng ngủ.

      Bạch Liên trộm liếc liếc mắt cái, thời điểm thấy ai theo Vương gia vào, liền có chút động tâm. Nàng bước chân ra bước, lại sợ hãi mà liếc mắt cái nhìn Vương phi, hy vọng Vương phi lên tiếng bảo nàng vào hầu hạ Vương gia rửa tay thay quần áo—— Vương phi mang thai, thể hầu hạ Vương gia, dù sao cũng phải tuyển người hầu hạ ?
      Nàng thuộc loại xinh đẹp trong đám nha hoàn trong viện Vương phi, bởi vậy Bạch Liên có điểm ý tưởng nho .

      Từ Xán Xán cười cười, lười biếng ngồi trở lại ghế bành, : “Phòng bếp nội viện hôm nay làm ít bánh hoa quế đường chưng lật phấn, Bạch Liên cùng Trần ma ma phòng bếp cùng nhau đưa đến tây thiên viện bên ngoài, để nhóm mưu sĩ củaVương gia ăn khuya.”

      Nhóm mưu sĩ của Phó Dư Sâm đều ở tại tây thiên viện phía trước vương phủ, để các bà tử từ trong phủ hầu hạ.

      Bạch Liên giống như kính cẩn, nhưng vẫn cái liếc lại liếc mà nhìn trộm về phòng ngủ.

      Nghe xong Vương phi , rốt cuộc nàng ta thu đôi mắt trở về, đáp “Vâng”.

      Từ Xán Xán lại bồi thêm câu: “Nghiêm ma ma cai quản tây thiên viện nơi đó có vẻ nhân thủ đủ dùng, ngươi về sau liền ở lại hỗ trợ !”

      Nàng là muốn bảo toàn cho Bạch Liên mạng, miễn cho nàng ta phát xuân lung tung, cuối cùng hại đến tính mạng chính mình.

      Bạch Liên cảm thấy mình nghe lầm, nàng nháy nháy đôi mắt đẹp, lông mi dường như cây quạt chớp a chớp, phảng phất dường như thể tin được lỗ tai của mình.

      Nàng là cảm thấy mình nghe lầm: mình đẹp như vậy, vì sao Vương phi điều mình tây thiên viện hầu hạ những cái văn nhân nghèo kiết hủ lậu đó? Chẳng lẽ là bởi vì mình sinh ra đẹp đến mức Vương phi đố kỵ mình?

      Nhất định đúng vậy! (editor: ọe ọe ~ tôi chớt ~ cái loại ảo tưởng sức mạnh như này là hết thuốc chữa mà)

      Nàng lập tức quỳ xuống dùng sức dập đầu, khóc thút thít, còn vừa khóc vừa kêu : “Vương phi tha mạng a! Vương phi, đều là nô tỳ sai! Vương phi ——”

      Từ Xán Xán cười nhìn Bạch Liên. Nàng là sợ nhất kiểu khóc mảnh mai hoa lê đái vũ loại này, há miệng thở dốc, cảm thấy là lười nhiều lời cùng Bạch Liên, liền phất phất tay: “Đem nàng kéo ra ngoài!”

      Đám người Bích Vân sớm bảo vệ ở trước người Vương phi, xoa tay hầm hè nóng lòng muốn thử đâu, được Vương phi phân phó, Bích Vân lập tức tiến lên kéo Bạch Liên, Chu Nhan từ vạt áo Huyền Băng lấy xuống cái khăn nhét vào trong miệng Bạch Liên.

      Tới thời điểm này rồi, Bạch Liên tựa hồ bất cứ giá nào, kiệt lực giãy giụa, hướng tới phòng ngủ hàm hồ mà kêu: “Vương gia! Vương gia!”
      Từ Xán Xán vừa nghe lời này cười thầm: Ngươi muốn ôm chân Vương gia? Ta đây xem khi Vương gia ra tới ngươi có thể ôm đùi hay !

      Nàng nhàng mà phất phất tay, ý bảo Chu Nhan các nàng buông Bạch Liên ra.
      Phó Dư Sâm thay quần áo, nghe được thanh bên ngoài vội kéo đai lưng lên ra: “Làm sao vậy?”

      Bạch Liên bổ nhào vào dưới chân Phó Dư Sâm, quỳ mặt đất lên tiếng khóc lớn: “Vương gia, Vương phi muốn đem nô tỳ cho những cái nghèo kiết hủ lậu ở tây thiên viện đó ——”

      Phó Dư Sâm hơi hơi nhíu mày, lười phản ứng đến, liền tính toán nhấc chân đá Bạch Liên.
      Từ Xán Xán thấy Bạch Liên sắp bị đạp hộc máu, vội : “Mau đem nàng kéo ra ngoài nhanh!”

      Phó Dư Sâm liếc mắt nhìn Từ Xán Xán cái, nghĩ đến nàng mang thai thể chấn kinh, liền : “Đem cái tiện tì này giao cho Phó Dương an trí!”
      Từ Xán Xán sợ lén giết người, vội : “Đem nàng đưa đến thôn trang !”

      Ánh mắt Phó Dư Sâm lập loè, mắt phượng híp lại nhìn Bích Vân liếc mắt cái, sau đó qua ghế bành bên cạnh Từ Xán Xán ngồi xuống.

      Bích Vân ngầm hiểu, trước làm Bạch Liên hôn mê, sau đó cùng Chu Nhan im lặng lên tiếng dẫn theo Bạch Liên ra ngoài.

      Mới vừa rồi Bích Vân cùng Chu Nhan vốn là có thể bắt lấy Bạch Liên, nhưng các nàng đều biết Vương phi nương tay nhân từ, là có khả năng nhổ cỏ tận gốc. Bởi vậy lần này cố ý dung túng Bạch Liên kinh động Vương gia, hoàn hảo trừ bỏ cái tiện tì cả ngày mắt mày lại vọng tưởng câu dẫn Vương gia này!

      Trong phòng rốt cuộc an tĩnh lại.

      Phó Dư Sâm phất phất tay, người hầu hạ ở nhà chính đều lặng lẽ lui xuống.

      Trong phòng còn ai, Phó Dư Sâm liền tính toán bắt đầu dạy vợ.

      ngồi ngay ngắn ở ghế bành, giương mắt nhìn Từ Xán Xán: “Đối với nô tỳ phạm thượng như vậy, nàng thường xử lý như thế nào?”
      Từ Xán Xán liếc mắt cái xem xét , : “Đuổi ra ngoài.”

      Phó Dư Sâm mắt phượng mang theo hàn ý nhìn nàng: “Nàng ta dám mạo phạm nàng, vậy nên giết nàng ta răn đe cảnh cáo, xem còn có người lại dám noi theo nàng ta hay !”

      Tiện nhân này đơn giản là mạo phạm, ánh mắt nàng ta cái lại cái mà bay qua tới, hai con mắt đều phải bay lên, đây là muốn câu dẫn mình. Xán Xán lại nhân từ nương tay, về sau trong phủ có người còn dám noi theo, đến lúc đó Xán Xán tức giận đến động thai khí, phải như thế nào cho phải?

      Từ Xán Xán sợ nhất nhìn đến cái dạng này của Phó Dư Sâm, trong lòng có chút sợ hãi, lại như cũ câu: “Dù sao cũng là cái mạng người!” Phó Dư Sâm đối với nàng rất tốt, nhưng khi Phó Dư Sâm phát giận, nàng vẫn là sợ hãi.

      Phó Dư Sâm nghĩ tới con thỏ cũng dám cãi lại, lập tức liền phải răn dạy, chính là mắt phượng chuyển 1 cái, thấy được bụng Từ Xán Xán hãy còn chưa phồng lên: “……”

      hề nhiều lời, dừng chút, đổi thành ngữ khí ôn hòa, : “Xán Xán, ta hầu hạ nàng tắm rửa?”

      Từ Xán Xán hồ nghi mà nhìn Phó Dư Sâm, lại dám phản kháng, chỉ đành nhận mệnh “ Vâng” tiếng: Hừ, còn biết xấu hổ là chàng hầu hạ ta tắm rửa? Cuối cùng nhất định biến thành ta hầu hạ chàng!

      Lần này Phó Dư Sâm lại là hầu hạ Từ Xán Xán tắm rửa —— Từ Xán Xán nằm ở giường ngọc thạch, đứng ở bên vì Từ Xán Xán múc nước lên tóc dài.
      múc nước đổ lên mái tóc dài của Từ Xán Xán, bỗng nhiên câu: “Hôm nay tiến cung, thánh thượng bảo ta bắt đầu phụ trách giám quốc”
      Từ Xán Xán lười biếng : “Chàng sớm là giám quốc.”

      Phó Dư Sâm lại bỏ thêm câu: “Quy trình thứ tự là sắc lập Hoàng thái tử, cầm tỉ thăng điện, vỗ quân giám quốc.”
      Từ Xán Xán: “…… A, nghĩa là muốn sắc phong thiếp là Hoàng thái tử phi?”
      Phó Dư Sâm “Ừ” tiếng, : “Chúng ta thành thân quá mức đơn giản, ta an bài, để điển lễ sách lập Hoàng thái tử phi cho nàng liền long trọng chút!”

      Từ Xán Xán vẫn cảm thấy như ở trong mộng: “…… Nhưng thiếp còn có mang a, nếu , chờ đến khi thiếp được lập làm Hoàng Hậu lại ?”

      ra nàng như vậy là đại bất kính, nhưng Phó Dư Sâm lại đáp “Được”. sủng Từ Xán Xán, nên nguyện ý nhượng bộ nàng ở tình này đó, miễn ảnh hưởng đại cục là được.

      Ngày mười ba tháng năm năm Đại Lương Vĩnh An Đế thứ 35.
      Vĩnh An Đế lại lần nữa ban bố thánh chỉ sắc phong Thanh thân vương Phó Dư Sâm thành Hoàng thái tử: “Đông Cung hư vị lâu ngày, trẫm cho rằng như vậy ưu. lập Thái Tử, là đại họa dường nào. Thanh thân vương Phó Dư Sâm, là độc tự tôn thất, tương ứng ý trời, tư khác tuân sơ chiếu, tái kê điển lễ, thuận ý kiến và thái độ của dân chúng, cẩn cáo thiên địa, tông miếu, xã tắc, phong sách bảo, lập làm Hoàng thái tử, Đông Cung chính vị, lấy thừa thống vạn năm. Trẫm bệnh lâu ngày, sợ còn đủ sức lên triều xử lý chính , mệnh Hoàng thái tử cầm tỉ thăng quốc khánh điện, vỗ quân giám quốc. Bách quan trình tấu, toàn bộ do Hoàng thái tử quyết.”

      Tuyên bố lập Thanh thân vương Phó Dư Sâm làm Hoàng thái tử.

      Cùng ngày, Hoàng thái tử phi Từ thị quỳ nhận sách lễ ở Thanh thân vương phủ trước đây, mà giờ là phủ Hoàng thái tử. Sau đó tiến cung diện thánh tạ ơn, lại gặp các phi tần, rồi mới ngồi xe liễn nghi thức đầy thị vệ vây quanh trở về cung Hoàng thái tử, trong đại điện hướng Hoàng thái tử Phó Dư Sâm làm lễ tứ bái (dập đầu 4 lần) .

      Làm lễ xong, Từ Xán Xán được nữ quan trang điểm Chu Nhan Bích Vân nâng lên, ngồi xuống phía bên phải Phó Dư Sâm.

      Nàng mỉm cười nhìn về phía Phó Dư Sâm, Phó Dư Sâm cũng mỉm cười nhìn nàng.
      Vợ chồng hai người nhìn nhau cùng cười.

      Phó Dư Sâm duỗi tay cầm tay Từ Xán Xán, trong mắt phượng mang theo cỗ đắc ý, nhìn về phía bên ngoài.
      Những công chúa, quận chúa, ngoại mệnh phụ đó, đều phải ở bên ngoài thềm son bái hạ đâu!
      thực đc tâm nguyện thứ nhất —— làm cho Từ Xán Xán trở thành nữ nhân tôn quý nhất Đại Lương!

      Khóe miệng Phó Dư Sâm ngậm ý cười như có như , nắm chặt tay mềm mại của Từ Xán Xán.

    2. Tuanh83

      Tuanh83 Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      730
      Này là vừa ngủ gật vừa edit vì trưa trót ăn quá no, suýt quên đăng luôn ~
      CHƯƠNG 195

      Hôm nay trước Thanh thân vương phủ, mà nay là cung Hoàng thái tử phi thường náo nhiệt, đại quan quý nhân đến chúc mừng nối liền dứt.

      Trong đại điện phía trước giăng đèn kết hoa, treo rèm trướng cẩm tú. Hương thơm thanh u từ lư hương Bác Sơn đốt hương hoa chìm đắm cùng sương trắng từ tám khối băng to tản mát ra mờ mịt toàn bộ đại điện rộng lớn.

      Phó Dư Sâm đầu đội xa quan, người mặc giáng sa bào, eo treo đại kim ngọc, , mặt tuấn tú mang theo tia cười nhạt nhẽo đến độ sắp trôi , từ cao nhìn xuống nhóm quyền quý này đó quỳ dưới thềm son, tuyên bố yến hội bắt đầu.

      Sau lời chúc rượu lúc đầu, Phó Dư Sâm liền cho các tướng lĩnh Ngọc Minh, Trần Tố, Ngọc Tinh cùng Trác Sam đều ăn mặc tương đồng là áo bào trắng thêu hoa văn bạc theo mình cả ngày lui xuống, tự mình trở về sân phòng khách thư phòng—— toàn bộ quan viên cao nhất triều đình Đại Lương ở nơi này chờ .

      Ở bên ngoài lều vải Phó Dư Sâm dừng bước, xoay người nhìn về phía bốn người Ngọc Minh, Trần Tố, Ngọc Tinh cùng Trác Sam, thấp giọng : “Các ngươi tại liền điểm binh xuất phát!” Giang Nam, Liêu Châu, Túc Châu cùng Trịnh Châu tiếp nhận chức tiết độ sứ.

      Sau khi bốn người Ngọc Minh rời khỏi, Phó Dư Sâm đứng ở nơi đó yên lặng ấp ủ lát, để mặt ra tia cười rụt rè, lúc này mới nhấc chân hướng phòng khách đến.

      Phó Tùng đứng hầu ở bên cửa phòng khách : “Hoàng thái tử đến!”
      Thừa tướng Mã Minh Vũ, binh bộ thượng thư Sướng Tử Kỳ, xu mật sử Viện Xu Mật Cận Vĩ Hoán, lễ bộ thượng thư Lam Thiếu Kỳ, hàn lâm học sĩ Triệu Lăng Thanh, ngự sử trung thừa Trần Trân cùng võ đề hình tư hiến Tư Mã Diệu nghe tiếng đồng thời đứng lên, hướng Hoàng thái tử Phó Dư Sâm chắp tay hành lễ.

      Phó Dư Sâm mỉm cười đáp lễ, ôn hòa : “Chư vị mời ngồi!”
      Đám người Mã Minh Vũ nhìn ôn hòa tươi cười mặt Phó Dư Sâm, nháy mắt đều có chút hoảng thần —— Hoàng thái tử là quá tuấn tú!

      Người của tứ đại môn phiệt Lam Thiếu Kỳ, Triệu Lăng Thanh có chút tiếc hận: Nếu là lúc trước có thể cùng Hoàng thái tử liên hôn thành công, là tốt biết bao a!

      Phó Dư Sâm mỉm cười liếc mắt nhìn Lam Thiếu Kỳ cái, trong lòng nhớ tới nhi tử súc sinh của Lam Thiếu Kỳ là Lam Du Linh —— Tiêu Hạ mấy ngày gần đây lại tra ra ít việc ác của Lam Du Linh.

      Mắt phượng của Phó Dư Sâm hơi hơi mị mị: Ta nhất định đem Lam Du Linh ra trước công lý, làm Lam Du Linh hưởng thụ tội nghiệt mà từng để cho người khác chịu qua.


      --------------------
      Từ Xán Xán mang mũ kim phượng, mặc lễ phục tiểu thụ thêm song bội Hoàng thái tử phi, thân mình đều có chút cứng đờ. Nàng dựa theo dặn dò của Phó Dư Sâm, ở yến hội chỉ bắt đầu đạo rượu rồi liền lui xuống, lưu lại nữ quan ti nghi duy trì yến hội.

      Chu Nhan, Bích Vân, Chu Tước cùng Huyền Băng vây quanh Từ Xán Xán trở về phòng ngủ, tay chân lanh lẹ mà hầu hạ Từ Xán Xán thay đổi thân quần áo ở nhà, lại chải đầu lại.

      Từ Xán Xán búi 1 búi tóc đơn giản, mặc áo sam tay bó bằng la mỏng đỏ thẫm nhàng thoáng mát cùng váy lụa trắng, lệch qua nệm giường phía trước cửa sổ trong phòng ngủ, để Bích Vân ngồi bên cạnh hầu hạ ăn trái cây.

      Ăn xong trái cây rồi xúc miệng, nàng liền trực tiếp ở giường nệm ngủ —— buổi tối còn muốn vào cung thỉnh an Vĩnh An Đế cũng như Định Quốc Công phủ thăm Định Quốc Công đâu, nên cần nghỉ ngơi dưỡng sức tốt. Huyền Băng cùng Chu Tước kéo màn giáng sa lên che, liền cùng Bích Vân cùng nhau lui xuống, vừa chờ ở bên ngoài chính đường, vừa lấy kim chỉ ra may vá.

      Chu Nhan ngồi ở ghế bên giường, khe hở màn che giáng sa lộ ra ánh sáng mỏng manh, làm nội y cho Vương phi ——váy áo bên ngoài của Vương phi giao cho các tú nương trong vương phủ hoặc là Thúy Phượng Hỉ, nhưng nội y đều là do bốn đại nha hoàn các nàng may.

      Thời gian màn đêm buông xuống, Từ Xán Xán bị bọn nha hoàn đánh thức.

      Bích Vân hầu hạ Từ Xán Xán uống vào mấy ngụm nước mật ong, lúc này mới thanh tỉnh.
      Thấy mảnh mê mang mặt Từ Xán Xán, Chu Nhan vội hỏi câu: “Thái Tử Phi, tại ngài cảm giác như thế nào?”

      Từ Xán Xán chớp chớp mắt: “Ta đói bụng.”
      Chu nhan vội hỏi: “Ngài muốn ăn cái gì?”
      Từ Xán Xán nhíu mày nghĩ nghĩ: “Muốn ăn mỳ canh gà.”

      Chu Nhan đám người nghe vậy đều là rất mừng rỡ, phải biết rằng Thái Tử Phi đoạn thời gian dính thịt cá rồi!

      Nén lại vui mừng tràn đầy trong lòng, Chu Nhan ôn nhu : “Nô tỳ liền phòng bếp báo với Trần ma ma!”
      Từ Xán Xán “Ừ” tiếng, lại nghiêng xuống, nhắm mắt lại nằm ở giường.
      Đám người Bích Vân tuy biết nàng ngủ, lại cũng dám quấy rầy, liền đứng ở bên yên lặng chờ.

      Từ Xán Xán sau khi rửa mặt chải đầu, mới vừa ngồi xuống, Chu Nhan dùng khay sơn hồng mạ vàng bưng bát mỳ canh gà to trở lại.
      Chu Nhan bưng khay dừng lại ở trước mặt Từ Xán Xán trong chốc lát, thấy nàng có nôn mửa ghê tởm, lúc này mới yên tâm mà đem đặt mặt bàn hoa lê ở giường đất, đem chiếc đũa đưa cho Từ Xán Xán, lại cười : “Mì này là nô tỳ tự mình nhìn người ta nấu, trước dùng thịt gà thái ra hầm thành canh, sau đó đem nấu rau xanh cùng với mì rồi vớt riêng ra, trụng qua nước sôi để nguội, sau đó xếp lên mỳ cùng thịt gà thái rồi đổ nước canh lên, thực thanh mát!”
      Từ Xán Xán hít sâu hơi, cảm thấy hương vị mì canh gà này là dễ ngửi.
      Nàng rất nhanh liền đem chén mì ăn xong.

      Chu Nhan thu chén, Bích Vân ở bên hỏi Từ Xán Xán: “Thái Tử Phi, ngài hôm nay muốn dùng trái cây gì?”
      Từ Xán Xán nghĩ nghĩ: “Mang dưa hấu lên cho ta !”

      Bích Vân còn chưa đáp lời, y nữ Trương ma ma đứng hầu bên liền vội la lên: “Thái Tử Phi, trăm triệu thể a, dưa hấu tính hàn, thai phụ dùng phải cẩn thận a!”
      Từ Xán Xán luôn theo cái lý luận của cha mình “phàm là muốn ăn, đó là thân thể cầu”, bởi vậy liền cười cười: “Chỉ ăn chút cũng quan hệ!”

      Trương ma ma tức khắc dám tiếp nữa, ở trong lòng thở dài.

      Từ Xán Xán ăn dưa hấu, đám người Phó Dư Sâm Tiêu Hạ cùng Thính Vũ liền tới nội viện.
      Phó Dư Sâm vào, liền nhìn thấy Từ Xán Xán ăn dưa hấu, lập tức liền nhíu mày : “Dưa hấu tính hàn, thể ăn nhiều!”
      Từ Xán Xán ngoan ngoãn mà đẩy chén thủy tinh đựng dưa hấu cắt lát ra, đứng dậy nghênh đón Phó Dư Sâm.

      Từ cửa nội viện đến nhà chính, Phó Dư Sâm phải đoạn đường, nên mặt trắng nõn oánh nhuận thấm ra chút mồ hôi, , tựa hồ nhìn thấu tầng ánh sáng, khiến mắt phượng sâu thẳm môi đỏ bừng lông mày và lông mi đen nhánh càng nổi bật.

      Đôi mắt Từ Xán Xán đánh giá , cười tủm tỉm lên đón, làm bộ uốn gối: “Hoàng thái tử vạn phúc kim an!”
      Phó Dư Sâm thấy nàng muốn hành lễ, vội duỗi tay ôm vòng eo Từ Xán Xán: “Nàng lại bướng bỉnh!”

      Vừa vuốt ve vòng eo Từ Xán Xán, đôi mắt Phó Dư Sâm nhìn xuống bộ ngực Từ Xán Xán, rũ mi mắt xuống: Xán Xán mang thai ba tháng, vòng eo vì sao còn như vậy? nhưng mà bộ ngực lại trở nên to ra!

      mặt Phó Dư Sâm như suy tư gì, Từ Xán Xán có đoán được ý tưởng, liền hỏi: “A Sâm, chàng trước rửa tay sau lại thay quần áo?”

      Nàng cách Phó Dư Sâm rất gần, ngửi thấy được mùi rượu người Phó Dư Sâm.
      Phó Dư Sâm gật gật đầu.

      Từ Xán Xán ý bảo Huyền Băng mang theo mấy nha hoàn nhị đẳng tiến lên hầu hạ Phó Dư Sâm rửa tay, sau đó phân phó Chu Nhan: “Cũng mang lên cho vương…… Thái Tử gia chén mì canh gà!”

      Nếu vừa uống rượu xong, Phó Dư Sâm nhất định chưa muốn ăn món chính, vậy ăn điểm tâm lót dạ trước !
      Phó Dư Sâm đưa tay vào chậu vàng để rửa, nghe vậy kinh ngạc ngó Từ Xán Xán cái.

      Từ Xán Xán đoán được ý nghĩ của , đắc ý dào dạt : “Thiếp phun ra nữa!”

      Phó Dư Sâm trong lòng vui mừng, liếc Từ Xán Xán, cũng có nhiều lời.

      Nhìn Phó Dư Sâm dùng xong mì canh gà, Từ Xán Xán liền hầu hạ nằm giường trong chốc lát, đợi trời mát mẻ lại tiến cung diện thánh.

      Phó Dư Sâm nằm ở giường, người đắp chăn giáng sa mỏng, nắm tay Từ Xán Xán ngồi cạnh, nhắm hai mắt lại.
      Từ Xán Xán thấy ngủ, liền lặng lẽ làm dấu, ý bảo Huyền Băng tắt hết đèn trong chính đường, chỉ để lại vài toà đèn ngọc thạch.

      Nàng mới vừa vội xong này đó, Hồ ma ma liền tới bẩm báo: “Bẩm Thái Tử Phi, nhà ngoại thái thái nghe ngài có thể ăn thức ăn mặn, liền làm mấy món đưa tới.”
      ra Từ Xán Xán đói bụng, nhưng là nghe được chính mẫu thân đưa đồ cho mình, liền : “Đưa đến phòng ngủ !”

      án trong phòng ngủ bày mấy thứ thức ăn điểm tâm —— nghêu sò chưng trứng, thịt hâm, gà xào ớt xanh cùng chén trần bì nghiền đậu đỏ.

      Từ Xán Xán tuy rằng tính là đói, nhưng mà nhìn đồ ăn này đó lâu ăn khỏi động động ngón trỏ.

      Nàng biết chính mình ăn hết, liền bảo Chu Nhan dùng cái đĩa đem lấy mỗi loại đồ ăn chút, còn lại đều ban cho Bích Vân các nàng ăn.

      Tới giờ Hợi, Phó Dư Sâm ngủ dậy, cùng Từ Xán Xán cùng nhau tắm rửa qua, thay đổi quần áo rồi ngồi kiệu lớn màu vàng kim của Phó Dư Sâm ra khỏi cung Thái Tử, hướng bên trong hoàng thành mà .

      Phó Dư Sâm cùng Từ Xán Xán vào chính điện Sùng Chính Điện, liền nhìn đến Vĩnh An Đế mặc thường phục minh hoàng ngồi ở giường ngự, Đổng Quý phi trang điểm phấn son châu ngọc ánh sáng bắn ra tứ phía ngồi ở phía bên phải,cùng Vĩnh An Đế sóng vai mà ngồi.

      Trong mắt phượng Phó Dư Sâm tức khắc lên tia lạnh lẽo, tươi cười mặt lại càng thêm sáng lạn, cùng Từ Xán Xán hành lễ thỉnh an.

      Vĩnh An Đế biết Phó Dư Sâm đêm nay muốn tới, cho nên vẫn luôn chờ đâu.
      Vừa thấy Phó Dư Sâm, mặt Vĩnh An Đế liền nổi lên tia cười: “A Sâm, Từ thị, mau mau ngồi xuống !”

      Sau khi Phó Dư Sâm cùng Từ Xán Xán ngồi xuống bên trái giường ngực, phát đôi mắt Vĩnh An Đế vẫn luôn nhìn Từ Xán Xán, lại vừa thấy, Vĩnh An Đế chính là xem bụng Từ Xán Xán, rũ mi mắt xuống, khỏi hơi khó chịu.

      Vĩnh An Đế lại chỉ lo nhìn bụng Từ Xán Xán, mở miệng : “A Sâm, về sau liền cần làm Từ thị ra cửa lăn lộn, để nàng ở nhà tĩnh dưỡng tốt chính là hiếu thuận lớn nhất với trẫm!”
      Phó Dư Sâm kính cẩn mà đáp “Vâng”.
      Đổng Quý phi cười xinh đẹp, dùng tay áo hồng sa che khuất môi: “Hoàng thái tử điện hạ, ngài biết hiếu thuận lớn nhất đối với thánh thượng là cái gì sao?”
      Phó Dư Sâm hơi hơi mỉm cười: “Quý Phi nương nương .”

      mặt Phó Dư Sâm là cười nhưng trong mắt mang theo sát khí nhìn Đổng Quý phi. Đổng Quý phi tuy là nhiều năm trải qua vô số hung hiểm trong thâm cung, nhìn như vậy cũng khỏi rùng mình, cũng dám nhắc đến chuyện này nữa.

      Từ Xán Xán mỉm cười sang chuyện khác: “Phụ hoàng, con dâu nghe ngài lai trồng được hoa sơn chi cánh đốm, rất muốn kiến thức đâu!”

      Từ sau khi Phó Dư Sâm viễn chinh Tháp Khắc Khắc trở về, Vĩnh An Đế liền để Phó Dư Sâm giám quốc, đem triều chính từng bước đều giao cho Phó Dư Sâm, chính mình ngày ngày ngốc tại hậu hoa viên Sùng Chính Điện trồng hoa sơn chi.
      Vĩnh An Đế nghe vậy vuốt râu mà cười: “Đúng vậy!”

      Lại sai Hoàng Lang: “Đem hai bồn hoa sơn chi cánh đốm trẫm bồi dưỡng lại đây!”
      Hoàng Lang lĩnh mệnh lui xuống.

      Vĩnh An Đế thao thao bất tuyệt giới thiệu cho Từ Xán Xán quá trình lai tạo hoa sơn chi cánh đốm. Từ Xán Xán nghe chuyên chú, ngẫu nhiên hỏi hai câu, làm Vĩnh An Đế đến càng có hứng thú.

      Phó Dư Sâm liếc mắt cái nhìn Từ Xán Xán khen ngợi, rũ mi mắt xuống, chuyên chú nghĩ tới tình của mình.
      vụ hàng đầu giờ của là làm suy yếu tứ đại môn phiệt, mà chưa phải là về nữ nhân Đổng thị này.

      ----------------
      Từ trong cung ra về, Phó Dư Sâm lại mang theo Từ Xán Xán phủ Định Quốc Công.
      Vĩnh An Đế ban cho Từ Xán Xán hai bồn hoa sơn chi cánh đốm, cánh hoa điểm tuyết trắng nở rực rỡ, mùi hương ngọt ngào tràn ngập trong kiệu lớn.

      Từ Xán Xán ghé vào cánh hoa ngửi chút, quay đầu lại nhìn Phó Dư Sâm: “A Sâm, quên chưa hỏi mà lại chỉ nhận 2 bồn hoa phụ hoàng tặng rồi, thiếp còn muốn tặng cha thiếp chậu, tặng cha chàng chậu, thiếp để lại hai chậu!”

      Phó Dư Sâm xem thư, nghe vậy giương mắt nhìn Từ Xán Xán, mắt phượng tràn ra tia ý cười: “Phụ hoàng bồi dưỡng tổng cộng ra bốn bồn, cho nàng hai bồn, nàng còn biết đủ!”

      Từ Xán Xán đứng dậy đến phía sau , vươn hai tay ôm Phó Dư Sâm, đem mặt dán ở mặt cọ xát làm nũng: “Thiếp đây chính là muốn!”
      Da thịt nàng bóng loáng non mịn cọ đến lòng Phó Dư Sâm đều mềm, đột nhiên sinh ra cảm giác ngọt ngào làm tim đập nhanh trận, Phó Dư Sâm giọng khàn khàn: “được!”

      Từ Xán Xán: “…… Chàng như thế nào làm ra được?”
      Phó Dư Sâm cười cười, chuyện. Thiên hạ to lớn, nếu chỉ là hai bồn kỳ hoa mà lại lấy được, đó chính là chê cười.

      “Ta cho nàng bồn hoa lâm sơn chi!” duỗi tay sờ soạng ở mặt Từ Xán Xán chút, trong thanh mang theo vài phần trêu đùa, “Chỉ cần nàng……”
      thấp giọng mấy chữ.

      Mặt trắng nõn của Từ Xán Xán tức khắc đỏ lựng, đứng dậy ở đầu Phó Dư Sâm gõ chút, kiều giọng : “Sắc lang!”
      Phó Dư Sâm trêu chút, lại cười.

      ------------------
      Phó Dư Sâm cùng Từ Xán Xán vừa mới bồi Phó Vân Chương ngồi trong chốc lát, liền loáng thoáng nghe được bên ngoài truyền đến tiếng ầm ĩ.
      Phó Vân Chương vừa muốn lên tiếng, Phó Dư Sâm liền đứng dậy : “Cha, để ta xử lý!”
      đứng dậy nhìn Từ Xán Xán liếc mắt cái, Từ Xán Xán cũng vội đứng lên theo.
      Đứng ở cửa lớn dưới lầu, Phó Dư Sâm che chở Từ Xán Xán, thấp giọng hỏi Tiêu Hạ: “Trúc Thanh viện bị cháy?”

      Tiêu Hạ hành lễ, : “Bẩm Thái Tử, là lửa nổi lên ở thiên viện Trúc Thanh viện. Tiêu Hạ mới vừa rồi qua tìm hiểu, là có người ở nội viện thiên viện cố ý hắt rất nhiều dầu, sau đó lợi dụng đêm tối châm lửa khiến thiên viện loạn thành đoàn, hình như là có người bị kẹt bên trong.

      Tiêu Hạ khống chế được thiên viện, giờ sai Viên Thân Vũ phối hợp với đại quản gia ở Quốc công phủ điều tra!”

      Phó Dư Sâm gật gật đầu: “Trong phủ Quốc công có ngoại ứng?”

      Tiêu Hạ : “Tiêu Hạ cho rằng hẳn là có, bằng thể thấy tăm hơi nhanh như vậy.”

      nhìn thoáng qua Thái Tử Phi bị Hoàng thái tử ôm lấy, thấy thấp thoáng ở cây đuốc trong tay thị vệ, nàng mắt to long lanh, ngửa đầu nhìn chằm chằm Hoàng thái tử, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ.
      Tức khắc trong lòng Tiêu Hạ có chút chua xót, cúi đầu dời tầm mắt.

      Phó Vân Chương lúc này cũng mang theo mấy gã sai vặt bước tới, hỏi: “A Sâm, chuyện gì xảy ra?”
      Phó Dư Sâm muốn mở miệng, đội phó thị vệ Viên Thân Vũ mang theo đội thị vệ tới, hành lễ rồi bẩm báo: “Thái Tử gia, có người di nương họ lam mất tích!”
      Phó Dư Sâm mày đẹp hơi nhíu: “Lam Thụy Hà?”
      Viên Thân Vũ đáp “Dạ phải”.

      Phó Dư Sâm hơi suy tư, mắt phượng như nước chậm rãi đảo qua bốn phía, thấy bọn thị vệ mở rộng tìm kiếm mà vẫn thấy người, liền hạ giọng phân phó Viên Thân Vũ: “Tức tốc truy tra toàn phủ, nếu là tìm được Lam Thụy Hà, lập tức giết chết!” Xem ra, xuống tay với Trịnh Châu Lam thị trước!

      Từ Xán Xán lập tức đánh cái rùng mình.
      Phó Dư Sâm cảm giác được Từ Xán Xán khác thường, lập tức khẩn trương ôm vòng eo Từ Xán Xán.

      Bắt đầu từ đêm này, mạnh mẽ mở màn hồi đấu tranh quỷ quyệt mà rộng lớn.
      Last edited: 16/10/19
      MaiAnhSF, Tiểu Ly 1111, Thu Hằng8217 others thích bài này.

    3. Tuanh83

      Tuanh83 Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      730
      Sr mn hôm qua họp cả ngày ko có lúc nào mà sờ vào file đăng bài mới đc, mà cái chương này cảm giác nó dài mãi ko hết, huhu ~

      CHƯƠNG 196
      Kiệu lớn màu vàng được kỵ binh vũ trang hạng nặng vây quanh về đường phố yên tĩnh, mấy nha hoàn theo ngồi ở xe che rèm lụa màu xanh phía sau.
      Trong kiệu chỉ có Từ Xán Xán cùng Phó Dư Sâm.

      Phó Dư Sâm ngồi ngay ngắn ghế bành trong kiệu yên lặng nghĩ tâm . Lam Thụy Hà chắc là bị bắt , chỉ sợ đến khi tra ra được đồng đảng của nàng ta, Lam Thụy Hà hồn bay về trời rồi……

      Từ Xán Xán ngồi ở bên, rúc vào trong lòng ngực , cũng gì. Hôm nay là sinh nhật mười chín tuổi của Phó Dư Sâm, lại là ngày vừa có vui lại vừa có buồn : đáng thương cho Phó Dư Sâm, ngay cả sinh nhật đều được nghỉ.

      lâu sau, Từ Xán Xán mở miệng : “A Sâm, chàng hôm nay vội suốt ngày, có mệt hay ?”
      Phó Dư Sâm lại hỏi đằng trả lời nẻo: “Xán Xán, toàn bộ thời gian mang thai cái kia đều thể sao?”

      thể phủ nhận, với , việc cùng phòng với Từ Xán Xán là phương thức giải tỏa áp lực tốt nhất —— bởi vì Từ Xán Xán mang thai, Phó Dư Sâm nghẹn gần tháng!

      Nghe vậy Từ Xán Xán nháy mắt đỏ bừng mặt.

      Nàng đem mặt chôn ở cổ Phó Dư Sâm, thấp giọng : “Lẽ ra qua 3 tháng đầu là có thể làm, chính là……”
      Phó Dư Sâm: “Chính là cái gì?”

      Môi Từ Xán Xán nóng rực mềm mại dán vào lỗ tai , ôn nhu : “Tiểu Phó của chàng quá lớn!”

      Nàng chính là lời , Phó Dư Sâm lớn lên người vô cùng tuấn, chỉ là nơi đó khi bành trướng lên đúng là rất dọa người, cho nên chuyện phòng the của bọn họ mỗi lần mới đầu đều có chút khó tiến vào.

      Lập tức lỗ tai Phó Dư Sâm đỏ đến sắp máu, mắt phượng sáng lấp lánh, môi đỏ bừng cũng mím lại gắt gao.
      Từ Xán Xán nguyên bản là muốn trêu cợt Phó Dư Sâm, thấy đạt tới mục đích, lập tức liền nở nụ cười. Nhưng mà nàng nhìn thần thái Phó Dư Sâm, khỏi có chút hồ nghi, lập tức liền duỗi tay cách quần áo sờ sờ tiểu Phó, sau đó mặt nàng cũng đỏ —— nơi đó nổi lên lều trại cứng thẳng!


      (Editor: sau đó… có sau đó! mời các bạn tự tưởng tượng nhá há há ~ J)

      --------------------------
      Trở lại trong viện ở cung Thái Tử, Phó Dư Sâm bọc Từ Xán Xán trong áo choàng lụa đen của mình ôm vào chính đường.
      Người hầu tiến lên chuẩn bị hầu hạ, Phó Dư Sâm lại lập tức ôm Từ Xán Xán vào phòng ngủ.
      Chu Nhan vội nhàng vẫy vẫy tay, mang theo nha hoàn trực đêm hôm nay lui ra ngoài, đứng chờ ở dưới hành lang bên ngoài.


      Phó Dư Sâm đem Từ Xán Xán đặt ở giường, mắt phượng lo lắng mà nhìn nàng: “Ta cởi quần áo cho nàng!”
      Từ Xán Xán hơi có chút mệt mỏi, liền : “Thiếp nghỉ lát !”


      Mới vừa rồi Phó Dư Sâm vẫn luôn chỉ là nhợt nhạt mà ra vào chút, phần lớn thời gian đều là ở bên ngoài cánh hoa cọ xát, nàng lại có cảm giác thâm nhập hoàn toàn bất đồng so với trước kia. Từ Xán Xán cũng là cái gì, chỉ là dù sao thoải mái. Cái loại dư vị vui sướng này còn chưa tan khiến nàng cả người lười biếng.

      Phó Dư Sâm ôn nhu mà nhìn ánh đèn nhu hòa chiếu xuống Từ Xán Xán: thân thể được giải tỏa giống như là toàn bộ lục phủ ngũ tạng được bàn ủi ủi qua 1 cái, chỗ nào thải mái; 3 vạn 6 nghìn cái lỗ chân lông toàn thân đều nở ra, trực tiếp làm toàn bộ cảm xúc của đều trở nên nhàng sung sướng.


      Khuôn mặt tuấn tú của Phó Dư Sâm mang theo tia thẹn thùng cười: “Xán Xán!”
      Từ Xán Xán tựa như nhắm mắt, nghe vậy liền “Dạ” tiếng.

      Phó Dư Sâm lại kêu tiếng: “Xán Xán!”

      Từ Xán Xán lại “Dạ” tiếng, mở mắt: “Làm gì nha?”

      Nhìn ánh đèn lung linh chiếu 1 vầng sáng nhu hòa lên nụ cười xinh đẹp mặt của Phó Dư Sâm, đẹp trai như thiên thần, lòng Từ Xán Xán nháy mắt trở nên mềm mại, duỗi tay vuốt ve mặt , lẩm bẩm : “Thiếp sắp ngủ rồi, chàng lại đánh thức thiếp……”

      Phó Dư Sâm cúi đầu mổ môi Từ Xán Xán chút, ôn nhu : “Xán Xán, ta hôm nay thoải mái!”

      thoải mái.

      Phảng phất như cửa lớn của thế giới mới mở rộng trước mắt và Từ Xán Xán; Phó Dư Sâm phát , hóa ra cùng Từ Xán Xán còn có thể vui sướng được đến như vậy —— vui sướng, Từ Xán Xán vui sướng, còn làm tổn hại đến thai nhi trong bụng.

      (editor: haha, khổ thân chị ~ tìm ra cách giày vò nhau kiểu khác thôi mà cứ như phát minh ra cái j trọng đại lắm í ! haha)

      Từ Xán Xán duỗi tay ôm lấy vòng eo Phó Dư Sâm, mặt cười ôn nhu xinh đẹp, thấp giọng : “Chúng ta về sau cứ làm như vậy nha.”
      Phó Dư Sâm khẽ cười tiếng, đứng dậy giúp Từ Xán Xán cởi váy áo, lại cởi quần áo chính mình, sau đó nằm ở bên cạnh Từ Xán Xán—— cũng mệt mỏi, mệt đến đầu ngón tay cũng lười động, việc rửa mặt để ngày mai rồi sau !

      ----------------------
      Buổi sáng ngày hai tháng sau.
      Phó Dư Sâm ngồi ngay ngắn ở thư phòng mát lạnh, trong tay bưng chén trà xanh, chuyên chú nghe Quan Tuyết hồi báo tin tức.
      Quan Tuyết bẩm báo: “Bẩm Vương gia, bốn vị tướng quân Ngọc Minh, Trần Tố, Ngọc Tinh cùng Trác Sam từng người truyền đến tin báo, đều bí mật tiếp quản chức tiết độ sứ và nắm giữ quân đội của bốn châu Giang Nam, Liêu Châu, Túc Châu cùng Trịnh Châu.”

      Phó Dư Sâm hơi hơi gật đầu, buông chén trà xuống : “ thỉnh Lương tiên sinh cùng chư vị tiên sinh lại đây nghị .” muốn triển khai phản công toàn diện.
      Quan Tuyết đáp “Vâng”, lui xuống.

      ------------------
      Gặp xong nhóm mưu sĩ Lương Khánh Hạ, Lý cùng Tô Thủy này đó, Phó Dư Sâm lại tiếp kiến thân tín Cận Vĩ Hoán, đem mỗi phân đoạn đều bố trí xuống dưới. Sau khi xác định hết thảy hoàn hảo tuyệt bại lộ, Phó Dư Sâm lúc này mới thở dài hơi nhõm.

      Binh Bộ Thượng Thư Sướng Tử Kỳ chờ ở phòng khách. Phó Dư Sâm dự định dùng qua cơm trưa rồi sau đó mang theo Sướng Tử Kỳ đại doanh ở ngõ Hạnh Hoa phía tây thành thị sát xưởng đạn dược của mình —— hôm qua Lan Vân phụ trách xưởng đạn dược tới báo, mới chế ra loại súng kíp có thể bắn liền mạch.

      Phó Dư Sâm có chút khát nước, liền bưng chén trà lên đem trà xanh bên trong uống hơi cạn sạch, buông chén xuống, sai Thính Vũ kêu Tiêu Hạ tiến vào, dò hỏi: “Thái Tử Phi giờ làm cái gì?”

      Tiêu Hạ nghĩ nghĩ, trả lời: “Nhà ngoại lão gia, thái thái cùng Nghi Xuân công tử tới, bồi Thái Tử Phi chuyện đâu!”
      Phó Dư Sâm gật gật đầu, gì.

      Ở thư phòng dùng xong cơm trưa đơn giản, Phó Dư Sâm ra, muốn mở miệng phân phó người gọi Sướng Tử Kỳ, cân nhắc 1 chút, liền nhấc chân về nội viện —— Từ Xán Xán giờ có thai hơn 5 tháng, hành động có chút tiện, phải qua nhìn mới yên tâm.

      Từ Xán Xán ngồi ghế bành chính đường để cha xem mạch.
      Từ Vương thị đứng ở bên, nôn nóng mà nhìn.

      -------------------
      Từ Nghi Xuân năm nay mười tuổi, trưởng thành trở thành thiếu niên tuấn tú, tỷ tỷ có thai, lại có chút ngượng ngùng, liền cầm quyển sách ngồi ở bên đọc.
      Từ Nghi Xuân thoạt nhìn tưởng là nghiêm túc đọc sách, thực tế vểnh lỗ tai nghe động tĩnh của cha mẹ và tỷ tỷ bên kia.

      Từ Thuận Hòa xem xong mạch tượng, lại cười : “Rất tốt, cần lo lắng!”
      Từ Vương thị thở dài cái : “Ai, có việc gì ta liền an tâm rồi!”

      Từ Thuận Hòa đánh giá nữ nhi chút, : “Hằng ngày dinh dưỡng đủ là được, cần ăn thêm, miễn cho mập mạp quá độ tương lai sinh được!”
      Từ Xán Xán gật gật đầu, : “Nữ nhi vẫn luôn khống chế được!”


      Nàng cũng sợ quá béo tương lai khó sinh, cho nên vẫn luôn ăn ít nhưng ăn làm nhiều bữa, lại ăn nhiều trái cây, cố ý khống chế trọng lượng cơ thể.
      Từ Thuận Hòa gật gật đầu, : “Được, cứ làm như vậy là được!”

      -----------------

      Từ Xán Xán liếc mắt cái thấy đệ đệ thất thần, liền đứng dậy đến bên người Từ Nghi Xuân, cười : “Từ Nghi Xuân, tỷ phu đệ giao cho đệ viết văn chương kia đâu? Viết có tốt a?”

      Từ Nghi Xuân nâng khuôn mặt : “Nữ nhân quản tốt việc trong nhà là được rồi, đừng động đến tình của các nam nhân!” Giống tỷ tỷ chỉ biết hướng tỷ phu làm nũng như vậy, làm lo lắng a!

      Từ khi theo lão sư học 《 Sử Ký 》, nghe xong lão sư giảng giải kiện khi cháu ruột Trần Hoàng Hậu bị Vệ Tử Phu vu họa hạ cổ khiến nàng liên lụy bị Hán Vũ Đế phế, Từ Nghi Xuân sớm hạ quyết tâm phải học tập lễ pháp tốt, trở thành chỗ dựa kiên cố cho tỷ tỷ. Chờ đến khi tỷ tỷ lớn tuổi sắc suy mất sủng, lại bảo hộ tỷ tỷ, làm tỷ phu có lý do gì phế tỷ tỷ.

      Từ Xán Xán biết ý tưởng ấu trĩ của Từ Nghi Xuân, vẫn kinh ngạc cười: “Từ Nghi Xuân, đệ chừng nào biến thành nam nhân a?”
      Từ Nghi Xuân nghiêm túc mà nhìn tỷ tỷ: “Tỷ hiểu!”

      Từ Xán Xán: “……”


      Nàng bắt lấy cánh tay Từ Nghi Xuân liền muốn cù trêu Từ Nghi Xuân.
      Từ Nghi Xuân bị cù đến sắp buồn chết, lại bởi vì tỷ tỷ có mang dám phản kháng, cuối cùng cười đến chảy ra nước mắt, chỉ phải xin tha: “Tỷ tỷ, ta sai rồi! Tỷ tỷ!”

      Nhìn đệ đệ chật vật xin tha, Từ Xán Xán đắc ý mà nở nụ cười.
      Thời điểm Phó Dư Sâm vào, chính đường nháo đến gà bay chó sủa.

      Thấy tiến vào, Từ Thuận Hòa, Từ Vương thị cùng Từ Nghi Xuân lập tức nghiêm nghị lên, chuẩn bị hướng hành lễ.

      Phó Dư Sâm liếc mắt cái nhìn Từ Xán Xán cười đến mặt ửng đỏ, : “thân thích nhà mình, cần hành quốc lễ!”

      Chủ khách mấy người ngồi xuống chuyện vài câu, Từ Thuận Hòa liền tìm lý do mang theo Từ Vương thị cùng Từ Nghi Xuân rời .

      Ba người nhà lão gia khách khí rời , Chu Nhan liền cũng mang theo bọn nha hoàn trực ban lui xuống.

      Chờ cha mẹ đệ đệ rồi, Từ Xán Xán lúc này mới cười xinh đẹp đến mặt sau ghế bành Phó Dư Sâm ngồi, vừa mát xa đỉnh đầu cho , vừa hỏi: “A Sâm, chàng cảm thấy Nghi Xuân thế nào?”

      Bởi vì ai cả đường , Phó Dư Sâm đối với công khóa của cậu em vợ Từ Nghi Xuân cũng rất là nhọc lòng, chẳng những thường thường dò hỏi Phạm lão sư về thành tích của Từ Nghi Xuân, còn tự mình đến Quốc Tử Giám tế tửu Hàn Khánh Trung hỏi công khóa cho Từ Nghi Xuân .

      “Công khóa của Nghi Xuân cũng tệ lắm.”
      Phó Dư Sâm xong liền rũ mi mắt xuống, lông mi dày rũ xuống, từ góc độ Từ Xán Xán nhìn lại, chỉ cảm thấy lông mi dài, mũi thanh tú cao thẳng, thoạt nhìn văn tĩnh mà vô hại.

      Từ Xán Xán vòng đến trước người , dựa vào thân mình Phó Dư Sâm, nũng nịu mà làm nũng: “Rốt cuộc là như thế nào?”
      Khóe miệng Phó Dư Sâm nhếch lên, là mang theo ý cười hiển nhiên : “Chính là rất tốt!”

      Xán Xán của nũng nịu chọc người thích, cậu em vợ lại là tiên sinh thủ cựu, tuổi còn liền mỗi ngày xụ mặt nghiên cứu những cái nghi lễ đó, mong muốn sau này trở thành Lễ Bộ Thượng Thư.

      Nghĩ đến đây, Phó Dư Sâm lại nhìn Từ Xán Xán, liền cảm thấy Xán Xán của quả thực chỗ nào tốt, hoàn mỹ, đáng , cũng bướng bỉnh.

      Từ Xán Xán thấy nhìn mình chuyên chú, hơi có chút liếc mắt đưa tình ý nhị, trong lòng khỏi động tình, liền cúi người xuống hôn môi Phó Dư Sâm.
      Phó Dư Sâm rất nhanh cũng ôm lấy mặt Từ Xán Xán, nghênh đón nụ hôn này.
      có chút kích động nhiệt tình như lửa mà ngậm lấy môi Từ Xán Xán hôn lên.

      Môi Từ Xán Xán mềm mại, thơm thơm, mang theo hương vị ngọt ngào, làm Phó Dư Sâm càng thêm kích động lên. lập tức đứng dậy bế Từ Xán Xán lên vào phòng ngủ, để Từ Xán Xán lên giường, rồi cũng đè ép lên, kéo vạt áo Từ Xán Xán ra, kéo yếm ngực đỏ thẫm thêu hoa hồng xuống, lộ ra hai luồng tuyết trắng đầy đặn dị thường, môi trước tiến đến bên trái, hung tợn mà ngậm lấy hồng hào, tay phải cũng ôm lấy bên kia mà nhéo.

      mặt trắng mịn của Từ Xán Xán ra sắc đỏ như hoa tường vi, mắt nhắm lại ngửa đầu thở gấp, hai chân bị Phó Dư Sâm tách ra đẩy lên phía trước, theo động tác của Phó Dư Sâm nàng đứt quãng : “Đừng…… Đừng quá…… Quá nhanh…… Châm…… Châm chút……”

      Phòng ngủ có để băng, mát mẻ, nhưng người thon chắc của Phó Dư Sâm vẫn ra tầng mồ hôi. mím môi đỏ bừng, ngũ quan tuấn tú căng chặt, đột nhiên cúi người cắn xuống đùi tuyết trắng phấn nộn của Từ Xán Xán, dùng sức động vài cái.


      (Editor: đoạn sau đèn tắt rèm buông, mây che trăng trốn nên ko ai thấy j để tả tiếp á J)

      ----------------------
      Bồn nước tắm được đưa vào, Từ Xán Xán mê mê tỉnh tỉnh khóa ngồi ở người Phó Dư Sâm, cằm đặt ở vai Phó Dư Sâm, thân thể cũng dính vào người Phó Dư Sâm, mặc cho Phó Dư Sâm thay nàng rửa sạch.


      Trong đầu nàng còn suy nghĩ: Nếu là các nha hoàn bà tử, còn có nữ y Trương ma ma Quản ma ma, biết chuyện phòng the của mình cùng Phó Dư Sâm, biết có giễu cợt mình hay ……

      Từ Xán Xán ngủ trưa dậy, phát Phó Dư Sâm biết rời khi nào.
      Chu Nhan Bích Vân cùng mấy đại nha hoàn tiến vào hầu hạ Thái Tử Phi rời giường.

      Thời điểm hầu hạ Từ Xán Xán mặc quần lót, Chu Nhan phát dấu răng ràng đùi tuyết trắng phấn nộn của Thái Tử Phi.
      Nàng vội kéo quần lót lụa trắng lên , sợ người khác nhìn thấy.
      Bích Vân, Chu Tước cùng Huyền Băng đứng đó đều biết —— ra dấu răng ràng như vậy, người mù mới nhìn thấy đâu!

      Nhưng mà cả bốn người đều giả bộ dường như có việc gì, mà hầu hạ Thái Tử Phi rời khỏi giường đâu vào đấy, trang điểm phục sức xong, ngồi xuống giường ở chính đường.

      Nữ y Trương ma ma quỳ gối đệm lót nỉ bên cạnh giường, mát xa chân có chút trướng cho Thái Tử Phi; Quản ma ma đứng ở bên, cười theo : “Thái Tử Phi, lão nô có mấy câu muốn cùng ngài , có thể hay để chư vị tiểu đại tỷ về tránh trước chút?”

      Từ Xán Xán được Trương ma ma ấn thoải mái, liền tùy ý mà phất phất tay: “Các ngươi đều lui ra , Chu Nhan Bích Vân lưu lại!”
      Ngoại trừ Bích Vân Chu Nhan, mọi người đều lui xuống.

      Quản ma ma lúc này mới lại hành lễ, thấp giọng : “Bẩm Thái Tử Phi, lão nô muốn chính là, là ——”
      Bà muốn lại thôi.
      Từ Xán Xán liếc mắt xem xét Quản ma ma cái: “ dứt khoát!”

      Quản ma ma lấy hết can đảm, thấp giọng : “Bẩm Thái Tử Phi, lão nô cảm thấy cái gọi là tập tục đời ngăn cách vợ chồng cùng phòng khi mang thai là đúng, Vì ra sau mang thai ba tháng đều là có thể làm!”
      Từ Xán Xán tức khắc mặt có chút nóng, liền cúi đầu giả vờ làm chim cút.

      Quản ma ma cũng cúi đầu, tiếp tục : “Chuyện này, đáng chú ý nhất chính là người nam nhớ động tác cần quá mạnh, được đè nặng thê tử, thể……”

      Ai, bà cũng nghĩ muốn thuyết giáo Thái Tử Phi a. Phải biết rằng thời điểm Quản ma ma phát Hoàng thái tử cùng Thái Tử Phi còn có chuyện phòng the, trời biết bà cùng Trương ma ma có bao nhiêu giật mình, chỉ có thể phổ cập tri thức này đó cho Thái Tử Phi, miễn cho tiểu vương tử trong bụng Thái Tử Phi bị thương ……

      Từ Xán Xán nghe nghe liền chuyên chú lên, nàng thế mới biết, Phó Dư Sâm tìm cho mình hai vị này nữ y đều phải là hạng người hời hợt, mà là có thực học.
      xong này đó, Quản ma ma như trút được gánh nặng mà uốn gối hành lễ, liền muốn lui ra.

      Từ Xán Xán mặt khôi phục bình thường, lập tức liền phân phó Chu Nhan: “Quản ma ma hôm nay làm rất tốt, thưởng Quản ma ma năm mươi lượng bạc, Trương ma ma mười lượng bạc.”

      Đề tài xấu hổ như vậy, Trương ma ma chịu đẩy cho Quản ma ma, thành ra Quản ma ma liền được thưởng.
      Quản ma ma nghe vậy hoàn toàn thở dài nhõm hơi, nhanh chóng cùng Trương ma ma hành lễ tạ ơn.

      ------------------------
      Phó Dư Sâm đứng ở sau án thư, phân phó Tiêu Hạ cùng Phó Tùng: “Tiêu Hạ kinh tây đại doanh đón Lâm Thuận Lợi, đưa đến Phủ Khai Phong đánh trống kêu oan cho nhi tử Lâm Ngọc Nhi, cáo trạng Lam Du Linh; Phó Tùng gặp phủ doãn phủ Khai Phong, đem tình bố trí cho !”

      Lại sai Thính Vũ: “Ngươi liên hệ cùng Cận Vĩ Hoán, Mã Minh Quang, đem hồ sơ đưa đến nơi đó cho bọn họ, ngày mai lâm triều khải tấu!”

      Sau khi tất cả đều bố trí thỏa đáng, Phó Dư Sâm đứng dậy ra khỏi thư phòng —— muốn tiến cung gặp Vĩnh An Đế, thương nghị phối hợp triều hội ngày mai.

      Phó Dư Sâm vừa mới nhận được thư do bồ câu đưa đến của Ngọc Minh - người nắm giữ quân đóng tại Trịnh Châu. Ngọc Minh mang theo quân đội thâm nhập vào thành Trịnh Châu, lặng lẽ vây quanh Lam phủ, chuẩn bị tùy thời gây khó dễ.
      Quân đóng tại Túc Châu, Giang Nam, cùng Liêu Châu, cũng sớm nhận được dụ lệnh của , chuẩn bị xong xuôi cho công cuộc bình định.
      Last edited: 18/10/19
      MaiAnhSF, Tiểu Ly 1111, Thu Hằng8219 others thích bài này.

    4. Tuanh83

      Tuanh83 Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      730
      Mình chơi mấy hôm, và hnay là tinh thần chúc mừng ngày pn vn nên có chương mới vào t4 tuần sau nhé!

      Anw, chúc các chị em tinh thần 20/10 bất diệt nha ~

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm ơn nàng nhiều @Tuanh83 . Chúc nàng cuối tuần và ngày 20-10 rộn ràng, hehe
      Tuanh83 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :