1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 187:

      Hôm nay, vì nội viện có nữ khách, nên Phó Dư Sâm đưa Từ Xán Xán đến cửa nội viện dừng bước, đứng đó nhìn Từ Xán Xán được Bích Vân và vài vị ma ma vây quanh vào sân, thế này mới xoay người dẫn theo Thính Vũ và thị vệ rời .

      Phó Dư Sâm ở nội thất thư phòng thay trù bào trắng, tóc dài đen dùng khăn buộc lên, tới thư phòng.

      đứng mép án thư, trong tay lật xem tình báo Phó Tùng đưa tới, lông mày nhíu lại: " như vậy, nay ngoại trừ người của chúng ta, hắc y vệ của thánh thượng, còn có hai lực lượng giám thị tra xét Nguyên thị phải ?"

      Phó Tùng đáp "Vâng", lại : "Phó Tùng chỉ tra được trong hai lực lượng đến từ Liêu Châu Triệu thị."

      Phó Dư Sâm cười lạnh : "Ngay cả Liêu Châu Triệu thị cũng tham dự vào sao?" Tuy bây giờ môn phiệt Đại Lương nhiều, thế lực cường đại, nhất là tứ đại môn phiệt —— Giang Nam Trần thị, Liêu Châu Triệu thị, Giang Nam Trần thị và Trịnh Châu Lam thị, cái khác với cũng đáng sợ.

      Phó Tùng cúi đầu, dám lên tiếng.

      Phó Dư Sâm trầm mặc nhìn những bông hoa lan điếu nở giàn hoa phía bên phải án thư.

      Cho tới bây giờ, đều lòng dạ độc ác giết người chớp mắt tình, nhưng Nguyên thị là thân mẫu của .

      Hơn nữa, bây giờ Vĩnh An đế biết tồn tại của Nguyên thị, nếu sai người giết Nguyên thị, Vĩnh An đế nhìn như thế nào? Nếu những người chú ý này biết chuyện, truyền tin tức ra ngoài, gián quan buộc tội như thế nào?

      Sau lát, Phó Dư Sâm ra quyết định, nhìn Phó Tùng: "Truyền tin cho Phó Phong, bảo tăng cường thủ vệ!"

      Lại lệnh Phó Quế: "Ngươi chỗ Hàn Thủy điều năm trăm thị vệ, bàn bạc với tri phủ Khai Phong, mượn danh nghĩa của Khai Phong phủ Ngạc Châu, đón Nguyên thị đến đây, sắp xếp ở biệt trang Hạnh Hoa doanh!"

      Phó Tùng và Phó Quế đồng thời đáp "Vâng", cùng nhau lui xuống.

      Phó Dư Sâm bưng ly trà xanh Thính Vũ ngâm uống ngụm, ngồi xuống ở ghế cao, phân phó Quan Tuyết : "Mời Cận Vĩ Hoán vào !" Cận Vĩ Hoán là thân tín của , nay là quản của ngự sử đài thai, Phó Dư Sâm cố ý cho ông ta vào, dự định cẩn thận mưu tính với Cận Vĩ Hoán.

      Trong chính đường phủ Thanh Thân vương, khách quý y hương tấn ảnh* chật nhà.

      * y hương tấn ảnh: chỉ lộng lẫy đẹp đẽ của phục sức người, cũng có ý ám chỉ phụ nữ hoặc chỉ những thứ hay thấy ở những yến hội xa hoa.

      Hương thơm nhàng của hoa tỏa ra khắp chính đường, hai bên góc phòng đặt bồn băng, sương trắng tản ra từ từ, tuy là mùa hạ, người cũng nhiều, nhưng trong phòng, nhóm phu nhân khuê tú đều cảm thấy cực kỳ mát mẻ.

      Hôm nay, Từ Xán Xán gặp ba nhóm khách nhân .

      Đầu tiên, là của Vĩnh An đế Thành Dương đại trưởng công chúa, thứ hai là tỷ tỷ của Vĩnh An đế Tùng Dương trưởng công chúa, thứ ba là nữ nhi của hoàng đế Ngọc Mính công chúa và Thiên Hữu công chúa, thứ tư mới là sáu vị đích tỷ của Phó Dư Sâm: Duyên Ân Hầu phu nhân, Thừa Ân Bá phu nhân, Mật Dương Hầu phu nhân, Lai Dương Hậu phu nhân, Phùng phu nhân, Thiểm phủ nhị phu nhân, Ninh Hương Hầu phu nhân, An Dương Hầu thế tử phu nhân và Phúc Điền Hầu thế tử phu nhân.

      Lúc này, Từ Xán Xán gặp nhóm khách nhân thứ tư, cũng chính là sáu vị đích tỷ của nàng.

      Nàng ngồi ngay ngắn đệm mềm, nụ cười có lệ, cũng nhiều.

      Ba vị Lai Dương Hậu phu nhân, Phùng phu nhân và Thiểm phủ nhị phu nhân ngồi ở đông sườn ghế bành gỗ lê hoa, Ninh Hương Hầu phu nhân, An Dương hầu thế tử phu nhân và Phúc Điền Hầu thế tử phu nhân ngồi ở tây sườn ghế bành gỗ lê hoa, vì ai gì, đều nâng chén trà lên uống ngụm.

      An Dương hầu thế tử phu nhân là Phó lục nương.

      Nàng buông chén trà rồi ngẩng đầu đánh giá Từ Xán Xán, định xem trang sức hôm nay của Từ Xán Xán có đáng giá hay để bản thân đòi hỏi chút.

      Từ Xán Xán mặc áo đỏ khi diện thánh, nay gặp khách, sớm đổi thành lễ y chuyên tiếp khách, đầu cũng đổi thành cái tán hoa vàng ròng nho , cổ trắng đeo chuỗi hạt ngọc lớn xâu thành, rất đáng chú ý.

      An Dương hầu thế tử phu nhân nhìn cổ Từ Xán Xán chuỗi ngọc lục bảo thạch lớn, quả thực thèm dãi, lúc này để ý ánh mắt cảnh cáo của đại tỷ ngồi đối diện, nhìn Từ Xán Xán trơ mặt mà : "Đệ muội à, chuỗi ngọc lục bảo thạch cổ ngươi đẹp!"

      Từ Xán Xán mỉm cười.

      " biết đệ muội còn chuỗi tương tự hay ?" An Dương hầu thế tử phu nhân lại .

      Từ Xán Xán ngẩng đầu bảo Chu Nhan đứng bên cạnh: "Lấy chuỗi ngọc lục bảo thạch mà cửa hàng bạc Hứa thị vừa đưa tới ra, cho thế tử phu nhân nhìn xem!"

      Chu Nhan đáp "Vâng", quỳ gối làm lễ, rồi lui xuống.

      Phó Lục nương nhìn mong hy vọng , rốt cục nhìn thấy Chu Nhan cầm tráp trang sức nạm vàng tinh xảo ra.

      Chu Nhan mở tráp trang sức ra, lộ ra đôi chuỗi lục bảo thạch ở bên trong, để Từ Xán Xán nhìn thoáng qua, thế này mới đưa cho Phó lục nương.

      Ánh mắt Phó Lục nương tỏa sáng, nhìn chằm chằm chuỗi lục bảo thạch trong tráp trang sức, cảm thấy chuỗi lục bảo thạch này là vật trong tay của nàng ta, bởi vậy ngay cả lớp vải sa tanh màu ngà phía dưới cũng tán thưởng thôi: " Ánh mắt đệ muội tốt, dùng vải màu ngà lót chuỗi lục bảo thạch, càng thêm xanh tươi ướt át, báu vật lưu chuyển!"

      Từ Xán Xán cười lười biếng: " Lão bản nương của cửa hàng bạc Hứa thị vẫn đợi ở đông sương phòng, là ánh mắt của nàng ta tốt!"

      Phó Lục nương giống nhau nghe thấy, lấy chuỗi ngọc ra đeo cổ tay, cẩn thận giơ lên, miệng : " bảo thạch lớn chừng bằng quả táo, vừa xanh lại trong suốt, đây là ngọc lục bảo hả? !"

      Từ Xán Xán cố ý quyến rũ nàng ta, nên cũng nhiều lời, chỉ cười.

      Phó đại nương, cũng chính là Lai Dương Hậu phu nhân hừ tiếng, : "Đệ muội có nhiều trang sức đắt tiền như vậy, chắc là rất xa hoa lãng phí? !"

      Từ Xán Xán làm bộ như nghe thấy, mặt vẫn cười thản nhiên.

      Phó thất nương Phúc Điền Hầu thế tử phu nhân mỉm cười sang chuyện khác: "Xin hỏi đệ muội, sinh nhật ngày mười ba tháng năm của Sâm đệ sinh có làm lớn hay ?"

      Từ Xán Xán duy nhất có cảm tình với vị nhã nhặn này chút, nhân tiện : "Làm ra muốn làm ..."

      Nàng còn chưa xong, Phó lục nương đánh gãy nàng: "Đệ muội, chuỗi ngọc này đối tặng cho ta !"

      Từ Xán Xán liếc nàng ta cái, thấy nàng ta đeo cả hai chuỗi ngọc kia cổ tay, trong lòng cười thầm, miệng lại : "Chuỗi ngọc là lão bản nương cửa hàng bạc Hứa thị tự mình đưa tới, lão bản nương lúc này còn đợi ở đông sương phòng, ta vẫn chưa trả tiền đâu, nếu tỷ tỷ ngài muốn, đưa ngân phiếu trực tiếp cho cửa hàng bạc Hứa thị, rồi lấy chuỗi ngọc này !"

      Phó lục nương nhìn ngọc lục bảo cổ tay, thanh thấp ít: " đôi này cần bao nhiêu bạc..."

      Từ Xán Xán nhìn Chu Nhan liếc mắt cái, Chu Nhan vội bước ra khỏi hàng : "Bẩm lục nãi nãi, đôi ngọc lục bảo này cửa hàng bạc Hứa thị bán với giá ba ngàn lượng, nô tỳ cảm thấy nếu trả giá tiếp, đại khái khoảng hai ngàn tám trăm lượng cũng thành giao !"

      Phó Lục nương nghe vậy sắc mặt có chút khó coi, chơi xấu : "Đệ muội, ta có bạc, ngươi giàu như vậy, ngươi giúp ta !"

      Từ Xán Xán cười khinh miệt: " Bạc của ta đều là vương gia quản ."

      Phó lục nương nữa, những vẫn gỡ chuỗi ngọc xuống.

      Phó đại nương thấy thế, quả thực muốn tức chết rồi, đứng dậy đè Phó lục nương cho nàng ta giãy dụa, cởi chuỗi ngọc cổ tay của Phó lục nương xuống, ném cho Chu Nhan.

      Vì nàng ta sợ Phó Dư Sâm, dám trách cứ Từ Xán Xán nên xả giận lên người Phó lục nương: "Phó Mân , ngươi đường đường là tiểu thư Quốc Công phủ, Hầu phủ thế tử phu nhân, ngươi biết xấu hổ sao, cũng nhìn xem người ta là loại người nào, xuất thân từ tiểu gia đình hào phóng như vậy..."

      Từ Xán Xán cũng tức giận, trực tiếp bảo Bích Vân: "Kêu nhóm ma ma vào, kéo người rít gào ở chính đường Vương phủ ra ngoài!"

      Bích Vân đáp "Vâng", bước nhanh ra ngoài, rất nhanh dẫn theo vài ma ma thân thể khoẻ mạnh đến.

      Phó đại nương vốn ở lải nhải giáo huấn Phó lục nương, ngấm ngầm hại người mắng Từ Xán Xán, nghĩ tới nhóm ma ma xông lên kéo nàng ta ra ngoài.

      Còn lại năm vị Phó nương bao gồm cả Phó lục nương, lập tức đều ngây dại, nghĩ tới nửa năm gặp mà Từ Xán Xán lại trở nên hung hãn như vậy, muốn bày tỏ ý kiến, Từ Xán Xán cười khanh khách nhìn các nàng : "Vương gia an bài thị vệ cho thiếp thân, được chọn tỉ mỉ từ đại quân dưới trướng của vương gia, các tỷ tỷ đoán xem có bao nhiêu?"

      Phó thất nương rũ mắt xuống, hỏi câu: "Vương phi, xin hỏi có bao nhiêu?" Trượng phu của nàng đứng về phe Phó Dư Sâm, nàng thể phối hợp với Từ Xán Xán.

      Từ Xán Xán cười kiều, cố ý thổi thổi móng tay mới sơn bóng của mình: "Cũng chỉ có ba ngàn người ở đông Thiên viện của Thanh Thân vương phủ thôi!"

      Năm vị Phó nương còn lại nghe vậy đều đàng hoàng lại, người người cười tươi như hoa nịnh hót Từ Xán Xán.

      Từ Xán Xán cũng chuyện nữa, trêu con mèo nàng hay chơi trong chốc lát, rồi bảo Đổng ma ma tiễn các nàng ra ngoài.

      Sau khi bảo Đổng ma ma tiễn năm vị Phó nương còn lại, Từ Xán Xán mệt mỏi dựa tháp, hỏi câu: "Ngoại gia đại phu nhân nay ở đâu?" Hôm nay, nàng bắt nạt Phó lục lòng tham biết xấu hổ, đuổi Phó đại, lại dọa bốn vị Phó nương còn lại, thoải mái thoài mái, nhưng cũng hơi mệt.

      Doãn ma ma hồi bẩm : "Hồ ma ma dẫn ngoại gia đại phu nhân, đại công tử và đại thiếu phu nhân Phúc Thọ viện."

      Từ Xán Xán nhắm hai mắt lại: "Ta nghỉ lát, ngươi hãy sai tiểu nha hoàn mời bọn họ đến đây !" Vương phủ lớn như vậy, chờ lúc Từ Hàn thị bọn họ tới, nàng cũng có thể ngủ hồi .

      Nghĩ đến Thôi thị có bầu, nàng vội bổ sung câu: " Phó Dương bảo gã sai vặt nâng kiệu , ngoại gia đại thiếu phu nhân chắc chịu nổi giày vò đâu!"

      Doãn ma ma đáp Vâng" rồi lui xuống.

      Từ Xán Xán thuận thế nằm xuống tháp cẩm, nhắm hai mắt lại. Vì đến mùa hạ, Phó Dương liền tìm chiếu trúc, trải tháp, vừa thông khí vừa mềm mại, nằm thực thoải mái, cần phòng ngủ ngủ.

      Thấy vương phi ngủ, Chu Nhan phất phất tay, vài ma ma nâng bình phong ngọc lưu ly bốn mùa hoa cỏ ra, che phía trước tháp cẩm.

      Bích Vân khẽ với Chu Nhan : "Ta ép nước dưa hấu cho vương phi, chờ nàng tỉnh rồi uống."

      Chu Nhan nhắc nhở câu: "Lại thêm quả lê, nước lê thanh nhiệt nhuận phế."

      Bích Vân gật đầu, rón ra rón rén lui xuống.

      Lúc Từ Hàn thị, Từ Nghi Bằng và Thôi thị tới, Từ Xán Xán ngồi dậy, vì vừa uống chén nước dưa hấu lê, nàng thanh tỉnh lại, ngồi tháp để Chu Nhan hầu hạ buộc tóc.

      Ba người Từ gia thấy bình phongở giữa chính đường, liền biết Từ Xán Xán nghỉ tạm ở phía sau, tự mình bắt đầu hành lễ.

      Đổng ma ma hiểu chuyện, biết vương phi coi trọng người nhà mẹ đẻ, vội nâng người lên, để bọn họ quỳ xuống.

      Bình phong rất nhanh bị nâng ra ngoài, Từ Xán Xán xinh đẹp nét mặt toả sáng ngồi ngay ngắn ở tháp cẩm.

      Từ Xán Xán cho người hầu hạ lui, chỉ chừa Chu Nhan và Bích Vân ở bên, thế này mới thẳng vào vấn đề đại bá Từ Đình Hòa có quan hệ với môn phiệt Lam thị và Hàn thị, lại : "Chúng ta đều là người trong nhà, ta chút chuyện nhà mình. Đại nương xuất thân Huy Châu Hàn thị, đại bá và Hàn thị thân cận gì đáng trách, nhưng lại đem Hàn thị nữ và Lam thị nữ an bài tiến Vương phủ, cái này cực kỳ ổn !"

      Nàng nhìn Từ Nghi Bằng, lại câu: "Hàn thị là thân thích, gia chủ của Lam thị là lão sư của vương gia, nhưng việc công nhập vào của công, vương gia muốn người bên cạnh trung với nữ nhân của !"

      Mặt Từ Nghi Bằng sớm đỏ bừng, lúc này đứng dậy : "Phụ thân mỡ lợn mà tâm trí ổn, nhị muội đừng để ở trong lòng, việc này hãy để vi huynh xử lý !"

      Chờ Từ Nghi Bằng rời , trong chính đường chỉ còn lại Từ Hàn thị và Thôi thị , Từ Xán Xán thế này mới sai Huyền Băng bưng lên ba bát nước trái cây, cho Từ Hàn thị chén nước dưa hấu, cho Thôi thị chén nước nho, mà nàng muốn chén nước đu đủ Nam Hải tiến cống—— nàng cảm giác ngực mình ít, muốn nhanh bổ trở về.

      Ba người uống nước trái cây, chuyện phiếm.

      Mới vừa rồi, khuôn mặt Từ Xán Xán tàn khốc như vậy, Thôi thị hơi sợ hãi, lúc này lại thấy vẻ mặt Từ Xán Xán ôn hoà, thế này mới thở dài hơi nhõm.

      Đúng lúc này, Phó Dương đến: "Bẩm vương phi, vừa nãy ngoại gia đại lão gia tặng hai tiểu mỹ nhân cho vương gia trước mặt mọi người ở bên ngoài đại đường, vương gia hỏi ngài xử lý như thế nào."

      Từ Xán Xán nghe vậy, mặt trắng noãn lập tức đỏ bừng, mắt to tràn đầy lửa giận: đại bá này biết điều !

      Nàng khó thở phản cười: "Nha, cho ta xử lý? Vậy lệnh Phó Tùng đóng xe đưa người đến Thiên viện Trúc Thanh viện , vương gia cơ thiếp đều ở đó mà!"

      Sắc mặt Từ Hàn thị và Thôi thị tái nhợt, lập tức muốn quỳ xuống.

      Từ Xán Xán đương nhiên biết chuyện này là đại bá khăng khăng cố chấp, liên quan đến các nàng, liền thở dài : " Chuyện đại bá làm ta đều biết, nên các ngươi cần áy náy, liên quan đến các ngươi."

      Dứt lời, mặt nàng cũng ra vẻ u sầu. Từ gia là núi dựa của nàng, nàng theo Phó Dư Sâm từng bước lên cao, ít nhất, Từ thị cũng có thể nước lên thuyền lên, Phó Dư Sâm cẩn thận bồi dưỡng Từ Nghi Bằng, tương lai Từ Nghi Bằng cũng có thể giúp đỡ nàng, nhưng bây giờ bộ dáng này...

      Có điều, nâng đại bá lên, vậy có Từ Nghi Bằng!

      Nghĩ đến đây, vẻ mặt Từ Xán Xán lại ôn hoà, khuyên nhủ Từ Hàn thị và Thôi thị, cười với Từ Hàn thị: "Nam nhân trông cậy được, có thể trông cậy vào con! Ta thấy đại ca rất tốt!"

      Từ Hàn thị nghe vậy, thế này mới thở ra hơi, trong lòng thả lỏng rất nhiều.

      Thôi thị cũng thả lỏng ra.

      Ngồi chuyện trong chốc lát, thấy khí hài hòa, Từ Hàn thị và Thôi thị thế này mới xin cáo từ.

      Từ Xán Xán mỉm cười tự mình tiễn các nàng ra chính đường.

      Chờ khách nhân đều rời khỏi, Từ Xán Xán ngồi ở tháp cẩm, mặt ra chút kiên nghị: đại bá có triển vọng, vậy giúp đỡ đại đường huynh Từ Nghi Bằng, dù sao vẫn còn Nghi Xuân!

      Buổi tối, Phó Dư Sâm trở về ăn cơm tối với Từ Xán Xán.

      Lúc nha hoàn ma ma dọn cơm, Từ Xán Xán thấp giọng giải thích chuyện bắt nạt sáu vị .

      Nàng vừa mở miệng câu "Sáu vị tỷ tỷ", Phó Dư Sâm chặn lại : "Ta biết, nàng làm đúng, cần phải !"

      Từ Xán Xán: "..."

      Phó Dư Sâm liếc nàng cái, ngại giải thích phiền toái, nên gì nữa. bố trí tai mắt bên cạnh Từ Xán Xán, những người này tất cả những chuyện lớn phát sinh bên người Từ Xán Xán cho nghe.

      Dùng cơm tối xong, hai vợ chồng cùng tắm ——phu thê bọn họ còn phải Quốc Công phủ gặp Định Quốc Công!

      Vì tứ đại môn phiệt bắt đầu cảnh giác , Phó Dư Sâm cảm thấy hơi áp lực. Nhưng phải là người thích , cho nên áp lực này bị nghẹn ở trong lòng.

      muốn giải tỏa áp lực, mà người có thể giúp giải tỏa áp lực chỉ có Từ Xán Xán .

      Phó Dư Sâm đỡ eo Từ Xán Xán, phượng mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm hai luồng đầy đặn nõn nà theo động tác của nàng mà nhảy lên, cả người buộc chặt.

      Như Từ Xán Xán thích khuôn mặt của , cũng thích bầu ngực của Từ Xán Xán, chỉ cần nhìn phản ứng, càng cần phải đến vuốt ve.

      Mọi chuyện xong xuôi.

      Từ Xán Xán dạng chân ngồi người Phó Dư Sâm, thân thể cuộn lại, cằm để vai Phó Dư Sâm thở hào hển.

      Phó Dư Sâm đưa tay véo ngực nàng, thấp giọng hỏi: " Hai vị mỹ nhân mà đại bá nàng đưa tới đâu rồi?"

      Từ Xán Xán tức giận hỏi thăm nữ nhân khác, cắn cái cổ Phó Dư Sâm, : "Đưa đến Thiên viện Trúc Thanh viện rồi!"

      Phó Dư Sâm bị nàng cắn đến tê dại, cười : "Giao cho Thi ma ma, để cho nàng làm điểm tâm!"

      Từ Xán Xán nhanh chóng đứng dậy ra khỏi bồn tắm, vừa dùng khăn lụa lớn bọc người lại vừa : "Thiếp cho Hàn Thủy phái hai mươi thị vệ canh giữ ở Trúc Thanh viện!"

      Phó Dư Sâm nghĩ tới Từ Xán Xán bận tâm như vậy, trong lòng lại an ủi, lại đau lòng, lẳng lặng nhìn bộ ngực đầy đặn hơn trước của Từ Xán Xán, sau lâu mới : "Chuyện như vậy về sau giao cho người hầu hạ của ngươi làm hết !"

      Từ Xán Xán nũng nịu bắn ánh mắt quyến rũ: ", thiếp phải tự mình nhìn chàng, vạn nhất chàng xem trọng người ta tiểu mỹ nhân làm sao bây giờ?"

      Phó Dư Sâm: "... Sao bây giờ máu ghen của nàng lớn như vậy?"

      Từ Xán Xán mắt to sáng lấp lánh: "Thiếp máu ghen lớn như vậy đó, làm sao vậy?"

      Phó Dư Sâm đỡ trán: " sao cả!" Lòng đố kỵ của Xán Xán lớn như vậy, cần thiết.

      Từ Xán Xán hầu hạ Phó Dư Sâm đứng dậy, đợi nửa ngày, lại thấy Phó Dư Sâm trách cứ nàng đố kỵ, nhất thời ngớ ra, quan sát Phó Dư Sâm vài lần, thấy vẻ mặt bình tĩnh, giống như bị trách cứ, liền thử : "Ai, Phó Dư Sâm, thiếp phù hợp ba điều trong 'Thất xuất'—— 'Ghen', 'Nhiều lời' và '', thiếp khôn khéo, lại còn lười và tham, vì sao chàng tức giận?"

      Phó Dư Sâm mặc ngọc bạch trù bào vào, thắt đai lưng, nghe vậy bình tĩnh nhìn nàng cái: "Giống như nàng , nàng vừa đố kỵ vừa ngốc vừa lười lại tham lam, nếu hưu nàng, nhìn nàng tái giá gieo họa cho người khác, ta sao có thể nhẫn tâm như thế?"

      Vẻ mặt trách trời thương dân: "Vẫn nên để ta chịu đựng !"

      Từ Xán Xán nghĩ Phó Dư Sâm giỡn như vậy, khỏi ngạc nhiên.

      Có nam nhân thấy vợ con liền nghiêm nghị thể xâm phạm, thấy nữ nhân bên ngoài lại vui vẻ táy máy tay chân; Phó Dư Sâm cũng bên ngoài nghiêm nghị thể xâm phạm, nhưng ở trước mặt nàng đại bộ phận thời gian lại vừa vừa cười hòa ái dễ gần...

      Lòng nàng cảm động, nhào vào lòng ôm lấy Phó Dư Sâm: "A Sâm, thiếp rất chàng!"

      Phó Dư Sâm: Xán Xán, ta cũng nàng!

      giơ tay ôm Từ Xán Xán, ôm thân mình nhắn mềm mại vào lòng, nhưng lông mày cau lại: phải đối phó với tứ đại môn phiệt, chỉ có thể đánh bại từng cái, như vậy trước tiên ra tay ở người nào đây?

      Tuy tự tin, nhưng đối mặt với tứ đại môn phiệt cường đại, cùng các môn phiệt lớn mà bọn họ liên hợp, Phó Dư Sâm vẫn cảm thấy áp lực.

      Việt Nam thua buồn quá mấy nàng ơi. :yoyo25::yoyo25::yoyo25::yoyo25::yoyo25:Thôi ở nhà đăng chương mới cho mọi người. :031::031::031:


    2. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Sán Sán lo xa quá rồi. Lão Sâm vẫn còn bệnh phụ nữ đụng vào liền nôn mà.
      Kuen thích bài này.

    3. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Ad ơi dạo này lâu có chương mới quá huhu

    4. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 188:

      Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán thừa dịp ban đêm đến phủ Định Quốc Công.

      Vĩnh An Đế tai mắt khắp thiên hạ, nhưng xưa nay can thiệp hành vi lén lút gặp thân phụ của .

      Tuy Phó Dư Sâm ban ngày trước mặt nghi lễ tiện , nhưng thường thừa dịp ban đêm đến thăm phụ thân của .

      Hai phu thê để Hàn Thủy và thị vệ chờ ở ngoài cửa viện, chỉ dẫn người hầu thư phòng.

      Trong viện thư phòng có ít cây tùng bách, ban đêm nhìn qua u, lo Từ Xán Xán sợ hãi, nên đưa tay cầm tay Từ Xán Xán, nắm tay nàng đến thư phòng Định Quốc Công.

      Thính Vũ, Phó Xuân, Bích Vân và Thanh Yến sau bọn họ đến hành lang thư phòng, hầu hạ Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán cởi áo choàng đen bên ngoài, xếp lại kĩ, sau đó cung tiễn vương gia và vương phi vào.

      Phó Vân Chương sớm chờ ở trong thư phòng, nóng lòng thấy nhi tử và con dâu vào, trong mắt mang theo mỉm cười.

      Từ Xán Xán hành lễ, biết Phó Dư Sâm chuyện với phụ thân, nên tìm lý do lui xuống trước, dẫn theo Bích Vân và Thanh Yến ra sân thư phòng.

      Hàn Thủy chờ ở bên ngoài, thấy vương phi dẫn theo Bích Vân Thanh Yến ra, gì mà chỉ dẫn hai thị vệ theo.

      Từ Xán Xán dặn Bích Vân: " Trúc Thanh viện!" Tuy nàng và Phó Dư Sâm chuyển , nhưng trong thiên viện Trúc Thanh viện còn có cơ thiếp danh nghĩa của Phó Dư Sâm, nàng phải đến điều tra lát, thể để cho người ta tùy ý giày xéo những người này —— từ góc độ khác mà , những người này cũng đều là những người đáng thương.

      Bích Vân đáp "Vâng", gã sai vặt Phó Tam Thập Lục hầu hạ Quốc Công Gia cầm đèn lồng, dẫn Từ Xán Xán đến Trúc Thanh viện.

      Tuy chủ nhân chuyển , nhưng trong chính đường nội viện Trúc Thanh viện vẫn cực kỳ sạch , trong viện cây cối rậm rạp phát triển tốt, đồ vật trong phòng vẫn còn nguyên, bàn gỗ lê hoa vẫn có bình hoa hồng dựa theo sở thích của Từ Xán Xán, tỏa ra mùi thơm ngát.

      Từ Xán Xán ngồi tháp cẩm, phát ngày cả tháp vẫn còn mới tinh, có thể thấy Định Quốc Công rất coi trọng nơi này, vẫn sai người dọn dẹp.

      tháp đặt mấy cái gối đệm thêu hoa, trong đó có cái chính tay Từ Xán Xán làm, hoa Lê thêu lung tung .

      Từ Xán Xán cầm lấy cái gối này, đưa đến bên cạnh đèn cánh hoa, nhìn cái gối, trong lòng mông lung hoài niệm khoảng thời gian tốt đẹp cùng với Phó Dư Sâm ở nơi này.

      Thanh Yến phụng mệnh gọi Thi ma ma đánh gãy tĩnh lặng trong phòng: "Bẩm vương phi, Thi ma ma đến."

      Thi ma ma nhanh chóng bước vào, kính cẩn hành lễ, sau đó nâng quyển sách dày trong tay lên: "Bẩm vương phi, đây là danh sách bố trí nhân viên và các loại sắp xếp ở Thiên viện từ tháng mười năm trước đến tháng tư năm nay."

      Từ Xán Xán lười xem nên liếc mắt ra hiệu cho Bích Vân đứng bên cạnh.

      Bích Vân hiểu ý, tiến lên tiếp quyển sách, đặt bàn, cẩn thận kiểm tra từng tờ.

      Từ Xán Xán dựa đệm, sai Thanh Yến lấy quyển sách trong buồng trong tùy ý đọc.

      Đây là quyển sách nhạc, chuyên giới thiệu những người nổi tiếng ở Đông Phương đại lục, trong sách còn miêu tả tỉ mỉ ít hoa tiểu đồ phụ, Từ Xán Xán cảm thấy rất thú vị nên nhìn say sưa.

      Thanh Yến thấy thế, liền cầm đôi tiểu chùy được bộn vải, quỳ gối bên mép tháp nhàng đấm hai chân cho vương phi.

      Sau khi Thi ma ma bị Từ Xán Xán chỉnh sửa, bây giờ rất thành , thấy vương phi chây lười, tuy bà oán thầm nhưng mặt vẫn dám lộ nửa phần, bình tĩnh đứng đợi —— bà cảm thấy mình làm giả sổ sách, nên đúng lý hợp tình sợ vương phi tức giận.

      Bích Vân ước chừng xem khoảng nửa giờ, thế này mới đứng dậy nhìn Thi ma ma, : "Nô tỳ thay vương phi đặt câu hỏi: xin hỏi ma ma, sao đổi nha hoàn của Hàn Mỹ Nương và Lam Thụy Hà?"

      Thi ma ma vội quỳ gối hành lễ: "Là lão nô sơ sót, chờ lát hết bận, lão nô lập tức an bài."

      Bích Vân lại : "Vương phi dặn dò, đối đãi với Kim Châu tốt chút, vì sao Kim Châu còn ở trong phòng bắc thấy ánh mặt trời?"

      lưng Thi ma ma nhất thời ra tầng mồ hôi lạnh, vội quỳ gối, giải thích : "Là lão nô sơ sẩy, lão nô nhất định thay đổi!"

      Bích Vân chuyển động con ngươi, nhìn về phía vương phi, : "Vương phi, chuyện này xử lý như thế nào?"

      Từ Xán Xán lại cười : "Thi ma ma làm việc vẫn coi như cẩn thận, lần này cho bà cơ hội, tháng sau ngươi lại đến xem ma ma có sửa lại hay !"

      Thi ma ma vốn dĩ còn chút kiêu căng lập tức bay ra trảo oa quốc, lúc này quỳ xuống: "Vương phi thứ tội, lão nô nhất định tận tâm tận lực sửa chữa!"

      Sau khi xe ngựa được đoạn, Từ Xán Xán kéo màn xe ra đoạn, lại phát xe ngựa phải chạy về hướng phủ, vội hỏi Phó Dư Sâm: "A Sâm, chúng ta tại đâu?"

      Phó Dư Sâm đăm chiêu: "Nàng nghỉ ngơi ở trong xe ngựa, ta thăm hỏi thái tử thiếu sư* Lam Thiểu Kỳ." Sau đó lại gặp Thái tử thiếu phó* Đinh Tư Bình và Thái tử thiếu bảo* Sướng Tử .

      *Thiếu sư, Thiếu phó, Thiếu bảo: chức quan hàng tam . Xếp đầu là Thiếu sư đến Thiếu phó và cuối cùng là Thiếu bảo.

      Đinh Tu Bình và Sướng Tử đều phải xuất thân môn phiệt, luôn đứng về phe , Phó Dư Sâm dự định chiêu hiền đãi sĩ củng cố quan hệ.

      Lam Thiểu Kỳ là gia chủ của Lam Thị ở Trịnh Châu, kết minh với Phó Dư Sâm lúc đánh đổ Thư thị, làm Phó Dư Sâm mở mang kiến thức biết Lam thị thực lực khủng bố.

      Phó Dư Sâm nay vẫn chưa đủ năng lực lập tức đánh đổ tứ đại môn phiệt, vậy nên phải lôi kéo Lam Thiểu Kỳ!

      hạ quyết tâm, Lam Thiểu Kỳ gần ngay trước mắt, hơn nữa, nhi tử của Lam Thiểu Kỳ là Lam Du Linh dính vào chuyện ác ôn kia, vậy lấy Lam Thiểu Kỳ luyện tập trước!

      Đêm khuya giờ tý, đoàn người Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán mới ra Lam phủ, chạy về hướng Thanh Thân vương phủ.

      Từ Xán Xán hơi mệt, gối lên đùi Phó Dư Sâm nhắm mắt dưỡng thần.

      Phó Dư Sâm tay vuốt ve tóc mai Từ Xán Xán, mắt phượng lại mang theo tia sắc bén —— Lam Thiểu Kỳ lại đề cử chất nữ của ông ta: "Chất nữ khuê nữ của thần..."

      Phó Dư Sâm nghĩ lại nghĩ: Lam Thiểu Kỳ muốn mượn đám hỏi kết minh với ta, sao ta tương kế tựu kế, lập đích nữ Lam thị làm sườn phi để mê hoặc Lam thị, sau đó lợi dụng nhổ tận gốc thế lực của Trịnh Châu Lam thị, giống như năm đó trừ bỏ Thư thị...

      Phó Dư Sâm cúi đầu nhìn Từ Xán Xán, phát nàng ngủ, môi phấn hồng, thoạt nhìn cực kỳ đáng . Ngón tay Phó Dư Sâm nhàng vuốt ve đôi môi đỏ mọng của Từ Xán Xán, trái tim rung động từ đến mạnh, thể thương tổn Xán Xán.

      ngày này, Từ Xán Xán trong lúc rãnh rỗi, liền sai Chu Tước giúp nàng dùng cây bóng nước làm bao móng tay.

      Chu Tước dẫn tiểu nha hoàn hái ít cây bóng nước hồng hồng, nghiền nát rồi trộn với phèn chua, dùng trâm ngọc chấm chút rồi bôi lên ngón tay cái của vương phi, sau đó cầm sợi đay, lấy lá cây đậu ve thành hình tròn màu trắng, cười để Từ Xán Xán chọn: "Vương phi, người xem dùng cáo nào để bao móng tay?"

      "Ở nông thôn đều dùng lá đậu cove, " Từ Xán Xán cười , "Ngươi cũng dùng lá đậu cove bao cho ta , ngược lại cũng có chút hoang dẫ!"

      Chu Tước cười hì hì liên tục gật đầu: "Đúng đúng!"

      Nàng cầm lá đậu côve, tinh tế bao ở vương phi ngón cái thượng, dùng sợi tơ bao lại. Chu Tước cũng từng sinh ra ý nghĩa tốt đẹp với vương gia, nhưng ở bên cạnh vương thời gian dài, thấy vương gia và vương phi ân ái như thế, Chu Tước lập tức chết tâm—— Thay vì theo đuổi tôn vinh phú quý hư vô mờ mịt kia, còn bằng hầu hạ vương phi cho tốt, tương lai giống như Bích Vân, được vương phi tự mình chọn nam nhi tốt làm chồng.

      Từ Xán Xán vừa bao mười đầu ngón tay, Thôi thị liền đến.

      Sau khi nàng ngồi xuống bên cạnh Từ Xán Xán, thế này mới học theo nam nhân chắp tay lời cảm tạ: "Đa tạ vương phi!"

      Từ Xán Xán đoán được nàng vì chuyện gì, liền cười : "Đại ca cũng là đại ca của ta, đại tẩu cần khách khí!"

      Thôi thị nhiều nữa, về sau biểu tốt cho vương phi yên tâm!

      Nàng thấp giọng : "Nhờ có vương gia vương phi xuất lực, tướng công lập tức từ lục phẩm hộ bộ viên ngoại thăng thẳng lên tam phẩm hộ bộ thị lang!" Mà công công ngược lại bị hạ xuống ba cấp, nay bằng tướng công, tức giận ở nhà !

      Thôi thị quyết định về sau càng phải hầu hạ vương phi cho tốt, càng trung thành với vương phi hơn.

      Từ Xán Xán vỗ tây Thôi thị, nhìn thoáng qua bụng nàng cười : "Khi nào tẩu sinh?"

      Thôi thị thẹn thùng cười : "Còn gần tháng nữa!"

      Lại thấp giọng hỏi Từ Xán Xán: "Vương phi tại có động tĩnh gì chưa?" Nàng cầm phương thuốc cho vương phi, tính thời gian nên sớm có rồi!

      Từ Xán Xán: "Việc này thể gấp, tùy duyên !" Thôi thị đưa thuốc nàng dám ăn, muốn kiểm tra lại.

      Thôi thị thành với nhau : "Vương phi, việc này ngài yên tâm , Phó thị hoàng tộc mười chín năm sinh ra nhi tử rồi, nếu ngài sinh được nhi tử, biết thánh thượng vui vẻ như thế nào đâu!"

      Trong lòng Từ Xán Xán nhất thời có chút gấp, lại có chút thất vọng —— Từ khi bị sẩy thai, kinh nguyệt của nàng vẫn hơn hỗn loạn, sợ tốt hoài thai .

      Phó Dư Sâm Hạnh Hoa doanh với Vĩnh An đế để xem súng và hỏa pháo mới tạo, giữa trưa trở về, nên Từ Xán Xán dẫn theo Thôi thị ngồi kiệu Phúc Thọ viện tìm mẫu thân ăn cơm.

      Từ Thuận Hòa tây đại doanh, Từ Nghi Xuân Quốc Tử Giám đọc sách , Từ Vương thị mình, thấy nữ nhi đến đây rất vui mừng, nên tự mình xuống bếp nấu cải thịt Từ Xán Xán thích ăn.

      Tiểu Hương dùng khay bưng rau cải thịt mới làm vào nhà chính.

      Nàng còn chưa đến bàn bát tiên, Từ Xán Xán ngửi thấy mùi cải thịt nồng đậm, đột nhiên cảm thấy ghê tởm, lập tức nôn ra trận.


    5. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Xán xán lần này có bầu rồi
      MaiAnhSF thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :