1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      AC này ngoài lăn lộn chỉ có lăn lộn thôi
      Kuen thích bài này.

    2. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Thế này là phát huy trí tưởng tượng lắm đây. B nghĩ họ làm gì họ làm cái đó thui! Hihi
      Kuen thích bài này.

    3. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      @HHONGMINH đúng đó. Tui làm mà thấy 2 ac gặp nhau đc mấy câu là lại lăn lộn.
      @bellchuong tui tưởng tượng mà chưa ra đây haha
      MaiAnhSF, HHONGMINHbellchuong thích bài này.

    4. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Nam chính này gọi là yếu mà thích ra gió. Nhanh mà lại ham. He he
      Kuen thích bài này.

    5. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 185:

      Từ Xán Xán và Phó Dư Sâm chỉ ngủ lúc rồi hai người liền tỉnh.

      Phó Dư Sâm cởi trung y nằm thẳng, Từ Xán Xán nằm sát nghiêng sát bên cạnh , tay phải nhàng vuốt ve nửa thân dưới của Phó Dư Sâm. Nàng cảm thấy Phó Dư Sâm còn rất gầy, khung xương cũng , tuy đời này có cách nào thành lưng hùm vai gấu, nhưng cũng là dáng người ngọc thụ lâm phong tiêu chuẩn.

      Nhìn Phó Dư Sâm nhắm mắt hưởng thụ mình vuốt ve, trong lòng Từ Xán Xán rất mến. Nàng sớm phát , từ khi ma ma đẻ ra đời liền chưa thấy qua, bà vú lại bị Thư phu nhân độc chết Phó Dư Sâm nhân từ có hưởng thụ quá tình thương của ma ma, bởi vậy tựa hồ cùng chính mình giống nhau, có da thịt cơ khát chứng, thực thích chính mình vuốt ve.

      lát sau, Từ Xán Xán thấp giọng chuyện đại bá muốn đưa hai mỹ nhân tới, lại thẳng chuyện mình sai Hàn Thủy điều tra, cuối cùng : " Ngày mai, đại bá đại nương đến gặp thiếp, đến lúc đó thiếp chuyện với ông ấy, chàng trước đừng động vào chuyện này!" Dù Từ Đình Hòa có chán ghét nhưng dù sao cũng là đại bá của mình, từ khi biết thủ đoạn đẫm máu của Phó Dư Sâm, Từ Xán Xán phàm có thể tự mình giải quyết chuyện được, nếu muốn cho Phó Dư Sâm nhúng tay.

      Mắt phượng Phó Dư Sâm mở ra nhìn nàng, thấy trong mắt nàng có tia sợ hãi, hiểu được thủ đoạn của mình dọa nàng, trong lòng liền nghĩ: về sau chuyện bên ngoài vẫn nên cho Xán Xán biết, miễn cho nàng sợ hãi.

      Lại muốn: Từ Đình Hòa muốn tìm đường chết! Nhưng nay, ông ta thể chết được, gót chân Xán Xán vẫn chưa thăng bằng, chờ Xán Xán sinh con xong, địa vị được củng cố rồi lại làm thịt ông ta sau!

      Nghĩ đến đây, thản nhiên : "Biết rồi."

      Từ Xán Xán nhất thời như nghe luân , lúc này nhào đến đè lên người Phó Dư Sâm: "A Sâm, chàng tốt!"

      Phó Dư Sâm nhất thời tâm viên ý mã, nhưng biết thân thể của mình, đành phải làm Liễu Hạ Huệ sống: "Chúng ta ngồi dậy !"

      Trong phòng ngủ đèn đuốc sáng trưng.

      Từ Xán Xán chải đầu lần nữa, dùng cây trâm ngọc bích búi tóc, đổi áo ngực thêu Bạch Liên màu xám bạc, mặc váy dài trắng, lại lấy tay áo sam Hồng Sa mặc vào.

      Phó Dư Sâm mặc hạ sam bạch trù, tùy ý mang đai lưng ngọc bích, thấy nơi đầy đặn tuyết trắng của Từ Xán Xán trong ống tay áo rộng, liền qua cúi thắt lưng kéo áo ngực của Từ Xán Xán lên , muốn kéo lại ống tay áo.

      Từ Xán Xán hơi ngứa, vui cười : "Tay áo lớn là kiểu mở rộng mà!"

      Áo ngực siết chặt, Phó Dư Sâm căn bản kéo lên, hơi tức giận, lại thấy tay áo của Từ Xán Xán làm bằng vải mỏng, lờ mờ có thể thấy được vai trắng và bộ ngực đầy đặn, nữa, trực tiếp lột áo Từ Xán Xán ra, lấy áo nộp lĩnh màu đỏ ném cho Từ Xán Xán: "Tự mình mặc!"

      Từ Xán Xán tình nguyện mặc áo vào, đôi mắt long lanh liếc Phó Dư Sâm cái rồi lại cái: "Bây giờ nhóm phu nhân đều mặc như vậy, tin chàng ra ngoài nhìn thử xem!"

      Phó Dư Sâm đứng bên giám thị nàng, trả lời.

      Từ Xán Xán lại làm nũng: "Phó Dư Sâm, trời sắp tối rồi, thiếp chỉ gặp nữ nhân, có gì quan trọng đâu?"

      Mắt phượng Phó Dư Sâm sâu thẳm nhìn nàng, ánh mắt hàm nghĩa phong phú.

      Từ Xán Xán lập tức dám lên tiếng nữa, ngoan ngoãn mặc áo nộp lĩnh màu đỏ thêu hoa che kín mít vào.

      Hai phu thê trải qua hồi bận rộn, tuy có chậu băng giá gỗ ở bên phải phòng, trong phòng rất mát mẻ, nhưng vẫn toát ra thân mồ hôi.

      Phó Dư Sâm nhìn Từ Xán Xán tỉ mỉ, phát có chỗ nào lộ ra ngoài nữa, thế này mới vừa lòng.

      muốn ra ngoài, liền thấy tán hoa bàn trang điểm, khỏi cười cái, nhìn Từ Xán Xán: tuy thời triều đại lưu hành đội tán hoa, nhưng cái tán hoa này cũng quá phức tạp ? !

      Bất quá nghĩ lại, bản thân rất ít chú ý những nữ quyến khác, có lẽ người khác càng khoa trương hơn cũng chừng!

      Từ Xán Xán theo ra ngoài, thấy biểu tình của Phó Dư Sâm, liền đoán được suy nghĩ trong lòng , véo lên lưng Phó Dư Sâm cái, thấp giọng : "Yên tâm, thiếp cũng chỉ cho người làm chơi thôi, ngày mai tiến cung vẫn mặc lễ phục mang quan Kim Phượng!"

      Phó Dư Sâm đưa tay nắm chặt bàn tay bé hơi lạnh của Từ Xán Xán: "Ngày mùa hè trời nóng, cần ăn mặc quá long trọng."

      Tay Từ Xán Xán vừa trắng vừa mềm, mặc dù ngón tay dài nhưng ngón tay lại đầy thịt, vật vừa vừa mềm nằm trong tay , làm Phó Dư Sâm tâm sinh thương tiếc.

      Thấy chỉ lo sờ tay mình, Từ Xán Xán có chút ngượng ngùng: "Tay thiếp rất mập !" Vì tay thịt nhiều, cho nên các khớp ngón tay có, đeo nhẫn rất khó coi, cho nên tuy nhẫn Từ Xán Xán nhiều, cũng rất ít đeo.

      Phó Dư Sâm hướng về cái đẹp dễ nhìn, đơn giản chỉ cảm thấy sờ thoải mái, kéo tay Từ Xán Xán ra ngoài.

      Thấy vương gia và vương phi ra, Bạch Liên bước lên trước quỳ gối hành lễ.

      Từ Xán Xán kỳ quái nhìn nàng cái, cảm thấy tuy Bạch Liên mặc trang phục màu trắng đúng quy cũ, nhưng lại cảm thấy giống ngày thường, hình như mặt có trang điểm.

      Hơn nữa, người hầu hạ trong nhà chính thường là Chu Nhan và Bích Vân, Bạch Liên sao lại vào được?

      Tuy trong lòng nàng nghi hoặc nhưng lại gì.

      Lúc này, Lý ma ma và Doãn ma ma dẫn theo bốn nha hoàn nhị đẳng trực vào, đồng thời quỳ gối hành lễ: "Tham kiến vương gia vương phi!"

      Các nàng nhìn thấy Bạch Liên đứng trong phòng, đều cảm thấy có chút kỳ quái —— Bạch Liên trà trộn vào khi nào? Buổi chiều hôm nay phải Bạch Liên trực!

      Phó Dư Sâm nhìn Từ Xán Xán liếc mắt cái, mắt phượng mang hàm nghĩa Từ Xán Xán đọc hiểu: có muốn ta giúp nàng xử lý ?

      Từ Xán Xán sợ thủ đoạn tàn nhẫn của , cười khanh khách quỳ gối hành lễ: "Thiếp thân cung tiễn vương gia!"

      Phó Dư Sâm hiểu ra, nâng chân dài mặt thay đổi lập tức ra ngoài.

      Từ Xán Xán ngồi xuống tháp cẩm, thế này mới mở miệng hỏi Bạch Liên: "Chu Nhan và Bích Vân đâu?"

      Bạch Liên vội hành lễ : "Bẩm vương phi, bên ngoài vài vị quản tới chuyện thọ yến của vương gia, Chu Nhan tỷ tỷ và Bích Vân tỷ tỷ đều làm việc hết rồi!"

      Từ Xán Xán mỉm cười, : "Vậy hôm nay ai trực?"

      Bạch Liên rùng mình, vội : "Bẩm vương phi, hôm nay Lý ma ma, Doãn ma ma, Phấn Y, Hôi Tuệ, Hạt Y và Lam Dĩnh trực."

      "Nha, " Từ Xán Xán khẽ cười, híp mắt nhìn Bạch Liên, " ra hôm nay ngươi trực!"

      Bạch Liên sợ đến mức thân mình cứng lại, sau lúc lâu mới : "Bẩm vương phi, nô tỳ phận , liền ở bên ngoài hành lang với Phấn Y tỷ tỷ các nàng, nghe bên trong có động tĩnh nên nghĩ vào hầu hạ vương phi..." Nàng có tâm tư khác, chỉ muốn vương gia nhìn đến mình.

      Vẻ mặt Từ Xán Xán vẫn thanh thản như trước, : "Nếu muốn tiếp tục làm việc ở trong viện của ta, phải dựa theo quy cũ của ta, ngươi nhớ kỹ ?" Nàng biết Bạch Liên người đẹp tâm cũng lớn, nhưng muốn trơ mắt nhìn nàng vào con đường chết, vẫn nên cảnh cáo nàng chút.

      Bạch Liên rũ mắt xuống, lông mi dài chớp chớp, mí mắt chứa đầy hơi nước.

      Từ Xán Xán nhìn nàng, nghĩ rằng: cũng là mỹ nhân!

      Mà nàng đối với mỹ nhân luôn khoan dung hơn.

      Bạch Liên quỳ gối hành lễ: "Nô tỳ biết!"

      Thấy Bạch Liên ra ngoài, Lý ma ma bước lên, đến bên người Từ Xán Xán, thấp giọng : "Vương phi, Bạch Liên này thể để lại."

      Từ Xán Xán cười nhìn bà cái: "Quan sát thêm chút!" cần gậy đem người đánh chết.

      Lý ma ma mỉm cười: "Vương phi trạch tâm nhân hậu, là lão nô quá giới hạn ."

      Doãn ma ma nhìn màn này, lặng lẽ : "Bẩm vương phi, hôm nay, bái thiếp đưa tới những người ngày mai muốn gặp ngài là Hữu Thành Dương Đại trưởng công chúa, Tùng Dương trưởng công chúa, Ngọc Mính công chúa và Thiên Hữu công chúa, Diên Ân Hầu phu nhân, Thừa Ân Bá phu nhân và Mật Dương Hầu phu nhân; Lai Dương Hậu phu nhân, Phùng phu nhân, Thiểm phủ nhị phu nhân, Ninh Hương Hầu phu nhân, An Dương Hầu thế tử phu nhân và Phúc Điền Hầu thế tử phu nhân..."

      Từ Xán Xán nghe sáu vị đích tỷ cũng muốn đến đây, nhất thời hơi đau đầu: " Ngày mai, ta phải theo vương gia tiến cung diện thánh, vẫn dựa theo an bài ban đầu, trước bảo Đổng ma ma và Hồ ma ma chiêu đãi, còn lại chờ ta trở lại sau!" Trong tất cả các ma ma hầu hạ nàng, Đổng ma ma và Hồ ma ma luôn nổi danh là người lấy tài ăn tốt, phản ứng nhanh làm người ta như gió xuân ấm áp, Từ Xán Xán thường đem nhiệm vụ tiếp đãi khách giao cho các bà ấy.

      Doãn ma ma đáp "Vâng", liền lui xuống. Mặc dù Vương phi hơi lười, nguyện ý tự mình quản lý gia vụ lắm, nhưng phân công mọi chuyện ở Vương phủ cho các nàng, mỗi người quản lí chức vụ của mình, ngược lại cho mọi người có cơ hội thi triển.

      Lúc này, Chu Nhan và Bích Vân cùng nhau bước vào, quỳ gối hành lễ, bẩm báo mọi chuyện các nàng làm.

      Bên phải Từ Xán Xán có đặt chậu băng, trong phòng rất mát mẻ, Từ Xán Xán vừa ý dựa tháp, cầm hoa Sơn Chi chơi, nhìn qua tâp trung nhưng kỳ lại nghe rất chăm chú.

      Chờ Chu Nhan và Bích Vân bẩm báo xong, nàng lại hỏi vài câu, hoàn toàn là những chuyện Chu Nhan và Bích Vân chưa .

      Mọi người nghe xong, đều thập phần khâm phục, ở bên cẩn thận nghe Chu Nhan và Bích Vân bổ sung.

      Chờ mọi việc xong xuôi, Từ Xán Xán có tâm cho Chu Nhan và Bích Vân xuống uống miếng nước nghỉ ngơi, nhân tiện : "Bích Vân, Chu Nhan hai người các ngươi phòng bếp , sai người làm ba chén bánh trôi."

      Chu Nhan và Bích Vân vừa đáp "Vâng", liền nghe vương phi lại bổ sung : "Hai người các ngươi mỗi người chén ăn , bảo Phấn Y bưng bát kia lên cho ta là được!"

      Biết vương phi thương cảm mình, trong lòng Chu Nhan và Bích Vân tất nhiên cảm động, đáp "Vâng" .

      Phấn Y bước ra khỏi hàng, mặt cực kỳ bình tĩnh, theo Chu Nhan và Bích Vân cùng nhau lui xuống.

      Từ Xán Xán dựa tháp, khóe miệng cười như cười. Nàng phát chỉ có hai nhất đẳng nha hoàn Chu Nhan và Bích Vân đủ dùng, có tâm đề bạt thêm hai nha hoàn nhị đẳng lên, thấy Phấn Y ổn trọng nên muốn thử nàng.

      Nếu Phấn Y đố kỵ Bích Vân và Chu Nhan, vậy nàng ta thông qua khảo nghiệm.

      Ước chừng qua khắc, Phấn Y dùng khay bưng tách trà sơn thủy có nắp vào .

      Từ Xán Xán thấy thái độ nàng ta kính cẩn, có tia đố kỵ, liền ghi tạc trong lòng.

      Ăn hết chén, nàng súc miệng rồi dùng khăn lụa lau khóe miệng, thế này mới bảo Doãn ma ma: "Mấy ngày tới, ta muốn nâng hai nha hoàn nhị đẳng lên làm nhất đẳng, nếu thiếu người chọn hai nha hoàn tam đẳng lên thay thế. Ngươi tuyên truyền giảng giải cho bọn nha hoàn, cho các nàng mấy ngày tới biểu cho tốt."

      Doãn ma ma kính cẩn đáp "Vâng", lui xuống.

      Từ Xán Xán phân công tất cả mọi chuyện, bản thân còn việc gì, liền hoa viên ngắm hoa với Chu Nhan và Bích Vân —— hoa hồng ở hậu viện nở hừng hực khí thế, mùi thơn bồng bềnh, ngay cả nàng ở nhà giữa phía trước cũng có thể ngửi thấy!

      Lúc này, bóng đêm dần dần buông xuống, gió thổi từng đóa hoa hồng phất phơ, hương thơm thấm ruột gan bay đến, Từ Xán Xán ở trong biển hoa, bất giác vui vẻ thoải mái, thể xác và tinh thần thả lỏng.

      Phó Dư Sâm ngồi ngay ngắn ở trong thư phòng, bàn gỗ hoa lê trước mặt đặt chồng án tông dày, bên phía tay trái có chén trà bích sứ, trong chén trà là mao tiêm màu xanh nhạt.

      Hàn Thủy và Ngọc Minh đứng trong thư phòng.

      Mặt Hàn Thủy chút thay đổi mà đứng, Ngọc Minh lại cúi đầu, trầm giọng bẩm báo"... Thuộc hạ phụng mệnh của đại soái, bàn bạc với Mật Dương Hầu, cuối cùng tra ra vấn đề, người cáo trạng họ Lâm, gọi là Lâm Thuận Lợi, đời này qua đời khác ở phường Duyên Khánh, bình thường làm ít chuyện để nuôi sống con cái. Vì thê tử qua đời, nên ông ta dẫn theo con trai Lâm Ngọc Nhi mới chín tuổi bán bánh đúc đậu ở chợ đêm đường cái. Tam nhi tử Lam Du Linh của Lam Thiểu Kỳ ở nơi đó, cướp con trai của ông ta, sau lại ông ta được người báo tin, ở bãi tha ma thành tây phát thi thể của con mình, chỉ còn cái áo rách che thân, cả người toàn là vết thương, nơi đó... Nơi đó máu me bê bết..."

      Nghe đến đó, Phó Dư Sâm đột nhiên nôn mửa.

      Ngọc Minh ngẩng đầu, khuôn mặt đen nhạt cũng có chút tái nhợt.

      Sau khi biết được chân tướng, cũng nôn ra.

      Hàn Thủy bước lên phía trước nhàng vỗ lưng Phó Dư Sâm, sau đó, bưng trà xanh cho Phó Dư Sâm, thế này mới lùi lại đứng chỗ cũ.

      Phó Dư Sâm uống ngụm trà, tạm thời ngăn chặn cảm giác nôn mửa ghê tởm kia.

      Ngọc Minh tiếp tục : "Lâm Thuận Lợi cũng coi như có chút tâm kế, biết thế lực của Lam gia quá lớn, nên núp, chờ ngài trở về kinh thành, thế này mới ngăn đón kiệu cáo trạng. Nha dịch tĩnh phố của Khai Phong phủ biết cảnh ngộ của ông ta nên vụng trộm thả ông ta ra."

      Mắt phượng của Phó Dư Sâm sáng dọa người, giọng phân phó Ngọc Minh: "Đưa Lâm Thuận Lợi đến ở đại doanh Kinh Tây, canh giữ thi thể của Lâm Ngọc Nhi, chuẩn bị đem khám nghiệm tử thi!"

      Ngọc Minh đáp "Vâng" .

      Phó Dư Sâm lại nhìn Hàn Thủy: "Tiếp tục thầm điều tra Lam Du Linh, vừa làm chuyện tày trời như vậy, nhất định còn có chuyện tày trời khác, tìm ra từng chuyện cho ta!"

      Hàn Thủy đáp "Vâng" .

      Phó Dư Sâm mệt mỏi nhắm hai mắt lại: "Các ngươi lui ra !" lâu lắm rồi có phẫn nộ ghê tởm giống hôm nay, Lam gia nhất định phải động.

      Nếu tiêu diệt trong tứ đại môn phiệt, vậy tam gia kia phản ứng như thế nào?

      Buổi sáng, Phó Dư Sâm vừa tỉnh, Từ Xán Xán cũng tỉnh —— hôm nay, nàng theo Phó Dư Sâm vào cung gặp Vĩnh An đế.

      Phó Dư Sâm rất nhanh rửa mặt chải đầu ra ngoài, để lại Từ Xán Xán được bọn nha hoàn vây quanh trang điểm cho nàng.

      Vì diện thánh, nên trang phục hôm nay của Từ Xán Xán rất trịnh trọng.

      Chờ trang điểm xong, Từ Xán Xán đứng trước gương Ba Tư soi, nhìn mình trong gương —— đầu đội Kim Phượng quan, phía ngoài mặc chu y phi la yết thánh, che đầu gối, đeo đai lưng, đai lưng lớn bằng lụa, bên trong mặc tố sa trung đan và váy dài hồng la, chân mang giày vàng ——trải qua quá trình Chu Nhan kiên nhẫn khổ cập kiến thức, Từ Xán Xán hiểu đây là trang phục hoàng thái tử phi diện thánh!

      Gặp vương phi trang điểm xong, Chu Nhan vẫy tay cho bọn nha hoàn lui xuống, thấp giọng : "Vương phi, đây là trang phục của hoàng thái tử phi lúc diện thánh."

      Từ Xán Xán cười kiều, : "Đừng như vậy ở bên ngoài."

      Chu Nhan và Bích Vân vội đáp"Vâng" .

      Phó Dư Sâm ở trong thư phòng cho Thính Vũ và Quan Tuyết hầu hạ đổi lễ phục, Phó Quế tiến vào bẩm báo: "Vương gia, nô tài trước đó vài ngày phụng lệnh ngài, truyền tin tức Ngạc Châu cho Mật Dương Hầu, Mật Dương Hầu ngày hôm trước mang theo hắc y vệ Ngạc Châu."

      "Nha." Phó Dư Sâm lông mày nhíu lại, trong lòng tính toán, hy vọng Vĩnh An đế có thể hạ quyết tâm, để kế sách mượn đao giết người lần này có thể thành công.

      Phó Dư Sâm rất nhanh trở lại nội viện đón Từ Xán Xán.

      thay cổ̀n phục màu xanh diện thánh ở thư phòng, lễ phục hoa lệ cũng thể che dấu được thân thể như ngọc, khuôn mặt tuấn tú của .

      Từ Xán Xán nhận ra Phó Dư Sâm mặc là lễ phục hoàng thái tử, lúc này, vui mừng nhìn , đoan chính hành đại lễ: "Nô tì tham kiến vương gia."

      Phó Dư Sâm liếc nàng cái: " thôi!"

      Kéo tay Từ Xán Xán, cùng ra ngoài.

      Từ Xán Xán lại cao hơn, vượt qua mét sáu, nhưng đứng bên người Phó Dư Sâm cao gầy, vẫn rất nhanh nhẹn khéo léo.

      Nàng như chim nép vào người Phó Dư Sâm cùng nhau ra ngoài —— đại kiệu vàng óng của Phó Dư Sâm chờ ở trước cửa!

      Vào đại kiệu, Phó Dư Sâm trực tiếp để Từ Xán Xán ở nhuyễn tháp, : "Ngủ lát !" Bởi vì dậy quá sớm, thời gian ngủ của Từ Xán Xán quá ngắn, hôm nay rất nhiều chuyện, nàng phải nghỉ ngơi chút, nếu chịu nổi .

      Từ Xán Xán ngáp cái, mắt buồn ngủ mông lung nhìn Phó Dư Sâm, làm nũng : "Vậy chàng ngủ với thiếp."

      Phó Dư Sâm "Ừ" tiếng, nằm xuống bên cạnh Từ Xán Xán ở nhuyễn tháp, nhắm hai mắt lại.

      Lễ phục may phức tạp, ngủ lúc cũng sợ nhăn lại.

      Trong Sùng Chính Điện , khuôn mặt tái nhợt của Vĩnh An đế vui mừng, nhìn đôi giai nhi giai phụ quỳ gối duới đất, đợi thái giám xướng lễ, lập tức : "Mau mau bình thân!"

      Lúc Từ Xán Xán đứng dậy, ánh mắt Vĩnh An đế đảo qua bụng Từ Xán Xán, thấy vẫn bằng phẳng, trong lòng khỏi thở dài.

      Có điều, vừa thấy diện mạo Phó Dư Sâm rất giống mình lúc trẻ, trong mắt Vĩnh An Đế lại mang theo ý cười, ôn nhu hỏi Từ Xán Xán: "Từ thị, có vừa ý phủ Thanh Thân Vương ?"

      Từ Xán Xán đứng dậy hành lễ, trả lời: "Tạ phụ hoàng quan tâm, con dâu ở rất vừa ý."

      Vĩnh An Đế mỉm cười gật đầu: "Vậy tốt."

      Phó Dư Sâm nhìn Vĩnh An Đế, tổng cảm thấy Vĩnh An Đế có thâm ý.

      chuyện trong chốc lát, Vĩnh An Đế lệnh đại thái giám Hoàng Lang tự mình dẫn Thanh Thân vương phi Kỳ Ngọc Điện gặp Đổng quý phi.

      Phó Dư Sâm biết ông có chuyện muốn với mình, nên im lặng ngồi ở đó.

      Theo Vĩnh An Đế vỗ tay cái, thái giám và các cung nữ cũng lặng lẽ lui xuống, trong chính điện chỉ còn lại hai người Vĩnh An Đế và Phó Dư Sâm.

      Vĩnh An Đế ngơ ngác nhìn Phó Dư Sâm, lâu mới : "Ngươi có biết thân mẫu của ngươi ?"

      Mặt Phó Dư Sâm lập tức đỏ bừng, môi mím chặt, mắt phượng giống như bắn ra lửa.

      tui ước tác giả bớt tả áo quần. Mỗi lần làm tới tả áo quẩn là tui nản :yoyo44::yoyo44::yoyo44::yoyo44:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :