1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hí, con mèo giờ phải giở bộ vuốt hổ ra rồi. Để bọn heo phải biết sợ.
      Kuen thích bài này.

    2. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 183:

      Từ Hàn thị mang theo Từ Nghi Liên ngồi xe ngựa vội vàng trở về Từ phủ.

      Vừa mới vào cửa phủ, bà liền cách màn xe kêu quản gia Từ Sâm tới hỏi: "Lão gia đâu?"

      Từ Sâm nay cưới bên người nha hoàn Từ Hàn thị Mai Thanh, bởi vậy rất trung thành với Từ Hàn thị, hành lễ, tiến lên từng bước tới gần cửa xe thấp giọng : "Lão gia hẹn thiếu sư của thái tử Lam đại nhân, Công Bộ thượng thư Đổng đại nhân, ngoại gia đại lão gia và ngoại gia nhị lão gia Kim Minh trì uống rượu nghe khúc rồi!" Ngoại gia đại lão gia đó là đại ca của Hàn thị Hàn Khánh Mẫn, nhị lão gia là Từ nhị ca Hàn Thanh Dương.

      Từ Hàn thị nghĩ sơ qua, thèm nhắc lại .

      Từ Nghi Liên nhìn mẫu thân liếc mắt cái, trong lòng hơi lo lắng, liền đưa tay sờ tay mẫu thân: "Mẫu thân, xảy ra chuyện gì?"

      Từ Hàn thị muốn làm nữ nhi ngột ngạt, gượng cười : " có chuyện gì!"

      Lại ôn nhu nhìn nữ nhi, : "Nghi Liên, ngươi gần đây có rảnh đến gặp nhị tỷ tỷ ngươi nhiều hơn, công công của ngươi và Thanh Thân vương rất thân cận, nhị tỷ tỷ ngươi câu, có thể làm đích bà bà đối xử với ngươi tốt chút, ngay cả thứ bà bà, cũng thu lại chút!"

      Từ Nghi Liên cúi đầu thở dài ở trong lòng, giọng : "Con biết, mẫu thân."

      Xe ngựa dọc theo con đường tiếp tục chạy về phía trước, quẹo cái biến mất sau cây cối um tùm.

      Từ Đình Hòa uống đến tối mới trở lại.

      Ông ta chạy đến tịch dương cư, muốn tìm tiểu thiếp mới nạp Thúy Hồng thân thiết hai, ai biết mới vừa đến ngoài cửa nội viện, liền bị nha hoàn bên người Từ Hàn thị Mai kéo lại: "Lão gia, phu nhân có việc gấp mời ngài qua!"

      Từ Đình Hòa mỉm cười nhìn Mai ánh mắt long lanh và bộ ngực nhô lên, từ xuống dưới đánh giá phen, thầm nghĩ: Mai này ra tệ!

      Ông ta gật đầu, theo Mai Thanh Tâm viện.

      Từ Đình Hòa chút để ý ngồi tháp, thấy bàn đặt dĩa đào, liền lấy hột bắt đầu ăn.

      Từ Hàn thị đuổi người hầu hạ ra ngoài, nhìn Từ Đình Hòa, thẳng vào vấn đề : "Lão gia, hôm nay vương phi mời ta qua!"

      Từ Đình Hòa phun ra hạt đào lên bàn: "Xán Xán? Nó mời bà làm gì?"

      Từ Hàn thị hít sâu hơi, nhịn xuống bất mãn đối với trượng phu: "Nàng đưa thư của ngươi cho ta đọc!"

      Từ Đình Hòa "À" tiếng, tiếp tục nhàn nhã ăn đào.

      Từ Hàn thị nén giận, : "Xán Xán phải sinh được, vì sao ông phải nhét thêm nữ nhân bên người vương gia? Là chất nữ ruột của ông đáng tin, hay là quân cờ Lam thị đồ bỏ kia đáng tin? Lão gia, ông suy nghĩ chút !" Hàn thị là nhà mẹ đẻ của bà, bà cũng che chở nhà mẹ đẻ, nhưng cảm thấy chuyện này Hàn thị làm đúng.

      Tuy Từ Đình Hòa ăn đào, nhưng trong lòng lại suy nghĩ chuyện gì. Ông đương nhiên biết mình nhét Hàn thị và Lam thị đến bên người Thanh Thân vương là rất buồn cười, nhưng Hàn thị thanh quý, Lam thị thế lớn, ông đều muốn nịnh bợ nên lập tức sảng khoái đáp ứng cầu của đối phương. nay, là cưỡi lười khó xuống, đành phải hết sức nịnh bợ.

      Mặt khác ông cảm thấy bản thân cũng vì lo lắng cho Phó Dư Sâm.

      Hàn thị nhiều nữa, môn sinh của nhạc phụ đại nhân Hàn Tế Tửu khắp triều đình, Phó Dư Sâm làm Hoàng thái tử, thể nghe ý kiến của quan lại triều đình; mà Lam thị là môn phiệt trăm năm, nhiều năm qua, thực tế khống chế được Trịnh Châu và các khu vực lân cận, ngay cả Vĩnh An đế vẫn phải mượn dùng lực lượng của Lam thị, cho Lam Thiểu Kỳ làm thiếu phó phụ tá thái tử giúp Phó Dư Sâm.

      Từ Đình Hòa cảm thấy tuổi Phó Dư Sâm còn hiểu chuyện, cần Hàn thị và Lam thị, vậy ông phải giúp Phó Dư Sâm phen, thay làm tốt chuyện này!

      Ông ta nhìn Từ Hàn thị, lạnh lùng : "Phu nhân quản tốt bên trong là được, cần để ý chuyện bên ngoài nhiều; Bên Xán Xán, ta tự , phu nhân cần xen vào!" Nữ nhân là tóc dài kiến thức hẹp.

      Từ Hàn thị khó thở, đề cao giọng : "Ông có biết Xán Xán gọi ta chuyện gì ? Nàng nếu ta giải quyết được giao chuyện này cho nàng, để nàng làm!" Chờ Xán Xán ra tay , ai biết tình như thế nào!

      Từ Đình Hòa khinh miệt : "Nó cũng chỉ dựa vào ta mới có thể gả vào Quốc Công phủ, như thế nào, cánh cứng rắn ? Muốn bay mình?"

      Ông ta bưng trà lên uống ngụm, buông chén trà nhìn Từ Hàn thị, khóe miệng ngạo mạn cong lên: " có ta giúp nó tìm cách, tương lai nó có biện pháp tiếp tục trèo lên cao sao, làm thái tử phi làm hoàng —— "

      "Ông đừng ở đây lời ngỗ nghịch!" Từ Hàn thị vội đánh gãy Từ Đình Hòa thao thao bất tuyệt, , "Để người khác nghe thấy, vậy phải làm sao bây giờ!"

      Vẻ mặt Từ Đình Hòa đắc ý: "Chỉ cần điệt tế chịu nghe ta, đây là chuyện sớm muộn!" Ông theo lão sư Mã Minh Vũ biết ít tin tức, biết triều đình Đại Lương ít ngày nữa phát sinh chấn động lớn, đến lúc đó Xán Xán vì củng cố địa vị, liên lạc ngoại quan nuôi trồng thế lực, cầu ông giúp đỡ tay còn nhiều lắm!

      Từ Hàn thị thấy khuyên ông ta được, đành phải thở dài hơi, thêm nữa .

      Chờ Từ Đình Hòa ra ngoài, bà lệnh tiểu nha hoàn kêu Tần ma ma lại đây, dặn Tần ma ma Hàn phủ chào hỏi đại tẩu, ngày mai bà gặp đại ca nhị ca.

      Sau khi Tần ma ma rời khỏi, Từ Hàn thị ngồi ở tháp, tay duỗi ra, khỏi bi ai, cúi đầu, từng giọt nước mắt lớn rơi xuống.

      Mai và các nha hoàn lại dám khuyên, lặng lẽ dặn tiểu nha hoàn Mai Vân mời đại thiếu phu nhân đến đây.

      Thôi thị mang thai hơn chín tháng, bụng phệ nên bình thường ra khỏi cửa.

      Nàng được nha hoàn nâng tới lui dưới giàn nho ở Thanh Tùng cư để hoạt động thân thể, nghe xong lời Mai Vân, nhân tiện : "Mai Vân, ngươi trước, chờ lát ta đến!"

      Chờ Mai Vân rời , Thôi thị lệnh nha hoàn cầm tờ giấy nàng tự viết, mang theo hai nha hoàn Thanh Tâm viện.

      Từ Hàn thị khóc, nghe nha hoàn hồi báo đại thiếu phu nhân đến đây, vội lấy khăn lau nước mắt, vò khăn thành cục rồi bỏ vào ống tay áo, ngồi thẳng lưng, lại thử thả lỏng mặt.

      Thôi thị thể hành lễ, nhưng cũng uốn gối làm động tác hành lễ, lại được Mai nâng lên: "Đại thiếu phu nhân, ngài nhanh ngồi xuống !" Tuy con dâu phải đứng trước bà bà mới hợp quy củ, nhưng bụng Thôi thị như vậy, phu nhân cũng để ý .

      Vì có tâm an ủi bà bà, Thôi thị liền lấy tờ giấy trong tay nha hoàn, mỉm cười đưa cho Từ Hàn thị: "Nương, ngài giúp ta đặt tên cho đứa trong bụng ta , con dâu bản lĩnh này, vò đầu bứt tai nửa ngày, mới viết ra được vài cái, nếu ngài xem trước như thế nào!"

      Tuy trong lòng Từ Hàn thị khổ sở, nhưng muốn làm mất mặt con dâu, tiếp nhận giấy nhìn nhìn, cười : "Chúng ta chỉ đưa ý kiến, sao có thể được đồng ý chứ ? Đến lúc đó, còn phải để cho cha ngươi và Nghi Bằng đặt tên."

      Tâm tư Thôi thị nhạy bén, cũng hỏi nhiều, chỉ cười với bà bà. Nhìn mặt bà bà có ý cười, thế này nàng mới cáo từ rời —— nay bụng Thôi thị quá lớn, ngồi hơi lâu lại mệt muốn sợ.

      Đại nha hoàn Mai đưa Thôi thị ra ngoài.

      Đến cửa Thanh Tâm viện, Thôi thị mới mở miệng hỏi Mai : "Bà bà đến tột cùng có chuyện gì vậy?"

      Mai nhìn bốn phía, thấy xung quanh có người, thế này mới thấp giọng : "Bẩm đại thiếu phu nhân, lão gia muốn đưa hai mỹ nhân cho Thanh Thân vương, vương phi kêu phu nhân đến, trở về phu nhân liền ầm ỹ với lão gia."

      Thôi thị nghe vậy, khỏi nhíu mày —— Vương phi và vương cảm tình tốt như vậy, công công làm thân thích nhà mẹ đẻ, làm như vậy thích hợp sao? Sợ là thỏa đáng cho lắm!

      Nàng cúi đầu trầm tư, trong lòng bắt đầu tính toán.

      Đến buổi tối, Thôi thị chuyện này cho Từ Nghi Bằng nghe, Từ Nghi Bằng lúc này giận dữ: " Đầu phụ thân bị nước vào sao? Sao ông có thể gây khó dễ nhị muội muội như vậy?"

      Lúc này muốn tìm Từ Đình Hòa lý luận.

      Thôi thị vội kéo lại: "Tướng công, chàng có thể lay chuyển phụ thân sao?"

      Từ Nghi Xuân nghĩ sơ qua, cũng hiểu bản thân hết cách với phụ thân, nhân tiện : " Ngày mai, ta bẩm mẫu thân, gặp vương phi!" Nếu phía phụ thân có cách nào khác thuyết phục xuống tay bên phía Xán Xán, thay nàng mưu tính, cố gắng tận tâm với tư cách huynh trưởng.

      Thôi thị gật đầu, mỉm cười nhìn trượng phu: "Thiếp thân cũng theo chàng."

      Từ Nghi Bằng nhìn bụng của thê tử, lời phản đối thiếu chút nữa thốt ra, nhưng thấy ánh mắt nóng bỏng của thê tử, đành phải im lặng.

      Nhà chính nội viện phủ Thanh Thân vương đầy người, đứng đó dỗ vương phi Thanh Thân vương Từ thị vui vẻ.

      Từ Xán Xán thoải mái dựa lên nệm gấm vóc tháp cẩm, nhìn Bạch Liên và hai tiểu nha hoàn quỳ gối đệm dưới tháp cẩm cài trâm tán hoa cho nàng.

      Tuy người trong vương phủ đều thống nhất mặc áo trắng, trung y màu xanh vải bồi đế giầy và quần trắng, nhưng Bạch Liên vẫn nổi bật với vẻ thanh tú tao nhã. Nàng quỳ gối dưới đất, trong tay cầm ngân quan của vương phi, mặt trang điểm cẩn thận, trong hộp trang sức bên cạnh có ít trâm, lược, trong lẵng hoa cũng cắm ít đóa hoa, có hoa hồng trắng, hoa nhài , hoa sơn chi trắng và mấy đóa hoa lan.

      Từ Xán Xán nhìn cả cười.

      Nàng biết ngày mai là tiết đoan ngọ, dựa theo phong tục của Đại Lương, ngày này phải đội tán hoa, đeo túi thơm, buộc sợi tơ nhiều màu nơi cổ tay, cổ chân và cổ, dùng nước hoa rửa mặt, lại xoa hùng hoàng*, sau đó có thể kênh đào du ngoạn .

      *hùng hoàng: hay còn gọi là thạch hoàng, hùng tín, hoàng kim thạch, huân hoàng. Là khoáng vật có sắc vàng dùng làm thuốc, có thể giải độc.

      Nhưng nghĩ đến mình mang theo đầu hoa thơm rêu rao khắp nơi, Từ Xán Xán tự chủ được mím môi cười.

      Đổng ma ma và Trần ma ma đứng bên, thấy vương phi vui vẻ, trong lòng các bà cũng rất vui mừng.

      Trần ma ma thấy vương phi nở nụ cười, liền hứng thú : "Bẩm vương phi, phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho tiết đoan ngọ, lá gia dầu, bánh chưng, trứng gà, trứng vịt, trứng ngỗng và tỏi, ngài muốn xem qua chút hay ?"

      Từ Xán Xán gật đầu: "Để Chu Nhan nhìn qua !" Tiết đoan ngọ lần này, Trần ma ma phụ trách nội viện phòng bếp, việc nhà dưới, nàng cảm thấy vẫn nên để Chu Nhan xem chút.

      Trần ma ma vừa cười hỏi: "Vương phi, ngài thích ăn loại bánh chưng nào?"

      Từ Xán Xán mỉm cười: "Quê ta chỉ có bánh chưng gạo nếp táo đỏ và bánh chưng gạo nếp đậu đỏ, ta chỉ thích ăn hai loại bánh chưng này thôi."

      Trần ma ma nghe vậy vô cùng thất vọng: "Bánh chưng thịt ăn cũng rất ngon, vương phi ăn rất đáng tiếc !"

      Từ Xán Xán bưng mao tiêm Chu Nhan vừa mới dâng uống ngụm, cảm thấy hương vị kham khổ nhưng dư vị ngọt ngào, lại uống ngụm, sau đó mới mở miệng : " Mười ba tháng năm là sinh nhật của vương gia, chi bằng sớm chuẩn bị !"

      Lại nhìn Trần ma ma: "Phòng bếp bên kia chuẩn bị thế nào ?"

      Trần ma ma vội trả lời: "Ngoại quản gia Phó Tùng dặn dò, toàn bộ bàn tiệc do Yến lâu, phòng bếp lớn ngoại viện lo nước trà, phòng bếp nội viện lo món tráng miệng."

      Từ Xán Xán gật đầu.

      Mười ba tháng năm là sinh nhật mười chín tuổi của Phó Dư Sâm, nhất định phải chuẩn bị cho tốt, nàng phân công các công việc, Chu Nhan và Bích Vân nghiệm thu, nàng chỉ cần tổng giám sát.

      Lúc này, Bạch Liên đội xong tán hoa, đứng dậy quỳ gối làm lễ, dâng tán hoa lên.

      Từ Xán Xán đùa nghịch tán hoa bạc trắng, mặt trâm khảm hoa màu trắng, lược con đồi mồi, trâm tranh hoa chim, Bạch Thạch và ngọc, cảm thấy rất mới mẻ, lại ngượng ngùng mang ra ngoài —— Mặc dù đều là màu trắng, nhưng cũng quá sức đẹp, lại , cũng quá chìm.

      Trước kia lúc tiến cung, nàng đội tán hoa vàng ròng long phượng, cái kia tuy hợp chuẩn nhưng đẹp bằng cái này!

      Thấy vương phi mỉm cười đầy hưng thú đùa nghịch tán hoa, Chu Nhan cười : "Vương phi, nô tỳ chải tóc lại rồi đội lên cho ngài nhé?"

      Từ Xán Xán sợ mà cười: ", , ta xem chút là được rồi!"

      Bích Vân cười : "Vương phi, kỳ có thể đội, ngày mai, nô tỳ chọn cho bộ y phục thanh lịch xứng với ngài, nhất định rất đẹp!"

      Từ Xán Xán cầm tán hoa chơi, chỉ cười.

      Bạch Liên giọng : "Vương phi, sáng sớm ngày mai, nô tỳ ngắt mấy đóa hoa tươi, rồi lại kết lại tán hoa cho ngài."

      Từ Xán Xán muốn chuyện, Hồ ma ma liền cách rèm cửa bẩm báo: "Bẩm vương phi, Hàn đội trưởng đến!"

      "Cho vào !" Từ Xán Xán chậm rãi ngồi thẳng lưng, , "Các ngươi lui ra hết !"

      Đổng ma ma có chút hâm mộ nhìn thoáng qua Chu Nhan và Bích Vân vẫn như trước đứng bên cạnh vương phi, cùng Trần ma ma và các nha hoàn im ắng nối đuôi nhau rời khỏi.

      Từ Xán Xán lẳng lặng nhìn những người này ra ngoài.

      Nàng đương nhiên hiểu những người này đều có lòng muốn nịnh bợ nàng theo nàng, chỉ bởi vì nàng là vương phi của Phó Dư Sâm.

      Nhưng mà, vì sao trong lòng lại vui chứ?

      Hàn Thủy vừa bước vào ngửi thấy mùi hoa thơm, chỉ là mùi hoa này có chút phức tạp. Sau khi hành lễ ngẩng đầu nhìn vương phi, phát nàng cầm trong tay cái tán hoa kết đầu hoa trắng, thế này mới hiểu ra nguyên nhân, rũ mắt xuống bẩm báo : "Bẩm vương phi, thuộc hạ phụng mệnh tiếp tục điều tra, lại được ít tin tức."

      giương mắt nhìn vương phi cái, phát sóng mắt nàng như nước nhìn mình, nghe rất chăm chú, lại cúi đầu tiếp tục : " nay, Hàn Mỹ Nương và Lam Thụy Hà ở thôn trang của Từ phủ ngoài thành kênh đào, được hai tiểu nha hoàn hầu hạ."

      Từ Xán Xán thấy tạm dừng, nhân tiện : "Có tin tức khác hay ?"

      Hàn Thủy lại : " Tiểu nha hoàn bên cạnh Hàn Mỹ Nương là nữ nhi bà vú của Đổng Mẫn Lỵ, là đích nữ công bộ thượng thư Đổng Tồn Phú, tiểu nha hoàn bên cạnh Lam Thụy Hà là tôn nữ của ngoại quản gia Lam Tài ở phủ thiếu sư thái tử Lam Thiểu Kỳ."

      Từ Xán Xán lâm vào trầm tư: chẳng lẽ đại bá thông đồng với Hàn thị, Đổng thị và Lam thị. Hàn thị và Đổng thị cũng đơn giản, chỉ là nhà quyền quý bình thường mà thôi, nhưng Lam thị lại là trong tứ đại môn phiệt ở Đại Lương...

      Nàng suy nghĩ trong chốc lát, gặp Hàn Thủy vẫn chờ, liền hỏi câu: "Những việc này ngươi bẩm báo với vương gia chưa?"

      Hàn Thủy im lặng trong chốc lát, sau đó : "Thuộc hạ lo lắng vương phi tự lực khó có thể xử lý nên bẩm báo vương gia."

      Câu trả lời này nằm trong dự kiến cuả Từ Xán Xán.

      Nàng bằng trực giác cảm thấy Hàn Thủy trung thành với mình, Hàn Thủy sau khi điều tra cảm thấy tình phức tạp báo với Phó Dư Sâm, cũng vì lo lắng cho mình.

      Trong lòng Từ Xán Xán có chút cảm động, gật đầu, : "Biết rồi, ngươi vất vả, lui xuống nghỉ ngơi !"

      Hàn Thủy ngẩng đầu nhìn nàng, thấy trong mắt nàng mang theo khen ngợi, khóe môi nhếch lên tia cười yếu ớt, xinh đẹp mà thanh nhã, biết nàng vì mình tự chủ trương mà tức giận, liền lẳng lặng lui xuống. Sau khi điều tra, phát chuyện Từ Đình Hòa hiến mỹ nhân còn có rất nhiều chuyện khác, sợ vương phi dính líu, nên bẩm báo với vương gia.

      ngờ vương phi có thể hiểu nỗi khổ tâm của .

      Hàn Thủy con đường trong nội viện, ngửi thấy mùi hoa sơn chi thơm ngát hai bên đường, nghĩ đến vương phi tín nhiệm mình, khỏi rung động đến tâm can, cái mũi cũng có chút chua .

      Hôm nay, Phó Dư Sâm và Vĩnh An đế lâm triều, lại theo ông trở về Sùng Chính điện, hầu hạ Vĩnh An Đế uống thuốc.

      Vĩnh An Đế uống thuốc xong thúc giục Phó Dư Sâm ngự thư phòng phê chuẩn tấu chương: "A Sâm, trong khoảng thời gian ngươi xuất chinh, công việc dồn lại rất nhiều, ngươi mau !"

      Phó Dư Sâm bình tĩnh nhìn ông ta, trong lòng có chút kỳ quái ——Từ khi Vĩnh An Đế bị bệnh, luôn luôn muốn bên người, hôm nay sao lại thúc giục vội vàng như vậy?

      giống như vô tình nhìn Hoàng Lang đứng bên cạnh liếc mắt cái, lại nhìn Vĩnh An đế: "Phụ hoàng, cần nhi thần hầu hạ?"

      " thôi thôi!" Vĩnh An Đế mỉm cười thúc giục rời .

      Phó Dư Sâm chỉ biết nghi ngờ mà ra ngoài.


    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Gã đại bá ngu ngốc còn tham làm hám quyền phải được trừng trị mạnh tay mới hả cơn tức.
      Kuen thích bài này.

    4. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Ad ơi có chương mới chưa ạ huhu

    5. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 184:

      Phó Dư Sâm mới ra tẩm điện, liền nghe giọng khô khan của Vĩnh An Đế truyền đến: "A Sâm, ngươi cảm thấy Phúc Trữ điện thế nào?" Phúc Trữ điện là nơi ở của các tiên đế Đại Lương, vì Vĩnh An Đế thích Sùng Chính điện hơn, cho nên vẫn để Phúc Trữ điện trống .

      Phó Dư Sâm nghe vậy giật mình, im lặng lát, thế này mới quay lại, : "Quá gần cung các Tần phi !"

      Vĩnh An Đế: "..."

      Hai người hẹn mà đến cung thái tử.

      Tiên thái tử Phó Dư Giác chết sớm, thái tử phi Lương thị cũng tuẫn táng theo, cung thái tử sớm có ai, mặc kệ là Vĩnh An Đế hay là Phó Dư Sâm, cũng muốn cung thái tử đổi chủ, mà tình nguyện giữ lại chút kỷ niệm của tiên thái tử.

      Yên tĩnh trong chốc lát, Vĩnh An Đế trầm ngâm chút, nghĩ tới vấn đề quan trọng nhất: "A Sâm, muốn trẫm phái thái y tới Vương phủ hay ?"

      Phó Dư Sâm: "..."

      Thấy thông minh A Sâm lần đầu tiên dại ra, Vĩnh An Đế nở nụ cười: "Bảo thái y xem mạch cho Từ thị!"

      Lỗ tai Phó Dư Sâm dần dần đỏ: "... Tạm thời cần phải..."

      mặt Vĩnh An Đế nhất thời chút thất vọng.

      Phó Dư Sâm cũng có chút áy náy, liền sải chân vội vàng rời khỏi Sùng Chính điện.

      Thái giám Tiền Tiến dẫn hai tiểu thái giám đưa Thanh Thân Vương đến ngự thư phòng.

      Phó Dư Sâm dưới hành lang dài hoa lăng tiêu, gió đầu hạ mát mẻ thổi vào mặt , làm khuôn mặt trầm tĩnh của dần dần xuất nụ cười nhợt nhạt: làm Xán Xán phu vinh thê quý*, từng bước lên cao, Thân vương phi, Hoàng thái tử phi, mẫu nghi thiên hạ, cuối cùng trở thành nữ nhân tôn quý nhất Đông Phương đại lục!

      * phu vinh thê quý: chồng vinh hoa, vợ phú quý.
      Đến cuối hành lang dài hoa lăng tiêu, Tiền Tiến đứng ở bên, làm ra thủ thế mời Phó Dư Sâm bên phải, vừa nhấc đầu lại thấy nụ cười tuy cạn nhưng đẹp đến nỗi làm người ta hoa mắt của Thanh Thân Vương.

      Lúc này, ngừng thở, dám toát ra chút khác thường nào —— là trong những người thân tín của Vĩnh An Đế, Tiền Tiến đương nhiên nhớ thế tử vì đùa giỡn Thanh thân vương mà bị Thanh thân vương mười bốn tuổi đá đứt đoạn đường con cháu sau này.

      Tiền Tiến có căn con cháu, cũng dám ở trước mặt Thanh thân vương biểu ra tia ngọa mạn.

      lại nghĩ tới Vĩnh An Đế bí mật dặn dò, mặt thần sắc càng nghiêm nghị hơn.

      Trong đại sảnh Xu Mật Viện, Phó Dư Sâm ngồi ghế chủ trì cao, mặt mỉm cười hòa ái, nhìn văn võ quan lớn ngồi ngay ngắn hai bên —— đây chính là hội nghị cấp bậc cao nhất của Đại Lương.

      nhìn ngoại trừ chức quan, còn kiêm chức đại địa chủ thừa tướng Mã Minh Vũ, thiếu sư thái tử Lam Thiểu Kỳ, tam ti sử Phùng Ngọc Chí, vẻ mặt trở nên càng thêm thân thiết —— những người này sợ là lực cản lớn nhất trong tương lai khi đẩy mạnh than đinh nhập mẫu.

      Thứ nhất, đám người Mã Minh Vũ vốn là đồng minh của , thứ hai con nối dòng hoàng tộc Phó thị đơn bạc, chỉ có dòng độc đinh Phó Dư Sâm, bởi vậy mặt tuy biểu khác nhau, nhưng hẹn mà cùng thuận theo.

      Hôm nay, Phó Dư Sâm thảo luận về vấn đề thao luyện để thu phục thuỷ binh Việt Quốc ở Kim Minh trì.

      dùng từ ngữ phải "Công chiếm", mà là "Thu phục", lập tức đem đặt hành động quân của Đại Lương ở mức cao nhất, làm các quan lớn sôi nổi hiểu ý cười, nhất là Binh bộ thượng thư Sướng Tử Kỳ vẫn ủng hộ Phó Dư Sâm vô điều kiện.

      Mục đích của Phó Dư Sâm là muốn tranh thủ quân phí luyện binh, mà quốc khố Đại Lương dồi dào, cũng xác thực muốn chống lại người thừa kế ngôi vị hoàng đế ép buộc, hơn nữa Phó Dư Sâm đánh giặc quả rất tốt, luôn tìm được vật thay thế cho chi phí quân , khi thu phục Nam Hải chỉ dùng cách buôn bán với nước ngoài, chống lại Tháp Khắc Khắc lấy vật liệu tại địa phương, cho nên những đại nhân tinh ranh này mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào nhưng ở ngoài mặt vẫn đầy lời tán thưởng, ngừng lúc nào.

      Nhìn chung quanh liếc mắt cái những người này, Phó Dư Sâm cúi mặt: thích đấu với người khác, nhưng cũng sợ hãi, muốn từng bước nắm những người này trong lòng bàn tay của mình, tiếp tục đem sơn hà tốt non hoàn toàn dẫm nát dưới chân mình, thống nhất Đông Phương đại lục, khôi phục vô hạn phồn vinh ngày xưa của Đại Lương!

      Lúc chạng vạng, Phó Dư Sâm Sùng Chính điện hầu hạ Vĩnh An Đế.

      dùng bữa tối với Vĩnh An Đế, lại uống hai chén rượu, thế này mới cáo từ xuất cung.

      Vĩnh An Đế ngóng trông và Từ Xán Xán sớm ngày sinh nhi tử, cho nên chút cũng giữ lại.

      Phó Dư Sâm ngồi đại kiệu hoàng kim ra cửa Kiền Nguyên, gặp Ngọc Minh mang theo thị vệ đón, ra ngự phố về hướng nam.

      Vì ngồi mệt mỏi, Phó Dư Sâm ngồi sát đến màn kiệu, bảo Thính Vũ vén màn lên, nhìn ra bên ngoài.

      Ngày mai chính là tiết đoan ngọ, phía sau nha dịch Khai Phong phủ tĩnh phố bày đủ sạp mua bán, rao các vật tiết đoan ngọ, ví dụ như dây, ngả thảo, hoa xảo họa phiến, kẹo thơm trái cây, bánh chưng, bạch đoàn, tía tô, cây xương bồ, đu đủ cùng đào, liễu, quỳ hoa, bồ diệp, vật đạo phật, rất là náo nhiệt.

      Phó Dư Sâm nghĩ nghĩ, liền bảo Thính Vũ: " chọn ít bức tranh lịch tao nhã đến đây!" Lấy về cho Từ Xán Xán chơ.

      Thính Vũ vừa đáp "Vâng" phía trước đại kiệu liền truyền đến trận tiếng động lớn xôn xao.

      Phó Dư Sâm nghe lát, phát là cản kiệu cáo trạng, liền bảo Thính Vũ kêu Ngọc Minh đến đây.

      Ngọc Minh đừng bên màn kiệu, thấp giọng : "Bọn thị vệ ngăn cản, là lão nhân, nhìn rất đáng thương, nhi tử mới chín tuổi bị tam nhi tử Lam Du Linh của Lam Thiểu Kỳ chà đạp đến chết."

      Phó Dư Sâm vừa nghe, cơn giận bùng lên, cố gắng nén tức giận, : "Ngươi lặng lẽ cho ông ta biết, bảo ông ta lui xuống trước, đến yến lâu ngoài thành chờ ngươi!" Bởi vì khuôn mặt đẹp từ , tuy là con của Định Quốc Công, nhưng vì là con của thiếp, cũng từng bị người khác vô số lần trêu đùa quấy rầy.

      Vì bên người có ám vệ theo, bị gì, ngược lại, những người đó đều bị giết chết, nhưng Phó Dư Sâm lại hận nhất loại chuyện này .

      giương mắt nhìn thoáng qua Ngọc Minh: "Ngươi cải trang rồi gặp ông ta, dẫn ông ta đến gặp ta!"

      Ngọc Minh đáp "Vâng", rồi lui xuống.

      tình rất nhanh được giải quyết, người cáo trạng liều mạng chen vào trong đám người thấy, đại kiệu hoàng kim của Thanh Thân Vương tiếp tục về phía trước .

      Phó Dư Sâm ngồi trong đại kiệu, mặt mỉm cười: khát ngủ có gối đâu, lại có người đưa gối tới rồi!

      Từ Xán Xán vừa ăn cơm trưa xong, muốn phòng ngủ nghỉ ngơi lát, Phó Đại Lương lại đến gặp nàng, ra là muốn đưa thôn trang của Quốc Công Gia ở kênh đào ngoài thành cho nàng.

      Từ Xán Xán khỏi cười híp mắt —— Phó Dư Sâm quả nhiên là vơ vét tài sản thân phụ thân của Định Quốc Công !

      Nàng mới muốn quản những chuyện này, liền lệnh Lý ma ma kêu ngoại quản gia Phó Tùng của nàng đến đây, để Phó Đại Lương bàn giao với Phó Tùng.

      Phó Quế trước trở về Vương phủ, báo tin vương gia sắp trở về.

      Lúc này, Từ Xán Xán dặn Chu Nhan: "Múc chén nước đậu xanh đến đây, bỏ thêm chút đường phèn, vương gia trở về vừa vặn có thể uống!"

      Chu Nhan dùng khay bưng chén nước đậu xanh, đặt chén bàn, cười : "Vương phi, ngài uống nước đậu xanh ướp lạnh, vì sao cho vương gia uống nước đậu xanh nóng?"

      Từ Xán Xán liếc nàng cái: " Thân thể vương gia tốt!"

      Chu Nhan cảm thấy vương phi liếc mắt cũng là loại sắc thái quyến rũ, muốn chuyện, liền nghe được tiếng bước chân truyền đến từ bên ngoài, vội nhìn về phía cửa.

      Huyền Băng trực hôm nay xốc màn trúc lên, đón vương gia vào.

      Từ Xán Xán mỉm cười nhìn Phó Dư Sâm, nhưng ngồi dậy nghênh đón.

      Phó Dư Sâm nhìn nàng cái, thấy khuôn mặt trắng nõn của nàng lộ sắc hồng, ánh mắt mị đến độ muốn chảy ra nước, đôi môi đầy đặn hơi mở —— phía dưới lập tức có phản ứng!

      "Các ngươi ra ngoài hết !" Thân thể Phó Dư Sâm hơi căng, đứng chỗ phất tay, cho người hầu hạ lui xuống.

      Từ Xán Xán phát Phó Dư Sâm khác thường, cúi đầu cười cười, đứng dậy bưng chén nước đậu xanh đường phèn vào phòng ngủ.

      Phó Dư Sâm lúc này cũng lên.

      Người đứng ngoài hành lang hầu hạ nghe tiếng chuỗi ngọc cửa phòng ngủ đánh vào nhau phát ra thanh "Đinh linh linh linh", khỏi đều cúi đầu làm chim cánh cụt.

      Phó Dư Sâm lười biếng dựa nhuyễn tháp trước cửa sổ trong phòng ngủ, Từ Xán Xán dạng chân ngồi đùi , đút uống nước đậu xanh đường phèn.

      Nàng vừa đút vừa cười kiều: "Xem chàng gầy này, cồm cộm làm chân thiếp phát đau !"

      Mắt phượng của Phó Dư Sâm sâu thẳm nhìn Từ Xán Xán, nhưng động.

      Từ Xán Xán ngậm chút nước đậu xanh đường phèn còn lại trong miệng, hai tay ôm mặt Phó Dư Sâm, miệng đối miệng đút vào.

      lâu sau, hai người thở hồng hộc rách ra.

      Từ Xán Xán nhìn chằm chằm môi Phó Dư Sâm bị hôn đỏ bừng, ánh mắt ngập nước, tràn đầy xuân sắc, thấp giọng hỏi câu: "Hôm nay chàng có uống rượu ?"

      Phó Dư Sâm: "Uống hai chén."

      "Nha, " Mặt Từ Xán Xán ảo não, "Vậy hôm nay thể làm, vạn nhất sinh ra đứa ngốc, làm sao bây giờ?"

      Phó Dư Sâm có chút vội vàng động thân đụng đụng nàng chút.

      Từ Xán Xán bị đụng như vậy, phía dưới lập tức theo phản xạ bị đau—— mấy ngày nay, Phó Dư Sâm ép buộc nàng làm muốn chết!

      Nàng nhìn chén nước đá và ấm nước bàn, ôn nhu : "Chúng ta lên giường , thiếp cho chàng trải nghiệm chưa từng thấy!"

      Phó Dư Sâm dựa vào gối giường, áo bào ngay ngắn, chỉ cởi quần vén lên vạt áo.

      Từ Xán Xán bưng ly nước đá và ly nước ấm đặt giường, quỳ gối nệm giường.

      Nàng lấy chén nước ấm uống ngụm, sau đó cúi đầu về phía Phó Dư Sâm.

      Khi nước trong miệng Từ Xán Xán đổi thành nước đá, chỉ ngậm lúc, Phó Dư Sâm dễ dàng bị đánh bại thảm hại.

      Nhìn Phó Dư Sâm sau khi tiết ra vẫn còn run rẩy, Từ Xán Xán phun nước đá trong miệng ra, lại thay bằng nước ấm.

      Phó Dư Sâm rút châu ngọc đầu Từ Xán Xán, "Đinh đinh " ném toàn bộ xuống đất, sau đó vuốt ve tóc dài đen mượt của Từ Xán Xán.

      Lúc này, khuôn mặt trắng nõn của ửng đỏ, mắt phượng mê mang, giống như nằm mộng.

      đoạn ni biết làm gì tui cũng hiểu :yoyo38::yoyo38::yoyo38::yoyo38::yoyo38:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :