1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Chết cười a... cha vợ dưỡng tốt quá nên con rể dù ốm yếu vẫn sinh Long hoạt hổ chốn phòng the đến phát bệnh.
      Kuen thích bài này.

    2. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 151:

      Mỗi ngày, Từ Xán Xán giả bộ mảnh mai, bây giờ Phó Dư Sâm đổ bệnh, nàng lập tức kiên cường lên, sau khi xin chỉ thị của Phó Dư Sâm, vì để phụ thân nhanh tới chẩn bệnh cho Phó Dư Sâm, nàng trước lệnh Thính Vũ vào cung báo tin cho Vĩnh An Đế, sau đó lại mệnh Phó Dương báo Định Quốc Công.

      Xong xuôi mọi chuyện, nàng lập tức hầu hạ Phó Dư Sâm uống nước.

      Phong Địch và Từ Thuận Hòa cùng nhau bắt mạch Phó Dư Sâm.

      Chẩn mạch xong, Từ Thuận Hòa nhìn Phong Địch liếc mắt cái, chắp tay : "Tứ ca làm phiền !" Ông để Phong Địch phòng khách chờ trước, bản thân ở lại lát.

      Từ Thuận Hòa thấy nữ nhi còn ở đây, tiện nhiều lời, chỉ viết phương thuốc để Từ Xán Xán sai người sắc .

      Sau khi Từ Xán Xán ra ngoài, ông mới nhìn Phó Dư Sâm: "Hiền tế, mọi việc đều có mức độ..."

      Phó Dư Sâm: "..." Nhạc phụ như vậy, rất dọa người ...

      ỷ vào lông mi mình dài, rũ mắt xuống che khuất sóng mắt lời nào.

      Từ Thuận Hòa nghĩ nghĩ, lại hỏi: "Lúc hồi bẩm thánh thượng, nặng hay là nên ?"

      Phó Dư Sâm lập tức : "Nên nặng!"

      nhìn nhạc phụ: "Thánh thượng và phụ ta muốn nạp thứ phi cho ta."

      Từ Thuận Hòa nháy mắt nhận ra ý đồ của hiền tế, lúc này vui vẻ : "Giao cho ta !" Ông tiện với Vĩnh An Đế, vậy xin Phong Địch ! Phong Địch là đại ca em đồng hao của ông, chuyện này có thể nhờ xin giúp đỡ.

      Từ Thuận Hòa ai cả đường , cũng rất thích vị hiền tế này, lại dặn dò vài câu, thế này mới ra ngoài.

      Chờ trong phòng chỉ còn lại có phu thê hai người, Từ Xán Xán hơi hối hận, mặt dán mặt Phó Dư Sâm: "Đều tại thiếp..."

      Kỳ , bệnh Phó Dư Sâm nặng như vậy, chính là đêm qua chỉ tùy theo tính tình làm càn với Từ Xán Xán, kết quả thân thể có chút khoẻ thôi.

      ghét bỏ Vĩnh An Đế và Định Quốc Công mỗi ngày túng dục ghê tởm biết xấu hổ, bây giờ cũng coi như nối gót theo hai người!

      Phó Dư Sâm tay vuốt mặt Từ Xán Xán, trong lòng bỗng nhiên có chút an ủi —— bọn họ là làm loạn còn ta chỉ vì quá Từ Xán Xán , bởi vậy thoáng phóng túng chút, cao thượng hơn bọn họ!

      Suy nghĩ như vậy, Phó Dư Sâm dễ chịu hơn.

      Hai mắt Từ Xán Xán đẫm lệ mờ mịt nhìn : "Phó Dư Sâm, chúng ta về sau bảy ngày làm lần , cần làm nhiều như vậy !"

      Phó Dư Sâm: "... Chuyện này sau !"

      Đến buổi chiều, Từ Xán Xán tự hầu hạ Phó Dư Sâm uống thuốc, lại nghe Đến giọng Hồ ma ma vội vàng hoang mang rối loạn từ bên ngoài truyền Đến: "Chu Nhan tiểu đại tỷ, chạy nhanh bẩm báo vương phi, thánh thượng dẫn theo Quý phi nương nương Đến rồi!"

      Từ Xán Xán nghe vậy vội buông chén thuốc: "Thiếp gặp Đổng quý phi!"

      Vĩnh An Đế, Hoàng Lang và Định Quốc Công cùng vào phòng ngủ Phó Dư Sâm.

      Ông đánh giá trang trí trong phòng, phát ấm áp tinh xảo thoải mái, quả thực chính là "Ôn nhu hương", trong lòng khỏi thở dài.

      Hoàng Lang đứng bên, Vĩnh An Đế và Định Quốc Công ngồi xuống ghế dài trước giường cẩm, nhìn về phía Phó Dư Sâm thần sắc có bệnh, hai người đều đầy mặt sầu khổ lại nên lời.

      Lúc ông và Phó Vân Chương còn trẻ, trong chính trị là huynh đệ tốt, là bằng hữu khi trêu hoa theo liễu, lại nghĩ rằng lại bị báo ứng lúc về già, ngàn dặm đất đai chỉ còn Phó Dư Sâm cây dòng độc đinh.

      Vĩnh An Đế cảm thấy bản thân và đường đệ Phó Vân Chương có tư cách giảng đạo, im lặng lúc lâu mới : "Ngươi Từ thị như vậy sao?"

      Phó Vân Chương nghe vậy cũng nhìn Phó Dư Sâm, chờ Phó Dư Sâm trả lời vấn đề này.

      Phó Dư Sâm ốm yếu , lại cố gắng dậy : "Con chỉ thích nàng, có nàng con sống nổi!"

      Vĩnh An Đế và Phó Vân Chương nhìn nhau, đều mặt mang vẻ sầu lo—— Gia tộc Phó thị biết tạo nghiệt gì, dòng độc đinh lại là loại tình!

      Phó Dư Sâm bị bệnh, sắc mặt càng trắng bệch, lông mày và lông mi đen, môi đỏ bừng, nhưng ra chính là điểm non nớt mà tuổi thiếu niên như nên có.

      Nhìn bộ dáng Phó Dư Sâm ốm yếu, sau khi thở dài, Vĩnh An Đế khàn giọng : "Vậy cũng phải có tiết chế!"

      Phó Dư Sâm bệnh thành dạng những vẫn còn đúng lý hợp tình : " phải hai người muốn con sớm sinh nhi tử sao!"

      Lại : "Nữ nhân đặt bên người, ai làm Liễu Hạ Huệ được!"

      Vĩnh An Đế và Phó Vân Chương lần này cảm thấy vấn đề lớn hơn, Phó Dư Sâm luôn trầm tĩnh thận trọng lại: phù hợp mười tám tuổi này!

      Bọn họ đều cảm thấy thể cùng Phó Dư Sâm sinh bệnh đến nỗi này mà con lý, dặn dò Phó Dư Sâm vài câu rồi đứng dậy ra ngoài.

      Phó Dư Sâm tại là dòng độc đinh của Phó thị, luôn lấy thân thể mình ra uy hiếp Vĩnh An Đế và Định Quốc Công, mà Vĩnh An Đế và Phó Vân Chương cũng xác thực bó tay, chỉ có thể gửi gắm hy vọng cho Đổng quý phi chuyện với Từ thị.

      Trong phòng khách đông sương nội viện, Đổng quý phi ngồi ngay ngắn tháp cẩm, mắt to xinh đẹp nhìn chằm chằm Từ Xán Xán ngồi ghế bành đông sườn, muốn nhìn chút nữ tử có thể làm cho Thanh thân vương luôn luôn bình tĩnh tự tin mà lại "Miệt mài quá độ" rốt cuộc là thần thánh phương nào.

      Từ Xán Xán dựa theo dự tính trước của mình, Đổng quý phi vừa hỏi nàng, nàng lập tức xấu hổ khóc sướt mướt.

      Đổng quý phi đánh giá nửa ngày, cảm thấy vị Từ vương phi này chỉ là tiểu nha đầu có chút ngây ngô mà thôi, ngoại trừ bộ ngực hơi đầy đặn ít, mông hơi vểnh cao ít, mang theo loại phong tình động lòng người những nơi khác đều có tác dụng.

      Hơn nữa cực kỳ ngốc, thấy mình cũng giải thích, chỉ biết khóc —— như vậy xem ra, hẳn là Thanh thân vương chủ động , nàng như vậy, biết cái gì!

      Nhân tài như vậy trong cung mạnh hơn nhiều so với nàng, chỉ riêng chất nữ Đổng Mẫn Lỵ cùng tộc với mình, so với nàng còn mạnh hơn ít.

      Đổng quý phi nhớ tới lời gia chủ Đổng thị Đổng Tồn Phú dặn dò, bên trong đôi mắt to long lanh chút tính kế.

      Buổi tối trở lại cung, Đổng quý phi hướng Vĩnh An Đế phục mệnh: "Quan gia, thiếp thân hỏi ràng , toàn vì nữ nhân A Sâm quá ít, chờ tương lai có nhiều nữ nhân , giống như mèo tham ăn như vậy nữa !"

      Thân thể Vĩnh An Đế quá kém, hơn nữa ông ra cung chuyến nghi thức hỗ vệ cực kỳ phiền phức, cho nên chỉ ra cung dò xét bệnh của Phó Dư Sâm mà bây giờ ông mệt đến nổi động đậy nổi.

      Ông dựa vào tháp lẳng lặng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Đổng quý phi, lát sau mới : "Ngươi lui ra !" A Sâm ràng rất thích Từ thị mới sinh bệnh , đến nơi Đổng quý phi lại biến thành "Nữ nhân quá ít", chẳng lẽ muốn nạp nhiều người phụ nhân cho A Sâm, ví dụ như đích thứ nữ bà con xa chất nữ Đổng Tồn Phú của nàng, bảo vệ phú quý ngập trời của Đổng thị.

      Nữ nhân này, chỉ lo cho bản thân, hoàn toàn thay ông lo lắng.

      Đến buổi tối, Từ Xán Xán bảo người hầu hạ trong nội viện ra ngoài.

      Chờ toàn bộ nội viện chỉ còn lại nàng và Phó Dư Sâm , Từ Xán Xán giúp Phó Dư Sâm phủ thêm áo choàng chồn bạc, đội mũ trùm, lại giúp Phó Dư Sâm mang khăn quàng cổ tơ đen, bản thân cũng mặc dầy , sau đó hai vợ chồng cùng tản bộ trong hoa viên phía sau.

      Phó Dư Sâm giả bệnh chỉ ngày, nằm giường cả người khó chịu, Từ Xán Xán liền cùng lại.

      Hoa viên tinh xảo vào đông chỉ có chút cây trúc hoang thương khô, càng cần phải vào ban đêm, lại có gì đẹp để nhìn .

      Phó Dư Sâm nắm tay Từ Xán Xán, hai người cứ như vậy chậm rãi bước .

      Gió lạnh mùa đông thổi vào mặt Từ Xán Xán, giống như bị cây dao cắt, nhưng vì nàng cảm thấy có Phó Dư Sâm, cho dù ban đêm như vậy cũng rất tốt đẹp.

      Vòng vo vài vòng trở về, hai người liền buồn ngủ.

      Người Phó Dư Sâm nóng nóng, nằm sát bên cạnh thực thoải mái, Từ Xán Xán cởi tiết khố ở trong chăn, cũng cởi tiết khố của Phó Dư Sâm, sau đó dịch chăn dính sát vào Phó Dư Sâm.

      Phó Dư Sâm tối nay cũng có chút hoạt bát, nằm sát bên người nàng cọ tới cọ lui.

      Từ Xán Xán rất ít thấy ngây thơ như thế, cũng vui mừng, hai người náo loạn nửa ngày.

      Từ Xán Xán thấy trán ra mồ hôi, khỏi mừng rỡ: "Phó Dư Sâm, chàng hạ sốt !"

      Nàng cũng mặc áo khoác, nhảy xuống giường rót chén nước, hầu hạ Phó Dư Sâm uống, sau đó lại chui vào chăn.

      Hai người đêm ngủ đến bình minh.

      Ngày hôm sau, Từ Xán Xán vừa tỉnh dậy, liền vươn tay xoa lên mặt Phó Dư Sâm, phát da lạnh lạnh thế này mới yên lòng.

      Hầu hạ Phó Dư Sâm uống nước xong, nàng cười hì hì hỏi Phó Dư Sâm: "Phó Dư Sâm, tiệc rượu sinh nhật hôm nay của thiếp có hủy bỏ hay ?"

      Mặc dù Phó Dư Sâm cũng vừa tỉnh, nhưng mắt rất tỉnh táo, vừa ngồi dậy vừa : "Đương nhiên cử hành!" Chẳng những hủy bỏ, còn phải ôm bệnh tham gia vởi vẻ mặt đầy xuân sắc, dọa phụ hoàng và phụ thân lần!

      Bởi vì người ra mồ hôi, Phó Dư Sâm muốn tắm rửa ngay.

      lại để cho người khác hầu hạ, Từ Xán Xán có biện pháp, đành phải hầu hạ vào phòng tắm.

      Lúc giúp Phó Dư Sâm cởi quần áo, Từ Xán Xán vừa cởi đai lưng của Phó Dư Sâm, vừa : "Phó Dư Sâm, chàng đừng thú tính quá, bằng hai ta thể ra ngoài!"

      Phó Dư Sâm liếc nàng cái, chuyện, đưa tay nâng mặt Từ Xán Xán, cúi đầu hôn nàng.

      Phó Dư Sâm hôn làm người Từ Xán Xán mềm nhũn, lại buông lỏng ra, ánh mắt long lanh chưa thỏa mãn nhìn Phó Dư Sâm.

      Mắt phượng Phó Dư Sâm híp lại: " tại, nàng và ta ai là người thú tính quá độ?"

      Từ Xán Xán: "..."

      Hôm nay, phủ Thanh thân vương khách quý chật.

      Thanh thân vương Phó Dư Sâm vì cho Từ vương phi mặt mũi, ôm bệnh ở trước điện chiêu đãi khách.

      đại sảnh nội viện hiên ngang tráng lệ, Từ vương phi ngồi ngay ngắn tháp cẩm hoa mỹ, khuôn mặt xinh đẹp cười hạnh phúc, nhận nhóm nữ khách nhà quyền quý ở Biện Kinh quỳ lạy chúc phúc.

      Đổng ma ma và Chu Nhan đứng hai bên Từ Xán Xán, giúp nàng xác nhận khách nhân, miễn cho nàng phạm sai lầm; Chu Nhan đứng sau bình phong, chuyên chuẩn bị vật thưởng người; các nha hoàn Hôi Tuệ, Phấn Y, Hạt Y, Hồng Phất phụ trách phần việc của người qua lại, an bài mọi việc thoả đáng.

      Ba vị phu nhân Diên Ân Hầu, phu nhân Thừa Ân Bá và phu nhân Mật Dương Hầu đứng ngoài phòng khách nghênh đón khách nhân, Hồ ma ma, Lý ma ma, Trần ma ma và Doãn ma ma lại đứng bên, chuyên phụ trách tiếp dẫn khách nhân đến phòng ở chỉ định.

      Dưới dẫn dắt của Doãn ma ma, năm nương đích nữ Lễ bộ thượng thư Mã Minh Quang Mã Tuệ Dĩnh, chất nữ Ngự sử Cận Vĩ Hoán Cận Mỹ Vận, đích thứ nữ Công bộ thượng thư Đổng Tồn Phú Đổng Mẫn Lỵ, tiểu nữ tắc sơn tướng quân Tống Thế Phi Tống Hồng Vân và cháu ruột Nghĩa Đình Hầu Chu Tố Thọ Chu Chính Khiết dắt tay nhau bước vào, nhàng quỳ đệm thêu nha hoàn chuẩn bị sẵn, : "Cung chúc vương phi xuân xanh vĩnh kế!"

      Từ Xán Xán nhìn nhóm khuê tú xinh đẹp long lanh quỳ dưới tháp, trong lòng đắc ý Phó Dư Sâm chỉ mình nàng, khỏi khẽ cười : "Hãy bình thân!"

      Trong năm người này, nàng gặp Mã Tuệ Dĩnh, Tống Hồng Vân và Đổng Mẫn Lỵ, chính là ở Kim Minh Trì tuyển thê cho Phó Dư Sâm, nghĩ tới thời gian thấm thoát, bây giờ lại gặp mặt.

      So với lần trước gặp mặt, Mã Tuệ Dĩnh, Tống Hồng Vân và Đổng Mẫn Lỵ tựa hồ thành thục hơn rất nhiều, tình cảm hề lộ ra ngoài, kính cẩn nhìn nàng, nụ cười mặt thỏa đáng.

      Từ Xán Xán thân ở trong sắc màu rực rỡ, bên tai tất cả đều là nịnh bợ xu nịnh, trước mắt tất cả đều là y hương tấn ảnh —— tất cả mọi người ngầm hiểu lòng để nhóm khuê tú chưa xuất giá vây quanh nàng.

      Nàng thản nhiên cười, làm mỹ nhân hiền lành, cùng đợi thời khắc thương lượng với Phó Dư Sâm đến.

      Đổng ma ma nhìn Tây Dương kim đồng hồ báo giờ, quỳ gối làm lễ, mở miệng hỏi : "Vương phi, vương gia phải đến mừng thọ ngài sao? Sao còn chưa đến?"

      Trong đại sảnh nhất thời yên tĩnh, nhóm khuê tú đều muốn nhìn chút Thân vương Phó Dư Sâm nổi tiếng mỹ mạo rốt cuộc bề ngoài như thế nào.

      Trong mắt Từ Xán Xán mỉm cười quét vòng, : "Ma ma dẫn người tiền viện nhìn xem!"

      bao lâu, Đổng ma ma trở lại: "Bẩm vương phi, quý nhân trong cung đến, tuyên vương gia tiến cung rồi!"

      Từ Xán Xán "Nha" tiếng, vẻ mặt thèm để ý, trong lòng lại suy nghĩ: sao lại hợp với kịch bản Phó Dư Sâm định ra?


    3. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 152:

      Phó Dư Sâm ngồi trong đại kiệu tiến vào cửa Tuyên Đức.

      đến bên trái, ý bảo Thính Vũ kéo màn lên.

      Đúng vào lúc giữa trưa, vạn dặm bầu trời xanh trong vắt như tẩy, mặt trời vào đông chiếu lên ngói xanh tường hồng san sát nhau tầng vầng sáng màu trắng.

      Phó Dư Sâm nhìn cung điện Cửu Trọng hùng vĩ tráng lệ kia, trong lòng kích động: sớm muộn gì cũng có ngày, ta muốn mở ra thời đại thuộc về riêng Phó Dư Sâm ta!

      Bởi vì Phó Dư Sâm luôn luôn thích sạch tới, cho nên Vĩnh An đế mệnh Chưởng nữ quan Tiền Lục Nhi dẫn người quét dọn Sùng Chính Điện lần, tầng tầng màn che dùng móc treo lên, mùi thuốc trong điện được mùi thơm của hoa và khí mới mẻ hòa tan, đệm gối trong điện được đổi mới toàn bộ, ngay cả bình hoa giá gỗ hoàng kim cũng được cắm những bông hoa mai mới chớm nở.

      Bản thân Vĩnh An đế vừa mới tắm rửa xong, quanh thân sạch ngồi tháp, trong lòng yên lặng suy nghĩ: ta đây phải chờ nhi tử mà đợi tổ tông!

      Hoàng Lang dẫn Phó Dư Sâm vào tẩm điện Sùng Chính Điện.

      đánh giá bốn phía, cảm thấy dáng vẻ già nua nặng nề, mùi thuốc tràn ngập Sùng Chính Điện rốt cục có thay đổi tốt hơn, trong lòng coi như vừa lòng.

      Vĩnh An đế cẩn thận nhìn Phó Dư Sâm ngồi trước tháp, mở miệng : "A Sâm, Từ thị thích cái gì?" Ông quyết định giơ cờ đầu hàng.

      Phó Dư Sâm nhận cành ô liu Vĩnh An đế đưa qua, rũ mắt xuống, : "Nàng thích châu báu."

      cành ô liu: tượng trưng cho hòa bình, ý Vĩnh An Đế nhận thua, chiều theo ý Phó Dư Sâm

      Vĩnh An đế gật đầu, lệnh Hoàng Lang đứng bên cạnh: "Đến tư khố của trẫm chọn ra mười rương hồng nước sơn mạ vàng!" Nếu Từ thị thích châu báu, vậy dễ làm hơn nhiều, thưởng nàng nhiều châu báu, để nàng sống tốt với A Sâm.

      Ông nhìn Phó Dư Sâm: "Đây là các đời hoàng hậu Phó thị tích lại , trẫm vẫn đặt trong tư khố nhúc nhích!" Ông vốn dĩ muốn ban cho thái tử phi của cố thái tử Phó Dư Giác, nghĩ tới a Giác sớm như vậy.

      Nhìn sắc mặt trắng bạch của Phó Dư Sâm, Vĩnh An đế thu hồi nội tâm sầu não —— mất cũng mất rồi, cần nắm bắt tốt người trước mắt .

      Sau khi cho Phó Dư Sâm cây cà rốt, Vĩnh An đế lại phất lên đại bổng.

      lạnh lùng nhìn Phó Dư Sâm, thanh trầm thấp: "Ngươi có thể sủng Từ thị, nhưng nếu quá độ, vậy phải nàng, mà là hại nàng !"

      Phó Dư Sâm kính cẩn đáp "Vâng" . Mặc dù Vĩnh An đế phải đệ nhất kiêu hùng (người trí dũng kiệt xuất) , nhưng Đại Lương ở tay ông, các chư hầu từ chia cắt đến thống nhất, nếu ông ta nổi giận lôi đình, sợ là có kết cục tốt đẹp, cho nên Phó Dư Sâm luôn luôn dò xét điểm mấu chốt của ông ta, để tránh giẫm lên giới hạn.

      Vĩnh An đế lại : " Mặc dù con nối dòng quan trọng, nhưng thân thể quan trọng hơn, phải biết tiết chế!"

      Phó Dư Sâm thụ giáo đáp "Vâng" .

      Bởi vì đạt được mục đích, tâm tình rất tốt, nhìn Vĩnh An đế cười : " Tuy rằng thân thể con tốt, nhưng Từ thị cũng sai, phụ hoàng tương lai nhất định phải sống lâu, xem Từ thị sinh đống con cho con!"

      Phó Dư Sâm cười rộ lên khóe miệng có hai xoáy nho lúc lúc , nhìn cực kỳ thiên chân khả ái. Thấy dạng này của , tâm tình Vĩnh An đế cũng tốt lên, : "Được, trẫm chờ ngậm kẹo đùa cháu!"

      Ở trong lòng Vĩnh An đế cũng thở dài hơi: A Sâm vẫn quá bảo vệ Từ thị , cái gì "Từ thị sinh đống con cho con", tới lui còn phải con chỉ có thể do Từ thị sinh? Khi nào Phó thị lại có loại si tình này!

      Nghĩ lui nghĩ tới, Vĩnh An đế lại đoán: có phải Từ thị rất đặc biệt hay ?

      Ông quyết định chờ Phó Dư Sâm trước phê duyệt tấu chương, rồi sai người tuyên Từ Đình Hòa tiến vào, cùng Từ Đình Hòa chuyện cho ra lẽ.

      Phó Dư Sâm hầu hạ Vĩnh An đế uống thuốc xong, muốn cáo từ, Vĩnh An đế mở miệng : "A Sâm, hôm qua ngươi chưa đến, tấu chương trong ngự thư phòng xếp thành núi rồi."

      Phó Dư Sâm ngay: "Con ngay bây giờ!"

      Khuôn mặt khô gầy tái nhợt của Vĩnh An đế nở nụ cười hòa ái: " thôi thôi!" Những khuê nữ nhà quyền quý ở tiệc sinh nhật Từ thị ra sức biểu diễn, nên để A Sâm , cho khỏi bị hoa mắt.

      Nhớ tới lời Phong Địch "Hảo nữ phí hán", Vĩnh An đế còn có chút đau, chỉ có thể giữ A Sâm ở lại trong cung!

      Tuy rằng Thanh thân vương vừa thâm cung chưa trở lại, nhưng yến hội sinh nhật của Từ vương phi thể bởi vậy mà ngừng, cho nên đến thời gian, Từ Xán Xán liền tuyên bố bắt đầu yến hội.

      Nam khách tiền viện được Phó Dương dàn xếp, nữ khách nội viện cũng bắt đầu tiệc rượu.

      Ba vị kính rượu, Từ Xán Xán ai đến cũng cự tuyệt, uống vài chén rượu, vừa ngồi xuống, nàng cảm giác say dâng lên, đứng dậy : "Các tiếp đãi, con cảm thấy hơi say , trước vào trong..." Nàng lý do say rượu, cũng tiện nghi.

      Diên Ân Hầu phu nhân nhìn mặt trắng noãn của nàng ra chút màu đỏ, hai mắt ngập nước tràn đầy ý xuân, liền biết nàng say , tự mình đưa nàng trở về, sau đó cười tự mình cầm ấm kim châm chén rượu: "Mời, hôm nay chúng ta say về!"

      Tuy chúng phu nhân có chút thất vọng, lại cũng thể làm mất mặt mũi Diên Ân Hầu phu nhân, lập tức nịnh nọt cùng nhau đứng lên.

      Để Bích Vân và Đổng ma ma ở lại giữ thể diện, Từ Xán Xán làm ra bộ dáng sau rượu, để nhóm đưa nàng về, để Chu Nhan và Phấn Y và các nha hoàn vây quanh đến nội đường, xuyên qua nội đường vào chính thất ở phía sau—— Từ Vương thị, Từ Hàn thị và Thôi thị chờ nàng!

      Từ Vương thị biết hôm nay trường hợp như vậy, nữ nhi nhất định phải uống vài chén rượu, cho nên chuẩn bị nước mật ong trước, lại cắt khay quả lên, lột chút cam, chuẩn bị xong đồ giải rượu này, lại ngồi chờ Từ Xán Xán đến .

      Từ Xán Xán được Chu Nhan và Phấn Y nâng vào nhà giữa, thấy mẫu thân ngồi tháp cẩm, lập tức muốn quỳ gối hành lễ.

      Từ vương thị vội đỡ Từ Xán Xán đứng lên: " say đến nỗi này, còn làm lễ gì chứ!"

      Bà sai Chu Nhan và Phấn Y đỡ Từ Xán Xán ngồi tháp cẩm, đặt cái đệm gấm vóc hoa hồng ở phía sau Từ Xán Xán, lại đắp chăn lên cho nàng, thế này mới hỏi: "Có muốn lấy mũ hoa đầu xuống hay ?"

      Từ Xán Xán kỳ đầu chỉ choáng váng mặt nóng, cũng có gì khoẻ, nàng cười khanh khách nhìn mẫu thân: " cần, vạn nhất lát nữa phải gặp người làm sao bây giờ!"

      Từ Hàn thị và Thôi thị cũng giúp Từ vương thị, thấy thế liền cười : "Vương phi say thành dạng này, còn muốn gặp người nào chứ!"

      Từ Xán Xán nghĩ lại, cảm thấy Định Quốc Công đến đây, trong phủ giống như có trưởng bối cần nàng dập đầu hành lễ, biết nghe lời để mẫu thân giúp mình tháo mũ hồng bảo thạch nạm vàng ròng xuống.

      Thôi thị thấy tán hoa tinh xảo hoa lệ này, liền cười : " vật tốt, vương phi lấy ở đâu vậy?"

      Từ Xán Xán uống mật ong giải rượu mẫu thân chuẩn bị, nghe vậy nhân tiện : "Là Phó Dư —— Thanh thân vương cho ta !"

      Thôi thị quan sát trong chốc lát, cảm thấy kỹ thuật làm tán hoa này vô cùng khéo léo, hồng bảo thạch óng ánh, khỏi nở nụ cười: "Vương gia đối xử với ngài tốt!"

      Từ Xán Xán uống nước mật ong rồi lại ăn lê, phát chút cũng ngọt, liền cầm lát cam ăn, sau đó mới : "Ta đối với cũng tốt lắm!"

      Thôi thị ngồi với Từ Hàn thị và Từ vương thị khỏi đều nở nụ cười: "Ngài đối vương gia tốt là chuyện đương nhiên , vương gia đối ngài tốt là chuyện khó có được !"

      Chu Nhan tiếp nhận mũ hoa hồng để vào trong hộp gỗ riêng để mũ hoa, phòng ngủ cất.

      Bên ngoài yến hội vẫn tiến hành .

      Sau hồi ăn uống linh đình, đại đa số người đều cảm giác hơi say, lập tức gan lớn mở miệng cầu hoa viên thưởng thức —— vẫn thấy Thanh thân vương, như vậy cũng có thể ngẫu nhiên gặp ở trong hoa viên ?!

      Diên Ân Hầu phu nhân thay mặt Thanh thân vương phi chủ trì yến hội lúc này đáp ứng, trong lòng lại suy nghĩ: mùa đông trời giá rét đông lạnh, hoa viên có thể có cái gì đẹp mắt mà nhìn ?

      Vì muốn vương gia khi gặp có thể nhìn thấy mặt, nhóm phu nhân dẫn nữ nhi mang mũ trùm dạo qua vòng lại vòng ở hoa viên, trừ bỏ thưởng chút cành lá khô héo úa và hoa mai thưa thớt, người nam nhân cũng đụng tới, khỏi đều cảm thấy có chút quái dị.

      Công bộ thượng thư Đổng Tồn Phú phu nhân cười hỏi Hồ ma ma bên chỉ dẫn: "Ma ma, như thế nào hoa viên Vương phủ to như thế này, ngay cả người hầu hạ cũng có?" Sao nam nhân cũng có?

      Hồ ma ma quỳ gối làm lễ, lại cười : " Vương gia chúng ta trị gia giống người thường, sau hoa viên ngay cả người trồng hoa cũng là nữ !" Lời ngầm là: vương gia dấm chua quá lớn, chỉ cần là nam nhân , đừng nghĩ đến chuyện vào hoa viên sau Vương phủ!

      Đổng Phu Nhân nghe vậy cảm thấy có chút hoảng, lén lút chà xát hai tay giấu trong ống tay áo, : "Bên kia hoa mai nở, chúng ta qua xem !"

      Hồ ma ma cười tủm tỉm dẫn mọi người cùng nhau về phía trước.

      Từ Xán Xán ngồi tháp, cảm giác say rút , còn đặc biệt sai Chu Nhan lấy rượu nho Ngọc Minh mang về từ Tây Vực đến, thỏa mãn ẩm ly.

      Từ Hàn thị và Từ Vương thị cũng theo nàng uống ly.

      Từ Xán Xán thấy Thôi thị bưng ly rượu dám uống, liền cười : "Đại tẩu có thai, nên uống, miễn cho thai nhi trong bụng cũng bắt chước uống rượu!"

      Thôi thị vội mỉm cười trả ly rượu lại cho Hôi Tuệ châm rượu cho nàng, lấy hộp vuông trong túi áo ra, có chút khó khăn làm lễ với Từ Xán Xán, cười : "Vương phi, đây là quà sinh nhật thiếp thân cho ngài!" Dựa theo quy củ bình thường, lễ đại thọ phải đưa tới từ hôm qua, cho nên cái hộp này nàng mang bên người .

      Từ Xán Xán nhận hộp vuông Chu Nhan đưa, mở ra vừa thấy, phát bên trong viết phương thuốc, khỏi nhìn về phía Thôi thị.

      Thôi thị vội giải thích : "Đây là phương thuốc sinh con nhà mẹ đẻ ta nhiều thế hệ truyền lại, sắc theo phương thuốc, uống mấy tháng có thể hiệu nghiệm."

      Thấy mặt Từ Xán Xán do dự, vội bổ sung : " Nhân số Thôi thị ở Biện Kinh thịnh vượng, quan hệ lớn đến phương thuốc này. Vẫn do gia chủ Thôi thị bảo quản, truyền cho người ngoài, người bình thường cũng biết ."

      Từ Xán Xán nghe hiểu, đây là đầu danh trạng của gia tộc Thôi thị.

      Nàng dám làm chủ cho Phó Dư Sâm, liền cười : " cảm ơn đại tẩu !"

      Lại : "Chờ vương gia trở về, ta cho nhìn thử xem!"

      Đúng lúc này, Hạt Y canh giữ ở cuối hành lang nhà giữa vào bẩm báo, Diên Ân Hầu phu nhân, Thừa Ân Bá phu nhân và Mật Dương Hầu phu nhân đến .

      Từ Xán Xán nghe vậy, lập tức nằm trở lại, sờ sờ mặt, xác định nong nóng, liền nheo mắt lại làm bộ dáng giống như mờ mịt say rượu.

      Thấy Từ Xán Xán say , tỷ muội Diên Ân Hầu phu nhân cũng thể gì hơn, an ủi lúc lâu.

      Diên Ân Hầu phu nhân nhớ tới Phó Dư Sâm nhờ vả, lại cười : "Nếu hôm nay Vương phi say vậy ở trong này nghỉ ngơi , cần trở về Quốc Công phủ !"

      Từ Xán Xán bộ dáng gắng gượng ngủ, khàn giọng : "Cảm ơn thương cảm, khách nhân phía trước còn phải làm phiền ..."

      Diên Ân Hầu phu nhân cười hòa ái dễ gần: "Người trong nhà cần phải khách khí, vương phi an tâm nghỉ ngơi, bác giúp con tiễn khách!"

      Từ Xán Xán mảnh mai đưa tay cầm tay Diên Ân Hầu phu nhân: "Đa tạ ..."

      Tỷ muội ba người ra khỏi nhà giữa, Mật Dương Hầu phu nhân nhíu mi : "A Sâm vẫn trở lại, đại ca dặn chúng ta có cách nào khác hoàn thành!"

      Diên Ân hầu phu nhân cười : "Là quan gia tuyên tiến cung A Sâm, tỷ muội chúng ta cũng có biện pháp, chờ lát nữa Quốc Công phủ gặp đại ca, giải thích chuyện này ràng!"

      Định Quốc Công gặp ba vị muội muội ở trong thư phòng.

      Khi ông nghe con dâu vì say rượu mà có trở về Quốc Công phủ, Diên Ân Hầu phu nhân khuyên bảo ở tại Thân vương phủ, lúc này liền thay đổi sắc mặt —— nguy rồi, sợ là kế của A Sâm !

      A Sâm luôn luôn dính Từ thị, khi Từ thị ở lại Vương phủ, vậy A Sâm nhất định theo , nhất định bắt lấy cơ hội này, thừa cơ trở về Quốc Công phủ !

      Nghĩ đến con xưa nay làm việc thích nhất ũi tên trúng nhiều con chim, Phó Vân Chương hiểu Vĩnh An đế thỏa thuận với Phó Dư Sâm , lập tức nỗi lòng phức tạp, có mừng lại có bi.

      Diên Ân Hầu phu nhân luôn luôn thông tuệ, nhìn biểu tình đại ca cứng ngắc, lập tức đoán được tám chín phần mười.

      Bà cười cười, : "Đại ca, có phải ca lo lắng A Sâm nhân cơ hội chuyển đến Vương phủ, trở về Quốc Công phủ hay ?"

      Phó Vân Chương bị muội muội trúng tâm tư, khỏi im lặng.

      Thấy đại ca cam chịu, Diên Ân Hầu phu nhân liền cười : "Muội muội ta có chủ ý, nhưng mà đại ca phải đáp ứng muội muội chuyện!"

      Phó Vân Chương trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ tường, nóng vội, thuận miệng : " !"

      Diên Ân Hầu phu nhân cười : "Đại ca triệu hồi A của muội về Biện Kinh !"

      Phó Vân Chương nhìn bà ta cái: "Chu là A Sâm an bài đến Liêu Nam , ta thể can thiệp!"

      Diên Ân Hầu phu nhân lập tức lại : "Vậy phong hầu tước cho A !" Đại Lương tước vị là đời đời xuống dần, chờ đến lúc Chu nhận tước, thành Diên Ân Bá !

      Như thế Phó Vân Chương có thể làm được, ông lập tức đồng ý.

      Diên Ân Hầu phu nhân đắc ý nở nụ cười: "Đại ca, A Sâm trở về Quốc Công phủ, chẳng lẽ ca thể Quốc Công phủ xem con?" Cho dù là Vĩnh An đế, cũng chưa muốn chặt đứt đại nghĩa phụ tử giữa Định Quốc Công với Thanh thân vương!

      Định Quốc Công bừng tỉnh đại ngộ, quả thực là xua tan mây đen thấy trời xanh.

      Thừa Ân Bá phu nhân và Mật Dương Hầu phu nhân đứng xem thấy tình trạng vậy, khỏi hối hận, quấn quít lấy Định Quốc Công, xin ông ta cũng đồng ý hạ chức tước con nhà mình.

      Phó Vân Chương gặp bọn muội muội lên mặt, liền nuông chiều, đuổi tất cả ra ngoài.

      Buổi tối Phó Dư Sâm trở lại Thanh thân vương phủ, vào nội viện nhà giữa, nhìn Từ Xán Xán vẻ mặt xinh nhàng khoan khoái nghênh đón , liền khẽ cười.

      Từ Xán Xán lại cười : "Lần này chúng ta được an nhàn mấy ngày !"

      Từ Xán Xán đón vào, lại lấy phương thuốc của Thôi thị cho Phó Dư Sâm xem.

      Phó Dư Sâm nhìn ra nguyên cớ, nhân tiện : "Chờ ngày mai cho phụ thân nhìn xem!"

      Từ Xán Xán muốn an nhàn cũng có.

      Ngày hôm sau trong triều xảy ra đại .


    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      update mục lục và sửa pic bị lỗi nha mấy bạn :dai ca::dai ca:
      LyLy Mai thích bài này.

    5. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 153:

      Vì Phó Dư Sâm sớm "Mang bệnh" vào triều, Từ Xán Xán có cảm giác cái lười.

      Chờ nàng tỉnh lại, là giờ tỵ canh ba .

      Từ Xán Xán mở to mắt, nghĩ đến trong vương phủ to như vậy mà chủ nhân chỉ có Phó Dư Sâm và mình, nghĩ đến những ngày lành về sau có trưởng bối quản thúc, thân thích quấy rầy, nàng vui mừng muốn thét to.

      Sau khi ở giường mềm mại rộng rãi quay cuồng hồi, Từ Xán Xán mới kéo chuông, gọi người vào hầu hạ.

      Rất nhanh nàng nghe được tiếng bước chân nhàng, tiếp theo là giọng của Chu Nhan: "Vương phi, ngài tại dậy sao?"

      Nàng vừa đáp, màn vải xanh bảo thạch được nhàng vén lên , Chu Nhan và Bích Vân đứng ở bên ngoài mỉm cười thỉnh an nàng.

      Chu Nhan trước hầu hạ Từ Xán Xán rửa mặt chải đầu.

      Nàng xoa tinh dầu hoa hồng lên tóc dài Từ Xán Xán, Từ Xán Xán bỗng nhiên bảo Bích Vân: "Kéo màn che ở trước cửa sổ trong phòng ngủ lên, cũng mở cửa sổ ra !" Trong phòng long cháy quá nóng, Từ Xán Xán cảm thấy có chút khó chịu; hơn nữa, cho dù mở cửa ra sổ, trong phòng ngủ cũng lạnh.

      Bích Vân vừa mở cửa sổ ra, ánh nắng mặt trời ấm áp chen chúc nhau chiếu vào.

      Từ Xán Xán thưởng thức vòng tai trân châu hôm nay đeo, thấy thế nhân tiện : "Hôm nay thời tiết tốt, dùng điểm tâm xong dạo trong viện!" Vương phủ còn có ít sân và cảnh trí viết tấm biển, Từ Xán Xán muốn thử lần.

      Chu Nhan cẩn thận đeo bông tai, lại quan sát phen, thế này mới : "Vương phi ngài ra ngoài dạo cũng tốt, luôn ở trong phòng cũng dễ dàng sinh bệnh!"

      Từ Xán Xán gật gật đầu, phân phó Doãn ma ma đứng cửa ở phòng ngủ: "Ma ma tiếng với Phó Dương, sau khi ta dùng điểm tâm muốn dạo chơi công viên!"

      Doãn ma ma đáp "Vâng", quỳ gối làm lễ rồi lui xuống. Khi Phó Dư Sâm đưa bốn vị ma ma cho Từ Xán Xán, nàng có vẻ trầm mặc ít lời, nhưng làm việc lại hết sức thoả đáng, Từ Xán Xán thực tín nhiệm bà.

      Bích Vân tới cẩn thận đánh giá trang dung hôm nay của Từ Xán Xán, rồi chọn y phục cho phù hợp.

      Thấy hôm nay Từ Xán Xán mang bộ trang sức trân châu, nàng chọn áo vạt tím vải bồi đế giầy, áo bó sát bạch trù cổ chéo và váy dài màu hồng thêu hoa ngọc lan.

      Mặc vào xong, Từ Xán Xán đứng trước gương soi lại, Chu Nhan lại cầm viên trân châu và phỉ thúy dùng sợi tơ vàng quấn thành cỏ bốn lá dán lên áo cho nàng, thế này mới cười : "Vương phi, hôm nay ngài ăn diện rất xinh đẹp!"

      Từ Xán Xán cũng cảm thấy rất hài lòng.

      Hôm qua, nàng mới qua sinh nhật mười sáu tuổi, đúng là tuổi hoa tươi, lúc này mặc màu hồng, tương lai mặc vào cũng bị người cười già mà biết điều !

      Bích Vân cũng cười : "Tất cả là nhờ ánh mắt nô tỳ tốt, chọn y phục làm nổi bật!"

      Từ Xán Xán cũng cười: "Tốt, thưởng các ngươi trượng hồng!" Dứt lời nghĩ đến kiếp trước 《 chân huyên truyền 》, khỏi hé miệng mà cười.

      Bích Vân và Chu Nhan nghe hiểu, vội truy vấn: "Vương phi, trượng hồng là gì?"

      Từ Xán Xán cười đến thần bí: "Là loại ban thưởng rất tốt!"

      Dứt lời, nội tâm nàng có chút buồn bã: giống như lâu nghĩ đến kiếp trước, những chuyện cũ sớm như mây bay dần dần tiêu tán, chuyện có thể nhớ ràng còn nhiều —— đại khái, đây là người ta "Bừng tỉnh cách thế hệ" !

      Từ Vương thị sớm chờ ở bên ngoài nhà chính .

      Vì phòng ngủ là chỗ riêng tư của nữ nhi hiền tế, cho nên bà ở chờ ở bên ngoài nhà chính, cũng vào, nhân tiện dặn dò phòng bếp chuẩn bị mấy món điểm tâm Từ Xán Xán thích ăn.

      Thấy nha hoàn vây quanh nữ nhi ra, xinh đẹp kiều diễm như đóa hoa đào nở rộ trong gió xuân, trong lòng bà vừa đắc ý vừa mất mát, ánh mắt hơi ươn ướt, vội cúi đầu nhịn chua xót xuống, mở miệng : "Xán Xán, tại bưng điểm tâm lên chưa?"

      Từ Xán Xán thấy mẫu thân bày ra địa vị quản gia, khỏi khẽ cười, lên ôm lấy cánh tay mẫu thân lắc tới lắc lui, làm nũng : "Nương đút con ăn cơm!"

      Từ vương thị vốn dĩ luôn nuông chiều nữ nhi, bởi vậy giống như bình thường ngừng đáp ứng: "Được! Được! Nương đút con!"

      Từ Xán Xán đắc ý dào dạt dựa gối ngồi xuống tháp cẩm, Từ vương thị đút nàng ăn cơm.

      Chu Nhan và Bích Vân biết tính tình Từ Xán Xán, bởi vậy còn bình tĩnh; chỉ có Đổng ma ma, Lý ma ma chưa thấy qua vương phi vô lại như thế, mười sáu tuổi còn để mẫu thân đút, khỏi có chút kinh ngạc.

      Trần ma ma cười hì hì nhìn, cảm thấy thực bình thường —— tuy rằng thân phận vương phi cao quý, nhưng dù sao cũng là tiểu nương mười sáu tuổi, làm nũng với mẫu thân cũng có gì to tát?

      Từ Xán Xán ăn mấy muỗng tào phớ ngọt, lại la hét muốn ăn tào phớ mặn.

      Tính cách Từ Vương thị vốn dĩ rất hiền lành, thấy nàng bại hoại như thế, cũng tức giận, mặc kệ mặn ngọt đều đút nàng ăn.

      Thừa dịp lúc ăn cơm, Từ Xán Xán hỏi Từ Vương thị: "Nương, Nghi Xuân đến trường rồi sao?"

      Từ Vương thị lại đút nàng ăn chén chè đậu đỏ, thế này mới : "Hôm nay Quốc Tử Giám nghỉ, nó đọc sách với Lan tiên sinh ở thư phòng bên ngoài viện!" Từ lúc đón ba người Từ gia đến đây, Phó Dư Sâm mời vi sư Lan Thanh Vân cho Từ Nghi Xuân, chuyên dạy bài tập ở trong vương phủ.

      Từ Xán Xán thế này mới gật đầu.

      Phó Dương an bài công việc dạo chơi công viên, rồi đứng ở ngoài nhà chính, biết vương phi dùng xong điểm tâm rồi, thế này mới vào bẩm báo mọi việc làm hoàn tất.

      Từ Xán Xán súc miệng, nhìn mẫu thân: "Nương, người cùng con nhé!"

      Từ Vương thị cầm châm tuyến làm, nghe vậy liên tục xua tay: " Vương phủ các con quá lớn, ta cũng dám , ta nên ở lại làm cho con hai đôi tất !"

      Đến cửa chính viện, Từ Xán Xán mới phát tình thoát khỏi tưởng tượng của nàng—— gã sai vặt nâng kiệu đứng ở ngoài cửa, Hàn Thủy mặc đỏ thẫm thêu, đao buộc ở thắt lưng, dẫn theo tám vị thị vệ mặc trang phục giống đứng ở bên ngoài.

      Nhìn thấy Từ Xán Xán mặc áo cáo trắng mang mũ trùm ra, mọi người đồng thời hành lễ với Từ Xán Xán.

      Từ Xán Xán thực có chút khâm phục, bởi vậy thấy chín vị mỹ nam mặc trang phục giống nhau, tuy rằng biết Phó Dư Sâm dấm chua cực đại, lại vẫn tự chủ được liếc mắt cái, nhìn lượt các mỹ nam đồng phục.

      Vẻ mặt nàng đứng đắn lên kiệu, nghĩ rằng: trong chín vị này, Hàn Thủy tính đẹp nhất, thị vệ mặt tròn đứng phía sau tựa hồ càng đẹp mắt... Nhưng, bọn họ đều kém xa Phó Dư Sâm của ta!

      Nghĩ đến khuôn mặt tuyệt thế của Phó Dư Sâm, Từ Xán Xán khỏi tâm thần nhộn nhạo, cho dù trời vào đông, cũng ngăn được đường làm quan rộng mở.

      Từ Xán Xán cưỡi ngựa xem hoa quanh Thanh thân vương phủ nửa ngày, mỗi khi qua chỗ chưa có biển tên, đều nghĩ ra cái tên để gã sai vặt Hoa theo của nàng lấy giấy bút ghi lại, định nghĩ để họ ghi lại toàn bộ.

      qua sân có đủ loại lê, Từ Xán Xán ngồi ở kiệu cũng xuống dưới, nghĩ nghĩ, : "... Đến mùa xuân nhất định là sân đầy hoa Lê... Vậy gọi viện Tố Lê !"

      Hoa là đệ đệ của Thính Vũ, hôm nay mới mười tuổi, rất chăm chỉ, mỗi lần vương phi cái tên, còn cẩn thận nghiêm túc ghi lại.

      Phó Dương và Hàn Thủy: "..." Xem ra, vương phi đề tên vẫn tương đối đáng tin .

      dạo tới gần cái hồ lớn ở cửa đông Vương phủ, Từ Xán Xán nhân tiện : " Hồ lớn, vậy gọi Đại Hồ !"

      Phó Dương, Hàn Thủy: "..." Tên này đúng là ngắn gọn.

      Dạo quanh viện thư phòng của Phó Dư Sâm, Từ Xán Xán cảm thấy rất khó đề tên, cuối cùng nhìn thấy vườn hoa ngoài hành lang có ít hoa hồng, suy nghĩ chút nhân tiện : " vậy gọi Mân Côi Viên "

      Phó Dương và Hàn Thủy: "..." Vương phi à, đây là thư phòng hằng ngày vương gia làm việc gặp khách đó!

      Thấy ánh mắt Hàn Thủy chăm chú nhìn mình, Phó Dương đành phải bước lên từng bước, : "Vương phi, tên này ——"

      "Rất đẹp đúng hay ?" Từ Xán Xán cười đắc ý.

      Phó Dương: "... Ách, Vâng."

      Từ Xán Xán thấy bọn họ người người ủ rũ, khỏi thầm cười trộm.

      Kiệu ngừng lại ở trước cửa chính viện, đám người Phó Dương hành lễ cung tiễn Từ Xán Xán.

      Từ Xán Xán tới bậc thang, thế này mới quay đầu lại : "Phó Dương, ta nghĩ những tên này bỏ hết , vẫn nên giao cho Lương tiên sinh, để ông ta nghĩ !"

      Phó Dương lúc này vừa mừng vừa sợ, lập tức khom người : "Vâng!"

      Từ Xán Xán xoay người vào đại môn, ánh mắt cười cong lên ——lần này nàng thành công trêu cợt ít người đó!

      Lúc Từ Xán Xán dạo quanh phủ, Phó Dư Sâm ở ngự thư phòng xử lý đại —— Tướng quân Ngô Quý Dương trấn giữ ở vùng biên giới phía tây Đại Lương liên tiếp phát ba mật tín khẩn cấp ba ngàn dặm đến Kinh Thành: đại quân Tháp Khắc Khắc xâm lấn đồng minh Tích Lâm của Đại Lương!

      Vì quân Ngô Quý Dương lệ thuộc vào quân,Phó gia cho nên Phó Dư Sâm tự mình hỏi việc này, cùng Binh bộ thượng thư Sướng Tử Kỳ cùng nhau tiếp kiến tín sứ của Ngô Quý Dương, biết chân tướng tình.

      Sau khi Tích lâm kết minh với Đại Lương, lại phái Tây Mẫn công chúa dẫn đầu sứ đoàn đến Đại Lương triều kiến, cũng trải qua lúc bị quân Tháp Khắc Khắc rình giết, mà quân đội Tháp Khắc Khắc nhân cơ hội xâm lấn Tích Lâm.

      Lúc này, Phó Dư Sâm lập tức vào cung gặp Vĩnh An đế.

      Kết quả hai người thương lượng đó là xuất binh đến Tích Lâm, chi viện cho Tích Lâm chống lại bộ tộc Tháp Khắc Khắc.

      Phó Dư Sâm nhường ai chủ động xin giết giặc, cầu nắm giữ ấn soái chinh phạt.

      Vĩnh An đế lo lắng mãi, vẫn bị Phó Dư Sâm thuyết phục —— bây giờ ông còn khả năng chống đỡ, nếu Phó Dư Sâm tây chinh, đúng là cơ hội tốt cho Phó Dư Sâm tạo uy tín!

      Phó Dư Sâm và Vĩnh An đế thương lượng tất cả các tình tiết, thế này mới nhớ tới Từ Xán Xán.

      Từ Xán Xán, nhưng khi đặt Từ Xán Xán và toàn bộ quốc gia cùng chỗ để lựa chọn, tất nhiên chọn quốc gia!

      Vĩnh An đế thấy Phó Dư Sâm cúi đầu trầm tư, đoán lo lắng vương phi Từ thị, nhân tiện : "Từ thị..."

      Ông vốn dĩ muốn lưu Từ thị ở lại Kinh Thành, nhưng nghĩ đến cảm tình Phó Dư Sâm đối với Từ thị, chỉ có thể muốn lại thôi, xem Phó Dư Sâm tự mình an bài như thế nào.

      Phó Dư Sâm nhíu mi trầm tư.

      Nếu theo ý muốn ban đầu của , mặc kệ đến chỗ nào, đều phải dẫn Từ Xán Xán theo.

      Nhưng bây giờ phải Vân Châu non xanh nước biếc, mà là biên giới phía tây ngàn dặm hoang mạc, phải ăn Vân Châu mỹ vị hải sản, mà là thịt dê thô ráp tanh nồng...

      Trước khi Từ Xán Xán xuất giá được phụ mẫu nuông chiều, sau gả cho lại được nuông chiều, như đóa hoa mềm mại tươi đẹp vừa mới nở ra, sao có thể dẫn nàng quan ngoại hoang mạc chịu khổ?

      Nhưng mà, nếu dẫn Từ Xán Xán theo, lại luyến tiếc Từ Xán Xán...

      Vĩnh An đế hiếm thấy Phó Dư Sâm luôn luôn quả quyết lại nhìn thấy thần sắc do dự, nhìn rối rắm như vậy, khỏi thở dài ở trong lòng.

      Từ Xán Xán còn biết chuyện xảy ra trong cung.

      Vì chuẩn bị cơm tối phong phú cho Phó Dư Sâm, nàng và Chu Nhan cùng nhau nghiên cứu nửa ngày, rốt cục định ra thực đơn cơm tối, tất cả đều là đồ ăn Phó Dư Sâm thích.

      Sau khi định ra thực đơn, Từ Xán Xán phòng tắm, định tắm lần nước rải hoa hồng, ăn diện xinh đẹp , buổi tối câu dẫn Phó Dư Sâm.

      Nàng buộc tóc dài lên đỉnh đầu, dùng cây trâm mã não trụ lại, dựa vào vách thùng tắm, bộ ngực tuyết trắng đầy đặn lộ nửa ở mặt nước, yên lặng suy nghĩ ban đêm đánh lén Phó Dư Sâm như thế nào, nghĩ đến chi tiết cụ thể, mặt Từ Xán Xán tự giác được đỏ bừng .

      Lúc Phó Dư Sâm vào, đầu tiên mắt nhìn thấy cánh hoa hồng vờn quanh bầu ngực tuyết trắng đầy đặn đó của Từ Xán Xán được, yết hầu lập tức giật giật.


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :