1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 129:

      Từ Xán Xán chuẩn bị đáp trả Thi ma ma, ngẩng đầu thấy Phó Dư Sâm.

      Vừa thấy núi dựa Phó Dư Sâm của nàng, Từ Xán Xán đầy ngập ý chí chiến đấu nháy mắt giống như bị kim đâm thủng, "Xuy xuy xuy" lậu khí, lập tức xẹp xuống .

      Nàng giống như đứa bé, thấy Phó Dư Sâm lập tức muốn làm nũng .

      Cái mũi Từ Xán Xán chua xót , ánh mắt bịt kín tầng hơi nước, vô cùng đáng thương nhìn Phó Dư Sâm, chần chờ đứng dậy muốn nghênh đón.

      Phó Dư Sâm thấy nàng như thế, trong lòng đau lòng, bước chân liên tục đến, đỡ Từ Xán Xán, ngồi bên cạnh Từ Xán Xán.

      Có Phó Dư Sâm cứu trận , Từ Xán Xán lập tức trì sủng sinh kiêu, bắt đầu sinh lòng dạ hẹp hòi .

      Nàng liếc Phó Dư Sâm cái, nghĩ đến gây phiền toái cho mình, cố ý dời tầm mắt, muốn quan tâm .

      Phó Dư Sâm thấy nàng vừa thấy mình trở nên giống như đứa bé ngây thơ ỷ lại, trong lòng buồn cười, vỗ vỗ tay Từ Xán Xán, sau đó nhìn Thi ma ma bên ngoài đầu cũng dám ngẩng, chỉ biết run lập cập, ánh mắt mang theo lãnh ý: "Thi ma ma, nương tử ta nàng sao lại đúng ?"

      Thi ma ma biết tính tình của Phó Dư Sâm, sớm dọachết khiếp, run rẩy lắp bắp : "Lão... Lão nô vượt quá... quá giới hạn ..."

      Phó Dư Sâm kiên nhẫn nhìn Phó Dương đứng bên ngoài: "Lôi lão nô dám bất kính với chủ tủxuống đánh bốn mươi trượng!"

      Từ Xán Xán: "..." Thi ma ma tuổi lớn như vậy, bốn mươi trượng này có chút nặng? !

      Sắc mặt nàng hơi tái nhợt, lại biết Phó Dư Sâm lập uy cho mình, nên mở miệng khuyên can.

      Trong lòng hai mươi vị mỹ nhân run sợ nhìn Phó Dư Sâm ngồi ngay ngắn ở tháp, vừa kinh ngạc Phó soái xinh đẹp, lại khiếp sợPhó soái tàn bạo, bởi vậy người người hoa dung thất sắc rồi ánh mắt lại tỏa sáng.

      Trong ngoài bhà chính nhất thời yên tĩnh lại.

      Phó Dư Sâm ngồi ngay ngắn ở đó, mắt phượng sâu thẳm, chờ đợi thị vệ bên ngoài hành hình.

      Từ Xán Xán trăm mối cảm xúc ngổn ngang, lặng lẽ liếc mắt quan sát Phó Dư Sâm cái, tay lặng lẽ đưa vào trong tay áo chòng của Phó Dư Sâm, cầm tay Phó Dư Sâm.

      Phó Dư Sâm thấy nàng nhu thuận như thế, trong lòng vừa lòng, vươn tay cầm tay mềm mại của Từ Xán Xán, trong lòng toát lên cảm giác thỏa mãn.

      Phó Dương và Phó Tùng mới từ Lạc Dương trở về giám sát thị vệ hành hình.

      Những mỹ nhân này bị bắt nhìn quá trình hành hình thảm thiết này, duy nhất đáng được ăn mừng là thị vệ hành hình đều rất tuấn.

      Nhưng mà, theo thanh "Phốc phốc", hơi thở Thi ma ma càng ngày càng yếu, sắc mặt chúng mỹ nhân vây quanh xem cũng càng ngày càng tái nhợt.

      Từ Xán Xán quyết định thấy đỡ thôi, vội vàng đứng dậy nghiêm túc hành lễ, thay Thi ma ma cầu tình: "Tướng công, Thi ma ma biết sai rồi, ngài tạm tha cho bà ấy !"

      Phó Dư Sâm bức rất cho Từ Xán Xán mặt mũi, cho bên ngoài trượng hình ngừng lại.

      Mặc dù khinh thường làm những việc vặt này, nhưng vì lập uy cho Từ Xán Xán, phải kiên nhẫn xiếc diễn.

      Hai thị vệ kéo Thi ma ma ình đầy thương thíchđến nhận sai.

      Phó Dư Sâm nhìn Từ Xán Xán liếc mắt cái, ý bảo nàng chuyện.

      Từ Xán Xán hít sâu hơi, : "Phó Dương, đưa Thi ma ma trở về trị thương!" Lại nhìn Thi ma ma, : "Ma matrở về Thiên viện dưỡng thương cho tốt, chờ vết thương chuyển biến tốt, chỉ cần lấy công chuộc tội, tiếp tục quản lý công việc Thiên viện!"

      Thi ma ma giãy dụa đáp "Vâng", lại cố gắng cảm tạ ân.

      Phó Dương thấy thế, phất phất tay, ý bảo thị vệ mang Thi ma ma .

      Thi ma ma bị Phó Dư Sâm dọa vỡ mật, thấy Từ Xán Xán ra mặt cứu mình, trong lòng cảm động đến rơi nước mắt, khóc thút thít "Tạ thiếu phu nhân", rồi bị thị vệ mang .

      Phó Dư Sâm liếc mắt khen ngợi Từ Xán Xán cái, tay giấu trongống tay áo tay nhéo tay Từ Xán Xán, lấy đó khích lệ.

      Từ Xán Xán đắc ý hướng nháy mắt, mím môi nở nụ cười.

      Đêm nay, chúng mỹ nhân trải qua có thể bốn bề sóng dậy, sau khi chịu đủ kinh hách, lại nhìn thấy Phó thị và tiểu Phó phu nhân ân ái trước mặt mọi người, trong lòng các nàng trăm mối ngổn ngang, yên lặng gì đứng ở đó.

      Từ Xán Xán vốn dĩhơiảm đạm , nhưng vì Phó Dư Sâm đặc biệt chú ý bảo hộ, tâm tình nàng trở nên khoái trá, mặt mày toàn mang theo ý mừng.

      Phó Dư Sâm nắm chặt tay Từ Xán Xán, thấp giọng : "Phó Dương làm nội quản gia của nàng, Phó Tùng làm ngoại quản gia của nàng, nội viện giao cho Chu Nhan và Bích Vân, thế nào?"

      Từ Xán Xán nghe vậy mừng rỡ, an bài này ra rất tốt.

      Nàng cười khanh khách nhìn Phó Dư Sâm gật đầu: "Thiếp đến tuyên bố?"

      Phó Dư Sâm khẽ vuốt cằm. Theo biến hóa trong thân phận của , Từ Xán Xán cần xử lý nhiều chuyện, bằng bồi dưỡng những người này thay nàng xử lý chuyện trong ngoài.

      Sau khi Từ Xán Xán phân công Phó Dương, Phó Tùng, Chu Nhan và Bích Vân chức trách và ngân lượng nhận saumỗi tháng, lại bảo Chu Nhan dẫn những mỹ nhân này Thiên viện, lúc này mới nhà rỗi.

      Sau khi mọi người lui ra, nội viện rốt cục yên tĩnh lại.

      Bích Vân dẫn nhóm tiểu nha hoàn dọn cơm, Từ Xán Xán tâm tình khoái trá hầu hạ Phó Dư Sâm, ngồi xuống bàn bát tiên.

      Phó Dư Sâm vốn có khẩu vị, nhưng thấy Từ Xán Xán ân cần hầu hạ, đành phải cố gắng ăn hơn chén cháo đậu xanh.

      Đêm dài người yên.

      Trong nội viện Trúc Thanh viện chỉ còn hai cái đèn lồng sáng, có vẻ rất u ám. Mỗi ngườitrực đêm quản lý chức trách của mình, để xảy ra rối loạn, trong viện có vẻ đặc biệt trống trải.

      Trong phòng ngủ nến đỏ đốt cao, Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán tắm rửa xong, tóc dài xõa ra ra khỏi phòng tắm.

      Hai ngọn đèn hai bên bàn trang điểm của Từ Xán Xán trang chiếu sáng ngời trong phòng ngủ.

      Phó Dư Sâm tay chống ngồi ghế dài, rũ mi mắt tính toán tâm , mặc cho Từ Xán Xán đùa nghịch mình. bẩm với Vĩnh An đế, lợi dụng cơ hội nội loạn, xây dựng cơ cấu bí mật kiểm tra hoàng cung, thanh tẩy mọi thứ.

      Nghĩ đến sắp xuất tình cảnhmáu tanh, máu Phó Dư Sâm dần dần hưng phấn .

      Buổi chiều Từ Xán Xán ngủ đủ , lúc này rất hưng phấn, cực kỳ cẩn thận xử lý tóc dài của Phó Dư Sâm.

      Phó Dư Sâm vẫn nhẫn nại cảm giác tê tê, sau thấy Từ Xán Xán liên tục ép buộc mình, cũng nhiều, bỗng dưng đứng dậy, ôm Từ Xán Xán đặt bàn trang điểm, xốc váy Từ Xán Xán lên, vạch tìm tiết khố của nàng, kéo áo tắm của mình lên.

      Từ Xán Xán bất ngờ kịp phòng bị, đau thét chói tai đẩy Phó Dư Sâm.

      Nàng càng như vậy, Phó Dư Sâm càng hưng phấn, đỡ eo Từ Xán Xán, rốt cục đẩy vào.

      Bàn trang điểmtheo động tác của Phó Dư Sâm phát ra thanh "Kẽo kẹt kẽo kẹt", Từ Xán Xán đau khóc lên, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn ánh nên trong ánh mắt của Phó Dư Sâm, dần dần có phản ứng.

      Phó Dư Sâm đạt đến đỉnh điểm, tiếp tục ngăn Từ Xán Xán, cúi đầu bắt đầu hôn Từ Xán Xán.

      Từ Xán Xán khóc ánh mắt ướt đẫm , nhìn cực kỳ đáng thương, làm Phó Dư Sâm nhanh chóng có phản ứng lại.

      Phó Dư Sâm nhìn chằm chằm đôi môi Từ Xán Xán bị cắn sưng đỏ bừng, chậm rãi đẩy vào.

      Ngày hôm sau tỉnh lại, Từ Xán Xán cảm thấy toàn thân mình như tan ra, cả người đau nhức.

      Phó Dư Sâm , giường gỗ Lê Hoa chỉ còn lại mình Từ Xán Xán, màn xanh thêu phượng và màn sa mỏng xanh đều buông xuống, che khuất cảnh giữa giường chặt chẽ.

      Mặc dù người Từ Xán Xán mặc quần áo, nhưng chăn người bọc kín mít , hẳn là Phó Dư Sâm đắp lại cho nàng.

      Nàng nhớ đến tình cảnh đêm qua, mặt chậm rãi đỏ bừng , nóng bừng cả mặt.

      Từ Xán Xán kéo chăn che mặt lại, cố gắng nhớ lại đêm qua khi nào mình lên giường , nhưng từ đầu đến cuối nghĩ ra.

      Giữa giường tràn ngập mùi ái muội, Từ Xán Xán trở mình thay đổi tư thế nằm, phát phía dưới cũng sưng lên, khỏi hít hơi.

      Tia sáng giường rất mờ, Từ Xán Xán lanh chóng ngủ thiếp lại.

      Phó Dư Sâm từ rất sớm.

      Bởi vì đêm qua thư giải, hôm nay tinh thần sảng khoái, giống như khí lực dùng mãi hết. Rửa mặt xong, Phó Dư Sâm trực tiếp thư phòng, uống chén thuốc Phó Dương chuẩn bị, rồi chính viện ngoại thư phòng thỉnh an phụ thân.

      Phụ tử Phó Vân Chương và Phó Dư Sâm dùng điểm tâm trong phòng sinh hoạt của Phó Vân Chương.

      Dùng điểm tâm xong, Phó Dư Sâm nhận trà xanh Phó Dương đưa súc miệng.

      Phó Vân Chươngtrông mong nhìn , muốn mở miệng nhờ Phó Dư Sâm cùng ông diễn vở tuồng đau khổ, đắp nặn hình tượng hiếu thảo của Phó Dư Sâm.

      Nhưng nghĩ lui nghĩ tới, Phó Vân Chương lại sợ Phó Dư Sâm mất hứng —— từ khi Phó Dư Sâm làm con nối dõi của Vĩnh An đế, thân cha như ông có cẩm giác tràn ngập nguy, sợ Phó Dư Sâm chỉ thân cận với Vĩnh An đế, bỏ ông sang bên.

      Trong lòng Phó Dư Sâm hiểu toàn bộ, sau khi súc miệng, lại nhận Phó Dương dâng trà xanh, cố ý uống chậm rãi, giống như thấy biểu tình tren mặt của phụ thân.

      Lúc ra cửa, Phó Dư Sâm rốt cục mở miệng vàng ngọc: "Phụ thân, người an bài tình cảnh long trọng chút!" Như vậy mới có thể xứng đáng với biểu của .

      Phó Vân Chương mừng rỡ, liên tục gật đầu: "Ta làm ngay!"

      Phó Dư Sâm mang theo Chu luôn đứng đợi mình ở thư phòng, cùng nhau tiến cung gặp Vĩnh An đế, sau đó ở trong hoàng cung dấy lên gió tanh mưa máu, bắt đầu thanh tẩy những cung nữ thái giám ởKhôn Trữ cung.

      định thanh tẩy từ trong hoàng cung lan rộng đến ngoài Biện Kinh, sau đó mở rộng đến toàn bộ quan trường Đại Lương, tiêu diệt hoàn toàn những kẻ làm phản.

      Từ Xán Xán tỉnh lại, mắt mở to lập tứcthấy được Chu Nhan và Bích Vân vén màn lên, khỏi hoảng sợ.

      Chu Nhan vội vàng trấn an nàng: "Thiếu phu nhân, qua buổi trưa , bọn nô tỳ thấy ngài vẫn chưa dậy nên cả gan vào nhìn xem!"

      Hai tay Từ Xán Xán chống người ngồi dậy, ai biết vừa mới động, chất lỏng lạnh lạnh phía dưới chảy ra, mặt nàng nháy mắt lập tức trở nên nóng rát , đành phải phải : "Hai người các ngươi ra ngoài trước , ta tự mình ngồi dậy!"

      Chu Nhan và Bích Vân cũng ngửi thấy mùi ái muội ở giường, thấy đống hỗn độn chịu nổi đệm giường và những vết người Từ Xán Xán, sợ Từ Xán Xán thẹn thùng, buông màn lui xuống.

      Sau khi tắm rửa thoải mái, Từ Xán Xán lười biếng dựa vào đệm, cầm khối bánh đậu xanh cắn, thuận tiện hỏi Chu Nhan và Bích Vân: "Hôm nay ta phải làm việc gì?"

      Chu Nhan và Bích Vân nhìn nhau, Bích Vân khẽ vuốt cằm —— Chu Nhan tư duy kín đáo lại có trật tự, nàng vẫn bẩm báo ràng cho thiếu phu nhân!

      Chu Nhan quỳ gối hành lễ, sau đó bẩm báo : "Phó Tùng mang về bốn vị ma ma và nhóm nha hoàn từ Lạc Dương, ngài tự mình gặp chút, chọn lựa; nô tỳ và Bích Vân chuẩn bị xong ngân lượng để ngài ban thưởng cho Phó Tùng và đội thị vệ, mời ngài xem qua; Ngày mai Quốc Công Gia mời bảy vị nương lại mặt, ngài an bài trước chút."

      Từ Xán Xán ngạc nhiên: "... Ta sao lại bận rộn như vậy?"

      Chu Nhan và Bích Vân thấy vẻ mặt nàng phiền não, khỏi nở nụ cười. Bích Vân giòn tan : "Thiếu phu nhân, ngài biết quản lý trong nhà quyền quý quan trọng bao nhiêu đâu, ít phu nhân danh gia vọng tộc vì tránh quản lý gia đình mà huyên náo hồi đó! Quốc Công Gia muốn tốt cho ngài, để ngài đến Lô Tuyết Am tiếp nhân gia từ phu nhân!"

      Từ Xán Xán: "... Nha..." phức tạp!

      Chu Nhan mỉm cười: " Xin ngài đừng nản chí, công tử gọi bốn vị ma ma đó về là muốn giúp việc cho ngài , hơn nữa, còn có Bích Vân và nô tỳ đây mà!"

      Từ Xán Xán sợ bốn vị ma ma này giống như Thi ma ma , rất phiền não, nhíu mi : "Ta gặp bốn vị ma ma đó trước!"

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Sâm tinh tế

    3. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 130:

      Giữa trưa mùa thu, mặt trời treo cao ở phía chân trời, trong nội viện, cây cỏ hoa lá khô héo cùng với gạch xanh tạo nên khung cảnh riêng biệt của mùa thu.

      Trong phòng râm mát, nhưng lại phải lúc cần sinh long, kỳ tương đương thoải mái, nhất là cảm giác thỏai mái khi đắp kín chăn.

      Từ Xán Xán ăn diện xong rồi.

      Nàng mặc áo bâu áo kép trắng, mặc thêm áo ngắn cổ màu ngọc bích thêu hoa lan, đầu búi đọa kế đơn giản, cài trâm phỉ thúy hình bươm bướm, màu da trắng sáng nõn nà, môi bôi thoa chút son, nhìn thanh lịch mà lại xinh đẹp.

      Chu Nhan đến gần thấp giọng : "Thiếu phu nhân, bốn ma ma này lúc trước là thông phòng của Quốc Công gia, khi Quốc Công phu nhân vào cửa đưa các bà ấy đến biệt trang ở Lạc Dương, bọn họ trung thành với Quốc Công gia , cũng trung thành với công tử."

      Từ Xán Xán khẽ vuốt cằm: "Chu Nhan có tâm !"

      Chu Nhan còn chưa hết, Bích Vân lập tức cười xen mồm : "Thiếu phu nhân đừng khen nàng , đây là việc mà bọn nô tỳ phải làm !"

      Từ Xán Xán đưa tay gõ lên đầu nàng cái: "Ngươi nhiều!"

      Bích Vân "Hắc hắc hắc" nở nụ cười.

      Chu Nhan cũng khỏi mỉm cười.

      Lúc bốn ma ma vào hành lễ, Từ Xán Xán ngồi nghiêng dựa vào đệm ở tháp, Bích Vân nghiêng người quỳ gối bên cạnh, dùng nĩa bạc xiên hoa quả cho nàng ăn.

      Nhìn thấy bốn ma ma hành lễ, Từ Xán Xán vẫn nghiêng người dựa đệm như cũ, lười biếng :" Các ma ma cần đa lễ, mau đứng lên !"

      Dáng dấp Bốn ma ma giống nhau, tóc đều chút bạc, nhìn qua khoảng sáu mươi tuổi.

      Sau khi các bà đứng dậy thấy bộ dáng lười nhác của Từ Xán Xán, mặt chút khác thường nào, vẫn tươi cười như cũ.

      Từ Xán Xán cũng nhìn các bà.

      Nàng bằng trực giác cảm thấy bốn vị ma ma này đối với nàng rất hảo cảm, lập tức ngồi thẳng dậy, lại cười : "Mời các ma ma ngồi!"

      Bốn vị ma ma tựa hồ lấy vị ma ma gầy làm chủ. Vị ma ma gầy này quỳ gối hành lễ, : "Lão nô nếu như nhờ công tử sớm chết có chỗ chôn rồi , cho nên lúc nhận được mệnh lệnh của công tử, bọn lão nô cùng nhau thề, nếu phản bội công tử phu nhân bị thiên lôi đánh chết"

      Từ Xán Xán nghe vậy sắc mặt nghiêm túc, thêm vài phần nghiêm nghị —— người ở thời đại này rất coi trọng lời thề , nhất là người lớn tuổi, nếu bọn họ thề, chính là nguyện trung thành với nàng .

      Nàng nghiêm mặt : "Ma ma ngồi xuống trước !" Lại nhìn về phía Chu Nhan: " pha trà ngon bưng đến đây!"

      Chu Nhan đáp"Vâng", lập tức lui xuống.

      Từ Xán Xán mỉm cười nhìn này bốn vị ma ma, : "Các vị ma ma biết xưng hô như thế nào?"

      Bốn vị ma ma coi như trải qua lăn lộn nhân sinh hơn nửa đời người, sớm thành tinh, nghe vậy theo thứ tự từng người tự giới thiệu.

      Đầu tiên là bà bà gầy kia. người bà mặc áo dài tẩy trắng bệch xanh ngọc và váy màu tương, mặc dù trang phục cũ nhưng lại sạch .

      Nàng khẽ mỉm cười, lưu loát hành lễ, trầm giọng : "Lão nô họ Doãn, thiếu phu nhân gọi lão nô tiếng Doãn ma ma, chính là xem trọng lão nô !"

      Từ Xán Xán cảm thấy Dõan ma ma khi trẻ nhất định là người khôn khéo hơn người, do bị đè ép quá lâu, nay tuy rằng lưu lạc nhưng vẫn mang chút tinh khôn trước đây.

      Nàng mỉm cười dặn Bích Vân: "Lấy tráp hồng bàn trang điểm đến cho ta!"

      Bích Vân nhanh chóng bưng tráp đến, mở ra mới dâng cho Từ Xán Xán.

      Từ Xán Xán thoáng đánh giá liếc mắt cái, chọncây trâmđụn mây đa bảo phúc lộc và đôi vòng tay vàng ròng khắc mẫu đơn Doãn ma ma.

      Duẫn ma ma tha thiết cảm tạ.

      Ma ma thứ hai đứng dậy tự giới thiệu họ Trần, vừa cao vừa béo, nhìn ra khi trẻ là mỹ nhân, qua tuổi sáu mươi nhưng vẫn còn ngượng ngùng, Từ Xán Xán đối với bà rất hảo cảm, lấy cây trâm ngọc diệp kim thiền và đôi vòng tay khảm Hồng Bảo vàng ròng cho bà.

      Dù Trần ma ma nhận đồ nàng ban cho, cũng mang theo vài phần ngượng ngùng , đỏ mặt nhận, vội vàng quỳ gối lời cảm tạ.

      Ma ma thứ ba đứng dậy tự giới thiệu là họ Lý, mặt to cằm nhọn, mắt mí môi mỏng, tướng mặt bạc mệnh, nụ cười sáng lạn có tài ăn , Từ Xán Xán cảm thấy bà khỏi lộ ra chút khôn khé , thưởng cho bà đôi khuyên tai kim mệt ti đèn lồng và đôi vòng tay xanh.

      Lý ma ma ít lời thực lòng cảm tạ, rồi mới cẩn thận lui về chỗ của mình.

      Ma ma thứ tư họ Đổng, tướng ngũ đoản( thân hình và tay chây) mập mạp, giống như viên cầu, da thịt đen vàng thô ráp, chỉ có đôi mắt trắng đen ràng, tinh quang bắn ra bốn phía, vừa thấy đó chính là nét đẹp nội tâm.

      Từ Xán Xán thích ánh mắt của bà, đưacây trâmkim mệt ti trấn bảo điệp và đôi vòng tay vàng ròng tôm tu cho bà.

      Nghe bốn vị ma ma tự giới thiệu xong, vì Chu Nhan và Bích Vân ở tại đông sương phòng nên Từ Xán Xán tiếp tục an bài bốn vị ma ma này ở tại tây sương phòng.

      Sau đó Từ Xán Xán mới bắt đầu chính , giao nhiệm vụ nghênh đón bảy vị nương hồi phủ thăm viếng cho bốn ma ma này, sau đó cười : "Trước nghiệm thu cơm tối cho ta, các vị ma ma cần phải cố gắng đem hết toàn lực làm việc cho tốt!"

      Bốn vị ma ma cùng đáp: "Xin nghe theo lệnh của thiếu phu nhân!"

      Từ Xán Xán hơi mệt, ở trong phòng tới lui vài vòng, rồi ăn chút lê, quả táo và quả lựu, thế này mới gọi ngoại quản gia Phó Tùng và nội quản gia Phó Dương vào.

      Vì Phó Dư Sâm ban Phó Dương Phó Tùng cho thiếu phu nhân, nên cũng có làm những lễ nghi cách màn hành lễ phiền phức nữa, mà đứng ở hành lang nhà chính, từng người hồi báo với Từ Xán Xán.

      Phó Tùng tiếp quản tất cả cửa hàng của Từ Xán Xán, bao gồm cửa hàng Phó Dư Sâm cho nàng, Định quốc công giao và nhà may Thúy Phượng Hỉ Vĩnh An đế vừa ban thưởng, cho nên phải bẩm báo tỉ mỉ cho Từ Xán Xán, ví dụ như làm thế nào kinh doanh, làm thế nào tính sổ, vân vân.

      Phó Dương là nội quản gia của Từ Xán Xán, ngoại trừ quản lý chuyện ở Trúc Thanh Viện, còn tiếp quản sửa sang và trang trí lại Hàn viên.

      Từ Xán Xán chờ xong, : "Ngoại lão gia và phu nhân qua mấy ngày nữa vào kinh, tòa trạch phố cần phải tu sửa lại, nếu cần bạc có thể đến chỗ ta kết toán!"

      Phó Dương đáp "Vâng", liền lui xuống.

      Tiếp theo, Từ Xán Xán muốn chọn nha hoàn .

      Dựa theo tiêu chuẩn Vương phi của Đại Lương, nàng có mười sáu thị nữ bên người. Từ Xán Xán định tuyển nhiều như vậy, nàng cảm thấy thị nữ cũng là quý tinh bất quý đa, cho nên nàng định chỉ chọn mười hai người, bốn nha hoàn nhị đẳng, sáu nha hoàn tam đẳng, còn hai đại nha hoàn nhất đẳng Bích Vân và Chu Nhan, tổng cộng nàng có mười hai nha hoàn hầu hạ bên người.

      Chọn nha hoàn xong, Từ Xán Xán ngồi lâu, càng thêm đau mỏi, nàng ra hoa viên trong nội viện tản bộ, sau khi xong ăn bánh bao chay và cháo ngô khoai lang, sau đó tiếp tục gặp người.

      Chu Nhan và Bích Vân tôn thờ nàng như thần linh, bởi vậy rất thuận theo. Kết quả thương lượng đó là Chu Nhan phân phó phòng bếp làm cơm tối cho Từ Xán Xán, còn Bích Vân và Từ Xán Xán tản bộ.

      Hoa viên này nằm ngay sau chính thất của Từ Xán Xán, là lâm viên khéo léo tinh xảo, ngoại trừ có toàn bộ Mai Lan Trúc Cúc tùng bách, cầu , thủy đình, lâu tạ mọi thứ đều có.

      Từ Xán Xán dọc theo đường đến bên hồ, ngẫu nhiên phát bên trong rừng trúc mọc bụi cúc xanh, nên thưởng thức chút.

      Ngắm cúc xong, Từ Xán Xán đến rừng tùng chơi đu dây, Bích Vân ở phía sau, biết làm gì.

      Từ Xán Xán mới từ đu dây xuống thấy Bích Vân mang bó cúc vui mừng tới.

      Bích Vân ngẩng đầu nhìn Từ Xán Xán, vui mừng : "Thiếu phu nhân, nô tỳ hái hoa cúc cho ngài!"

      Từ Xán Xán: "..."

      Trở lại phía trước, Từ Xán Xán vào nhà chính liền thấy cơm trưa nóng hổi bàn bát tiên —— hai lồng bánh bao rau hẹ trứng gà, cái đĩa nhân hạch đào trộn lá bạc hà, đĩa tỏi giã đậu -ve, đĩa đậu xanh dầm giấmvà đĩa ớt xanh xào gà, bên trong lọ sứ trắng là cháo ngô khoai lang—— tất cả đều là những món Từ Xán Xán thích ăn!

      Nàng ăn mấy món điểm tâm tráng miệng, uống chén trà xanh, tại bụng đói cồn cào, nhìn bàn đồ ăn nóng hổi, quả thực hận thể lập tức ăn ngay!

      dừng tay, Từ Xán Xán ngồi xuống lập tức cầm lấy đôi đũa trúc chạm trổ hoa văn hướng về phía đĩa gà xào ớt xanh.

      Thịt gà vừa thơm vừa cay, lại có mùi đặc hữu của ớt xanh, kết hợp với bánh bao rau hẹ trứng gà, Từ Xán Xán ăn mấy miếng, cay đến nỗi hít hơi nhưng vẫn muốn ăn.

      Chu Nhan múc sẵn chén cháo ngô khoai lang choTừ Xán Xán.

      Xung quanh Biện Kinh toàn là cát , thích hợp cho khoai lang và dưa hấu sinh trưởng, khoai lang và dưa hấu ở Biện Kinh nổi danh thiên hạ, có thể là ngọt danh truyền xa.

      Từ Xán Xán nếm cháo ngô khoai lang, khoai ngọt, ngô hương thuần, hầm thành cháo vừa ngọt vừa thơm, Từ Xán Xán uống hai chén, đến lúc ăn nổi nữa mới ôm bụng nghiêng người ngồi dựa tháp.

      Chu Nhan và Bích Vân muốn đến hầu hạ, đều bị Từ Xán Xán đuổi : "Hai người các ngươi chạy nhanh ăn cơm , buổi chiều chúng ta còn có nhiều việc phải làm!"

      Lời nàng có kỹ xảo, nhưng Chu Nhan và Bích Vân đều biết thiếu phu nhân quan tâm các nàng, cười hì hì hành lễ, thu dọn chén bàn rồi lui xuống dùng cơm.

      Từ Xán Xán lẳng lặng ngồi nghiêng tháp, ôm đệm nghĩ tâm .

      Ngày mai Phó phu nhân xuất quan, bảy vị Phó nương về nhà mẹ đẻ, đối với con dâu vợ thứ mới tiếp quản quyền lực như nàng ngày mai khó trôi qua.

      Đầu tiên, nàng phải sắp xếp mọi việc thỏa đáng, sau đó chuẩn bị sẵn sàng tất cả. Ngẫu nhiên nghĩ đến đội thị vệ mỹ nam như mình, Từ Xán Xán khỏi nở nụ cười: Phó Dư Sâm có thể chịu đến bây giờ mà thay người, chứng minh rất bận rộn, có thời gian so đo chuyện này!

      Phó Dư Sâm mang theo Chu vội vàng suốt ngày, cuối cùng bắt giam bảy trăm tám mươi người, có thái giám, cũng có cung nữ, còn có thị vệ bảo vệ hoàng cung.

      Đối với những người này, Phó Dư Sâm căn bản có thời gian thẩm vấn, giao tất cả bảy trăm tám mươi nam, nữ và bất nam bất nữ cho thứ tử Mã Minh Vũ Mã Dĩnh Phi —— Mã Dĩnh Phi trước đại diện Phó Dư Sâm hồi kinh, trải qua hoạt động với Phó Dư Sâm và Mã Minh Vũ, lúc này làm Tổng quản Chiêu ngục.

      Đến khâm thiên giám chọn giờ lành, Vĩnh An đế cố gắng chống đỡ thân thể bệnh dẫn đầu văn võ bá quan phục cổn miện cáo vu tông miếu, nhận Phó Dư Sâm làm con thừa tự, phong hào là Thanh, tức Thanh thân vương, ban thưởng Hàn viên làm Thanh thân vương phủ.

      Tất cả mọi việc xảy ra trong Thái miếu Từ Xán Xán chút cũng biết, nàng biết bản thân phu vinh thê quý từ tiểu Phó phu nhân thành Thanh vương phi, vẫn còn cẩn thận kiểm tra bốn người Dõan mẹ chuẩn bị chiêu đãi bảy vị phó nương.

      Sân khấu kịch dựng xong, diễn kịch định sẵn, bàn tiệc cũng do Phó Tùng đặt từ Yến Lâu đến, tiền ban cho nô bộc cũng chuẩn bị xong... Rốt cuộc còn cái nào quên đây?

      Từ Xán Xán đứng trước sân khấu kịch trước Hồng Phong cư yên lặng tính toán.

      Đúng lúc này, Bích Vân phụ trách liên lạc bên ngoài vẻ mặt vui mừng chạy vội vào, dừng lại trước người Từ Xán Xán, cao hứng quỳ gối hành lễ: "Nô tỳ tham kiến Thanh vương phi!"

      Ở đây mặc kệ mọi người là người của Từ Xán Xán, hay là người của Định Quốc Công Phó Vân Chương, hoặc là người của Phó phu nhân, đều sửng sốt chớp mắt, sau đó cùng nhau hành lễ chúc mừng.

      Từ Xán Xán lôi kéo Bích Vân cẩn thận đưa ra nghi vấn, biết được Phó Quế truyền tin từ trong cung ra, nàng khỏi cũng cười .

      Mặc dù rất vui vẻ, nhưng Từ Xán Xán lại biết mình phải làm ra bộ dáng trầm tĩnh. Vẻ mặt nàng rụt rè, : "Chờ công tử hồi phủ, cả nhà cao thấp người chờ lĩnh thưởng!"

      Lúc này mọi người nhìn Từ Xán Xán, giống nhau thấy nhánh Kim Phượng hoàng bay lên, làm sao dám bất kính? Sau đó hoan hô tạ ơn.

      Sau khi trở về nội viện Trúc Thanh viện, Từ Xán Xán bảo Bích Vân gọi Phó Quế vào, lại hỏi phen, biết được tin tức là , liền cười khanh khách ban thưởng Phó Quế ngân phiếu trăm lượng.

      Phó Quế vui mừng tiếp thưởng tạ ân.

      Từ Xán Xán thế này mới : "Phó Quế, chính viện thư phòng báo tin tốt cho Quốc Công Gia !" Công công nhất định có đường tin tức của riêng mình, chắc là sớm biết việc Phó Dư Sâm thừa tự phong Thân vương, nhưng làm con dâu, nàng vẫn phái Phó Quế báo tin làm lập trường.

      Xong xuôi mọi việc, Từ Xán Xán lập tức ngã xuống giường cẩm, mặt thả lỏng nở nụ cười.

      Lần này nàng rất sợ ngày mai Phó phu nhân hoặc là bảy vị Phó nương làm khó nàng, hoặc thiết kế cạm bẫy hại nàng, nay có thể tạm thời bỏ nửa tâm tư —— nếu lý trí của những Phó nương này còn tồn tại, vậy nàng nên khách khí chút!

      Từ Xán Xán nghĩ tới là, tính tình bảy vị Phó nương đại bộ phận giống Phó phu nhân nhu hạt cát, chỉ có tiểu bộ phận tính tình giống Phó Vân Chương linh hoạt cơ biến.

      sơ sẩy nho như vậy, tạo cho nàng tổn thể bồi thường.

      Từ Đình Hòa cũng nhanh chóng lệnh Từ Sâm đem tin tốt về nhà.

      Vừa vặn hôm nay Từ Nghi Bằng đón Từ Nghi Liên về nhà thăm viếng, Từ Hàn thị, Từ Nghi Bằng, thê tử tân hôn Từ Nghi Bằng Thôi thị và Từ Nghi Liên ở nhà giữa của Thanh Tâm viện uống trà chuyện, Từ Sâm đứng ngoài hành lang bẩm báo tin tốt này.

      Trong phòng mọi người nhất thời yên tĩnh lại, nhưng mà tâm mỗi người giống nhau.

      Từ Hàn thị là trước vui sau lo.

      Bà vui là Từ Xán Xán tại làm Thân vương phi, tương lai làm mẫu nghi thiên hạ, mình và trượng phu đầu tư thu được hồi báo lớn nhất.

      Bà lo là trượng phu Từ Đình Hòa bây giờ lòng dạ muốn đưa mỹ nhân đến Định Quốc Công phủ, để những người này giúp Từ Xán Xán cố sủng.

      Từ Hàn thị cảm thấy nam nhân đều khờ —— nữ nhân rộng lượng đến mức cùng nữ nhân khác chia sẻ trượng phu của mình sao? Từ Xán Xán dù mềm mại, cũng bất mãn với Từ Đình Hòa!

      Từ Nghi Liên là trước vui sau ghen.

      Nàng vui là hoàng hậu tương lai Đại Lương là đường muội của nàng, sau này nàng chỉ ở Thừa Tướng phủ áp chế chị em dâu, hơn nữa địa vị trong những lúc giao tiếp cũng như nước lên thuyền lên —— phải biết rằng làm con dâu con vợ kế, nàng luôn kém bậc ở phủ Thừa Tướng!

      Nàng ghen là Từ Xán Xán ngoại trừ xinh đẹp, vô luận xuất thân, tu dưỡng, tài hoa hay là bản lĩnh trị gia, tất cả đều bằng nàng, nhưng Từ Xán Xán lại thành Thân vương phi, tương lai còn làm mẫu nghi thiên hạ, mà nàng lại gả cho con vợ kế, cả đời kém bậc.

      Trong lòng Từ Nghi Liên cười lạnh: nữ nhân chỉ dựa vào nhan sắc mà thượng vị, có năng lực đến chỗ cao sao? Nàng chờ ngày Từ Xán Xán trèo cao ngã đau!

      Đối với việc phụ thân đưa mỹ nhân cho Thanh thân vương, Từ Nghi Liên vẫn rất đồng ý .

      Từ Nghi Bằng hơi hoảng hốt, lại có chút vui mừng, còn có chút sầu lo.

      Sở dĩ hoảng hốt là vì nửa năm trước còn ngây thơ non nớt, là đường muội cần đến giáo lễ nghi, nay từng bước lên cao thành Thân vương phi .

      Sở dĩ vui mừng là vì làm đường huynh, cũng hy vọng tiền đồ đường muội bằng phẳng, Từ Xán Xán thành Thân vương phi, cũng vui vẻ cho Từ Xán Xán.

      Sở dĩ sầu lo, là vì trúng tiến sĩ tiến vào quan trường, hiểu rất xã hội thượng lưu phu thê phải môn đương hộ đối và lẫn nhau có lợi, Từ Xán Xán thiếu nhà mẹ đẻ cường đại, có thể bị người khác bắt mạt hay ?

      Thôi thị xuất thân danh mô Biện Kinh, vừa gả đến đây ba tháng, nay có thai ba tháng.

      Nàng lớn hơn Từ Nghi Bằng tuổi, mặt tròn tròn, mắt to, ngày thường có tướng hỉ. Lúc nàng gả vào Từ phủ, Từ Xán Xán ở Vân Châu, cho nên chưa từng gặp mặt.

      Từ Xán Xán vừa hồi Biện Kinh, chỉ kịp sai người đưa lễ vật đến Từ phủ, còn chưa tự mình bái phỏng.

      Nhìn thấy lễ vật cho mình và trượng phu, Thôi thị cảm thấy em chồng này ra tay hào phóng!

      Đối với em chồng chưa từng gặp mặt này, nàng chỉ nghe các nha hoàn và ma ma , bề ngoại nhị nương cực kỳ xinh đẹp, gả cho gia cũng là chinh nam đại nguyên soái, rất phúc khí.

      Thôi thị xuất thân nhà quyền quý, lúc này hiểu được nếu em chồng gả cho Phó thị hoàng thất dòng độc đinh Phó soái, tương lai làm hoàng hậu , chỉ là nghĩ đến tình lại nhanh như vậy —— khi nhị nương gả còn làm Đoàn Luyện phu nhân, bao lâu biến thành nguyên soái phu nhân, trượng phu Bình Nam vừa trở về liền thành Thân vương phi —— Thôi thị định phải kết giao nhị nương này cho tốt!

      Từ Đình Hòa trở lại, đánh vỡ im lặng trong nhà giữa. Vẻ mặt ông đều là ý cười, vừa tiến vào lập tức bảo Từ Hàn thị: "Phu nhân, mau mau chuẩn bị lễ vật, ngày mai cả nhà chúng ta Quốc Công phủ chúc mừng!"

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Bảy bà nhà chồng gây khó dễ cho Xán Xán xinh đẹp nhà ta ak

    5. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Chương 131:

      Từ Đình Hòa ngồi xuống bên cạnh Từ Hàn thị.

      Từ Nghi Bằng và Thôi thị ngồi ghế dựa lớn sườn đông, Từ Nghi Liên ngồi ghế lớn phía tây, ngẩng đầu nhìn Từ Đình Hòa, chờ người đứng đầu nhà lên tiếng.

      Từ Hàn thị lệnh đại nha hoàn Mai Tuyết dâng trà cho Từ Đình Hòa, chờ Mai Tuyết lui ra, bà mở miệng dò hỏi: "Lão gia,nhị gia được phong vương sao?"

      Từ Đình Hòa cười thấy cả mắt: "Đương nhiên là !"

      Ông ta uống hớp trà, nhìn về phía Từ Hàn thị: "Phu nhân, lão thái thái biết tin tốt này chưa?"

      Từ Hàn thị biết ông ta xưa nay và lão thái thái thân cận, vội vàng giải thích : "Thiếp thân vừa biết tin tức, vẫn chưa kịp bẩm báo lão thái thái!"

      Mặt mày Từ Đình Hòa giãn ra, thần thái phấn khởi: "Chúng ta bây giờ phải sân Xuân Huy báo tin vui cho lão thái thái!"

      Phó Vân Chương có đường tin tức của mình, từ trước biết hôm nay có chuyện vui.

      Nhận được tin Phó Dư Sâm theo Vĩnh An đế cáo cho thái miếu, Phó Vân Chương bắt đầu hoảng loạn, đầu tiên sai Phó Đại Lương tự mình hỏi thăm, sau khi Phó Đại Lương , ông lại phái nam hầu thiếp thân Phó Nhị Thập Nhất tìm hiểu tin tức.

      Phó Đại Lương nhanh chóng mang về tin tức Phó Dư Sâm được phong Thanh thân vương.

      Dù Phó Vân Chương bình tĩnh tự tin, lúc này cũng vui vẻ mở cờ trong bụng, ngay: "Việc này nên uống cạn chén lớn!"

      Phó Đại Lương mang theo người hầu hạ chính viện thư phòng cùng nhau hành lễ chúc mừng Phó Vân Chương: "Chúc mừng Quốc Công Gia! Chúc mừng Thanh vương gia!"

      tiếng chúc mừng này kéo lý trí của Phó Vân Chương—— về sau A Sâm là con Vĩnh An đế , danh nghĩa phải con mình ; A Sâm là Thanh thân vương, tương lai là hoàng đế Đại Lương, mà bản thân cho đến chết cũng chỉ là Định Quốc Công!

      Nghĩ đến đây, trong lòng Phó Vân Chương khổ sở, mệt mỏi phất phất tay: "Các ngươi lui ra hết !"

      Tất cả mọi người lui xuống, trong thư phòng chỉ còn lại Phó Vân Chương và Phó Đại Lương.

      Phó Đại Lương từ hầu hạ Phó Vân Chương, đoán được tâm tư của ông, khuyên giải "Quốc Công Gia, chuyện công tử thành con nối dõi của thánh thượng, chẳng phải ngài vẫn tìm cách sao?"

      Phó Vân Chương thở dài hơi, gì. Nhân gian chuyện thường được như ý, có kết quả này, coi như mong muốn của ông được đền bù !

      Mặt trời chiều ngã về tây, nắng chiều rực rỡ tạo nên màn lụa mỏng màu vàng, mang theo ý thơ mông lung.

      Từ Xán Xán rốt cục nhàn rỗi, cả người có loại thoải mái, nàng cầm quyển 《 lý nghĩa sơn tập 》, nằm ghế nằm Bích Vân đặt trong phòng, im lặng xem.

      Ánh nắng xuyên thấu qua cửa màn trúc, ấn từng dấu vết nhè lên mặt Từ Xán Xán, làm khuôn mặt chăm chú của nàng tĩnh lặng mà ấm áp.

      Chu Nhan đứng bên cạnh nhìn, pha bình trà xanh đặt bàn, chuẩn bị cho Từ Xán Xán khi khát có thể uống.

      Từ Xán Xán đọc sách, lại đột ngột ngửi thấy mùi thơm nồng đậm của hoa hồng. Nàng ngẩng đầu vừa thấy Bích Vân xốc lên màn trúc, cầm theo rổ hoa đến, trong rổ hoa đầy những đóa hoa hồng nở rộ hoặc nụ hoa chớm nở, có đỏ thẫm , tímđỏ , màu hồng , màu trắng và các loại sâu cạn bất đồng màu vàng , nhìn qua đẹp sao tả xiết, ngửi mùi thơm nức mũi.

      Chu Nhan thấy nàng cắt nhiều hoa hồng như vậy, liền cười hỏi: "Ngươi cắt nhiều hoa hồng như vậy làm gì vậy?"

      Bích Vân đưa giỏ hoa lên mũi ngửi ngửi, vẻ mặt say mê: "Hoa hồng nở đẹp như vậy, rất xứng với bình hoa bích sứ họa đêm trung thu của thiếu phu nhân, ta liền cắt ít cắm vào! Hơn nữa, y phục ngày mai thiếu phu nhân mặc chọn xong rồi, ta muốn dùng hương hoa hồng đến xông cho thơm!"

      Nàng đặt giỏ hoa xuống bàn, cười hì hì vặn ngón tay: "Bên ngoài là áo dài trắng thêu hoa hồng, sau đó là áo ngắn đỏ thẫm thêu cánh hoa hồng và trung ycổ chéo Bạch Lăng, váy dài trắng thêu hoa Tường Vi, hoàn toàn thích hợp với hoa hồn,hôm nay ta hun cả ngày, ngày mai quần áo thơm ngát!"

      Bích Vân bước tới trước giỏ cẩn thận chọn lựa, cuối cùng chọn ra bông hoa hồng xinh đẹp nhất, tới nhàng cắm búi tóc của Từ Xán Xán.

      Đại Lương có tập tục cài hoa lên tóc, mặc kệ nam nữ già trẻ đều thích búi tóc có đóa hoa tươi hoặc trâm hình hoa, cho nên Từ Xán Xán cũng phản đối, bỏ sách xuống cười : "Cũng chọn cho công tử các ngươi đóa , chờ chàng ấy trở về ta búi cho chàng !"

      Chu Nhan và Bích Vân nghe vậy, lập tức tưởng tượng ra Phó Dư Sâm luôn luôn nghiêm nghị đầu có đóa hoa, khỏi cười rộ lên.

      Chu Nhan chọn hoa hồng màu xanh nhạt cho Từ Xán Xán xem.

      Từ Xán Xán nhận rồi nhìn nhìn.

      Bên trong nụ hoa hồng lộ ra màu xanh nhạt, giống như được chạm bằng ngọc, hợp với khí chất của Phó Dư Sâm.

      Thấy thiếu phu nhân cầm đóa hoa nhìn, Bích Vân cười :"Thiếu phu nhân, trời tối rồi, sao công tử còn chưa về?"

      Từ Xán Xán rũ mắt xuống : "Có lẽ còn bận việc!" Nàng đoán rằng Phó Dư Sâm nhất định ở Sùng Chính điện sắm vai hiếu tử hiền tôn hầu hạ Vĩnh An đế. Nhưng lời này thể với Bích Vân và Chu Nhan, cho nên chỉ tùy ý đáp câu.

      Trời dần dần tối, Phó Dương chỉ huy vài gã sai vặt mười hai mười tuổi hầu hạ nội viện cầm ngòi lấy lửa, thắp toàn bộ đèn lồng trong nội viện, ánh sáng mờ nhạt nhu hòa bao phủ toàn bộ nội viện.

      Từ Xán Xán tắm rửa xong ra, chờ tóc khô tùy tiện búi đoạn kế, mặc bộ y phục rộng thùng thình ra ngoài.

      Nàng mới vừa ngồi xuống tháp, Dõan ma ma, Trần ma ma, Lý ma ma và Đổng ma ma bước vào thỉnh an nàng.

      Từ Xán Xán bảo Chu Nhan và Bích Vân cho bốn vị ma ma ngồi xuống.

      Bốn vị ma ma từ chối hồi mới ngồi xuống, nịnh hót Từ Xán Xán.

      Bốn bà đều là những người từng va chạm xã hội, biết trải qua bao nhiêu sóng gió mới sống sót đến ngày hôm nay, cho nên đều ràng địa vị bản thân —— Thanh vương phi giúp đỡ, người tiếp khách kiêm tô vẽ, đêm nay đem toàn bộ lời hay của bốn bà khen ngợi, dấu vết nịnh nọt Từ Xán Xán tâm tình vui sướng.

      Lúc Phó Dư Sâm trở về, Từ Xán Xán nghe Đổng ma ma kể chuyện cười.

      Đổng ma ma giống với những ngườiDoãn ma ma mặt luôn cười, biểu tình mặt bà ta luôn nghiêm nghị. Bà dùng biểu tình nghiêm túc như vậy để kể chuyện cười, lại càng làm Từ Xán Xán hớn hở.

      Thấy Từ Xán Xán cười đến nỗi thở nổi, Trần ma ma luôn im lặng bước đến vô lưng giúp nàng thuận khí.

      Đúng lúc này, Phó Dư Sâm trở lại.

      bước vào phòng, người trong phòng ngoại trừ Từ Xán Xán, tất cả đều đứng dậy quỳ gối thỉnh an Phó Dư Sâm: "Thỉnh an vương gia!"

      Hôm nay Phó Dư Sâm ngây người ở Thái Miếu nửa ngày, lại phụng dưỡng Vĩnh An đế ở Sùng Chính điện, cảm thấy lúc này người vừa có khí vừa có bệnh khí, cho nên chỉ vội vàng gât đầu với Từ Xán Xán, cũng để ý những người khác, nhấc chân vào phòng ngủ.

      Từ Xán Xán vội hỏi câu: "Chàng ăn cơm tối chưa?"

      Phó Dư Sâm quay đầu đáp "Ăn rồi", rồi vào phòng ngủ. bồi Vĩnh An Đế dùng ôn hỏa thiện ở Sùng Chính, ôn hỏa thiện nổi danh khó ăn, so với đồ ăn ở nhà càng khó nuốt . Phó Dư Sâm miễn cưỡng ăn mấy đũa chịu ăn, còn nhíu mi với Vĩnh An đế: "Thực thể ăn được, có cơ hội ăn thử đồ ăn ở chỗ con!"

      Thân thể Vĩnh An đế suy yếu, cũng có khẩu vị, nghe vậy cười : "Chờ trẫm rãnh rồi thử!"

      Phó Dư Sâm nghiêm túc gật đầu. muốn cho Vĩnh An Đế nửa đời ăn ôn hỏa thiện nếm thử thức ăn Xán Xán làm.

      Từ Xán Xán đoán Phó Dư Sâm muốn tắm rửa, thân thiết tiễn bốn vị ma ma , để Chu Nhan và Bích Vân lại ở nhà chính, còn bản thân vào phòng ngủ.

      Phó Dư Sâm cởi quần áo ở trong phòng tắm, thấy Từ Xán Xán vào, vội vàng lui về phía sau mộtbước, che lại vạt áo cởi ra.

      Từ Xán Xán thấy bộ dáng trinh tiết liệt nam, khỏi buồn cười, hai tay khoanh lại dựa vào cột chạm ngọc, mỉm cười hỏi: "Chàng hôm nay bận rộn ngày?"

      Phó Dư Sâm "Ừ" tiếng, xoay người đưa lưng về phía Từ Xán Xán cởi trung y, người chỉ còn lại quần lụa trắng rộng thùng thình.

      Từ Xán Xán nhìn thắt lưng mảnh khảnh của , trong lòng sáp sáp , nhàng bước tới, cánh tay đưa về phía trước, cầm tay Phó Dư Sâm cởi dây lưng, mặt dán lưng Phó Dư Sâm.

      Phó Dư Sâm được nàng ôm như vậy, cả người tê dại trái tim nhảy rộn, ngửa đầu nhắm hai mắt lại, thở dài hơi.

      Tay Từ Xán Xán linh hoạt tháo đai lưng của Phó Dư Sâm, quần lụa trắng mềm mại rơi xuống đất.

      Phó Dư Sâm rốt cuộc nhịn được , bỏ tay Từ Xán Xán ôm eo ra, xoay người ôm Từ Xán Xán, cúi đầu hôn.

      Chu Nhan và Bích Vân đứng ở nhà chính .

      Hai người các nàng đều chịu ngồi yên, Chu Nhan thêu khăn lụa cho Từ Xán Xán, Bích Vân bận rộn bỏ hoa hồng vào trong lồng hun, bắt đầu hun quần áo Từ Xán Xán mặc ngày mai.

      Chờ Chu Nhan thêu xong hai khăn tay, Bích Vân cũng hun xong y phục, Từ Xán Xán và Phó Dư Sâm vẫn chưa ra ngoài.

      Bích Vân bên tai Chu Nhan, thấp giọng : "Công tử và thiếu phu nhân vào bao lâu rồi?"

      Chu Nhan cúi mặt vội vàng thêu chiếc khăn thứ ba, nghe vậy thấp giọng : "Gấp cái gì? Chúng ta chỉ cần chú ý chờ chuông vang lên là được!"

      Bích Vân thấy nàng dứng đắn như thế, hơi xấu hổ, vội vàng thu lại tâm tư bát quái, đứng dậy cầm giỏ hoa hồng, lại cắt cắm vào bình hoa, bắt đầu hết sức chuyên tâm cắt tỉa hoa lá.

      Trong phòng im ắng , Chu Nhan chăm chú làm việc của mình.

      Kim đồng hồ vừa báo giờ hợi, tiếng chuông "Đinh linh linh" vang lên.

      Chu Nhan và Bích Vân lập tức nảy lên, buông việc trong tay, xốc bức rèm che lên vào phòng ngủ.

      Trong phòng ngủ nến đỏ đều đốt , chiếu toàn bộ phòng sáng như ban ngày, Phó Dư Sâm mặc áo dài trắng cổ tròn, bên hông buộc đai lưng, tóc dài rối tung đứng trước giường, thấy Chu Nhan và Bích Vân bước vào, mặt đổi sắc : " phòng tắm hầu hạ thiếu phu nhân !" Sau khi trải qua thời gian mây mưa, mệt đến nỗi mắt mở ra , đành phải bảo thị nữ hầu hạ Từ Xán Xán !

      Chu Nhan và Bích Vân vội vàng quỳ gối hành lễ, sau đó chạy chậm vào phòng tắm.

      Trong phòng tắm hơi nước mù mịt, dạ minh châu khảm trần nhà xuyên thấu qua hơi nước tản ra ánh sáng yên tĩnh lạnh lẽo, Từ Xán Xán mệt mỏi tựa vào vách thùng tắm, mệt đến nổi ngay cả đầu ngón tay cũng muốn động.

      Chu Nhan và Bích Vân rón rén bước tới, cẩn thận hầu hạ.

      Chờ hai nàng nâng Từ Xán Xán ra phòng ngủ, mới phát Phó Dư Sâm ghé vào giường mà ngủ thiếp .

      Từ Xán Xán thế mới biết Phó Dư Sâm lại mệt đến mức này, trong lòng hơi hối hận bản thân câu dẫn , thở dài hơi : "Lấy mấy khăn lụa lớn đến đây!"

      Chờ Bích Vân cầm đại khăn lụa lớn tới, Từ Xán Xán ngồi bên giường, trước nhàng kéo chắn đắp lên choPhó Dư Sâm, sau đó dùng khăn lụa lớnphủ lên tóc dài của Phó Dư Sâm, nhàng lau , hút hơi nước bên trong.

      Chờ dùnghết khăn lụa lớn, tóc Phó Dư Sâm mới coi như khô mười phần.

      Từ Xán Xán sờ sờ, cảm thấy tóc dài đen lành lạnh, tỏa ra hương lạnh, thế này mới yên lòng, xoay người dặn Chu Nhan: "Ngươi phòng bếp lấy bình giữ ấm đựng nước quả chưng bách hợp đến đây!" Phụ thân từng Phó Dư Sâm cần thường xuyênuống nước lê chưng bách hợp thanh phế ngọt, Từ Xán Xán luôn luôn sai người nấu sẵn choPhó Dư Sâm uống.

      Phó Dư Sâm tắm rửa xong uống nước liền ngủ, ban đêm nhất định tỉnh lần , vừa vặn để uống chút nước lê.

      Chu Nhan bưng bình giữ ấm nước lê chưng bách hợp vào, đặt bàn .

      Bích Vân và Chu Nhan hầu hạ Từ Xán Xán nằm xuống phía ngoài giường, dịch lại màn và giường sa, đóng cửa giường, sau đó tắt đèn trong phòng ngủ.

      Các nàng chỉ để lại cây nến bàn trang điểm, tạo thuận lợi choTừ Xán Xán ban đêm hầu hạ Phó Dư Sâm uống nước lê.

      Sau khi Phó Dư Sâm thư giản, ngủ đặc biệt ngon, ngủ thẳng đến rạng sáng, thế này mới mở mắt —— cổ họng khó chịu!

      vừa động, Từ Xán Xán liềntỉnh, còn buồn ngủ ngồi dậy: "Phó Dư Sâm, có nước lê bách hợp, chàng muốn uống?"

      Phó Dư Sâm giọng khàn khàn: "Uống."

      Thấy Từ Xán Xán bò xuống giường, Phó Dư Sâm vội vàng giữ nàng lại: "Để ta !"

      Từ Xán Xán nghe giọng còn khàn khàn , cười liếc cái: "Đêm qua chàng mệt đến độ động nổi , vẫn nên để thiếp !"

      Trong bóng đêm, Phó Dư Sâm thấy biểu tình mặt nàng, nhưng nghe nàng có ý trêu chọc, mặt dần dần đỏ lên.

      Từ Xán Xán khẽ cười tiếng, liền xuống giường.

      Cửa giường vừa mở ra, cơn gió lạnh lập tức thổi vào, Từ Xán Xán khỏi run cả người, nàng sợ Phó Dư Sâm bị cảm lạnh, lập tức nhanh chóng đóng cửa lại.

      Nước lê làm xong lâu nhưng vẫn còn ấm. Từ Xán Xán hầu hạ Phó Dư Sâm uống chén nước lê bách hợp xong, đặt chén lên bản , nhanh chui vào chăn, lăn vào lòng Phó Dư Sâm.

      Phó Dư Sâm vươn cánh tay làm gối cho nàng, nghiêng người ôm nàng, tâm tình ấm áp bình thản, rất nhanh ngủ thiếp .

      Lúc phu thê Từ Xán Xán dùng điểm tâm, Chu Nhan và Bích Vân hầu hạ trong ở nhà chính, bốn vị ma ma và tiểu nha hoàn Huyền Y và Hồng Diệp ở bên ngoài truyền đồ ăn, trong ngoài nhà chính tuy người nhiều, nhưng lại im ắng , ngay cả thanh chiếc đũa đụng bàn cũng có thể nghe ràng.

      Dùngđiểm tâm xong, Phó Dư Sâm bưng ly hồng tràuống, chờ Từ Xán Xán ăn xong.

      Sau khi từ huyệnLan Khảo trở về, lượng cơm Từ Xán Xán hình như tăng lên ít, tính ngày ba bữa cơm, ban đêm còn muốn dùng chút ăn khuya.

      Phó Dư Sâm sóng mắt lưu chuyển, đảo vòng quanh bụng Từ Xán Xán.

      Hôm nay, Từ Xán Xán mặc áo ngắn đỏ thẫm thêu hoa hồng, Phó Dư Sâm thấy được hình dạng bụng của nàng.

      rũ mắt xuống, lông mi dày đen che khuất sóng mắt, ở trong lòng yên lặng nhớ lại lúc kiều diễm với Từ Xán Xán, cuối cùng xác định, bụng Từ Xán Xán quả béo ít.

      Phó Dư Sâm bắt đầu lo lắng: có nên mời đại phu đến xem hay ?

      Thấy Từ Xán Xán buông đũa xuống súc miệng xong, Phó Dư Sâm mở miệng hỏi nàng: "Xán Xán, hôm nay có khách nào ?"

      Từ Xán Xán nghĩ nghĩ, : "Có bảy vị tỷ tỷ, tỷ phu, còn có hơn hai mươi cháu ngoại trai, cháu ngoại , ngoài ra còn có nhà đại bá thiếp cũng đến!"

      Phó Dư Sâm trầm ngâm lát, nhân tiện : "Nam khách tatiếp đón ở trước, nữ khách ở phía sau, bất quá nàng cần nhiều quan tâm đến bọn họ —— "

      "Nàng là thê tử của ta, " mắt phượng sâu thẳm nhìn Từ Xán Xán, thanh mang theo ý lạnh, "Bây giờ bọn họ nên quỳ lạy trước mặt nàng!"

      Từ Xán Xán nghe xong lời của , con ngươi đen láy chuyển động: "Nha, đến lúc đó thiếp cũng phải làm ra vẻ của Thanh vương phi!"

      "Tùy nàng!" Mắt phượng Phó Dư Sâm mang theo ý cười, "Cho dù giết người đáng ghét, cũng quan hệ, có ta ở đây!"

      Từ Xán Xán mở cờ trong bụng, thấy Chu Nhan và Bích Vân vội vàng thu dọn chén bàn, tới ngồi bên cạnhPhó Dư Sâm tháp, bên tai : "Đêm qua chàng mệt muốn chết phải ?"

      Mặt Phó Dư Sâm lại đỏ.

      Lúc ấy mệt đến nỗi mắt mở ra, nhưng giống như khi nhạc phụ còn phải nhạc phụ của —— là gặp may giải trừ lấy thân thể thư giản!

      Phó Dư Sâm đột nhiên nghiêng mặt, khẽ hôn lên môi Từ Xán Xán cái, thấp giọng : "Nếu tối nay lại thử lần?"

      Lần này đến phiên Từ Xán Xán đỏ mặt, nàng ngã người về phía sau, kéo dài khoảng cách với Phó Dư Sâm, ánh mắt long lanh: "Sắc lang!"

      Phó Dư Sâm cảm thấy bản thân suốt đời giữ mình trong sạch, lần đầu tiên bị người khác gọi "Sắc lang", nhất thời có chút buồn cười, nhân tiện : "Đợi đến đêm, ta cho nàng thấy cái gì gọi là sắc lang!"

      Từ Xán Xán cười đến càng sáng lạn : "Ai u, thiếp chờ nha!"

      Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán hai người đùa giỡn nhau, lấy buồn nôn làm thú vị, vẻ mặt Chu Nhan trầm tĩnh dọn dẹp , Bích Vân hơi buồn cười, khóe môi nhếch lên mỉm cười.

      Hai người dùng khay bưng chén bàn ra ngoài có hai tiểu nha hoàn bưng tới bưng đến phòng bếp.

      Bích Vân và Chu Nhan hai người rửa tay rồi quay trở lại, đứng bên ngoài nhà chínhchờ gọi vào.

      Từ Xán Xán nhìn đồng hồ bên cạnh, phát qua giờ thìn, vội hỏi Phó Dư Sâm: "Khi nào chúng ta cầu Quốc Công Gia thả Phó phu nhân ra?"

      Phó Dư Sâm cười khẽ: "Chờ chúng tỷ tỷ đến cầu ta rồi sau!"

      Từ Xán Xán biết tâm tư nhiều, cũng hỏi nhiều, chỉ : "Vậy chàng trước tản bộ với thiếpđi!"

      Phó Dư Sâm đáp ứng, nắm tay Từ Xán Xán hậu viện.

      con đường trong rừng, Phó Dư Sâm đột nhiên mở miệng hỏi Từ Xán Xán: "Quan gia Viết tấm biển hàn viên "Thanh thân vương phủ", chúng ta về sau chuyển qua đó, nàng có ý kiến gì ?"

      Từ Xán Xán nghe vậy mừng rỡ, ngửa đầu nhìn Phó Dư Sâm: "Thiếpmuốn sân đủ loại cây lê, đến mùa xuân hoa lê trắng nở đầy sân!"

      Phó Dư Sâm khẽ vuốt cằm, ghi tạc trong lòng, lại hỏi: "Còn có gì nữa ?"

      Từ Xán Xán nghĩ nghĩ, lại : "Thiếp muốn ở cùng chỗ với chàng!" Đêm qua, nàng nghe Lý ma ma phu thê nhà quyền quý phải ở tách ra, trong cung đế hậu lại mỗi người ở cung, mấy ngày gặp cũng là chuyện thường tình.

      Nàng vừa nghĩ đến tương lai khi vào cung được cùng ở chỗ với Phó Dư Sâm, trong lòng khó chịu.

      Phó Dư Sâm đưa tay nhéo nhéo lỗ tai của nàng, ôn nhu : "Cho dù chuyển vào cung, hai người chúng ta cũng ở xa nhau!"

      " sao?" Từ Xán Xán vừa mừng vừa sợ, ánh mắt long lanh trông mong nhìn Phó Dư Sâm.

      Phó Dư Sâm gật đầu. Tuy rằng dựa theo quy củ, tẩm cung của đế hậu phải tách ra , nhưng cho tới bây giờ nghĩ đến bản thân xa Từ Xán Xán.

      Ánh mắt Từ Xán Xán ươn ướt, nhào vào lòng Phó Dư Sâm, mặt chôn trước ngực Phó Dư Sâm cọ xát trong chốc lát —— nàng cảm thấy cho tới bây giờ mới là thời khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời của nàng !
      Last edited: 20/1/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :