1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016
      Lần đầu edit, có gì xin mọi người góp ý thêm

      Chương 58


      Phó Dư Sâm vừa ra đến cửa cung, Phó Liễu liền tiến lên đón. tới gần Phó Dư Sâm thấp giọng :" Tiết muốn đem cha mẹ Giang nữ quan ở Khôn Trữ cung nhận vào Hạnh Hoa doanh"

      Phó Dư Sâm khẽ gật đầu, về hướng Phó Dương nắm giữ ngựa.

      Phó Dư Sâm thấy Phó Dương, nhưng vì có tâm nên quên chính mình từng qua gặp Phó Dương lần đá lần, Chân dài sải bước vội vàng về phía phó dương dắt ngựa ở bên, nhận dây cương từ trong tay Phó Dương.

      Phó Liễu và Phó Quế dáng người đều thuộc loại gầy, đương nhiên chân cũng dài, hai người bước chân ngắn chạy đường theo sát sau

      Trở lại phủ Định Quốc Công, Phó Dư Sâm dọc theo hành lang phía tây, chuẩn bị tiền viện thư phòng gặp phụ thân thương lương chuyện tình, ai biết được vào thời điểm muốn chuyển hướng, liền có người đánh mạnh tới, vừa vặn va mạnh vào ngực Phó Dư Sâm
      Phó Liễu cùng Phó Quế chạy tới, phát thiếu nữ có khuôn mặt xinh đẹp, mặc trang phục nha hoàn bị công tử đẩy ngã mặt đất, mà chính công tử khom người quay về hướng ngoài hành lang nôn khan.

      Phó Liễu cùng Phó Dương đỡ Phó Dư Sâm trở về Trúc Thanh Viện, vào phòng nghỉ ngơi hằng ngày của công tử ở ngoài thư phòng.

      Sắp xếp thoả đáng cho công tử, Phó Dương liền chạy ra ngoài cho Phó Quế vào. Phó Liễu vừa đem chén nước hầu hạ cho công tử sắp nôn đến ngất xỉu để xúc miệng, vừa tranh thủ lúc rãnh rỗi bảo phó quế :" bảo Phó Dương thỉnh Từ đại phu" . Công tử hai ngày nay thấy phó dương liền hận thể cho cước, phải cho Phó Dương chạy nhanh lấy công chuộc tội!

      Phó Dư Sâm cảm giác bản thân xưa nay chưa bao giờ nôn nhiều như vậy, e rằng ngày cả lục phủ ngũ tạng cũng nôn ra ngoài, cảm thấy giờ khắc này mình sống thực dư thừa! Khó chịu như vậy, còn sống để làm gì!

      Từ Thuận Hoà vừa nghe tình huống của Phó Dư Sâm, lập tức thu thập hòm thuốc ngồi vào cùng phó dương lên xe, chạy như bay về hướng Định Quốc Công phủ.

      May mắn khoảng cách từ Thuận Hoà đến Định Quốc Công phủ xa lắm, nửa giờ sau, xe ngựa liền chạy vào Trúc Thanh Viện

      Từ Thuận Hoà cùng Phó Dương chạy vào ngoại thư phòng của Trúc Thanh Viện, thấy phó dư sâm dựa vào mép giường nôn mửa. Làm chẩn đoán sơ qua, Từ Thuận Hoà trước tiên dùng ngân châm nhận biết huyệt vị rồi chậm rãi đâm vào, sau đó lấy bao bột phấn, ra để Phó Liễu tiến vào cho Phó Dư Sâm ăn.

      Sai khi lắc lư lấy ngân châm ra, Phó Dư Sâm liền ngừng nôn khan. Phó Liễu bận bịu bưng chén thuốc đưa tới miệng .

      Sau khi mệt mỏi uống xong chén thuốc ngọt , Phó Dư Sâm thấy cảm giác buồn nôn làm cho người ta thống khổ muốn chết rất nhanh chóng biến mất.

      đưa chén thuốc cho Phó Liễu, dựa vào ở gối hướng Từ Thuận Hoà cám ơn :" Phó mỗ đa tạ Từ tiên sinh!".

      suy yếu như vậy còn hướng mình cám ơn, thái độ kính cẩn cùng lễ ngộ hiếm thấy này làm cho tâm trạng Từ Thuận Hoà sung sướng bay thẳng lên trời--- có thể ngày, có thể hướng người khác khoác rằng Hoàng Đế từng hướng chính mình cảm tạ.

      kiềm chế cảm giác hưng phấn, sau khi cẩn thận tiến hành vọng, văn, vấn, thiết, rồi mới đưa ra kết luận : " công tử đây là tâm bệnh"

      Phó Dư Sâm liếc mắt nhìn nhưng lên tiếng

      Phó Liễu bên nhân tiện :" Từ đại phu đúng là thần y, công tử nhà ta quả là có tâm bệnh !"

      chịu tỉ mỉ, khẩn thiết nhìn Từ Thuận Hoà: " xin hỏi trị liệu như thế nào?"

      Từ Thuận Hoà suy nghĩ chút, :" tâm bệnh chỉ có thể chữa bằng tâm dược, Từ mỗ trước mắt chỉ có thể cho Đoàn Luyện đại nhân thuốc vừa mới dùng, chính là thuốc dùng để chữa trị chứng đau đầu"

      Phó Liễu nhìn về phía công tử, phát sắc mặt tái nhợt đăm chiêu, liền hề nhiều lời.

      Phó Dư Sâm tự mình đứng lên tiễn Từ Thuận Hoà đến cửa thư phòng liền trở về nằm. Phó Liễu bảo gã sai vặt lấy rương gỗ chuẩn bị tốt vào trong xe ngựa, để Phó Tùng cùng Từ Thuận Hoà lên xe đưa trở về.

      Từ Thuận Hoà cũng đoán được rương gỗ là tạ lễ Phó đoàn luyện đưa mình, hồi tưởng lại tặng phẩm hào phóng trước đây Đoàn luyện đại nhân cho bản thân, vui mừng đến tim đập" thình thịch thình thịch". rất muốn mở rương gỗ ra xem, nhưng vì Phó Tùng ở bên cạnh nên tiện xem.

      Khả năng quan sát sắc mặt của Phó Tùng rất tốt, thấy thế liền mỉm cười lấy rương gỗ mở ra cho Từ Thuận Hoà xem: " Từ tiên sinh, đây là chút tâm ý của công tử, chỉ là chút lễ mọn ,hy vọng ngài vui lòng nhận!"

      Từ Thuận Hoà nhìn bên trong đầy thỏi vàng, trong lòng vui mừng nhưng lại làm bộ vân đạm phong kinh :" aizz, đoàn luyên đại nhân thực quá khách khí!"

      Phó Tùng ân cần :" Từ tiên sinh nếu còn dự tính mua đất tiểu nhân nhất định tiếp tục phụng bồi!"

      Từ Thuận Hoà liên tục lời cảm tạ. Trước đó vài ngày, Phó Tùng vừa giúp mua miếng đất rất tốt làm cho người ta đều thể tin nổi!

      Lúc xe ngựa chạy ra Trúc Thanh Viện, nhị quản gia phủ Định Quốc Công Phó Tứ vừa vặn nhìn thấy, liền phân phó gã sai vặt lặng lẽ đuổi theo. là thân tín của Quốc Công phu nhân, có thể tìm hiểu được bí mật của công tử, phu nhân nhất định trọng thưởng cho !

      Từ Xán Xán sợ Phó Dư Sâm nhận gối đệm ghét bỏ châm tuyến của mình, nên cố ý bỏ lại bao gối mới làm được nửa để ý đến nhưng buổi sáng ngày hôm sau, rốt cuộc nhịn được, đứng ở trước giá thêu, nhìn bên trong mặt gối, trầm tư suy nghĩ biện pháp giải quyết.

      Từ Xán Xán cố ý mua Khanh vân trù màu xanh làm bao gối, khanh vân trù tinh tế, mềm mại, thoáng khí lại mềm dai, ở Biện Kinh luôn luôn bán rất đắt. Từ Xán Xán chút tiếc nuối nào mua lượng lớn để Thường Liễu chở về, còn bị mẫu thân mắng cho trận!

      Từ Xán Xán dùng sợ chỉ màu xanh lục thêu khóm trúc lên hai cái bao gối lớn , nhưng cây trúc lại xiêu xiêu vẹo vẹo, nhìn thực vừa mắt. Ở trong phòng bếp, Bích Vân đem dưa hấu cắt thành những lát , đặt vào trong bát ngọc rồi mang tới cho Từ Xán Xán ăn.

      Nhìn thấy Từ Xán Xán ngẩn người nhìn chằm chằm giá thêu, vẻ mặt buồn phiền, trong lòng Bích Vân cũng có chút xúc động, trước tiên dùng nĩa bạc xiên lát dưa hấu đưa đến miệng Từ Xán Xán, thấy nàng bắt đầu ăn mới ôn nhu :" nương, nếu công tử nhận lễ vật của ngài, sợ là chỉ lo cao hứng, nơi nào nghĩ đến những cái khác?"

      Từ Xán Xán cũng gì, nhận nĩa trong tay Bích Vân chỉ lo ăn, mãi đến khi ăn hết đồ trong bát ngọc của Bích Vân, lúc này mới dùng khăn lau khoé miệng, :" Bích Vân, ngươi cắt dưa hấu, cùng ăn với Tiểu Hương, Đinh ma ma, sau đó trở về phòng nghỉ ngơi !"

      Mùa hè sau giờ ngọ, người bình thường có thói quen ngủ trưa, nàng muốn ngồi trong chốc lát, tiện thể đem hai cái bao gối làm cho xong, vì ở trước mặt Bích Vân, nàng khỏi có chút ngượng ngùng nên liền tìm lý do bảo Bích Vân ra ngoài. Bích vân cám ơn liền lui xuống

      Trong phòng chỉ còn lại mình Từ Xán Xán, nàng ngồi ở sau giá thêu, nhàng vuốt ve mặt gối từ giá tháo xuống, trong lòng lại có tâm

      Bích Vân ở gian phòng phía nam nghỉ ngơi nửa ngày, ngủ thẳng đến chạng vạng mới đến đây, phát nương nhà mình cầm y phục tựa vào giường ngủ, hai cái bao gối thêu xong được xếp ngay ngắn đặt ở bên gối.

      Nàng trước tiên đắp chăn cho Từ Xán Xán, lúc này mới cầm lấy bao gối mở ra nhìn, phát Từ Xán Xán đem hai cái bao gối lớn khâu xong toàn bộ, tuy các khóm trúc thêu được đẹp cho lắm, nhưng đường kim đều rất và đều nhau.

      Bích Vân nhìn Từ Xán Xán ngủ, tự chủ được đưa tay vỗ nhè lên lưng của nàng—— nương vì làm đôi bao gối này, đêm qua hơn nửa đêm mới ngủ.

      Vừa mới dùng qua cơm tối, phu thê Từ Thuận Hoà liền bưng nến tới nhà kho phía tây

      Từ Xán Xán vừa nâng chén trà lên uống, Từ Thuận Hoà liền kêu nàng cùng

      Nàng vừa vào, Từ Vương thị liền lôi kéo tay cho nàng xem :" Xán Xán, nhìn xem đồ cưới mà cha chuẩn bị cho con!"

      Từ Xán Xán tò mò nhìn sang, chỉ thấy ở cái rương dài lớn đặt ngọn nến, bên cạnh có vài cái rương , trong đó có cái bị che được mở ra.

      Nàng tới, phát bên trong cái rương là tờ ngân phiếu cùng mấy hộp tráp hồng tinh xảo

      Từ Xán Xán có chút mờ mịt quay đầu nhìn sang cha mẹ

      Từ Thuận Hoà đưa tay lấy hộp tráp hồng, mở ra, đắc ý nhìn Từ Xán Xán.

      Từ Xán Xán phát bên trong đều là các thỏi vàng lớn , lại mở ra cái tráp khác, phát toàn bộ đều là trân châu to bằng long nhãn

      Từ Xán Xán khỏi nhìn về phía cha mẹ:" cha, cái này là ———"

      Từ Thuận Hoà mấy ngày nay vẫn lo lắng Từ Xán Xán vì chuyện tuyển tú mà khổ sở trong lòng, nên thương lượng với thê tử chút, trước tiên đem đồ cưới chuẩn bị cho Từ Xán Xán xem qua, miễn trong lòng nàng phải sầu lo.

      " Những thứ này đều là đồ cưới cha mẹ chuẩn bị cho con!" Ông cười tủm tỉm , " giường, bàn trang điểm và các thứ cồng kềnh khác đến lúc cha lại đặt mua cho con cũng muộn!"

      Từ Xán Xán nhất thời lên lời, sống mũi cay cay, con mắt ươn ướt.

      Từ Vương thị tới nắm eo nàng, thấp giọng :" nghe người ta kết quả tuyển tú có, trong cung giữ lại mười sáu tú nữ, có tú nữ đến từ Dương Châu được phong làm Chính Tứ phẩm Tài tử"

      Từ Xán Xán thấy cha mẹ nhìn mình chằm chằm, trong lòng khỏi buồn cười, :" con xuất giá dùng được nhiều như vậy, đều để lại cho Nghi Xuân !"

      Từ Thuận Hoà thấy vẻ mặt thoải mái của nữ nhi, thế này mới thả lỏng tâm tình, :" cho Nghi Xuân nhiều rồi, con cần lo lắng! Trong khoảng thời gian này cha có chẩn bệnh cho Phó đoàn luyện, có ít kim ngân châu báu, mấy hôm trước ta mua sáu mươi mẫu đất ở ngoại thành, tương lai đều là của Nghi Xuân".

      Từ Xán Xán nghe vậy có chút giật mình:" cha, chúng ta ở Khai Phong phủ mua đất rồi hả?" Phải biết rằng, bất kể khi nào, giá đất ở kinh thành và vùng xung quanh đều rất đắt!

      Từ Thuận Hoà dương dương đắc ý :" cha làm sao biết nhiều như vậy! Phải hỏi đại bá của con, nhưng cha gần đây cùng ông ta chuyện, nên hỏi tốt cho lắm.

      Cũng may gã sai vặt phó Liễu bên cạnh Phó đoàn luyện rất là nhiệt tình, đặc biệt kêu Phó Tùng cùng ta Hạnh Hoa doanh mua ! Hình như người bán nhà quen rất thân với Phó Tùng, giá bán đưa ra rất hợp lý, thấp hơn giá thị trường ít đâu.

      Ông tràn đầy phấn khởi tiếp:" Phó Tùng cũng thực khách khí, chờ cha trong tay có tiền, lại
      mang cha mua !"

      Từ Xán Xán trợn mắt há hốc nhìn phụ thân. Nàng nghĩ tới phụ thân sống hơn ba mươi năm mà vẫn còn ngây thơ như thế! Người ta ràng nửa bán nửa tặng, thế mà phụ thân lại nhìn ra!

      Nhưng mà nàng cũng hiểu Phó Dư Sâm làm như vậy đều là vì nàng, khỏi tâm trạng kích động, lúc sau vẫn ra lời.

      Trở về phòng, Từ Xán Xán liền lấy ra cái bọc gối cùng gối sớm chuẩn bị tốt, tinh tế đem gối đệm sắp xếp ngọn, sửa sang lại chốc lát liền dùng cái bao lụa hồng bao lại, đem bốn góc quấn lại thành bao quần áo. Suy nghĩ trong chút, nàng lại đem bao vải dầu gói kỹ lưỡng, đặt ở bàn trang điểm trong phòng ngủ.

      Nàng biết Bích Vân liên lạc với Phó Liễu như thế nào, nhưng cũng đoán được cho dù nàng , Bích Vân cũng đem bao vải dầu . Buổi chiều Từ Xán Xán ngủ chút nên ban đêm ngủ được sâu, bị thanh chuyện đánh thức

      Nàng lắng nghe, nghe được Bích Vân cố ý đè thấp giọng, :" dùng bao vải dầu là được rồi, ta muốn ra ngoài giao cho Phó Dương, để mang đến cho công tử!" Đinh mẹ thanh tựa hồ đáp " được".

      Từ Xán Xán nghe xong lời của Bích Vân, nghĩ đến gối đệm chính mình làm rất nhanh giao cho Phó Dư Sâm, trong lòng có chút vui mừng, nằm giường suy nghĩ miên man hơn nửa đêm.

      Mấy ngày nay, Phó Dư Sâm liền biến thành mỹ nam bệnh, sắc mặt tái nhợt, môi nhợt nhạt, mệt mỏi nằm giường ở trong thư phòng, cầm quyển sách yên lặng đọc.

      Lúc cùng Từ Xán Xán thân cận chưa từng nôn mửa, liền nghĩ đến tật xấu thấy nữ nhân liền nôn mửa tốt hơn, ngờ lâu như vậy, cư nhiên lại ói ra, còn nôn đến chút nữa mất mạng

      Phó Dư Sâm hiểu được ý tứ sâu sắc của câu " tâm cao ngất, mệnh như giấy bạc", tâm trạng bực bội suốt cả ngày, ai cũng thèm để ý, chỉ nằm ở trong phòng ngủ đọc sách.

      Phó Liễu cùng Phó Dương mấy này nay hầu hạ đều nhìn ra, trong lòng đều vô cùng lo lắng. Cuối cùng phó Liễu nghĩ ra chủ ý :" ta liên lạc với Phó Bích, để nàng nghĩ biện pháp khuyến khích Từ nương đưa lễ vật cho công tử, công tử nhất định rất vui vẻ!"

      nghĩ tới Phó Liễu xuất môn thuận lợi, nửa đêm liền đem về bao vải dầu to, chào cái liền bẩm báo :" bẩm công tử, ở tại Thiên Viện, Thanh Hồng nương để nô tài đưa đến cho người——"

      " ném " Phó Dư Sâm nhìn quyển sách tay, đánh gãy lời .

      Phó Liễu liền " xì" tiếng, nở nụ cười, chắp tay cầu xin tha thứ:" công tử tha cho nô tài! Đây chính là đồ Phó Bích vừa mới giao cho nô tài!

      Sắc mặt tái nhợt của Phó Dư Sâm nhất thời ửng đỏ, lông mi dài cụp xuống, che khuất sóng mắt sâu thẳm, miệng lại ra lời mạnh mẽ :" để đồ thả xuống, ngươi cút ra khỏi mắt ta!"

      Phó Liễu thấy thân thể công tử hai ngày nay tốt, tâm tình cũng tốt, bây giờ tâm liền hớn hở, trước tiên liền mở bao lấy hai cái gối đệm lớn ra đặt ở bên giường, :" công tử, Phó Bích Từ nương bảo rằng vào ngày lập đông, nàng lại đổi gối mới!"

      xong, lại hai tay ôm đầu quỳ mặt đất, " công tử, nô tài thực cút ngay", liền chạy nhanh ra bên ngoài.

      Dáng người gầy, lại luyện qua công phu, quả thực rất nhanh liền chạy ra ngoài

      Đến cửa, lại " công tử, nô tài cút đây" liền đứng dậy nhảy lên, để lại cho Phó Dư Sâm chút gian riêng tư.

      Phó Dư Sâm nghĩ tới Phó Liễu này liền cút, trước khi còn cười, cầm lấy gối đệm bên cạnh lên nhìn kỹ.

      Hình dáng đệm là hình lập phương, cái lớn so với mặt bàn còn muốn lớn hơn, vừa thơm vừa mềm. Phó Dư Sâm nhìn đến mặt gối hình khóm trúc mộc mạc, khoé môi khỏi cong lên.

      Phó Dư Sâm đem gối lớn làm gối đầu, đem gối làm gối ôm, nghiêng người nhắm hai mắt lại.

      Phó Dương hai ngày nay luôn luôn trốn tránh công tử, sợ công tử lại đá , vì vậy luôn chờ cơ hội chuộc lỗi. đứng ở bên ngoài, nghe bên trong phòng còn tiếng lật sách, liền rón rén bước vào.

      Nhìn thấy công tử thiếp , lặng lẽ tắt nến ra ngoài.

      Sáng sớm ngày hôm sau, Phó Dư Sâm liền cưỡi ngựa đến đại doanh ở thành đông. Ai ngờ còn chưa ra ngoài thành, liền ở cửa Nhân Hoà gặp chuyện.
      Last edited: 21/6/17

    2. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016

    3. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016

    4. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016

    5. Kuen

      Kuen Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      4,016

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :