1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 50
      Editor: Buingan1209



      Phó Dư Sâm cõng Từ Xán Xán từ ngõ hẻm tối om sâu thẳm ra, nhìn qua Từ Xán Xán có vẻ duyên dáng yểu điệu, kỳ thực chỉ gầy, ngược lại còn nhiều thịt, nhưng chàng cũng cảm thấy mình phải cố hết sức. Thân thể mềm mại ấm áp của Từ Xán Xán dán lưng chàng, làm chàng cảm thấy thỏa mãn và hạnh phúc. Phó Dư Sâm nghĩ Từ Xán Xán vốn thiện lương, thông tuệ, khôn khéo, lãnh tĩnh, cũng có ưu điểm gì đặc biệt nhưng chàng lại rất thích nàng, thích đến nỗi muốn làm nàng vui sướng, muốn nhìn nàng cười, muốn nàng vĩnh viễn ở lại bên cạnh mình.

      Mặt Từ Xán Xán áp vào chiếc cổ thon dài của Phó Dư Sâm, cảm thụ được nhịp đập của chàng, lòng tràn đầy hạnh phúc vô ngần. Người nàng cũng nàng, hạnh phúc cũng chỉ đơn giản như vậy. Sắp đến đầu ngõ hẻm rồi, Phó Dư Sâm dừng bước, giọng :

      - Nàng trước , ta theo phía sau nàng!

      Từ Xán Xán "Ừ" tiếng, đột nhiên cố sức nắm chặt hai vai Phó Dư Sâm, ghé mặt Phó Dư Sâm hôn cái. Khuôn mặt trắng của Phó Dư Sâm trong nháy mắt đỏ như máu, may mà bầu trời tối đen nên Từ Xán Xán nhìn thấy. Chàng cúi người để Từ Xán Xán xuống, sau khi đứng dậy chịu nhìn Từ Xán Xán, chờ Từ Xán Xán trước. Từ Xán Xán hơi sửa sang lại quần áo, liếc mắt thấy Phó Dư Sâm được tự nhiên chịu nhìn mình, khóe miệng nàng nhếch lên mang theo nụ cười ngọt ngào trong lòng đắc ý, quay người tới Chung Cổ lâu nơi ước hẹn với đám người Nghi Xuân.

      Phía trước là Chung Cổ lâu, Từ Xán Xán xoay người nhìn lại phía sau. Trong dòng người tấp lập, thân hình đơn bạc cao ráo của Phó Dư Sâm độc đứng ở phía sau vài bước nhìn về phía nàng, mắt phượng sâu thẳm, lời, độc như vậy, lẻ loi như vậy làm lòng nàng đau như đao cắt. Người người đều Phó Dư Sâm là thiên chi kiêu tử, sống trong gấm lụa hào hoa xa xỉ, tiền đồ bản thân vô cùng rộng mở, nhưng nàng cảm thấy chàng rất đáng thương, muốn ôm chàng vào ngực mình mà an ủi bảo hộ. Tay Từ Xán Xán lau nước mắt biết chảy ra từ bao giờ, ổn định tâm tình, quay đầu lại, xách váy bước nhanh đến Chung Cổ lâu.

      Từ Nghi Xuân mua ba quả dưa hấu lớn, mang theo Thường Liễu, Bích Vân và Tiểu Hương kiễng chân chờ mong dưới lầu Chung Cổ lâu, thấy Từ Xán Xán chạy vội tới lập tức nghênh đón, vỗ đầu nàng ầm ĩ :

      - Tỷ tỷ chạy nơi nào thế hả? Tỷ có biết là gặp phải nguy hiểm hả? Tỷ biết đệ lo lắng à——

      Từ Xán Xán nhìn bày ra bộ dáng ông cụ non lớn tiếng trách cứ mình, trong lòng buồn cười, lấy tay che miệng lại, ôn nhu cười:

      - Đệ đệ, tỷ tỷ sai rồi, xin lỗi đệ mà!

      Từ Nghi Xuân nghĩ tới hôm nay tỷ tỷ lại dễ dàng đầu hàng như vậy, còn làm nũng với mình, khỏi vô cùng kinh ngạc và vui sướng, ngược lại câu cũng thêm được. Về đến nhà, Từ Vương thị cắt toàn bộ dưa hấu mà Từ Nghi Xuân mua về, toàn gia dưới đều ăn đến no bụng.

      Từ Xán Xán tắm rửa xong ra, nhìn Bích Vân vội vàng hầu hạ mình, suy nghĩ chút, cuối cùng vẫn gì. Nàng tín nhiệm Phó Dư Sâm, như vậy đương nhiên hẳn là cũng phải tín nhiệm người Phó Dư Sâm an bài. Nằm giường, Từ Xán Xán tự chủ được mà nghĩ tới chuyện xảy ra ở chợ đêm phố Mã Đạo. Nàng nghĩ tới nhìn Phó Dư Sâm gầy yếu mà cũng có sức lực lớn như vậy. Nghĩ đến Phó Dư Sâm dùng sức hôn mút, nghĩ đến Phó Dư Sâm cách yếm xoa xoa nắn nắn, mặt Từ Xán Xán nóng bừng lên, nàng bụm mặt chui vào chăn mỏng.

      Đối với việc Phó Dư Sâm đột nhiên biến mất, Chu cũng kinh hoảng, biết từ lần Phó phu nhân và Thư Dân Chi thiết kế ám sát Phó Dư Sâm kia, bên người Phó Dư Sâm bố trí vệ sĩ tùy thân bảo hộ, mặc dù đến mức rình trộm nhưng an toàn thành vấn đề. Lúc tìm được Phó Dư Sâm, Chu chưa hết hứng thú chơi, chớp mắt to năn nỉ Phó Dư Sâm:

      - Đại ca, chúng ta Oánh lâu uống rượu !

      Phó Dư Sâm nhìn cũng nhìn mà trực tiếp về. Chu tay mắt lanh lẹ nắm ống tay áo Phó Dư Sâm, ngồi chồm hổm ăn vạ:

      - Đại ca, huynh chưa đến Oánh lâu nên biết, gần đây Oánh lâu mới đưa về giai nhân Giang Nam, nghe bọn Minh Nguyệt là đẹp cực kỳ đấy, đệ còn chưa xem đâu!

      Minh Nguyệt là hồ bằng cẩu hữu của . Phó Dư Sâm thể nhịn được nữa, “Xùy” tiếng kéo ống tay áo bị Chu cầm, nhanh chóng rời .

      - Đại ca ——

      Chu thê thảm kêu gào, nhào tới ôm lấy chân Phó Dư Sâm. Phó Dư Sâm thở dài, phân phó Phó Liễu cười hì hì xem trò vui ở bên:

      - Cho ngân phiếu!

      Phó Liễu vội vàng móc xấp ngân phiếu đưa đến trước mặt Chu . Chu lại chịu nhận, cũng chịu buông chân Phó Dư Sâm ra. Phó Dư Sâm có cách nào đối phó đành phải kiên nhẫn giải thích:

      - Huynh muốn nhanh về tắm rửa!

      Chu mắt chớp chớp:

      - Vì sao?

      Phó Dư Sâm: "..." còn lâu mới cho ngươi biết! Chàng nháy mắt với Phó Liễu, sau đó nhấc chân đá văng Chu . Chu muốn đuổi theo, lại bị Phó Liễu ôm lấy thắt lưng ngăn cản. Nếu Phó Dư Sâm chịu , Chu cũng mất hăng hái, giọng nội tình cho Phó Liễu:

      - Ngày hôm nay đại ca là kỳ quái! Ta cũng muốn mang huynh ấy thưởng thức mỹ nữ, chừng chữa tốt bệnh của huynh ấy cũng chưa biết chừng!

      Phó Liễu biết Phó Dư Sâm gặp Từ Xán Xán, khi có người trong lòng nhất định Oánh lâu, bởi vậy chỉ cười cười cũng nhiều. Chu phẫn nộ theo Phó Liễu trở về Trúc Thanh viện. Phó Dư Sâm vừa vào nội thất lập tức lệnh Phó Dương chuẩn bị nước nóng. Khi Phó Dương tới nhận y phục chàng thay ra, Phó Dư Sâm ngâm mình trong thùng nước tắm, rũ mi mắt xuống bình tĩnh phân phó :

      - Đốt toàn bộ bọc y phục này !

      Phó Dương đáp “vâng” xong, cầm bao y phục lên tới phòng bếp . Sau khi ra ngoài, Phó Dư Sâm tựa thùng nước tắm mở mắt ra, lông mi ướt nhẹp mang theo chút nước che lấp mắt phượng sâu thẳm gợn sóng. Phó Dư Sâm nhìn rất thâm trầm nhưng kỳ thực trong lòng ở khổ não. Lúc chàng ôm Từ Xán Xán, chẳng qua là cách y phục đâm Từ Xán Xán mấy cái nhưng phía dưới lại lập tức tinh quan thất thủ. Trước khi gặp Từ Xán Xán, Phó Dư Sâm cứng được; lúc gặp Từ Xán Xán, Phó Dư Sâm lại bị tiết sớm. Chàng lẳng lặng suy tư: Lẽ nào Phó thị thực tuyệt hậu từ mình? Mình muốn lấy Từ Xán Xán, rốt cuộc là tốt với nàng hay lại là hãm hại nàng...Phó Dư Sâm tắm rửa xong mặc y phục tử tế từ phòng tắm ra, trong tay còn cầm khăn bố lau tóc, Phó Dương tiến đến bẩm báo:

      - Công tử, Quốc công gia ở thư phòng chờ người ạ!

      Cầm khăn bố, Phó Dư Sâm xõa tóc dài trực tiếp thư phòng. Phó Vân Chương ngồi tháp trong thư phòng của Phó Dư Sâm, bưng chén trà sứ hoa cỏ tứ quý màu trắng, đánh giá thư phòng Phó Dư Sâm. Thư phòng bài biện phần nào nhìn ra tính cách Phó Dư Sâm, giá bày đầy sách, án thư là mấy món giấy và bút mực đơn giản, bên trái án thư có chậu sứ men xanh trồng cây lan điếu tươi tốt, nở hoa màu trắng, tản ra mùi hương nhàn nhạt. tường bên phải án thư biên treo thanh cổ kiếm, bên là giáp trụ của Phó Dư Sâm. Lúc ông nhìn chung quanh vòng, bèn tùy ý cầm lên quyển sách để kháng. Vừa cầm sách lên, Phó Vân Chương lập tức phát cành hoa đào khô rơi xuống. Hoa đào phơi khô biến thành màu nâu nhạt, ngửi thấy mùi hương hỗn hợp của hoa đào và trang sách. Khi Phó Vân Chương chưa thành thân cũng từng phong lưu phóng khoáng. Ông đoán rằng có thể được người luôn luôn cứng rắn như Phó Dư Sâm trân trọng mà kẹp ở trong sách ngắm nhìn cành hoa đào này chắc là của người con mà Phó Dư Sâm ngưỡng mộ trong lòng từng cầm qua. Nghĩ đến Phó Dư Sâm ở phương diện tình nam nữ luôn luôn hiểu nay thông suốt, Phó Vân Chương quả thực là cực kỳ an tâm. Phó Vân Chương nhặt cành hoa đào nhìn đến xuất thần Phó Dư Sâm xốc lên màn trúc đến.

      - Phụ thân!

      Chàng gọi tiếng “Phụ thân” cũng hành lễ, trực tiếp tới đoạt lấy cành hoa đào khô trong tay Phó Vân Chương kẹp vào trong sách sau đó nhét sách vào trong giá. Làm xong những động tác này, chàng mới ngồi xuống đối diện với phụ thân. Phó Vân Chương nhìn Phó Dư Sâm tuy mười tám tuổi nhưng mặt vẫn mang theo nét trẻ con, trong lòng buồn cười chàng đại khái là mối tình đầu mới được tự nhiên như vậy, cũng thu liễm ý cười, nghiêm mặt :

      - A Sâm, con thích nương nào à?

      Phó Dư Sâm cảnh giác quét mắt nhìn ông cái, định trả lời. Phó Vân Chương thay đổi cách hỏi:

      - Là nương nhà ai thế?

      Thấy Phó Dư Sâm để ý đến mình, ông chuyển sang ngay vào điểm chính:

      - Hôm nay Thánh thượng triệu kiến ta, ngoại trừ hôn Lục tỷ Thất tỷ của con, còn nhắc tới hôn của con nữa!

      Nhìn Phó Dư Sâm vẫn còn mang theo tính quật cường của trẻ con, ông dừng chút mới tiếp:

      - Thánh thượng hạ chỉ ý, mệnh Hoàng hậu và Đổng Quý phi cùng nhau phát thiếp mời cho những khuê tú đến tuổi kết hôn trong kinh, mời các nàng tiến cung tham gia hội hoa sen!

      Phó Vân Chương mạch xong, ông biết Phó Dư Sâm thông tuệ, đương nhiên nghe được đây là muốn chọn cho chàng thê tử. Phó Dư Sâm gật đầu, “ Vâng", bèn cầm lấy khăn bố bắt đầu lau tóc. Tóc của chàng dài mà mềm mại, lúc này sắp khô rũ xuống sau lưng đen nhánh như thác nước, làm nền cho khuôn mặt trắng nõn như ngọc của chàng, tóc đen như mực và đôi môi đỏ tươi, thực là đẹp đến kinh người. Phó Vân Chương nhìn chàng, phảng phất thấy được thuở thiếu thời của chính mình, trong lòng mềm mại rất nhiều ôn nhu :

      - A Sâm, Hồng dù sao cũng là Lục tỷ con, nó là tỷ tỷ ruột thịt của con——

      Ông còn chưa dứt lời bị ánh mắt lạnh lùng của Phó Dư Sâm cắt đứt. Phó Dư Sâm ném khăn bố xuống, lạnh lùng nhìn ông:

      - Nếu là tỷ tỷ ruột của con, vì sao lúc vào mùa mùa đông rét mướt năm con bốn tuổi đẩy con xuống giếng? Nếu là tỷ tỷ ruột của con, vì sao lại còn bỏ thêm ba đậu trong chén thuốc con uống——

      - A Sâm!

      Lời lên án của chàng bị Phó Vân Chương cắt đứt. Chỉ ngắn ngủi lát mà dường như Phó Vân Chương già hơn mười tuổi, lúc này ông mới chính thức như ông già sáu mươi tuổi. Ông ủ rũ :

      - Vậy tùy con!

      Dứt lời, ông đứng dậy ra thư phòng. Nhìn bóng lưng cha loạng choạng, trong lòng Phó Dư Sâm đau xót, chàng ngửa đầu ngăn nước mắt gần tràn mi.

      Ngày thứ hai trời còn chưa sáng Phó Dư Sâm dẫn bọn Chu Phó Liễu Tiết ra khỏi thành đến quân doanh. Làm con vợ kế nhưng chàng có bảy đích tỷ, trêu chọc bất kỳ ai trong đó đều bị sáu người còn lại vây công, chàng lười tính toán với nữ nhân, cho nên vẫn trốn ra ngoài trước tốt hơn!

      Từ Xán Xán mặc y phục màu trắng thuần, mang theo Bích Vân đến Từ phủ. Trong chính đường Thanh Tâm viện chỉ có Từ Hàn thị. Thấy ánh mắt linh động của Từ Xán Xán quan sát vị trí trống bên cạnh mình, Từ Hàn thị lại cười :

      - Hôm nay lâm triều, đại bá của cháu còn chưa có trở lại đây!

      Bà phân phó Mai Tuyết bên cạnh:

      - Mang theo Nhị nương tắm !

      Vừa cười giải thích Từ Xán Xán:

      - Nghi Liên và Nghi Đồng đều hầu hạ bên lão thái thái, bá mẫu thay cháu xin nghỉ với lão thái thái rồi, cháu cần phải thỉnh an nữa; hơn nữa, thời gian cũng hơi gấp phải nhanh lên chút mới được!

      Từ Xán Xán cười đáp ứng tiếng, phúc thân, lúc này mới lui xuống. Âu Dương đại gia ở gian sáng của nhà kề chờ Từ Xán Xán, trong gian tối bày thùng nước tắm lớn bốc hơi nóng và mùi hương thơm ngát. Từ Xán Xán thản nhiên cười chào Âu Dương đại gia:

      - Tiểu nữ xin thỉnh an lão sư ạ!

      Âu Dương đại gia cười đỡ nàng dậy, :

      - Người ngửi thử xem trong nước tắm thêm mùi hương gì?

      - Được!

      Khi Từ Xán Xán theo Âu Dương đại gia vào gian tối, Bích Vân cũng vào theo. Từ Xán Xán ghé vào thùng nước tắm ngửi ngửi, lúc này mới phát là mùi mai vàng thơm ngát, khỏi nhìn về phía Âu Dương đại gia. Âu Dương đại gia đắc ý:

      - Vào lúc này, các tú nữ chắc là đều dùng các loại hương hoa hồng để pha nước tắm, làm cho người toàn là mùi hoa hồng, nhưng như thế chẳng phải là ngàn người đều giống nhau à! Nếu hương thơm người nương giống người thường, vậy trước tiên cũng thắng người khác bậc rồi!

      Tay nàng vừa vốc chút nước cho Từ Xán Xán ngửi, vừa giải thích:

      - Đương thời ta có thể có nổi danh như thế, cũng là bởi vì ta rất giỏi về điều hương, hương lộ và hương cao đưa cho người đều là ta tự tay pha chế, hương ở trong nước tắm này là nước hương ưng ý nhất của ta, lúc tắm rửa, mùi thơm ngát của mai vàng giữ được người ít nhất ngày đêm, nếu thường xuyên sử dụng, mùi hương thấm vào thân thể đấy!

      Âu Dương đại gia mỉm cười chỉ vào hộp gỗ để án, :

      - Ta còn để lại cho người tráp đấy!

      Từ Xán Xán vội vàng phúc thân cảm tạ. Âu Dương đại gia lấy xấp y phục tiến đến, :

      - Đây là thái giám trong cung đưa tới, là trang phục thống nhất của tú nữ, người tắm xong mặc vào !

      Dứt lời, nàng chuẩn bị ra ngoài. Từ Xán Xán nhìn về phía Bích Vân, nháy mắt cái. Bích Vân cười :

      - Đại gia, nô tỳ lưu lại hầu hạ nương chúng ta!

      Âu Dương đại gia gật đầu ra. Từ Xán Xán ngâm mình trong thùng nước tắm nhìn Bích Vân. Chỉ thấy Bích Vân nhanh lấy xấp y phục, từ trong lòng móc ra túi châm tuyến, mấy ngón tay bắt đầu thành thạo bận rộn may vá. Từ Xán Xán trợn to hai mắt nhìn nàng vá bọc ở giữa hai nách của la y hồng nhạt. Nàng Bích Vân làm gì, trong lòng rất tò mò, bèn vẫy vẫy tay với Bích Vân, ý bảo Bích Vân tới.

      - Bên trong đựng cái gì thế?

      Nàng giọng hỏi Bích Vân. Bích Vân giảo hoạt cười:

      - Đến lúc đó nương biết!

      Từ Xán Xán: "..." Nha đầu kia biết thân phận gián điệp của mình bị phát , giờ lại còn chơi trò thần thần bí bí nữa.
      chau007153, Chôm chôm, Hale20536 others thích bài này.

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      từ xán xán quá

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Xán Xán làm sao để chữa khỏi bệnh ra sớm cho Sâm Sâm nhỉ?

    4. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 51
      Editor: Buingan1209



      Kiểu dáng bộ y phục trong cung đưa tới này vô cùng đơn giản, phía là y phục mùa hè mỏng màu hồng nhạt, phía dưới là váy tơ tằm màu trắng ngà, trung y và tiết khố may bằng lụa màu trắng mỏng, đường may hơi lớn trông có vẻ thô ráp. bộ y phục như vậy đáng giá mấy đồng tiền.

      Âu Dương đại gia chờ ở gian sáng, lấy hộp đồ trang sức mở ra. Khi rèm cửa gian tối xốc lên, mùi thơm nhàng lan tỏa, Âu Dương đại gia ngẩng đầu nhìn thấy Từ Xán Xán xõa tóc dài hơi ướt ra. Bởi vì vừa tắm xong, mặt nàng trong suốt sáng long lanh, cặp mắt đào hoa dịu dàng ướt át, đôi môi đỏ bừng trơn bóng, bộ y phục thông thường cực kỳ trắng trong thuần khiết của tú nữ lại làm tôn lên ngực cao eo chân dài dáng vẻ thướt tha yểu điệu của nàng, mang theo loại gợi cảm phong tình non nớt. Âu Dương đại gia mỉm cười :

      - Mấy tháng này Nhị nương lại cao hơn ít rồi!

      Từ Xán Xán hí mắt cười, vươn ngón tay thon dài trắng nõn đo thử:

      - Lại cao thêm từng này rồi!

      Âu Dương đại gia che tay áo mà cười:

      - Nếu được vào cung, nương lại cao hơn Thánh thượng phải làm thế nào!

      Cặp mắt đào hoa của Từ Xán Xán cong cong như trăng non, "Hắc hắc hắc hắc" nở nụ cười. Âu Dương đại gia cố ý phụng phịu:

      - Thục nữ cười như thế này được đâu!

      Trong khoảng khắc Từ Xán Xán lại thể dáng vẻ tươi cười dịu dàng hàm súc. Âu Dương đại gia hài lòng gật đầu :

      - Được rồi, chúng ta bắt đầu trang điểm thôi!

      Từ Hàn thị mang theo Mai Tuyết sang đây xem tiến triển, phát Từ Xán Xán chải thùy hoàn phân tiếu kế phức tạp, lại chỉ cài cây trâm bạc khảm phỉ thúy hình hoa lê, tai đeo hoa tai bạc nạm phỉ thúy; mặt thoa phấn, môi đánh phớt hồng. Bà vốn muốn trước mặt vua ít nhất phải trang điểm đẹp, nhưng tinh tế nhìn lại thấy Từ Xán Xán mi mục như họa, da thịt trong suốt, dùng son phấn cũng thể che giấu vẻ đẹp của nàng nên cũng thêm nữa. Đợi Từ Xán Xán trang điểm hoàn tất, Từ Hàn thị mới mỉm cười tiến lên, nắm tay nàng thân thiết dặn dò:

      - Xán Xán, ở chỗ cùng chúng tú nữ, nhất định phải hòa thuận, nên bướng bỉnh!

      Lại tiếp nhận xấp ngân phiếu từ trong tay Mai Tuyết đưa cho Từ Xán Xán:

      - Đưa cho Bích Vân cầm, đến lúc vào cung nên keo kiệt!

      Từ Xán Xán tiếp nhận ngân phiếu đưa cho Bích Vân, sau đó đoan đoan chính chính hành đại lễ với Từ Hàn thị, cúi đầu :

      - Đa tạ đại nương, cháu cũng nên rồi ạ!

      Từ Hàn thị nâng Từ Xán Xán dậy, mặt trở nên nghiêm túc:

      - Chỉ mong cháu có thể phong tần là tốt rồi, để cháu có thể bước lên mây. Đại nương chờ tin tức tốt của cháu!

      Ngoài dự liệu của Từ Xán Xán là tuy rằng đại bá chắc chắn tổng quản thái giám Tôn Hoài Vũ đích thân tới đón nàng vào cung tuyển chọn, nhưng khi Từ Xán Xán ra Nghi môn phát chiếc xe ngựa sơn màu xanh chờ nàng, Tôn Thái giám cũng đích thân đến mà phái hai tiểu thái giám tới. Ngoại trừ Từ lão thái thái mượn cớ Nghi môn quá xa thân thể lão nhân gia bà khỏe qua được, Từ Nghi Liên và Từ Nghi Đồng đều mang nha hoàn tới tiễn Từ Xán Xán.

      Lúc này mặt trời bắt đầu mọc, khí trời càng ngày càng nóng, trán Từ Hàn thị chảy ra tầng mồ hôi. mặt Từ Nghi Liên cũng có chút mồ hôi, nhưng nàng vẫn kéo tay Từ Xán Xán, có vẻ phá lệ lưu luyến rời; còn Từ Nghi Đồng lại là bộ dáng ứng phó qua loa, lúc Từ Nghi Liên và Từ Xán Xán bịn rịn lời chia tay, nàng ta thỉnh thoảng lại cầm khăn tay nhàng lau mồ hôi mặt lộ vẻ mất kiên nhẫn. Từ Hàn thị liếc mắt nhìn nàng ta vài lần, cố gắng kìm nén tức giận trong đầu.

      Khi Từ Xán Xán lên xe, cách màn trúc xe ngựa nàng thấy Từ Sâm lấy ngân phiếu cho Thái giám theo. Thấy xe ngựa sơn xanh trong cung từ từ xa, Từ Sâm mới nhảy lên xe ngựa Từ phủ, ngồi cùng xa phu vội vàng theo sau. Xe ngựa lộc cộc , Từ Xán Xán ngồi trong xe trong lòng nặng trĩu. Đại bá sử dụng nhiều công sức người đưa nàng vào cung tuyển chọn như vậy, nếu nàng lạc tuyển, vậyphản ứng của đại bá và đại nương nhất định rất nghiêm trọng, biết mình có thể chịu đựng nổi . Nhưng vô luận như thế nào, nàng cũng muốn diễn tuồng vui này đến cuối cùng, vì mình, vì người nhà, cũng vì nàng thích Phó Dư Sâm mà cố gắng chút! Nếu thành công, nàng cuộc sống khác; nếu thành công, nàng ở trong cung thất này vượt qua suốt đời vậy! Thời khắc này Từ Xán Xán cảm giác mình giống như sống cuộc sống của dân cờ bạc vậy! Bích Vân lặng lẽ nhìn Từ Xán Xán cái, phát ánh mắt nàng sáng trong suốt, mím môi biết suy nghĩ gì, bèn cầm tay Từ Xán Xán, muốn cho nàng yên tâm chút. Từ Xán Xán nhìn Bích Vân, giọng :

      - Cảm ơn!

      Mặc kệ ngươi bởi vì điều gì mà tới bên cạnh ta, ta cảm tạ chiếu cố của ngươi, cảm tạ tri kỷ của ngươi, cảm tạ làm bạn của ngươi! Vật dưới nách la y được Bích Vân bào chế hơi cứng rắn, giống như là chiếc bánh bột ngô hình tròn, Từ Xán Xán thấy là lạ, còn lặng lẽ lấy tay sờ sờ. Bích Vân nhìn nàng sờ nắn, lại cười mà .

      Từ Sâm và xa phu dừng xe ngựa chờ ngoài Tây Hoa môn, Từ Xán Xán xe ngựa màu xanh từ từ qua thiên môn Tây Hoa môn vào cung. Xe ngựa dừng lại trước cửa đại viện quảng trường—— sân trước cửa có rất nhiều xe ngựa sơn xanh dừng tại đó! Bích Vân đỡ Từ Xán Xán xuống xe. Lúc Từ Xán Xán đứng vững phóng mắt vừa nhìn, quảng trường có bốn mươi mấy thiếu nữ mặc giống trang phục như mình, đều là mười bốn mười lăm mười sáu tuổi, có mấy người mặt còn mang theo vẻ bầu bĩnh của trẻ con, hoàn toàn còn là tiểu nương mà! Khi nhìn quét vòng, Từ Xán Xán phát những nương này ngày thường đều rất đẹp: Có khi là mặt tròn mắt to mang theo lúm đồng tiền ngọt ngào, có khi là mang theo vẻ u buồn của Lâm Đại Ngọc; có khi là vóc người gầy mảnh mai, có khi là thân thể đầy đặn khêu gợi; có khéo léo lả lướt, cũng có cao gầy. Nhìn qua thực là hoàn phì yến sấu đều đủ cả. Nàng thể thừa nhận, mình ở trong đám nữ hài tử này cũng phải xuất chúng nhất.

      Cũng có số nữ hài tử quan sát Từ Xán Xán, sau đó xì xào bàn tán cùng nha hoàn. Từ Xán Xán có chút khẩn trương, rất sợ xảy ra chuyện ngoài ý liệu, tự chủ được cầm tay của Bích Vân, mong xua nỗi lo lắng này. Bích Vân theo sát Từ Xán Xán, mang mặt vẻ mỉm cười nhưng ra rất yên tĩnh.

      bao lâu sau Thái giám vóc dáng cao cao ngũ quan rất đoan chính ra, phía sau còn mang theo mấy tiểu Thái giám. đứng bậc thang ở sân, ngắm nhìn bốn phía nhưng gì cả. Phía sau ra tiểu Thái giám, vỗ tay cái, lớn tiếng :

      - Gọi vào tên ai mời lên phía trước!

      Từ Xán Xán là người thứ sáu bị điểm tên. Cũng lâu lắm việc điểm danh hoàn thành, những tú nữ này xếp thành đội dưới hướng dẫn của tiểu Thái giám vào sân đến phòng bên trái. Chờ sáu tú nữ tiến vào xong, tiểu Thái giám ngăn cản những người còn lại ngay tại cửa. Từ Xán Xán xếp hạng đội ngũ sáu người qua gian sáng vào ám gian. Lúc này Từ Xán Xán mới cảm giác được vật tròn trịa dưới nách kia tựa hồ trở nên mềm nhũn, hình như bắt đầu tan ra. mùi tanh tưởi nhàn nhạt tràn ngập trong gian. Tú nữ đứng chung quanh Từ Xán Xán ngửi hơi, sau đó nghi ngờ quan sát Từ Xán Xán. Từ Xán Xán chớp mắt đứng đó, giống như ngửi thấy mùi hôi này xuất phát từ mình. Hai ma ma lớn tuổi đứng thẳng trong gian tối, thấy các nàng đều vào cả rồi mới :

      - Đều cởi áo khoác cởi ra !

      Sáu tú nữ đều là các nơi chọn đưa lên, đại khái cũng đều trải qua huấn luyện trước khi vào cung, bởi vậy rất nghiêm túc bắt đầu cởi y phục. Từ Xán Xán cố ý chậm nửa nhịp, nhìn kỹ động tác của các tú nữ. Các tú nữ nhanh chóng cởi xong chỉ còn lại áo lót. Từ Xán Xán biết y phục của mình có huyền cơ bên trong, sau khi cởi nàng cẩn thận đặt lên chiếc ghế bên cạnh. Lúc cởi y phục, mùi tanh tưởi trong phòng càng thêm nồng nặc, các tú nữ thanh tú đều phải che mũi. Từ Xán Xán vẫn bình thản ung dung như cũ, gương mặt bình tĩnh. Thấy người các tú nữ còn mặc yếm và tiết khố, ma ma béo hơn chút đứng lên :

      - Tất cả đều cởi sạch !

      Các tú nữ nhìn nhau, động tác dừng lại. Ma ma mập tới, đầu tiên là cố sức ngửi hai cái, đôi mắt mang theo hàn ý nhìn chằm chằm những tú nữ này. giằng co tú nữ mắt hạnh miệng nhắn bắt đầu cởi áo yếm dây lưng. Các tú nữ cũng cởi theo nàng. Ma ma mập quan sát từ xuống dưới thân thể những tú nữ này, còn bảo các tú nữ giơ cánh tay lên tinh tế kiểm tra. Đến phiên Từ Xán Xán, khi ma ma béo kiểm tra nách đột nhiên nhíu mày cái, lại để sát mũi vào ngửi ngửi rồi quan sát Từ Xán Xán chút, sau đó tới mấy câu với ma ma gầy ngồi tháp. Bởi vì khoảng cách rất gần, Từ Xán Xán gián đoạn nghe được

      - Tôn công công ... Hoàng công công... nhưng... mùi quá nặng... bưng bít được...

      Ánh mắt hai ma ma đều nhìn chằm chằm Từ Xán Xán sau đó mấy câu, ma ma gầy xuống tháp tới Từ Xán Xán bên người giơ cánh tay Từ Xán Xán lên ngửi nách của nàng. Từ Xán Xán biết mùi người mình tương tự với mùi hôi nách, cũng thản nhiên nhận lấy kiểm tra. Sau lát, ma ma gầy cầm lấy danh sách bắt đầu đọc tên những người hợp cách. Kiểm tra có sáu tú nữ nhưng hợp cách lại chỉ đọc năm, có Từ Xán Xán! Từ Xán Xán cực kỳ vui mừng nhưng mặt lại cố ý làm ra vẻ khiếp sợ, che miệng trợn to hai mắt, gương mặt dám tin tưởng. Nàng bụm mặt thân thể run rẩy, tựa hồ cực kỳ thương tâm khiếp sợ. Từ lúc Từ Xán Xán cởi y phục, các tú nữ ngửi thấy được mùi hôi nách người Từ Xán Xán, bởi vậy đều im lặng lên tiếng, người trong đó còn nhàng lấy tay phe phẩy trước mũi, mong xua mùi khó ngửi này. Ma ma gầy :

      - Tú nữ hợp cách đứng xếp hàng về phía trước, gian phòng phía trước còn có hạng mục cần kiểm tra!

      Bà ta liếc mắt nhìn Từ Xán Xán:

      - Tú nữ lạc tuyển mời theo cánh cửa vừa tiến vào để ra ngoài!

      Từ Xán Xán bày ra thái độ xấu hổ, nhanh chóng cầm y phục của mình mặc vào, đợi sửa soạn chỉnh tề xong, nàng cúi đầu giống như xấu hổ khiếp sợ từ gian sáng ra ngoài. Bích Vân chờ ngoài cửa viện, thấy Từ Xán Xán ra, vội vàng nghênh đón, gương mặt lo lắng: - nương ——

      Nàng đỡ tay Từ Xán Xán, lại nhét chiếc khăn vào tay Từ Xán Xán. Từ Xán Xán sửng sốt lát, Bích Vân lại dùng tay ra dấu chỗ mắt mũi chút. Từ Xán Xán lấy khăn tay cho lên mũi cố sức hít hơi, mùi hương mát lạnh cực kỳ kích thích nàng làm cho nước mắt nước mũi đồng thời chảy ra ngoài, trong lúc nhất thời Từ Xán Xán chật vật tới cực điểm. Bích Vân giả vờ chăm sóc nàng, bàn tay đưa vào trong ống tay áo rộng thùng thình của nàng, dùng sức kéo cái, bọc được vá trong áo rơi xuống tay.

      tiểu Thái giám tiến lên đón cười :

      - Là Từ nương sao? Mời bên này!

      dẫn Từ Xán Xán và Bích Vân ra ngoài. Từ Xán Xán thế mới biết khi ra cung phải có người am hiểu đưa tiễn. Nhưng cũng sao cả, xe Từ Sâm mang tới đợi ngoài Tây Hoa môn rồi mà!

      Phó Dư Sâm quản giáo quan quân dưới trướng. Chàng ngồi trong đại trướng tiếp kiến từng quan quân , trải qua cả buổi trưa, thưởng cho quan quân đầu nhập dưới trướng người khác, phạt bốn người quan quân xuất thân từ Thư thị, đối với những quan quân khác hai phe này, chàng dùng thái độ ôn hòa. Dù sao hai bên cũng xé rách da mặt rồi, cũng cần thiết phải giả vờ thân thiết! Tiến hành xong các hành động lôi kéo, Phó Dư Sâm tuyên bố trước mặt mọi người, nửa tháng sau tiến hành tỷ võ, sau đó mệnh Tiết tuyên bố quy tắc tỷ võ và các loại tưởng thưởng thi thố.

      Buổi trưa Phó Dư Sâm cử hành yến hội chiêu đãi các quân quan dưới trướng ở trong quân doanh. Nếu khai yến, đương nhiên là thể thiếu rượu. Phó Dư Sâm bảo người hầu hạ mang lên rượu ngon, cổ vũ các quân quan uống tận tình, chính chàng lại chỉ lúc khai yến uống ly rồi uống nữa. Những quan quân này nào có kẻ nào ngu si, vừa nhìn biết thể chất Đoàn luyện đại nhân yếu kém, chàng uống, cũng ai có can đảm tiến lên mời rượu. Cho dù như vậy, lúc uống chén rượu kia, mặt Phó Dư Sâm vẫn lên sắc hồng, đầu cũng choáng váng, mắt đều sắp mở ra được! Tiết được chàng an bài làm chính lục phẩm Chiêu võ giáo úy thấy thế, lập tức cùng Phó Liễu đỡ chàng vào nội trướng nghỉ ngơi.

      Vừa qua giờ Thân Phó Dư Sâm tỉnh. Đầu chàng còn hơi đau, bèn nằm nghiêng đệm nhắm mắt dưỡng thần. Phó Liễu mực coi chừng ngoài trướng nghe thấy động tĩnh lập tức rót chén ấm, xốc màn che lên bưng trà vào. Phó Dư Sâm thấy tiến đến, dùng ngón tay chỉ chỉ huyệt Thái Dương của mình. Phó Liễu đứng bên cạnh giường cho chàng uống nước xong, lúc này mới bắt đầu đấm bóp đầu và huyệt Thái Dương cho chàng. Lúc cảm giác choáng đầu giảm bớt, lúc này Phó Dư Sâm mới hỏi:

      - tình chỗ Phó Bích bên kia thế nào rồi?

      Sắc mặt Phó Liễu vui mừng :

      - Bẩm công tử, Từ nương ngồi xe ngựa Từ phủ trở về rồi ạ!

      - Xe ngựa Từ phủ ư?

      Lông mày Phó Dư Sâm nhíu chặt lại, trong lòng lo lắng Từ phủ vì chuyện lạc tuyển mà giày vò Từ Xán Xán.

      Từ Xán Xán xuống xe ngựa, tới Nghi môn dừng bước. Đại bá và đại nương sợ là chịu đơn giản bỏ qua, tình cảnh sau khi nàng vào chắc rất xấu hổ, trước tiên phải chuẩn bị tâm lý tốt mới được. Bích Vân đứng bên cạnh lo âu nhìn nàng. Từ Xán Xán hít sâu hơi, cầm khăn tay xoa xoa chỗ mí mắt, lại đặt ở chóp mũi cố sức hít hơi, phỏng chừng mí mắt mình sưng mũi cũng đỏ lên lúc này nàng mới cất bước vào Nghi môn, dọc theo hành lang đến Thanh Tâm viện.
      chau007153, Chôm chôm, Hale20537 others thích bài này.

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :