1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 49
      Editor: Buingan1209


      Lần ăn cơm tối này Từ Xán Xán no đến nỗi phải ôm bụng tới lui trong nhà chính. như vậy nàng còn vừa vừa thầm: " là muốn ăn dưa hấu cát Khai Phong quá!”. Dưa hấu cát Khai Phong dùng phân mà dùng bã đậu và dầu vừng sau khi ép khô nước để bón vì vậy vị vừa ngọt quả lại lớn nổi danh thiên hạ. Bởi vì Từ Nghi Xuân được trúng tuyển Quốc Tử Giám nên hết sức hưng phấn. dù sao cũng tuổi, kìm nén được vui vẻ, kích động :

      - Tỷ tỷ, phố Mã Đạo có chợ đêm đấy, hay là chúng ta phác mại mấy quả dưa hấu về ăn nhé?

      Từ Xán Xán lập tức đồng ý ngay. Phác mại hay còn gọi là bác mại, là phương thức đặc biệt trong buôn bán hoa quả ở Đại Lương, tức là người bán và người mua dùng tiền đồng, diêu ký, ném phi tiêu tương tự như hình thức đánh bạc nho , thắng có thể dùng rất ít tiền cũng có thể mua được hoa quả, nếu thua ngoại trừ phải trả tiền cho người bán hàng cái gì cũng chiếm được. Thấy Từ Xán Xán còn suy nghĩ, Từ Nghi Xuân nhân tiện :

      - Tỷ à, thuận tiện cũng tản bộ chút để tiêu hóa mà!

      vừa chuyện, ánh mắt lại cố ý liếc về phía bụng của Từ Xán Xán. Từ Xán Xán phẫn nộ nhìn , tay gõ gõ đầu ba cái. Từ Vương thị chỉ huy Tiểu Hương Bích Vân các nàng thu thập bàn, nghe được Từ Xán Xán và Từ Nghi Xuân chuyện, cũng :

      - chợ ở phố Mã Đạo cũng được, vừa lúc trong nhà hết dưa hấu rồi!

      Thấy Từ Xán Xán còn do dự, lại :

      - Hơn nữa, nhà chúng ta cách phố Mã Đạo gần như vậy, bảo Tiểu Hương, Bích Vân và Thường Liễu cũng theo có thể xảy ra chuyện gì được? Biện kinh cũng phải trấn Lạo Hà của chúng ta, dưới chân thiên tử nào có nhiều côn đồ lưu manh như thế?

      Từ Vương thị giải quyết dứt khoát, Từ Xán Xán cũng đồng ý. nhóm năm người ra cửa. Thường Liễu đốt đèn lồng đằng trước, Từ Xán Xán nắm tay Từ Nghi Xuân phía sau , còn Bích Vân kéo tay Tiểu Hương cuối cùng.

      Cửa trước Từ gia ở phố Thanh Thạch, mặc dù cách phố Mã Đạo rất gần nhưng cực kỳ yên tĩnh, có nhiều khóm hoa và cây cảnh nhưng ít dấu tích con người. Lúc này trời tối đen, đường phố vắng vẻ bóng người, hai bên đường phố bụi hoa và cây cảnh đen sì, nhìn qua hơi dọa người. Bầu trời ánh trăng, nhưng khắp trời đầy sao. Từ Xán Xán kéo tay Từ Nghi Xuân nhìn bầu trời sao lát, nhớ lại kiếp trước mình ở ngoại thành căn bản nhìn thấy ánh trăng, sau lại lên đại học cùng với bạn đến ngọn núi Bảo Thiên Mạn, lúc này mới lần đầu tiên thấy khắp bầu trời sao. Nàng nhéo nhéo tay đệ đệ, cười hỏi:

      - Từ Nghi Xuân, đệ có biết ngôi nào là sao Khiên Ngưu ngôi nào là sao Chức Nữ ?

      Từ Nghi Xuân đầu tiên là dùng mũi "hứ" tiếng tỏ vẻ "khinh bỉ", sau đó mới :

      - Tỷ tỷ à, tại đệ là giám sinh đấy!

      Quốc Tử Giám chỉ tuyển đệ tử quan viên thất phẩm trở nên, bởi vậy đối với việc mình có thể thi đậu trở thành giám sinh Quốc Tử Giám, Từ Nghi Xuân rất là đắc ý. Từ Xán Xán khỏi nở nụ cười, tay sờ sờ tóc :

      - Biết rồi, Nghi Xuân nhà ta là lợi hại nhất!

      Nàng biết rất Nghi Xuân có thể thi đậu Quốc Tử Giám là bởi vì đại bá và nhạc phụ của đại bá là tế tửu Quốc Tử Giám xuất lực, nhưng dự định chân tướng cho Từ Nghi Xuân. tại quá , Từ Xán Xán mong muốn thời niên thiếu của có thể phải tiếp xúc với bầu khí đen tối này. Cũng lâu lắm, đoàn người Từ Xán Xán tới cuối phố Thư Điếm, ngọn đuốc sáng rực phía trước chính là chợ đêm tại phố Mã Đạo quy mô nhất Đông Kinh. Từ Xán Xán vội vàng bảo mọi người dừng lại:

      - Chút nữa mọi người phải cẩn thận đấy, đừng để bị tách ra, Thường Liễu theo Nghi Xuân, Bích Vân và Tiểu Hương theo ta!

      Lại chỉ vào Chung Cổ lâu ở phố Mã Đạo :

      - Nếu bị thất lạc, phải đến Chung Cổ lâu này chờ đấy!

      Tất cả mọi người đều đồng ý. Phố Mã Đạo đèn đuốc sáng choang phi thường náo nhiệt, bên cạnh bày đầy các loại thương phẩm, như trang sức bằng bạc, châu hoa, khăn lụa, giày thêu, khăn tay, roi ngựa, lược gỗ các loại, thực phải là ít. Đương nhiên cũng thiếu những sạp bán dưa hấu, dưa ngọt, quả hạnh và quả đào. thậm chí Từ Xán Xán còn phát có người hát rong bên cạnh, còn có người đặt nhà gỗ cao bên cạnh chợ, nhà bằng gỗ treo đèn lồng, lão nhân kể truyện ngồi trong nhà gỗ, kể thoại bản 《 Bành Chấn Khôn truyền kỳ 》!

      Từ Xán Xán và Bích Vân Tiểu Hương đứng trước nhà bằng gỗ, hăng hái bừng bừng nghe lão nhân kể chuyện Bành Chấn Khôn cơ trí đấu địa chủ. Bên nhà bằng gỗ có sạp bác mại dưa hấu, người đàn ông trung niên gầy teo ngồi sau sạp trông coi. Từ Nghi Xuân và Thường Liễu cùng đến. Từ Xán Xán nghe 《 Bành Chấn Khôn truyền kỳ 》, nhưng mắt và lỗ tai vẫn còn chú ý đệ đệ. Khi nàng nghe được đệ đệ giả bộ giọng điệu người lớn hỏi người bán hàng rong "Dưa hấu của ông bao nhiêu cân" nhịn cười được. Nàng chỉ lo nhìn Từ Nghi Xuân, lại chú ý tới mọi người bên cạnh nhìn nàng. Đại Lương có câu "Đăng hạ khán mỹ nhân, vưu thắng bạch nhật thập bội", ( ý là: Ngắm mỹ nhân dưới ánh đèn còn đẹp hơn ban ngày mười lần) còn có câu là "Dục hậu khán mỹ nữ, đăng hạ khán kiều nương" ( ý là: Mỹ nữ sau khi tắm xong càng xinh đẹp hơn). Đèn lông treo nhà bằng gỗ tỏa ra ánh sáng mông lung, dưới ánh đèn Từ Xán Xán ôn nhu mỉm cười, quả nhiên là rung động lòng người, làm cho người ta say mê.

      Chu mang theo bao nhân sâm trở về Trúc Thanh viện, khi vào thư phòng gặp Phó Dư Sâm, tiện tay ném túi nhân sâm kia cho gã sai vặt Thính Vũ ở Trúc Thanh viện:

      - Đem món đồ này đốt !

      thường ở tại Trúc Thanh viện, Thính Vũ dám cãi lời, vội vàng nhận nhân sâm trực tiếp phòng bếp Trúc Thanh viện đốt . Dương đầu bếp trực đêm tại phòng bếp thấy đốt nhân sâm, chắt lưỡi ngớt:

      - Chao ôi, nghiệp chướng quá nghiệp chướng quá! Vật đắt tiền này có thể cứu mạng người ta đấy!

      tiếp nhận nhân sâm nhìn chút, lại thở dài:

      - Ai, chất lượng tốt như vậy, lại đốt hết thế này…đáng tiếc quá!

      Đầu tiên Thính Vũ lặng lẽ, sau lại :

      - Phu nhân ban tặng...

      Dương đầu bếp sửng sốt ba giây đồng hồ:

      - ... Vẫn nên đốt cho an toàn!

      Chu vào thư phòng, thấy Phó Dư Sâm còn đọc quyển nhật ký của Danh Tương kia, bèn tiến tới năn nỉ Phó Dư Sâm:

      - Đại ca, trong phủ buồn bực quá, chúng ta ra ngoài dạo chợ !

      Chu bảo vệ mình chu đáo, quả trong lòng Phó Dư Sâm rất cảm động, chẳng qua xưa nay chàng ổn trọng, bởi vậy nét mặt cũng nhìn ra, chỉ liếc mắt nhìn , mắt phượng sâu thẳm lưu chuyển, vẫn ngắn gọn:

      - Được!

      Chu nhìn Phó Dư Sâm, nghĩ đại ca lớn lên đẹp mắt hơn so với mình chút, trong lòng hơi căm phẫn, vì vậy cố ý đổ tội cho Phó Dư Sâm, phẫn nộ :

      - Đại ca, gã sai vặt của huynh đều vóc người đen gầy tướng mạo bình thường, chắc là huynh có ý tưởng định dùng bọn họ đến để phụ trợ cho mỹ mạo của huynh chứ gì?

      Vốn là Phó Dư Sâm còn muốn đối xử tử tế với Chu , thấy chịu thua kém như thế xứng đáng để mình đối xử tử tế, bèn lấy phong phạm mười phần đại ca vươn chân dài đá cước mông Chu :

      - Đường đường là đại nam nhân, sao lại chú ý đến tướng mạo thế hả!

      Giáo huấn huynh đệ xong, chàng xoay người vào phòng ngủ. Chu sờ sờ cái mông, vội vàng như điên muốn theo vào, lại bị Phó Dư Sâm quát:

      - Ta thay quần áo, đệ tới làm cái gì? !

      Chờ Phó Dư Sâm thay xong y phục ra, phát Chu cũng đổi xong. Chu cầm hai chiếc quạt, cái cho mình, lại kín đáo đưa cái cho Phó Dư Sâm:

      - Đại ca, nếu muốn phong lưu phóng khoáng ngọc thụ lâm phong thể thiếu quạt giấy làm đạo cụ được đâu!

      Đợi Phó Dư Sâm mang theo Chu tới phố Mã Đạo, Phó Liễu an bài vệ sĩ cải trang lẫn vào dòng người náo nhiệt ở Phố Mã Đạo từ lâu. Phó Dư Sâm và Chu đều mặc hạ bào bằng vải bố màu xanh, đầu vấn khăn màu đen, trong tay nắm cầm chiếc quạt, đều là trang phục đệ tử con nhà bình thường, chậm rãi trong đám người. Chu cảm thấy mình phong lưu phóng khoáng, phe phẩy quạt giấy nghiêng bên nọ ngó bên kia. Nhìn biểu đệ dáng vẻ ấu trĩ, Phó Dư Sâm mặt thay đổi giắt quạt giấy vào sau đai lưng, chắp tay ở phía sau. Quạt giấy trong tay Chu phe phẩy, ánh mắt lại để ý chung quanh, để đúng lúc thưởng thức nương thiếu phụ xinh đẹp.

      Phía trước nhà bằng gỗ phố Mã Đạo có người kể chuyện, dưới đèn lồng tụ tập ít người, Chu lập tức dẫn đầu chen vào. đứng phía sau đoàn người, cũng vội nghe kể chuyện, mà trước tiên quan sát xung quanh phen. Phía trước đoàn người có nữ tử chải tóc đọa kế, mặc y phục tơ lụa màu trắng thêu cành liễu, từ phía sau lưng nhìn cũng cảm thấy thướt tha duyên dáng phong tư lỗi lạc, trong ngực Chu như bị mèo cào, chỉ muốn nhìn mặt nàng chút, xem thử có xứng với bóng lưng thướt tha của nàng hay . Chu thầm nghĩ thưởng thức mỹ nhân, nhưng có ý định đùa giỡn, bởi vậy chen vào bên trái kia.

      Phó Dư Sâm thấy Chu chen loạn trong đám người, sợ gây chuyện nên cũng theo. Chàng vừa nhìn sang theo Chu , trái tim lập tức đập thình thịch —— bên cạnh chàng lúc này là Từ Xán Xán! Như có tâm lý cảm ứng giống nhau, Từ Xán Xán cảm thấy đường nhìn nóng rực đến từ bên cạnh, nên lặng lẽ liếc mắt nhìn sang bên kia. Khi nàng nhìn thấy Phó Dư Sâm, thoáng cái ngây ngẩn cả người, tất cả xung quanh như biến mất, toàn bộ thế giới trong nháy mắt trở thành trống , trong mắt của nàng giờ chỉ có người đứng ở bên cạnh là Phó Dư Sâm. Phó Dư Sâm lẳng lặng nhìn nàng, chỉ cảm thấy bên đường yên tĩnh vắng vẻ gì sánh được, trước mắt chỉ có Từ Xán Xán như đóa sơn chi trắng như tuyết nở rộ trong đêm vậy. Từ Xán Xán và Phó Dư Sâm cứ như vậy gặp nhau lần nữa, lần trước gặp lại chính là buổi tối hốt hoảng kiều diễm kia.

      Lần tiếp xúc thất bại kia vẫn quấy nhiễu Phó Dư Sâm nhưng lúc này tựa như biến mất, chàng cầm bàn tay non mịn mềm mại của nàng, kéo nàng chen ra bên ngoài đám người. Chờ Chu và Bích Vân Tiểu Hương phản ứng kịp, Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán thấy đâu, gọn gàng sạch giống như hai người bọn họ chưa bao giờ xuất trong đám người. Phó Dư Sâm kéo Từ Xán Xán chui vào ngõ hẻm quanh co tối om, gì, ôm cả eo của nàng nhàng đẩy nàng dựa vào bức tường, sau đó khom người xuống, tay chống tường, tay nâng cằm Từ Xán Xán, đầu tiên là nhìn ánh mắt của Từ Xán Xán, sau đó cúi đầu hôn lên môi Từ Xán Xán. Môi Từ Xán Xán rất mềm rất thơm, gần như mở ra ngay khi chàng áp tới. Phó Dư Sâm kích động đến run rẩy, vươn đầu lưỡi trêu chọc giữa môi Từ Xán Xán, sau đó thuận thế chui vào.

      Môi Phó Dư Sâm hơi lạnh ướt át, mang theo mùi bạc hà nhàn nhạt thơm ngát. Nghĩ đến Phó Dư Sâm hôn mình, tim của Từ Xán Xán đập thình thịch trong lồng ngực, tựa như muốn lập tức nhảy ra ngoài! Phó Dư Sâm chỉ cảm thấy toàn thân cao thấp của Từ Xán Xán đều là thơm mềm như vậy, quả thực luyến tiếc buông ra, chàng buông Từ Xán Xán ra, cúi đầu rên rỉ tiếng, lần thứ hai cúi đầu hung hăng hôn lên, bắt đầu lưỡi Từ Xán Xán liếm mút. Từ Xán Xán bị chàng hôn toàn thân tê dại, thân thể mềm nhũn trượt xuống tường. Phó Dư Sâm vẫn tiếp tục hôn Từ Xán Xán, vươn cánh tay phải cách váy siết chặt dưới mông Từ Xán Xán, tay kia đưa vào trong áo Từ Xán Xán, cách áo yếm mà xoa bóp. Nơi đó của Từ Xán Xán vốn rất mẫn cảm, bị chàng xoa nắn như thế, lập tức có phản ứng mềm như nước mùa xuân. Phó Dư Sâm thở phì phò ôm lấy Từ Xán Xán, xốc váy lên, tách hai chân của nàng ra vòng qua thắt lưng mình, đâm lên phía trước, để nàng cảm thụ nóng ruột của mình. Phía dưới Từ Xán Xán bị đâm mấy cái lại làm cho nàng thanh tỉnh lại. Nàng giùng giằng tuột xuống từ người Phó Dư Sâm, cặp mắt đào ướt nhẹp nhìn Phó Dư Sâm:

      - Phó Dư Sâm, ngày mai thiếp tiến cung tuyển tú rồi!

      Phó Dư Sâm nhàng thở hổn hển, mắt phượng sáng dọa người hề chớp mắt nhìn nàng:

      - Ta biết!

      Thấy chàng chịu nhiều lời, trong lòng Từ Xán Xán buồn bã, bi thương nhìn chàng. Đáy lòng Phó Dư Sâm lập tức mềm nhũn, chàng đưa tay ôm nàng vào trong ngực:

      - Xán Xán, ngày mai tất cả mọi việc nàng đều nghe theo Phó Bích nhé!

      - Phó Bích á?

      Mặt Từ Xán Xán vùi trong lồng ngực đơn bạc của chàng muốn rời khỏi, buồn bực hỏi. Tay Phó Dư Sâm cách y phục vỗ mông nàng, dần dần dịch chuyển về phía trước

      - Chính là Bích Vân đấy.

      lúc sau, Phó Dư Sâm còn chịu buông Từ Xán Xán ra, Từ Xán Xán nhớ tới đệ đệ nếu thấy mình nhất định sốt ruột, vội vàng :

      - Thiếp phải về rồi!

      Phó Dư Sâm nhìn nàng giọng :

      - Để ta cõng nàng!

      Từ Xán Xán: "..."

      Nàng nhìn thân thể gầy gò của chàng, ngẫm lại thịt người mình, ngượng ngùng :

      - Phó Dư Sâm, thiếp sợ đè bẹp chàng mất…!

      Phó Dư Sâm khẽ cười tiếng, tay rút quạt giấy bên hông ném xuống đất, cúi người xuống phía trước Từ Xán Xán:

      - Nữ nhân của mình mà ta còn cõng nổi à!

      Cho tới bây giờ Từ Xán Xán chưa thấy qua Phó Dư Sâm hoạt bát như vậy, vốn còn kinh ngạc, chợt nghe chàng " nữ nhân của ta", đầu tiên là sửng sốt, sau đó là vô hạn vui mừng dâng lên, tay nàng vịn bờ vai của chàng, ghé vào người chàng. Hai tay Phó Dư Sâm ôm chiếc mông mềm mại đầy đặn của nàng, nhanh về phía trước.
      chau007153, Chôm chôm, Hale20544 others thích bài này.

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Úi úi hay quá nàng ơi
      "Nữ nhân của ta"sao mà ngọt lịm thế

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Mới có thế mà lửa nóng tràn lan rồi, sống sao nổi đây

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      mỗi lần a gặp chị là fai bốc 1 tí hỏa mới chịu ah:yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    5. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Hai chị này chuyên thả thính từ từ ah, như thế còn mất máu dài dài
      Bờm xinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :