1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Làm gì có leo tường, người ta đường đường chính chính cửa lớn

    2. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Chưa chấm mút được gì mà hết 1chương, hai chị suy nghĩ phân vân lâu quá làm người xem như tôi nóng cả ruột

    3. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 45
      Editor: Buingan1209


      Phó Dư Sâm khép chặt hai tay để cho Từ Xán Xán dính sát người mình. Chàng mặc áo dài màu đen bằng lụa mỏng còn Từ Xán Xán chỉ mặc áo lót, hai thân thể chỉ cách nhau tầng y phục mỏng manh dán sát vào nhau, chàng có thể cảm nhận ràng thân thể mềm mại của Từ Xán Xán, ngửi thấy hương thơm ngào ngạt người nàng. Trong khoảnh khắc này, Phó Dư Sâm nhớ lại lúc trước khi chàng ngửi thấy mùi thơm người nữ nhân và mùi son phấn nôn mửa. Chàng càng ôm lấy Từ Xán Xán chặt thêm. Từ Xán Xán là của chàng, là ông trời dành riêng cho chàng.

      Từ Xán Xán bị ôm quá chặt, sắp thở nổi. Hơi thở ấm áp của Phó Dư Sâm đỉnh đầu nàng, làm thân thể trong ngực chàng cũng run rẩy theo. Ngực chàng hơi gầy nhưng ấm áp vững chắc, Từ Xán Xán vươn hai tay ôm hông Phó Dư Sâm, dán mặt ở trước ngực chàng. Lần thứ hai cảm nàng nhận được hông của Phó Dư Sâm rốt cuộc gầy đến thế nào, trước kia nàng là kinh ngạc, bây giờ là thương. Phó Dư Sâm ôm Từ Xán Xán, cảm thấy cực kỳ ấm áp yên bình, chàng vốn thích chuyện, bởi vậy chỉ đơn giản ôm Từ Xán Xán cũng định lời nào. Từ Xán Xán có nhiều điều muốn cùng Phó Dư Sâm, lại biết cái gì cho phải, cuối cùng nàng giãy khỏi Phó Dư Sâm, ngồi song song với Phó Dư Sâm ở giường, giọng hỏi:

      - Tên tự của công tử là gì?

      Đây là nàng học từ cha mình. Phó Dư Sâm hơi kinh ngạc nhìn Từ Xán Xán:

      - Tên là...

      Chàng đột nhiên ôm Từ Xán Xán, đặt nàng ngồi lên chân mình, cố gắng lảng sang chuyện khác. Từ Xán Xán xê dịch trong ngực chàng, cố tìm vị trí thỏa mái —— Phó Dư Sâm quá gầy, ngồi đùi chàng cũng phải là chuyện quá thoải mái! Phó Dư Sâm khỏi thống khổ rên tiếng. Từ Xán Xán cảm giác được phía dưới có vật cưng cứng chỉa vào phía dưới mình, nàng lập tức hiểu đó là cái gì, khỏi mặt đỏ tới mang tai muốn tránh thoát. Hơi thở ấm áp của Phó Dư Sâm phun bên tai Từ Xán Xán, chàng cúi đầu mút vành tai Từ Xán Xán. Lúc này Từ Xán Xán mới phát điểm nhạy cảm của mình nhiều lắm, nàng khỏi cong ngón chân, hô hấp dồn dập. Phó Dư Sâm giọng bên tai nàng:

      - Tên tự của ta là Thiên Tứ!

      Từ Xán Xán ngẩn người, nhịn được nở nụ cười. Nàng thực nghĩ tới Phó Dư Sâm đẹp như thiên tiên lại có tên tự quê mùa như thế! Phó Dư Sâm bị nàng cười thẹn quá thành giận, mặt đỏ tới mang tai, bèn cố sức ôm lấy Từ Xán Xán đặt ngang lên giường, đè lên người nàng, cảm thụ thân thể mềm mại của nàng. Chàng đè ép hồi, cũng nghĩ như thế này hợp lý, lập tức nâng người dậy, tách hai chân Từ Xán Xán ra, quỳ gối ở giữa. thân Từ Xán Xán chỉ mặc yếm, phía dưới là tiết khố bằng lụa mỏng, giữa yếm và tiết khố là vùng da thịt trắng mịn mượt mà. Phó Dư Sâm sợ làm bị thương nàng, cẩn thận từng tí vuốt ve nàng. Vuốt vuốt hồi, cuối cùng chàng phúc chí tâm linh (việc đến lòng sáng ra), kéo yếm của Từ Xán Xán ra, hai tay cầm hai luồng đẫy đà xoa nắn.

      Từ Xán Xán nghĩ tới bản thân mình lại nhạy cảm như vậy, cả người nhanh chóng run rẩy, phát ra thanh . Nghe được tiếng của nàng, tâm Phó Dư Sâm khẽ động, tay cách tiết khố sờ vào chỗ đó của Từ Xán Xán. Chàng phát tiết khố ướt đẫm, bèn nâng hai chân Từ Xán Xán lên vòng qua eo mình, sau đó lấy ra vật bành trướng kinh người cách tiết khố chỉa vào chỗ đó của Từ Xán Xán. Phó Dư Sâm cách tiết khố cố sức đâm vài cái, cảm giác mình sắp nghẹn chết rồi! Chàng tựa như nổi điên muốn Từ Xán Xán, nhưng chàng biết bây giờ phải lúc. Chàng Từ Xán Xán, bất luận gì làm tổn hại tới Từ Xán Xán chàng cũng muốn làm! Thà rằng mình bị nghẹn.

      Tay Từ Xán Xán bất tri bất giác sờ lên vật cứng rắn nóng như lửa kia của Phó Dư Sâm. Tay Từ Xán Xán cực kỳ mềm mại non mịn, nàng vừa nắm chỗ đó của Phó Dư Sâm, da đầu Phó Dư Sâm lập tức căng thẳng, suýt nữa tiết ra. Giống như trong ký ức lần trước của Từ Xán Xán, tay nàng cầm đủ. Từ Xán Xán áp dụng kỹ thuật mà Âu Dương đại gia dạy nàng mà vuốt ve hai cái, lập tức cảm thấy bị chất lỏng nóng ấm bắn lên tay. Trong bóng tối nàng nhìn Phó Dư Sâm, Phó Dư Sâm cụt hứng nằm bên, lấy tay che mắt. Phó Dư Sâm muốn giải thích đây là lần đầu tiên của chàng, cùng nàng chỗ, nơi đó của chàng căn bản cứng rắn được...Thế nhưng, bởi vì xấu hổ và giận dữ đan xen, chàng gì cả, mặc quần xong vội vã lao ra ngoài.

      Từ Xán Xán lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, cuối cùng xác định Phó Dư Sâm vừa khuất, cảm giác kỳ quái tay nhắc nhở nàng. Từ Xán Xán ngốc nghếch đưa tay đến chóp mũi ngửi ngửi, ngửi thấy là mùi vị gì. Nàng nghĩ dịch thể này là của Phó Dư Sâm, bèn tự chủ được lè lưỡi liếm chút. Sau đó, Từ Xán Xán bị hành động biết xấu hổ của mình dọa sợ. Nàng nhanh rút chiếc khăn từ dưới gối ra lau sạch chất lỏng tay, vò khăn lại thành cục, lại rút ra thêm chiếc khăn nữa bọc lại, nhét dưới gối đầu, định đến khi trời sáng lặng lẽ ném .

      Sáng sớm Bích Vân và Tiểu Hương tới hầu hạ nàng. Từ Xán Xán lấy hai thỏi bạc cho Bích Vân và Tiểu Hương. Bích Vân và Tiểu Hương hành lễ cảm tạ. Từ Xán Xán nhìn Tiểu Hương:

      - Tiểu Hương, ngươi nhất định phải cố gắng hơn nữa mới được!

      Tiểu Hương bị nàng nhìn hơi sợ hãi, vội vội vàng vàng đáp vâng. Lúc này Từ Xán Xán mới :

      - Ngươi lấy giúp ta vài thùng nước, chút nữa ta có việc cần dùng đến!

      Bích Vân vội hỏi:

      - nương muốn rửa gì ạ? Để nô tỳ làm cho ạ!

      Từ Xán Xán cười:

      - Nhưng ta muốn tự mình làm!

      Đợi Tiểu Hương ra ngoài, thân thể Từ Xán Xán khỏi thư giãn xuống, nàng suy nghĩ mới sáng sớm mình thị uy cảnh cáo Tiểu Hương, kỳ lúc làm như vậy nàng cảm thấy mình là người xấu xa!

      Phó Dư Sâm ngủ bao lâu tỉnh. Phó Dương hầu hạ chàng rửa mặt, Phó Quế mang mũ và áo giáo ra chuẩn bị giúp công tử mặc vào. Tiết cũng sớm thay giáp trụ chạy tới, vào thư phòng, thẳng thắn lưu loát hành lễ cái:

      - Tiết tham kiến Đoàn luyện đại nhân!

      Phó Dư Sâm vẫn đắm chìm trong xấu hổ và giận dữ đêm qua, bởi vậy chỉ liếc mắt nhìn , cũng phản ứng. Người dưới trướng Phó Dư Sâm đều biết tính tình của chàng, vì vậy Tiết cũng câu nệ, cười hì hì đứng lên. Nhìn bộ dáng Tiết vui vẻ, Phó Dư Sâm rất muốn hỏi tại sao đêm qua mình lại tiết nhanh như thế. Trước kia là chàng cứng được, tại cứng được lại bị tiết sớm, việc này làm Phó Dư Sâm khổ sở mà! Dưới trướng chàng có mấy người trẻ tuổi nhưng chỉ có Tiết thành thân, chẳng phải có chút kinh nghiệm hơn à? ! Nhưng cuối cùng Phó Dư Sâm vẫn mở miệng. Chàng nghĩ, việc này chỉ có chàng và Xán Xán biết là được!

      Phó Liễu đến, cầm trong tay chồng thiếp mời, thư tín và các loại lễ vật.

      - Công tử, lại có người vạch tội người đấy ạ!

      Phó Liễu mặt mày ủ dột .

      - À.

      Phó Dư Sâm rất bình tĩnh,

      - Có những ai thế?

      Phó Liễu cầm lấy danh sách đọc lên:

      - Lễ nghi viện phán lễ bộ Lý Triệu Khánh, Hình bộ viên ngoại lang Trương Khánh, Ngự Sử Tống Kim Vân...

      Nghe đến mấy tên quan viên tố cáo mình, Phó Dư Sâm hít hơi sâu, quên ngay chuyện nhi nữ tình trường này ra sau ót, nghiêm túc tinh thần chuẩn bị nghênh chiến.
      chau007153, Chôm chôm, Hale20543 others thích bài này.

    4. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hay qua S nàng ơi

    5. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 46:
      Editor: Buingan1209



      Dùng xong bữa trưa, Phó Dư Sâm chậm rãi cưỡi ngựa từ doanh trại quân đội Hạnh Hoa ra, Chu , Tiết , Phó Liễu cùng với mười mấy người mặc giáp trụ bảo vệ quanh chàng hướng Tây hoa môn mà . Phó Dư Sâm cưỡi ngựa yên lặng suy nghĩ. Đương nhiên chàng biết những người buộc tội chàng đều là môn hạ chó săn của Thư thị. Chẳng qua, tại chàng cần khiêm tốn, biểu ra khí độ bản thân, dù sao chỉ cần Vĩnh Yên đế và phụ thân đều sinh ra nam đinh thứ hai nữa, bọn chúng cũng cách nào thay thế người thừa kế ngôi vị hoàng đế được. Mà chàng, tại phải thể khí độ bản thân và tấm lòng của mình với Vĩnh Yên đế, đồng thời cho Thư thị ít phản kích, trước hết phải để cho bọn chúng khó chịu mới được! Tựa như cố ý, mỗi lần chàng nghĩ đến Từ Xán Xán, chàng lập tức ép buộc đại não bỏ qua.

      Chuyện đêm qua thành vùng cấm trong đầu chàng, ngay cả bản thân chàng cũng muốn nghĩ tới, bởi vì quá mất mặt, chỉ vừa tiếp xúc là "tiết", mà chàng còn hốt hoảng bỏ chạy, thực là sỉ nhục lớn nhất trong mười tám năm qua của chàng mà! Mỗi khi Phó Dư Sâm nghĩ đến việc đêm qua trong lồng ngực lại có cảm xúc ảo não muốn đấm ngực dậm chân dâng lên. Chàng nhìn đồng ruộng ven đường, ý đồ dời lực chú ý. Trời xanh mây trắng, bên dưới là đồng ruộng mênh mông bát ngát, lúa mạch sớm gặt xong, ruộng mọc lên vô số mầm đỗ xanh, mầm đậu tương và mầm cây ngô xanh mượt, những cây này còn hơi có vẻ non nớt từ từ sinh trưởng trong gió chập chờn. Phó Dư Sâm nhìn chút, vùng xung quanh lông mày nhíu lại. Suốt chặng đường chàng từ quân doanh ra, mãi cho đến đây cũng nhìn thấy cột mốc nào, xem ra đây đều là đất của địa chủ. Vì thế chàng lại nghĩ tới gần đây tình hình thôn tính đất đai và bách tính mất đất phải xa xứ lưu lạc tại kinh thành càng ngày càng nghiêm trọng, ánh mắt chàng trở nên sâu thẳm. Chu thúc ngựa chạy tới, cười hì hì :

      - Đại ca, huynh lại có cái chủ ý hôi thiu gì đấy?

      Đối với Chu là con của này, Phó Dư Sâm cũng thể tàn nhẫn độc ác được, cũng lười mắng chửi tức giận với . Chàng dùng roi ngựa quất Chu cái, để ý tới nữa mà nhìn về phía Tiết bên cạnh, :

      - xem đây là đất của nhà ai!

      Tiết đáp "vâng", sau đó thả chậm tốc độ, khẽ với người thanh niên mặc giáp trụ theo phía sau:

      - Thay đổi thường phục điều tra chút chủ nhân chân chính của mảnh đất này là ai!

      Chu vui rạo rực theo sát Phó Dư Sâm, vừa rồi bị chàng đánh roi, đối với đau cũng chẳng ngứa, đơn giản là đáng kể. luôn luôn có phần bỉ ổi, hận thể sấn tới lại bị đại ca lườm cái.

      Đoàn người vào Tây hoa môn về phía hoàng cung. tới ngõ hẻm Uy Tử dừng lại, người mặc áo xanh ở bên đường khoát tay áo cái, Phó Liễu lập tức bất tri bất giác cưỡi ngựa thoát khỏi đội ngũ. Phó Dư Sâm vừa mới xuống ngựa ở bên ngoài cửa cung, Phó Liễu tiến lên thấp giọng :

      - liên lạc được với An Dương hầu rồi ạ!

      Lại :

      - Thi thể Mã Bất Phàm hoả táng ở nghĩa trang, Phó Tùng giả trang mang hài cốt về nhà rồi ạ!

      Trong nháy mắt Phó Dư Sâm có chút hoảng hốt, chàng vẫn nhớ lời tiên Thái tử nhắc nhở, muốn cho Mã Bất Phàm hợp táng với . Bây giờ chàng có khả năng đưa di cốt Mã Bất Phàm tiến nhập lăng tẩm của Thái tử được, chuyện này đáng để mạo hiểm, nhưng ngày nào đó chàng hoàn thành di nguyện của tiên Thái tử! Lúc khẽ vuốt cằm, Phó Dư Sâm liếc mắt thấy Hoàng Lang mang theo hai tiểu thái giám ra đón, bèn khoát khoát tay lệnh Phó Liễu lui ra. Hoàng Lang dẫn Phó Dư Sâm vào chỗ sâu trong hoa viên, nhìn hai tiểu thái giám cái, xác định hai người bọn họ phía trước ở phía sau xa xa tới mới giọng :

      - Quan gia đồng ý bản tấu của Viên Lâm, lệnh khâm thiên giám chọn ngày giờ tốt để tuyển tú nữ vào cung!

      Nụ cười như gió xuân ấm áp đột nhiên xuất mặt Phó Dư Sâm lại phút chốc biến mất, chỉ để lại dư quanh quẩn. Tay chàng vỗ vỗ vai Hoàng Lang, giọng :

      - Làm phiền ngươi rồi, ta đều nhớ kỹ!

      Lời này làm thân thể Hoàng Lang run lên, trong lòng tràn ngập vui mừng —— phải biết rằng, Phó Đoàn luyện chưa bao giờ tùy tiện hứa hẹn như thế!

      Vĩnh Yên đế gặp Phó Dư Sâm ở điện Sùng Chính. Trước tiên ông với Phó Dư Sâm:

      - Ngày mai đến đây sớm chút, cho cháu gặp mặt Đinh Tu Bình, Lam Thiểu Kỳ và Sướng Tử !

      Phó Dư Sâm đứng dậy đáp "vâng" . Thái tử thiếu sư Lam Thiểu Kỳ, thái tử thiếu phó Đinh Tu Bình và thái tử thiếu bảo Sướng Tử là “Tam ” phụ tá Thái tử, xem ra Vĩnh Yên đế muốn chuẩn bị cả hai phương án, cùng lúc làm cho chàng trở thành Thái tử hữu danh vô thực, mặt khác lại muốn tuyển chọn nhiều mỹ nữ cần cù cày cấy để thu hoạch con nối dòng. Vĩnh Yên đế mang theo Phó Dư Sâm tản bộ ngự hoa viên. Nhìn mặt trời chiều chiếu lên bụi hoa lài, Phó Dư Sâm nhìn lúc lâu, thở dài.

      - A Sâm làm sao vậy?

      Vĩnh Yên đế hỏi.

      - Những cây hoa lài này trong độ tươi đẹp nhất, hoa trắng như tuyết thơm ngát làm người ta mến; nhưng vừa nghĩ hoa đẹp như vậy rồi cũng héo tàn, cháu lại —— ai ——

      Vĩnh Yên đế gõ trán Phó Dư Sâm cái, khỏi nở nụ cười:

      - Cháu từ có ý chí sắt đá, khi nào bắt đầu thương xuân thu buồn thế?

      Phó Dư Sâm muốn lại thôi:

      - Ai, Lục tỷ Thất tỷ...

      Nghe chàng nhắc tới, Vĩnh Yên đế lập tức nghĩ tới hai người con tài mạo của đường đệ Phó Vân Chương qua tuổi mười tám mà vẫn chưa gả, khỏi nhíu mày. Phó Dư Sâm giống như thấy được ánh mắt ông, vuốt ve hoa lài lẩm bẩm:

      - Nghe hôm nay An Dương hầu muốn nhờ phụ thân của Thục phi làm mai mối, biết thế nào...

      Lúc này trong lòng Vĩnh Yên đế có quyết định.

      Nhân lúc hai phu thê Từ Đình Hòa ở trong cung chưa trở về, sau khi Từ Xán Xán học xong đến ngay chỗ Từ lão thái thái từ biệt trở về nhà. Vừa vào nhà, nàng thấy phụ thân cười tủm tỉm chờ nàng trong nhà chính, khỏi cực kỳ vui mừng, vội vàng hỏi han, dâng trà cho phụ thân. Từ Thuận Hòa mỉm cười hỏi con :

      - Xán Xán, đồ trang sức cha đưa cho con có đẹp ?

      Từ Xán Xán gật đầu liên tục, lôi kéo cánh tay của phụ thân:

      - Cha, con đều rất thích, nhất là vòng tay vàng khảm ngọc bích hình lá bạc hà, lá bạc hà chạm khắc giống như , nạm cũng rất đẹp!

      Từ Thuận Hòa thấy con vui mừng, trong lòng cũng thỏa mãn, nhân tiện :

      - Đây chính là cha tân tân khổ khổ kiếm cho con, con phải hiếu thuận với lão nhân gia ta đấy!

      Từ Xán Xán: "..." Nàng nghĩ sợ là những món này đều do Phó Dư Sâm làm riêng cho nàng đây! Nghĩ đến cha cũng tự kỷ giống như mình, Từ Xán Xán khỏi mỉm cười, nàng lại ân cần hỏi:

      - Cha ơi, cha có muốn ăn dưa hấu ?

      Từ Nghi Xuân ở bên cố ý :

      - có việc gì mà xum xoe bợ đỡ nếu phải phường gian tà cũng là trộm cướp!

      Tay Từ Xán Xán nhàng nhéo lưng cái. Từ Nghi Xuân lập tức cáo trạng với cha:

      - Cha, tỷ tỷ bắt nạt con!

      Từ Thuận Hòa thấy hai con đấu võ mồm, khỏi nở nụ cười. Thời gian ông ở phủ Định Quốc Công rất kỳ vọng trở thành môn khách của Phó Đoàn luyện, ai ngờ ám hiệu vài lần, Phó Đoàn luyện cũng đáp lại, lúc đó trong lòng ông có phần dễ chịu; Nhưng về đến nhà, thấy được thê tử con cái, gia đình vui vẻ ngược lại càng làm ông thoải mái hơn.

      Phu thê Định Quốc Công ở trong cung ngây ngô hai ngày, Phó Dư Sâm cũng quân doanh ngoài thành, phủ Định Quốc Công hiếm khi yên tĩnh thế này. Phía Đông Hồng Phong uyển có hồ lớn, bên hồ trồng đầy cây tử đằng và cây tùng, Phó Lục tiểu thư và Phó Thất tiểu thư vui vẻ thoải mái chơi đu dây bên hồ, thấy thân tín của mẫu thân là Hà ma ma mang theo tiểu nha hoàn ở bờ bên kia vòng quanh hồ tới bên này. Biết được phụ thân mẫu thân từ trong cung trở về, Phó Hồng và Phó Côi đều rất vui vẻ, cũng thắc mắc gì mà mang theo thiếp thân nha hoàn theo Hà ma ma ra Hồng Phong uyển.

      - Cái gì giữa con và Thất muội chọn người gả cho con trai trưởng của An Dương hầu á?

      Phó Hồng lập tức kháng nghị.

      - Ai chẳng biết An Dương hầu thích uống rượu, con cái sinh ra đều là người ngu! Nhất định cũng là kẻ ngu si!

      Phó Côi gì nhưng biểu mặt cứng ngắc. Phó Phu nhân oán hận :

      - Chắc là do thằng nhãi con Phó Dư Sâm giở trò quỷ! Chỉ hận Hoàng đế cũng với cha các con tiếng hạ chiếu gả rồi!

      Phó Hồng lại muốn ồn ào, Phó Côi lôi kéo nàng ta :

      - Lục tỷ, chúng ta đến ngoài thư phòng tìm cha !

      - Đúng đúng!

      Phó Hồng rốt cuộc biết phương hướng hành động, phấn khích ,

      - Phải làm cho cha biết, Phó Dư Sâm chỉ là con vợ kế nghèo hèn, tỷ muội chúng ta mới là chính tông đích mạch Phó gia!

      Chạng vạng ngày hôm đó Từ Xán Xán vừa mới học xong, phu thê Từ Đình Hòa cũng từ trong cung trở về. Bất chấp phong trần mệt mỏi, cho những người khác trong phòng lui xuống chỉ để lại Từ Xán Xán, Từ Đình Hòa liếc mắt nhìn thê tử, lúc này mới mỉm cười với Từ Xán Xán:

      - Xán Xán này, ngày mai Tôn công công đón cháu tiến cung gặp thánh thượng!

      Ông đắc ý cực kỳ:

      - Thánh thượng tự mình gặp mặt, đây chính là vinh hạnh rất lớn đấy!

      Trong nháy mắt mặt Từ Xán Xán còn huyết sắc, hai tay giấu trong áo hai tay run nhè . Sau khi trải qua kiều diễm đêm qua, nàng cũng quên mất còn mảnh chuyện mình phải vào cung!
      chau007153, Chôm chôm, Hale20539 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :