1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      cái gia đình này ai cũng có thể lợi dụng ai ah, chả thấy tình thân đâu cả, chỉ có mỗi nhà chị Xán Xán mới là gđ ah

    2. alex.le2611

      alex.le2611 New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      2
      Lót dép đợi hoàn
      buingan1209 thích bài này.

    3. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 42: Tâm ý
      Editor: Buingan1209


      Phó Dư Sâm vẫn nằm nghiêng đệm như cũ, chỉ có khóe miệng dẫn theo ý cười lạnh lùng. Chàng phải là người hiền lành, trong cung chưa sinh ra nam nào, cho dù có cũng sống quá tuổi!

      - Đại Lý tự khanh Đổng Tồn Phú ngài ngồi xe kim lộ là đúng quy chế.

      Phó Dư Sâm nằm nghiêng tháp, tay mở hộp trang sức mà hiệu vàng bạc vừa đưa tới, cầm lấy vòng tay vàng khảm ngọc bích hình lá bạc hà lên xem, :

      - Trước hết cứ làm theo thôi!

      mặt chàng mang ý cười nhàn nhạt, đúng là biểu thường gặp lúc chàng muốn giết người. Phó Liễu nhìn thoáng qua rồi dám nhìn nữa, cúi đầu tiếp tục bẩm báo:

      - Thánh thượng hạ chỉ ý, lệnh Thái tử thiếu sư Lam Thiếu Kỳ, Thái tử thiếu phó Đinh Tu Bình và Thái tử thiếu bảo Sướng Tử đến điện Sùng Chính yết kiến! Hoàng Lang lệnh tiểu thái giám truyền chữ!

      dừng chút, lúc này mới :

      - Chữ kia đó là 'Hỉ' ạ!

      Mặt Phó Dư Sâm biểu tình, Phó Liễu tiếp tục bẩm báo:

      - Phó Bích vừa truyền đến tin tức, sáng sớm Thư tứ chặn xe ngựa Từ nương biểu lộ tâm ý, buổi sáng Thư phủ cũng cố kỵ triều đình ban chiếu lệnh nội trong ba tháng được đón dâu, tìm người làm mai đến Từ phủ xin lấy Từ Tứ nương!

      Phó Dư Sâm vốn nằm nghiêng tháp, nghe Phó Liễu bẩm báo xong, lập tức ngồi thẳng, mắt phượng tinh xảo híp lại:

      - Bảo Phó Bích và Phó Tùng tiếp tục quan sát, nếu Thư tứ có ý đồ gì với Từ nương, lập tức bẩm báo!

      Nếu Thư tứ còn mơ ước Từ Xán Xán, vậy xem còn mệnh hay !

      - Vâng ạ!

      Phó Liễu bẩm báo xong, thấy công tử giống như có ý định gì nữa, cũng chuẩn bị rời . muốn hành lễ cáo từ, lại nghe được công tử hỏi:

      - Lâu Thế Huân có bồi Từ đại phu chơi cờ ?

      Phó Liễu đáp:

      - Lâu Thế Huân vẫn bồi Từ đại phu chơi cờ ngắm hoa uống rượu như công tử phân phó ạ.

      Phó Dư Sâm thản nhiên :

      - Sắp xếp cuộc sống hàng ngày của Từ đại phu cho tốt!

      - Vâng ạ.

      Phó Liễu trả lời. Cho dù Từ đại phu phải là ân nhân cứu mạng của công tử, nhưng xem ở mặt mũi Từ nương, những người theo công tử như bọn họ này cũng kính có thừa đối với Từ đại phu! Phó Dư Sâm nhớ lại Từ Thuận Hòa lừa gạt bạc của mình khi còn ở Uyển Châu, nhân tiện :

      - Phần thưởng Thánh thượng ban cho ngoại trừ lưu lại ít cho ông ấy thưởng thức, còn lại đều đổi thành ngân phiếu Hưng Nguyên !

      Vàng bạc để bên người cũng hơi nguy hiểm.

      - Vâng ạ!

      - Đưa những thứ này cho Từ đại phu làm lễ tạ ơn !

      Ngón tay thon dài của Phó Dư Sâm chỉ bốn hộp nữ trang màu đỏ để kháng tử đàn. Mấy món trang sức này chàng thiết kế riêng cho Từ Xán Xán, mượn tay Từ Thuận Hòa đưa cho nàng vậy! Phó Dư Sâm thích nhiều, lại thường hay suy tư mình, chàng biết mình muốn chiếm Từ Xán Xán làm của riêng rất mạnh, nhưng bất kể suy tư như thế nào, lại tìm được lý do tại sao. Chàng luôn nghĩ Từ Xán Xán ấu trĩ ngây thơ cực kỳ, quả thực là kẻ ngu si, nếu chàng trông nom nàng, quan tâm nàng, sợ là nàng bị người ta ăn cũng biết. Thấy công tử như có điều suy nghĩ, Phó Liễu cầm hộp trang sức lui xuống.

      Trong viện dành cho khách tại Trúc Thanh viện ngoại trừ Từ Thuận Hòa, còn có ít môn khách của Phó Dư Sâm. Từ Thuận Hòa ở khách viện Trúc Thanh viện rất là thích ý, với ông mà việc trị liệu cho Phó Dư Sâm cũng phải quá khó khăn, phần lớn thời gian ngày ông đều ở đây nhàn rỗi cũng hơi nhàm chán, may mà môn khách của Phó Đoàn luyện là Lâu Thế Huân thường tới tìm ông chơi cờ. Sau đó cùng Lâu Thế Huân ngắm hoa uống rượu rất hợp ý. Từ Thuận Hòa cảm thán: ra làm môn khách của Phó Đoàn luyện lại thư thái như vậy! Ông cũng muốn trở thành môn khách của Phó Dư Sâm, bởi vậy càng thêm chú ý Phó Dư Sâm, sợ chén thuốc quá đắng, khi sắc thuốc cho Phó Dư Sâm ông cũng cho thêm ít đường phèn để nịnh bợ lưu lại ấn tượng tốt cho Phó Dư Sâm.

      Phó Liễu và Phó Quế cùng nhau đưa ngân phiếu, vàng nén và hộp trang sức đến khách viện giao cho Từ Thuận Hòa. Từ Thuận Hòa thấy vàng nén và ngân phiếu còn giả vờ dè dặt, làm ra bộ dáng thanh cao. Phó Liễu ân cần mở bốn hộp trang sức ra, đặt trường kỷ, cung kính mời Từ Thuận Hòa đến xem. Từ Thuận Hòa vô tình nhìn lướt qua, cuối cùng mắt cũng dời ra được nữa, nhìn kỹ lại lần, phát theo thứ tự là trâm cài tóc bằng vàng hình hoa sen khảm ngọc, vòng tay vàng khảm ngọc bích hình lá bạc hà, vòng tay bằng vàng khảm ngọc bích hình hoa lê chạm rỗng và chuỗi hạt bảo thạch xanh biếc, đều là trang sức cực kỳ tinh xảo đẹp đẽ quý giá, khỏi cảm thán: Đây phải là đồ trang sức mà trong lòng Xán Xán muốn nhất sao? Mặc dù trong lòng vui mừng, nhưng ông vẫn khiêm tốn :

      - Từ mỗ là xấu hổ quá!

      Phó Liễu mỉm cười:

      - Phó Liễu nghe lệnh ái vừa cập kê, những đồ trang sức này vừa lúc dùng tới mà!

      Nghe thấy tới con mình, lại nghĩ đến khuôn mặt đẹp của con , trong lòng Từ Thuận Hòa lập tức cảnh giác, dẫn dắt rời đề tài :

      - Quý thể Đoàn luyện đại nhân hôm nay sao rồi?

      Phó Liễu nghe vậy, lập tức kính cẩn nghiêm túc:

      - Công tử nhà ta có thể miệng chuyện được rồi, nhờ có Từ đại phu đấy!

      Từ Thuận Hòa ấm áp cười:

      - Quá khen quá khen!

      Khi trời tối Từ Xán Xán mới về đến nhà. Nàng vừa mới vào nhà chính, Từ Nghi Xuân bưng nửa miếng dưa hấu tiến lên đón:

      - Tỷ tỷ, ăn dưa hấu !

      Dưa hấu biện kinh rất nổi danh, vừa mềm vừa ngọt, Từ Xán Xán vội nhận lấy, rút thìa bạc ra ăn. Từ Vương thị đeo tạp dề vào nhà chính, thấy Từ Xán Xán ăn miếng dưa hấu to nên nhắc nhở nàng:

      - Xán Xán à, tối nay nương làm thịt bò nấu cay, còn làm bánh rán nhân rau hẹ đấy, con mà ăn nhiều dưa hấu rồi tí nữa nuốt trôi được đâu!

      Từ Xán Xán tranh thủ lúc rảnh rỗi:

      - Nương yên tâm , dưa hấu tiêu hóa nhanh lắm!

      Cuối cùng, Từ Xán Xán ăn xong rồi, nhưng lại no đến độ nhanh được! Thấy nàng thực thể ăn nữa, Từ Vương thị vừa bực mình vừa buồn cười, đành phải :

      - Con tản bộ chút ! Tản bộ về xem có thể ăn được cơm tối nữa !

      Từ Xán Xán bảo Bích Vân Tiểu Hương ăn cơm trước, còn mình hậu viện. Hậu viện Từ gia lớn, nhưng Ma Tước tuy cũng có đầy đủ ngũ tạng, ngoại trừ hoa hoa cỏ cỏ, còn xây chiếc đình dùng cây dương mộc làm trụ, trong đình bày chiếc bàn tròn và bốn chiếc ghế. Trước tiên, Từ Xán Xán múc nước từ trong thùng chứa nước ở góc sân để tưới hoa, tưới xong lại lấy chiếc kéo bạc, đến bên bụi hoa bên cạnh đường qua lại, chọn ít cắt xuống. Từ Xán Xán cắt ít hoa hồng, sau đó cắm vào bình hoa đưa đên cho mẫu thân. Khi dưa hấu trong dạ dày tiêu hóa gần hết, cuối cùng Từ Xán Xán cũng thèm dãi thịt bò nấu cay và bánh rán nhân rau hẹ. Bên trong canh thịt bò nấu cay có thịt bò nhừ, rong biển, đậu phộng và bột mì, rất thơm rất cay, Từ Xán Xán uống liền hai chén, lại ăn khối bánh rán nhân rau hẹ. Bánh rán nhân rau hẹ mang theo mùi thơm của rau hẹ và bột mì, cắn cái quả thực ăn ngon đên nỗi đầu lưỡi cũng muốn nuốt vào trong!

      Ăn cơm tối muộn, lần thứ hai Từ Xán Xán lại khó chịu, bị đệ đệ pha trò trận, thể làm gì khác hơn là kêu Bích Vân và Tiểu Hương cùng hậu viện tản bộ. Nàng mới ra nhà chính nghe thấy đệ đệ với mẫu thân ở trong phòng:

      - Nương à, tỷ của con sao lại ngu như vậy, dù là thích ăn cũng thể ăn đến mức no như thế mà!

      Từ Xán Xán quay đầu quơ quơ nắm tay về phía đệ đệ, lúc này mới xoay người rời . Trong hậu viện Từ gia, gió đêm mát mẻ mang theo hương thơm của hoa hồng, làm ngươi ta như muốn say, thân thể Từ Xán Xán tựa cây cột bằng gỗ dương trong đình, hưởng thụ mát mẻ trong lành tuyệt vời của buổi tối. Thế nhưng, cho dù ban đêm yên tĩnh như vậy, Từ Xán Xán vẫn nhớ tới Phó Dư Sâm. Nàng thích Phó Dư Sâm, Phó Dư Sâm bị bệnh cũng giống như nàng bị đau, nhưng nàng thể vì thích Phó Dư Sâm mà làm cho gia tộc rơi vào nguy hiểm. Nàng cũng muốn bởi vì mình mà mang đến áp lực cho Phó Dư Sâm. Vậy , mình chỉ thầm thích chàng thôi, giấu chàng ở trong lòng, sau đó phải theo con đường của chính mình.

      Đêm khuya, Bích Vân vội vàng nhắc nhở Từ Xán Xán trở về phòng. Ba người cùng nhau đến tiền viện. hành lang tiền viện treo đèn lồng màu trắng, vô số con muỗi ong ong bay tới bay lui ở bốn phía đèn lồng. Từ Xán Xán vừa mới tới khúc quanh thấy ngoài cửa phía Tây nhà chính có gã sai vặt mặc quần áo màu đen đứng thẳng. Từ Xán Xán dừng bước, lẳng lặng lắng nghe tiếng chuyện truyền tới từ nhà chính. Trong phòng truyền ra giọng nam xa lạ lời từ biệt. Từ Xán Xán vội vàng lui về phía sau, nàng thấy người thanh niên mặc y phục màu đen từ nhà chính ra.
      chau007153, Chôm chôm, Hale20537 others thích bài này.

    4. gemivy

      gemivy Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      112
      Post nhầm hai lần kìa nàng, cứ tưởng có hai chương lun:063:

    5. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 43: Ban đêm đến thăm
      Editor: Buingan1209



      Ngày mai Phó Dư Sâm muốn phía Đông ngoại thành Biện Kinh nơi binh lính đóng quân để nhậm chức, bởi vì muốn dùng bản lĩnh của mình làm cho các tướng quân dưới trướng tin phục, từ đó thu hút những thanh niên tài tuấn, chàng gọi Tiết có xuất thân thế gia quân dưới trướng tới, hai người ngồi trong thư phòng bàn luận. Bàn luận kết thúc rất nhanh, Phó Liễu tới bẩm báo, là Từ đại phu bảo đưa những phần thưởng và ngân phiếu công tử cho về nhà trước. Phó Dư Sâm nghe vậy cũng chỉ gật đầu gì. Phó Liễu hành lễ chuẩn bị lui xuống, lại bị Phó Dư Sâm gọi lại. xoay người nghi hoặc nhìn Phó Dư Sâm, :

      - Công tử, người...

      Phó Dư Sâm hơi trầm ngâm, mới :

      - Để ta mang theo Phó Tùng cùng cũng được!

      Người Từ gia chưa thấy qua Phó Tùng, cũng thuận tiện hơn chút. Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Phó Liễu, chàng rũ mi mắt xuống:

      - Tìm bộ y phục ngươi chưa mặc mang tới cho ta!

      Mặc dù Phó Liễu biết nguyên nhân, nhưng hơn mười năm qua luôn mù quáng tín nhiệm công tử của mình nên vẫn đáp ứng tiếng. Chẳng qua xưa nay Phó Liễu thông tuệ, nghĩ sơ qua hiểu ngay. nhìn công tử giả vờ nghiêm túc, nghĩ công tử nhà mình quả thực như tiểu tử lần đầu rơi vào lưới tình, chỉ cần gặp phải chuyện có liên quan đến Từ nương lúc nào cũng hành động ngớ ngẩn. Phó Liễu nhịn cười, tìm lý do lui xuống. Cải trang thành gã sai vặt xong, Thừa dịp ban đêm Phó Dư Sâm theo Phó Tùng đến Từ gia.

      Thấy mẫu thân Từ Vương thị của Từ Xán Xán, chàng cũng hành lễ theo Phó Tùng. Phó Tùng ý đồ đến, sau đó dâng lên gói đồ. Phó Dư Sâm vừa vào nhà chính, Từ Vương thị cảm giác trước mắt sáng ngời, tự chủ được nhìn Phó Dư Sâm vài lần, nghĩ gã sai vặt tuấn tú mang vẻ có bệnh này hình như gặp ở đâu rồi phải, bèn liếc mắt nhìn thêm cái. Bị mẫu thân Từ Xán Xán nhìn như vậy, mặt Phó Dư Sâm hơi hơi nóng lên, chàng biết mình da mặt mỏng, hơi chút là đỏ nên cúi đầu câu nào. Phó Tùng cũng nhận ra Từ phu nhân quan tâm đặc biệt tới công tử, vì vậy thản nhiên che miệng ho khan, :

      - Từ phu nhân, Từ đại phu toàn bộ đồ đều ở trong này ạ!

      Phó Tùng giao tiếp giỏi, bởi vì thế nên mới bị Phó Dư Sâm phái đến Yến lâu, cười cười mấy lời khách sáo với Từ Vương thị, trì hoãn ít thời gian. Phó Dư Sâm chờ mãi vẫn thấy tăm hơi Từ Xán Xán đâu, trong lòng khỏi nhàn nhạt thất vọng. Phó Tùng trọng tâm câu chuyện xong, đành phải len lén liếc mắt nhìn công tử, phát công tử tựa hồ thất thần, bèn cáo từ Từ Vương thị ra về.

      Phó Dư Sâm nghĩ tới lại trùng hợp như thế, vừa ra cửa gặp ngay Từ Xán Xán, trái tim khỏi đập thình thịch. Từ Xán Xán vốn chỉ hơi tò mò nhìn, lại thấy thanh niên dáng người cao gầy theo sát sau thiếu niên to khỏe phía trước, dưới ánh sáng đèn lồng mờ nhạt, da tay của chàng trắng nõn giống như ngọc, mặt mày tuấn tú, sống mũi thẳng tắp, chỉ có đôi môi hơi trắng bệch, đúng là mỹ nam bệnh tật, mặc người y phục màu đen của gã sai vặt, chiếc hông gầy quá mức thắt đai lưng cũng màu đen. Chàng vượt qua cánh cửa dừng bước rồi quét mắt vòng, khi nhìn thấy Từ Xán Xán, trong nháy mắt đó, đôi mắt đen sâu thẳm tựa hồ sáng ngời, nhìn chằm chằm Từ Xán Xán.

      Từ Xán Xán và Phó Dư Sâm bốn mắt nhìn nhau, giống như ánh sáng rực rỡ của pháo hoa, xung quanh trở nên vắng vẻ, chỉ còn lại trái tim đập bịch bịch trong lồng ngực. Hai chân nàng tự động tới chỗ Phó Dư Sâm. Lúc này Từ Vương thị mang theo Đinh ma ma ra tiễn khách, thấy hai gã sai vặt của phủ Định Quốc Công thay tướng công mang đồ tới còn đứng ở cửa, bà cười bảo Đinh ma ma:

      - Đinh ma ma, tiễn hai vị này hộ ta!

      Tiểu Hương và Bích Vân đứng song song bên cạnh Từ Xán Xán, lặng lẽ đánh giá Phó Dư Sâm, nàng luôn cảm giác mình gặp qua gã sai vặt tuấn tú kia ở đâu rồi, bèn lặng lẽ kéo kéo tay áo Bích Vân, thầm:

      - Bích Vân tỷ tỷ, gã sai vặt tuấn tú kia hình như ta——

      Tay Bích Vân che miệng nàng lại, sau đó cảnh cáo nhìn nàng. Tiểu Hương dám nữa. Phó Dư Sâm nhìn Từ Xán Xán sâu, chậm rãi nháy mắt cái, sau đó cùng Phó Tùng theo Đinh ma ma đến đại môn. Từ Xán Xán luôn cảm thấy cái nhìn cuối cùng kia của Phó Dư Sâm mang theo rất nhiều thâm ý, nàng nhìn bóng lưng Phó Dư Sâm rơi vào trầm tư. Từ Vương thị nhìn về phía Từ Xán Xán, thấy con mình ngơ ngác nhìn hướng cửa chính, cười :

      - Gã sai vặt của phủ Quốc công kia là đẹp mắt, nhưng mà thoạt nhìn thân thể lại được tốt lắm!

      Lại buồn bực :

      - Định Quốc Công sao lại nuôi loại sai vặt nhìn qua giống như gió sắp thổi bay này...

      Từ Xán Xán:

      - .. Nương, con muốn tắm!

      Lực chú ý của Từ Vương thị lập tức chuyển đến người Từ Xán Xán, gật đầu :

      - Ừ!

      Nhìn về phía Đinh ma ma:

      - Lão Đinh, nương muốn tắm, bà nấu nước !

      Từ Xán Xán lõa thể ngâm mình trong thùng nước tắm, chỉ thò đầu ra bên ngoài. Nàng bất đắc dĩ năn nỉ mẫu thân:

      - Nương, con tắm, người ra ngoài !

      Từ Vương thị giống như nghe thấy Từ Xán Xán , bà khom lưng đứng bên cạnh thùng nước tắm, chỉ vào bộ ngực khá phát triển của Từ Xán Xán, gương mặt sầu lo:

      - Xán Xán à, nơi này của con lại lớn thêm chút rồi, mặc y phục đẹp đâu!

      Từ Xán Xán vừa gội đầu, mặt hơi ướt, nghe vậy vội vàng dùng hai tay che khuất bộ ngực "Béo" nở nang của mình, trừng mắt tiếng động khiển trách mẫu thân. Từ Vương thị thở dài, :

      - Nếu , sau này con ăn ít chút? Vẫn chưa tới mười sáu tuổi, lớn như vậy bị người ta cười cho!

      Từ Xán Xán sợ mẫu thân, cố sức hừ tiếng:

      - Nương, con mặc rộng y phục rộng thùng thình đâu!

      Từ Vương thị có chút ngượng ngùng, lại :

      - Nếu , nương làm áo ngực cho con, con quấn cái kia vào? Quấn nhiều để nó lớn lên nữa?

      Từ Xán Xán:

      - ... Nương, ngài ra ngoài trước !

      Từ Vương thị ra, lúc này Bích Vân kéo Tiểu Hương đến gian tối phía Nam, trong phòng ngủ nhất thời chỉ còn lại mình Từ Xán Xán. Nàng ngâm mình trong nước, suy nghĩ xem mình có nên chờ lúc người nhà đều ngủ hết, xem Phó Dư Sâm có ở ngoài cửa lớn chờ nàng . Từ Xán Xán nghĩ đến đau cả đầu, vẫn cảm thấy lúc Phó Dư Sâm ra về ám chỉ cho nàng. Nàng suy nghĩ lát, sau đó đứng dậy ra khỏi thùng nước tắm, lấy khăn bố lớn quấn quanh người, cầm giá cắm nến đến tìm y phục trong tủ—— Bích Vân treo lên bình phong trung y tiết khố sạch nàng căn bản có ý định mặc. Từ Xán Xán bận rộn khá lâu, rốt cục hạ quyết tâm, lấy ra chiếc áo ngực đỏ thẫm dùng sợi tơ đỏ tươi thêu đóa hoa sen tịnh đế, lại lấy la y màu đen và chiếc quần màu trắng. Nàng vừa chọn y phục xong, Bích Vân cũng quay trở lại. Từ Xán Xán thấy Tiểu Hương đâu bèn hỏi:

      - Tiểu Hương ngủ rồi à?

      - Vâng, nàng ấy vừa uống xong chén trà bèn nằm xuống, ai ngờ vừa nằm chưa được bao lâu ngủ mất rồi, trước tiên nô tỳ hầu hạ nương nghỉ xong trở về nghỉ ngơi sau ạ.

      Từ Xán Xán ở gian tối phía Bắc, Bích Vân và Tiểu Hương ở gian tối phía Nam. Từ Xán Xán lặng lẽ gì. Bích Vân tiến lên cầm chiếc khăn bố lau khô tóc cho Từ Xán Xán. Sau khi lau xong, Bích Vân lại lấy chiếc yếm, la y và quần dài hầu hạ Từ Xán Xán mặc vào.

      Ánh trăng xuyên qua song cửa sổ chiếu vào phòng, mặt đất xuất những tia sáng , Từ Xán Xán nghiêng người nằm giường, nhìn ánh trăng trước cửa sổ, lòng tràn đầy nôn nóng lắng nghe động tĩnh ở gian tối phía Nam. Đêm nay Bích Vân chắc là quá mệt mỏi, ngủ rất sâu, Từ Xán Xán ở bên cạnh cũng có thể nghe được tiếng ngáy của nàng. Nhưng nàng vẫn lật qua lật lại ở giường hạ được quyết tâm. Đúng lúc này, nàng nghe được tiếng “ chi nha” truyền tới từ gian sáng, giống như là tiếng mở cửa. Từ Xán Xán cảm thấy da đầu tê dại, thân thể cứng ngắc.
      chau007153, Chôm chôm, Hale20545 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :