1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      tieeps di nàng ơi
      hay mà

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      cách cứu ng của XX là đặc biệt:yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    3. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 39: Trọng Hoa cung băng hà
      Editor: Buingan1209


      Phó Liễu Phó Quế khẩn trương đứng trong nội thất, đôi mắt trông mong nhìn Từ Thuận Hòa cầm dao bạc trích máu từ cổ họng của công tử, làm công tử chảy mồ hôi. Từ Thuận Hòa dùng dao bạc cắt ở cổ họng Phó Dư Sâm tám nhát, lúc này mới bảo Phó Liễu bưng chén thuốc bàn con tới:

      - Trước hết súc miệng !

      Nhìn công tử khạc ra máu theo nước thuốc, tay Phó Liễu bưng chén cũng run lên. Phó Dư Sâm lại nằm tháp, mệt mỏi nhắm hai mắt lại. mặt Từ Thuận Hòa mang nụ cười ấm áp, xoay người nhìn Phó Liễu:

      - Về cơ bản thân thể Đoàn luyện đại nhân vốn suy nhược rất sâu, dùng thuốc và kim châm cứu cùng trị liệu mới có tác dụng, may mà Từ mỗ vừa lúc ở biện kinh đấy!

      Gương mặt Phó Liễu Phó Quế cảm động đến rơi nước mắt khom lưng hành lễ:

      - Đa tạ Từ đại phu!

      nghĩ tới cha Từ nương y thuật lại lợi hại như vậy! chỉ cảm tạ Từ đại phu, trong lòng Phó Liễu Phó Quế đồng thời cũng cảm kích Từ Xán Xán: biết Từ nương làm sao làm được, lúc Từ đại phu thi châm xong công tử còn chưa tỉnh, Từ nương vào lúc công tử tỉnh ngay, cái này chẳng lẽ là sức mạnh của tình ? Nhìn vẻ mặt Phó Liễu Phó Quế có vẻ hơi kích động, Từ Thuận Hòa giống như thấy được đống vàng vẫy gọi ông, mặt cười càng thêm thân thiết:

      - Bệnh của công tử còn rất nặng, Từ mỗ lại kê thêm thuốc uống, phải trị liệu sáu ngày mới khỏi hẳn được!

      Ông xoay người nhìn gương mặt mặc dù bệnh tật nhưng vẫn tinh xảo của Phó Dư Sâm, cười :

      - Căn cứ vào tình huống của Đoàn luyện đại nhân, Từ mỗ có kiến nghị nho ! Nam nhân ấy mà, cần phải giải quyết nhu cầu,

      Từ Thuận Hòa cười cực kỳ hèn mọn:

      - bằng chờ Đoàn luyện đại nhân khỏi triệt để rồi, hãy chọn mấy người mỹ tỳ ở bên hầu hạ, chỉ cần chìm đắm quá là được, Đoàn luyện đại nhân thần thanh khí sảng mỗi ngày…

      Phó Dư Sâm nhắm mắt dưỡng thần: "..."

      Phó Liễu Phó Quế luôn luôn trầm ổn cũng ngẩn ngưởi: Từ đại phu, ngài có là phụ thân của Từ nương hả? Từ Thuận Hòa nghĩ đến mình sắp mua được cho Xán Xán viên hồng ngọc lớn như quả đào làm đồ trang sức cảm thấy trong lòng hết sức thỏa mãn, dứt khoát dùng lửa nung dao bạc, sau đó lại dùng khăn lụa sạch chấm rượu xoa xoa, lúc này mới gói kỹ thu vào. Ông làm những việc này cũng là vì muốn cho bệnh nhân yên tâm mà thôi!

      - Hãy tìm người giúp ta nấu thuốc !

      Từ Thuận Hòa đeo hòm thuốc muốn ra ngoài lại xoay người dặn dò câu.

      Đây là lần đầu tiên Từ Xán Xán ngủ giường cùng Từ Nghi Liên, vì thế mặc dù đêm qua ngủ được mấy nhưng giờ nàng cũng chỉ nằm quan sát cảnh vật chung quanh. Từ Nghi Liên hổ là đích nữ Từ phủ, tuy trong phòng hoa lệ nhưng bằng trực giác Từ Xán Xán đoán bình sứ, đồ ngọc và các loại đá quý bày kia nhất định rất đáng giá. Nha hoàn ở bên ngoài đóng cửa giường ngủ lại, bên trong chỉ còn lại Từ Xán Xán và Từ Nghi Liên. Màn giường của Từ Nghi Liên đều dùng tơ lụa tốt chế thành, rất đẹp, điều duy nhất làm Từ Xán Xán hài lòng lắm là đệm giường của Từ Nghi Liên quá mỏng, bên trải chiếu trúc quá cứng rắn! Bản thân nàng ham an nhàn hưởng thụ, đệm giường nhất định phải dày mà mềm, bởi vì ngại chiếu trúc cứng rắn, nàng tình nguyện dùng chiếu trúc vào mùa hạ! Từ Xán Xán nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ, nhưng trong đầu lại hồi tưởng chuyện đêm qua. Nàng khỏi tự hỏi: Lẽ nào trời sinh ta chính là hoa si sao? Vì sao gặp Phó Dư Sâm sao, nhưng khi vừa thấy Phó Dư Sâm lại phát tình? Thân thể thiếu ngủ cuối cùng cũng chiến thắng nàng, Từ Xán Xán uể oải tiến nhập mộng đẹp.

      Từ Nghi Liên quá quen ngủ cùng người khác, lúc Từ Xán Xán ngủ, nàng mở mắt mà buồn ngủ. lúc lâu sau, nàng dứt khoát ngồi dậy, để chiếc đệm sau lưng, nghĩ tâm của mình. Nàng nghe mẫu thân , hôm nay cha muốn nịnh bợ thừa tướng Mã Minh Vũ, muốn nàng lấy con vợ kế của Mã Minh Vũ là Mã Dĩnh Thành. Nghĩ đến mình đường đường là đích trưởng nữ của quan lớn mà lại phải gả cho đứa con vợ kế, cho dù là con vợ kế của phủ Thừa tướng cũng là sỉ nhục đối với nàng. Từ Nghi Liên nhìn về phía Từ Xán Xán ngủ giường. Từ Xán Xán ngủ rất say, nhưng ngáy giống bà tử hầu hạ Từ Nghi Liên, mà là hô hấp đều đặn. Cửa giường đóng kín, bên trong cũng hơi tối, nhưng vẻ đẹp của Từ Xán Xán cho dù trong gian mờ tối cũng sáng sủa nổi bật —— mặt nàng tuyết trắng trong suốt, bởi vì ngủ say nên hơi lên phấn hồng, mày như núi xa lông mi dày đậm, đôi môi đỏ bừng nở nang hơi chu lên... Nghe khi còn bé Từ Xán Xán rất mỹ lệ, cười cực kỳ trong sáng, Nhị thúc mới đặt tên cho nàng là "Xán Xán". tại xem ra, Từ Xán Xán đích xác phụ tên của nàng. Tay Từ Nghi Liên xoa mặt mình, cảm giác thô ráp khô ráo ma sát lòng bàn tay của nàng. Từ Nghi Liên tự an ủi mình: Ta... ít nhất ... Còn có chỗ mạnh hơn Từ Xán Xán, ta đầu thai tốt hơn Từ Xán Xán! Còn có, ta thông minh hơn nàng! Ta có giáo dưỡng hơn nàng...

      Cách thời gian học chỉ có hai khắc, Bích Vân vội vàng vào đánh thức Từ Xán Xán. Từ Xán Xán buồn ngủ mông lung ngồi xuống, vươn cánh tay lướt qua Từ Nghi Liên tiếp nhận chén trà Bích Vân đưa tới, uống sạch trà đặc bên trong. Từ Nghi Liên cũng ngồi dậy, nàng nhìn thấy trong chén trà đầy lá trà, kinh ngạc :

      - Nhị tỷ tỷ, sao tỷ lại uống trà đặc thế?

      Từ Xán Xán đưa chén trà cho Bích Vân, lười biếng duỗi người:

      - Buổi chiều còn có hai tiết khóa, tỷ phải tỉnh táo chút!

      Từ Nghi Liên nhìn Từ Xán Xán vẫn còn buồn ngủ, lần đầu tiên nghĩ Từ Xán Xán cũng dễ dàng. Từ Xán Xán chỉ dùng khắc đồng hồ để hoàn thành việc mặc y phục chải đầu rửa mặt súc miệng. Nàng tạm biệt qua loa rồi dẫn Bích Vân đến Thanh Tâm viện học. Học xong, Từ Xán Xán đến nhà chính cáo biệt đại nương lại ngoài ý muốn phát đại bá ở đây. Từ Đình Hòa mỉm cười nhìn Từ Xán Xán, có vẻ tâm tình rất tốt:

      - Xán Xán, giáo tập đều cháu rất nỗ lực, công khóa cũng tốt, ta rất vui!

      Từ Xán Xán vội vàng khiêm tốn phen. Nàng muốn cáo từ, Từ Đình Hòa mở miệng với Từ Hàn thị:

      - Phu nhân, mấy hôm nay Xán Xán rất cố gắng, ta muốn thưởng cho nàng chút!

      Từ Hàn thị mỉm cười nhìn trượng phu, cổ vũ trượng phu xong. Từ Đình Hòa vuốt vuốt chòm râu dài lắm, dáng vẻ tươi cười:

      - Cuộc thi vào Quốc Tử Giám kết thúc, bảo Nghi Bằng với các nàng đến Hàn viên giải sầu chút !

      Từ Hàn thị vội tạ ơn trượng phu:

      - Cũng là lão gia nghĩ chu đáo!

      - Bảo cả Nghi Liên Nghi Đồng các nàng cũng chơi cùng !

      Từ Đình Hòa chỉ vào ba tỷ muội Xán Xán ngồi ghế cao phía Đông . Từ Xán Xán thấy lúc trước Từ Nghi Đồng hơi khác thường, nghĩ thế nên muốn đứng dậy bịa ra lý do từ chối. Ai biết Từ Nghi Đồng mực dò xét Từ Xán Xán, thấy nàng tựa hồ muốn đứng dậy, lập tức đứng lên trước:

      - Cám ơn phụ thân mẫu thân thương cảm! Tỷ muội chúng con đều ngoan ngoãn theo mẫu thân ạ!

      Từ Xán Xán liếc mắt nhìn nàng ta, đứng lên nữa. Mặc kệ Từ Nghi Đồng muốn giở trò gì, nàng ý ứng đối là được rồi! mặt Từ Hàn thị tươi cười nhưng trong mắt băng lãnh liếc nhìn Từ Nghi Đồng: Đúng là do tiểu phụ sinh ra, quả thực lên được mặt bàn, lúc này là lúc cần ngươi xuất đầu sao? Bà hàm súc cười cười hỏi Từ Xán Xán:

      - Ở nhà mới quen chưa?

      Trước mặt đại bá và đại nương, Từ Xán Xán luôn luôn hiểu chuyện lễ độ, bèn đứng dậy biểu đạt lòng biết ơn đối với quan tâm của đại nương, có thể ở cùng chỗ với phụ mẫu đệ đệ là cuộc sống hạnh phúc ấm áp mà Từ phủ hướng tới. Từ Hàn thị nhìn Từ Xán Xán có trật tự, khỏi khẽ vuốt cằm: Tiêu tốn ngân lượng mời ba vị giáo tập này quả là có chút thủ đoạn, khi Xán Xán vừa tới Từ phủ chỉ có xinh đẹp nhưng tính cách lại trầm mặc chín chắn, làm sao có được phong thái ngày hôm nay? Trong lòng bà tự khen mình sáng suốt, quyết định chờ Từ Xán Xán vào cung rồi, lưu lại hai vị dạy cung lễ Trương ma ma và dạy văn học Hồ đại gia để dạy Nghi Liên, Nghi Liên cũng nên làm mai rồi! Về phần dạy nữ nghi Âu Dương đại gia, cho cũng được, khuê nữ của nàng cũng cần phải học thủ đoạn dụ dỗ này! Lúc này Từ Đình Hòa hình như nhớ ra cái gì đó, nhân tiện :

      - Xán Xán lưu lại, Nghi Liên Nghi Đồng các con xuống trước nghỉ ngơi !

      Trong phòng chỉ còn lại Từ Đình Hòa Từ Hàn thị và Từ Xán Xán. Từ Hàn thị nhìn Từ Xán Xán, ôn thanh :

      - Ngày mai Tôn công công trong cung muốn tới phủ chúng ta xem mặt cháu. Đêm nay cháu ngủ sớm chút, như vậy khí sắc khá hơn, trang dung y phục và trâm cài đều phải phối hợp hết sức cẩn thận nhé!

      Sắc mặt Từ Xán Xán tái nhợt, đứng dậy đáp “Vâng". Từ Đình Hòa bổ sung:

      - Tôn công công là tâm phúc bên cạnh Thánh thượng, cháu có khả năng làm vừa ý, đại bá của cháu cũng đỡ mất rất nhiều công sức!

      Nhân lúc Thái tử và Phó Đoàn luyện bệnh tình nguy kịch, Mã Thừa tướng yết kiến Vĩnh Yên đế, nêu ý kiến khuyên bảo Vĩnh Yên đế là những tú nữ được chọn đều được quan viên địa phương đưa vào kinh thành rồi, vậy nên sớm lâm hạnh những tú nữ này để phòng bất cứ tình huống nào. Lời của ý bảo là nếu Thái tử và Đoàn luyện đều , Vĩnh Yên đế phải kịp thời tuyên những tú nữ dễ sinh đẻ tiến cung, sớm cày cấy để thu hoạch con nối dòng. Mặc dù Vĩnh Yên đế đau buồn, nhưng lý trí vẫn còn, hiểu được phải làm tốt công tác chuẩn bị, chính ông còn phải ở trong cung coi chừng Thái tử, vì vậy hạ chỉ lệnh cho hai thái giám thân tín là Hoàng Lang và Tôn Hoài Vũ thay ông trước gặp mặt, lại ghi nhớ tên để tương lai còn tiện truyền gọi. Từ Xán Xán cúi đầu cảm tạ ông ta. Từ Đình Hòa lại :

      - Cháu cũng phải chịu thua kém mới được, các tú nữ khác đều là lẻ loi hiu quạnh ở trong hội quán các châu, các nàng làm sao so được với cháu?

      Từ Xán Xán đáp "Nhờ có đại bá chiếu cố" xong cáo lui.

      Khi trời chập tối, Phó Dư Sâm tỉnh lại. Phó Liễu bưng chén thuốc muốn mớm thuốc, Tiết tiến vào:

      - Công tử, Quốc công gia vào thành rồi ạ!

      Phó Dư Sâm dựa vào gối mềm, nghe vậy mắt phượng sâu thẳm như có điều suy nghĩ, sau lúc lâu lại nhắm hai mắt lại. Với chàng mà , phụ thân là tồn tại phức tạp, cho tới bây giờ, chàng mười tám tuổi nhưng vẫn nhìn thấu phụ thân. Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân nặng nề gấp gáp, cơ hồ là đồng thời, Phó Vân Chương xông vào, phó phu nhân mang theo mấy nha hoàn bà tử chạy chậm theo phía sau ông cũng vào sân. Phó Dư Sâm mở mắt nhìn phụ thân đứng trước tháp. Phó Vân Chương nhìn con trai mấy tháng gặp nay trở nên tái nhợt gầy gò, mắt ươn ướt. Ông ngồi xuống bên cạnh tháp, cầm tay trái Phó Dư Sâm đặt ngoài áo ngủ bằng gấm, cố sức cầm, lại duỗi tay xoa thân thể Phó Dư Sâm. Ông sờ thấy tầng mồ hôi —— Phó Dư Sâm vừa uống thuốc xong đổ rất nhiều mồ hôi! Lúc này Phó phu nhân cũng đến. Bà ta nhìn thấy tay Phó Vân Chương xoa thân thể Phó Dư Sâm, lập tức cười lên trước:

      - Quốc công gia, ngài đường phong trần, còn chưa kịp rửa tay đâu!

      Nghe vậy tay Phó Vân Chương như bị cắn cái, cấp tốc rút ra, đôi mắt trông mong nhìn Phó Dư Sâm:

      - A sâm, con có muốn gì ?

      Phó Dư Sâm gì. Phó Liễu bước lên phía trước hành lễ:

      - Bẩm Quốc công gia, công tử vừa được đại phu dùng dao trích cổ họng, giờ còn chưa thể chuyện ạ!

      Thê tử còn ở bên, Phó Vân Chương cũng thêm gì nữa, kéo tay Phó Dư Sâm cầm lát, lúc này mới :

      - Cha tắm thay y phục, lát nữa còn phải tiến cung gặp vua...

      Cho tới bây giờ Phó phu nhân ở trước mặt trượng phu cũng tận lực biểu quan tâm thân thiết, mà là nhàn nhạt bảo trì khoảng cách, thấy thế thản nhiên :

      - Quốc công gia, thời gian còn sớm nữa!

      Phó Vân Chương đáp ứng tiếng xong đứng dậy cùng bà ta ra ngoài. Bị Thánh thượng tuyên trở về từ nơi đóng quân, kỳ thực Phó Vân Chương hẳn là phải tiến cung trước, chỉ là bởi vì lo lắng Phó Dư Sâm, vội vã về Quốc công phủ trước. Hai phu phụ chuẩn bị cùng nhau tiến cung, Phó Vân Chương gặp Vĩnh Yên đế, Phó phu nhân gặp Thư Hoàng hậu.

      Thường Liễu vội vàng ngừng xe ngựa trước cửa nhà. Trước tiên Từ Xán Xán vội xuống xe ngay, mà là cách cửa sổ hỏi Thường Liễu:

      - Thường nhị ca, cha ta về nhà chưa?

      Thường Liễu quay đầu lại cười :

      - Mấy ngày nay sư phụ sợ là về được, ta đến Quốc công phủ rồi nhưng thể vào, cũng thể nhìn thấy sư phụ!

      Từ Xán Xán vội vàng hỏi câu:

      - Người bệnh nhân kia hôm nay ra sao rồi?

      - sao nữa rồi.

      Thường Liễu hạ giọng,

      - Sư phụ muốn kiếm nhiều bạc thêm chút, bởi vậy mới kéo dài đợt trị liệu của !

      Từ Xán Xán: ... Cha thực là... tiền hơn mệnh mà.

      Phu phụ Định Quốc Công Phó Vân Chương còn chưa ra khỏi cung hồi phủ, cửa cung mở rộng truyền tới từng tiếng từng tiếng chuông tang báo Hoàng thái tử băng hà.
      Last edited: 9/9/16
      chau007153, Chôm chôm, Hale20540 others thích bài này.

    4. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 40: Khóc nức nở trong điện Phúc Yên
      Editor: Buingan1209



      Đêm khuya Phó Dư Sâm đòi tiến cung, giao cho mưu sĩ của chàng là Lương Khánh Hạ và Tằng Ngọc Pha xử lý mọi chuyện trong Trúc Thanh viện, Lương Khánh Hạ chủ , Tằng Ngọc Pha hỗ trợ. Phó Dư Sâm mang theo Phó Liễu ngồi kiệu vào cung. Đại thái giám Hoàng Lang và vài thái giám nữa ra đón bên ngoài Tây Hoa môn. kính cẩn hành lễ với Phó Dư Sâm, ân cần tự mình cuốn màn kiệu lên cho chàng. Tuy Phó Dư Sâm ngồi nghiêm nghị trong kiệu nhưng sắc mặt tái nhợt trong suốt, khuôn mặt tinh xảo thường ngày hôm nay lên vẻ bệnh tật, nhìn qua tưởng chừng lung lay sắp đổ. Hoàng Lang liếc mắt sang hai bên, thái giám theo và thái giám nâng kiệu cho Phó Dư Sâm lui về sau vài bước. tiến đến trước kiệu, khom người giọng :

      - Quan gia coi chừng di thể tiên Thái tử cho người nào động vào, thế gian này sợ là chỉ có Đoàn luyện mới có khả năng khuyên quan gia thôi!

      Phó Dư Sâm khẽ vuốt cằm, cũng mở miệng. Chàng còn muốn bảo tồn thực lực để đến cung Trọng Hoa nữa! Cho dù là Phó Đoàn luyện sinh bệnh thể chuyện, nhưng cũng là người thừa kế ngôi vị hoàng đế Đại Lương. Hoàng Lang càng thân thiết cung kính với chàng hơn xưa vài phần, biết chàng cố gắng chống đỡ thân thể bệnh tật tiến cung, vì vậy thức thời nhảm nữa, dẫn cỗ kiệu tới cung Trọng Hoa —— mấy ngày nay Vĩnh Yên đế đều nghỉ ở cung Trọng Hoa của Thái tử, Thái tử băng hà, thoáng cái ông suy sụp hẳn.

      Cỗ kiệu của Phó Dư Sâm ngừng lại bên ngoài cửa cung Trọng Hoa, Phó Dư Sâm ngồi trong kiệu, dõi mắt nhìn lại, ngoài cung Trọng Hoa treo đầy đèn lồng trắng, tang lễ của Thái tử bắt đầu. Chính điện Phúc Yên trong cung Trọng Hoa rất yên tĩnh, gió đêm từ cửa điện thổi vào làm lụa trắng bay phất phơ, nến màu trắng xếp thành hàng bị gió thổi ngã trái ngã phải lúc sáng lúc tối, làm cho đại điện vốn rộng rãi tăng thêm vài phần quỷ dị lạnh lẽo. Thái tử lẳng lặng nằm tháp thấp thoáng lụa trắng, mặc người trung y đắp áo ngủ bằng gấm, còn chưa liệm. Vĩnh Yên đế ngã ngồi trước tháp, nhìn chằm chằm khuôn mặt khô gầy cứng đờ của Thái tử. Hoàng Lang đỡ Phó Dư Sâm tới trước người Vĩnh Yên đế sau đó im lặng lui xuống. Vĩnh Yên đế nhìn chằm chằm vào mặt Thái tử, tựa như hay biết Phó Dư Sâm đến. Phó Dư Sâm cố gắng hành lễ, quỳ gối trước Vĩnh Yên đế, ôm lấy đầu gối Vĩnh Yên đế, nghẹn ngào :

      - Hoàng bá phụ...

      Thanh của chàng khàn khàn trầm thấp, tựa hồ mang theo tuyệt vọng. Vĩnh Yên đế quay đầu nhìn chàng, khuôn mặt Phó Dư Sâm tái nhợt có huyết sắc mang theo nước mắt giàn giụa, ngay cả môi cũng lên sắc trắng bình thường, mặt thon gầy vẫn tuấn mỹ, nhưng y phục người lại rộng thùng thình...Tay đỡ lấy Phó Dư Sâm, Vĩnh Yên đế cũng khóc lên. Phó Dư Sâm ôm lấy chân Vĩnh Yên đế mà khóc, tiếng khóc khàn khàn đến mức phát ra được thanh nào, như vừa... vừa bị dã thú làm bị thương rên rỉ. Vĩnh Yên đế lão lệ tung hoành, lấy tay vỗ lưng Phó Dư Sâm:

      - A sâm, nam đinh bộ tộc Phó thị chúng ta giờ chỉ còn lại có trẫm, cha cháu và cháu thôi!

      Sau nửa canh giờ, Vĩnh Yên đế đỡ Phó Dư Sâm ra khỏi điện Phúc Yên. Người mất qua đời, người sống vẫn phải sống sót.

      Sáng sớm Từ Vương thị để Bích Vân gọi Từ Xán Xán dậy.

      - Cái gì?

      Từ Xán Xán chỉ mặc trung y tiết khố ngồi giường, trợn tròn cặp mắt:

      - Thái tử về cõi tiên rồi á?

      Tuy Từ Xán Xán có đọc ký , cho dù là ở trấn Lại Hà mọi người cũng đều biết Đông cung Thái tử Đại Lương là người yếu nhiều bệnh, nhưng hơn hai mươi năm, Thái tử vẫn cứ ốm yếu mà sống như thế. Từ Xán Xán từng nghe thấy cha và đại bá hàng xóm nghị luận, còn cái này gọi là "Tiếu tiêm tiêm ngao bất quá bệnh yêm yêm", nghĩ tới Thái tử cư nhiên như thế này! Từ Vương thị đứng trước giường, sửa lại tóc rối của Từ Xán Xán:

      - Ừ. Lý Trường vừa tới thông tri, là Thái tử vừa mới băng hà, dân chúng bách tính chúng ta trong vòng ba tháng được kết hôn, y phục và đồ dùng hàng ngày được có màu sắc diễm lệ!

      Bích Vân chuẩn bị y phục để bình phong cho Từ Xán Xán từ sớm, Từ Vương thị vội vàng tới nhìn chút, thấy là la sam màu hồng và váy hoa màu phấn hồng, bèn với Bích Vân:

      - Bích Vân, tìm cho nương bộ y phục màu trắng tinh !

      Nhìn Bích Vân mở tủ quần áo, bà lại vội vàng bảo Tiểu Hương:

      - Tìm bộ trang sức làm bằng bạc ra cho nương !

      Biết được tin tức này, việc thứ nhất Từ Xán Xán nghĩ tới là ngày hôm nay cần gặp Tôn công công gì gì kia, bị Tôn công công kiểm tra, hơn nữa có thể là trong vòng ba tháng nữa cũng cần gặp —— Vĩnh Yên đế cũng thể trong khi thi cốt con trai chưa lạnh tyển chọn tú nữ chứ? ! Nghĩ tới đây, khóe miệng Từ Xán Xán khỏi cong lên, nhưng nàng cũng biết đây phải là thời gian nên vui vẻ, lập tức nghiêm túc lại, làm ra bộ dáng như cha mẹ chết! Khi dùng muối chà răng, Từ Xán Xán đột nhiên nhớ lại việc —— Thái tử còn, Phó Dư Sâm phải là người thừa kế ngôi vị Hoàng đế à? Nghĩ đến ngày kia Phó Dư Sâm trở thành Hoàng đế, mà mình lại có thể trở thành tần phi của lão Hoàng đế, là mẹ danh nghĩa của Phó Dư Sâm, Từ Xán Xán cảm thấy đau cả trứng.

      Tuy rằng đầy bụng tâm nhưng Từ Xán Xán vẫn ăn mặc xinh đẹp chuẩn bị rời nhà Từ phủ. Từ Vương thị đứng trước cửa nhà chính giúp nàng chỉnh lại trâm cài, chuẩn bị tiễn nàng ra ngoài, cẩn thận nhìn con phen, bà có chút kiêu ngạo mà nghĩ: Mặc dù Xán Xán mặc áo tơ lụa trắng quần trắng, đầu chỉ cài cây trâm hoa hồng bằng bạc, tai cũng chỉ đeo đôi hoa tai hình hoa lài bằng bạc, nhưng mi mục như họa, trong thanh lịch lộ ra tươi đẹp, vẫn là tiểu mỹ nhân xuất chúng. Bà lưu luyến rời sửa sang lại váy hồ điệp bạch ngọc cho Từ Xán Xán lần nữa, lúc này mới để cho nàng .

      Thường Liễu chuẩn bị xong xe ngựa chờ bên ngoài, thấy Từ Xán Xán mang theo Bích Vân, vội vàng xuống xe lấy chiếc ghế đặt dưới cửa xe. Bởi vì mùa hạ, cửa sổ xe đều treo màn trúc, cho dù được làm tỉ mỉ nhưng cũng có khe hở. Từ Xán Xán và Bích Vân ngồi song song xe, lặng lẽ nhìn ra phía ngoài. Tuy đường phố bên ngoài rất nhiều màu trắng, nhưng vẫn nhộn nhịp người đến người như trước, nhìn ra có bao nhiêu bi thương. Từ Xán Xán khỏi nhớ lại kiếp trước nàng đọc được câu thơ: "Thân thích hoặc dư bi, tha nhân diệc dĩ ca" (1) khi học cao trung.

      (1): Là hai câu thơ trong bài “ Nghĩ vãn ca từ kỳ 3” của Đào Tiềm.

      Dịch thơ: Thân thuộc còn xót xa

      Người dưng đà vui vẻ



      Nhưng cho dù là nàng, nàng cũng cảm thấy bi thương chút nào, có chăng chỉ là kỳ vọng đối với tương lai của Phó Dư Sâm. Có thể nàng và Phó Dư Sâm có tương lai nhưng nàng vẫn mong muốn địa vị của chàng càng ngày càng cao, mong muốn chàng có thể thực hoài bão của mình! Từ Xán Xán nghĩ ngợi tâm , chợt nghe Thường Liễu "Du" tiếng quát ngựa, xe ngựa lập tức ngừng lại. Từ Xán Xán phản ứng rất nhanh, nàng với Bích Vân cùng nhau lấy tay chống vách xe trước mặt mới bị đụng vào!

      - Thường nhị ca, làm sao vậy?

      Bích Vân vội hỏi lái xe Thường Liễu.

      - Có người cản đường chúng ta!

      Thường Liễu đáp xong bèn nhảy xuống xe, đến chuyện với phu xe điều khiển chiếc xe ngựa to ngăn phía trước. Xuyên qua cửa sổ xe Từ Xán Xán nhìn ra bên ngoài, phát phía trước có chiếc xe ngựa hoa lệ chận kín lối , mà người phu xe này mày rậm mắt to, đầu đội khăn, mặc trang phục cưỡi ngựa màu trắng, bộ dáng công tử quần áo lụa là điển hình ở biện kinh, cười hì hì nhìn bên này, cũng để ý đến Thường Liễu chuyện với .

      - Người này rốt cuộc là ai? Hình như gặp ở nơi nào rồi phải?

      Từ Xán Xán nghĩ ngợi. Rất nhanh nàng nhớ ra người này là ai rồi! Thư tứ! Người từng đùa giỡn Từ Nghi Đồng và nàng! Lúc này Thư tứ nhảy xuống xe ngựa, đẩy Thường Liễu ra tới bên này.
      chau007153, Chôm chôm, Hale20537 others thích bài này.

    5. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 41: Nguy cơ
      Editor: Buingan1209



      Người đường thấy tình hình này đều nhanh chóng rời . Từ Xán Xán nhất thời nhức đầu. Nàng cũng phải sợ Thư tứ này, dù sao đại bá sớm thay nàng báo danh tham tuyển ở hộ bộ, mặc dù Thư tứ là cháu nhà mẹ đẻ của Hoàng hậu, nhưng tên nàng thông qua đại thái giám Tôn Hoài Vũ trình diện trong cung, hơn nữa tại người đến người đường, Thư tứ có thể làm gì nàng?

      - Bích Vân, cuốn mành trúc lên !

      Từ Xán Xán hít sâu hơi, kềm chế tâm tình hốt hoảng, cố gắng làm mình tỉnh táo lại.

      - Từ nương!

      Thư tứ đứng trước cửa sổ, quy củ chào Từ Xán Xán cái, ngay vào điểm chính:

      - Tại hạ mến mộ nương lâu, luôn luôn mong ngóng nương…!

      xong, mắt sáng quắc nhìn Từ Xán Xán, ánh mắt giống như đầu lưỡi liếm mặt nhắn của Từ Xán Xán. Từ Xán Xán bị nhìn như thế muốn buồn nôn, hai tay trong ống tay áo nắm chặt với nhau, rốt cục bình tĩnh lại. Nàng cũng nhìn Thư tứ, cụp mắt :

      - Tộc trưởng Từ thị Uyển Châu Từ Đình Hòa là bá phụ dân nữ, mọi việc của dân nữ đều do bá phụ làm chủ.

      Dứt lời, nàng nhìn Bích Vân bên cạnh:

      - Bích Vân, kéo mành xuống !

      Bích Vân vươn tay kéo mành xuống. Thư tứ cách màn trúc nhìn Từ Xán Xán, trong lòng trận ngứa ngáy, :

      - Từ nương yên tâm, Thư mỗ lập tức bẩm báo tổ mẫu, cầu tổ mẫu chu toàn việc này!

      Cha mẹ nghiêm khắc của đều tiến cung rồi, tổ mẫu luôn luôn cưng chiều là nghe lời nhất!

      Tay Từ Xán Xán vỗ vỗ tay Bích Vân, Bích Vân hiểu ý, lớn tiếng :

      - Mời xe ngựa của công tử nhường đường!

      Thư tứ nghĩ tâm Từ Xán Xán nghiêng về mình, tâm tình tốt cực kỳ, lập tức nhảy lên xe ngựa, tự mình nhường đường cho xe ngựa Từ gia. Đợi xe ngựa từ từ xa, Bích Vân lặng lẽ nhìn lại phía sau cái, quay đầu lại bẩm báo Từ Xán Xán:

      - nương, Thư tứ công tử kia vẫn còn đứng ở đó nhìn ạ!

      Từ Xán Xán dừng chút mới :

      - Chuyện này đừng với người khác!

      Nàng lại gõ gõ cửa sổ, dặn Thường Liễu cũng đừng ra! Thường Liễu luôn luôn ổn trọng, mặc dù biết vì sao nàng lại như vậy, nhưng cũng hỏi gì. Xe ngựa Từ gia rẽ sang con đường khác, lúc này Từ Xán Xán mới thở dài hơi, tấm lưng thẳng tắp trong nháy mắt cong xuống. Lúc này nàng mới phát lưng mình đổ tầng mồ hôi lạnh!

      Từ Xán Xán Xuân Huy viện thỉnh an Từ lão thái thái trước. Lúc này trong chính đường Xuân Huy viện rất náo nhiệt, Hàn thị có ở đây, Từ Nghi Liên và Từ Nghi Đồng ngồi ghế phía Đông bồi lão thái thái chuyện, còn ba vị di nương đứng hầu hạ bên. Từ Xán Xán hành lễ thỉnh an Từ lão thái thái xong, bèn ngồi xuống ghế dựa lớn bên tay phải Từ Nghi Liên. Tuy rằng con trai thứ hai Từ Thuận Hòa yết hoàng bảng, được Thế tử Duyên Ân hầu Chu đưa vào phủ Quốc công chữa bệnh cho Phó Đoàn luyện, nhưng Từ lão thái thái cũng hỏi đến Từ Thuận Hòa câu nào, mực chuyện của phu thê Từ Đình Hòa. Từ Xán Xán nghe xong hồi, lúc này mới minh bạch là chuyện gì xảy ra. Nguyên lai là vì Thái tử băng hà, phu thê Từ Đình Hòa tiến cung vào triều tùy theo tước vị chịu tang, mấy ngày nay sợ là thể trở về, ba vị nương Từ Nghi Liên, Từ Nghi Đồng và Từ Nghi Lan đều nhờ cậy Từ lão thái thái trông nom. Từ lão thái thái lải nhải con làm sao được Vĩnh Yên đế tin cậy, làm sao được Mã Thừa tướng nể trọng, cuối cùng còn đến hôn của các cháu , cười khanh khách nhìn Từ Nghi Liên:

      - Nghi Liên à, ta cùng cha cháu chuyện rồi, nhất định phải lựa chọn cho cháu ân huệ lang xuất thân nhà cao cửa rộng mới được!

      Từ Nghi Liên nhất thời xấu hổ đỏ mặt, cúi đầu lời nào. Từ Xán Xán tò mò nhìn về phía Từ Nghi Đồng, phát Từ Nghi Đồng bĩu môi cười nhạt. Từ lão thái thái khinh thường cháu thứ xuất, Từ Nghi Đồng căn bản được bà để trong mắt, bà vẫn nhìn cháu ruột Từ Nghi Liên như trước, tự cho là đẹp đẽ hài hước nháy mắt cái:

      - Nghi Liên, tổ mẫu chọn Ngũ công tử Mã Dĩnh Thành nhà Thừa tướng cho cháu được ?

      Trong nháy mắt mặt Từ Nghi Liên trở nên tái nhợt. Mặc dù Mã Dĩnh Thành là con trai Thừa tướng nhưng lại là con của thị thiếp, để trưởng nữ quan lớn như Từ Nghi Liên gả qua, bị xem là thấp gả, càng cần phải mẹ đẻ Mã Dĩnh Thành còn là cái dáng vẻ kia...Ánh mắt Từ Xán Xán đảo qua Từ Nghi Liên, lại nhìn về phía Từ Nghi Đồng. Từ Nghi Đồng "Ha hả" cười lạnh ra tiếng, giương cằm:

      - Nghe di nương của Mã Ngũ công tử ở phủ Thừa tướng rất được sủng ái đấy!

      Từ Nghi Liên ngẩng đầu lên, mắt hơi ươn ướt. Mặc dù năm đó mẹ đẻ Mã Dĩnh Thành là thanh quan nhưng dù sao cũng xuất thân phong trần, nghe rất được Mã Thừa tướng sủng ái, thường tranh chấp với Thừa tướng phu nhân, bởi vậy toàn bộ gia đình quyền quý ở biện kinh đều biết vợ cả và tiểu thiếp của Mã Thừa tướng suốt ngày náo loạn gà bay chó sủa trong phủ. Từ Xán Xán yên lặng nghe, thầm nghĩ: Nếu Từ Nghi Liên gả vào Tướng phủ, vừa có mẹ cả lợi hại, vừa có mẹ ruột cường thế được sủng ái, tương lai sợ là tốt lắm. Từ Nghi Liên nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, mỉm cười làm nũng với Từ lão thái thái:

      - Tổ mẫu ——

      Nàng làm ra vẻ xấu hổ sợ hãi cúi đầu. Từ Xán Xán kinh ngạc liếc mắt nhìn Từ Nghi Liên, nhưng cũng định chuyện thay nàng. Các nàng tuy là đường tỷ muội, nhưng bản thân Từ Xán Xán cũng bị đại bá Từ Đình Hòa coi như bậc thang để thăng tiến, đích nữ Từ Nghi Liên trở thành công cụ cũng có gì lạ. Nâng chung trà lên nhấp ngụm trà, Từ Xán Xán nhận ra là trà thượng hạng, bèn uống thêm ngụm nữa. Thời gian khi nàng còn ở Uyển Châu vẫn theo cha hái trà, dần dần dưỡng thành thói quen, uống được loại trà khác. Lúc này Từ Xán Xán bỗng ý thức được, giống như trí nhớ của kiếp trước từ từ bị quên lãng, thời gian ở Uyển Châu cũng bắt đầu mờ nhạt, ngoại trừ ít ký ức đặc biệt khắc sâu. Nàng im lặng thở dài. Con đường phía trước còn rất dài, nàng chỉ có thể bước tính bước.

      Buổi sáng học, Từ Xán Xán mang theo Bích Vân đến Xuân Huy viện dùng bữa trưa. Bữa trưa còn chưa mang lên, Từ lão thái thái nằm trong phòng ngủ —— lão nhân gia bà cảm thấy mình dâng hiến cả đời, nên tuổi già phải hưởng thụ tốt giống như: “Sàng thượng thảng nhất thảng, hoạt đáo lưỡng bách lưỡng" vì thế phần lớn thời gian ngày nếu phải nằm tháp cũng là nằm giường. Lúc này Từ Nghi Liên và Từ Nghi Đồng đều đứng trong nhà chính, Từ Nghi Liên cầm khung thêu thêu hoa, Từ Nghi Đồng cầm quyển sách đọc. Thấy Từ Xán Xán tới, Từ Nghi Liên vội vẫy tay gọi Từ Xán Xán:

      - Nhị tỷ tỷ, đến xem muội thêu hoa lan này!

      Từ Nghi Đồng giương mắt liếc nhìn Từ Xán Xán, cúi đầu tiếp tục xem sách của mình. Tỷ muội tụ chung chỗ khỏi chuyện phiếm. Mắt Từ Nghi Liên quét vòng, xác định trong phòng có nha hoàn bà tử, lúc này mới lên tiếng cười :

      - Nhị tỷ tỷ, khi tỷ học, đại thái thái Thư phủ phái người làm mối tới bái phỏng tổ mẫu đấy!

      Mặt Từ Xán Xán đổi sắc, nhìn Từ Nghi Đồng cái, phát mặt Từ Nghi Đồng đỏ dần, lúc này mới nhìn về phía Từ Nghi Liên, chờ nàng tiếp. Từ Nghi Liên liếc nhìn Từ Nghi Đồng, che miệng cười :

      - Nghe là muốn cưới Tứ muội muội cho Thư tứ công tử!

      Đầu tiên Từ Xán Xán sửng sốt, sau đó lập tức cười với Từ Nghi Đồng:

      - Chúc mừng Tứ muội muội nhé!

      Sắc đỏ ửng mặt Từ Nghi Đồng thoáng giảm bớt, vẻ đắc ý che giấu được:

      - Tỷ tỷ sao lại trêu muội muội thế!

      Từ Xán Xán biết Thư phủ làm gì, nhưng trong lòng lại có cảm giác "A, rốt cục ta cũng được giải thoát rồi". Từ Nghi Liên đố kỵ Từ Nghi Đồng, muốn liên hợp với Từ Xán Xán chống lại Từ Nghi Đồng, lại phát Từ Xán Xán căn bản lưu ý, khỏi có chút thất vọng.

      Biết Phó Dư Sâm còn bệnh, thân thể suy yếu nên Vĩnh Yên đế lệnh cho đại thái giám Hoàng Lang dẫn người hộ tống Phó Dư Sâm trở lại nghỉ tạm. Phó Dư Sâm tiến cung ngồi lương kiệu, khi hồi phủ mặc dù có nghi trượng của Thái tử, nhưng cũng ngồi xe kim lộ của Thái tử. Sau khi Phó Dư Sâm tỉnh lại là buổi trưa. Chàng chỉ rửa mặt xong liền bảo Phó Liễu bưng chén thuốc tới. Nhìn công tử uống hơi cạn sạch chén thuốc, Phó Liễu mới bẩm báo:

      - Bẩm công tử, buổi sáng Thư phủ tặng bốn người thị nữ tuyệt sắc, chắc là chuẩn bị cho Quốc công gia ạ!

      Phó Dư Sâm hơi xoa trán:

      - Lệnh cho Tiết tra xét kỹ càng!

      - Vâng!

      Phó Liễu đáp ứng tiếng lại :

      - Ngự Sử Lãnh Quốc Siêu và chủ lễ bộ từ tế ti Tần Xuân lên danh sách sơ qua, là bệ hạ tuổi xuân độ, tinh thần kiên cố, thích hợp để tuyển chọn tú nữ kéo dài hậu tự.
      chau007153, Chôm chôm, Hale20538 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :