1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương thứ ba mươi: Đánh chết
      Editor: Buingan1209


      Lần này, Từ Xán Xán vẫn ở sương phòng phía Đông. Lúc nàng trở lại, Bích Vân và Tiểu Hương sửa sang xong. Ba gian phòng, sáng hai tối. Bức tường phía Đông gian sáng bày chiếc tú tháp, tháp được bố trí đầy đủ, để mấy cái gối dựa bằng gấm thêu hoa, giữa tháp đặt cái bàn . Tường phía Bắc và phía Nam để hai cái ghế, giữa hai cái ghế là chiếc bàn cao cao. bàn phía Nam bày bình hoa bằng sứ men xanh, bên trong cắm vài cành hoa hồng; bàn phía Bắc bày bộ trà cụ tinh xảo bằng sứ trắng. Phòng phía Bắc được dùng làm phòng ngủ của nàng, bàn trang điểm bố trí xong, còn lại chiếc giường là kiểu dáng tao nhã thêu cây hoa lan mà nàng thích nhất. Phòng phía Nam dùng làm thư phòng và phòng tắm của nàng—— Phía sau giường của phòng Phía Nam bày thùng nước tắm to và bình phong. Bích Vân thấy nàng nhìn thùng nước tắm, nhân tiện :

      - Phu nhân sai bà tử nấu nước nóng, bây giờ nương có muốn tắm ?

      Từ Xán Xán đường trở về từ Đông Lâm tự, mặc dù ra ít mồ hôi, nhưng dù sao cũng đường gió bụi, nàng cũng cảm thấy mình nên tắm rửa. Lúc nàng tắm, mẫu thân cầm lọ nước hoa hồng tiến vào. Từ Xán Xán vừa thấy nàng tới, lập tức thò đầu ra khỏi thùng nước tắm:

      - Nương, nương giúp con chà lưng nhé!

      Từ Vương thị nhận lấy ruột mướp từ tay Bích Vân, chấm nước hoa hồng nhàng kỳ cọ lưng trắng nõn non mềm của Từ Xán Xán, cười :

      - Mấy tháng gặp, Xán Xán thay đổi thành người lớn rồi!

      Từ Xán Xán cúi đầu nhìn bộ ngực của mình, có chút ngượng ngùng nở nụ cười. Bộ ngực của nàng vốn đẫy đà, mấy ngày nay hình như lại lớn ít. Nàng vừa hưởng thụ chăm sóc của mẫu thân, vừa giọng :

      - Cũng biết chuyện gì xảy ra, mỗi tháng trước khi có nguyệt , ở đây lại căng đau, thế mà cũng lớn hơn ít!

      Từ Vương thị vỗ vỗ lưng Từ Xán Xán, ý bảo nàng đứng lên, xoa nước hoa hồng lên toàn thân nàng. Từ Xán Xán cuối cùng cũng còn biết xấu hổ, xoay người lấy nước hoa hồng, cười hì hì bảo mẫu thân ra ngoài:

      - Nương, con tự xoa được mà!

      Từ Vương thị ra ngoài bao lâu lại quay trở lại, trong tay còn bưng chén bánh trôi rượu nếp tới. Từ Xán Xán ngồi trước bàn trang điểm, Bích Vân giúp nàng lau khô tóc dài. Từ Vương thị bưng chén, dùng thìa đút cho Xán Xán ăn. Nàng nhìn Bích Vân giúp Từ Xán Xán lau tóc xong, lúc này mới đưa chén cho Bích Vân:

      - Phòng bếp có bánh trôi rượu nếp, ngươi và Tiểu Hương ăn !

      Lúc Bích Vân Tiểu Hương đều rời , bà mới hỏi Từ Xán Xán:

      - Xán Xán, con có muốn vào cung ?

      Từ khi nhận được thư lão đại, bà và cha Xán Xán liền thương lượng cách đối phó, lúc này mới bỏ nhà rời quê tới biện kinh. Từ Xán Xán quay đầu kinh ngạc nhìn mẫu thân. Từ vương thị thần thần bí bí ghé bên tai nàng thấp giọng :

      - Cha con nghe , ở nước Đại Liêu cũng cần có đại phu giống như cha con, cùng lắm nhà chúng ta chạy trốn tới thượng kinh !

      Từ Xán Xán nhìn ánh mắt sáng rực của mẫu thân, trong lòng cảm động thốt lên lời, vừa chua vừa xót, nàng úp mặt trước ngực mẫu thân, lúc lâu mới :

      - Mẫu thân, con nghĩ, hình như vào cung cũng sai, tương lai có thể giúp được Nghi Xuân mà!

      Từ Vương thị đẩy nàng ra:

      - Cha con , Nghi Xuân có thể đọc sách đương nhiên là tốt, nhưng nếu thể cha con dạy nó học y cũng được! Cha con kiếm bạc chẳng lẽ bằng chức quan thất phẩm, bát phẩm à?

      Từ Xán Xán nở nụ cười. Nàng thể nghĩ đơn giản giống như cha nương được. Nếu như bởi vì nàng mà làm cho cha nương đệ đệ phiêu bạt xa quê hương, chi bằng nàng vào cung còn tốt hơn! Nghĩ tới đây, Từ Xán Xán ngẩng đầu nhìn mẫu thân:

      - Ngày mai nương mua đồ trang sức cho con nhé!

      Từ Vương thị lập tức bị dời chú ý, nàng gật đầu:

      - Cha con với đại bá của con, trước hết cho con nghỉ hai ngày. Ngày mai chúng ta ra chợ ở đường chính, nghe nơi đó rất sầm uất, có ít cửa hàng đấy!

      Từ Xán Xán tựa sát mẫu thân:

      - Con muốn mua chiếc nhẫn đá quý.

      - Được!

      Từ Vương thị lập tức đáp ứng. Con muốn nhẫn đá quý, việc này cũng lớn. Bà bắt đầu tính toán tiền riêng của mình.

      Cùng Bích Vân ăn khuya xong, Tiểu Hương cầm chén đưa cho quản phòng bếp là Đinh ma ma sau đó trở về, lại bị Bích Vân kéo lại. Bích Vân cười với Đinh ma ma:

      - Làm phiền Đinh ma ma lại nấu cho chúng cháu chén nước ạ!

      Đinh ma ma là người khi Từ gia vào kinh mới tìm người môi giới để mua, còn ràng tình huống Từ gia lắm, nhưng người bình thường đối với nha hoàn hầu hạ nương cũng đều cho vài phần thể diện, bởi vậy cười hì hì :

      - Được! Bích Vân nương chờ chút nhé!

      Chờ khi Bích Vân và Tiểu Hương trở về, Từ Vương thị cũng vừa từ sương phòng phía Đông ra.

      - nương ngủ rồi.

      Bà đưa hai chiếc hà bao chứa bạc vụn cho Bích Vân và Tiểu Hương

      - Hãy hầu hạ nương tậm tâm thêm chút!

      Bích Vân và Tiểu Hương vội vàng đáp ứng:

      - Vâng, thưa phu nhân.

      Phó Dư Sâm mặc áo bào bằng lụa trắng thắt đai lưng màu đen, đứng yên ngoài cửa phòng của Vịnh Phượng, nghe thấy bên trong truyền tới ngôn từ dâm đãng, khỏi kinh tởm khom lưng nôn khan. Tiết biết thời cơ đến, lập tức đưa chân đạp cửa phòng Vịnh Phượng ra, miệng hô to tiếng:

      - Gian phu dâm phụ chạy đâu!

      Phó Liễu Phó Quế mang theo đám gã sai vặt cầm gậy to vọt vào. Thư Dân Chi hét thảm kêu la:

      - Ta là Thư ——

      thanh của lại bị trận ồn ào cắt ngang. Tiết đứng bên cạnh Phó Dư Sâm, liếc nhìn cái, lập tức lại cao giọng quát:

      - Cắt đứt vật gây nghiệt của gian phu này cho ta!

      Những cơ thiếp luyến đồng còn lại trong Thiên viện bị những thanh đánh đánh giết giết làm cho sợ run cả người, ai dám ra xem. Giấc ngủ của Phó phu nhân vẫn tốt kể từ khi Phó Dư Sâm trở về từ Uyển Châu, trằn trọc trong màn thêu hoa, chợt nghe bên ngoài có tiếng ồn ào, bà ta càng thêm phiền muộn, lớn tiếng quát:

      - Bên ngoài làm sao vậy hả?

      Nha hoàn Ngọc Châu trực đêm lập tức vào phòng ngủ, có chút kinh hoảng bẩm báo:

      - Thưa phu nhân, bên Trúc Thanh viện đánh đánh giết giết, hình như ... bắt kẻ thông dâm ạ…

      Phó phu nhân đỡ trán, ý nghĩ bỗng nhiên chợt lóe lên: Dân Chi? Bà ta bật người lưu loát xuống giường:

      - Mau giúp ta mặc y phục!

      Ngọc Châu Trân Châu và bốn người đại nha hoàn theo Phó phu nhân tới Trúc Thanh viện. Bình thường Trúc Thanh viện rất khó vào nay cửa lại mở rộng, Phó phu nhân kịp nghi ngờ, lấy tốc độ nhanh nhất trong cuộc đời chạy tới nơi có tiếng động lớn trong Thiên viện. Cửa Thiên viện cũng mở rộng, bên trong đông nghịt người nhưng lại thắp đèn. Bà tử cầm đèn lộng vội vàng chạy lên trước. Phó phu nhân thấy Phó Dư Sâm thân áo trắng, gương mặt nhẫn, hành lễ với bà ta nhưng lời nào. Tiết đứng bên cạnh vội vàng giải thích:

      - Bẩm phu nhân, tiểu thiếp của công tử tên là Vịnh Phượng tư thông cùng người khác, công tử rất tức giận...

      Phó phu nhân nhìn cửa lớn mở rộng của căn phòng tối om phía trước, thanh hơi run rẩy:

      - Người ở bên trong...

      - E rằng bị đánh chết rồi ạ!

      Tiết nhe răng cười:

      - Chưa kịp đốt đèn, cũng biết là ai ạ!

      Cả người Phó phu nhân run rẩy, nhìn về phía hai bà tử đốt đèn lồng, lạnh lùng :

      - Còn vào xem!

      Hai bà tử soi đèn lồng tiến vào, thấy tháp nằm ba người, toàn thân đầy máu, máu chảy thấm ướt đệm gấm phía dưới làm màu tím biến thành màu đen. Mắt Phó phu nhân đỏ bừng, quay đầu nhìn Phó Dư Sâm đứng thẳng bên cạnh. Nàng nhìn cực kỳ ràng, khuôn mặt tuấn lãng của Phó Dư Sâm mang theo ý cười, mắt phượng vui mừng, đôi môi hơi cong lên, giống như đây phải là trường vụ huyết án mà như xem bức tranh thích hoặc món đồ cồ hay danh kiếm. Phó phu nhân chỉ vào người bà tử trong đó:

      - Lật người này lên cho ta xem!

      Bà tử dám chống lại, nơm nớp lo sợ tiến lên, lật mạnh thi thể nam nhân kia lên xong lập tức nhảy ra xa. Nước mắt Phó phu nhân chảy ra: Là Dân Chi, là Dân Chi của mình, là người thừa kế mà mình tự chọn lựa! Bà ta nhìn dưới thân thể người kia, thể tin vào hai mắt của mình.

      - Phó Dư Sâm, ——

      mắt bà ta sắp phải phun ra lửa, lớn tiếng chất vấn Phó Dư Sâm. Phó Dư Sâm nhíu mày cái:

      - Ai biết được! Bọn họ chỉ biết nghiêm phạt gian phu, có thể khi cắt xong tiện tay ném vào đâu cũng chưa biết chừng!

      Phó phu nhân như muốn phát điên, bà ta cởi khoác, trùm lên thi thể đầy vết máu và vết thương dữ tợn của Thư Dân Chi.

      Buổi trưa, Phó phu nhân nằm nghiêng tháp suy nghĩ phương pháp giết chết Phó Dư Sâm, Lục nương Phó Hồng ngồi bên cạnh bà ta. Ngọc Châu tiến đến bẩm báo:

      - Thưa phu nhân, công tử đưa chén canh đến ạ!

      Phó phu nhân mệt mỏi :

      - Để ở bên !

      Phó Hồng tò mò dùng chiếc đũa gẩy gẩy vật trong bát, lẩm bẩm:

      - Trong canh là cái gì mà hình dạng kỳ quái thế nhỉ!

      Phó phu nhân lơ đãng nhìn sang, lại thét chói tai:

      - ra nó ở chỗ này!

      Bà ta lập tức hôn mê bất tỉnh.

      Lúc này Phó Dư Sâm ở Sùng Chính điện chuyện với Vĩnh Yên đế. Vẻ mặt phiền não hỏi Vĩnh Yên đế:

      - Hoàng bá phụ, nếu như cơ thiếp thông dâm cùng người khác, cháu nên làm như thế nào?

      Vĩnh Yên đế nghe vậy cả kinh, huyết mạch hoàng thất Phó thị nếu như bị vấy bẩn, vạn nhất sinh ra con trai... nhìn khuôn mặt Phó Dư Sâm tuấn lãng dị thường lúc này lại mang theo khổ sở, hồi đáp:

      - Bắt gian phu dâm phụ kia đánh chết ngay tại chỗ, như vậy mới có khả năng làm người khác kinh sợ được!

      Phó Dư Sâm cười đến rất ngây thơ:

      - Hoàng bá phụ, cháu chính là làm như thế đấy ạ!

      Vĩnh Yên đế vỗ vỗ vai Phó Dư Sâm:

      - Hài tử ngoan, cháu làm đúng rồi!

      Phó Dư Sâm khả ái cười:

      - Vậy Hoàng bá phụ thưởng cho cháu cái gì!

      Vĩnh Yên đế muốn tạo uy tín cho bèn :

      - Cho cháu làm Kinh đô Đoàn luyện sử được ?

      Bệnh tình Thái tử càng ngày càng nặng, phải từng bước đề bạt thăm dò, Phó Dư Sâm vui vẻ tạ ơn Vĩnh Yên đế:

      - Tạ ơn Hoàng bá phụ ạ!

      Kinh đô Đoàn luyện sử phụ trách thống lĩnh quân đội kinh thành, chức vị rất tốt!

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      a quá độc

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ặc, món canh kinh dị.

    4. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 31: Tình cờ gặp gỡ
      Editor: Buingan1209


      Khi Từ Xán Xán tỉnh lại là buổi trưa, bữa trưa cũng làm xong. Từ Vương thị thương con , sáng sớm để cho Bích Vân và Tiểu Hương gọi nàng. Từ Thuận Hòa vội vã tìm đại ca Từ Đình Hòa thương lượng việc khai trương tiệm thuốc, cũng chờ Từ Xán Xán mà tự mình Từ phủ. Dùng xong bữa trưa cùng mẫu thân và đệ đệ, Từ Xán Xán với Từ Vương thị ra đường cái phố mua nhẫn. Nhà các nàng ở phố Thư Điếm, cách chợ cũng chỉ mấy bước chân, bởi vậy Từ Vương thị cũng bảo Thường Liễu chuẩn bị xe, mà bảo Bích Vân cùng bộ. lâu dạo phố với mẫu thân, Từ Xán Xán vô cùng vui vẻ, nhìn cái gì cũng đều cảm thấy mới mẻ. dạo qua vài cửa hàng, cuối cùng Từ Xán Xán chọn được chiếc nhẫn bằng vàng nạm hồng ngọc và chiếc bằng bạc nạm ngọc bích tại cửa hàng vàng bạc Hứa thị. nhẫn vàng chỉ có viên hồng ngọc lớn như hạt đậu tương, chiếc nhẫn bạc có ngọc bích ước chừng cũng lớn bằng hạt đậu như thế, đều quá đắt, nhưng đổi lại rất tinh xảo khác biệt. Từ Xán Xán liếc mắt cái liền nhìn trúng ngay. Từ Vương thị thấy đồ trang sức trong tiệm này đều cực kỳ tinh xảo, bèn nghĩ mua cho Từ Xán Xán cây trâm. Khi nàng chọn lựa, Từ Xán Xán lại lặng lẽ thanh toán tiền. Từ Vương thị nhìn thấy, vừa bực mình vừa buồn cười, dùng ngón tay nhàng ấn lên trán Từ Xán Xán cái:

      - Nha đầu ngốc, nương còn cần con trả tiền à?

      Từ Xán Xán cười hì hì kéo tay mẫu thân, đeo nhẫn vàng lên ngón tay áp út của mẫu thân, lại đeo nhẫn bạc lên ngón trỏ của mình. Từ Vương thị rất hài lòng, cười đến miệng cũng khép lại được, :

      - Nương lại dẫn con mua chút vật liệu may mặc nhé!

      Từ Xán Xán cười ngọt ngào như mật, lôi kéo tay mẫu thân ra khỏi cửa hàng. Hai người mua nhẫn cũng tốn bao nhiêu bạc, nhưng nàng cũng có thể mua đồ cho mẫu thân, nàng vẫn rất vui vẻ! Từ Vương thị lại dẫn Từ Xán Xán sang cửa hàng tơ lụa đối diện với cửa hàng vàng bạc Hứa thị. Từ Vương thị chọn cho Từ Xán Xán miếng sa tanh mỏng màu xanh biếc, bên có hoa lê dệt bằng ngân tuyến, Bích Vân bèn kéo Từ Xán Xán cái, ý bảo nàng nhìn ra phía ngoài. Từ Xán Xán nhìn ra ngoài, liền thấy Ngụy di nương trong phủ đại bá mang theo tiểu nha hoàn vội vã tới. Từ Vương thị thấy con nhìn ra ngoài, bèn hỏi:

      - Xán Xán, làm sao thế con?

      Từ Xán Xán ngây thơ cười:

      - Nương, có chuyện gì đâu ạ!

      Nàng thấy trong tay mẫu thân cầm sa tanh, nghĩ loại sa tanh này đẹp đẽ tinh xảo như thế, chắc là đắt tiền lắm, bèn kéo mẫu thân ra ngoài:

      - Mẫu thân, y phục của con đủ mặc rồi, hay mình nơi khác mua sắm !

      ra khỏi cửa hàng tơ lụa, Từ Xán Xán nhớ lại chuyện lúc nãy nhìn thấy Ngụy di nương, khỏi suy đoán: Lúc này Từ phủ chắc là vừa dùng xong bữa trưa, thường ngày nữ quyến trong phủ đều phải ngủ trưa, bây giờ Ngụy di nương lại ra đây làm gì nhỉ? Ngụy di nương rất nhanh, tiểu nha hoàn phía sau là Lưu Ngân cũng chạy kịp.

      Vừa dùng bữa trưa xong, Ngụy di nương nhận được tin tức nhà mẹ đẻ truyền đến, là có việc bảo bà ta trở về chuyến. Bà ta dám với phu nhân, vừa lúc lão gia ở trong phủ thương lượng chuyện với Nhị lão gia, nàng bèn lén cầu xin lão gia, dẫn theo Lưu Ngân trở về nhà mẹ đẻ ở ngõ Hoa Quế tại phố Mã Đạo. Nhà Ngụy di nương vốn là thuê phòng ở tại Vũ Vương đài, khi làm thiếp Từ Đình Hòa, bà dùng tiền riêng mua cho cha mẹ, ca ca, tẩu tẩu ngôi nhà ở ngõ Hoa Quế tại phố Mã Đạo. khoảng cách xa lắm, nếu bảo người đánh xe ngựa đưa lại sợ phu nhân biết vì thế bà ta từ thiên môn ra, rẽ đường qua phố Mã Đạo cũng đến được ngõ Hoa Quế. Lưu ngân vừa gõ cửa vài lần, tẩu tử Ngụy di nương là Ngụy đại tẩu mở cửa ra, vẻ mặt tươi cười:

      - Ai ô ô, đại nương chúng ta trở về rồi này!

      Ngụy di nương rụt rè cười, theo tẩu tử vào sân. Vừa vào nhà chính, Ngụy di nương thấy mẫu thân Ngụy lão nương ngồi cùng phu nhân xa lạ kháng, nàng hơi nghi hoặc, bước chân cũng hơi chậm lại. Ngụy đại tẩu đưa Lưu Ngân nhanh như cơn gió, bảo là muốn mang Lưu Ngân sương phòng phía đông ăn trái cây. Ngụy lão nương nhiệt tình bắt chuyện với Ngụy di nương:

      - Đại nương, mau tới kháng ngồi con!

      Ngụy di nương thấy chiếu kháng cũng coi như sạch , lúc này mới từ từ ngồi xuống —— từ khi vào Từ phủ, bà ta cũng coi như là người từng trải, rất chướng mắt cách bài trí trong nhà mẹ đẻ rồi! Ngụy lão nương cầm cái chén sạch nhất rót cho nàng ly trà, lúc này mới chỉ vào phụ nhân mặc áo gấm ngồi bên, giới thiệu:

      - Đây là Tống ma ma, là người chuyên mua bán nhân khẩu số ở phố Mã Đạo của chúng ta.

      Ngụy di nương hiểu, vị tống ma ma này chính là mẹ mìn chuyên buôn người! Nàng liếc mắt quan sát Tống ma ma, mặt có biểu gì. Khuôn mặt Tống ma ma rất tròn trắng mập, tuổi lớn còn kẻ mi bôi son, mặc áo gấm màu đỏ tía và váy màu đen, vẻ mặt tươi cười nhìn Ngụy di nương. Ngụy lão nương vội vàng với Tống ma ma:

      - Việc kia bà cho đại nương chúng ta biết !

      Tống ma ma cũng già mồm cãi láo, thẳng vào vấn đề ý đồ đến:

      - Lần này lão thân tới là được giao phó của Tứ công tử nhà Thư Quốc cữu. Lão nhân gia ông ta đụng phải nữ quyến phủ Từ Thị lang dâng hương ở đường, liếc mắt liền chọn trúng vị tiểu nương tử cực kỳ xinh đẹp trong đó, nên dùng số tiền lớn giao phó lão thân tới hỏi thăm chút, vị tiểu nương tử này rốt cục là xếp hàng thứ mấy.

      Ngụy di nương nhìn bà ta, trong lòng hơi nghi ngờ: Lần trước dâng hương, ngoại trừ Ngũ nương tuổi còn , Nhị nương, Tam nương và Tứ nương tất cả đều . Tam nương Từ Nghi Liên tướng mạo thường thường, xinh đẹp tới phiên nàng, lớn lên xinh đẹp cũng chỉ có Nghi Đồng và Nhị nương Từ Xán Xán thôi. Như vậy rốt cuộc Thư Quốc cữu coi trọng ai nhỉ? Tống ma ma thấy Ngụy di nương chần chờ, bèn tiếp thêm lợi thế:

      - Thư Tứ công tử , nếu biết là vị nương nào, phủ Quốc cữu nhất định tam môi lục sính tới cửa cầu hôn!

      Ngụy di nương giật mình: Phủ Quốc cữu chính là ngoại thích Thư phủ lớn nhất Đại Lương, gia chủ Thư Liên Vân là đệ đệ của Hoàng hậu, nếu được Tứ công tử của Thư Liên Vân cưới hỏi đàng hoàng, đúng là thông gia cực kỳ tốt. Nghĩ đên đây, thái độ của bà ta đối với Tống ma ma cũng hòa ái vài phần, lại cười :

      - nương nhà chúng ta dâng hương có ba vị, chẳng hay Thư Tứ công tử có đầu mối khác ?


      Tống ma ma thấy có hi vọng, bèn vừa nghĩ vừa :

      - Thư Tứ công tử nàng ấy cực kỳ đẹp, da thịt trắng nõn, khung xương nhưng đẫy đà, đôi mắt long lanh như nước…

      Ngụy di nương vừa nghe biết Thư Tứ công tử coi trọng chính là Từ Xán Xán. Nàng làm ra vẻ giả vờ cố gắng suy nghĩ:

      - Theo miêu tả hình như là Tứ nương trong phủ chúng ta…

      Cuối cùng Ngụy di nương vẫn tên Từ Nghi Đồng. Tống ma ma cảm ơn liên tục. Ngụy di nương rụt rè khách khí vài câu.

      Ra khỏi cửa hàng tơ lụa, Từ Xán Xán hơi mệt, bèn cùng mẫu thân vào quán trà đối diện cửa hàng vàng bạc Hứa thị. Trong quán Trà chỉ có ma ma lớn tuổi trông coi, Từ Xán Xán bảo nàng pha ba chén trà cho thêm hạnh nhân, Bích Vân các nàng ba người người chén. Phòng quán trà này rất , cũng may sát đường có cây nho, dưới cây nho đặt mấy chiếc bàn. Trong phòng quá nóng, ba người Từ Xán Xán tìm chiếc bàn sạch dưới cây nho ngồi xuống. Từ Vương thị ngồi ở vị trí nhìn ra đường phố, Từ Xán Xán và Bích Vân phân biệt ngồi ở phía Đông và phía Tây, nàng cho mẫu thân xem chiếc nhẫn bạc ngón tay mình, chợt nghe thấy giọng nam trong trẻo:

      - Từ bá mẫu?

      Từ Xán Xán ngẩng đầu nhìn lên, thấy thanh niên mày kiếm mắt sáng mặc y phục nha môn màu đen đỏ giao nhau. Vị thanh niên tuấn này tuy rằng chuyện với Từ Vương thị nhưng ánh mắt lại nhìn sang Từ Xán Xán, trong mắt mang theo nóng rực. Từ Xán Xán sửng sốt, Từ Vương thị cũng đứng lên, vẻ mặt xấu hổ:

      - Nhị lang...

      Sửng sốt hồi lâu Từ Xán Xán mới hiểu được người trước mắt là ai, sắc mặt hơi tái nhợt, cũng lập tức đứng lên.

      Bởi vì phải học, dùng ngọ thiện cùng Vĩnh Yên đế xong, vào giờ mùi Phó Dư Sâm rời khỏi Hoàng cung. Phó Dư Sâm mới ra cửa Tuyên Đức, Phó Liễu chờ ngoài cung lập tức tiến lên đón. theo sát Phó Dư Sâm mấy bước, nhìn xung quanh có ai, mới thấp giọng :

      - Quốc công phu nhân trở về Thư phủ rồi ạ!


      Khóe môi Phó Dư Sâm mang theo tia cười nhạt, nhưng lên tiếng, tiếp nhận dây cương từ trong tay Phó Quế, lúc này mới :

      - Tùy bà ta thích thôi!

      Phó Liễu lẩm bẩm:

      - Công tử, bốn món trang sức đó công tượng trong phủ làm được, nô tài đưa đến chỗ cửa hàng vàng bạc Hứa thị phố Mã Đạo, Hứa thị đó có nhiều chỗ làm được, cần cải biến chút ít...

      Hứa thị là thợ vàng bạc nổi danh nhất biện kinh, ngay cả đồ trang sức trong cung cũng ít món đều xuất xứ từ tay . Hứa thị đều được, xem ra hình thức công tử thiết kế cũng quá phức tạp mà! Phó Dư Sâm dừng chút, :

      - Thế ta tự mình xem!

      Chủ tớ ba người tới phố Mã Đạo.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Phó Dư Sâm phải nhanh tay Thư công tử dâm dật ngó đến Xán Xán rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :