1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Cứ tưởng ghen lên phải đè chị ra hôn phát đời nữa chứ...
      buingan1209 thích bài này.

    2. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Dạo này em bị ốm, các bác thông cảm nhé
      Chris thích bài này.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      @buingan1209: mong nàng mau hết bệnh hức hức

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Truyện này drop r hả bạn ?

    5. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 27: Đường về
      Editor: Buingan1209


      Đau đớn trong tưởng tượng thấy đến, Từ Xán Xán sợ nhắm mắt lại cảm giác được hai tay của mình bị người khác đỡ lấy, đôi bàn tay nàng chạm vào cánh tay cứng rắn ấm nóng bên dưới lớp áo lụa. Nàng mở mắt, ngửa đầu nhìn người thanh niên mặc áo dài mùa hạ đỏ thẫm phía trước. Đây là gương mặt tuấn mày kiếm mắt sáng. Thanh niên kia cũng nhìn nàng, khuôn mặt hơi đen lộ ra ý cười:
      - Từ nương!
      Lúc này Từ Xán Xán mới nhớ ra, nàng gặp qua người này rồi, chính là người thanh niên theo Phó Dư Sâm khi còn ở Uyển Châu. Nàng cố gắng thoát khỏi bàn tay nhưng thành công. Từ Xán Xán nhíu mày định , thanh niên kia lại nhìn về phía sau nàng tươi cười xán lạn:
      - Đại ca!
      Từ Xán Xán nhân cơ hội cố sức thoát khỏi hai tay nhưng vẫn thất bại, ngược lại lại bị lôi kéo xoay người về phía sau. Vừa xoay người, nàng lập tức ngẩn ngơ. Phó Dư Sâm mặc y phục màu đen, thắt lưng màu xanh đứng dưới gốc cây đan quế cách đó xa, mắt phượng mang theo sát ý nhìn sang bên này, khuôn mặt trắng nõn gần như trong suốt càng nổi bật lên đôi mắt đen sâu thẳm và đôi môi đỏ tươi. Bốn người thanh niên cũng mặc kiểu y phục màu đen bó sát đứng phía sau . Từ Xán Xán theo tầm mắt của nhìn sang, lại phát Phó Dư Sâm nhìn chỗ nắm tay giữa người thanh niên kia với nàng, trong lòng khỏi hoảng hốt. Thanh niên kia cũng cảm nhận được sát ý trong mắt Phó Dư Sâm, vội vàng buông Từ Xán Xán ra, sải bước đến:
      - Đại ca, đệ vừa mới thay đại ca khẩn cầu Tống Tử Quan Thế ——
      - Chu , !
      Phó Dư Sâm xoay người ra ngoài hành lang. Chu vui mừng rạo rực theo, chỉ kém thiếu cái đuôi vẫy vẫy để bày tỏ mức chân chó của mình. Phó Dư Sâm thẳng đến bên ngoài Đông Lâm tự mới dừng lại. vốn là muốn gặp mặt Từ Xán Xán, ai ngờ lại nhìn thấy Chu và Từ Xán Xán lôi lôi kéo kéo! Phó Dư Sâm chắp tay sau lưng đứng dưới tàng cây ngọc lan ngoài cửa chùa, chỉ cảm thấy nỗi buồn bực gào thét trong lòng. chưa bao giờ để bản thân bị ủy khuất ức hiếp vì vậy lập tức xoay người, nhéo lỗ tai của Chu trông mong nhìn mình mà kéo . Chu vẫn chuyện gì xảy ra, chỉ kêu "Ai u ai u", cũng dám giãy dụa, sợ bị vị biểu huynh trong ngoài đồng nhất này đánh ác liệt hơn. Phó Dư Sâm cúi đầu nhìn, thấy Chu mặc dù luôn miệng kêu "Ai u ai u", nhưng biểu tình mặt lại là " là thoải mái, là thoải mái", tức giận buông tay ra đạp cái làm Chu ngã ngửa ra đất. Chu bị ngã mặt đất, miệng hét toáng lên:
      - Ối ca ca của ta, ta đau muốn chết luôn, đau muốn chết luôn!
      Tiết theo phía sau nhịn cười, đưa tay dìu đứng lên. Khi Chu đứng dậy lại phát Tiết cực kỳ tuấn, hình như còn đẹp trai hơn mình, rất ưa, nhân tiện :
      - Ngươi là Tiết à?
      Tiết đáp “vâng” tiếng.Chu lại :
      - Ngươi phạm vào tên húy của ta rồi, hãy cải danh lại thành Tiết xấu xí !
      Chu vừa chuyện vừa nhìn về phía Phó Dư Sâm, thấy dừng bước, híp mắt phượng nhìn mình, vội vàng chạy như làn khói —— biết tâm tình Phó Dư Sâm tốt, sợ vô duyên vô cớ bị đánh trận xong đời! Đá Chu cái, nhìn Chu chạy trối chết, tâm tình Phó Dư Sâm cũng tốt hơn nhiều, bèn vẫy tay gọi Tiết tới, giọng căn dặn:
      - Ngươi hãy hỏi thăm xem khi nào người Từ phủ rời khỏi đây!
      Tiết đáp “vâng” tiếng liền lui xuống.
      Chờ đám người Phó Dư Sâm khuất, Từ Xán Xán quay sang lạnh lùng nhìn Từ Nghi Đồng, thấy nàng vẫn chưa dời mắt. Từ Nghi Liên giống như nhìn thấy gì, mang theo Lưu Kim xem mười tám con cá chép được nuôi trong ao ở phía Đông viện. Từ Xán Xán tới bên cạnh Từ Nghi Đồng, hạ giọng:
      - Chuyện xảy ra ngày hôm nay tốt nhất nên phát sinh lần nữa! Bằng
      Nàng cười lạnh tiếng xoay người . Từ Nghi Đồng oán hận nhìn bóng lưng mảnh mai tinh tế mà thẳng tắp của Từ Xán Xán. biết chuyện gì xảy ra, lời mới vừa rồi của Từ Xán Xán lại làm cho nàng ta sợ hãi. Hai tay Từ Xán Xán nắm chặt, nhưng vẫn cực kỳ xinh đẹp, dưới dạy bảo của ba vị giao tập, dáng vẻ của nàng rất có phong thái. Nàng tự với mình: Người tốt với ta, ta đền ơn gấp bội; nếu người hại ta, ta trả lại gấp mười lần! Nếu lúc nào cũng mềm yếu, tất bị người khác ức hiếp!
      Bích Vân liếc mắt nhìn Từ Nghi Đồng, bước nhanh tới. Từ Xán Xán về viện dành cho khách trước, Từ Nghi Liên theo sát phía sau, Từ Nghi Đồng về cuối cùng. Ba tỷ muội đều có tâm nên ai cũng về phòng của mình. Bích Vân lấy nước sôi, ngâm bình trà, rót chén đưa cho Từ Xán Xán. Từ Xán Xán ngồi ghế, chậm rãi uống trà xong, lúc này mới :
      - Sửa soại lại chút, ta bồi lão thái thái chuyện lát!
      Bích Vân giúp nàng thay quần áo, rửa mặt, lại chải đầu cho nàng lần nữa, lúc này mới đến chính phòng. Lão thái thái ngồi ghế cao chuyện với Từ Nghi Liên và Từ Nghi Đồng, thấy Từ Xán Xán đến, vẻ mặt bà tươi cười, còn thân thiết vẫy tay với Từ Xán Xán. Từ Xán Xán nghe lời bước tới, bưng chén trà bàn vuông lên, thử nước ấm chút, lúc này mới dâng cho bà. Từ lão thái thái tiếp nhận cái chén uống ngụm, thân thiết kéo tayTừ Xán Xán :
      - Xán Xán à, tổ mẫu cho cháu biết tin tức tốt nhé!
      Từ Xán Xán nghi ngờ nhìn bà:
      - Tổ mẫu…
      Từ lão thái thái hiền lành nhìn Từ Xán Xán:
      - Xán Xán này, vừa rồi gã sai vặt Từ Khánh chuyên hầu hạ đại bá cháu đến đây báo tin, là cha mẹ cháu dẫn theo đệ đệ cháu vào kinh rồi!
      Từ Xán Xán vui mừng thôi:
      - Là ạ?
      - Đương nhiên là rồi.
      Từ lão thái thái vỗ vỗ tay Từ Xán Xán:
      - Chúng ta cũng trở về thôi! Chúng ta thành tâm trước mặt bồ tát, bồ tát cũng hiểu rồi!
      Từ Nghi Liên đoan trang mỉm cười:
      - Chúc mừng muội muội!
      Từ Nghi Đồng tức giận “hừ” tiếng:
      - Toàn đồ nhà quê!
      Từ Xán Xán giả vờ nghe thấy, vẫn hỏi lão thái thái tin tức cha mẹ đệ đệ của mình. Lão thái thái cũng quá quan tâm đến con trai thứ hai, nên khi Từ Khánh đưa thư tới, bà cũng hỏi gì thêm, vì thế lúc này cũng biết trả lời ra sao, bèn :
      - Từ Sâm sai người chuẩn bị xe ngựa xong rồi, chúng ta lập tức xuất phát!
      Bà lại quay sang Từ Nghi Liên Từ Nghi Đồng:
      - Các cháu cũng bảo nha hoàn thu thập hành lý nhanh lên !
      Qua hai khắc chung, mọi người đều thu thập hành lý xong, vừa lúc Từ Sâm tiến đến bẩm báo chuẩn bị xong xe ngựa. Từ Sâm còn cho lão thái thái tin tức tốt nữa:
      - Bẩm lão thái thái, hạ nhân của công tử phủ Định Quốc Công cũng thu thập xe ngựa chuẩn bị khởi hành đấy ạ!
      Từ lão thái thái nghe thấy thế cực kỳ vui mừng:
      - Binh mã của Phó công tử ít, có bọn họ cùng đường, lão thân cũng an tâm hơn!
      Từ Nghi Đồng nghe vậy thầm vui mừng: Phó công tử kia gia thế tốt, lại chưa kết hôn, nếu lần này có thể gặp mặt, chừng... Tuy rằng mơ ước vô số lần, nhưng nàng ta còn chẳng biết Phó Dư Sâm là người nào!Từ Nghi Liên cũng liếc mắt nhìn Từ Xán Xán, thấy nàng vẫn tươi cười chuyện về đệ đệ Nghi Xuân của nàng với lão thái thái, cũng có gì bất thường, khỏi yên lặng suy tư.
      Đoàn người phủ Định Quốc Công cưỡi ngựa trùng trùng điệp điệp mà , chỉ lưu lại cho đoàn người Từ phủ toàn khói bụi, làm lão thái thái luống cuống ra lệnh cho người đánh xe:
      - Nhanh lên chút !
      Phải theo sát người của phủ Định Quốc Công, chuyện sắc lang đùa giỡn cháu cũng thể phát sinh lần nữa được. Hơn nữa, mặc dù lão nhân gia bà sợ sắc lang cũng sợ bọn cướp đường cường đạo! Ai ngờ lo lắng của Từ lão thái thái cũng dư thừa, Phó công tử kia đại khái là thân thể khỏe, những binh lính vây quanh cũng rất chậm, cách xa đoàn xe ngựa của Từ phủ lắm.
      Bữa trưa vẫn chưa ăn gì, tất cả mọi người Từ phủ bụng đói kêu vang. Người khác còn có thể chịu được, nhưng Từ lão thái thái và Từ Nghi Đồng lại thể chịu được. đường hai bà cháu các nàng ngồi cùng chiếc xe ngựa. Từ Nghi Đồng xốc màn trúc lên nhìn loạn chung quanh, lại đúng lúc thấy người phủ Định Quốc Công dừng lại quán trà ven đường. Từ lão thái thái và Từ Nghi Đồng bà cháu đồng lòng, đều mở miệng lệnh cho người đánh xe:
      - Bảo Từ Sâm dừng lại nghỉ tạm dùng cơm .
      Quán trà ven đường rất đơn sơ, chỉ dùng gỗ dương và lá cây dựng qua loa, phía dưới nhà lá bày hai chiếc bàn, chỉ có người đẹp hết thời đầu cài bông hoa hồng ra chào hỏi. Tất cả mọi người phủ Định Quốc Công canh giữ bên ngoài, chỉ có Phó Dư Sâm và Chu ngồi ở bàn phía Bắc. Bọn họ cũng uống trà, mà lệnh gã sai vặt mang dụng cụ pha trà tùy thân tới, bên trong túi da trâu là bình nước sạch. Từ lão thái thái được nha hoàn đỡ ngồi xuống chiếc bàn còn lại, uống chén nước xong, lúc này mới bảo Hồng Vân:
      - Bảo ba vị nương cũng đến đây !
      Vị trí Lão nhân gia bà ngồi rất chuẩn —— vừa vặn đối diện với Phó Dư Sâm.
      Ba tỷ muội Từ Nghi Liên còn chưa đến, Từ lão thái thái bưng chén trà "hiền lành" nhìn Phó Dư Sâm —— đúng là mỹ thiếu niên ai cũng thích ngắm cả!


      Phó Dư Sâm rũ mắt xuống, lông mi dài rậm che khuất sóng mắt, nhìn lại Từ lão thái thái, cũng đến thỉnh an. Từ lão thái thái đợi nửa ngày, rốt cục nhịn được, mở miệng hỏi người hơi quen mặt là Chu :

      - Vị tiểu ca này là Phó công tử à?
      đợi Chu trợn mắt há mồm trả lời lại, bà lại nhìn sangPhó Dư Sâm:
      - Vị tiểu ca kia chắc là đệ đệ của công tử à?
      Chu : "..." Lẽ nào nhìn ta lại già hơn đại ca?
      Từ Xán Xán theo Từ Nghi Liên vừa tới, nghe thấy tổ mẫu thế, khỏi nở nụ cười. Nàng nhớ vị công tử này gọi Phó Dư Sâm là "đại ca”. Từ Nghi Liên ngẩng đầu lặng lẽ liếc mắt nhìn Phó Dư Sâm, khỏi mỉm cười: Tuy Phó Dư Sâm mười tám tuổi, nhưng nhìn rất trẻ, quả thực giống như là đệ đệ của vị công tử kia.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :