1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Qủa vải quả vải nói cho ta - Nam Hề Xuyên ( Update C12/75)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đậu My My

      Đậu My My Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      438
      Chương 9

      Chung Hiến bị Tạ Từ Thuật gọi xuống để lái xe, vừa ra khỏi thang máy thấy Boss và phu nhân “ chưa chính thức” ôm nhau.

      Sau khi Chung Hiến niệm “ ta là người mù , ta là kẻ điếc” ba lần mặt đổi sắc mà tới oto , mở cửa cho hai người sau đó trở về ghế lái .

      Đêm nay nhiệt độ hạ xuống , bên ngoài mưa lất phất.

      Ôn Tri Lê ngồi ,ở hàng ghế sau chỉ ngoan ngoãn được đúng 3 phút , do uống nhiều rượu nên la hét kêu nóng , mở cửa sổ xe xuống thấp nhất. Mưa hắt vào xe mang theo gió lạnh đêm hè, Ôn Tri Lê thò đầu ra ngoài , gió lạnh theo cổ áo mà thổi vào.

      Tạ Từ Thuật thấy bị lạnh , mặt đen lại, duỗi tay giữ chặt tay sau đó kéo ngược lại, thuận tay đóng cửa xe.

      mặt Ôn Tri Lê toàn là nước mưa, Tạ Từ Thuật dùng ngón tay xoa xoa giúp sau đó cởi áo khoác ra, khoác ở người , ngữ khí hơi nặng : “ nổi điên cái gì? Ngồi im nếu tôi ném xuống xe.”

      Vừa sờ vừa kéo vừa ôm lại hung dữ với mình như vậy.

      Trai đểu.

      Tạ Từ Thuật là trai đểu.

      Vũ trụ siêu cấp vô địch trai đểu.

      Ôn Tri Lê méo méo miệng , cảm xúc thay đổi còn nhanh hơn lật sách, hơi nước trào lên trong đôi mắt , ủy khuất ba ba mà khịt khịt cái mũi : “ thay đổi rồi, em.”

      Đề tài lập tức chuyển thành hay , Chung Hiến bị dọa giật mình cái , còn muốn sống nên đẩy tấm ngăn lên.

      Ôn Tri Lê nghe thấy Tạ Từ Thuật gì. Cảm giác tủi thân ùn ùn kéo tới cùng những mảnh kí ức thoải mái trước kia khiến cho rơi nước mắt.

      Tạ Từ Thuật bị nước mắt của Ôn Tri Lê dọa sợ , nhất thời luống cuống tay chân , ngữ khí mềm mại hơn : “ Khóc cái gì , tôi hung dữ với .”

      Ôn Tri Lê ngẩng đầu , dùng đôi mắt đỏ bừng trừng : “ Chính là , bên ngoài mưa còn muốn ném em ra khỏi xe.”

      Tạ Từ Thuật bị vô lí của đánh bại , cười : “ còn biết bên ngoài trời mưa sao?”

      Ôn Tri Lê gì nữa, lùi về chỗ ngồi của mình.

      có phải do men rượu dâng lên ngủ mất rồi.

      đường , rất nhiều lần Tạ Từ Thuật vỗ mặt hỏi địa chỉ nhà ở đâu nhưng Ôn Tri Lê nổi câu hoàn chỉnh.

      còn cách nào khác, Tạ Từ Thuật đành bảo Chung Hiến lái xe về nhà mình.

      Sau khi Chung Hiến đỗ xe rất thức thời xuống mở cửa xe , đứng cách đó vài thước.

      Tạ Từ Thuật đem con ma men ngủ bế lên.

      Ôn Tri Lê ngửi được mùi hương hổ phách quen thuộc , là mình mơ hay tỉnh , ôm eo Tạ Từ Thuật cọ cọ lồng ngực .

      hề đề phòng , khó được lần thân mật.

      Động tác của Tạ Từ Thuật dừng lại.

      Lực tay của Ôn Tri Lê dần dần chặt hơn giống như là sợ mất. thanh kiều diễm , chôn trong lồng ngực của , kêu : “ A Thuật.”

      Yết hầu của Tạ Từ Thuật căng cứng , cả người cứng đơ tại chỗ.

      Ôn Tri Lê nghe được thanh đáp lại ,giọng có chút nghẹn ngào lại khó khăn.

      “ Em rất nhớ a…”

      Ánh mắt Tạ Từ Thuật lập lòe, bỗng chốc ngực sinh đau.

      Ôn Tri Lê hai câu khiến cho trái tim của Tạ Từ Thuật mừng đến run rẩy.

      Tạ Từ Thuật còn chưa kịp làm cho nhiều thêm chút người ở trong lồng ngực tìm tư thế thoải mái sau đó lại ngủ như chết.

      Sau đó mặc kệ cho chọc , lay, gọi như thế nào chăng nữa Ôn Tri Lê cũng ừ hử lấy tiếng.

      Giống như là hai câu vừa rồi phải do ấy ra.

      Có thể là nhân vật phong lưu điển hình , chơi xong vỗ mông chạy.

      Tạ Từ Thuật hết cách , ôm vào nhà đặt ở phòng khách.

      Căn chung cư Tây Phát Thiên Việt này được Tạ Từ Thuật mua từ mấy năm trước. Năm thứ tư đại học , Ôn Tri Lê phải thực tập , trường học và viện thiết kế cách xa nhau , phương thiện giao thông lại sơ sài nên liền ra khỏi kí túc xá, dọn đến ở bên này.

      Sau khi chia tay Tạ Từ Thuật ra nước ngoài học MBA , ngoại trừ người quét dọn có ai đến chung cư nữa.

      Cho tới bây giờ , chung cư vẫn giữ nguyên như lúc bọn họ ở cùng nhau.

      Ôn Tri Lê rất thích mua đồ trang trí nhà cửa và nhà bếp.

      Ghế sofa kiểu châu Âu cùng với cách trang hoàng nhà cửa hoàn toàn ăn nhập với gối ôm hình thú bông.

      Thảm nhung Ba Tư được mua với giá cao ở buổi đấu giá bị ném vào phòng chứa đồ thay thế bằng thảm lông trắng muốt.

      Mở tủ bát ra , những bộ bát ăn xa xỉ ngay seal cũng chưa bóc bị nhét hết xuống tầng thấp nhất. Những bộ đồ ăn thường được chủ nhân sủng hạnh được xếp ngăn nắp trong từng ngăn tủ.

      Qúet mắt lượt, cho dù là cái ly uống nước cũng thua kém chút nào.

      Các loại đồ dùng đa dạng lớn đều tản ra loại hơi thở cao quý kiểu như là “ta mới là thứ tốt nhất trong lòng nữ chủ nhân”.

      Tạ Từ Thuật vọt vào phòng tắm rửa sau đó thay ra quần áo , nằm ở giường. Vừa nhắm mắt những lời muốn mệnh kia của Ôn Tri Lê tràn ngập trong đầu , “em rất nhớ ” cứ quay vòng trong đầu, lặp lặp lại.

      ngực bị cọ qua , eo bị ôm qua đều lưu lại hơi thở của . uống rượu xong , đến cả đầu ngón tay cũng ấm áp đến say lòng người.

      “….”

      Mẹ nó, thế này ai ngủ được.

      Tạ Từ Thuật trở mình , chửi thầm tiếng fuck, lại đứng dậy vào nhà wc tắm rửa.

      Lần này đổi thành tắm nước lạnh , ước chừng nửa giờ sau mới ra.

      Tạ Từ Thuật quấn khăn tắm quanh eo , lúc ra đỉnh đầu vẫn còn nước giọt giọt.

      Hoàn toàn buồn ngủ.

      Tạ Từ Thuật nghĩ tới nghĩ lui ra kết quả , cuối cùng lấy điện thoại mở Baidu tìm kiếm:

      [ Lời của con lúc say có thể tin tưởng ?]

      Baidu vạn năng xuất vô số kết quả liên quan , Tạ Từ Thuật click vào kết quả cùng.

      [ Chủ yếu phải xem cấp độ say. Nếu là thiển say ( tức là đầu choáng váng , được nhưng vững) lúc này ý thức ràng , biết mình gì, chắc chắn là . Nếu là thâm say ( ngừng nôn ọe, chân nhũn được) ý thức bắt đầu ràng , biết mình gì , lời lúc này có thể tin]

      Cấp độ say.

      Ôn Tri Lê ngã trái ngã phải , bộ dáng nóng nảy , ràng say .

      Chắc là thâm say.

      Thâm say có thể tin tưởng.

      Ánh mắt Tạ Từ Thuật phát sáng , tay lướt lướt xuống , lại thấy có câu bôt sung.

      [ Đương nhiên , nếu quá say , tính cách tương phản với ngày thường , cũng có khả năng thần chí tỉnh, mê sảng]

      “…..”

      Ngươi là đáp án tốt nhất rồi mà chuyện còn vòng vèo như vậy sao?

      Baidu đừng quá trêu người như vậy được ?

      Tâm tình Tạ Từ Thuật thay đổi rất nhanh , khó chịu tới cực điểm , thoáng nhìn phần đánh giá ở dưới , do dự gõ vào.

      chọn đánh giá kém nhất , cảm thấy còn chưa đủ để bày tỏ cảm xúc của mình, thể để cái nơi ngu ngốc này lưu lại ý tưởng tai họa cho người khác, click mở khung nhận xét, viết trăm chữ.

      Nội dung đơn giản thô bạo , bốn chữ ngừng lặp lại:

      [ Mọi người đừng đọc]

      Tạ Từ Thuật ngủ đến nửa đêm bị tiếng động lớn đánh thức. Giống như là thanh của đồ thủy tinh bị ném vỡ.

      Sau đó lại là tiếng bước chân lại,tiếng bước chân ngừng ở trước cửa phòng ngủ , tiếp theo là thanh nặng nề vang lên.

      Ôn Tri Lê chưa hết say , vô lực ngã ngồi sàn nhà,đầu cộc vào cửa cộp tiếng , đau đớn.

      Ôn Tri Lê giơ tay che lại ót của mình , cúi đầu oán giận : “ Đau….cái gì cứng vậy….”

      Tạ Từ Thuật kiềm chế lại ,xuống giường mở cửa, Ôn Tri Lê ngật ngưỡng như xương trực tiếp đổ nhào vào cẳng chân .

      Tạ Từ Thuật vẫn giữ thói quen tập thể hình , dáng người rất tốt.

      Ôn Tri Lê bị cẳng chân cứng cáp của Tạ Từ Thuật đụng vào khiến cho khó chịu , tính tình đỏng đảnh kén cá chọn canh : “ thoải mái , đổi cái khác”

      Tạ Từ Thuật nhìn từ xuống dưới , cái tư thế kì quái lại ái muội này khiến cho người ta suy nghĩ mơ màng.

      Hôm nay Ôn Tri Lê mặc váy hai dây , váy voan mỏng màu trắng điểm thêm chút ren , đặc biệt mang khí chất thần tiên.

      Kiểu dáng này nếu mặc tốt nhìn rất quê mùa, giống như vừa từ nông thôn ra , nhưng ràng Ôn Tri Lê cần băn khoăn chuyện này . Chiếc váy tôn lên màu da của , đẹp gì sánh được.

      Tạ Từ Thuật biết được tư tế ngủ của ở phòng khách xấu thế nào. Dây váy tuột tới khuỷu tay , ngực hô hấp phập phồng , mơ hồ có thể thấp đường cong mị hoặc ở giữa.

      Được rồi.

      Bạn cũ vẫn là bộ dáng da trắn chân dài , hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của . sai chút nào.

      Tạ Từ Thuật ngồi xổm xuống đối diện : “ Ôn Tri Lê, nhìn tôi”

      Ôn Tri Lê mở mắt ra, đầu óc choáng váng , những đồ vật trước mặt đều xoay tròn bao gồm Tạ Từ Thuật.

      Tạ Từ Thuật miết cằm , ép ngẩng lên : “ Tôi là ai ?”

      Ôn Tri Lê bất mãn , cũng chịu thiệt , cũng duỗi tay giữ mặt của Tạ Từ Thuật còn nhân tiện nhéo nhéo hai cái sau đó cười rộ lên : “ lớn lên …. giống A Thuật…”

      Tròng mắt của Tạ Từ Thuật thâm thúy , nhìn ra cảm xúc gì : “ A Thuật là ai?”

      Ôn Tri Lê vẫn cười : “ A Thuật là của tôi”

      Tạ Từ Thuật : “ hỏi là của ai , tôi hỏi là ai?”

      Lời hơi rắc rối, nhất là đối với con ma men coi như vượt quá khả năng hiểu , Ôn Tri Lê suy ngĩ nửa ngày , vẫn nhắc lại câu kia: “ A Thuật là của ta”

      Tạ Từ Thuật hỏng mất : “ Là ai?”

      thanh của Ôn Tri Lê cất cao ,suýt kéo khăn tắm của Tạ Từ Thuật xuống : “ Của ta! Còn bắt người ta nhiều lần , là đồ đại ngốc! Là của ta, của ta!”

      “…..”

      Lúc uống say tuyên bố chủ quyền còn lớn giọng hơn người khsac nữa.

      Lúc chia tay sao lại chịu nhìn nhiều cái , quay đầu làm nũng chịu thua?

      Tạ Từ Thuật nảy sinh oán hận.

      bỏ cái tay an phận của ra, mặt lạnh lùng thắt chặt khăn tắm bụng.

      Chắc là bị điên rồi.

      Nửa đêm chịu ngủ , lại ngồi xổm ở đây chuyện phiếm với bạn cũ say mèm.

      Tạ Từ Thuật kéo dây váy lên cho Ôn Tri Lê , bế ngang người , vào phòng nghỉ của khách đặt lên đệm.

      Sau khi đắp chăn cho Ôn Tri Lê, lại tăng nhiệt độ điều hòa lên 2 độ xoay người rời , đột nhiên Ôn Tri Lê bật dậy ôm chầm từ phía sau.

      đâu thế?”

      Ngữ khí như bình thường.

      Bình thường đến mức khiến cho Tạ Từ thuật cho rằng bọn họ chưa bao giờ chia tay.

      Tạ Từ Thuật cầm lấy cánh tay đặt eo tách ra nhưng thuận theo cũng buông tha, làm thế nào làm cũng thả ra.

      Bình tĩnh vài giây, Tạ Từ Thuật vẫn còn giữ lại chút tính người, mạnh mẽ kéo tay Ôn Tri Lê ra.

      ngủ”

      Tạ Từ Thuật thể chịu được nữa, hung ác phun ra hai chữ.

      Mặc dù Ôn Tri Lê bị Tạ Từ Thuật vô tình ném ra nhưng có từ bỏ , lại bám riết quấn lấy.

      Lần này trực tiếp nhảy lên người .

      Tạ Từ Thuật lảo đảo hai bước, sợ người sau lưng rơi xuống nên đưa tay đỡ mông .

      Ôn Tri Lê mượn lực bò lên ,mu bàn tay cọ vào ngực Tạ Từ Thuật , mông bị nâng lên, hai chân kẹp vào eo của .

      Kiều mị đối nhẫn.

      Trong mắt nữ nhân tràn đầy thủy quang chiếu lên đường cong khuôn mặt của nam nhân.

      Ôn Tri Lê cười rộ lên. Đôi mắt cong cong như mặt trăng thắp sáng trái tim .

      Ôn Tri Lê vít lấy cổ Tạ Từ Thuật , môi phủ lên môi .

      là hôn bằng là cắn.

      Vừa cắn vừa gặm giống muốn hả giận.

      Tạ Từ Thuật bị quấy, môi bị cắn phá, “ Tê” tiếng , nhéo đùi trừng phạt .

      Đổi lại là thanh mềm ngọt, hầu kết Tạ Từ Thuật lăn tăn, cả người tê dại.

      Ôn Tri Lê dứt ra trước, đầu lưỡi đảo qua chỗ da bị trầy ra của mang theo tia máu tươi.

      cười rộ lên như con hồ ly vừa được thỏa mãn, thừa dịp đêm trăng kín gió tới câu hồn người khác.

      “ Em cho

      Tạ Từ Thuật im lặng lúc lâu.

      cũng rất bội phục bản thân , tình huống thịt đưa đến miệng mời ăn này mà còn có thể bình tĩnh phân tích tình huống.

      Tạ Từ Thuật cân nhắc.

      Nếu tại nhân lúc cháy nhà mà hôi của ngủ với Ôn Tri Lê khả năng ngày mai ấy tỉnh lại sau đó trở mặt cả đời qua lại là bao nhiêu.

      Tạ tổng rất nhanh có đáp án.

      Trăm phần trăm.

      thể thấp hơn.

      Vì thế.

      Tạ Từ Thuật đem Ôn Tri Lê nhét vào trong chăn , tranh thủ lúc chưa kịp phản ứng mau mau chóng chóng ra khỏi phòng , chạy về phòng ngủ, thuận tay….

      Khóa trái cửa



      Thích ăn thịt, Nhatchimai, susu10 others thích bài này.

    2. Đậu My My

      Đậu My My Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      438
      Chương 10

      Sau đêm mưa trời đất quang đãng.

      loại hương vị mát lạnh , sạch trong khí sau khi bùn đất được gột rửa. Rèm cửa che ánh sáng khá tốt , đem trong nhà và ngoài trời ngăn cách thành hai thế giới.

      Ôn Tri Lê trốn trong chăn lăn lộn đệm , muốn dậy. Tửu lượng của tốt , vừa uống liền gục nhưng có nghĩa nhớ những gì mình làm.Ôn Tri Lê nằm hình chữ đại giường (大), ánh mắt trống rỗng nhìn trần nhà.

      cái gì cũng nhớ .

      Từng cảnh từng cảnh mồn .

      Nếu chỉ dừng lại ở việc năng lung tung còn có thể viện cớ uống say để giải thích.

      Nhưng lại cưỡng hôn …, cưỡng gặm Tạ Từ Thuật còn đối mặt thế nào?

      Hơn nữa lão lưu manh Tạ Từ Thuật đổi tính đổi nết, người đẹp ngồi trong lòng mà làm bừa, từ chối ?

      Kì lạ.

      Nhét vào trong chăn , xoay người rời , coi như quân tử nhân lúc cháy nhà mà hôi của, có thể ban huy hiệu quang vinh Liễu Hạ Huệ nha.

      Ôn Tri Lê say đến mơ mơ màng màng , mấy phút sau đuổi theo , kết quả!

      Tạ Tiết Tháo lại khóa trái cửa phòng.

      Phi thường ưu tú.

      Lão nam nhân ở nhà đúng là nên bảo vệ tốt chính mình.

      Tối hôm qua quả thực là…..

      Qủa thực là ………!

      Thiên, đại, sỉ, nhục!!!

      Nhớ lại những kí ức đáng chết kia , Ôn Tri Lê xấu hổ nằm giường chân tay đạp loạn xạ.

      Ôn Tri Lê nhắm mắt vào xong lại mở mắt ra, bi ai phát giây trước mình ở đâu môt giây sau vẫn ở đó.

      Xuyên có khả năng, chuyện này chỉ có thể dựa vào nhân phẩm.

      Ôn Tri Lê hề nghĩ đến việc đối mặt với bạn trai cũ bị mãnh liệt gặm cắn.

      Vì thế quyết định chạy trốn.

      Trải qua đêm, váy áo nhăn nhúm đến nỗi thể gặp ai nhưng Ôn Tri Lê rảnh để lo nhiều như vậy, lấy túi , cố ý chân , nhón chân lặng lẽ mở cửa ra ngoài.

      đường từ phòng cho khách xuống tầng 1 lại đến cửa thuận lợi.

      Lúc Ôn Tri Lê qua phòng khách, nương theo ánh sáng yếu ớt mà nhìn vào phòng khách, thấy phòng khách vẫn bày biện trang trí như hai năm trước dừng bước.

      tường phía sofa treo bức tranh ký họa đen trắng gây chú ý.

      ra nội dung rất đơn giản.

      người đàn ông đứng hút thuốc ngoài ban công , tóc tai bù xù, mặc quần áo ngủ.

      Hình ảnh dừng lại lúc quay đâu, đôi mắt híp lại, theo bản năng dập tắt điếu thuốc.

      Trai đẹp vẫn là đẹp trai.

      Có điều là nhìn thế nào cũng giống như bị bắt quả tang làm việc xấu.

      Phía dưới bức ký họa hàng chữ rồng bay phượng múa, tùy ý lại bắt mắt.

      [ Hút thuốc có hại cho sức khỏe]

      Tạ Từ Thuật bị nghiện thuốc lá , Ôn Tri Lê lại ngửi được mùi thuốc nên có khoảng thời gian bắt cai thuốc.

      Tạ Từ Thuật nghiện thuốc mười mấy năm , vậy mà cai là cai, do dự, siêu cấp sảng khoái.

      Ban đầu Ôn Tri Lê rất vui mừng cho tới hôm , nửa đêm dậy wc bắt gặp hút thuốc trộm ngoài ban công.

      Ôn Tri Lê tức chịu được vì thế dỗi mất mấy ngày.Tạ Từ Thuật hao tốn nửa thân sức lực mới dỗ được tiểu tổ tông.Cuối cùng Ôn Tri Lê vẽ bức ký họa treo ở phòng khách coi như là trừng phạt.

      Tuy ngoài miệng Tạ Từ Thuật tình nguyện nhưng lại chẳng bao giờ tháo xuống , cũng sợ bạn bè tới chơi nhà trêu đùa.Nếu bị trêu đùa còn ôm Ôn Tri Lê khoe khoang : Ngươi trêu cái rắm , có bản kêu bạn vẽ cho bản.

      …..

      Những suy nghĩ miên man tồn tại tới nửa phút bị Ôn Tri Lê bóp chết. phải người thích ảo tưởng.

      Ôn Tri Lê thay giày xong , đè tay lên then cửa sau đó đẩy ra, cửa …mở

      Lại đẩy đẩy chút, vẫn mở.

      Ôn Tri Lê lòng nóng như lửa đốt liền ấn xuống sau đó lại kéo kéo, cửa vẫn như cũ chút sứt mẻ.

      “…..”

      Làm sao vậy.

      Trong lúc Ôn Tri Lê loay hoay với cánh cửa robot giúp việc từ phòng bếp trượt ra , ngừng ở cạnh chân .

      “ Ôn tiểu thư, Tạ tiên sinh người chờ tỉnh lại rồi hẵng rời

      Ôn Tri Lê bị thanh làm cho hoảng sợ, có tật giật mình nhìn về phía robot.

      Robot nháy đèn hai cái coi như là chào hỏi : “ lâu gặp Ôn tiểu thư, ngài vẫn xinh đẹp như vậy”.

      Ôn Tri Lê sững sờ vài giây , rốt cuộc nhớ ra cái thứ này gọi là gì : “ Nhị Bố ?”

      Al quản gia trả lời ngay lập tức : “ vui vì được phục vụ ngài,Ôn tiểu thư”

      Lần đầu tiên Ôn Tri Lê gặp Tạ Từ Thuật là lúc năm hai đại học, khi đó ấn tượng của Ôn Tri Lê về Tạ Từ Thuật là lão bản theo “chủ nghĩa hưởng lạc”.

      Đồng Thành là nơi những công ty đầu tiên khai phá kinh doanh robot thông minh giúp việc nhà , dẫn đầu trong chủ nghĩa hưởng lạc.

      Nhị Bố là thế hệ Al quản gia do Tạ Từ Thuật tham dự vào khâu sản xuất và điều chỉnh, là ngôi sao sáng của chủ nghĩa hưởng lạc, doanh số hàng năm đều xếp top đầu.

      Trước đây , đối với Ôn Tri Lê Al quản gia chỉ dừng lại ở [Iron Man ] trong phim Avengers.

      Nhị Bố khiến cho Ôn Tri Lê cảm thấy hết sức mới mẻ, thậm chí kém chút là vượt qua sức hấp dẫn của Tạ Từ Thuật với .

      Lần đó Tạ Từ Thuật ăn ít dấm chua của sản phẩm khoa học kĩ thuật. Mấy năm qua , Nhị Bố trải qua vô số lần thăng cấp càng thêm tiên tiến.

      Ôn Tri Lê lại thử vặn vặn tay nắm cửa nhưng vẫn mở được.

      “ Chỉ có mệnh lệnh từ giọng của Tạ tiên sinh mới có thể mở khóa, Ôn tiểu thư nên nghỉ ngơi .”- thanh máy móc đúng lúc vang lên.

      Ôn Tri Lê : “….”

      Ngay cả chuyện cũng giống như ai mắc nợ nó cái gì , cùng dạng với chủ nhân.

      Kế hoạch chạy trốn thất bại , Ôn Tri Lê quay vào sofa ngồi suy nghĩ xem nên làm thế nào cho vẹn toàn.

      Gỉa ngu?

      Thôi bỏ qua, khả năng diễn xuất của luôn vụng về.

      Ra vẻ rộng lượng?

      Cái này còn khó hơn giả ngu nữa.

      Nhị Bố hỏi han ân cần Ôn Tri Lê : “ Ôn tiểu thư, có cần tôi gọi bữa sáng cho ngài ?”

      Ôn Tri Lê vừa nghe thấy thanh này liền đau đầu, tức giận : “ Ta ăn”

      Nhị Bố tiếp tục hỏi : “ Ngài muốn xem TV sao?”

      xem.”

      “Vậy nghe chút nhạc

      nghe”

      “Vậy tìm hiểu tin tức sáng sớm chút”

      cần”

      “Hay là tắm cái , nước nóng luôn luôn bật sẵn chờ người, còn chuẩn bị cả tinh dầu người thích nhất nữa”

      Ôn Tri Lê suýt hỏng mất : “ Ai ta muốn tắm rửa ở đây!”

      “Trước khi ngủ Tạ tiên sinh có ra lệnh , nếu người có cầu, ta gọi điện kêu người mang quần áo tắm rửa cùng đồ trang điểm giúp người”

      “….”

      Ôn Tri Lê mặt biểu tình : “ Cảm ơn , ta cần.”

      “Được thôi”

      thanh báo đèn tối lại , Nhị Bố tiến vào trạng thái ngủ đông.

      Tạ Từ Thuật bị tiếng động ngoài phòng khách đánh thức, cũng đoán được mà ma men hôm qua tỉnh lại.

      với tay lấy áo tắm đầu giường mặc vào, đai lưng ko buộc, quần áo chỉnh , lười biếng mở cửa xuống lầu.

      Nghe thấy bước chân của chủ nhân, hệ thống cảm ứng của Nhị Bố bị đánh thức, đèn trong phòng dần dần sáng lên.

      Ôn Tri Lê nhắm măt dưỡng thần ở sofa cảm nhận được ánh sáng nên ngẩng đầu nhìn lại.

      Chỗ khóe miệng của Tạ Từ Thuật tuy đóng vảy nhưng có chút sưng đỏ tuy nhiên cũng ảnh hưởng mỹ quan , thậm chí còn thêm phần phong lưu.

      Cổ áo tắm dài mở rộng ra, đường cong xương quai xanh hữu hình , dáng vẻ nhập nhèm vừa mới rời giường, tràn ngập hơi thở cấm dục.

      Ôn Tri Lê chột dạ quay đầu , mặt hơi nóng lên , đứng lên với : “ Mở cửa , tôi phải về”

      Tạ Từ Thuật tiếp lời, ngáp cái , rẽ vào phòng bếp uống nước. Uống xong tiện tay rót cho Ôn Tri Lê cốc , Tạ Từ Thuật đưa cho , nhìn chằm chăm môi , có chút ý tứ : “ Uống miếng nước cho nhuận giọng”

      Ôn Tri Lê nhận lấy nhưng uống ,đặt lại bàn trà, lặp lại lần nữa : “ Mở cửa, tôi phải về”

      Tạ Từ Thuật khom lưng ngồi xuống, hai chân vắt lên bàn trà bên cạnh , vẻ mặt thản nhiên: “ Em chuyện với ai?”

      Ôn Tri Lê quay người nhìn xoáy vào mặt , thanh mang theo tức giận : “ Tạ Từ Thuật!”

      Tạ Từ Thuật cười khẽ, đuôi mắt khẽ hếch lên : “ Tối hôm qua em cũng có gọi tôi như vậy”

      Ôn Tri Lê buồn bực gì, Tạ Từ Thuật được bước lại muốn tiến nhiều bước : “ Em gọi là A Thuật” , xong hơi dừng chút, mỉm cười bổ sung , sóng mắt câu người : “Kêu rất nhiều lần”

      Oanh , đầu óc Ôn Tri Lê nổ tung, hung ác trừng : “ Tôi uống nhiều mê sảng mà cũng tin sao ?”

      Tạ Từ Thuật kéo dài giọng “ A” tiếng, gật đầu ra vẻ hiểu , hỏi lại : “ có thể là giả , nhưng hành động có lẽ giả được nhỉ?”

      Ôn Tri Lê cạn lời, thể phản bác.

      Tạ Từ thuận thế kéo cổ tay , Ôn Tri Lê chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng , lúc phục hồi tinh thần lại ngồi đùi .

      “ Bạn cũ, em xâm phạm , bút nợ này chúng ta tính toán thế nào nhỉ?”

      Tạ Từ Thuật cầm tay Ôn Tri Lê miết vào vết thương ở môi mình 2 cái.

      Ôn Tri Lê ra sức rút lại nhưng phí công.

      Kể từ lần gặp ngẫu nhiên ở khoang hạng nhất , Ôn Tri Lê xem như lại kiến thức trình độ lưu manh của Tạ Từ Thuật lần nữa.

      Ôn Tri Lê cũng muốn tiêu hao sức lực vào việc trứng chọi đá này liền : “ Tôi bồi thường tiền thuốc men cho được chưa?”

      Ôn Tri Lê là người tỉ mỉ.

      Bàn tay trắng như ngọc, đốt ngón tay thon như dương liễu, bởi vì khẩn trương mà lòng bàn tay rịn ra lớp mồ hôi mỏng, càng nắm càng mềm mại.

      Tạ Từ Thuật nghe Ôn Tri Lê , cười : “ lại thiếu tiền”

      Ôn Tri Lê cố nén cảm xúc muốn trợn mắt lên , giả cười : “ Vậy muốn thế nào ?”

      Tạ Từ Thuật ý cười từ từ dày hơn, đem người đùi kéo vào trong lòng , Ôn Tri Lê lại bực lại tức, ra sức giãy giụa, thoáng chốc mặt hồng lên.

      Ta Từ Thuật ôm bả vai Ôn Tri Lê, để mặc kệ cho quậy.

      Động tác quá mạnh khiến tóc dài rủ xuống , Tạ Từ Thuật duỗi tay cầm lọn tóc đặt chóp mũi.

      Động tác của Ôn Tri Lê cứng đờ.

      Tạ Từ Thuật vén tóc ra sau tai cho Ôn Tri Lê, động tác nhàng.

      Hai người dán sát vào nhau, Ta Từ Thuật vừa lồng ngực vừa lên xuống : “ Chơi xong liền chạy , A Lê nhà chúng ta học hư từ ai vậy?”

      Thính lực cùng xúc cảm đồng thời bị câu dẫn, Ôn Tri Lê toàn thân nhũn ra, tâm tình sắp bị chọc thủng.

      Bọn họ cũng từng có những thời khắc vui đùa vui vẻ như vậy.

      Ôn Tri Lê cảm nhận ràng nơi nào đó biến hóa, nháy mắt tỉnh táo lại , đẩy được cắn.

      Ôn Tri Lê đối xử tàn nhẫn, ban đầu còn mặc kệ, thấy vẫn nhả ra, sợ xương cốt mình làm đau răng của , ăn đau chịu thua : “ làm khó em nữa, nghe lời, buông ra, chê da dày sao?”

      buông ra, cánh môi nhiễm nước bọt, lúc rời ở miệng còn kéo ra tia chỉ bạc , Tạ Từ Thuật chửi tiếng fuck.

      Ôn Tri Lê từ từ đứng lên , định ra cửa nhớ tới cần phải có giọng của Ta Từ Thuật mới được nên quay đầu lại , muốn mở miệng thoáng nhìn cái ánh vàng rực rỡ đồ vật trong túi áo tắm của Tạ Từ Thuật rơi ra sofa..

      Thấy có chút quen mắt.

      Ôn Tri Lê quên chuyện mở cửa, lùi về duỗi tay lấy đồ vât cầm tới, vừa tới trước mặt….

      Cái này kkhông phải thỏi son tốt mà bi mất máy bay sao?

      Son môi bị Ôn Tri Lê cầm trong tay , Tạ Từ Thuật nhìn , hỏi : “ Thứ gì?”

      Ôn Tri Lê nhìn áo tắm dài của Tạ Từ Thuật ,lại nhìn nhìn son môi trong lòng bàn tay , cuối cùng ánh mắt dừng lại giữa hai chân , lông mày run run hai cái.

      Sắc dần dần trở nên phức tạp, lộ ra kiểu lời khó hết.Son môi yên lành để vào áo dài tắm làm gì.

      Để đó làm gì?

      Thừa dịp đêm khuya thanh vắng , bên gối có người, giường ngủ lạnh lẽo, tiếng hành hành động tay thể miêu tả sao?

      Trong đầu Ôn Tri Lê ra vô số hình ảnh , ánh mắt nhìn son môi cũng thay đôi.

      Này mặt ,,,,

      dính đồ vật gì sạch

      Tạ Từ Thuật vất vả mới thấy Ôn Tri Lê cầm cái gì tay, muốn giải thích, chỉ thấy đỏ mặt, cả người bốc hỏa trực tiếp đem son môi ném tới.

      nghĩ, độ chính xác còn khá tốt.

      Son môi nện vào sống mũi Tạ Từ Thuật, “tê” tiếng, đau đớn lên khiến cho nửa chữ cũng ra được.

      biến thái a”

      Ôn Tri Lê xấu hổ giận dữ mắng to.

      Sóng trước còn chưa kịp phản ứng , sóng sau lại với.

      Chỉ cần đồ vật có thể quăng, Ôn Tri Lê liền quăng tới Tạ Từ Thuật.

      Gối ôm, tạp chí, thảm ngủ, thú bông…

      Cảm giác của Ôn Tri Lê nổ tung , cảm thấy Tạ Từ Thuật hoàn toàn thể đứng thẳng lưng.

      Tiểu tiên nữ quả bị tức thành nữ thần kinh , mắng loạn , hận thể thay trời hành đạo , kết liễu Tạ Từ Thuật cẩu sinh.

      trộm son môi của tôi !Còn đặt ở chỗ này , , làm gì a?”

      “ Nếu ở cổ đại, loại người như chắc chắn bị tròng lồng heo!”

      “Cả đời này tôi dùng cái loại son môi này nữa”

      Thích ăn thịt, kjzuna, bellchuong9 others thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Tội A Thuật quá ah:yoyo67::yoyo67::yoyo67:

    4. Đậu My My

      Đậu My My Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      438
      Chương 11

      Tạ Từ Thuật từ tới lớn đều được nâng lòng bàn tay , bao giờ gặp loại đãi ngộ này đâu.

      Tuy Tạ Từ Thuật biết giận Ôn Tri Lê nhưng cũng thể chịu được đợt lại đợt đồ vậy bay tới người .

      Ngay khi Ôn Tri Lê cầm lấy cái gối ôm cuối cùng sofa chuẩn bị ném tới Tạ Từ Thuật Tạ Từ Thuật đá văng đồ vật nằm đất , đứng lên bắt lấy tay Ôn Tri Lê, giật lấy gối ôm tiện tay vứt về sau lưng.

      Ôn Tri Lê ném cũng mệt rồi, hô hấp dồn dập, hai má đỏ ửng, hai mắt bốc hỏa nhìn chằm chằm Tạ Từ Thuật, hận thể trừng ra cái động người .

      Ý cười của Tạ Từ Thuật giảm xuống , buông tay Ôn Tri Lê ra,.

      Miệng lưỡi vẫn đứng đắn như cũ chỉ là có chút lạnh : “ Ôn Tri Lê, em coi thường ai vậy?”

      Ôn Tri Lê chỉ vào thỏi son rơi mặt đất : “ Tại sao son môi của tôi lại ở chỗ ?”

      Tạ Từ Thuật lạnh lùng liếc : “ máy bay. Nó cẩn thận rớt vào túi

      Ôn Tri Lê cười cái : “ Tạ tiên sinh , tôi nhớ máy bay mặc áo dài tắm”

      Tạ Từ Thuật mặt đổi sắc : “ cũng biết tại sao lại ở trong áo dài tắm”

      Ôn Tri Lê nhìn thẳng vào mắt , lửa giận tan , biểu tình lạnh nhạt giống như vừa nghe câu chuyện cười.

      Lại là ánh mắt này.

      Tạ Từ Thuật ghét nhất thái độ “ sống chết mặc bay” này của Ôn Tri Lê.

      Ôn Tri Lê sửa sửa tóc, từ đống đồ vật mặt đất tìm ra túi của mình, thuận tay nhặt son môi lên, nắm chặt trong tay.

      Ôn Tri Lê muốn lãng phí thời gian ở nơi này , lạnh nhạt với Tạ Từ Thuật : “ Phiền mở cửa”

      Tạ Từ Thuật cười giận , nhìn theo cái ót : “ Nếu là người dọn dẹp tiện tay để vào , em có tin ?”

      Ôn Tri Lê trầm mặc chút mới mở miệng : “ Tôi chỉ tin những gì tôi nhìn thấy, nghe thấy”

      Đáp án trong dự kiến.

      Tạ Từ Thuật kinh ngạc phát bản thân lại tức giận, ngay cả phản bác cũng đều thấy dư thừa.

      Thời gian quả nhiên là thứ tốt.

      Nếu là hai năm trước có thể sở hữu tư tưởng như này đến mức cùng Ôn Tri Lê xé rách mặt.

      Tạ Từ Thuật thay lời : “ Ừ, em chỉ tin tưởng chính em”

      sai , em đúng, tôi đúng là nhớ mãi quên bạn cũ, thậm chí khao khát đến mức phải dùng son môi của ấy để thỏa mãn bản thân”

      Ôn Tri Lê chỉ có thể e lệ cúi đầu thầm mắng : “ Đồ lưu manh”

      “Mắng à?”

      Tạ Từ Thuật đem tay đặt đai lưng , làm bộ muốn kéo ra : “ Ngược lại , em nhắc nhở , tối hôm qua em chủ động như vậy mà tôi làm chút chuyện lưu manh có lỗi với em”

      Ôn Tri Lê lui lại bước, vẻ mặt phòng bị : “ Tạ Từ Thuật, dám làm bậy thử xem”

      Tạ Từ Thuật buồn cười nhìn , đem đai lưng cởi ra, về phía : “ dám đấy , nếu em có bản lĩnh ném lần nữa xem nào.”

      Ôn Tri Lê ôm bọc trước ngực, tiếp tục lui lại phía sau.

      Nhưng trong lòng rất , nếu hôm nay Tạ Từ Thuật tinh trùng lên não , hai phải nổi điên bản thân phải đối thủ của .

      “Chúng ta chia tay từ lâu, Tạ Từ Thuật, nếu chưa tỉnh ngủ lên tầng ngủ lại lần

      Áo dài tắm lỏng lẻo treo ở bên hông Tạ Từ Thuật, Ôn Tri Lê sợ bước mạnh làm đai lưng rơi xuống , áo dài tắm mở ra sau đó thấy cái gì nên thấy.

      người lui người tiến, Ôn Tri Lê bị bức đến cuối hành lang tầng .

      là điên rồi.

      Bên cạnh là phòng để đồ, Ôn Tri Lê lên , muốn vặn cửa trốn vào Tạ Từ Thuật đoán đươc ý đồ của , hành động nhanh hơn , với Nhị Bố : “ Khóa cửa”

      Sau đó “răng rắc” tiếng, cửa phòng trữ đồ bị khóa lại.

      thanh máy móc của Nhị Bố vang lên : “ Tạ tiên sinh, cửa khóa’

      Ôn Tri Lê : “….”

      Hóa ra có Al đồng lõa muốn làm gì làm có phải .

      Tạ Từ Thuật bị đôi mắt hoảng loạn luống cuống của Ôn Tri Lê lấy lòng, tay chống lên vách tường bên cạnh sườn , cúi đầu tới gần : “ ngủ mình ngủ được, em bồi ngủ?”

      Ôn Tri Lê tự biết , lấy cứng đối cứng chỉ có thể chiếm thế hạ phong, nhắm , nhắm mắt lại.

      Lại mở mắt ra, hốc mắt đỏ bừng, đôi tay rũ ở bên eo, rũ mắt giọng : “ quá đáng….rốt cuộc …. muốn làm sao a….”

      Tạ Từ Thuật sửng sốt.

      ra cũng có ý định làm cái gì, chỉ là này chuyện quá đả kích người ta. người đầy lửa giận dù sao cũng phải phát tiết chứ.

      đại nam nhân làm sao có thể để khi dễ chứ.

      Bạn cũ cũng được.

      Nhưng Tạ Từ Thuật thể nhìn Ôn Tri Lê khóc.

      Ôn Tri Lê thấy Tạ Từ Thuật làm bước tiếp theo, hít hít cái mũi, xoay người đối mặt vách tường như là nằm bò ra khóc.

      “ Sao lại mang thù như vậy, tôi uống say còn so đo với tôi sao, tôi cũng bồi thường tiền thuốc men cho a, nhưng khinh thường tiền của tôi,việc này sao có thể trách tôi? ràng là khinh thường tôi trước…”

      Tạ Từ Thuật bị tội danh vô cớ đập vào , cười : “ Ai khinh em ? Em chút đạo lý được , lấy tiền của em để làm cái gì?”

      Ôn Tri Lê ủy khuất : “ cần tiền đừng làm lưu manh , nếu vậy bằng lấy tiền của tôi

      “……”

      “ Em ghét bỏ vậy sao?”

      Còn à ? Ôn Tri Lê nghĩ thầm trong lòng.

      tại Ôn Tri Lê học ngoan , chỉ bán thảm chứ tranh cãi : “ Tôi muốn về nhà, cả váy đều nhàu nhĩ , tôi xấu xí…. còn muốn khiến tôi xấu hơn”

      đến đây, Ôn Tri Lê ngẩng đầu đáng thương hề hề mà nhìn Tạ Từ Thuật : “ Tạ Từ Thuật, độc ác”

      “…..”

      Tâm tư chơi đùa thoáng chốc tiêu biến.

      Vốn tưởng là dọa ấy chút, bị dọa có thể chịu thua hai câu dễ nghe để cho đỡ tức.

      Kết quả giống như đánh vào bông vậy.

      Lời hay t được nghe nhưng bị nước mắt đập vào khiến cho trong lòng hụt hẫng kì quái.

      Tạ Từ Thuật thu tay lại, gì nữa, buộc đai lưng lại sau đó quay người lên phòng ngủ.

      thanh khàn khàn mang chút khó chịu : “ Nhị Bố, mở cửa cho ấy

      Nhị Bố mở khóa phòng để đồ.

      Tạ Từ Thuật dừng chút, lại thêm : “ Là cửa chống trộm”

      Nhị Bố làm lại, cửa ‘tích’ cái, mở ra.

      “ Cửa mở, Ôn tiểu thư thong thả, hoan nghênh lần sau lại tới”

      Nhị Bố nhiệt tình tiễn khách thay chủ nhân nhà mình.

      “…..”

      “….”

      Đại khái là có lần sau .

      Ôn Tri lê đạt được mục đích, lau nước mắt, về phía cửa.

      Tâm trạng sống sót sau tại làm cảm thấy lâng lâng.

      đường ra cửa vô tình đụng phải ánh mặt Tạ Từ Thuật, Ôn Tri cũng lười diễn tiếp, nhanh chân bước tới cửa, toàn bộ biểu tình ủy khuất đáng thương vừa rồi hoàn toàn thấy, chỉ còn dáng vẻ khoái trá sau khi thực được quỷ kế.

      Ôn Tri Lê vẫy vẫy tay với hăn theo phép lịch : “ Tạm biệt gặp lại, người cũ”

      Sau đó

      “ Phanh” cửa đóng sầm lại, có lấy tia lưu luyến.

      “…..”

      Kĩ thuật diễn tốt, giới Oscar nhất định khóc ròng vì để vuột mất em.

      Tạ Từ Thuật đứng ở cửa cầu thang, nhắm mắt lại.

      Tức giận đến ứa gan.

      Ôn Tri Lê lái xe quay lại nhà mình, mau mau chóng chóng tẩy trang , thay ra chiếc váy nhăn nhúm sau đó vào phòng tắm xả nước ấm tắm rửa.

      Ôn Tri Lê ngồi trong bồn tắm hồi tưởng về buổi tối gà bay chó sủa và cả sáng hôm nay nữa , cảm thấy giống như giấc mộng.

      Giấc mộng kiều diễm.

      Ôn Tri Lê vẫn thể tiếp thu nổi những hành động mình làm với Tạ Từ Thuật lúc uống say.

      Chủ động nhào đến, còn hung dữ nhớ mãi quên với , mất hết tôn nghiêm.

      mất mặt.

      Bao nhiêu mặt mũi đều bị ném hết rồi.

      Ôn Tri Lê bất lực kêu lên tiếng, suy nghĩ nữa, cơ thể trượt xuống vùi vào trong nước.

      Ngâm lần 50 phút, Ôn Tri Lê quấn khăn tắm ra khỏi phòng tắm , đầu óc muốn ngất .

      Cố gắng vịn tường vào bếp uống bát nước mật ong lớn, Ôn Tri Lê tỉnh táo hơn ít, cảm giác thẹn vì làm chuyện ngu xuẩn cũng rút phân nửa.

      Có gì ghê gớm đâu, phải chỉ là say rượu năng linh tinh với bạn trai cũ hai ba câu sau đó thuận tiện gặm miếng hay sao?

      Dù sao cũng gặp lại..

      Tất cả mọi thứ vào dĩ vãng, toàn bộ chỉ là mây bay , thời gian cọ rửa hết thảy.

      Tự an ủi bản thân xong Ôn Tri Lê cảm thấy như trút được gánh nặng,buông ly nước vào phòng ngủ sấy tóc.

      Tóc khô nửa tiếng chuông di động vang lên.

      Màn hình tên Tân Nhiêu, Ôn Tri Lê với tay bật loa ngoài :

      “ Vải , cậu ở đâu?”

      Ôn Tri Lê lấy tinh dầu bàn trang điểm trả lời : “ Ở nhà , làm sao vậy?”

      Tân Nhiêu sửng sốt vài giây , hỏi : “ Sao cậu lại ở nhà cậu….?”

      Động tác của Ôn Tri Lê khựng lại : “ Tớ ở nhà của mình kì lạ lắm sao?”

      phải tối hôm qua Tạ Từ Thuật đưa cậu về sao? Các cậu ….”

      Ôn Tri Lê ngắt lời Tân Nhiêu, vồ lấy di động nghiến răng nghiến lợi : “ Đồ bạch nhãn lang nhà cậu, ba ba chân trước giúp cậu ngược tra nam , đánh tiểu tam, sau lưng tớ cậu lại đem tớ bán?”

      Tân Nhiêu kêu ca oan uổng, liên mồm giải thích : “ Tớ phải trước, tớ thông đồng với Tạ Từ Thuật, tớ tuyệt đối về phe cậu. Nhưng hôm qua cậu uống nhiều quá, toilet nửa ngày về, lúc tớ ra ngoài tìm cậu thấy cậu và Tạ Từ Thuật tình nồng ý mật ôm nhau rồi”

      Tình nồng ý mật, bốn chữ hoàn mỹ đụng vào trong tâm của Ôn Tri Lê. Ôn Tri Lê muốn nghĩ tới việc ngu xuẩn mình làm hôm qua ở Du Phủ Gia Yến.

      Tân Nhiêu cũng rất biết điều , thêm gì nữa, chủ động bỏ qua việc này , trực tiếp hỏi vấn đề chính : “ Tạ Từ Thuật đưa cậu về nhà sao?”

      Ôn Tri Lê đổ chút dầu dưỡng ra tay, xoa xoa lên tóc tức giận : “ có, đến nhà , sáng nay tớ mới lái xe về”

      Tân Nhiêu hét chói tai như gà mái mẹ.

      Ôn Tri Lê kịp thời cắt đứt tâm tư của Tân Nhiêu : “ Bọn mình phát sinh gì hết.”

      Đến lượt Tân Nhiêu kinh ngạc.

      còn chưa kịp phát biểu luận văn chủ đề “Tạ Từ Thuật có phải Liễu Hạ Huệ hay Ôn Tri Lê vô tình : “ Cậu còn việc gì ? có gì tớ cúp máy nhé”

      Lúc này Tân Nhiêu mới nhớ tới chính , mở miệng : “ Có có có, tối hôm qua cậu về sớm, lúc tan tiệc tớ thanh toán nhân viên có người trả rồi”

      Đầu óc Ôn Tri Lê nhanh chóng vận chuyển, thập phần xác định là mình tự trả tiền, nhíu mày hỏi : “ Ai trả?”

      Tân Nhiêu : “ Tạ Từ Thuật”

      Ôn Tri Lê đột nhiên hít thở thông.

      “ Tớ hỏi nhân viên rồi, tối hôm qua hết 112,832 tệ, toàn bộ ghi vào thẻ Tạ Từ Thuật”

      Cách đầu di động Tân Nhiêu cũng cảm nhận được Ôn Tri Lê sắp hỏng mất , dò hỏi : “ Vải , chúng ta trả tiền cho thế nào đây ….?”

      Ôn Tri Lê cũng rất muốn hỏi vấn đề này.

      Trầm mặc nửa phút Ôn Tri Lê mới đưa ra quyết định , bất lực trả lời : “ Thôi sao, để tớ liên hệ với ta”

      Tân Nhiêu “ ừm” tiếng, thành khẩn : “ Cứ để tớ trả , dù sao cũng vì tớ, chút tớ chuyển khoản cho câu”

      Ôn Tri Lê cười cười, chọc : “ Được thôi, nhớ gửi kèm lãi nha,nể tình chị em hai năm , trăm vạn là được, nhiều hơn tớ cần”

      Tân Nhiêu cười mắng biết xấu hổ , trong lòng lại hiểu , Ôn Tri Lê đây là từ chối khéo.

      Suy nghĩ lát, Tân Nhiêu trả lời : “ Cũng đúng, chờ cậu kết hôn, tớ mang cả vốn lẫn lãi tặng cho cậu”

      Ôn Tri Lê vui vẻ trả lời : “ Kết hôn với ai ? Hay là kết hôn với cậu?”

      Tân Nhiêu cười khẽ hai tiếng, ý vị thâm trường : “ Cậu muốn cưới ai trong lòng , đời này tớ có cơ hội, kiếp sau nhất định hỏi sớm”

      Ý cười của Ôn Tri Lê cứng đờ, khua môi múa mép với Tân Nhiêu nữa, vội vàng dập máy.

      Bị chuyện trả tiền quấn thân buổi sáng , Ôn Tri Lê cảm thấy thể trì hoãn, sớm trả bị dây dưa.

      Ôn Tri Lê lần theo dãy số lần trước, nhắn tin cho Tạ Từ Thuật

      [ Tiền ăn cơm tối hôm qua ở Du Phủ Gia Yến, tôi trả thế nào?]

      Tận chạng vạng Tạ Từ Thuật mới trả lời.

      Ngữ khí cực kì lạ, có thể là thủy tổ của giới giả ngu.

      [ là ai ?]

      Ôn Tri Lê thiếu chút nữa tức rơi mặt nạ.

      Cố gắng tốc chiến tốc thắng để cho xong việc, Ôn Tri Lê áp lửa giận xuống, ngữ khí tận lực ôn hòa trả lời

      [ Ta là Ôn Tri Lê, Tạ tiên sinh , ngài xem gửi ta số Alipay để ta chuyển khoản cho ngài , tối hôm qua làm phiền rồi]

      Lần này Tạ Từ Thuật trả lời rất nhanh.

      [ Ôn Tri Lê ?]

      [À, Là cái người tối hôm qua xâm phạm ta sau đó tỉnh lại nhận, ném loạn vào người ta sau đó giả vờ khóc lóc lừa gạt lòng đồng tình của ta cuối cùng có lương tâm luôn , là kẻ lừa đảo Ôn Tri Lê kia sao?]

      Ôn Tri Lê : “ ……”


    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Hai chị cứ như mèo vờn chuột. Thanks Nàng
      Đậu My My thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :