1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Prisoner Of My Desire - Johanna Lindsey (48c)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG XXV
      Do tỉ mỉ lau dọn hôm qua nên Rowena và Enid sớm xong việc ở phòng ngủ, vì thế chưa đến trưa nàng có thể lên lầu về phòng dệt. Nhưng nàng gần như giật nảy mình khi cánh cửa nơi nàng vừa qua bỗng bật mở rồi nàng bị kéo tuột vào trong.
      ‘Lẽ ra em phải nhanh hơn’. giọng làu bàu dù chất chứa tình cảm ràng.
      “Mildred!”
      ‘Là chị, chị ở đây nguyên buổi sáng để chờ em rời phòng dệt. Sao mà chị lại để lỡ em, khi giờ em từ dưới lên thế?”
      Rowena mãi ôm người phụ nữ này đến nỗi thể lời nào trong lúc, nhưng sau đó lời như tuôn tràn.
      “Sao chị đến Fulkhurst được vậy? Warrick có trả thù chị rồi chứ? Em rất mừng khi thấy chị ở đây, Mildred, nhưng nếu như chị bị gã quỷ dữ đó ngược đãi. Em từng nghĩ bao giờ gặp lại chị và…”
      “Shush, em ” Mildred giọng, rồi dẫn Rowena đến ngồi chiếc ghế giữa những cái rổ đựng đồ may.
      “Làm sao chị trả lời được khi em còn chịu ngưng để thở nữa là? Mà sao em trả lời câu hỏi của chị? Chị nghe em phải ngủ ở phòng dệt mà.”
      Mildred lấy cái ghế ngồi xuống cạnh nàng, nhưng Rowena nhìn khi “Em ngủ ở tầng dưới đêm qua’
      Từ sắc hồng nhuốm má Rowena, Mildred đủ thông minh để hỏi chính xác nơi nào, vì thế chỉ “Chị ngạc nhiên”
      Rowena ngẩng đầu liền.
      “Chị à? Tại sao chứ? Em bị sốc khi ta muốn, muốn… ta thỏa mãn báo thù theo cách đó.”
      “Vậy sao?”
      “Đúng vậy, chính xác là giống giống. bị đối xử ra sao giờ làm hết với em, mà còn nhiều hơn nữa.”
      “Vậy nó quá khủng khiếp chứ?”
      “Còn tệ hơn khủng khiếp.”
      “Tất cả à?”
      Rowena nhíu mày trước câu hỏi đặc biệt này.
      “Chị muốn hỏi gì?”
      Mildred nhún vai.
      “Giống giống, em của chị, nghĩa là em trải qua cùng khoái cảm như có, lúc còn trong tay em, phải vậy ?” Má Rowena trở nên hồng hơn.
      ‘Chị nghĩ là có. Và nó cũng dễ hiểu khi trông thấy em đến nỗi nào.’
      ‘Em bị quạ mổ có’
      ta biết mình muốn điều gì’
      ‘Điều duy nhất mà Warrick de Chaville muốn là bắt em phải trả giá cho lòng tham của Gilbert, chị Mlidred à. Giờ chị làm gì ở đây? Em sợ chị bị bỏ lại khi Kirburough bị phá hủy, còn đường dù cho là về Tures.’
      ai bị bỏ lại cả. Lãnh chúa Warrick thiêu hủy thị trấn, ngoại trừ quán trọ nơi ta bị bắt , nhưng dù có làm thế ta cũng đề nghị mọi người trong pháo đài có thể đến sống trong những vùng đất của mình nếu họ muốn. Với chị, Warrick nghĩ mang ơn chị giải thoát cho mình, dù chị chỉ làm theo lời em thôi.”
      ‘Em biết muốn nghe bào chữa chút nào, thèm nghe đâu’
      ‘Ừ, chị nghĩ ta giết chị nếu còn nhiều lời về chuyện đó, ta tức giận dù chỉ mới ám chỉ đến vô tội của em. Tuy nhiên, Warrick đề nghị chị đến Fulkhurst nếu chị thề trung thành, và vì đây là cách duy nhất chị có thể theo em đến đây nên chị vui vẻ đồng ý. Chỉ có điều ta cho phép chị chuyện với em’
      Rowena rùng mình.
      ‘Em cũng đoán thế. muốn em có chút dễ chịu nào trước mặt chị, nhưng chỉ cần biết chị ở gần là em cũng thấy thoải mái rồi.’
      Mildred siết chặt tay nàng.
      ‘Đừng tuyệt vọng, em . Chị nghĩ bản chất ta đê tiện như mình nghĩ đâu em. Chị nghe nhiều chuyện khiến ta trở nên thế này. Chị ngần ngại thừa nhận với em, nhưng chị thấy tội ta lắm.’
      ‘Tội nghiệp à?’ Rowena nghi ngờ . ‘ ta đập đầu chị trước khi mang về đây phải Mildred?’
      Mildred bật cười. ‘, ta dẫn chị cùng lính của mình lùng sục ở ngoài thành tìm kiếm vị hôn phu mất tích, nhưng chị thề là ta chỉ nghĩ đến tiểu thưa Isabella chút xíu trong lúc tìm kiếm ta. Warrick dường như mấy thất vọng khi ở mỗi nơi qua tìm ra dấu vết của ta. Nhưng em nên mục kích cảnh ta với người liên lạc từ Fulkhurst mỗi ngày, dù cho có trễ cỡ nào. Lãnh chúa Warrick thậm chí còn cho cả tóan quân đón, rồi khi người đưa tin đến ta gặp rắc rối nếu có tin tức nào của John Giffard.’
      Rowena cứng người khi nghe đến tên đó.
      ‘John? Nhưng em nghĩ ông ta chỉ là người canh tù ở đây. Warrick có thể muốn thông tin gì từ ông ta chứ?
      Mildred trao nàng ánh mắt chất chứa câu trả lời.
      ‘Còn điều gì khác nữa?’
      “Nhưng Warrick làm sao biết được John canh giữ em chứ?”
      ‘Sao biết khi ta ra lệnh đó?’
      ta sao? Vậy mà em nghĩ chính là ngài Robert…’
      Rowena dừng lại khi hàm ý từ những gì Mildred trong đầu nàng. Warrick bắt nàng vào ngục phải trị tội, vậy là điều gì khác với những hình dung của nàng? Những cảnh tượng đó khủng khiếp, đúng, nhưng phòng giam của nàng giống như cung điện nếu so sánh với xà lim đúng nghĩa khi có John là người canh giữ nàng. Có thể Warrick biết John tốt bụng thế nào chăng? , lòng tốt của John rất ràng, chỉ cần thoáng qua cũng cảm nhận được. Quen biết ông mới thấy, ông bao giờ làm đau ai.
      Thình lình nàng thét lên đau đớn. “Em hiểu được! Tại sao muốn chắc em được chăm sóc tốt trước khi biết em mang thai con chứ?”
      Đôi mắt nâu của Mildred bừng sáng.
      ‘Vậy là có rồi à, chỉ trong vài ngày thôi sao? Em có bị ốm nghén nhiều ? Chị có mấy bài thuốc trị nó đó, và cả thuốc dưỡng thai nữa.”
      Rowena vội qua loa đề nghị của Mildred. “, có triệu chứng nào ngoài điều hiển là em mất chu kỳ của mình.’
      “Ừ, vậy là giống như mẹ em, bà cứ làm việc bình thường như thể có thai vậy.”
      “Mildred, em muốn tranh luận về em bé khi Warrick định tước mất con em.”
      Mildred nhíu mày suy nghĩ trước khi hỏi nàng. “ ta vậy sao?”
      “Chị nghĩ dám sao? tuyên bố tách em bé khỏi em khi nó ra đời, như em lấy nó khỏi . Giống giống.”
      “Em muốn nó chứ?”
      “Tất nhiên, em muốn chứ, nó là con em mà?”
      “Và của ta nữa.” Mildred bình tĩnh thêm vào.
      “Nhưng ta đâu muốn tạo ra nó”
      “Em cũng đâu muốn”
      “Nhưng làm vậy chỉ vì muốn làm em đau đớn. Chẳng có lí gì để giữ đứa bé cả.”
      “Đúng, và có thể ta nhận ra điều đó lâu nữa đâu. Còn quá sớm để lo lắng về kế hoạch của ta sau 8 tháng nữa. Chắc em cũng khỏi đây trước lúc đó. Em có nghĩ đến chuyện trốn thoát chưa?
      Rowena khịt mũi.
      “Chắc rồi. Nhưng chị xem làm sao em có thể thành công khi cả 2 sân đều canh giữ nghiêm ngặt, tuần tra liên tục, nhưng em tìm cách sớm thôi.”
      Mildred cười.
      dễ đâu. Nhưng có lẽ Gilbert giúp khi biết em ở đâu. Chắc giờ biết là lãnh chúa Fulkhurst phá hủy pháo đài Kirburough rồi. Chị ngạc nhiên là sao ta đem quân đến đây rồi chứ.”
      Rowena thở mạnh. “Đừng, dù chỉ là nghĩ đến chị à. Em thà ở lại đây và chịu đựng từng chút tàn nhẫn của Warrick hơn là trở lại trong tay Gilbert”
      “Giờ chị thấy thú vị đây. kế của em gả chồng cho em lần nữa.”
      lão chồng già khú đế quá đủ cho em rồi, Mildred. Nhưng Gilbert…trước khi rời khỏi Kirkburough, hôn em, và nó phải tình em’
      “Ah, vậy cuối cùng cũng thể khao khát cùa mình, phải ? nếu có em lại, còn làm nhiều điều hơn, vì còn điều gì làm sợ mang em vào giường nữa, nhất là giờ em mang thai người thừa kế Kirkburough theo mong muốn của . Vả lại, cũng rất đẹp trai, có lẽ em ngại.”
      “Mildred!”
      “Vậy em ngại hả? Tốt thôi, may mắn là em thấy thể rời khỏi nơi này trong thời gian. Nơi này an toàn nhất để em có thể thoát khỏi chuyện rơi vào tay Gilbert lần nữa.”
      Điều này có lẽ đúng, nhưng Rowena ước gì Mildred theo cách như thể nàng phải cám ơn Warrick vì biến nàng thành tù nhân và người tình tình nguyện của gã. Mildred đính kèm vẻ nghiêm trọng nào vào đề tài này như nó vốn có. Ngoài ra, chị chút liên hệ đến tình cảnh khốn khó của Rowena.
      “Sao em cảm thấy chị có chút lo lắng nào về chuyện này vậy Mildred? Chị nghĩ Warrick hết trả thù em rồi sao? Em nhấn mạnh là chưa dừng lại đâu. Đối với em là kẻ trộm, nhưng dù cho chặt tay em, cũng bắt em chịu đựng từng chút tàn bạo của mỗi ngày khi nào em còn ở đây.’
      “Ah, chị chỉ tự hỏi thù hận của ta kéo dài bao lâu nếu như em phát triển tình cảm và để ta biết điều đó. lâu đâu, chị đảm bảo đó.’
      “Giờ em biết chắc chị bị đánh vào đầu rồi và rất mạnh nữa nên chị nhớ gì hết.”
      Mildred bật cười.
      đâu, em . Chỉ là chị có nhiều cơ hội tình cờ quan sát ta hơn em thôi, và chị nghĩ là ta quá tàn nhẫn. người đàn ông hung ác hành hạ em đến chết và thỏa mãn qua từng phút. Nhưng lãnh chúa Warrick thay vào đó chỉ bắt em trả giá cho giống giống”
      " xóa bỏ thân phận của em, và giáng em xuống làm người hầu"
      " cũng bị chúng ta nghĩ là người hầu và đối xử như thế." Mildred nhắc nàng nhớ.
      "Vì em hỏi chị, ta bị ám ảnh vì em với nhiều lí do chứ phải trả thù . ta muốn báo thù, chắc chắn rồi, cá tính ta vốn thế. Nhưng có lẽ nó nấn ná với ta trong trường hợp này. Dù sao em cũng là phụ nữ, và tất cả kẻ thù của ta trước giờ chỉ là đàn ông. ta biết cách xử trí với họ, còn với em ."
      “Những điều suy luận này nhằm nhò gì cả, Mildred." Rowena cáu kỉnh .
      "Vậy em có nghĩ sử dụng vũ khí của phụ nữ để chống lại ta ?
      "Vũ khí nào?"
      “Sắc đẹp của em. Đam mê của ta. Rồi sau đó kết hôn là giải pháp với đứa bé là phần nguyên nhân."
      ta bao giờ!”
      "Đúng, ta có thể bị đẩy đến chuyện đó, nếu như ta khao khát em quá đủ. Còn em có thể làm ta mong muốn mình nhiều. Thậm chí em có thể làm ta em nếu em cố thử."
      ? Warrick như thế nào với tình cảm dịu dàng đó bám trong tim gã? Liệu gã có dữ dội trong tình như khi gã căm ghét ? , nàng bị sao thế này? nghĩ đến chuyện ngớ ngẩn.
      Nhưng Mildred còn chưa kết thúc.
      “Phần lớn phụ nữ ghê tởm giường cưới, còn số ít lo lắng lấy phải những gã cộc cằn chỉ muốn lấy vợ sinh con, rồi lại tìm khoái lạc ở những nơi khác. Nhưng em biết giường cưới là như thế nào với vị lãnh chúa này rồi. Còn với người chồng, em bị ép tìm thấy người rất tương xứng với mình về đẳng cấp, người cũng trẻ lại có quyền lực, cường tráng và quá ngu ngốc."
      " ngu ngốc" Rowena biện hộ cần suy nghĩ. " còn đẹp trai khi... ... cười."
      Nàng sững người khi nhận ra nàng ra những mặt tốt của gã đàn ông đó.
      ‘Chị bị điên rồi Mildred, và những giả thuyết này chỉ là tưởng tượng thôi. Warrick muốn thứ gì của em ngòai đứa bé mà em ăn cắp của , và em phải trả giá suốt đời cho hành vi này. khinh bỉ em dù chỉ bằng cái nhìn thôi.’
      ‘Nhìn em thôi cũng khuấy động đam mê của ta giống hơn, và đó là lí do ta thấy căm ghét lúc này. Nhưng em hiểu hết ý chị, chị ý tưởng kết hôn đến với ta dễ dàng, chỉ là có khả năng đưa ta nghĩ đến nó thôi. Trước tiên em phải làm ta bỏ thái độ thù địch với em và nó mang lại cho em lợi ích.’
      ‘Chỉ có phép màu’
      , chỉ cần làm cho ta nghĩ đến điều khác chứ đừng là những gì làm với ta. Hãy làm cho ta lúng túng. Đừng làm những gì ta mong đợi. Hãy từng bước quyến rũ ta. Nếu ta bị dẫn đến suy nghĩ rằng em muốn ta, bấp chấp đối xử với em đến mức nào, mọi chuyện tốt hơn. ta bị thất bại và mất thời gian tự vấn hơn là nghĩ đến chuyện trả thù vặt vãnh như em . Em có sẵn sàng thử ?’
      ‘Em có thể thấy trước mình ngu ngốc thế nào nếu em làm thế. Em nghĩ chị tự đánh lừa mình với mơ tưởng, Mildred.’
      ‘Vậy nếu chị sao? Bộ em thích cách ta đối xử với mình bây giờ à?’
      Rowena rùng mình nhớ lại chuyện đêm qua, nỗi nhục khi bị làm cho phải van xin khoái lạc mà mình mong muốn đánh bại nàng.
      ’ nàng dịu giọng.
      ‘Vậy em dùng vũ khí của mình để thay đổi . Hãy cho ta thấy vẻ đẹp nữ tính của em trước khi Gilbert d’Ambray đến. Vẻ hấp dẫn của em rất khó từ chối đối với bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy.’
      “Em nghĩ mình biết cách để được tự tin thế, trở lại là vui vẻ.’
      Mildred chồm qua ôm chặt nàng thân thiết.’
      ‘Chị biết, em . Chỉ cần giả vờ thôi. Em có thể làm được ?’
      ‘Có thể’
      “Vậy em thử chứ?”
      ‘Em cần phải suy nghĩ thêm . Em chắc mình muốn nhiều quan tâm của Warrick hơn những gì có.’
      ‘Vậy chẳng giống thay đổi chút nào.’
      Cằm Rowena nhô ra bướng bỉnh.
      “Và em cũng chắc mình có thể ngừng căm ghét
      Mildred cười thành tiếng.
      ‘Vậy đừng. Chỉ đừng cho ta biết cảm giác thực của em thôi. Warrick là kiểu người thể tình cảm mặt, còn em , do đó khó với em. Nhưng phải cẩn thận, khi ta thay đổi và bắt đầu tán tỉnhh tình cảm của em, em có thể bị cuốn vào trò chơi và lúc đó còn thấy căm ghét ta nữa.’
      Ý nghĩ Warrick de Chaville ve vãn nàng quá lố lăng, Rowena ngại chống đối quyết liệt lại khả năng đó nếu nó xảy ra, hoặc chiến đấu với cảm giác khác biệt so với bây giờ nếu nàng gặp phải. Tuy nhiên, nàng quá chán ngán chủ đề này nên thay đổi nó.
      ‘Sao chúng ta có thể ở riêng trong phòng này vậy chị Mildred,? Đây là phòng may vá mà, phải ?’
      ‘Đúng vậy, nhưng chị bảo mọi người thử cách nhuộm mới?”
      Rowena bật cười trước cái nhìn ranh mãnh của Mildred.
      phải màu xanh kinh dị mà chị với em làm năm ngoái chứ?’
      ‘Chính xác, nhưng chị với họ là nó xấu đâu. Chị nếu họ muốn có màu nhuộm đẹp phải chịu khó mất thời gian. Nhưng sau này chị thú nhận mình quên bảo họ thêm màu vàng làm màu nhuộm tươi hơn và ra đúng màu xanh lá như chị em mình thành công.’
      ‘Chị hướng dẫn cho những người thợ may à, nên mới có thể cầu họ chứ?’
      , nhưng những người làm trong lâu đài này có vẻ cảnh giác trước thân phận mới của chị là bảo mẫu của con lãnh chúa. Họ biết quyền lực chị tới đâu nên làm theo ý định của chị mà hỏi tới lui’
      ‘Chị thấy con thế nào?’
      Mildred thở dài.
      ‘2 đứa đó quá kiêu căng, em chưa thấy ai tự cao hơn tụi nó đâu. phải lãnh chúa Warrick đặt chị vào vị trí này là có ưn ái gì đâu, nhưng cũng phải thôi, chị nghĩ là ta biết mấy đứa con của mình hư đốn cỡ nào. Bọn chúng rất khoác lác trong khi ta bao giờ có mặt để la rầy, chị em mình có thể biết tại sao thế.
      ‘Phải, cuộc chiến chết tiệt vói Gilbert và còn ai khác nữa chứ. Chị có nghe chừng nào nữa ?’
      ‘Đừng có với giọng tràn trề hi vọng thế, em , ta cần ở đây để em có thể thử nghiệm ý đồ của mình và có kết quả tốt cho em. Nếu ta sớm muộn phiền của em giảm chút nào đâu.’
      , giảm phân nửa chứ. Em dễ chịu hơn khi được như thế.’
      ‘Cả khi ta tống em trở lại tù giam để chắc em vẫn là tù nhân khi ta trở lại?’
      Điều đó dứt khoác là khả năng rồi, nhưng đảm bảo nàng được John Giffard bảo vệ nữa. Vẫn còn khả năng là thử quyến rũ gã… nàng muốn nghĩ đến điều đó, thể.
      Nàng lo âu đứng dậy, ‘Tốt nhất là em nên trước khi bị phát , chị em mình bị phạt’
      Mildred đoan chắc. ‘Đây là tầng lầu của phụ nữ, ta lên đâu.’
      lên đây đêm qua rồi.’
      Rowena xen vào khi nàng bước về cửa. Nhưng nàng dừng lại đó lúc rồi mới quay qua hỏi với cái nhíu mày đầy suy tư. ‘Khi nãy ý chị báo thù phải là bản chất của sao?’
      ‘Em chưa nghe chuyện gì xảy ra ở đây 16 năm trước sao?’
      ‘Warrick có đến có người chiếm Fulkhurst nhiều năm trước. Có phải là chuyện đó ?
      ‘Đúng vậy, Lãnh chúa Warrick lúc đó có ở đây, ta được lãnh chúa khác nhận nuôi nếu cũng chịu chung số phận với gia đình của mình.’
      “Bị bao vây ư?’
      , bị phản bội. Chị nghe kể là 1 nam tước, tên là Edward Bainant rất thèm muốn Fulkhurst cũng như phu nhân Elizabeth, mẹ của Warrick. Bainant tự xưng là bạn của gia đình trong khi mọi người đâu biết lòng tham của , rồi trong lần đến thăm, ra tay chiếm đoạt. đợi khi mọi người ngủ say liền ra lệnh cho đám quân theo ám sát cận vệ của Fulkhurst và những người hầu chống đối. Còn chính lẻn vào phòng giết chết cha Warrick ngay giường ngủ, trong chứng kiến của phu nhân Elizabeth. Tên nam tước độc ác tưởng rằng phu nhân quá sợ dám chống đối, nhưng thể đo được tình cảm của bà ấy dành cho chồng. Bà ấy nguyền rủa tội ác của trước mọi người khiến thêm tức giận liền lấy bà làm phần thưởng cho đám lính, bọn thú tính đó giết chết bà ấy trong lúc chuyền tay nhau. Số phận 2 người chị và em của Warrick cũng tương tự, họ nhảy lần cùng nhau, nhưng chỉ người chết liền, còn người kia bị gãy xương phải chịu đau đớn gần tuần sau mới chết được.’
      Rowena giờ biết vì sao Mildred cảm thấy tội nghiệp Warrick.
      ‘Em ước gì chị kể cho em nghe chuỵên này.
      ‘Cách tốt nhất tìm hiểu về kẻ thù của em là chỉ cần 1 câu hỏi đơn giản có thể mang đến cả khối thông tin khi em ở trong căn phòng toàn phụ nữ nhiều chuyện,
      “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nhưng chỉ cần câu hỏi thôi cũng có được cả đống thông tin khi xung quanh toàn những bà ngồi lê đôi mách. Lãnh chúa Warrick chỉ mới 16tuổi khi cả gia đình gặp đại nạn và Fulkhurst rơi vào tay người khác. Phải mất 6 tháng sau ta mới biết hết mọi chuyện và 1 năm sau nữa mới đủ sức giành lại những gì thuộc về mình. Dù còn quân đội cũng như trợ giúp của nhà vua, nhưng Warrick vẫn là người thừa kế hợp pháp của Fulkhurst. Biết thế nên Bainart đe dọa truy sát ta, thế nhưng ta biết Warrick còn chỗ dựa khác là từ người vợ hứa hôn thưở . Dù còn quá trẻ để làm gì lúc đó, nhưng ngay trong ngày được phong tước hiệp sĩ ta lập tức kết hôn để có của hồi môn tuyển quân cùng hỗ trợ của cha vợ.”
      giành lại Fulkhurst ư?”
      ‘Đúng vậy”
      “Và giết chết Bainart”
      “Chính tay ta làm việc đó. Nhưng vẫn chưa hết đâu. bất lực thể trả thù liền cho gia đình trong 2 năm đẩy căm hờn thành cay nghiệt. Còn trong thời gian bị chiếm giữ, Fulkhurst rơi vào cảnh hoang tàn vì những người hầu bị thương tật hoặc bị giết chết bởi luật lệ hà khắc của Bainart. Đến khi Warrick báo thù thành công, nơi đây trở thành đổ nát.’
      ‘Vì thế những vùng đất khác của Bainart trở thành mục tiêu kế tiếp?”, Rowena đoán.
      “Chính xác, mất 3 năm nhưng cuối cùng tất cả tài sản của Bainart thuộc về Fulkhurst, mở vùng này rộng gấp đôi. Lãnh chúa Warrick mất người vợ đầu và tái hôn cũng trong thời gian này, dù cuộc hôn nhân thứ 2 ngoài mục đích củng cố tiềm lực, nhưng thể phủ nhận vợ thứ 2 xinh đẹp hơn cả người đầu.’
      ‘Vậy ta hẳn phải có thêm nhiều kẻ thù khi cần gia cố thêm lực lượng?”
      , nhưng ta thề để ai làm tổn hại mình mà phải trả giá gấp 10 lần như thế. ta giữ lời thề và từ đó nổi danh là kẻ báo thù chớp nhoáng với mọi tội lỗi. Lời thề đó cũng đẩy từ cuộc chiến này qua cuộc chiến khác, năm này qua năm khác vì ta bỏ qua dù chỉ là xúc phạm nhất.”
      “Nó cũng làm trở thành quái vật tàn ác ngày nay.” Rowena cay đắng nhận xét thêm.
      , Warrick giờ là người được sinh ra trong cái ngày biết cả gia đình bị diệt vong. Đau khổ và căm thù biến cậu bé thành người đàn ông giờ. Mọi người rằng có gì để so sánh giữa xác người đó. Khi còn , Warrick rất tốt bụng, thân thiện, lém lỉnh và vui vẻ cởi mở.”
      ‘Còn giờ lạnh lùng và tàn nhẫn”
      “Nhưng giờ em biết tại sao rồi, chị nghĩ nếu ta thay đổi lần rồi có thể thay đổi lần nữa.’
      “Hoặc là
      ‘Ước mơ của em là gì?”
      ‘Phá hủy tất cả những gì của d’Ambrays”
      “Vậy hãy sống với thực tại, em , vì em có cơ hội để quyết định tương lai của mình cũng như giải cứu người đàn ông sống quá lâu với bóng ma của quá khứ. Đó là cố gắng xứng đáng nếu em hỏi ý chị.”
      “Em đâu có hỏi chị.”Rowena đáp lời với giọng khó chịu. ‘Chị có thể thương hại , nhưng chị phải là người tiếp nhận lòng căm thù của giờ. Nếu chị hỏi em và con quái vật trong đều như nhau.”
      “Vậy em để những bi kịch của mình biến em thành kẻ khô khan và khoan dung như ta à?”
      “Giờ chị lại tự mâu thuẫn để quấy nhiễu em khi cho rằng ta như thế. Em đây, Mildred. Em suy nghĩ mà.’
      ‘Vậy tốt”
      Mildred thở dài, nhưng vẫn ngoan cố thêm vào. “Em thấy chút động lòng nào với ta sao?”
      chút nào hết”, Rowena bướng bỉnh nhưng trong lòng ước gì đó phải là lời dối.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG XXVI
      “Chào , Sheldon!” Warrick kêu lên rồi ôm choàng người bạn già. “Lâu rồi thấy đến chơi”
      ‘Vì mỗi lần đến cậu, tôi gần như bị gãy hết xương sườn”, Sheldon lẩm bẩm.
      xạo” Warrick cắt ngang rồi bật cười vì Sheldon bự con như gã, dù vẫn cao và mặc giáp.
      Sheldon de Vere là con trai lớn của lãnh chúa từng nhận nuôi Warrick và gã cũng từng làm cận vệ cho trong 4 năm. Chỉ cách nhau 5 tuổi nên cả 2 dễ làm bạn với nhau. Sheldon năm nay 37 tuổi nhưng râu và mái tóc lờm xờm màu nâu sớm lốm đốm bạc, điểm chung của nam giới nhà . Điều này làm xấu nhưng làm người khác nhìn sững khi mới lần đầu gặp mặt.
      “Đến đây nghỉ chút nhưng bảo cận vệ của tháo giáp nặng nề này ra .” Warrick khi dẫn đường đến trước lò sưởi, rồi bảo hầu vừa qua.
      “Emma, chuẩn bị đồ uống cho khách.’
      vừa tuân lệnh quay chỉ giây sau Warrick gọi lại.
      ‘Mà này, để hầu mới phục vụ”
      Sheldon quan sát nhanh nhẹn từ khi Warrick ra lệnh đầu tiên rồi đổi lại và sau đó ta tiến lên cầu thang đến khu vực của phụ nữ.
      “Cậu vẫn đối xử với bé như người hầu à?” hỏi khi vừa khuất dạng.
      “Nó là người hầu”
      “Nhưng bé vẫn là con cậu”
      Warrick cau mày trước nhận định thẳng thắn đó.
      thể biết được. Lạy chúa, tôi chỉ ngủ với mẹ nó lần duy nhất khi mới 15 tuổi trong lần cho tôi về thăm nhà. Làm sao được chứ.’
      ‘Sao cậu thử tìm hiểu nó có phải vậy .” Sheldon cắt ngang. “Chỉ cần nhìn qua cũng biết bé là con của cậu rồi. Nó giống cậu nhất trong đám con của cậu đấy.’
      Warrick ngồi sâu trong ghế, chân mày cau lại.
      “Tôi biết gì về nó cho đến khi gần trưởng thành. Mẹ của nó quá sợ tôi, ta trốn trong làng trong những lúc tôi ở đây, còn người của tôi cũng quá thận trọng, ai đề cập đến tồn tại của nó với tôi, trước giờ cũng có tới nó với tôi đâu.”
      Sheldon bực mình vì lí do đó chưa đủ.
      “Nhưng cậu cũng phải biết bé là con cậu khi nhìn thấy nó chứ?”
      Warrick khịt mũi.
      “Khi tôi mới nhìn thấy nó, bạn, nó giống y chang mà tôi gặp nhiều năm trước và tôi cũng thế với nó, nhờ đó, nó mau mắn giải thích với nỗ lực kềm chế bị làm nhục là tôi thể vì nó là con tôi. Thú thực tôi chưa bao giờ cảm thấy ngu ngốc như lúc đó vì tôi thấy ra điều đó và biết gì cả.”
      Sheldon cười to.
      “Xấu hổ như thế dễ gì quên được.”
      Qủa thực, tôi thể, nhưng ngay sau đó nó tiếp tục trốn tránh khi tôi ở nhà, giờ mới hết.
      “Nhưng cậu thừa nhận bé chưa?”
      “Chưa, tôi với rồi, đâu có gì chứng minh nó là con tôi chứ, hay quên, cha tôi vẫn còn sống khi nó được mang thai? Nó có thể là con của ông’
      ‘Cậu đâu tin điều đó, cũng như tôi. Cha cậu dành hết tình cảm cho mẹ cậu rồi, ông bao giờ để ý đến bất cứ người nào khác.”
      Warrick thể phủ nhận điều đó, nhưng chân mày của gã càng cau có.
      “Có lẽ tôi vui mừng chào đón quá sớm, bạn già. Tại sao lại quấy nhiễu tôi với nó chứ?”
      Sheldon thở dài.
      ‘Tôi phải chuyện trước khi mở đầu. Con trai thứ hai của tôi, Richard, muốn cưới bé làm vợ.”
      Warrick nhìn sững người bạn thân lúc trước khi bật cười to.
      “Vợ nó ư? giỡn thôi chứ?
      đùa đâu. Tôi nghi ngờ cậu thực chú ý đến điều này, nhưng cậu có tính toán đến quyền lực. Kết thông gia với nhà cậu là điều mong muốn của nhiều lãnh chúa quyền lực hơn tôi, chẳng lẽ cậu thường xuyên lập rào chắn với những lời cầu hôn mấy đứa con của cậu sao?
      “Đúng, quá nhiều để tôi có thời gian xem xét. Nhưng tôi có 2 đứa con hợp pháp và tôi rất vui nếu có thể gả đứa nào đó cho Richard.”
      Sheldon nhăn nhó.
      được đâu, Warrick, Richard dọa tôi trốn đến Pháp nếu tôi cầm về hôn ước với 1 trong hai bé đó. Nó chỉ muốn Emma, và tôi cũng thấy hài lòng với lựa chọn đó.”
      “Nhưng Emma hơn người hầu.” Warrick lớn tiếng.
      khác nếu cậu thừa nhận bé.”
      Warrick lại cáu kỉnh.
      “Uy danh của gia đình bị ảnh hưởng. Nó có biết cách cư xử hay có tính cách của tiểu thư đâu. Nó làm xấu hổ.”
      bé có thể được dạy những điều cần thiết.”
      “Ai dạy đây?”, Warrick chế giễu. “Nếu tôi với Phu nhân Roberta là mình còn đứa con hoang cần được giáo dục, chắc bà ta cười vào mặt tôi, trước khi buông lời lăng mạ. được đâu Sheldon.”
      Bạn gã lại thở dài. “Lẽ ra bé phải được dạy dỗ từ lâu rồi, nhưng cậu , biết nó có đời, mà tôi cũng còn phu nhân để hướng dẫn bé. Vậy tôi phải gì với Richard đây, khi nó quá bé. Mà bé có yếu kém hết mọi mặt ?”
      Warrick nghe câu hỏi. Emma trở lại đại sảnh và theo ngay sau là Rowena. Hình ảnh của tóc vàng đẩy hết mọi suy nghĩ về vấn đề của Sheldon ra khỏi đầu gã. Nàng nhìn về hướng gã, nhưng mắt gã cứ bám theo nàng cho đến khi khuất khỏi cầu thang xuống nhà bếp. Ký ức đêm qua trở lại làm gã cựa quậy thoải mái ghế, rồi gã nhận ra Sheldon nhìn chằm chằm vào mình.
      “Sao?”
      Sheldon nhướn mày cáu kỉnh :
      ‘Tôi hỏi cậu có phản đối nếu tôi tìm thấy người sẵn sàng hướng dẫn Emma. Dù ràng là dễ tìm ra người như thế, nhưng tôi muốn cậu đồng ý trước khi tôi bắt đầu.”
      Nhưng Warrick vẫn nhìn ta, và lại chỉ từ “Sao?” với tông giọng hơn.
      “Warrick, cậu bị cái quái quỷ gì thế?”
      Rowena vừa trở lại đại sảnh với mâm đầy thức uống. Chính nàng làm gã phân tâm, ả nha đầu đáng ghét này. Gã thể nhìn nàng mà nhớ đến những gì nàng làm với gã và cũng thể thoát khỏi sức nóng kích thích bên trong. Căm giận và khao khát giao nhau rồi chống đối nhau lần nữa, nhưng để vượt qua tức giận cần phải thêm viện quân.
      ‘Có cần thêm gì nữa , thưa ngài?”
      Nàng đặt khay nước lên bàn giữa 2 người rồi đứng chắp tay cạnh bên, mắt e dè nhìn xuống chân Warrick. Gã bắt nàng mặc đồ của người hầu, nhưng cách nào làm nàng giống người hầu được. Thậm chí khi đứng cạnh bên chờ phục vụ, nàng vẫn giữ được dáng vẻ tương xứng của nữ hoàng. Điều đó càng làm bực mình hơn, nhưng suy nghĩ chợt đến làm gã mỉm cười, gã có người ngay tại đây có thể hướng dẫn Emma mọi điều cần thiết, và gã phải lên tiếng nhờ vả mà chỉ cần ra lệnh.
      Dừng ý nghĩ lại đó, gã ra lệnh: “ bà Blouet chuẩn bị phòng ngủ cho khách.”
      “Tôi thấy mình phải chờ lâu để có câu trả lời”, Sheldon khi nàng vừa khỏi. ‘Có phải ấy là người cậu nhốt vào ngục?”
      Warrick ngạc nhiên.
      “Sao biết chuyện này?”
      “Tôi đến Fulkhurst 2 tuần trước để gặp dâu của cậu. ai với cậu à?
      , ai nhắc đến. Nhưng nghe gì về Rowena?”
      “Chỉ nghe kháo rằng có đến đoàn cận vệ hộ tống rồi đưa ngay vào nhà giam. Có nhiều suy đóan, nhưng tôi nhớ biết ấy có phài thuộc quý tộc hay ?’
      ‘Câu hỏi tốt hơn nên là ‘’. ta từng thuộc quý tộc, còn giờ .’
      ‘Sao vậy?’
      ‘Vì giờ ta là tù nhân của tôi, có quyền hành, lợi ích. Tôi có thể treo cổ, lột da lưng hoặc làm ấy mang tật vĩnh viễn, nhưng tôi chỉ trừng phạt bằng cách xóa hết tước vị của ta. Tôi trị ta theo cách của tôi.”
      ấy làm lỗi gì?”
      “Tôi muốn nhắc đến tội lỗi của ta, Chỉ cần biết rằng, ta may mắn khi bị tôi giết.’
      Sheldon gì trong lúc, có thể vì giọng của Warrick trở nên quá đề phòng.
      ‘Chắc phải rất là khủng khiếp’
      Nhưng sau đó nhún vai, tỏ vẻ quan tâm vì vấn đề của ta vẫn chưa được giải quyết.
      “Emma sao đây?’
      cứ để cho tôi. Ngẫu nhiên là người hầu mới của tôi có khả năng dạy nó, nếu nó có thể lĩnh hội được. Để xem thép có thể luyện thành bạc rồi hãy tính tiếp.’

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG XXVII
      Ngay khi Rowena vừa trở về phòng dệt, Celia ló mặt vô, ta bước vào thong dong với bộ mặt kể cả và nụ cười nham hiểm cảnh báo Rowena biết trước nàng thích nghe bất cứ thứ gì ta . Qủa thực, nàng thể. ‘Đến khu tháp phía Đông, con kia. Bồn tắm được chuẩn bị cho Ngài Sheldon dùng, nhưng mày phải phục vụ đức ngài.”
      Gịong của Celia được cải thiện, Rowena nhận thấy thế khi ta rất trôi chảy. Hả hê và thích thú là điều ta có, trong khi Rowena cảm thấy sàn nhà sụm dưới chân mình.
      ‘Bà Mary biểu tôi làm thế sao?’
      , chính Warrick’ Celia cười tự mãn, ‘Tốt nhất là mày nhanh lên. Ngày Sheldon được dẫn đến phòng nghỉ rồi. Và tao cũng nhắc mày, ông ta chỉ là người khách bình thường mà là người bạn thân của chủ mày đấy. Warrick muốn bạn của ngài hài lòng với phục vụ của mày đâu.’
      Mấy người phụ nữ trong phòng cười khúc khích trước những lời đó, còn Rowena chỉ đứng dậy và rời khỏi. Nàng căm giận Warrick trước nỗi nhục mới mà gã gán lên nàng, nhưng nàng thậm chí còn tức mình hơn khi bắt đầu nghiêm túc nghĩ đến những gợi ý của Mildred. Bất cứ người đàn ông nào đưa nàng vào giường người khác và nàng lầm lẫn lời cảnh báo cay độc của Celia chút nào, đều đáng để nàng quyến rũ, dù cho có mang đến cho nàng nhiều lợi lộc bao nhiêu nữa.
      Nàng bất ngờ khi bé Emma đến tìm mình, vì nàng nghĩ phải nhận lấy những gì bị lãng quên hồi sáng, nỗi nhục cho hành xử của nàng đêm qua giường gã. Thế nhưng khi nàng đứng trước mặt gã, Warrick vẫn gì về chuyện qua, dù nó đọng lại trong mắt gã khi nhìn nàng chăm chăm, tràn ngập nỗi nhớ. Vậy mà gã đành đoạn giao nàng cho người đàn ông khác cùng với khoái lạc.
      Thực , có thể xem đây là hình phạt nữa, nhưng nàng thể nghĩ ra mình làm gì đến nỗi phải chịu đựng nó. Nàng thậm chí ngại xưng gã là lãnh chúa của mình. Nàng tránh né khi được gọi. Chẳng lẽ Warrick cho rằng có thể trừng phạt nàng mà cần lí do, chẳng lẽ thái độ tích cực của nàng đem lại chút ích lợi nào sao? Nếu vậy, tại sao nàng phải phiền muộn làm việc theo mệnh lệnh chứ? Vì còn hình phạt nào tồi tệ hơn khi phải phục vụ người đàn ông khác tắm rửa.
      Vào giường với người lạ là điều thể, tuy nhiên, có hề hấn gì nếu Warrick muốn nàng làm thế, và nhằm nhò gì những thứ được đối phó với nàng, nếu từ chối. Người đàn ông đó có thể cưỡng hiếp nàng, nhưng ta đâu đến nỗi phải làm như vậy. hiệp sĩ có thể ngần ngại ngủ với người thường, nhưng ta được lạm dụng, mà phải được đồng ý của chủ nhà. Và khó khăn là chỗ đó. Phải chăng Warrick chấp thuận để ngài Sheldon có nàng?
      Giận dữ hòa cùng nỗi đau khi thể thoát khỏi cảnh đó, nhưng sợ hãi vượt qua cả 2 cảm xúc này khi nàng đến gần hơn căn phòng ở khu đông, làm nàng gần như phát bệnh với nó. Dù vậy bản tính kiên cường khiến nàng chạy trốn.
      Cánh cửa phòng ngủ mở sẵn. tên cận vệ trẻ vừa ra với mớ áo giáp của Sheldon. Giữa phòng bồn tắm bốc hơi nóng, xung quanh là mấy xô nước lạnh để pha cho ấm, còn Sheldon đứng kế bên mãi xoa bóp phần sau cổ dường như bị đau, nên phải lúc sau mới thấy nàng đứng ngay bậc cửa, và rồi, nhanh chóng thể ngạc nhiên.
      định giúp tôi ư, phu nhân?”
      Phu nhân? Vậy là ta biết. Warrick về nàng cho ta rồi sau đó phái nàng đến đây, kèm theo tất cả những điều tồi tệ nhất. Sao chết tên quái vật đáng chết đó cùng với những đòn báo thù hiểm ác của .
      Nàng gật đầu rồi khẽ kêu lên ‘Tôi đến đây theo lệnh của lãnh chúa Warrick.”
      “Tôi dám nghĩ.’ bắt đầu, nhưng lại kết thúc bằng thoáng đỏ mặt. “Tôi rất hân hạnh’
      Lời đó như nhắc nhở việc nàng phải làm và xua xấu hổ . Nếu nàng là tiểu thư của lâu đài này và kết hôn, nàng có thể cần nghĩ ngợi gì về việc phục vụ người khách danh dự. Mẹ nàng thường làm thế và nếu người khách đòi hỏi nhiều hơn việc tắm rửa, ông ta được thoải mái với trong những người phụ nữ xinh đẹp chuyên biệt của lâu đài. Thông thường, trinh nữ phải làm những việc này, nhưng Rowena chính xác có còn trinh nữ nữa đâu. Tốt nhất là coi việc này như bất kỳ công việc nào khác và để xem Ngài Sheldon có làm điều gì khiếm nhã trước khi nàng chỉ trích gã.
      Với suy nghĩ đó, Rowena tiến lên giúp ta cởi bỏ áo ngoài được tháo đến nửa thắt lưng. Nàng vẫn cảm thấy chút bối rối, nên quyết định bắt chuyện để làm mình phân tâm.
      “Ngài vừa đoạn đường xa phải , ngài Sheldon?”
      , xa lắm”
      “Tôi được biết ngài là bạn thân của lãnh chúa Warrick. Hai người chắc biết nhau rất lâu rồi chứ?”
      ‘Đúng vậy, cậu ấy từng là cận vệ của tôi:’
      “Của ngài?”
      ta nhìn xuống nàng cười to.
      “Sao lại ngạc nhiên thế? Bộ nghĩ có thể được phong tước hiệp sĩ mà rèn luyện gì sao?”
      Nàng cũng phì cười trước lời đùa nhàng của Sheldon. Nàng thể quan sát người đàn ông này lúc còn ở đại sảnh, vì phải tập trung vào Warrick, nhưng khi ở gần thế này, Sheldon trông đến nỗi như khi mới thoạt nhìn, thực ra, ta dường như già mấy so với Warrick.
      “Vậy ngài biết ta trước khi bị trở thành…” nếu gọi bạn của người đàn ông này bằng từ mà nàng muốn thể hay nên nàng phải nặn ra từ “hà khắc”. Nhưng từ này làm cho Sheldon phát cười to.
      chẳng biết cậu ấy, à, nếu đâu thế. Hầu như phụ nữ chỉ gọi cậu ấy là kinh khiếp.”
      Rowena đỏ mặt.
      ‘Tôi đâu là biết ngài ấy hết đâu. Nhưng ngài ấy chẳng làm tôi sợ lắm”
      ta lại cười, lần này vang hơn. Nàng giật mạnh quần ống cho ta thấy nàng hưởng ứng.
      “Nàng làm gì ở đây vậy, nha đầu”, Rowena giật mình trước giọng đó và nhìn ngay ra cửa. Warrick choán hết lời mở đầu mà nàng còn chỉ kịp nghĩ đến cùng ý định thêm vào vài lời dối truớc khi kết thúc, vì trông gã thực khủng khiếp với cơn giận thời, mà nàng làm sao đóan được nguyên nhân.
      “Ngài lệnh cho tôi đến đây, thưa ngài”, nàng sợ nhắc nhở gã, nhưng chỉ làm gã trông càng giận dữ hơn.
      hề và ta cũng có ý định đó. Nhiệm vụ của nàng được ấn định, nha đầu. Nếu gia giảm chính ta bảo nàng. Giờ lên phòng ta và chờ ở đó.”
      Má nàng nóng bừng với uất ức, nhưng nàng dám đôi co trước mặt bạn gã. Nàng rời mà chẳng tiếng nào với cả 2 người, nhưng trước khi nàng được nửa cầu thang Warrick bắt kịp, thô bạo kéo lại và đẩy nàng sát vào bức tường đá. Chút ánh sáng rọi đường cầu thang bị lưng gã che khuất nên nàng thể thấy giận dữ thế nào, nhưng giọng giúp nàng.
      “Giải thích được ta trừng trị vì ở nơi được đến!”
      “Tôi nghĩ đó là hình phạt khi bị ngài bắt đến đó. Giờ ngài tôi bị phạt cho lỗi tuân theo lệnh ngài sao? Nếu ngài dám…”
      Gã lắc người nàng.
      ‘Nàng được lệnh đến đó. Nếu nàng lại dối, đừng trách ta, ta tự tay đánh nàng.”
      Rowena cố nén đáp trả vì gã tức giận và bắt đầu làm nàng sợ. Nàng hạ giọng nhàng, xoa dịu cơn giận.
      ‘Tôi biết gì với ngài ngoài , Tôi được kêu phục vụ ngài Sheldon tắm và đó là theo lệnh của ngài.”
      ‘Ai kêu nàng?’
      ‘Celia’
      ta dám à.’
      ‘Bà Blouet có thể cho ngài biết Celia dám làm đến điều gì, nếu như ngài hỏi bà ấy. Còn có những người thợ dệt nghe thấy ấy kêu tôi , mà chỉ phục vụ bạn ngài thôi, còn phải làm ông ấy hài lòng với bất cứ cầu nào.’
      Nàng nhăn mặt khi tay gã bấu chặt hơn vào cánh tay nàng.
      ‘Ngài có thể tin tôi, thưa ngài, nhưng những người thợ dệt có thể làm chứng.’ Nàng dừng lại, bụng quặn lên lo lắng khi ý nghĩ bỗng nhiên xuất . ‘Trừ phi Celia kêu họ dối. Bà Blouet họ luôn làm theo lời ấy và’
      ấy có đụng vào nàng chưa?’
      Rowena chớp mắt trước chủ đề mới bởi nó thể làm gì ngoài khiêu khích nỗi cay đắng mà nàng chịu và đòi giải phóng nó.
      , nhưng có nhằm nhò gì nếu ông ấy làm thế? người hầu được gì chứ, chẳng phải ngài từng tôi thế sao’
      ‘Nàng được gì với những gì ta làm với nàng, nha đầu, nhưng ai đựơc đụng vào nàng’
      Như thể để chứng minh tay gã lần theo bím tóc dày đến ôm đầu nàng và rồi môi gã tiến sát môi nàng. Đó là cái hôn trút giận, ép buộc và đòi hỏi cùng lúc. Nàng thích thế. Chỉ cần ít hơn thôi bên trong nàng nóng lên, sẵn sàng cho cuộc xâm lấn nữa. Nhưng gã định cùng nàng ngay tại cầu thang này nên chấm dứt nụ hôn, dù nàng vẫn còn ướm người theo gã.
      ‘Nàng làm hài lòng nếu ấy cầu chứ?’
      Nàng nghĩ khiêu khích gã bằng lời dối.
      , tôi từ chối, và làm việc đó, tôi chống đối lại ông ấy.’
      Nàng cảm thấy căng thẳng rời khỏi gã và bàn tay ôm đầu nàng lỏng dần. Đến đó, nàng mới khiêu khích.
      ‘Nhưng tốt hơn nếu tôi có vũ khí trrong tay, mà tôi có được phép đâu’
      ‘Nàng được phép’, gã gầm gừ, tức giận trở lại.
      Nàng chú ý đến cơn giận của gã lần này vì cũng trải qua cùng cảm xúc.
      ‘Vậy tôi phải làm sao ngăn bất cứ người nào của ngài khỏi cưỡng hiếp tôi, khi ngài bắt tôi ăn mặc như người hầu và đâu ai coi người hầu nữ có quyền gì chứ? Thậm chí, cận vệ của ngài cũng chút ngần ngại.’ Nàng dừng lại khi nhìn thấy nụ cười toe toét của gả. ‘ quan tâm của ta đối với nàng được đóng dấu. người đàn ông nào ở đây dám dụng đến nàng. , nha đầu, nàng vẫn ngủ chỉ với mình ta, nhưng sau đó… nàng nghĩ ra quá nhiều rồi đó. Nàng đựơc bảo vệ, dù lâu đâu.’ Nàng lắc đầu tránh tay gã trượt xuống má nàng.
      ‘Tôi căm ghét nó cũng nhiều như căm thù ngài’
      Tuy nhiên, lời chỉ càng làm gã cười lớn, khiến nàng càng điên tiết nên lẩn người và chạy xuống cầu thang. Gã để nàng , nhưng ý nghĩ nếu muốn gã có thể cản bước nàng, chỉ càng làm nàng giận hơn thôi.
      Tất cả quyền hành trong tay gã. Gã khống chế cả cơ thể nàng, kiểm soát hết cảm xúc của nàng và điều khiển mọi hành động của nàng. Nàng thể bực tức mà được phép của gã, vì gã đủ biết làm sao gieo rắc cơn giận trong nàng.
      là quá quắt, thống trị hòan tòan và nàng thể chịu đựng được nữa. Nàng chịu đựng hết những gì làm với gã và chịu phạt vượt cả mức đủ vì nó và còn hình phạt nặng nề hơn treo lơ lửng là bị lấy mất đứa con của nàng. Được thôi, nàng làm những gì khẳng định mình nhiều. Nếu gợi ý của Mildred có thể thay đổi, chỉ cần giúp nàng gây ảnh hưởng đến gã đàn ông thể chịu đựng được này nàng thử xem sao.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG XXVIII
      Warrick để ý trước đây có bao nhiêu người của mình quan sát Rowena giống như gã, nhưng giờ khi nàng mới bước vào đại sảnh, biết bao cặp mắt bên cạnh gã dán lên nàng. Gã ưa điều đó chút nào nên cần suy nghĩ ra lệnh mọi người phải tập trung vào gã mà đưa ra được lí do gì ngoài thể bực bội.
      Người của gã hiểu quá điều gì làm gã vui. Nhưng trớ trêu thay, gã càng bức bối hơn trước thông hiểu của bọn họ khi nhìn theo nàng nữa. Hành động của gã có vẻ ghen tức, là vô lý. Nàng có hơn gì tù nhân của gã đâu chứ. Nhưng… nhưng những gì gã cảm nhận cũng có khác chi cảm xúc trước đó khi gã thấy nàng bên cạnh Sheldon. Có điều, lúc đó mạnh mẽ hơn. Gã giận sôi gan khi chứng kiến cảnh nàng quỳ bên chân bạn gã trong lúc cởi đồ cho ta.
      “Cậu thích dạng ly này hay sao vậy?”, Sheldon hỏi khi kéo ghế ngồi xuống cạnh Warrick ở bàn ăn.
      “Sao chứ?”
      Warrick nhìn xuống cái ly mới thấy rằng mớ kim loại tay mình bị nghiến chặt. Gã giận dữ ném nó ra xa rồi đòi cái khác và cậu tiểu đồng nhanh chóng đáp ứng với ly đầy bia. Lẽ ra nàng phải có mặt ở đây để làm việc này nhưng sao vẫn ở riết trong nhà bếp?
      Rồi nàng cũng xuất với mâm đầy thức ăn còn gã ráng kìm nét mặt che giấu những cảm xúc nổi loạn của mình.
      “Cậu phải cố hơn nữa nếu muốn để ta biết mình bị gây ảnh hưởng đến thế nào đâu,’ bạn gã cảnh cáo trong khi nỗ lực bất thành che giấu thích thú. “Cậu bị thương quá nặng rồi’
      ‘Quỷ bắt , Sheldon’
      Sheldon cười vang, nhưng thêm rồi ngả qua trái chuyện với Beatrix, là người mà cùng chung mâm. Warrick cố tỏ ra thoải mái, nhưng thể. Rowena càng đến gần bàn, gã càng thấy bồn chồn, giống như chờ cú đấm. Và như thể gã bị đấm khi nhìn thấy nụ cười dành cho gã.
      ‘Ngài muốn dùng gì, thưa ngài?” nàng dịu dàng khi đặt mấy dĩa thức ăn trước mặt gã. ‘Mỗi thứ ít được ?’
      thèm nhìn xuống những gì nàng vừa đề nghị.
      ‘Ta khiến mọi việc dễ dàng cho nàng phải , nha đầu?’
      , thưa ngài’
      ‘Vậy sao cười với ta?’
      Nụ cười lẩn mất ngay tức khắc.
      ‘Tôi thực nhớ nổi ngài cầu gì? Cau mày? Lãnh đạm? Sợ hãi? Ngài chỉ cần ra lệnh’
      ‘Im lặng!’, gã càu nhàu rồi phẩy tay cho nàng lui.
      Rowena có thể cảm nhận được mắt gã chờn vờn sau lưng khi nàng vội vàng rời khỏi đại sảnh và nhờ đó mới giữ bật cười trước khi khuất khỏi tầm nhìn của gã. Lãnh chúa Báo thù dễ dàng bị làm bối rối hơn cả Mildred dự báo. Chỉ với nụ cười, nàng làm gã lúng túng mà phải nhận màn trừng trị nào. Nàng tự hỏi mình có thể chạm vào gã lần tới mà cần đợi lệnh thế nào. Đó phải là điều nàng muốn làm, nhưng nàng hạ quyết tâm.
      nghe hết rồi chưa?’
      Rowena giật mình và nhìn xung quanh cho đến khi nhìn thấy Mary Blouet. Nàng biết Mary đề cập đến chuyện gì, nhưng nàng khôn khéo để bị nhận thấy mình quá tự mãn.
      ‘Thưa điều gì ạ?’
      ‘Ả Celia kiêu căng và tự cao bị đẩy đến lâu đài Dyrwood rồi. Tôi biết làm gì, nhưng phải nhận lời cảm ơn của tôi.’
      Rowena thể mở miệng trong lúc, nàng quá kinh ngạc.
      ‘Ông ta thực đưa ấy ư?’
      ‘Đúng vậy, tống khứ ả rồi. Nhưng trông có vẻ bất ngờ vậy?’
      ‘Tôi có làm gì đâu chứ, tôi chỉ với ông ta là ấy mang danh ông ta truyền lệnh cho tôi. Tôi biết là ấy dối, và ông ta rất bực tức, nhưng tôi…ông ta thực đưa ấy rồi sao?
      Mary cười thành tiếng. ‘Chẳng lẽ tôi vậy sao? Việc làm chẳng ai dám cả. Tôi lẽ ra nên cảnh báo ngài ấy coi chừng ả lậm quyền, nhưng đàn ông thường xem việc đó. Đem chuyện ra nhiều khi giống như phải chịu mũi dùi cho khó chịu của ngài ấy.’
      Rowena cố nén cảm giác hài lòng mà nàng vừa cảm nhận, vừa nhắc mình rằng những gì Celia làm là rất quá đáng nên ta phải nhận kỷ luật. Warrick chắc chắn hành động thế vì nàng, gã chỉ cho rằng Celia tiếm quyền thôi nên mau chóng trừng phạt ta vì thế. Sau cùng, gã chỉ phát triển khả năng ban phát đòn trừng phạt của mình mà thôi. Lý gì tình nhân được sủng ái của gã lại thoát chứ?
      Rowena vội trở lại đại sảnh với mân thức ăn mới, kế hoạch cản trở và kín đáo quyến rũ kẻ hành hạ nàng bị quên lúc. Tuy nhiên, nàng nhận ra tâm trạng của gã trở nên tệ hơn. Tất nhiên, tồn tại rủi ro khi thay vì làm gã bối rối và bất an về nàng gã vẫn có khả năng trở nên bực tức. Cái cau mày đó theo nàng đến tận bàn ăn và cho nàng biết gã chắc chắn bực mình điều gì đó.
      Nàng ngập ngừng tiến đến gần vì gã trông quá khủng khiếp, nhưng thể làm được gì khác. Nhiệm vụ của nàng là tiếp thức ăn chứ chỉ đặt nó trước mặt gã.
      ‘Có điều gì quấy nhiễu ngài ở đây chăng, thưa ngài?’
      Rowena nhận ra ý của câu hỏi vô tình đó cho đến khi nàng nhìn thấy ngọn lửa nhảy múa trong mắt Warrick. Nàng đỏ mặt. Nàng định cố tình khiêu khích, nhưng làm rồi. Và trước kinh ngạc của nàng, nét cau mày của gã biến thành nụ cười, phải nụ cười độc ác mà nàng ghét cay đắng, mà là phấn khích rất nam tính.
      ‘Đến đây nha đầu, rồi thấy có điều gì quấy nhiễu được ta?’
      Sheldon cười ha hả bên cạnh gã, giống như mấy hiệp sĩ khác khi ngồi trong vòng nghe thấy. Sắc đỏ mặt Rowena trở nên nóng bức, nhưng lần này nàng do dự. Nàng vội vòng qua bàn định đứng cạnh nhưng bỗng thấy mình bị đặt trong lòng gã.
      Đây là cơ hội hòan hảo để quyến rũ gã nếu như nàng nhớ họ ở trung tâm chú ý. Và nàng ý thức được có nhiều quý tộc ở đây gồm cả các phu nhân và 2 con của Warrick, nên những gì nàng muốn làm chỉ là chui xuống lỗ trốn. Thực tế, nếu nàng được nhận chút kính trọng cho vị trí của mình Warrick bao giờ đối xử với nàng thế trước tòan bộ ngưuời của gã. Nhưng nàng bị giáng cấp làm người hầu, đáng chú ý với các tiểu thư, có khả năng tự vệ trước những lời tán tỉnh bóng gió và những hành động ve vãn dù nhất của lãnh chúa Fulkhurst.
      ‘Nàng nghĩ điều gì quấy nhiễu khẩu vị của ta?”, gã tiếp tục trêu cợt nàng. ‘Nàng chọn , rồi xem sao.’
      ân xá ư? Nàng có thể gắp đầy thức ăn cho gã và có thể sao? bỏ phí thời gian, nàng ngả về phía trước để lấy dĩa thức ăn gần nhất và cảm nhận bàn tay Warrick trượt chân nàng, rồi ấn giữa 2 đùi nàng. Nàng liền ngồi xuống lập tức, đầu đụng vào cằm gã. Cả 2 đều nhăn mặt, nhưng sau đó gã cười khùng khục.
      ‘Nàng nghĩ món nào đủ quấy nhiễu ta à?”
      Rowena thầm làu bàu phản đối. cách nào nàng có thể thắng được trò chơi mà gã bày ra này, nhưng nàng nghĩ gã dễ dàng để nàng rời khỏi. Nếu nàng có thể chịu đựng đụng chạm của gã lúc, gã có thể bị chán và nhớ lại ngồi đây để ăn uống chứ phải để tìm vui với thú tiêu khiển mới.
      Nàng rướn người thử gắp thức ăn cho gã lần nữa, nhưng bàn tay kia của gã lại mò mẫm dưới váy nàng cho đến khi chạm đến phần đùi trần và nàng cảm thấy sức nóng lan tỏa trộn lẫn với mắc cỡ. Thình lình nàng khiếp sợ khi nghĩ đến cảnh gã có thể mang nàng đến trạng thái gã sở hữu đêm qua, ngay tại đây, với hàng trăm cặp mắt ngấu nghiến.
      Chẳng màng tự ái, nàng vặn nửa thân về phía gã rồi thầm bên cổ ‘Làm ơn’.
      ‘Thực tình ta rất thích lời đó môi nàng,’ gã đáp lời, giọng tràn đầy thỏa mãn. Rốt cuộc, đó là lời nhắc nhở rành rành về lời van xin từng làm nàng nhục nhã, nhưng ngay lúc này nàng cảm thấy như thế mà chỉ thấy mắc cỡ vì những gì gã làm thôi. Nhưng gã thêm về chuyện đó.
      ‘Có lẽ giờ nàng nên nguyên nhân làm nàng cười hồi nãy?’
      Rowena xoe tròn mắt. Tất cả những điều này là vì nàng làm gã rối trí bằng nụ cười chết tiệt đó sao? Gã bắt nàng chịu trận vì làm gã bị bối rối sao? Ý nghĩ làm nàng tức điên lên, và tức giận làm nàng quên cả mắc cỡ, thậm chí quên luôn những người khác có thể nghe thấy câu trả lời của nàng.
      Nàng trả lời gã với nụ cười khác, rất nhã nhặn chờ cho đến khi gã làm xong ngụm bia.
      ‘Tôi chỉ đơn thuần nghĩ đến màn ghen tức của ngài trưa nay thôi, thưa ngài.’
      Gã mắc nghẹn, chỉ tiếng khò khè khó chịu thoát ra.
      ‘Ghen!’
      Nàng ngả người ra sau nên gã có thể thấy quan tâm dành cho câu của gã.
      ‘Có lẽ chiếm hữu là từ đúng nhất để miêu tả. Tôi hiểu cảm nhận của ngài, chỉ mình ngài được sử dụng và hành hạ tôi, ai được có vinh dự đó’
      Warrick quắc mắt nhìn Sheldon cười run vai vì nghe hết những lời đó. Rồi gã chuyển ánh mắt đó sang Rowena làm nàng chỉ kịp ước phải chi chọn nơi này để trả đũa gã.
      ‘Ta chắc chắn nàng rất hứng thú nhìn thấy tính khí bất thường mà nàng cho đó là chiếm hữu?’ Gã thấp giọng làu bàu. ‘Nó cản được ta ném nàng cho người của mình và chứng kiến họ có nàng khi ta còn tâm trạng thưởng thức nàng. Có cần ta chứng minh ?’
      Đây là trong những lời đe dọa chỉ cần suông, gã buộc phải thực nếu như nàng ngay lập tức cải thiện tình hình. Cơn giận của gã tăng, nhưng nó làm nàng thôi vòng tay quanh cổ gã và siết chặt.
      ‘Xin đừng, tôi cầu xin ngài.’ Nàng bên tai gã, sau đó dần, môi nàng chạm vào vành tai gã ‘Tôi chỉ muốn chung giường với ngài, chỉ muốn biết mỗi đụng chạm của ngài thôi.’
      Nàng cảm thấy cái rùng mình chạy xuyên người gã, chỉ trước khi nàng bị đẩy ra. Nàng nhìn thấy cơn phấn khích đột ngột của gã khi đứng thẳng dậy, rồi nàng thấy mình muốn nổ tung vì sức nóng thiêu đốt khi mắt nàng giao với mắt gã.
      xuống dưới và ăn , rồi sau đó đến phòng ta’
      ‘Ngài muốn tắm, thưa ngài?
      ‘Ta muốn thấy nàng giường ta, nha đầu, để xem nàng chứng minh thực’

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG XXIX
      Rowena bị nhắc đến mãi. Nàng chắc chắn những lời xì xầm về cảnh tượng hãi hùng đó trong đại sảnh bám theo nàng cho đến cuối đời, đến bất cứ nơi đâu nếu nàng thể rời Fulkhurst. Nhưng lãnh chúa Báo thù quan tâm đến điều gì chứ? ai dám bàn tán về gã. Chẳng là gì cả đối với gã quý tộc đùa cợt với người hầu ngay trong nhà của mình. Ai dám cãi lại gã chứ?
      Nàng ghê tởm ý nghĩ đối mặt với nỗi xấu hổ mới nhất này, nhưng điều tồi tệ là còn cách nào khác từ nhà bếp đến phòng Warrick mà phải băng qua nguyên đại sảnh. Tuy nhiên, khi nàng trở lại sau bữa ăn cố tình kéo dài, lời xì xầm nào về nàng như dự báo. , người đàn ông nào nhìn về hướng nàng, còn phụ nữ lỡ vô tình nhìn thấy nàng cũng vội lướt mắt chỗ khác.
      Nàng bị ngợp trong tủi nhục sao? Nàng lo lắng tự hỏi. Hoặc ai thấy nàng ngồi trong lòng Warrick ngoại trừ những người ngồi cùng bàn ư? Nhưng nàng cũng bị phớt lờ từ hướng đó, chỉ trừ Warrick. Gã dõi theo nàng, dù trong chốc sao lãng vì gã mãi tranh luận với người bạn Sheldon.
      Nàng thấy bối rối và thích điều đó chút nào. Người được mong đợi bị làm rối trí là gã chứ phải nàng. Nhưng có cách khá dễ để tìm hiểu có chuyện gì bất thường xảy ra ở đây trong khoảng thời gian nàng xuống lầu, cả điều gì làm đám phụ nữ, thậm chí mấy ả thợ dệt lười nhác khinh thường lời chỉ dẫn của nàng trưa nay, dường như cũng thấy sợ nàng lúc này. Nàng nhìn thấy trẻ Emma, người tìm nàng khi Ngài Sheldon mới đến, nên ghé chỗ ta. Nàng ngờ ngợ ta ngồi mình.
      ‘Emma, tôi mạo muội hỏi điều này, có chuyện gì xảy ra ở đây khi tôi xuống lầu vậy?’
      có gì xảy ra cả sau màn trình diễn của
      ‘Tôi hiểu rồi,’ Rowena trả lời cứng nhắc rồi quay người cách thất vọng vì hồi này thấy bé này dường như rất thân thiện. Nhưng Emma nắm lấy tay nàng và vội . ‘, tiểu thư, tôi có ý xúc phạm gì đâu. Tất cả chỉ thấy lạ khi trông thấy lão rồng khủng khiếp hành xử như người bình thường thôi.’
      Lão rồng khủng khiếp? thể đúng hơn, nhưng Roewna chú ý đến ngôi nhân xưng nàng vừa được gọi hơn, bởi nàng nhận ra mức độ tồi tệ cỡ nào khi bị Warrick đối xử như người hầu trong khi những nguời khác biết nàng phải thân phận đó.
      ‘Tại sao gọi tôi là tiểu thư?,
      Emma nhún vai.
      thể dấu được dù cho có mặc đồ người hầu. Phong thái của còn hơn bất cứ lời khẳng định nào, còn cách của rất đĩnh đạc, ràng sinh ra từ giai cấp quý tộc.’
      cũng rất dõng dạc.’ Rowena chỉ ra, nhõm vì Emma chỉ tự đoán. Emma cười toe toét. ‘Đúng vậy nhưng chỉ bắt chước giỏi hơn Celia thôi, tôi đảm bảo đấy’
      Rowena thể cười. ‘Đúng, giỏi hơn Celia nhiều. Nhưng mà này, nếu có chuyện gì sao mấy người phụ nữ ở đây dường như , , hầu hết đều sợ sệt vậy?
      ‘Khi họ nhìn à?’ nhìn thấy cái gật đầu của Rowena, Emma càng cười to hơn. ‘Họ nghe chuyện của Celia và nghĩ rằng có là do mệnh lệnh của .’
      ‘Nhưng tôi đời nào’
      ‘Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng mọi người tin. Họ cũng rất kính sợ lão rồng, thậm chí khi ông ấy trong tâm trạng tồi tệ nhất.’
      ‘Tôi phải sợ ổng chứ. Ổng nắm mạng sống tôi trong tay mà’
      , ông ấy giết phụ nữ. Nhưng Celia thậm chí cũng phải trốn khi ông ấy nổi giận, hồi nãy, mọi người ai cũng thấy ông ấy giận cỡ nào và rồi lại làm cho ông ấy cười được. Hiếm khi thấy ông ấy cười.’
      biết sao Rowena lại cảm thấy buồn buồn khi nghe đến đó, nhưng nàng vội giũ nó . Có liên hệ gì với nàng nếu gã ít có niềm vui trong cuộc sống chứ, nàng cũng có hơn gì trong mấy năm qua đâu.
      Dù cảm thấy có thể kết bạn với Emma và rất muốn ngồi lại chuyện với ấy, nhưng Rowena phải , bởi nàng ý thức mệnh lệnh của Warrick bắt nàng phải có mặt ở phòng gã, , giường gã. Và giờ khi nỗi xấu hổ qua , nàng phải đối mặt với cầu đó trong khi lo lắng bắt đầu xâm chiếm nàng.
      Quả thực, nàng cố tình cuốn gã vào màn quyến rũ của mình, hay đúng hơn là gã tự lôi mình vào màn đùa cợt lộ liễu ngay bàn ăn. Nàng cần bận tâm về nó bây giờ. Điều duy nhất có thể cản trở kế hoạch của nàng là khả năng gã nghĩ nàng sợ hãi nhiều hơn là thực khao khát. Do đó, nàng nên tỏ vẻ sợ sệt, nhưng từ ý nghĩ đến hành động để quyến rũ gã là 2 chuyện khác nhau, và bất an tiến gần đến mức sợ hãi làm nàng thể phân biệt.
      Và nếu như mọi cố gắng cũng chẳng làm thay đổi đối xử của gã dành cho nàng sao? Mildred đoan chắc có, nhưng Rowena tự tin thế. Tuy nhiên, gã bị khuấy động nhục dục chỉ bởi vài từ, và nó cũng làm biến đổi rệt tính khí của gã, dù chưa làm thay đổi cách đối đãi với nàng, nhưng nó làm gã vui hơn. Nàng nên đợi xem chuyển biến thế nào rồi mới tính tiếp.
      Rowena bước vào trong phòng và chỉ kịp liếc nhìn chiếc giường nơi nàng có ý định nằm đó chờ đợi, Warrick đóng cửa lại sau lưng nàng. Nàng giật mình quay phắt lại. Vậy ra gã theo chân nàng ngay khi nàng ngang qua bàn ăn, dù lúc đó gã dường như mãi chuyện. Nhưng khi nhận thấy sức nóng trong đôi mắt bạc, nàng hiểu.
      Ngay lúc này gã rất muốn nàng, rất cần nàng. Gã muốn chờ đợi chút nào nữa. Ý nghĩ đó đẩy nàng đến cảm giác sở hữu sức mạnh. Nó làm nàng có thể hành động và dễ dàng hơn, thế nhưng, nó cũng tác động đến nỗi nhục nhã của nàng, đánh thức khao khát trong nàng.
      Gã đứng đó ngay trước cửa, nhìn chằm chằm vào nàng, vừa chầm chậm tháo áo choàng. Gã mặc áo tunic màu nâu thêu viền vàng ở tay và cổ. Màu sắc rất hợp với mái tóc vàng đậm mọc dài hơn nhiều so với lúc gã bị giam cầm ở Kirkburough và giờ chạm đến bờ vai rộng. Gã cau mày nên những góc cạnh đẹp trai nét làm giác quan của nàng lại bị quấy rối.
      Rowena luôn thấy khó khăn mỗi khi nhìn gã như thế, bởi bình thường nàng chỉ thấy mỗi con quái vật độc ác tồn tại người gã. Vì mắc cỡ trước những gì với gã trong đại sảnh vẫn còn phảng phất, nên nàng trốn tránh khi hạ mắt nhìn xuống.
      ‘Đến đây, Rowena’
      Nàng chần chừ tiến lại chỗ gã, nhưng thể nhìn vào mắt gã lần nữa. Đôi mắt biết đó rất có uy khiến nàng thể tự kềm chế.
      ‘Chẳng phải nàng muốn chung giường với ta sao?’
      ‘Phải’
      ‘Tại sao?’
      Lạy Chúa, gã thể tin nàng sao? Tại sao chứ? Nàng nghĩ cuộc chất vấn, và ngay lúc này cũng thể nghĩ đến với gã quá gần.
      “Sao phụ nữ muốn chung giường với người đàn ông?” nàng ngắc ngứ hỏi lại.
      “Vì giường của ta êm ái hơn của nàng”
      Nàng ngẩng phắt lên chạm mắt gã. Tên con hoang. Gã tin nàng và bắt nàng thuyết phục gã. Nàng hề muốn quyến rũ gã trước, chết tiệt thân nàng nếu nàng nhún nhường làm thế.
      “Đúng là thế.’ Nàng nhanh. “Nhưng tôi thể ngủ được nhiều giường ngài, có lẽ giường của tôi vẫn được thích hơn”
      Nàng tức giận quay , nhưng gã nắm tay rồi kéo nàng sát vào ngực. Và rồi miệng gã cho thấy nàng làm gã cảm nhận thế nào, đam mê bị nung nóng và thiêu hủy. Nàng níu lấy gã khi tay chân bỗng yếu ớt, và vì nàng thể làm gì khác được. Gã tàn nhẫn với cuộc tấn công của mình, quyết tâm làm nàng phải trải qua cùng cảm xúc như gã và lạy chúa, nàng bị khuất phục.
      “Nàng vẫn còn giữ ý muốn ta chứ, nha đầu?”
      Nếu nàng vâng, gã bắt nàng phải chịu đựng nó, vì điều đó trong mắt gã. Còn nếu nàng , gã rất có thể ra tay chứng tỏ nàng dối, nhưng ngay lúc này, với mùi vị gã vẫn còn môi, nàng chắc lời . Dù sao nữa, nàng cũng thắng thua. Tuy nhiên, chiến thắng lấy của nàng nhiều hơn niềm kiêu hãnh vì đây là con dao 2 lưỡi – kế hoạch của nàng. Giờ nàng biết mình tổn thất chút ít để thực nó.
      Gã kiên nhẫn chờ đợi để nàng có đủ thời gian chọn lấy con đường nhu nhược. Nàng kiên quyết với cách giải quyết của mình, nàng để mặc nó tiến triển bấp chấp tổn thất.
      “Tôi vẫn khao khát ngài, lãnh chúa”
      Gã im lặng trong lúc, như thể gã thể làm gì khác và rồi giọng gã khàn khàn bật ra những tiếng khó chịu.
      “Ta muốn bằng chứng. Hãy đưa ra”
      Nàng chờ đợi gì hơn. Nàng tiến chầm chậm về phía gã vừa tháo nút buộc áo rồi kéo nó qua khỏi đầu trước khi dừng lại cách gã tầm tay. Nàng cởi áo lót ngoài càng chậm hơn. , nàng bị mê hoặc mục kích cảnh gã nhìn nàng cởi đồ vì những gì gã cảm nhận đều được phơi bày và cảm giác sở hữu quyền lực trở lại, cho nàng thêm can đảm làm những gì dám.
      Nàng thả áo lót ngoài xuống sàn nhà, chỉ còn đồ lót trong, vớ và giày. Để tháo giày, nàng cúi xuống mà đặt chân lên giường bên cạnh đùi Warrick. Hành động khiêu khích quá gợi tình đánh bại gã. Gã rên rỉ, tay vươn ra choàng lấy mông nàng rồi kéo lại. Ngừơi nàng ngã ập vào, đầu gối trượt 2 bên hông gã, còn lưng nàng cong vụng về khi gã vùi mặt vào phần đồi mềm mại ngực nàng.
      vòng ôm khuấy động. Nó cũng tấn công sợi dây nhạy cảm bên trong nàng, vì gã làm gì khác, chỉ ôm nàng như thế lúc lâu. Nàng quấn tay quanh đầu gã, chắc chút nào giữa đóng kịch và ý muốn thực bởi nàng cảm thấy quá ổn khi ôm gã như thế.
      Nhưng gã bỗng ngả đầu ra sau và bảo nàng: “Hãy hôn ta”
      Nàng vâng lời khi hai tay ôm má gã , ướm xuống cái hôn đam mê, ngây thơ cách ngọt ngào trong 3 giây, trước khi đưa gã cùng hòa nhịp. Môi gã nhấn nhá ép nàng mở ra, lưỡi gã luồn vào trước khi xoáy sâu trong miệng nàng. Nàng ngập ngừng với lần đầu tiên đẩy lưỡi lại và cảm thấy phấn khích tấn công, rồi bị bao phủ hoàn tòan bởi đam mê từ phản ứng bé được giải phóng bên trong gã.
      Gã kéo nàng cùng ngã xuống giường, miệng vẫn ngấu nghiến nàng, nhưng nhanh chóng lăn người qua, ấn chỗ nam tính cương phồng giữa chân nàng, mạch nàng đập bấn loạn, ruột gan như cuộn lại, tim như muốn giội ra ngoài. Những ngón tay nàng lùng xục trong tóc gã và nắm lấy nhúm. Nàng cần điểm níu đó bởi cảm giác nổi loạn đuổi khả năng kềm chế của nàng .
      Nàng rên rỉ khi gã thả nàng ra, nhưng chỉ để cưỡi lên đùi nàng, và giật nhanh mớ đồ lót làm nàng khỏa thân hòan tòan. Mắt gã đốt cháy nàng, tiếp đó là đôi bàn tay mang đến từng hơi thở hổn hển liên tục khi nó trượt dần từ bụng lên ngực nàng. Rồi miệng gã độc chiếm lấy khi xoay tròn phần nụ mềm mại lưỡi trước khi cố ấn cả ngọn đồi tròn trĩnh vào trong miệng.
      Nàng hụt hơi sau đợt thở gấp và nhận ra mình uốn cong người theo gã, ôm đầu gã chặt khít, ý thức đòi hỏi nhiều hơn.
      Nàng kêu lên khi gã dừng lại để tách ra lần nữa. Thế nhưng, gã còn mang nụ cười chiến thắng khi nghe thấy thanh của nàng. Nhu cầu của gã quá cao, còn chỗ trả thù vặt vãnh lúc này.
      Hơi thở gã khó nhọc, mắt rời khỏi nàng khi nỗ lực cởi bỏ quần áo của mình. Chiếc áo sang trọng bị xé tọac. Rowena ngồi dậy để giúp, nhưng những ngón tay nàng cũng lóng ngóng và chỉ có thể tháo gút dây buộc quần ống, rồi chúng cũng bị giật phăng khi gã đụng đến. Và rồi phần nam tính nổi giữa 2 chân, cương phồng, ánh thép và dường như là tạo vật tự nhiên nhất đời này để nàng bao bọc lấy tay.
      Gã hít sâu trước khi lầm bầm “”, rồi nắm lấy 1 tay nàng dìu đến giường. Nàng rên rỉ trong kềm hãm, nhưng miệng gã cuối xuống lấy hết thanh trước khi cơ thể gã hạ xuống tách đùi nàng, và nàng chẳng thấy gì nữa ngoài sức nóng chập chờn xâm chiếm. Nàng vòng tay còn lại xuống lưng gã, xa đến hết tầm với để khuyến khích. Nhưng gã kềm mình lại chỉ để cầm tù cánh tay tự do còn lại của nàng, trong khi gã cố khống chế nàng lại thể chờ đợi thêm.
      ‘Làm ơn, Warrick, ngay bây giờ!”, nàng van xin, lần này cần gã ra lệnh và lần này với phục tùng ngay tức khắc.
      Gã lao xuống. Nàng tan chảy. Gã thúc mạnh và nhanh. Nàng thét vang, chạm đỉnh trước, rồi tiếp nối sau gã, quá mãnh liệt làm nàng gần như hoảng loạn.
      Nàng lơ lửng trong cảm giác mãn nguyện khi nghe gã lúc sau đó.
      ‘Ta tự hỏi có nàng để giải trí hay luôn bị nàng khiêu khích đến điên loạn thế?”
      Rowena chỉ mỉm cười.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :