1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Prisoner Of My Desire - Johanna Lindsey (48c)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chapter 45
      Rowena nhìn thấy 2 tên lính cận vệ tiến về phía nàng cách cương quyết nàng biết. Trước khi họ mở miệng, nàng biết. cần thiết họ phải gì với nàng, nhưng họ làm. ‘Chúng tôi có lệnh của Lãnh chúa Fulkhurst dành cho . bị bắt giam kể từ lúc này,’
      Nàng biết chínnh xác từng từ họ nhưng vẫn tái người khi nó được xác nhận.
      ấy… có bao lâu ?’
      ‘Kể từ lúc này’, là câu trả lời. Điều đó, tất nhiên, là vô hạn định… hoặc mãi mãi.
      ấy có tại sao?’ câu hỏi ngu ngốc. Sao nàng lại làm mình đau hơn chứ?
      Nàng biết nó xảy ra khi Warrick phát ra Gilbert de Ambray là kế của nàng chứ. Lẽ ra nàng nên nắm bắt cơ hội tự mình cho gã biết điều đó. Khi đó có thể nàng phải đối mặt với cơn giận của gã, đúng vậy, nhưng nàng cũng có thể cố gắng làm giảm tình hình và ít nhất cũng ra được lí do nàng phải im lặng. mình, gã kết luận theo cách tồi tệ nhất, và giờ chẳng còn muốn gì ở nàng cà, chỉ muốn trả thù… , phải thế mà chỉ là thuần tức giận, và chấm hết.
      Những tên cận vệ chỉ lắc đầu trước câu hỏi của nàng, rồi dẫn nàng . Nàng chấp nhận. Nàng còn có gì để lựa chọn đâu? Ít ra nàng chỉ mình trong đại sảnh khi mọi chuyện diễn ra. Emma có ở đó để bảo vệ nàng, Mildred cũng thế, nhưng nếu có họ chỉ càng làm Rowena rơi lệ thôi. Những gì nàng có thể là cố giữ nó trôi ngược lại trrước mặt 2 tên cận vệ.
      Đúng, nàng biết Warrick làm thế này với nàng… nhưng trong sâu thẳm nàng nghĩ gã thực hành động.
      Khi gã cai ngục mà nàng khiếp sợ xuất cùng với điệu cười dâm ô, đầy hả hê vì nàng rơi vào tay lần nữa, Rowena liền quay lưng lại trước khi nàng buồn nôn. Đó phải vì em bé làm nàng phát ốm. Đó là cái thít chặt nơi ngực trở nên trống rỗng. Giờ nàng ước mình có thể khóc.
      Khoảng 1 giờ sau John Giffard đến và cho nàng biết ông phải tát tên cai ngục lần này mới đuổi được , nàng chỉ có câu hỏi dành cho ông. ‘Ông đến đây theo lệnh của Warrick ư?’
      , con . Tin con bị bắt về đây lan nhanh và ta ngay lập tức chạy đến.’
      Lần này nàng khóc. Nếu nàng biết tại sao John được cử đến canh nàng lần trước nàng bao giờ hỏi, nhưng lúc đó gã như thế này. Warrick giờ còn quan tâm đến chuyện gì xảy đến với nàng nữa, gã nhốt nàng khuất mắt càng lâu để phải nhìn thấy nàng lần nữa.
      lúc sau, nàng nghe thấy tiếng cãi nhau ở phòng ngoài. Nàng nhận ra giọng Mildred. và John làm bạn bấy lâu chỉ trừ lúc này. Khi gian im ắng trở lại, Rowena biết John thắng và nàng cũng biết họ bất đồng về điều gì. Mildred được phép vào gặp nàng và John cũng thể làm trái lệnh để thả Rowena. Thêm 2 giờ nữa trôi qua, John lại bứơc vào mở cửa ngục. ‘Ngài ấy thay đổi. Ta biết ngài ấy làm thế, nhưng con vẫn bị nhốt dù thay thế nơi này là phòng của ngài ấy và có lính canh bên ngoài.
      ‘Nhưng nếu con muốn ở đây sao?, nàng muốn biết. ‘Ông điều đó’
      “Đúng vậy.” John thở dài. ‘Nhưng lính canh có mật lệnh, cậu ta dẫn con , chứ con được phép mình.’
      ‘Vậy còn cách nào, con phải thôi.’
      ‘Đừng quá đau lòng.’
      , John’ nàng cắt ngang đột ngột. ‘Tim con giờ chết, nó chẳng còn biết đau đâu’
      Lạy chúa, sao có thể đúng được chứ? Nàng khẩn cầu cho tình trạng giảm nhưng nó thể đến cùng với nỗi đau đớn này. Dẫu vậy ai biết được, phải John, và đặc biệt Warrick càng .
      Chẳng có hi vọng nào cho nàng dù có thay đổi nơi giam cầm. Warrick chắc chỉ nhớ mỗi điều nàng mang thai đứa con của gã. ràng, ban đầu gã quên mất, rồi khi nhớ ra, gã càng tức giận hơn và “ban ơn” này chỉ để bảo vệ đứa bé. Nàng nghĩ đến lí do nào khác nữa cho việc chuyển nàng đến nhà tù thoải mái hơn.
      Nàng được phép gặp ai ngoại trừ tên lính canh cửa, cũng là người chuyển thức ăn vào mỗi ngày. Mỗi lần nàng cố chuyện với ta đều chỉ nhận được những lời càu nhàu hoặc cộc lốc, dần dà, nàng chẳng còn muốn nữa. , nàng thích ở trong ngục với John hơn.
      Nàng thường ngồi cạnh ô cửa sổ vì từ đó có thể nhìn xuống khỏang sân bên ngoài. có nhiều hoạt động bên dưới nhưng nó là nơi đáng để nhìn nhất trong căn phòng này. Nàng may rất nhiều đồ dành cho đứa bé được tượng hình 3 tháng, mấy chiếc áo lót trong cho Emma… nhưng có gì cho Warrick. Những gì nàng làm cho Warrick trước khi gã ra giờ nàng tháo ra hết để may quần cho em bé.
      ai cho nàng biết điều gì về cuộc bao vây pháo đài Ambray. Vì Warrcik biết thân phận của nàng, hẳn gã chiếm được nó. Liệu Gilbert có ở đó ? còn sống hay chết? Mẹ nàng có khỏe ? Và được tự do chưa? Hay trong 1 nhà tù sau cơn tức giận của Warrick?
      Nàng đếm từng ngày. Với mỗi ngày qua, nàng lại dùng con dao ăn cố khoét lỗ sâu vào mấy cột giường. Những chiếc cột này được làm bằng gỗ tốt và chạm chỗ tinh tế, giờ chúng có thêm 25 lỗ xấu xí nhưng nàng lại thích vậy. Trước khi lỗ thứ 26 được đóng dấu, Warrick trở về.
      Rowena cảnh báo nào gã xuất , bước vào phòng và dừng trước ô cửa sổ, nơi nàng ngồi với đôi chân gác ghế ngồi đối diện, tay nàng đặt bụng lấp ló, dù chưa tròn hẳn. Nàng cố phân định cảm giác xốn xang trong lòng là do đứa bé hay do buồn nôn, nhưng ở cái nhìn đầu tiên dành cho Warrick, nàng đoan chắc là bị nôn mửa.
      ‘Vậy là tướng quân trở về,’ nàng , chẳng thèm quan tâm gã thích giọng điệu chế nhạo của nàng hay , ‘Ngài giết Gilbert chưa?’
      ‘Ta chưa bắt được , dù săn lùng trong mấy tuần qua.’
      ‘Ra đó là lí do ngài trở về đây sao? Mà cần gì phải vội vàng, phải ? Ngài chỉ cần ra lệnh, thế là đủ.’
      ‘Lạy chúa, nàng dám thế!’ Gã ngưng khi nàng quay mặt nhìn ra cửa sổ, cố tình phớt lờ gã. Nàng sợ hãi cũng chẳng chút ăn năn. Mặt nàng cũng vô cảm. Gã mong đợi điều đó, nhưng gã cũng có nghĩ nhiều đến nó đâu khi luôn cố đẩy nàng ra khỏi đầu trong mấy ngày qua để tập trung truy lùng d’Ambray. Giờ gã thấy rằng chẳng thích nàng thấp giọng oán trách chút nào. Và cơn tức giận gã nếm trải vào đêm gặp mẹ nàng lại nhen nhóm.
      “Gã ngồi xuống đối mặt với nàng. ‘Ngây thơ … hay để che dấu bịp bợm đây?’ Gã lạnh lùng hỏi.
      Nàng liếc mắt sang gã với chân mày nhướng lên hỏi . ‘Tôi lừa bịp khi nào? Ở Kirkburough khi tôi biết ngài là ai sao? Hay ở Kirkburough khi ngài đem quân đến giết gã kế tôi mà biết thực ra là ai sao? Nhưng tôi nghĩ ngài đến để giết Gilbert de Ambray, đúng vậy, tôi lẽ ra nên lúc đó khi chắc ngài giết tôi nếu ngài biết kế của tôi. Hoặc lẽ ra tôi nên với ngài khi vừa ra khỏi nhà giam, lúc ngài diễn giải cách trả thù tôi sao. Tôi phải kể với ngài sao đây Warrick, để ngài càng tăng thêm phương cách trả thù sao?
      ‘Nàng biết ta giết nàng!’
      ‘Lúc đó sao tôi biết được!’ họ trừng mắt nhìn nhau. Rowena còn chủ động bình tĩnh được lúc này. 25 ngày nén giận bừng cháy trong mắt nàng. Còn gã chuyển sang màu bạc lạnh lẽo. ‘Nàng biện hộ thế nào khi vẫn im lặng sau này, nha đầu, khi nàng trốn thoát và bị Ambray trả lại đây? Hay gài nàng lại làm gián điệp?’
      ‘Tôi chắc kêu tôi làm thế nếu nghĩ ra được, nhưng trước khi ngài đến, chỉ tin rằng mình thắng lợi và buộc ngài phải quỳ gối van xin. Rồi lúc ngài xuất , chẳ ng còn thời gian để nghĩ được gì ngoài việc cứu lấy mình. Nhưng tôi cũng thể với ngài là d’Ambray vì cùng lí do, tôi … khi ngài đưa tôi đến pháo đài của . Tôi muốn lại phải đối mặt với giận dữ của ngài… hoặc thế này.’ Nàng phát tay để ám chỉ tình trạng bị cầm tù của mình.
      “Và được tin thế sao khi nàng và d’Ambray phối hợp với nhau lường gạt? Chính bỏ nàng lại Kirkburough.” Gã nhắc nàng với vẻ nhạo báng. “Để quyến rũ ta ra mọi kế hoạch ư?”
      cho là ngài ra điều kiện với tôi. Nhưng bỏ tôi lại là do quá sợ vì ngài đến đó cùng 500 lính trong khi trong tay chỉ có vài chục quân trong tay. định trở lại với viện quân của Lyons được cử để chiếm lại Tures từ tay ngài. Có lẽ hi vọng tôi làm ngài phân tâm đủ lâu để có thể trốn thoát. sợ nếu đưa tôi theo bị chậm lại. Những gì diễn ra trong đầu lúc đó là sợ hãi và tức giận, còn gì khác nữa làm sao tôi biết được. Nhưng tôi biết, bỏ tôi lại lâu mà trở lại. Và làm thế. Khi tìm thấy tôi trong rừng từng nghĩ tôi bị ngài giết chết.
      Warrick khịt mũi. “Nguỵ biện hay lắm, nha đầu, nhưng ta tin lời nào đâu.”
      “Ngài nghĩ tôi còn quan tâm đến điều ngài tin nữa ư? Tháng trước có thể, còn giờ .”
      ‘Cuộc đời nàng phụ thuộc vào những gì ta tin, nha đầu.” gã nhắc nàng nhớ,
      “Cuộc đời tôi thể khốn khổ hơn.”
      thể ư?” gã đáp lời với vẻ đe doạ ngấm ngầm. ‘Ta phải trừng trị nàng thích đáng chứ chỉ lấy tự do của nàng.”
      Điều đó làm nàng đứng bật dậy giận dữ. “Hãy ra tay , ngài đáng chết! Làm . Nó làm tôi khinh bỉ ngài hơn bây giờ đâu.’
      “Ngồi xuống.” gã gầm gừ thấp giọng.
      Nàng làm theo, theo lệnh gã. Nàng hiên ngang bước vòng qua lò sưởi đến cửa sổ khác và ngồi đó, lưng quay nghiêng bất động. Nàng nhìn trừng trừng vô định ra ngoài cửa sổ, nén giận vào đôi bàn tay run rẩy trong lòng. Nàng ghét gã, khinh khi gã. Nàng ước gã... nàng căm thù gã!
      Nàng nghe thanh phía sau mình khi gã tiến lại chặn lối ra khỏi ô cửa vì thế nàng thể rời khỏi chỗ đó mà đẩy gã tránh ra. Dù cho có thể nàng, cũng thấy bực tức luôn.
      'Nàng làm tròn vai mình, nha đầu. Thực ta tin bất cứ điều gì nàng nữa. Những gì nàng làm đều gian dối. Nếu nàng cho ta biết d'Ambray đất của ta, ta đuổi theo đến cùng dù trời tối đến đâu. Nếu nàng cho ta biết mình là Rowena của vùng Tures ta có thể nhanh chóng giải cứu lãnh thổ còn lại của nàng, do đó..."
      "Nhanh chóng ư?", nàng cắt ngang nhạo báng. "Ngài phải nghĩ là tôi giúp ngài giành lại chúng ngay bây giờ chứ? Tôi giúp, nếu ngài..."
      "Im miệng." gã nạt. "Nàng trách cứ đúng chỗ, nha đầu. Ta thể để nàng tự do lại với quân vô lại đó, và ta loại trừ khả năng còn người ở đây đưa tin từ nàng cho . Ta tra hỏi người của mình để tìm ra người nào ở đây trước khi nàng đến, và chúng có vô tội hay . Hãy mừng khi ta nhốt nàng vào ngục."
      "Mừng vì nấm mồ mà tôi bị nhốt trong này, thể mở miệng với ai sao? Đúng, tôi rất cảm kích." Nàng cười khẩy chế nhạo và chào đón nó là khoảng im lặng. Nàng quay người lại để xem gã có thể hối hận nào, gã có nhận ra kết án nàng điều gì khi ra lệnh giam cầm nàng. Trong cơn tức giận gã kết tội nàng mà cần hỏi cung, hay thậm chí câu hỏi nàng có nhận tội hay . Nàng nghĩ, nỗi đau đáng ghét đó chết dần, nhưng nó sống mạnh mẽ trở lại, siết chặt ngực nàng và dâng nghẹn trong cổ họng.
      Cuối cùng nàng nghe gã thở dài. "Nàng trở lại công việc của mình như lần đầu được giao. Nhưng chắc chắn, nàng bị theo dõi nghiêm ngặt, và bao giờ được tin tưởng nữa."
      "Tôi từng được tin tưởng sao?" nàng hỏi lại bằng giọng đầy cay đắng khi nỗi đau gần làm nàng nghẹn ngào.
      "Khi nàng chung giường của ta, nha đầu, ta tin nàng gian dối."
      'Tôi hề. Tất cả chỉ là tự vệ.”
      "Giả vờ khao khát ta luôn ư?"
      Nàng rất muốn . "Đúng vậy", nhưng nàng thể dối làm gã đau như gã làm với nàng. ", chỉ im lặng của tôi. Nhưng ngài cần lo lắng vì những hành động trong quá khứ còn quấy rầy ngài nữa đâu. Những gì tôi cảm nhận về ngài còn nữa."
      "Chết tiệt , Rowena, nàng làm ta hối tiếc cho hành động của mình. Đó là nàng..."
      "Đừng buộc tội thêm nữa, chẳng còn gì tôi muốn nghe từ ngài, ngoại trừ... hãy cho tôi biết ngài làm gì mẹ tôi?'
      Gã im lặng lâu làm nàng nghĩ gã muốn trả lời. Gã đủ tàn ác để buộc nàng phải lo lắng... , độc ác thế.
      'Giao bà ấy cho bạn ta, Sheldon de Vere. Bà ấy giúp chiếm Ambray nên xứng đáng nhận lòng biết ơn của ta. Bà ấy cũng chuyển thừa kế lãnh thổ còn lại của nàng, mà lẽ ra nàng phải làm. Người của d’Ambray bị thương tích ít và đuổi hết, thể kiểm soát được thứ gì của nàng.”
      Nàng cảm ơn gã vì điều đó. Giờ gã mới là người khống chế tất cả những gì của nàng, kể cả thân xác này và gã giống từ bỏ nó.
      bình thản, thèm nhìn lại gã và với nỗi tuyệt vọng gần như bóp nghẹt, nàng . “Ngày mà ngài chiến thắng Kirkburough, tôi định đề nghị ngài giám hộ…bấp chấp nghe tất cả những chuyện khủng khiếp nào về ngài… nếu như ngài cho thấy được chút nào đó ít hèn hạ hơn Gilbert… nhưng ngài . Ngài bắt tôi thẳng đến… nhà tù của ngài. Tôi làm gì có chút cơ hội nào để ra mình là ai chứ.
      khuất trước khi nước mắt phản bội nàng.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 46
      Phục hồi lại những nhiệm vụ trước kia của Rowena làm tăng thêm bầu khí ảm đạm vốn bao trùm Fulkhurst. Mary Blouet còn vui vẻ chỉ huy nàng nữa. Melisant khóc thường hơn. Mildred cũng càu nhàu nhiều hơn. Emma luôn nhìn cha với ánh mắt hiểm ác hòng làm gã phải trách cứ, nhưng gã . Và trong đại sảnh giờ ăn nào cũng lạnh lẽo, thậm chí tiếng ho cũng lạc lõng.
      Rowena khước từ bất cứ ai hỏi về chuyện nàng, kể cả Mildred, người nàng hờn vì xui nàng theo kế này để rồi phải nhận đòn hồi mã thương. Warrick hề hấn gì mà là nàng, và vì thế, từ giờ Rowena ít nghe theo Mildred mà phê phán nhiều hơn.
      Những tuần tiếp theo trôi qua giống như những ngày đầu nàng phục vụ Warrick nhưng cũng có ngoại lệ. Nàng còn phải phục vụ nước tắm cũng như dọn giường. Nàng cũng phải nhận những nụ cười lạnh lẽo mà nàng từng căm ghét. Gã nhìn thẳng nàng nhưng lúc nào cũng khoác sắc diện vô cảm. Nàng cũng có hơn gì gã định đoạt đâu, chỉ là người hầu trong vòng kiểm soát của gã. Để thỏa tự ái, nàng thèm mặc lại quần áo của mình, dù gã chẳng đề cập đến nó. Nhưng nếu nàng hơn kẻ hầu bề ngoài cũng có nghĩa gì đâu.
      Nàng vẫn còn hướng dẫn cho Emma khi có thời gian rảnh. Đó là việc nàng hứng thú làm, nhưng cũng nén thể tình cảm, những cảm xúc phiền muộn và chua xót, về sau chỉ còn cay đắng. Nàng càng thấy đau lòng hơn mỗi ngày nhưng cũng cố thể để Warrick biết được.
      Nhưng rồi cũng đến ngày Emma phải rời xa nàng đến nhà Sheldon kết hôn với Richard. Rowena được dự lễ, nàng cũng thể thấy Emma mặc chiếc áo cưới mà nàng may cho ấy.
      Đó là ngày nàng quyết định ngừng hành hạ bản thân.
      Warrick ngay lập tức nhận thấy điều thay đổi. 2 lần trong ngày gã làm đổ thức ăn vào người và cà đôi lần ấy thể đổ cho tình cờ. Gã thể tìm thấy quần áo nào trong rương cần may vá nữa. Vào cuối tuần, phòng ngủ của gã trở nên dơ bẩn. Chăn nệm giường được giũ kỹ làm gã ngứa ngáy. Rượu rót cho gã trở nên chua hơn, bia nguội ngắt, còn thức ăn nàng đặt xuống mạnh tay trước mặt gã, nêm nếm ngày càng mặn hơn.
      với nàng tiếng nào về những điều đó. Gã tin mình có thể gì với nàng mà kéo nàng vào giường. Gã muốn nàng điên cuồng mà phải gồng mình để chạm vào nàng. Nhưng gã dặn lòng được. Nàng lừa dối, mưu với kẻ thù của gã. Tiếng cười của nàng, những lời cợt nhã, những khát khao dành cho gã… tất cả đều là giả dối. Nhưng gã thể ghét được nàng. Gã bao giờ tha thứ cho nàng, bao giờ đụng vào nàng lần nữa, bao giờ để nàng biết nàng gây ảnh hưởng đến gã thế nào, nhưng gã thể căm thù nàng hoặc ngừng mong muốn nàng.
      biết tại sao gã cứ ở đây để tự tra tấn mình. Gã lẽ ra nên truy đuổi d’Ambray thay vì cử người khác làm. Hoặc đến thăm Sheldon và người vợ mới của ông ấy. Gã với ai để truyền lại thông tin này cho Rowena chưa? Gã phải làm thế, vì chắc chắn chồng chất thêm ít nhất nửa cho những hành động kỳ quặc mà nàng làm. Nàng có lí do để thể phẫn nộ. Gã được nhưng nàng .
      Dù nghĩ nên rời , nhưng gã làm. Do đó, 2 ngày sau gã vẫn còn ở nhà khi Sheldon xuất cùng tân nương của mình.
      Warrick gặp họ cầu thang vào lâu đài. Sheldon cười toe toét và bảo gã tự ôm mình trước khi bước vào đại sảnh để Warrick mình với phu nhân Anne. Đôi môi bà mím chặt cảnh báo gã điều gì xảy ra. Bà vào thắng, màu mè.
      ‘Tôi đến đây để gặp con mình và cậu đừng nghĩ cản được tôi. Con của cậu tiết lộ cho tôi biết những cư xử tàn bạo cậu làm với Rowena. Tôi chắc mình có thể tha thứ cho Sheldon khi ấy tự với tôi. Nếu biết trước tôi đặt bẫy ở Ambray thay vì tự tay dâng nộp cho cậu. Đàn ông thể chịu nổi.’
      ‘Đủ rồi, phu nhân. Bà biết được chuyện gì diễn ra giữa Rowena và tôi đâu. Bà cũng thể biết con làm gì với tôi. ta là tù nhân của tôi và mãi là thế. Bà có thể gặp nhưng thể đưa ta khỏi đây. Liệu bà rồi chứ?’
      Anne mở miệng định phản đối nhưng thôi. Bà trừng mắt mình gã lúc trước khi gật đầu cộc lốc rồi bắt đầu qua gã. Nhưng chưa được 2 bước bà quay lại.
      ‘Tôi bị cậu đe dọa đâu, lãnh chúa Warrick. Chồng tôi cố thuyết phục là cậu có lí do chính đáng khi trở thành thế này. Tôi nghi ngờ quá, nhưng Sheldon cũng bảo tôi rằng cậu có thể nghĩ Rowena là con tốt tình nguyện trong mưu đồ của Gilbert.’
      ‘Tôi nghĩ, tôi biết vậy’ Warrick lạnh lùng trả lời.
      ‘Vậy cậu lạc hướng rồii.’ Anne tiếp nhưng giọng dịu nhiều. ‘Rowena rất thương tôi, cậu nghĩ con bé có giúp Gilbert sau khi chứng kiến tàn nhẫn đánh đập tôi để uy hiếp nó hợp tác?
      ‘Hợp tác làm gì?’
      ‘Gilbert lập hôn ước với Godwine Lyons cho con bé, nhưng nó từ chối. Tôi cũng khinh bỉ hôn phối đó. Lão ta những già khụ mà còn nổi tiếng dâm ô làm sao xứng được. Nhưng Lyons hứa viện quân cho Gilbert đánh cậu. Do đó, đưa con bé đến Ambray bắt phải chứng kiến cảnh nó đánh đập tôi.’
      “Sao là bà? phải là ta?’
      ‘Tôi nghĩ quan tâm đến con bé. muốn làm con bé tàn tạ dù giận dữ thế nào, nhất là khi đám cưới diễn ra ngay lúc đến được Kirkburough. Đánh tôi thuận lợi hơn và dừng lại cho đến khi Rowena đồng ý lấy Lyons. Lúc đó tôi nghĩ thế nào con bé cũng tìm cách chống đối lại khi rời Ambray. Rowena rất bướng bỉnh, nó để mưu của Gilbert diễn ra yên ả sau những gì làm với tôi. Thế nhưng mấy ngày sau, Gilbert trở về Ambray và khoác loác rằng khống chế được con bé làm hết những gì muốn, đe dọa con bé là giết chết tôi. Tôi chắc dám hay , vì chưa đến nỗi độc ác như cha mình, nhưng Rowena tin như vậy. Và con bé rất căm thù vì… cậu sao vậy?’ Bà kinh ngạc khi gã tái xám.
      Warrick lắc đầu, nhưng tiếng rên rỉ bật ra cùng với những lời ùa ạt trong trí nhớ gã trong cảnh Rowena đứng cạnh thân thể bị xích của gã và giải thích điều nàng phải làm.
      ‘Ta thích nó chẳng hơn gì ngươi đâu, nhưng ta có lựa chọn, cả ngươi cũng .’
      lựa chon. Nàng cố gắng giữ mạng sống của mẹ mình. Nàng hề muốn cưỡng bức gã. Và nàng hối lỗi khi chấp nhận mọi đòn báo thù.
      ‘Ahhh!’ gã rên lên đau đớn, nỗi đau quất vào ngực gã thể chịu đựng nổi. Anne hoảng hốt ‘Đợi , tôi lấy..’
      … tôi sao, vết thương chưa lành thôi.’ Warrick tự khinh bỉ mình. ‘Bà đúng khi mắng nhiếc tôi, phu nhân. Tôi là kẻ tồi tệ nhất… lạy chúa, tôi làm gì thế!’ gã chạy vượt qua bà vào đại sảnh. Khi qua Sheldon, gã chỉ . ‘
      ‘Giữ vợ lại đây.’, rồi chạy thẳng lên cầu thang.
      Rowena mình khi gã tìm thấy nàng trong phònng may. Mildred bên cạnh nàng cùng với 3 người khác. Họ nhìn gã rồi lật đật ra. Mildred chậm hơn, nhìn gã lạnh nhạt như mấy tuần qua, nhưng gã chú ý. Giờ gã cũng nhận ra lúc này vì chỉ chăm chăm nhìn Rowena.
      Nàng đứng dậy và đặt miếng vải trong lòng sang bên, thái độ của nàng trong mấy tuần qua chỉ thuần là cáu kỉnh. ‘Giờ ngài lại cản trở công việc của chúng tôi.’ Nàng thẳng. ‘Ngài muốn gì chứ?
      ‘Ta chỉ vừa chuyện với mẹ nàng xong’
      Sắc mặt Rowena bừng sáng vì bất ngờ. ‘Mẹ ở đây ư?’
      ‘Đúng, nàng sớm được gặp bà ấy, nhưng ta cần chuyện với nàng trước’
      phải bây giờ, Warrick!’, nàng sốt ruột . ‘ Tôi ở gần mẹ 3 năm qua, tôi chỉ mới thấy bà cách đây vài tháng, trước khi…’
      Lời nàng sững lại cùng với cái nhíu mày làm gã thúc giục.
      ‘Khi sao?’
      ‘Nó chẳng liên quan’
      ‘Nó có. Khi D’Ambray đánh bà ấy phải ?’
      ‘Bà với ngài thế sao?’
      ‘Đúng và còn nhiều nữa. Sao nàng cho ta biết đe dọa nàng bằng mạng sống của bà ấy?’
      Mắt nàng mở lớn rồi bừng lên ngọn lửa xanh lấp lánh.
      ‘Ngài dám hỏi tôi thế sao? Ngài chịu nghe lí do ư? Đừng bao giờ đưa ra lời bào chữa nào cho những gì nàng làm’ – Đó là lời của ngài, thưa lãnh chúa.’
      Gã nhăn mặt. ‘Ta biết, lúc đó có lẽ mọi chuyện khác nếu ta biết. Ta rất tức giận. Nhưng giờ nó rất có ý nghĩa.’
      Gã ngần ngừ sau đó, nhưng gã muốn biết. ‘ ép nàng làm gián điệp với ta phải ?’
      ‘Tôi bảo ngài, chưa bao giờ nghĩ vậy. chỉ mãi suy nghĩ tìm cách chống lại ngài với số qưân mà giành được.’
      Warrick dựa lưng vào cánh cửa đóng, mặt gã ảm đạm. ‘Vậy ra ta sai lầm quá nhiều. Lạy Chúa, nàng vô tội trong mọi chuyện, thậm chí cả chuyện lừa bịp ta buộc tội nàng thời gian qua.’
      Rowena nhìn gã đầy hoài nghi. ‘Vô tội trong tất cả ư? Tôi cưỡng bức ngài. Ngài quên rồi sao?”
      , ta tha thứ cho nàng điều đó, nhưng..’
      ‘Ngài tha thứ khi nào?’ nàng hỏi. ‘Tôi chẳng nghe lời nào về chuyện đó.’
      Gã quắc mắc trước lời cắt ngang và chậm hiểu của nàng. ‘Nàng biết chính xác khi nào mà, nha đầu. Đó là cái ngày nàng xin ta đặc ân đêm ngủ’
      Màu sắc hun nóng má nàng. ‘Ngài có thể ám chỉ thế’ nàng càu nhàu, chỉ tiếp khi nhớ lại những ngày qua. ‘Nó chẳng có nghĩa gì nữa cả.’
      ‘Nàng đúng. Chẳng có ý nghĩa gì khi còn gì để ta tha thứ. Nhưng có nhiều điếu nàng cần tha thứ cho ta. Được ?’
      ‘Nàng trừng mắt nhìn gã lúc rồi nhún vai hờ hững. ‘Đựơc thôi. Ngài được tha thứ. Giờ tôi gặp mẹ được chứ?
      Warrick cau mày. ‘Nàng thể miễn tội cho ta dễ dàng thế.’
      thể à? Tại sao chứ? Hay ngài nghĩ tôi đơn giản quan tâm ngài có hối hận hay ?’
      ‘Nàng vẫn còn giận.’ gã đoán, gật đầu như thể giải thích cư xử kỳ quặc của nàng. ‘Ta thể trách nàng, nhưng ta làm mọi điều vì nàng. Chúng ta kết hôn, và khi…’
      ‘Tôi lấy ngài.’ Nàng khẽ chặn lại, rất khẽ khàng. Lần này đến phiên gã nhìn nàng chằm chằm, sau đó bùng nổ. ‘Nàng phải lấy ta!’
      ‘Tại sao? Để chuộc lại tội lỗi sao?’ Nàng lắc đầu nhè . ‘Chẳng lẽ ngài nghe khi tôi từng những gì tôi cảm nhận về ngài còn nữa. Tại sao tôi muốn kết hôn vói ngài, Warrick?’ Sau đó nàng điềm tĩnh tiếp. ‘Hãy cho tôi lí do chính đáng’
      ‘Để con của chúng ta được thừa nhận.’
      Nàng nhắm mắt che dấu hối tiếc. Nàng mong điều gì? Vì em chăng?
      Rowena thở dài. Khi nàng nhìn lại gã, gương mặt nàng vô cảm… chỉ còn thờ ơ. ‘Được rồi, .’ Nàng đều đều. ‘Nhưng nó chưa đủ.
      ‘Chết tiệt, Rowena, nàng!’
      ‘Tôi lấy ngài.’ Nàng hét trở lại, nhẫn nại của nàng chấm dứt và mỗi phần oán giận trong nàng giải phóng. ‘Nếu ngài cố ép tôi phải theo, tôi đầu độc ngài, tôi biến ngài thành hoạn quan khi ngài ngủ. Tôi làm thế.’
      ‘Nàng cần xa thế.’ Sắc diện gã giống như lúc nghĩ bị nàng lừa dối trước kia, vẻ mặt của người đàn ông bị nỗi đau tàn phá. Nàng lầm lẫn lần này. ‘Nếu ngài muốn chuộc lỗi, Warrick, hãy để tôi tự do. Nhường đứa bé cho tôi và cho tôi được về nhà.’
      Sau khoảng im lặng dường như vô tận, vai Warrick rũ xuống, nhưng gã gật đầu.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chapter 47
      Gã chưa đến. Nàng sửa soạn sanh con cho gã bất cứ ngày nào, bất cứ lúc nào thời gian này, nhưng gã chưa đến. Và là bé , con của nàng. Đó là đòn trả thù dễ chịu đối với nàng khi sanh cho Warrick đứa con trai gã mong ước. Nàng quyết định thế, mong muốn thế, nên nhất định là bé . Cuối cùng may mắn cũng đến phải đến với nàng chứ.
      Nhưng Warrick còn chưa đến. Sao nàng nghĩ gã đến chứ, chỉ vì gã phi ngựa đến Tures mỗi tháng kể từ khi nàng rời Fulkhurst sao?
      Gã vẫn muốn kết hôn với nàng, nhưng nàng vẫn chịu. Nàng đối xử thô lỗ với gã khi có đến 2 lần nàng từ chối gặp gã, nhưng gã vẫn trở lại, vẫn cố thuyết phục nàng song hành cùng gã. Gã rất hối hận, nàng còn mong gì nữa? quá trễ.
      Nhưng gã vẫn luôn hối hận. Gã có mẹ nàng bênh vực và Anne rất khéo khơi chuyện, bà chẳng lục nghề trong 3 năm qua. ‘Mong muốn kết hôn với con có liên quan gì đến chuyện chuộc lỗi cả.’ Anne thuyết phục nàng mỗi khi đến thăm. ‘ Cậu ta định lấy con trrước khi biết mọi chuyện. Cậu ấy quyết định thế khi đưa con đến pháo đài Ambray. Sheldon kể mẹ nghe vậy.’
      Sheldon lại là chủ đề khó chịu khác. Trong khi Rowena còn trong cảnh khó khăn, ông cướp mẹ khỏi nàng. Ông lợi dụng tình cảnh bơ vơ của Anne, quyến rũ bà, rồi nhanh chóng lấy bà. Giờ ông còn làm bà tôn sùng ông nữa chứ, bà thể nào… thể là bạn của Warrick được.
      Và mới tháng rồi, khi tinh thần Rowena dường như xuống thấp, Anne lại xuất với khám phá mới.
      ‘Cậu ấy rất con. Cậu ấy tự thế khi mẹ hỏi đấy.’
      ‘Mẹ!’ Rowena phàn nàn, khó chịu. ‘Sao mẹ lại hỏi thế?’
      ‘Vì mẹ muốn biết. Con chắc chắn bao giờ buồn hỏi’
      ‘Tất nhiên là rồi.’ Rowena khó chịu trả lời. ‘Nếu đó là người đàn ông thể tự mà phải đợi hỏi thế.’
      là như vậy, con . Khi mẹ hỏi cậu ấy có với con chưa cậu ấy trả lời biết thế nào.’
      Mẹ nàng sai về điều đó… nhưng Warrick có thể. với mẹ chính xác những gì bà muốn nghe. Sao gã quỷ quái thế.
      Nhưng cũng chẳng tác động đến nàng. Nàng dễ dàng bị khuất phục và lấy gã, dù cho gã chứng tỏ cho nàng thấy lòng nàng vẫn chưa chết lịm như nàng nghĩ, rằng tim nàng vẫn đập mạnh khi gã ở gần, rằng nàng vẫn có thể thèm muốn cơ thể gã dù mang thai. Nhưng những khao khát bị đánh thức của nàng làm được điều khác biệt. Nàng dại dột lần nữa mà mở rộng trái tim cho mối dày vò nào khác.
      Hôm nay nàng ngồi bên ô cửa sổ trong phòng. Nàng là Chủ nhân của Tures lúc này, nhưng nàng muốn quen thuộc của căn phòng ngủ cũ khi nàng đến đây hơn là phòng ngủ rộng hơn.
      Nàng vỗ gối ngồi bên dưới, tự cười vui khi nó thoải mái hơn nhiều so với ghế gỗ cứng ngắc ở hốc cửa sổ phònng Warrick. Tất nhiên, gã có 2 cửa sổ, trong khi nàng chỉ có , cửa sổ của gã bằng kiếng đắt tiền, trong khi của nàng bị bể trong cuộc bao vây gần nhất. Giờ chỉ còn miếng vải dầu mỏng che đỡ, nàng vẫn có thể nhìn xuyên qua nó, nhưng lâu rồi nó cũng bị lỏng lẽo và đập phần phật trong cơn gió tháng Tư, cho nàng nhìn xuống đường ngoằn nghoèo dẫn đến cổng chính. Con đường vắng lặng ngoại trừ tiếng rao của lái buôn, nhưng chẳng làm nàng chú ý.
      Đây chẳng phải lần đầu tiên cửa sổ bị bể. Nàng từng làm bể nó khi mới 9 tuổi, chỉ là tai nạn nhưng nó được thay thế trong 2 năm. Cửa sổ hướng ra mặt trước của tòa nhà, thấp hơn phần ngọn tháp tầng. Tầng cùng làm nhà nguyện và nàng có thể nhìn thấy mái của nó từ cửa sổ, chỉ thấp hơn khỏang 2 met, nhưng nhích chút về bên trái vì bức tường phía trước của tòa nhà nằm ngay phía dưới.
      Trước khi cửa sổ này được sửa lại Rowena nhảy khỏi nó lần, rơi xuống phần tường có lỗ châu mai rộng khoảng 2 tấc rồi nhảy xuống 1met đụng mái nhà nguyện. Nàng làm thế để dọa người hầu, nhưng hầu khác cũng hoảng sợ kém chạy tìm Anne báo tin Rowena chết sau khi rơi từ cửa sổ xuống thẳng bậc thang trước nhà. Rowena ước được chết trước những lời trách mắng dai dẳng phải chịu sau đó, cũng như bị cấm ra khỏi phòng trong… nhưng giờ nàng thể nhớ là bao lâu.
      Nàng mỉm cười khi nhớ lại kỉ niệm và vỗ nhè lên phần bụng to vượt mặt. Con nàng bao giờ làm bất cứ điều gì ngu ngốc thế, thể vì nàng cho làm những chấn song bằng thép lắp vào cửa cổ. Nhưng giờ nàng hiểu được nỗi sợ hãi đến tức giận của mẹ nàng khi đó. Nàng có thể tự giết chết mình, chỉ cần trượt chân thôi nàng cũng có thể ngã chổng đầu…
      ‘Mơ mộng giữa ban ngày sao, tiểu thư?’
      Rowena chết lặng. thể nào. Nàng quay qua và đúng thực Gilbert đứng nơi bậc cửa, đóng cửa lại rồi tiến về phía nàng. ‘Sao ngươi qua được cổng thành?’
      cười. ‘Dễ thôi, hôm nay là này giao thương, chỉ cần mấy đồng xu, đám lái buôn trong làng có thể quyến rũ người của nàng mây mưa. Vì thế ta đóng giả thương buôn, qua cửa với đạo quân khó chứ người đàn ông dễ như trở bàn tay.’
      ‘Ngươi vẫn còn quân để dẫn dụ sao?’
      Câu hỏi lấy vẻ hênh hoanng của . ‘, nhưng sớm có lại thôi.’ kêu lên khi tiến đến đủ gần để nhận ra dáng tròn trịa của nàng. ‘ có công hiệu.’
      Nàng có thể hiểu ngay cái nhìn đầy tính toán của mọc rễ từ suy nghĩ tham lam. ‘Ngươi thể tuyên bố đó là đứa bé của Lyons, ta phủ nhận nó… và Warrick de Chaville cũng biết thế nào.’
      ‘Đúng vậy’ hầm hè. ‘ có được nàng!’
      ‘Ngươi dâng ta cho ấy!’ nàng nạt trở lại. ‘Hay ngươi quên mất sáng kiến của mình, lòng tham của mình rồi?’
      ‘Im miệng’, rít lên, nhìn hoảng hốt về phía cửa. ‘Đứa bé con ai chẳng quan trọng khi ta biết sử dụng nó vào việc gì.’
      Nàng mở to mắt nhìn chằm chằm. ‘Ngươi vẫn nghĩ chiếm Kirkburogh ư? Sao ngươi có thể chứ?
      ‘Ta buộc phải làm thế, ta còn gì cả. Thậm chí bây giờ gã con hoang đó vẫn còn bao vây pháo đài cuối cùng của ta. Ta thể đến đó. Ta còn chỗ nào cả, Rowena.’
      Nàng nhận ra muốn nàng hiểu và có lẽ muốn nàng cảm thông cho . nàng tự hỏi phải chăng Warrick làm bị điên phần nào với những cuộc săn đuổi ráo riết. Hoặc tuyệt vọng quá làm ra thế. Chân mày nàng nhíu lại nghi ngờ. ‘Đó phải là lí do ngươi đến đây vì ngươi đâu biết gì về đứa bé. Ngươi đến đây làm gì, Gilbert?’
      ‘Để kết hôn với nàng.’
      ‘Ngươi điên rồi!’
      , nàng có lại hết tài sản, tất cả đều thuộc quyền của nàng.’ , diễn giải nguyên nhân. ‘Giờ cưới nàng rất có lợi, nhân danh chồng nàng.’
      ‘Ta thề trung thành với Warrick’ nàng láo. ‘ ấy để ngươi có ta’
      thể cản ta. Hãy để thử . phải chiếm lại những pháo đài trả cho nàng, kể cả những cái nào thuộc về nàng. tiêu tốn lực lượng lần này và sau cùng ta có được .’
      ‘Gilbert, sao ngươi thể dừng bước chứ? Ngươi thua rồi. Sao ngươi chịu rời trong khi còn có thể chứ? Hãy đến đầu quân cho vua Louis hay vua Henry cũng được. Làm lại từ đầu .’
      ‘Ta chưa thua, giờ ta có nàng rồi.’
      ‘Ngươi có được ta.’ Nàng bình tĩnh . ‘ Nếu ta lấy Warrick- người ta Chúa biết ta lấy ngươi, kẻ ta ghê tởm. Ta nhảy ra khỏi cửa sổ này. Muốn ta chứng minh ?
      ‘Đừng những lời ngu ngốc!’ nạt, giận dữ trước lời đe dọa của nàng và nhất là lời thú nhận tình đối với kẻ thù của . nhưng lúc này lo nhiều hơn đến lời đe dọa vì nàng ngồi rất gần cửa sổ. ‘Nếu nàng muốn ta chung giường, ta , nhưng ta phải lấy nàng, Rowena. Giờ ta có lựa chọn.’
      , ngươi vẫn còn.’ Tiếng Warrick ngay cửa vào. ‘Rút gươm ta tồi ta cho ngươi thấy.’
      Rowena quá bất ngờ trước xuất của gã nên nàng kịp phản ứng khi Gilbert nhảy ào tới kề dao vào cổ nàng.
      ‘Bỏ gươm xuống Fulkhurst, nếu ấy chết.’ Gilbert ra lệnh, giọng gần như đắc thắng.
      ‘Warrick, đừng!’ Rowena kêu lên, thuyết phục gã. ‘ giết em.’
      Nhưng Warrick nghe nàng. Gã ném gươm xuống đất rồi. Điều đó có phải là dễ dàng bỏ qua mạng sống ? Tại sao, nếu phải…’
      ‘Đến gần đây.’ Gilbert lại ra lệnh.
      Mắt Rowena bừng lên hoài nghi khi Warrick tiến thêm bước mà chẳng chút ngần ngừ. Gã thực tiến về phía Gilbert và để giết chết gã. , khi nàng vẫn còn cách thoát.
      Gilbert đứng gần nàng, nhưng gần hốc tườg ngang chỗ nàng hơn. Con dao của chưa chạm đến da nàng, còn mắt tập trung vào Warrick.
      Rowena ngồi thụp xuống rồi đẩy về phía Warrick, sau đó ngay lập tức nàng đu chân qua cửa sổ và trượt ra ngoài. Nàng nghe tiếng 2 người đàn ông thét vang tên mình khi chân nàng chạm góc vuông bằng phẳng của bức tường lỗ châu mai với chút khó chịu. Chúa lòng lành, nàng nhảy dễ dàng hơn khi còn bé… và quá vướng víu. Nhảy thêm 1 mét nữa xuống mái nhà thờ thể. Nàng cẩn thận ngồi xuống rìa tường để nghỉ mệt khi Gilbert ló đầu ra khỏi cửa sổ và thấy nàng.
      ‘Chết tiệt, Rowena, nàng làm ta sợ gần như chết được.’ gầm lên với nàng.
      Chỉ gần thôi sao? Lạy chúa, từ khi nào nàng có được may mắn thế?
      Nhưng ở đó mà nhiếc móc nàng thêm. Tiếng gươm va nhau chan chát nghe từ cửa sổ cho nàng biết điều gì làm bận tâm. Vậy là cuối cùng cả 2 cũng được toại nguyện chém giết lẫn nhau sao? Chẳng thèm quan tâm nàng ngồi rìa tường cách mặt đất sau lưng 30met, có lẽ khoảng 25 met vì mặt truớc của lâu đài cao như phần ngọn tháp.
      Chứng chuột rút đến bất ngờ làm nàng loạng choạng rồi nín thở khi gần như bị mất thăng bằng. Tim nàng đập mạnh, nàng có ít thời gian để xuống mái nhà, nhưng phải nhảy khoảng. thêm lần tiếp đất khó chịu nữa, nhưng cơn chuột rút kéo đến phản đối. Lần này nàng phải gập người xuống, cố gắng điều hòa để nó qua , nhưng cơn ớn lạnh lại xuyên qua người. , phải bây giờ. Con nàng thể ra đời lúc này chứ.
      Nàng ngước nhìn lên cửa sổ khi có chân vững bề mặt tường đá rộng khoảng 6 tấc bao quanh phần mái của nhà thờ. Dù nàng phải cố thẳng lưng để xem những gì diễn ra trong phònng nàng cũng nghĩ có thể xoay xở mà có trợ giúp. Trèo xuống từ bức tường có lỗi châu mai cao 1met vấn đề, leo nguợc lên lại là vấn đề khác. Nàng có thể làm thế, nhưng nàng quá kềnh càng nên khó đảm bảo an toàn.
      Còn có cửa sập mái nhà nguyện ở gần chân nàng. Nó được thiết kế để có thể leo lên đây trong cuộc chiến để bắn cung từ lỗ châu mai. Nó cao khoảng 7met rưỡi nên phải có thang. Đó là lối vào duy nhất bức tường châu mai ngoại trừ cửa sổ của nàng.
      có cái thang nào ở đó lúc này, nàng biết thế, nhưng nàng vẫn mở cửa ra và cúi nhìn xuống dưới. Cha Paul dường như có ở đây khi mới cuối buổi sáng, nhưng nàng vẫn gọi tên ông. Đúng như dự đoán, có ai trả lời vì thế nàng chỉ còn cách kêu lên ‘Cứu tôi với.’
      Mất lúc lâu hơn nàng nghĩ mới có phản hồi. người hầu chạy vào nhà nguyện, nhưng đó lại là cậu bé và tất cả những gì cậu ta làm là nhìn trừng trừng kinh ngạc hướng lên nàng. Và trước khi nàng có thể bảo cậu ta lấy cái thang, Gilbert trèo ra khỏi cửa sổ với gươm tay.
      ‘Quay lại’ gã hét lên với nàng chỉ trước khi nhảy lên bờ tường.
      Nhưng Rowena nhúc nhích, đờ người ra sợ hãi bởi ở đây nghĩa là Warrick chết. chúi nhào vào nàng khi tiếp đất, mạnh lắm nhưng đủ làm nàng lùi lại vài bước. thực đuối sức trong cuộc chiến với Warrick, chân co quắp khi đụng đất nền đá và té xuống mái nhà. Đầu gối thọt xuống miệng cửa sập làm mất thăng bằng suýt rơi xuống, nhưng bụng vướng cạnh cửa nên giữ lại được. đau đớn, hơi thở đứt quãng, thanh gươm trượt xuống mái nhà, nhưng vẫn có thể trèo ra cửa sập dễ dàng.
      Còn Rowena vẫn đứng đó chết lặng với suy nghĩ Warrick chết. Nàng tiến lại đẩy Gilbert xuống lỗ cửa sập khi nàng có cơ hội, động đậy để lấy thanh gươm của gã và ném khỏi bức tường. Nàng chỉ đứng đó tê dại với đau khổ… cho đến khi Warrick tiêp đất ngay trước mặt nàng.
      Nàng giật mình hét lên, lùi lại lần nữa, dựa sát vào bức tường thấp phía sau lưng. Gã chỉ toét miệng cười trấn an nàng rồi tiến thẳng lại chỗ Gilbert, lúc này cũng vừa kịp nhặt lại thanh gươm.
      nhõm của nàng bị cắt ngang bởi cơn đau khác, nó nhói như những lần trước mà lâu hơn và trầm trọng hơn. Tuy nhiên, nàng cố nén đau nhìn hai gã đàn ông tấn công lẫn nhau.
      Họ lúc tiến lúc lùi trong gian hạn hẹp. Rowena tránh chỗ khi cần thiết và cẩn thận nhớ cửa sập vẫn còn mở. Nàng tiếp tục phớt lờ hững cơn đau lại đến. Cuối cùng khi cuộc chiến kéo qua phía đối diện của cửa sập, nàng mới có thể lại gần đó để xem sao vẫn chưa có ai đến giúp nàng. Cứu binh tới. Nhiều người hầu ở bên dưới căng tấm vải thờ, và tên kêu với lên đề nghị nàng nhảy xuống.
      ‘Toàn những người ngu ngốc! Nàng có đủ đâu để rơi gọn trong tấm vải thờ chứ. Nếu làm miếng vải mỏng đó tét đôi cũng làm nó tuột khỏi tay họ khi nàng rớt xuống, và rồi cũng nằm thẳng cẳng nền đá, chết cũng bất động.
      Nhưng rồi, lựa chọn cũng tuột khỏi tay nàng khi trận đấu tiến đến chỗ nàng. Gilbert lùi đúng vào nàng mà biết khiến nàng lọt vào lỗ cửa sập. Nàng kêu thét lên khi khí luồn dưới chân. liền quay lại và chộp lấy nàng bằng tay còn lại, nhưng sức nặng của nàng làm mất đà buộc phải bỏ thanh gươm để giữ nàng lại bằng 2 tay. quay lưng về phía Warrick mà nghĩ ngợi ngoài việc làm sao cứu được Rowena.
      Vì mạng sống nàng ôm chặt lấy và cũng quá run rẩy để thả ra sau khi được kéo lên khỏi lỗ và đặt đứng thẳng dậy. Warrick bị quên mất trong lúc đưa trở lại.
      ‘Tránh xa khỏi nàng ấy, d’Ambray.’
      Lời đượm mùi đe dọa cùng thanh gươm chỉa ngang vai Rowena ấn vào ngực Gilbert khiến thể tuân theo. Nhưng Gilbert thả nàng ra, tay siết chặt nàng hơn, và Rowena hiểu để biết suy nghĩ của đâu. ‘ ấy tin lời uy hiếp nào đối với mạng sống của ta sau khi ngươi vừa cứu nó.’, nàng bảo .
      Lời đó làm mặt Warrick trở nên khôi hài trong thất vọng. Rowena quay qua đúng lúc để nhìn thấy và cảm thấy chán chường khi hiểu chính xác. Gã thực muốn để Gilbert thoát khi trong tay, nhưng giết ngay hợp quy tắc hiệp sĩ, giao đấu công bằng. mạng đổi mạng. Nhưng đặc biệt với mạng sống này, Rowena vẫn thấy đáng khinh. Nếu Warrick phải tha thứ, gã có thể phải đợi… Tha thứ ư? Warrick ư? Quỷ báo thù phương bắc thực thay đổi nhiều thế sao?
      thay đổi, nhưng bản thân gã thực hạnh phúc về điều đó. Tiếng nạt của gã cũng ít độ lượng hơn khi gã hạ gươm. ‘Ta để ngươi sống nhưng được gây nữa’
      Gilbert phải là loại người dễ dàng bỏ qua cơ hội ngàn vàng này. ‘Hãy trả cả Ambray cho ta’
      , Warrick, xin đừng! xứng đáng’
      ‘Ta quyết định nàng đáng giá thế nào, Rowena’ Warrick cắt ngang. ‘Với những gì xảy ra, 1 pháo đài, dù có hàng trăm cái… cũng thể so sánh ý nghĩa của nàng như thế nào với ta.’
      Diễn đạt lãng mạn khi so sánh với những dinh thự bằng đá, nhưng ý sau mỗi từ rất có giá trị làm nàng nên lời, đủ lâu để Warrick với Gilobert. ‘Ngươi phải thề phục tùng ta’
      Gilbert ngần ngừ, thích thú trước cảnh trớ trêu Warrick hứa bảo vệ .
      ‘Thỏa thuận thế. Còn Rowena’
      Thanh gươm lại được giơ lên, còn sắc diện của Warrick trông nguy hiểm chứ chỉ thất vọng.
      ‘Rowena là phu nhân của ta nếu nàng đồng ý. Ngoài ra, nàng bao giờ rơi vào vòng bảo hộ của ngươi nữa. Đừng thử thay đổi quyết định của ta, d’Ambray. Nắm lấy những gì ta cho và hài lòng với may mắn khi ta báo thù ngươ'i nữa.’
      Vừa dứt lời Rowena liền được thả và nàng ngay lập tức rơi vào tay Warrick. Hiệp ước căng thẳng làm tăng thêm cơn đau, nhưng nó nhắc nàng nhớ mình còn nhiều thời gian dành cho cuộc tranh cãi của họ.
      ‘2 người thỏa thuận xong chưa, con tôi muốn ra đời ngay bây giờ rồi, Warrick, phải chỗ này chứ, ngay lỗ châu mai’
      Cả 2 người đàn ông nhìn nàng chằm chằm kinh ngạc, vì thế nàng phải tăng lên lượng.’
      ‘Ngay bây giờ đấy, Warrick!’ và nó liền có hiệu quả. Hốt hoảng thực , ràng, đàn ông lúc này chẳng có ích lợi…

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chapter 48
      “Vậy lời chửi rủa đó là gì sau khi mọi chuyện qua?” Mildred muốn biết khi đặt đứa bé vào tay Rowena. ‘Em làm rất tốt, em . Cậu bé là thiên thần tuyệt vời nhất.’
      ‘Cậu bé lẽ ra là bé’
      Rowena làu bàu, nhưng nàng thể giữ gương mặt khó chịu khi nhìn xuống tạo vật quý báu của mình, em bé tóc vàng.
      ‘Mildred cười khúc khích. ‘Em thể vẫn giữ mối hiềm khích đó. Hãy nhìn lại bao nhiêu tháng qua em làm cậu ấy đau khổ thế nào. Chị thấy tội cậu ấy quá.’
      ‘Chị chẳng với em’ Rowena phản đối. ‘Chị là người duy nhất thử làm em thay đổi.’
      ‘Vì chỉ có chị mới biết tính bướng bỉnh của em càng tăng nếu ép em. Cũng chẳnng thể nào can thiệp. Em phải tự khám phá cậu ấy em mới được. nhưng em chẳng phải bắt cậu ấy đợi đến phút cuối mới chịu kết hôn sao?’
      ‘Đợi ư?’ Rowena cách ngờ vực. ‘ ấy đâu có tìm về bà đỡ, mà tìm về cha xứ! Và chẳng ai thèm khỏi cho đến khi nhận được từ ‘vâng’ từ em. Đó là tống tình. Đó là…’
      ‘Thiệt bướng bỉnh chịu nỗi. Em biết là lấy cậu ấy mà. Em chỉ cố tình làm cậu ấy đau khổ đến phút cuối thôi.’
      Rowena cố giữ miệng im lặng. tranh cãi với Mildred những ngày này giống như tự túm tóc mình. Nàng mất ít tóc rồi. Tất nhiên, nàng cứng đầu, nhưng người đàn ông ấy sẵn sàng hi sinh vì nàng. hiềm khích nào có thể tiếp tục chống lại được.
      ‘Chồng em đâu rồi?’
      “And what was that swearing about after ‘twas over?” Mildred wanted to know as she laid the baby in Rowena’s arms.
      “Where is myhusband?”
      đợi để được xem con trai. Chị ẵm bé ra hay để em?’
      cần phải đợi trả lời, Mildred ra mở cửa cho Warrick vào. Rồi gã bên cạnh nàng, nhìn xuống nàng với ánh mắt ấm áp đầy tự hào xua tan vệt trách oán cuối cùng trong nàng. Nàng tất cả. điều đó ràng
      Rốt cuộc, nàng gã. Điều đó được làm qua nhiều việc thời gian dài trước khi nàng rời gã và còn điều gì có thể làm nó bị phủ nhận nữa.
      Nàng cười e thẹn với gã. ‘Chàng thấy con sao?”
      Đến lúc này Warrick mới nhìn đứa bé, nhưng mắt gã nhanh chóng trở lại với nàng, và trong đó lấp lánh niềm vui.
      ‘Ta tin con được nhận hơn với thời gian”
      Nàng nhìn xuống con trai với vẻ báo động, nhưng nhanh chóng cười khúc khích. ‘Chẳng có gì sai với vẻ ngoài của con cả. Con lẽ ra tóc đỏ và nhăn nhó.”
      ‘Điều gì xảy ra với con mà nàng hi vọng cho ta?”
      Nàng đỏ mặt, nhưng cười ngay. ‘Em tin là cuối cùng mình cũng may mắn, thưa lãnh chúa – Khi đạt được lời ước đặc biệt đó.”
      Gã ngồi xuống giường làm nàng bất ngờ bằng nụ hôn. ‘Cám ơn nàng”
      quá khó đâu… , có lẽ chút chút.”
      , ta cảm ơn vì nàng đồng ý lấy ta.”
      “Oh,” nàng , lòng ngập tràn cảm giác ấm áp chỉ muốn cười vang. “Đó thực là… niềm vinh hạnh của em”
      Câu làm nàng có thêm nụ hôn dù quá say đắm. ‘Nàng còn giận ta nữa chứ?”
      , nhưng nếu chàng bắt em vào tù lần nữa…”
      ‘Ta còn nhà tù nào nữa. Ta phá hủy nó khi nàng trở về Tures”
      “Sao chàng làm thế?” nàng ngạc nhiên hỏi.
      ‘Nó gợi nhớ cách thể chịu đựng nổi về những gì mình làm.”
      “Nhưng chàng có lí do, Warrick. Thậm chí em có thể…”
      “Đừng giúp ta giảm , nha đầu… hay nàng quên mất rồi những lời nàng đáp trả lại ta?”
      Gã rất nghiêm túc, nhưng cũng còn đó vẻ tự chế nhạo mình. “Được rồi, chịu thêm chút đau khổ nữa nếu chàng muốn. nhưng đó là hành động lãnh phí nhà giam chắc chắn.”
      Nàng thở dài làm gã cười khùng khục. ‘Có lẽ ta hành động quá hấp tấp. Ta vẫn có thể đào nó lên lại.”
      “Chàng tốt hơn là , thưa lãnh chúa.” Nàng cảnh báo với giọng giả vờ hung dữ.
      “Sau này nếu ta thấy cần phải nhốt nàng trong phòng ta lần nữa… ta cam đoan là cùng bị nhốt với nàng.”
      “Giờ em chống đối điều đó nữa.”
      “Nàng vẫn còn là ả trơ trẽn ư?”
      “Chàng đâu ngại trơ trẽn của em.”
      , ta hề.”
      ‘Và chàng em.”
      “Đúng vậy, ta nàng.”
      “Đừng như thể chỉ để chiều em. Chàng có em, Warrick. Sao có thể khi em…”
      ‘Ta có nàng, nha đầu”
      thanh nghe tuyệt vời, quá tuyệt vời làm nàng níu gã xuống để đặt thêm nụ hôn, rồi thầm êm ái. ‘Em hài lòng vì chính là chàng, Warrick, rất hài lòng.’
      Gã nhớ lại những lời đó, được rất lâu rồi, và rốt cuộc thừa nhận.
      ‘Ta cũng thế, phu nhân. Ta cũng quá hài lòng’

      The End

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :