@Naugracot ơi, cho ta hỏi câu hỏi muôn thuở từ ngày nhà mình có chế độ mới, truyện có vào Vip k nàng? Đọc văn án mà kết quá. Thích nhất câu "thuận vợ ta sống, nghịch vợ ta chết"
Chương 7. Thắng Vương Gia trong giây (4) Edit: Meg Beta: Ka & Ishtar Tiểu nha đầu này, quả nhiên có vấn đề. Hách Liên Dạ phải người lỗ mãng, sở dĩ đáp ứng việc đánh cược này có hơn phân nửa là vì muốn thử, hơn nữa trước khi đồng ý, cũng nghĩ kỹ sách lược vẹn toàn, miễn cho trong trường hợp bất đắc dĩ phải ăn cơm, sau đó phải gặp trường hợp làm cho người ta vừa giận vừa xấu hổ. Bất quá đây chẳng qua là chuẩn bị để ngừa chuyện chẳng may, chữ "Thua" này, trong hai mươi mấy năm trong đời , là quá xa lạ. Nhưng là đại nam nhân cũng thể mang bụng dạ hẹp hòi, thua thua, tính giận chó đánh mèo với nàng. Nhưng. . . . . . Thân phận của tiểu nha đầu này rất khả nghi. Bởi vì "dỗi" hơn mười ngày ăn cơm, nên ngự trù trong cung biến đổi phương pháp ngừng dâng lên đủ món quý và lạ hy vọng có thể gợi lên thèm ăn của , tại cái giỏ mà tiểu nha đầu này cầm ăn chính là trong số đó. Đây là thành phẩm của tất cả các ngự trù trong cung, mỗi món đều được xét duyệt bởi những thành viên hoàng tộc khó tính nhất, soi mói nhất, nếu món ăn này xuất trong chốn dân gian, chắc chắn là bảo vật quý của tiệm ăn, đưa tới vô số khách hàng chầu chực và hâm mộ. Đối với người bình thường mà , đây là mỹ vị chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng. Nhưng tiểu nha đầu này là dân đen nghèo khổ, người chỉ mặc bộ quần áo bằng vải thô mang theo nhiều vết vá, lại giống như quỷ chết đói, nhưng khi há miệng ăn món đầu tiên lại là…. tấm tắc khen ngon chứ phải nét kinh diễm mà người thường nên có. Thái độ bình tĩnh như thế, giống như nàng từng ăn qua những món mỹ vị cao cấp khác, nhất là cái giỏ đựng thức ăn được ngự trù tỉ mỉ chế tác, cũng chỉ miễn cưỡng làm cho nàng thất vọng mà thôi. Kỳ đây chẳng qua là phản ứng hết sức nhặt nhưng lại thể qua được đôi mắt sâu sắc của Hách Liên Dạ. Mà Hà Nghiêm hoàn toàn phát tâm tư của chủ tử mình, nhìn nhìn Giang Ngư Ngư, cũng cách nào phản bác lại lời của Hà thúc, lại lo lắng. Nhưng cho dù thành cũng vô dụng thôi! cũng thành đây nè, nhưng lần trước trong lúc vô tình nhìn thấy Vương gia vừa tắm rửa ra, vẫn chưa mặc áo, kỳ chỉ là nhìn thấy cái bóng phớt qua mà thôi, nhưng cũng làm cho hoảng hốt hồi lâu. Đương nhiên, đối với Vương gia tuyệt đối có ý đồ bất lương! Chỉ là tiếng thở dài cảm thán khi đối mặt với bức họa tuyệt tác của danh gia mà thôi, đó chỉ là tán thưởng thuần túy đối với tác phẩm đẹp, tuyệt đối có gì suy nghĩ chính đáng. Mà nếu là nữ nhân nhìn thấy tình cảnh đó…. chắc chắn khó rồi. Vương gia của bọn họ, tuyệt đối quá mức quyến rũ mị hoặc lòng người! Nhìn ra do dự của , Hà thúc vươn tay kéo qua , giọng , "Trong phòng của Vương gia quả cần nương cẩn thận chăm chỉ, tự ngươi , mỗi ngày ngươi bứt hết bao nhiêu tóc của Vương gia rồi!" "Ta. . . . . ." Hà Nghiêm đỏ mặt ấp úng, phản đối nữa. Bởi vì lo lắng cho nha hoàn hầu hạ, thị vệ tâm phúc của Vương gia như , liền ngay cả việc chải đầu búi tóc cho Vương gia cũng ôm đồm luôn!