@Hằng Lê em bận quá nên post từ từ nha. Chương 16: nương, ngươi quá thần kì (4) Edit: Nhược Vân Khóe miệng co giật, Hà Nghiêm chuẩn bị ngăn cản nàng. Dù sao trò chơi này những thiên kim tiểu thư kia đều có thể thắng nàng, lại thể để nhiều người như vậy đồng thời hầu hạ vương gia, đành để cho đám các nàng tự mình tranh giành thôi, đánh nhau mới tốt a! Bởi vì ăn no, lần này động tác leo cây của giang Ngư Ngư vô cùng lưu loát, bên cạnh đó đám thiên kim tiểu thư dù thể leo cây, có đám nha hoàn giúp đỡ, vẫn run rẩy leo lên. “Vậy bắt đầu !” Giang Ngư Ngư vui vẻ . Tâm trạng nàng vô cùng tốt! Hà nghiêm vô lực che trán, nương ngốc này cho rằng thắng được Vương gia, nên tin tưởng có thể dựa vào chò trơi này mà thắng được tất cả mọi người? Trong vương phủ bất cứ nơi nào cũng đều có rất nhiều tai mắt, đám nữ nhân này sợ là biết mọi chuyện, nhìn , các nàng đều từ cây nhảy xuống , mình “chín”! Quả nhiên, trò chơi vừa mới bắt đầu, Giang Ngư Ngư còn chưa kịp chớp mắt, nhóm thiên kim vốn liều mạng đứng vững cây, bang bang, dũng mãnh nhảy xuống. Tất cả nữ nhân ở đây đều đến vì Hách Liên Dạ, người nào cũng nguyện ý cùng với “tình địch” quá mức gần gũi, cho nên khi vừa mới nhảy xuống, các nàng đều tự tìm chỗ mà đứng, thần thái kiêu ngạo cho nha hòan sửa sang lại quần áo. “tại sao các ngươi lại nhảy xuống?” Đợi lúc, người hỏi câu này lại là Giang Ngư Ngư. “Bởi vì ta chín!”các nàng đồng loạt trả lời, khiến cho khóe miệng Hà Nghiêm và Hà Thúc gần như co rút. Phối hợp với thần sắc cao ngạo của nhóm thiên kim tiểu thư, lời thoại này là … chấn động hề a~~~ Giang Ngư Ngư cũng vội xuống, mặt lộ vẻ mê mang, “Nhưng táo chín, thể đường mà!” Khi nàng vừa nhảy xuống, là thành thành đứng tại chỗ, chờ mỹ nam vương gia lên tiếng trước! “…………” “ các ngươi khi vừa nhảy xuống liền chuyển động, sau đó ta mới chuyện,” ánh mắt Giang Ngư Ngư đặc biệt thuần chân mà nhìn đám thiên kim tiểu thư “ cho nên các ngươi đều thua rồi!” Ai, cần xem thường trò chơi nha! ╮(╯▽╰)╭ “….” Cả tòa nhà lặng ngắt như tờ, nhóm thiên kim trừng kẻ giả trang “Trái táo” thành công cây, hận thể lấy đao băm nàng. Cả sân, chỉ có Hà Nghiêm và Hà Thúc là ánh mắt sáng ngời. Ánh mắt lại lia hết vòng, bọn vẫn thể tin được, này, thế này là giải quyết rồi hả? Vương gia tạm thời “Nguy Hiểm” rồi hả? Hà thúc vốn cảm thấy đứa này là phúc tinh, bây giờ chỉ hận thể cúng bái nàng. Hà Nghiêm cũng lệ nóng doanh tròng, kích động muốn khóc rồi. nương ta trách nhầm ngươi rồi, nương ngươi quá thần kỳ rồi! Cái trò chơi nghe có vẻ rất ngốc của ngươi quả rất ngưu (dũng mãnh) rồi! Hà nghiêm xoay người, cấp tốc quay trở về vương phủ, báo tin mừng cho Hách Liên Dạ. Giang Ngư Ngư cũng theo đó quay về, dáng vẻ lo lắng, lầm bẩm : “Ta vẫn là quay về nghĩ kỹ chút, lần sau dùng biện pháp gì để tuyển người a….” Hà thúc cũng ngăn cản nàng, trong lòng khẽ thở dài, đứa bé ngốc này, sao có thể ra những lời này! Nếu để cho đám thiên kim như hổ như sói biết được, “đề thi” mỗi lần đều là do nàng nghĩ ra, vậy nàng gặp phiền phức rồi. Nhất định có ít người đến cửa thăm dò, nếu nàng kín miệng, cái gì cũng , đám thiên kim kia biết làm ra chuyện gì đâu! Chờ trở về Vương phủ, nhất định phải điều mấy thị vệ tin cậy, bảo vệ Cửu nương cho tốt. Giang Ngư Ngư mình tên Giang Tiểu Cửu, mà thân phận tại của nàng, xem như là nha hoàn của vương phủ, kỳ Hà thúc nên gọi nàng là Tiểu Cửu.