PHU THÊ BẤT LƯƠNG - THẨM DU (Update C17) New~~

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. gấu ngủ đông

      gấu ngủ đông Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      27
      ôi chị mà là trò chơi của ảnh ấy hả? chưa biết ai là trò chơi của ai ^^
      honglakNhược Vân thích bài này.

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Mấy hôm nay máu lười nó lại nổi lên chẳng thiết làm gì đến khi nhận ra nợ đến mấy chương :yoyo49::yoyo49: trả nợ từ từ nha chi @Hằng Lê :nod::nod::nod:

      Chương 11: Thắng vương gia trong 1 giây (8-)

      Editor: Nhược Vân

      Thấy Hách Liên Dạ có ý định trách phạt ai, thậm chí còn muốn giữ lại nha hoàn Giang Ngư Ngư, lá gan của Lưu công công cũng to hơn.

      “Vương gia, trong cung…” muốn kiếm cái cớ gì đó để được quay trở lại trong cung, rời xa nơi nguy hiểm này, tránh cho những khi tâm tình Hách Liên Dạ tốt, lại muốn trị tội .

      Vừa mới mở miệng, Hách Liên Dạ ngắt lời : “Chuyện ở Tây Uyển…”

      “Vương gia tha tội!” Chân Lưu công công liền mềm nhũn, ngay lập tức quỳ bộp xuống.

      Oan uổng quá mà, nhắc đến hoàng cung, phải là muốn thúc giục Vương gia về chuyện ở Tây Uyển, chuyện ở Tây Uyển, có lẽ….hẳn là phải hao tốn thể lực, Vương gia mới vừa ho ra máu, làm sao có thể chịu nổi loại sức ép như thế?

      Bàn tay trắng như ngọc khẽ khoác, Hách Liên Dạ yếu ớt ho khụ tiếng giọng : “Những ngày này bổn vương thể đến Tây Uyển, vừa hay, ngươi giúp các nàng chuẩn bị chút”

      Giọng điệu sắc bén thế này, khiến Lưu công công sừng sốt, phản ứng theo sau đó chính là, còn đúng à, nhất định phải chuẩn bị, với điều kiện của Vương gia, mắt cao hơn đỉnh là việc cần bàn cãi, dù có tỉ mỉ chuẩn bị hay , cũng chưa chắc được lọt vào mắt xanh của vương gia.

      Khi từ “Tây Uyển” bắt đầu được nhắc đến, Hà thúc tựa như hoàn toàn hiểu bọn họ cái gì, nhưng Hà Nghiêm lại có thể hiểu được.

      Muốn kéo dài thời gian thôi!

      Vương gia vì lần “Hộc máu” này, thân thể hư nhược, nên nhân tiện ba bốn ngày tới cần phải quan tâm đễn chuyện ở Tây Uyển rồi.

      Chính vì có suy nghĩ như vậy, nên khi nghe tiếng của chủ nhân như nghe thấy thiên (tiếng trời) vọng lại-----

      “Hà Nghiêm., mang theo nàng đến Tây Uyển chọn người.” Ngữ khí hết sức tự nhiên bình tĩnh.

      “….. Vương gia?” Hà nghiêm thét chói tai, cảm thấy bản thân mình kêu chắc chắn giống con gà mái già bị vặt lông .

      cũng bất chấp khí chất là cái gì, quỳ sup xuống dập đầu lạy mà lòng khẽ run: “Vương gia, ngài, ngài…..”

      Ngài thể nào vào những lúc quan trọng như thế này, lại hồ đồ chứ!

      Hách Liên Dạ ngày cả nhìn cũng lười, chỉ vào Giang Ngư Ngư , tiếp tục căn dặn: “Người mà nàng chọn ra, cho chuẩn bị xong mang lại đây.”

      Triệu công công siêu cấp kích động, ngừng gật đầu đáp ứng, hoàn toàn cảm thấy đây là việc gì khó, chỉ thấy được ánh mặt trời lấp lánh trước mặt.

      nương này dù có chút cổ quái, nhưng chỉ cần nhìn trang phục là biết, là nương thấu đời, ngay cả cửa ải của nàng mà còn qua được, xin câu bất kính, nhóm chủ nhân trong cung cũng đừng mong đưa thêm cái gì đến cho Vương gia nữa.

      Trong khi Hằn cao hứng, còn Hà Ngiêm lại nôn nóng. Nhưng vì có Triệu công công ở đây, rất nhiều lời lại cách nào ra miệng được.

      Ngay lúc đó, đột nhiên nhìn thấy chủ nhân nhà mình liếc mắt lại.

      Ánh mắt Hắc Liên Dạ cực kỳ xinh đẹp, đuôi mắt dài hơi nhếch lên, mắt mắt phiêu đãng, chất chứa phong tình vô hạn, khiến người xem tâm tình xao động.

      Hà Nghiêm dù sao cũng theo rất lâu, lại là đại nam nhân, cũng đến nỗi bị cái liếc mắt này của khiến cho mặt đỏ tim đập, nhưng vì nhìn thấy ánh mắt này, khiến cho hốt nhiên tỉnh táo trở lại.

      Đây là chủ nhân mà rất quen thuộc, đa mưu túc trí, làm được, nếu như thấy hành vi của chủ tử rất quái dị, như vậy nhất định là do hiểu được thâm ý trong đó.

      Trấn định được trái tim, nhanh chóng vọt đến trước Giang Ngư Ngư : “ nương xin theo ta.”

      Sau khi dẫn Giang Ngư Ngư ra khỏi tiểu viện, tức tốc quay trở lại thư phòng, Lưu công công vì cấp tốc muốn quay về cung phục mệnh, sớm rời , tại ở trong thư phòng chỉ còn người nhà, cho nên Hà Nghiêm vội vàng lên tiếng: “Vương gia, ý người là…”

      Tổng quản Hà Thúc vẫn còn như lâm vào sương mù, “Vương gia, Tây Uyển mà người nhắc đến…” Là ngôi nhà hoang phía tây Vương phủ?

      Trong ngôi nhà đó có ai ở mà! ấy, đúng, mấy ngày trước, dường như có người hầu dọn dẹp ngôi nhà đó, hẳn là có người chuyển vào rồi.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Nhược Vân lười quá, 1 chương của má thẩm mà còn lười như vậy :yoyo34: gặp chuyện 7 8 trang thậm chí 12 13 trang sao :yoyo38:
      Sô Cô la Đắng, honglaklinhdiep17 thích bài này.

    4. DangThuy

      DangThuy Active Member

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      115
      Êm xin cái phong bì.

      Gà mái bị vặt lông? Ôi, thị vệ là giống cái á :th_58:
      honglak, Nhược Vânlinhdiep17 thích bài này.

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Chương 12: Thắng vương gia trong giây (9)

      Editor: Nhược Vân

      chỉ lo lắng đến chuyện mấy ngày hôm nay Vương gia nhà mình chịu ăn gì, thèm để ý đến cách vách có ai đến ở.

      Hà Nghiêm lại có thời gian giải thích cho Hà Thúc hiểu, vội vàng hỏi Hách Liên Dạ: “Vương gia, ngài nghi ngờ vị nương kia?”

      “Nàng ta xuất rất đúng lúc.” ánh mắt Hách Liên Dạ mang theo ý cười, thậm chí, giọng còn có vẻ rất vui.

      Tuy nhiên, Hà nghiêm vì quá khẩn trương, để ý đến tình trạng đáng ngờ của chủ nhân mình.

      “Nếu quả có vấn đề, ngài lại cho nàng ta Tây Uyển tuyển người, phải là…”

      Khoác ngăn lại tâm trạng khẩn trương của thuộc hạ, tầm mắt cũng chuyển hướng đến Giang Ngư Ngư vẫn còn đứng ngốc ở sân viện, ánh mắt Hách Liên Dạ lóe sáng có thể là hứng trí dạt dào, “Để nàng .”

      Cho dù nàng là bị người đưa vào vì chuyện ở Tây Uyển, với cái đầu thông minh cơ trí của nhà đầu kia, ngu ngốc ngay lập tức trực tiếp chọn người phía sau thao túng nàng, chính là muốn xem xem, trong tình huống như vậy, nha đầu kia xử lý như thế nào.

      Hà Nghiêm vẫn hiểu được trong đầu chủ nhân nghĩ cái gì, nhưng xác định, vấn đề này hoàn toàn là do chỉ số thông minh của mình.

      muốn dây dưa, muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, nhìn thấy Hà Thúc đứng bên cạnh vẫn mù mịt, nên kéo theo , “ Ngài vẫn nên theo ta nhìn chút .”

      Vì vậy, chỉ vài phút sau, Giang Ngư NGư theo Hà Nghiêm và Hà Thúc, đến toàn nhà phía Tây vương phủ.

      Vẫn chưa vào của, Giang Ngư Ngư bị trận mùi hương đập vào mặt.

      Cẩn thận nhận biết, đó chính là hỗn hợp nhiều loại hương hoa, mùi hương đơn lẻ có thể khiến người ngửi cảm thấy hưng phấn, ở trong gian hạn chế mà mọi người lại đểu dùng nước hoa, các loại mùi hương hòa lẫn vào cùng chỗ, ngửi thấy mà cảm giác đầu váng mắt hoa.

      Hà Nghiêm nhìn đại môn màu đỏ, khẽ cau mày, chuẩn bị đẩy cửa vào, cánh cửa lại “chi nha” cái, được mở ra rồi.

      “Hà đại ca!” Hơn mười nha hoàn trang điểm xinh đẹp ra, tiếng chào giòn tan, hơn nữa thanh rất dễ nghe.

      Nha hoàn nhà người ta quần áo đều giống nhau, còn y phục của các nàng cả kiểu dáng và màu sắc đều giống nhau, có chút khó hiểu.

      Nhưng đến dung mạo, khẳng định các nàng tuyệt đối là thượng thừa, hoàn toàn vượt xa tiêu chuẩn của nha hoàn gia đình bình thường.

      Ai thèm làm đại ca nhà ngươi! Hà Nghiêm muốn trợn trắng mắt, muốn chuyện với đám nha hoàn này, nhìn nhìn Giang Ngư Ngư “đầu óc ngây ngô” bên cạnh, chỉ nàng : “Vương gia có dặn, về sau…. việc tuyển người của vương phủ, do nàng làm chủ.”

      “Xoạt” cái, ánh mắt nhóm nha hoàn chuyển hướng, Giang Ngư Ngư vốn vẫn bị nhóm nha hoàn xem như là khí, ngay lập tức lại trở thành tiểu điểm của mọi ánh nhìn.

      Giang Ngư Ngư chẳng hiểu gì nhìn Hà Nghiêm, tuyển người làm cái gì?

      Ngay cả điều này cũng cho nàng biết, nàng biết lấy tiêu chuẩn như thế nào mà tuyển chứ?

      cần Hà Nghiêm phải trả lời, nhóm nha hoàn tự nhiên cho nàng biết đáp án.

      “Để nàng tuyển? Hà đại ca, người này là….”

      Có thể thấy được, trong lòng mỗi người vì việc này xem Giang Ngư Ngư như địch thủ, lại bởi vì xác định được thân phận của nàng, nên dám thể thái độ thù địch quá ràng.

      “Có quyền chọn lựa người đầu tiên hầu hạ vương gia, vị nương này, địa vị ở trong vương phủ chắc phải bình thường …” có nha hoàn thông minh, bóng gió hỏi.

      Trong Vương phủ vì sao đột nhiên lại xuất thêm nương trẻ tuổi.

      “……” câu này có ý là….Giang Ngư Ngư cảm thấy mình bị lôi rồi.

      Tổng quản Hà thúc vốn chăm lo cho cuộc sống thanh tâm quả dục của Hách Liên Dạ, nhất thời kịp phản ứng.

      Hầu hạ cái gì, trước cái gì… ĐỢi chút!

      Này…. Như vậy là những người ở Tây Uyển, đều là chuẩn bị để đưa đến cho Vương gia thị tẩm sao?

      Hà Thúc triệt để choáng váng, quay ngoắc đầu, nhìn Hà Nghiêm.

      @Hằng Lê @LạcLạc
      Cỏ Ú, Sô Cô la Đắng, Lnmt1319 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :