1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói - Độ Hàn X (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 215 : Vương thái tử gia - trùm thổ phỉ (năm)

      Vì vậy lại ngửi được khí quen thuộc, liền dễ dàng đốt được điên cuồng trong xương cốt, từng cái kích động, ngon hơn hẳn ăn mật ong.

      Ban đêm, bên tronh nhà gỗ sạch nhất trong trại, bên trong mặc dù lớn, nhưng đều là gia cụ Hồng Mộc chế tạo, tử sách bày đầy cổ tịch, vẫn còn có ít bàn đơn lẻ, thu dọn chỉnh tề xong có nổi bụi.

      Riêng nhìn gian phòng này thế nhưng Lăng sinh ra looaij ảo giác, lại trở về hoàng cung, mỗi tiểu vật hằng ngày sử dụng cũng lộ ra tinh xảo cổ quái, giống như là đám thổ phỉ cần có thưởng thức.

      ''Phu quân chẳng lẽ đây đều là vì người mà đặc biệt chuẩn bị.'' Nàng lớn gan suy nghĩ.

      Trừ lần đó ra, nàng đúng là nghĩ ra nên giải thích thế nào.

      hơi gật đầu, ''Nếu là có cơ hội, đám tiểu tử này có thể đem ta thành cung bài vị, sớm muộn gì cũng ba phần đốt hương, năm phần hiếu kính... nhìn ra mới vừa rồi ta dám cho bọn họ mặt tốt.''

      Nếu lộ ra khuôn mặt tươi cười, đảm bảo dấy lên kích tình cực nóng.

      Bọn họ lơ đễnh.

      Đế Tuấn ngược lại trước phải hô to chịu nổi.

      '' nghĩ tới, bảy vị trại chủ lại là nhi do chàng nuôi dưỡng.'' Giúp cởi áo khoác, thay đồ thường, nàng hình như đặc biệt có dục vọng bát quái, ''Mới vừa lúc ăn cơm, bọn họ năm tuổi ngươi thu nhận bọn họ, năm đó có ngươi năm tuổi, hay dối là năm tuổi, ra mười mấy tuổi hay hai mươi mấy tuổi.''

      sờ sờ chóp mũi phất mình bị khản.

      ''Nương tử, vi phu mười tuổi trước còn rất bình thường, ít nhất gian manh như tại.''

      Da mặt phụ hoàng và mẫu hậu cho cũng có biện pháp.

      ''Có ?'' Giọng hết sức hoài nghi, nàng chút khách khí cười nhìn .

      Chương 216 : Vương thái tử gia - trùm thổ phỉ (sáu)

      Hết cách rồi, khuyết điểm người ít lại càng ít, muốn bắt nhược điểm để trêu chọc mấy câu, cũng cực khó khăn.

      Thỉnh thoảng đụng vào cái, nàng liền nhịn được cười cười lại, trước mặt da run lên cái, nàng cũng liền thỏa mãn.

      Rất nhàm chán, nàng biết.

      Chỉ là người ở bên cạnh lâu đều có thể hiểu được cảm giác của nàng.

      Luôn luôn là đem lại cảm giác tức giận ngứa ngáy cho người khác, tự mình lại làm bình tĩnh.

      ''Cười vậy sao?'' Oa ao kiểm vui, nheo mắt lại nguy hiểm, nhìn dáng giống như tiểu oa oa tức giận, tùy thời muốn lật mặt.

      " có, có." Khoát tay phủ nhận, có tí thành ý, miệng cười to, coi như che sở trường, vẫn có thể nhìn thấy ánh mắt nàng cong cong.

      kì quái nháy mắt mấy cái, ''Nương tử nàng còn đau ?''

      Đau?

      Nàng hiểu.

      Nơi nào đau? Tại sao đau?

      "Xem bộ dáng là đau." Đế Tuấn lầu bầu tiếng, xoay người lại đóng cửa lại, sau đó liền bế thân thể mềm mại của nàng, chậm rãi về giường...

      Ngôn ngữ tay chân so với lời vô duyên vô cớ càng dễ hiểu hơn nhiều.

      Vì vậy, Lăng bắt đầu giãy giụa, "Ta còn đau, rất đau. . ."

      giỡn, máu ứ đọng người vất vả mới tan ra mấy phần, nàng cũng giải thích được nguyên nhân bị áp đảo cả ba ngày ba đêm.

      '', chàng đau sao.'' Nhìn nàng nhiều như vậy còn dám lại gần vuốt dâu hùm, căn bản là điềm báo sợ chết.

      Như vậy, cần gì phải nhẫn lại cái dục hỏa thiêu đốt, để mặc cho tiểu nha đầu này đắc chí.

      Quản cái khỉ gió, hớp nuốt vào bụng rồi .

      Đến lúc đó nàng còn om sòm cũng cho nàng.

      "Ưmh ưmh, cần. . . cần hôn ta nơi đó, là nhột nha."

      Chương 217 : Vương thái tử gia - trùm thổ phỉ (bảy)

      Cười khanh khách, nàng giống như con rắn vặn vẹo, mặc dù là chống cự nhưng thân thể uyển chuyển muốn cùng dây dưa.

      Vài ngày dính vào người nàng, ý chí sức lực của còn mỏng hơn giấy.

      Rốt cuộc còn lấy cớ, nơi nào mà còn khách khí, trước tiên chặn lại cái miệng nhắn của nàng, hung hăng cướp lấy ngọt ngào trong miệng nàng, nàng ngừng lùi bước đầu lưỡi, để cho nhịn được hút thưởng thức, từng cái hôn cũng làm cho người khác hít thông, rồi lại điên cuồng kích tình toàn thân.

      Môi mở bé nên thể nghe tiếng thở dốc, thân thể cũng chầm chậm đền đáp lại, lúc khí giường nhiệt liệt đến đỉnh điểm ngoài của truyền đến tiếng bước chân hỗn loạn.

      Tiêu Duy tức khí hô hào :''Lão đại, ở phòng ? Các huynh đệ nướng chút thịt, lại mang ít rượi ngon hồi xưa, người ăn khuya thôi.''

      Nàng rên rỉ tiếng, vùi mặt vào giữa cổ của , vô cùng lo lắng cánh cửa kia đóng chặt, bọn họ tùy tiện có thể phá vỡ.

      Bị người ngăn ở giường —— nhất là tiến hành đến thời khắc mấu chốt, loại cảm giác đó, vô cùng lúng túng.

      Mà Đế Tuấn giống như có ý dừng lại.

      Đối với thanh ngoài cửa, chẳng quan tâm, hết sức chuyên chú, chui ở cổ nàng, trăm gặm chán.

      "Phu quân. . . Phu quân. . ." Nàng muốn , lại có hồi đáp, Duy Bạch mang theo đám hán tử xông vào, ''ưm ưm....''

      Mới thở ra hai chữ, liền lại bị ngăn chặn miệng, hung hăng cắn vào cánh môi, trừng phạt nàng vào thời điểm mấu chốt lại mất hồn.

      Mộ Lăng khóc ra nước mắt.

      Chỉ đành phải đem trừng phạt của như mưa to gió lớn xâm lấn, cũng thấp thỏm bước chân ở ngoài cửa ngày càng gần.

      Duy Bạch kêu bốn năm tiếng, mấy tên khác cũng điên cuồng gào thét, cảm giác cuồng nhiệt sùng bái với Đế Tuấn.
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâu thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 218: Tặc vương thái tử gia ( tám )


      Tiêu Duy Bạch kêu liền 4,5 tiếng lão đại, mấy huynh đệ Tiêu gia cũng điên cuồng gào thét, đối với Đế Tuấn đầy cảm giác sùng bái.

      “A? Trong phòng ràng có đốt nến, vậy sao lão đại lại có ở đây?” Lão tứ Tieu Lâm chần chờ .

      thể , đằng trước đằng sau đều có người canh gác, có ai nhìn thấy lão đại ra khỏi cửa.” Lão tam Tiêu Hoàng Điệp chủ quản của trại , cứ cách nửa giờ có người báo cáo với , cho nên thể xảy ra việc này.

      “Vậy ở trong nhà, vào xem chút là biết.” Lão nhị Tiêu Hột Đào đề nghị, hành động, theo cuối cùng.

      “Ngừng.” Tiêu Duy Bạch duỗi cánh tay trắng, ngăn cản mọi người, “Cẩn thận chút, lui về sau .”

      Tiêu Duy Bạch ấp úng, làm khẩu hình, : “Lão đại giống như làm cái gì đó, nghe , lão đại hô hấp nặng.”
      Mọi người mới đầu có chú ý, vừa nghe như vậy, tất cả đều an tĩnh lại, vễnh tai, lặng tiếng nghe.

      "Hình như là đúng."

      "Này vẫn chưa tới giờ ngủ."

      "Lão đại cũng chỉ là thể chờ đợi thôi."

      . . . . . .

      . . . . . .

      . . . . . .

      Ồn ào lộn xộn, líu ríu.

      Tiêu Duy Bạch muốn ngăn, nhưng làm sao ngăn cản được sáu cái miệng, làm động tác im lặng, trợn mắt nhìn lượt, tiếp tục dùng khẩu hình, thét: “Các ngươi điên rồi, lại ở đây bát quái chuyện của lão đại, ngộ nhỡ chọc giận , từng bước từng bước ném tất cả chúng ta ra sau núi, giết lang sói.”

      “Đại ca, ràng là người bắt đầu.” Rốt cuộc có người nhớ tới vẻ mặt khác của Đế Tuấn, lập tức trắng trợn đem trách nghiệm đẩy tới bên người Tiêu Duy Bạch.

      “Đúng vậy, nếu phải đại ca thanh bên trong có gì đúng những người thuần khiết như chúng ta sao có thể phát chứ.”

      Chương 219: Tặc vương thái tử gia ( chín )

      “Đúng vậy, nếu phải đại ca thanh bên trong có gì đúng những người thuần khiết như chúng ta sao có thể phát chứ.” Chuyện hãm hại huynh đệ như vậy, chỉ cần có người mở ra, lập tức có người phụ họa.

      Quan trọng nhất là sinh mạng, sống còn là đại .

      “Ngũ gia ta còn thân đồng tử từ, giường chiếu ta biết nhưng hiểu, đều là đại ca dạy bậy.” Lại người biết xấu hổ, trốn tránh trách nghiệm, lời gì cũng dám .

      “Ngũ gia nếu còn là đồng tử, Tứ gia ta lại càng thêm thuần kiết ….nam rồi.”

      phải là so da mặt dày, ai sợ ai à?

      Lão thất Tiêu Hàn nhìn chằm chằm, đôi mắt mờ mịt, nháy nháy, lại nháy nháy, mờ mịt hỏi: “Các vị huynh trưởng, nữ nhân là cái gì??”

      mảnh quần đấu.

      Lão Thất chạy trối chết.

      Bởi vì trong chúng huynh đệ, là kẻ cưới đôi tỷ muội xinh như hoa như ngọc làm lão bà, kẻ đến sau quả cao tay.
      Ghen chết ban độc thân ca ca.

      nhóm ca ca độc thân ghen tị tới chết.

      Chuyện về nữ nhân, bàn về tuổi tác là vô dụng, còn phải dựa vào ngộ tính.

      Hôm nay tính nhận nại của Đế Tuấn thực tốt.

      Thanh ngoài cửa càng lúc càng lớn, cuối cùng mấy nam nhân này còn phát ra thanh ông ông ông, cũng có tức giận.

      lâu, Tiêu Duy Bạch phục hồi tinh thần đầu tiên, cùi chỏ đụng đụng lão Ngũ Tiêu Thu Phong Khải đứng gần nhất, “Chúng ta tới đây cũng nửa canh giờ rồi ?”

      “Giống như hơn nửa canh giờ rồi.” Lão Ngũ đếm đầu ngón tay, biết tính toán, khẳng định trả lời.

      Tiêu Duy bạch vỗ ót ái, kêu to được: “Tránh mau tránh mau, chia nhau tản ra.”

      Vậy mà hai cánh cửa đóng kín, cũng đúng lúc này, mở ra tiếng động.

      ảnh , dùng mắt thường thể nhận ra được nó, bắt đầu từ Tiêu Duy Bạch, lão Tứ, lão Tam, lão Ngũ, lão Lục lão Thất, lão Nhị đều bị dính chưởng, lấy tư thế hết sức xiêu vẹo đứng im chỗ.

      chỉ là điểm vào võ công, cũng quên điểm á huyệt, miễn nghe om sòm.
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 220: Tặc vương thái tử gia ( thập )

      chỉ là điểm vào võ công, cũng quên điểm á huyệt, miễn nghe om sòm.

      Đế Tuấn khí định thần nhàn, ôm lấy hai tay, lại lại.

      “Thích nghe lén như vậy, tối nay cho các ngươi nghe đủ.”

      quay đầu lại, cũng nhìn ánh mắt cầu xin tha thứ của mấy nam tử.


      “Ta thủ pháp đọc môn, ai có thể hiểu, dù là trong trại ngẫu nhiên có cao thủ, cái tay nào thiếu, gia cho năm động. Cánh cửa đóng lại, lần nữa quan nghiêm.

      Ngoài cửa phòng, mảnh im ắng, sao nháy mắt.

      Bảy nam nhân, người muốn khóc nhất là Tiêu Duy Bạch.

      duy trì tư thế chân trước sụp xuống, chân sau dừng ở giữa trung, hai tay giang rộng.

      Mệt quá.

      Dù là võ công của tệ,cũng rất khó duy trì tư thế này cả đêm.

      Ô ô ô, lão đại, nhanh lên chút ra ngoài thả người , chúng ta dám.

      . . . . . . . . . . . .

      Đế Tuấn đem áo khoác ném lên đất, thân thể trần truồng, chui vào chăn, ôm sát Mộ Lăng .

      "Bọn họ ?" Lập tức nghe thấy thanh đấy.


      “Ừ.” có tâm tình chuyện về những người liên quan, Đế Tuấn hừ tiếng, kề mặt vào cánh tay nàng, ngón tay hữu ý vô ý vuốt ve da thịt nàng.

      “Đều tại chàng, nhất định lúc nãy bọn họ nghe được hết rồi, lần sau vào lúc có người, chàng nhất định phải khắc chế chút nha, phu quân.” Mộ Lăng giọng oán trách.

      Kích tình khó tự kiềm chế, mập mờ ưm, tự chủ được tràn ra khỏi môi, nàng liều mạng cắn chặt hàm trăng, nhưng vẫn thể an tĩnh tuyệt đối được.

      Đế Tuấn vẫn đối nghịch với nàng, ra sức dưới luật động,làm cho nàng quên hết tất cả, ý loạn tình mê, mới bằng lòng dừng tay.

      Tỉnh táo lại, mặt Mộ Lăng quả muốn ứa máu, tựa như con cua bị nấu chín.

      Chương 221 : Mỹ kiều nương mảnh vải che thân.

      Nàng còn mặt mũi nhìn người khác nữa rồi.

      Đợi đến khi mặt nạ da người lâu dùng đến, ngày mai dính vào mặt ra cửa, khiến cho người khác nhìn thấy được sắc mặt của nàng.

      Đế Tuấn vòng tay qua, nhàng vuốt ve sống lưng của nàng, mỗi lần vuốt có thể hóa giải huyệt vị áp lực của nàng, các ngón tay đều dùng lực, bị vân vê xoa bóp mấy cái, Mộ Lăng cũng tự giác buông lỏng ý định, mệt mỏi ngáp cái.

      ''Có vi phu ở đây, đừng sợ, ngoan ngoãn ngủ .'' Hôn vành tai trắng nõn của nàng, ngậm vào trong miệng, liếm láp, ''Sáng mai rời giường, ta đảm bảo ai dám cười nàng, nương tử của ta, ai dám khinh thường, nam nhân nhìn ngươi ta liền lấy nhuyễn kiếm chém .''

      Nàng quen với thói quen động chút là lời ngon ngọt của , nghe xong chỉ cười, cũng có đặc biệt làm .

      Mà ngoài cửa, trong giây lát bảy người giống như bị tạt nước lạnh giống nhau, cảm giác thể tỏa nhiệt.

      Lời mà lão đại cùng chị dâu, còn là ám hiệu đặc biệt để cho bọn họ nghe.

      Nếu sớm biết là như vậy, dù có đại kiệu tới xin bọn họ cũng tham gia náo nhiệt ở thời khắc mấu chốt này.

      Ảo não, hối tiếc, chỉ sợ ở thời khắc này cũng có ai vui vẻ nghe bọn họ sám hối.

      Lão đại rồi, muốn đứng ở cửa chỗ này nghe cả đêm.

      cách khác, sáng mai mặt trời mọc bọn họ cũng đừng nghĩ rời .

      may mắn là gian nhà gỗ này được liệt vào cấm địa, những người có nhiệm vụ được ra, nêu bị thủ hạ tuần tra ban đêm vây quanh, danh tiếng của Thất huynh đệ Tiêu gia Hoàng Đường Sơn coi như là vỡ thành từng mảnh, nhặt cũng nhặt được.

      nên phân phó, trình độ coi trọng với Lăng nâng lên thêm ba bậc thang.

      Về sau người chị dâu này phải cẩn thận đối đãi, quá khứ là kính trọng về sau là kính sợ.

      Phục vụ tốt, tuyệt đối có chỗ xấu.

      Chương 222 : Mỹ kiều nương mảnh vải che thân. (hai)

      Trời sáng, luồng ánh sáng thứ nhất nhu hòa mà lành lạnh lan tỏa ở khắp nơi, huyệt đạo của Tiêu Duy cũng tự động được giải trừ, oanh tiếng, ngã nhào ra đất.

      Theo sát, mấy người huynh đệ quỳ hoặc đứng cũng khôi phục tự do.

      Lão nhị cười khổ xoa xoa khớp xương chút cảm giác, giọng thường xót, ''Lão Đại cũng quá thần kì , là trời sáng, chính là trời sáng, hào phân cũng kém.''

      Tiêu Duy Bạch lảo đảo đứng lên, liền kéo túm lưng quần các người khác lôi ra ngoài, ''Dài dòng cái gì, còn mau cút ra ngoài, đợi lát nữa lão đại tỉnh lại, khí tức bộc phát liền cho mấy người chờ ở đây cả ngày.''

      Cái uy hiếp này so với tất cả cái khác đề có tác dụng.

      Danh tiếng Thất huynh đệ Tiêu gia Hoàng Đường Sơn thả vào giang hồ cũng chấn động, chỗ bọn họ vừa qua cũng cần phải bán mặt.

      trắng ra là đại khái có người tin tưởng, buổi sáng tại đây, danh tiếng kia của bọn họ liền biến thành con chuột chạy qua đường, cứ chạy tiếp .

      Chỉ sợ người nào đó chạy chậm nhất bị cản lại, lại thành lang trụ (= cột đình) tới 8 canh giờ.

      Lão đại độc ác.

      Từ trước đến giờ được là làm được, kỷ luật nghiêm minh.

      Vị gia này có khí phách quá hung ác, có thể chọc, nên là đừng chọc là tốt hơn.

      Khi Lăng tỉnh lại, Đế Tuấn rời giường, ăn mặc chỉnh tề, khoan thai ngồi bên bàn điểm tâm ăn sáng.

      Thấy nàng mở mắt, vẫn còn ba phần mơ hồ, liền mở cửa cho Tiêu Nam đứng chờ bên ngoài vào, hầu hạ nàng đổi quần áo mới, thay đổi ăn mặc lần, khôi phục bộ dáng nhàng xinh đẹp.

      ''Phu nhân, ngoài cửa có chút quà tặng người, bảy vị trại chủ khẩn cầu thuộc hạ, bọn họ chút quà mọn, hy vọng người chớ ghét bỏ, nhất định phải nhận lấy.''

      Mộ Lăng kinh ngạc ngước mắt :''Quà cho ta? Bọn họ quá khách khí, chỉ là, phu quân, vô công bất thụ lộc, ta nên nhận, đúng ?''
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 223 : Mỹ kiều nương mảnh vải che thân (ba)

      Đế Tuấn tà mị liếc nhìn nàng, vẻ mặt cổ quái, giống như lão hồ ly tính toán cái gì đó, lặng lẽ :''Xem chút là quà gì, đẹp mắt, lấy cũng sao, nếu là cầm đống rách nát tới đây, vi phu giúp nàng đập vào mặt họ.''

      ''Phu quân, đưa tay đánh mặt cười, huống chi người ta tới tặng quà.'' Mỉm cười trừng mắt liếc cái, thái độ đối đãi người ngoài, luôn làm người khác suy nghĩ ra.

      Theo lý thuyết, đám người Tiêu gia kia cùng có quan hệ khá sâu, từ biết, nhiều năm thấy, còn điều người nuôi dưỡng bọn họ lớn lên, kết quả đây, còn là kẻ tính tình bịp bợm.

      ''Vi phu cũng thuận miệng như thế, còn tùy nương tử làm chủ.'' cũng tranh với nàng.

      Mộ Lăng thu nhập xong, ngồi xuống bên cạnh , đoạt lấy ly trà dùng, ''Tiểu Nam, ngươi cho mấy vị trại chủ vào .''

      ''Phu nhân, bọn họ đặt đồ ở cửa là được rồi.'' Tiểu nam do dự cắn miệng, hơn nữa có mấy lời biết bây giờ .'' Hơn nữa quà tặng hơi nhiều...''

      Nàng suy nghĩ chút, bảy người tặng quà, coi như người đưa phần, ít.

      Nàng tiếp lời phân phó :'' gọi Tiểu Bắc tới giúp tay.''

      Tiểu Nam cúi bả vai xuống, đưa lưng về phía chủ tử, run run bát động :''Thuộc hạ tuân lệnh, chỉ là có thể chậm chút.''

      Nửa canh giờ trôi qua.

      canh giờ trôi qua.

      nửa canh giờ qua. . .

      Đế Tuấn còn duy trì vẻ mặt vốn có, đem tinh thần đặt hết trong cuốn sách, vẻ mặt hết sức chuyên chú.

      Mộ Lăng so sánh, hiển nhiên dễ nổi nóng, được dùng giọng buồn bã hỏi Tiểu Nam....

      Chương 224 : Mỹ kiều nương mảnh vải che thân (bốn)

      "Còn nữa ? Còn nữa ? Còn nữa ?"

      Thị vệ phụ trách bốc vác lau mồ hôi, ''Còn chút, lập tức xong ngay.''

      Tiểu Nam và Tiểu Bắc lập tức ra, Mộ Lăng khóc ra nước mắt hỏi Đế Tuấn, ''Phu quân, ta muốn xin bọn họ mang quà dọn , thị vệ của ngươi có khóc hay ?''

      ''Nàng thử nhìn xem.'' Nắm nắm đậu xào hương, cắn mạnh ăn liên tục.

      thanh răng rắc có chút phiền, Mộ Lăng xúc động muốn xé nát thái độ vô tư của .

      ''Mấy huynh đệ kia rốt cuộc muốn làm gì?'' Tay chỉ vào khe hở của nhà gỗ , tránh cái vật trang trí Hồng San hô, tránh cho dưới tức giận làm hỏng cái vật bảo bối giá trị liên thành,''Đây là tặng lễ cho ta, còn cho ngươi đưa tới? Nếu như đánh danh hiệu của ta để lấy lòng ngươi, phu quân phiền toái, đem những chỗ này dời đến chỗ chỉ thuộc về ngươi, cần để đây cho ta thấy được.''

      Vợ phát điên.

      Rốt cuộc cũng bỏ thái độ thờ ơ, kéo lấy tay áo của nàng.

      Mặc dù rất nhanh bị gạt ra nhưng cũng giận, kiên nhẫn dụ dỗ :''Nhìn nàng, lại tức giận, có người tặng quà vui sao? Nhận quà, phải càng được nhiều càng vui sao?''

      ''Vậy cũng tính là tốt?'' Kéo lỗ tai của , ép nhìn quanh, giường, bàn, ghế, đất, rương lớn, tiểu rương, đại khay, tiểu khay, đại bao phục, gói đồ , tràn đầy, tìm thấy chỗ đặt chân.

      "Tốt! Đương nhiên được." Đế Tuấn ngây thơ mở to mắt, ''Nương tử có điều nàng biết, nàng xem cái nào vừa mắt, món đồ có thể dùng làm cống phẩm, hàng hóa hàng năm đưa tới cung ở chung quanh Hoàng ĐƯờng Sơn, ăn mặc vui đùa, cái gì cần có đều có. . .
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 225 : Mỹ kiều nương mảnh vải che thân (năm)

      ''Ừ, trừ những người kia thể ra sức ở bên ngoài, những thứ có khả năng chặn lại đều ở trước mặt nàng.''

      Mắt nàng long lanh, ''Phu quân có chuyện, ta muốn hỏi chút, biết chàng có trả lời thực tế ?''

      Nàng hỏi trịnh trọng khiến tò mò.

      Quả nhiên, sinh ra hứng thú, đầu tiên trộm hương cái, lại tiện tay cầm cái trâm vàng Hỏa Phượng, gắn vào đầu nàng, cười híp mắt, ''Nương tử khách khí, vi phu nhất định biết gì đó, sao dám che giấu.''

      còn hay hơn hát.

      Bị ‘ sáng ngời ’ rất nhiều lần, sinh ra chút kinh nghiệm, hề ngây ngô tin tưởng chữ nữa.

      Mộ Lăng nhịn cười, giữ vững bộ mặt phớt lờ, ''Linh Đế và Tiêu hoàng hậu là cha mẹ ruột thịt của ngươi/''

      "Cái này, đại khái là vậy, dáng dấp của ta giống với mẫu hậu, mà mẫu hậu cũng lớn để có thể trèo tường cắm sừng phụ hoàng, nàng biết, thái giám bất nam bất nữ trong cung tương đối nhiều, nam nhân chân chính, cũng chỉ có hoàng đế.'' Đế Tuấn nháy mắt mấy cái, chỉ sợ nàng hiểu, cố sức giải thích.

      ''Được rồi, miễn cưỡng giả thiết là ngươi là con trai của Đế hậu, như vậy, ngươi có thể giải thích, vì sao thái tử như ngươi lại dẫn đám người làm vương ở đây, còn xuống tay với người kinh doanh thu mua hàng hóa?'' Oa, , có thể ra 1 2 3 4 5 cái, nàng rửa tai lắng nghe, còn chuẩn bị 7 - 80 cái vấn đề hỏi .

      Đế Tuấn sờ sờ chóp mũi, hai bên khóe miệng cười gian trá,''Nương tử, nàng cũng học được nhân (người nham hiểm) rồi.''

      ''Có sư phụ như ngươi ở đây, ta muốn học cũng khó.''
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâulaula thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :