1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói - Độ Hàn X (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 174: Ở giường trừng phạt ngươi (tứ)

      Sinh thời, có thể gặp được đối thủ ngang sức, đối với những người lạnh hội được võ học đỉnh cao như bọn họ, mạnh đến mức biết được tư vị thất bại mà , tư vị mỹ diệu khó lên lời.

      Đinh Lăng có lẽ là người duy nhất trong trường bị cuộc chiến giữa Huyền Minh và Đế Tuấn mê hoặc.

      Đố kỵ làm thời khắc này nàng ta duy trì tỉnh táo, lực chú ý chuyển hết lên người Mộ Lăng .

      Ngày trước cũng biết Huyền Minh thần vương nữ nhân kia, thiên vị vô cùng.

      Nhưng nàng ta ngờ, hôm nay Mộ Lăng mất tấm thân xử nữ, gả làm thê tử người khác, lại chịu buông bỏ, nhiều lần dùng tư thái cầu khẩn khẩn cầu nàng trở về.

      Mộ Lăng , có cái gì tốt?

      Bàn về dung mạo, ở Đại Tuyết Sơn nhiều nhất nàng chỉ có thể xếp hạng trung, Đinh Lăng tháo mặt nạ da người mặt ra, tự tin tuyệt bị bại bởi nàng.

      Luận võ công, danh tiếng của nàng, cũng chỉ có thể ở bên ngoài mười phương, coi như tại công lực đủ, toàn bộ lãnh thổ Đại Tuyết Sơn, vẫn chỉ là bình thường.

      Bàn về địa vị, người vẫn chưa hoàn toàn được Đại Tuyết Sơn thu nạp như Mộ Lăng nhiều nhất cũng chỉ có thể coi là người ngoài,ù Huyền Minh thần vương nỗ lực bảo vệ, nàng cũng chưa chắc được Hậu Thổ thánh mẫu tiếp nhận.

      Mất tấm thân xử nữ, vốn là sỉ nhục lớn nhất.

      Loại nữ tử bất trinh khiết này, có thể xứng với Huyền Minh như thiên thần này ư?

      Trong mắt nàng, mắt đỏ ngập tràn.

      Thừa dịp Đế Tuấn bị cuốn lấy, rảnh để ý Mộ Lăng , đột nhiên Đinh Lăng đứng lên, phóng băng tới nữ nhân mà nàng ta hận thấu xương: “Mọi người cùng nhau tiến lên, trước tiên giữ chặt Mộ Lăng , đợi lát nữa Huyền Minh thần vương giết nam nhân của nàng, mang về Đại Tuyết Sơn, giao cho Hậu Thổ thánh mẫu xử trí.”

      Bốn trưởng lão chấp pháp cùng với tất cả nữ tử đứng ngoài quan sát chợt bừng tỉnh ngộ.

      Hơn mười ánh mắt như bão tố nhìn Mộ Lăng , che được ý hung ác.

      Đế Tuấn và Huyền Minh chiến đấu hoa lệ, làm cho Mộ Lăng đột nhiên sinh ra hào khí đầy ngập.

      Chương 175: Ở giường trừng phạt ngươi (năm)

      Có phu quân như vậy, nàng còn sợ gì?

      Nếu muốn bắt nàng, trước tiên cần phải nhìn chút, mười sư tỷ đồng môn kia có bản lãnh hay .

      Đinh Lăng là người tới trước, băng thứ trong tay, ánh sáng màu lam dị chớp động, nhưng nàng cũng động thanh sắc, nhanh chóng bôi kịch độc lên đó.

      Nàng ta chỉ cần cơ hội nho , cần sát thương Mộ Lăng , chỉ trong phút hô hấp, trong nháy mắt giết nàng tại chỗ.

      Đinh Lăng thừa nhận, võ học, nàng bằng Mộ Lăng , coi như nàng ta ngày đêm khổ luyện, cũng vĩnh viễn cản nổi bước chân của đối phương.

      Đối với vấn đề này nàng ta suy nghĩ nhiều năm, cũng phải là hoàn toàn biện pháp nào.

      Mộ Lăng chỉ có thể được coi là cao thủ, nàng ta phải thần.

      Thời cơ thích hợp, phương thức thích hợp, Đinh Lăng bị coi rẻ kia cũng có thể dùng ‘kỳ chiêu’ lấy được tính mạng của nàng.

      Vào giờ phút này, thể nghi ngờ chính là ông trời cho nàng ta cơ hội, đợi các vị sư tỷ chấp pháp ra tay trước cuốn lấy Mộ Lăng , Đinh Lăng thừa dịp tìm cơ hội chính xác, dùng băng thứ của nàng ta tập kích.

      Chỉ cần Mộ Lăng chảy ra giọt máu, kịch độc phong hầu này, nhanh chóng vùi sâu vào trong cơ thể nàng.

      Huyền Minh thần vương cũng cứu được.

      Tiểu phu quân võ công cao kia của nàng cũng có biện pháp.

      Nhưng hề nghĩ đến, Đế Tuấn vốn toàn tâm toàn ý đối kháng với Huyền Minh, đuôi mắt phát có người hướng tới phía nương tử của mình, thoáng ra chiêu giả, thân thể đột nhiên biến mất, lấy tốc độ làm người ta trố mắt thoáng qua bên cạnh Mộ Lăng .

      Nhuyễn kiếm dài giống như con rắn độc, nhẫn tấm cuốn về phía kẻ địch dám can đảm nhân cơ hội ra tay với nữ nhân của .

      Đinh Lăng đánh lại Mộ Lăng , đối mặt với Đế Tuấn, như đứa trẻ thấy đại nhân.

      Nàng ta nhanh chóng bay vọt ra, thoát khỏi vị trí ban đầu, nhưng cũng thể tránh được sát chiêu bén nhọn của Đế Tuấn.
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 176: Ở giường trừng phạt ngươi (sáu)

      A!~

      tiếng hét thảm.

      Đinh Lăng trở mắt mình cánh tay phải nắm chặt băng thứ của mình chia lìa với thân thể.

      Đau nhức, lúc lâu sau mới xuất .

      Nàng ta có chút dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt.

      Băng thứ cắm vào vách tường trong động, bên còn treo cánh tay bị gãy, ống tay áo nhìn quen thuộc như thế, màu xanh, mang theo chút hoa văn cổ quái, do nàng ta từng đường kim mũi chỉ tự tay thêu lên, làm như vậy để khác biệt với người khác, phân biệt với các sư tỷ khác.

      Càng hy vọng ngày kia, bằng những thứ đặc biệt nho này, bắt được lòng của Huyền Minh, để lưu lại dấu vết của nàng ta trong ,cuối cùng thủy chung chờ rủ lòng thương xót mình.

      Hôm nay, tất cả tan thành mây khói.

      Hoàn hảo chút tổn hại nàng còn chưa tìm được cơ hội nắm được lòng của Huyền Minh, hôm nay, nàng mất cánh tay, lại càng có tư cách.

      Cánh tay trọng thương, hơn nữa tức giận công tâm, Đinh Lăng trợn trắng mắt, ngất .

      Đế Tuấn làm như thấy, cúi đầu, thắm thiết hỏi thăm: Nương tử, sao chứ? Bị hù sợ sao?”

      “Này, chàng quá độc ác rồi, dù sao nàng ta cũng là nữ tử, cũng là sư muội của mẫu hậu chàng, chàng lại cho kiếm làm tàn cánh tay của nàng.” Quỳnh Dao trong tứ trưởng lão chấp pháp nhịn được lòng đấy căm phẫn lớn tiếng phê phán: “Chúng ta căn bản chỉ muốn dồn Mộ Lăng lại, mang về Đại Tuyết Sơn giao cho sư tôn của nàng Hậu Thổ thánh mẫu xử trí, cũng phải muốn hại nàng, là niệm tình cũ. Mà ngươi, lại hoàn toàn để ý đến tầng quan hệ này, hạ sát thủ!”

      Đế Tuấn liệt nó vào tạp tự động loại bỏ.

      Bình chân như vại, nhúc nhích chờ Mộ Lăng trả lời.

      Đối với , cảm thụ của nương tử nhà mình quan trọng hơn.

      Về phần những người kia tới của tìm chết, kiếm thọc là đúng, ai quản nàng ta là thất đãi bát đại di gì, còn cố kỵ xuống tay lưu tình.

      Chương 177: Ở giường trừng phạt ngươi (bảy)

      Nếu quan tâm Lăng nhà , cũng vọng tưởng thừa dịp rảnh lo chuyện khác, ùn ùn kéo tới, hợp nhau tấn công.

      Theo loại lý luận này, nếu căn bản họ quan tâm tồn tại của Lăng nhà , lòng dạ muốn khi dễ nương tử của , như vậy cần gì phải có vài phần kính trọng, trước khi động thủ còn phải suy nghĩ tới quan hệ sư tỷ muội bắn đại bác cũng tới kia.

      Logic của Đế Tuấn phi thường đơn giản.

      Bởi vì như thế, sở dĩ như vậy, mới cân nhắc sâu xa hơn.

      Người ta đều xuống tay lưu tình, ra tay chậm, chỉ biết bị động bị đánh.

      Chuyện liên quan đến nữ nhân cực kỳ mến, căn bản Đế Tuấn thể qua loa khinh thường.

      Cho nên, cái nữ nhân om sòm kia, nghe nhưng hoàn toàn lọt vào trong tai.

      Mộ Lăng vừa cảm động, vừa bất đắc dĩ, cho dù khẩn trương như vậy, cũng là vì quan tâm quá mức .

      “Phu quân, ta sao, chỉ là trận đấu mà thôi, dễ dàng như vậy hù được ta.” Nàng ở trong mắt , chẳng biết lúc nào biến thành hài tử, như gốm sứ dễ vỡ. Dù Đế Tuấn biết nàng có đủ năng lực để tự vệ, vẫn chọn tới trước nguy hiểm, liều mạng chạy đến bên nàng, cực kỳ chặt chẽ bảo vệ chu toàn.

      Huyền Minh luôn hiểu vì sao nàng động lòng với nam nhân phải ở Đại Tuyết Sơn, khăng khăng mực cho rằng là , dù bất cứ giá nào cũng buông tha.

      Mộ Lăng sao có thể giải thích ràng cảm giác được quan tâm, được quý trọng, được che chở trong lòng bàn tay, giống như coi trọng bảo vật trân quý đây?

      Đại Tuyết Sơn, vĩnh viễn thể nào cho nàng cảm thấy ấm áp.

      Nơi đó có người này.

      Dù là tình nam nữ hay tình mãnh liệt, cũng đều ở trong hàn băng vạn năm thay đổi.

      Đây cũng là nguyên nhân nàng vẫn luôn hiểu ý niệm trong lòng Huyền Minh, nhưng thủy chung dám nhìn thẳng.

      Mộ Lăng sợ lạnh.

      người có thể kết liền cành bầu bạn vượt qua nửa đời sau, tất cả phương diện có thể đủ, nhưng phải ấm như mặt trời ngày đông.

      Chương 178 : ở giường trừng phạt ngươi (tám)

      Cái tốt của Đế Tuấn, Huyền Minh cũng với những người ở Đại tuyết Sơn làm sao có thể hiểu được.

      Phu quân của nàng, giỏi nhất chính là giả heo ăn cọp.

      Nàng thấu hiểu tận xương tủy thói quen ngụy trang đến bất thường của , chỉ là nàng cũng nên chuẩn bị cho tốt hơn.

      Vào giờ phút này, nàng nên nhớ bốn chữ vợ chồng đồng tâm tốt hơn, nhưng thứ khác ở lúc chỉ còn hai người bày tỏ.

      ''Lăng , làm bị thương người ở Đại Tuyết Sơn, nàng vẫn kiên quyết ở cùng sao?'' Huyền Minh hỏi thăm vài câu, xong lại sợ nàng hiểu nên bổ sung thêm :''CHuyện này khó có thể từ bỏ, mặc kệ có phải là nam nhân nàng hay , quy củ của Đại Tuyết Sơn, nàng quá ràng, nếu như nàng ngoan cố đổi, bổn tôn cũng thể bao che cho ngươi được.''

      Nàng nhanh chóng vuốt lại mái tóc dài, từ trong ngực lôi xa sợi dây đỏ,tùy ý buộc.

      Hơn nữa tự nhiên nhấc lên trường kiếm, khoác lên đầu vai, ''Ta chỉ cần có phu quân bảo vệ là tốt, nhọc Huyền Minh thần vương phí tâm.''

      Nàng muốn mở miệng là thích nàng, muốn nàng cùng vĩnh viễn ở cùng nhau là thể nào, kêu nàng lật mặt muốn đẩy vào chỗ chết.

      Người ở Đại Tuyết SƠn, chưa bao giờ đem cảm giác hư ảo của tình ái đặt vào trong não, bọn họ say sưa theo đuổi võ học, tuân thủ quy củ tổ tông lưu truyền xuống.

      phân tốt xấu, hỏi đúng sai, nhân tình vị quả có thể được xưng là hy vọng xa vời.

      Từ này về sau, Lăng cũng chỉ là Lăng mà thôi, ngày trước ý niệm muốn thành thành viên của Đại Tuyết SƠn nàng tuyên cáo hoàn toàn buông tha.

      Chương 179 : ở giường trừng phạt ngươi (chín)

      ''Võ công của nàng có được từ Đại Tuyết Sơn, tự nhiên nhớ ơn thầy, dám mạo phạm tỷ mạo đồng môn. Chỉ là bất cứ chuyện gì đều có ngoại lệ, ví như chỉ nhằm về ta sao, nhưng các người lại bất kính với phu quân của ta, cũng đừng trách ta bảo vệ người nhà, ra tay độc ác.'' Mắt xinh đẹp khẽ nhếch lên, nàng cười tủm tỉm quét qua mỗi khuôn mặt, đem thỏa hiệp biểu cho mọi người nhìn.

      Đế Tuấn cười đến khép miệng được, bàn tay lặng lẽ ôm lấy eo từ đằng sau, ''Làm trượng phu bảo vệ thê tử là chuyện thiên kinh địa nghĩa, các ngươi có thể khi dễ người khác, dám đụng đến cọng tóc của nàng, các ngươi thử xem.''

      Nàng có chết cũng muốn toàn lực bảo vệ , mà cũng lấy sinh mạng thề.

      "Các ngươi căn bản là mặt dày.'' biết ai thầm câu.

      Nàng và cùng nhìn nhau cười.

      sai, bọn họ chính là muốn ở cùng nhau bảo vệ đối phương, tận hết sức lực, toàn lực ứng phó.

      Mặt dày, sao?

      Có bản lãnh ngươi cũng tìm người nguyện ý vì ngươi mà mặt dày.

      Huyền Minh nhịn được nữa.

      Thần kiếm Liệt Diễm, chỉ vào chóp mũi của Đế Tuấn, phát ra khiêu chiến cho cự tuyệt.

      '' có lệnh của bổn tôn, ai cũng được ra tay với Lăng .''

      ''Này còn nam nhân.'' Đế Tuấn cằn nhằn thầm , oaoa mặt oa nhi viết đầy đồng ý,''ân oán sâu giữa gia môn, chớ đem dính dáng đến nương tử, ngay cả tỷ võ, sau lưng đả thương người, thủy chung chính là mánh khóe hạ xuống, phù hợp với thân phận của ngươi chứ sao.''

      Nàng nhạy cảm nhớ về quá khứ.

      Thân phận? làm sao hiểu được thân phận của Huyền MInh.

      Đầu tiên quỷ dị ra ở nơi này, tiếp đó với tất cả mọi chuyện có bộ dạng như vô tâm.

      Đây là giả bộ mê hoặc đối phương sao?

      Hay là tiểu tử thối thầm hạ chiêu với nàng.

      Chương 180: Ở giường trừng phạt ngươi (thập)

      Mắt Huyền Minh phức tạp nhìn Đế Tuấn.

      Bắt đầu dần dần hiểu được, nam nhân trước mắt được Lăng nhìn trúng này, cũng tỏ ra yếu như lần đầu tiên gặp mặt.

      Nhưng càng như thế, lại càng có biện pháp dập tắt dục hỏa quấy nhiễu nhiều năm.

      khu tâm vào ngõ cụt, lại có cố chấp thuốc nào cứu chữa: “Bổn tôn tuyệt đối tặng Lăng cho ngươi.”

      Đế Tuấn ngại phiền toái, chống đối lại, nhe răng cười vô cùng đáng ghét: “Ngươi cần giữ cái mộng đẹp đánh chủ ý lên người nương tử của ta.”

      “Chúng ta tới đó tỷ võ.” Huyền Minh nhớ tới ở Đại Tuyết Sơn vô cùng thịnh hành phương thức giải quyết tranh chấp tốt nhất: “Người nào thắng, Lăng theo người đó. Dùng thực lực để chuyện, người thua được oán trách, người thắng làm vua, có chơi có chịu.”

      Cổ tay rung lên, chân khí truyền vào bên trong nhuyễn kiếm, lập tức thẳng như bảo kiếm dài, Đế Tuấn nghênh ngang chỉ hướng Huyền Minh, kiếm phong gần như chạm vào chóp mũi của : “Ngươi đến Trung Nguyên, tự nhiên theo quy củ của chúng ta . Ta nghĩ ngươi nên cắt đứt tâm tư kia , với điều kiện kia, mặc dù ngươi thắng, nương tử của ta cũng theo ngươi.”

      Con ngươi đen láy đều là tính toán, Đế Tuấn cũng lười phải che giấu, tất cả mưu dương mưu gì đều : “Ngược lại ta lại có biện pháp, còn có thể thành toàn cho phần tâm tư này của ngươi!”

      Huyền Minh biết đối phương có ý tốt, nhưng hai chữ ‘thành toàn’ đả động tới tim của .

      “Ngươi .”

      Nếu như chịu đưa Lăng ra, dù muốn Huyền Minh tha tính mạng cho Đế Tuấn cũng chút dõ dự đồng ý.

      Dĩ nhiên, đây chỉ là suy nghĩ đơn thuần cá nhân của Thần vương này mà thôi, rất nhiều năm sau, mỗi lần hồi tưởng lại màn này, Huyền Minh đều ảo não nghĩ muốn đập đầu xuống bàn.

      đúng là bị ma quỷ ám mới tin được cái tên nam nhân mặt ngây thơ trẻ con này!
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâu thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 181: Nam nhân ngoan, giường yên ()

      Rất đáng tiếc, Huyền Minh tại mới chỉ bị đùa giỡn lần thứ nhất mà thôi.

      Đế Tuấn cần tốn nhiều sức có thể mang ta đùa giỡn trong lòng bàn tay.

      Chỉ thấy nét mặt của người thiếu niên tràn đầy giễu cợt, giả bộ ngây thơ dùng tay điểm điểm chóp mũi của mình, khiến người người hận tới cắn chặt răng, gằn từng chữ : “Ngươi có khả năng nhắc tới ý tưởng với thái độ nhiệt tình như vậy, ngươi khiến ta càng thêm hăng hái muốn giết ngươi, Lăng mất trượng phu, ai có thể ngăn cản ta làm gì cả.”

      căn bản là gây hấn.

      Hoặc là sử dụng phương thức đặc biệt, hướng tới khách từ Đại Tuyết Sơn tuyên bố khiêu chiến.

      Trường kiếm bay ra, có chút rung rung, thanh bên tai dứt.

      Đây ràng là khí Chân Thần, cảm nhận được chủ nhân người tản ra ý chí chiến đấu cường đại, cũng thể chờ cho phép.

      Huyền Minh chắp ta mà đứng.

      Từ ánh mắt của Đế Tuấn, hoảng hốt hiểu, chuyện hôm nay, tuyệt đối khó bỏ qua.

      phải chịu buông tha cho cái người đối diện với khuôn mặt non nớt mà là Đế Tuấn có vô vàn khả năng cho rời .

      Đế Tuấn mặt vẫn cười, nhưng ở trong lòng, tâm tình thực bộc phát mãnh liệt.

      “Bình tĩnh mà xem xét, ta trừ đối mặt với nương tử ở ngoài, phần lớn thời gian, ta tính là người có tính khí tốt, cũng còn kiên nhẫn cùng người nhản, hôm nay, vì lưới bắt hết mấy người các ngươi, thời gian cũng còn nhiều.” Bờ môi tà ác lạnh lùng mỉm cười, hai mắt lóe lên ánh sáng đỏ đầy tàn nhẫn, vẻ mặt càng thêm ác độc quả quyết, giống như tùy lúc có thể đưa tất cả các sinh linh trước mặt tới Hoàng Tuyền.

      Huyền Minh nhạy cảm, cảm thấy nguy hiểm tới gần.

      Trong lúc lơ đãng, khóe mắt quét qua bên Đinh Lăng vẫn còn hôn mê bất tỉnh, mấy người cùng giúp nàng xử lý vết thương, có bí truyền y thuật của Đại Tuyết Sơn, nối lại tay cũng khó khăn lắm.

      Chương 182: Nam nhân ngoan, giường yên (hai)

      Nhưng, từ đó về sau, cánh tay phải từng bị chặt đứt xương cốt gân mạch này sợ là có thể sử dụng linh hoạt bình thường lần nữa.

      Thiếu niên ngây thơ đứng bên cạnh Mộ Lăng , chính là dùng nét mặt nhõm như vậy hoàn thành tất cả.

      lão luyện, làm người khác nổi da gà, nghĩ ra tuổi như thế làm sao lại coi mạng người như rơm rác, hoàn toàn để trong lòng như vậy.

      nhìn sinh mạng, hoàn toàn được tâm cảnh của tu luyện tới trình độ nhất định, khi người bị bên ngoài nhiễu loạn, như vậy có được thành tựu, thể đo lường.

      “Vị thiếu niên, có thể cho bổn tôn tên của ngươi hay ? Sư phụ là ai?” Tạm thời đè nén đố kỵ, đột nhiên Huyền Minh sinh ra hứng thú nồng đậm với tình địch.

      thưởng thức người mạnh, cũng tôn trọng người mạnh.

      Dù mâu thuẫn cá nhân giữa hai người giải được, cuối cùng vẫn muốn đánh nhau sống chết, ít nhất trước đó, Huyền Minh nguyện ý lấy lễ đón tiếp.

      Chỉ tiếc, người khác cũng phải là người Đại Tuyết Sơn xuống –

      “Ông nội ngươi, kêu gia là thiếu niên lần nữa em, ta liền kiếm bổ đầu ngươi.” sinh ra mặt mỏng, nhưng cũng mềm, bình thường động động bị nương tử coi là chuyện cười cũng được, những người liên quan cũng dám tới om sòm, Đế Tuấn tuyệt nuông chiều.

      Trong nháy mắt Huyền Minh đỏ hai má, da vốn trắng nõn, huyết sắc xông lên đặc biệt dễ thấy, sau đó từ đỏ chuyển sang tím, lại từ tím chuyển thành đen.

      Loại thái độ này của Đế Tuấn, dù người được dưỡng tốt hơn nữa, cũng bị kích động ra ba phần hỏa khí.

      thể đồng ý, vậy đánh .

      Quản khí gió là ai, đánh đến tâm phục khẩu phục, căn bản là có phương pháp ngồi xuống chuyện.

      Vì vậy, bóng dáng hai người Đế Tuấn và Huyền Minh lại dây dưa ở chỗ, lúc đầu là thử dò xét tính công kích, lúc này là chống lại, chính là dùng trăm phần trăm lực ứng phó, sát chiêu liên tiếp.

      gian bên trong sơn động hẹp, cũng ảnh hưởng tới đao kiếm quang ảnh phát huy.

      Chương 183 : Nam nhân ngoan, giường yên (hai)

      gian họp hẹp bên trong sơn động, cũng ảnh hưởng đến phát huy của đao kiếm.

      Lần này ai dám thừa dịp làm loạn chủ ý của Lăng .

      Bản thân nàng chính là cao thủ khó đối phó, lại cộng thêm phu quân nàng thủy chung xuất ra tia tâm thần, nhớ ở người nàng, nếu người nào dám mạo phạm, Thủy ĐInh Lăng còn nằm trân mặt đất biết sống chết ra sao chính là cảnh cáo.

      Sau mấy trăm chiêu, vẫn bất phân thắng bại.

      Hai người càng đánh càng hưng, muốn ngừng mà được.

      cái lướt qua, trường nhuyễn kiếm du long của Đế Tuấn như quấn chặt thần kiếm Liệt Diễm của Huyền Minh, ép dồn dập vách tường như bị hàn băng bao trùm, "Ngươi tên là Huyền Minh, nếu như hôm nay may mắn lưu được cái mạng, ngày khác trở lại tìm ta, nên nhớ, bổn vương là Đế Tuấn.''

      Huyền Minh còn chưa kịp hiểu ý tứ trong lời của , thái độ khác thường của Đế Tuấn, buông tha tiến công cạn tào ráo máng, nhón mũi chân, nhàng nhảy ra phía sau.

      CÙng lúc đó, trường nhuyễn kiếm êm ái hướng về phía nàng, chính xác cuốn lấy vòng eo của nàng, cuộn nàng ôm vào lòng, rồi sau đó lướt về hướng khác của sơn động.

      Bước chân hoảng hốt, bước chân nhanh.

      Rất có vài phần ý vị chạy trối chết.

      Mọi người sững sờ.

      Huyền Minh còn suy nghĩ vì sao đột nhiên Đế Tuấn liền biến thành thứ hèn nhát, thế nhưng lại đào binh, nếu đấu trận, chưa chắc thua.

      Trong nháy mắt lại có linh quang xuất , thầm than tốt.

      Còn chưa kịp cảnh cáo, cũng cảm thấy thân núi từng trận kịch liệt.

      Theo sát, ngàn cân cự thạch từ trời giáng xuống, phong kín bước chân rời của Đế Tuấn.

      Từng cỗ khói màu xanh dương từ bốn phương tám hương xông vào, làm gay mũi, làm người hít thở thông, chỉ hút vào gần nửa miệng, cảm thấy choáng váng đầu óc.

      May mà bọn họ có võ công đủ cao, phát sức lực đúng, liền vội vàng ngừng thở, phong kín miệng mũi, mượn cái hít thở ngắn ngủi, theo thứ tự giành ra ngoài.

      Chương 184 : Nam nhân ngoan, giường yên (ba)

      Huyền Minh đoán được là Đế Tuấn giở trò, là hận hàm răng ngứa ngáy.

      Nhưng mà bây giờ cũng được cùng so đo nhiều, thời khắc sống chết, cầu sinh là bản năng của loài người.

      Về phần cùng Đế Tuấn kết Lương Tử, còn phải như , còn mạng còn sống ra ngoài tính toán.

      Từng cỗ , từ thân núi truyền tới.

      Võ công cao hơn nữa, trong trạng thái này cũng có cách nào phân biệt được nguồn gốc thanh.

      về phía trước chính là sơn động Vô Danh, chỉ là tới nơi đó, đòng thời cũng là ngoài ý muốn bỏ chạy thành công.

      Vậy mà chuyện vượt xa dự liệu của Huyền Minh lại đơn giản như vậy.

      Khói mù ngày càng nồng đậm, thanh càng ngày càng lớn, giống như có cái gì đó cấp tốc đến.

      Suy tư, cần thời gian.

      thực tế, tất cả xảy ra, chỉ là trong nháy mắt mà thôi.

      Suy nghĩ nhờ khói cũng bị chậm lại, đợi đến ý thức của Huyền Minh càng lúc càng gần là cỗ nước sóng lớn, có địa phương để né tránh.

      Tư vị xâm nhập nước lạnh, tương đối tốt.

      uống vài hớp nước, ngón tay như móc câu, đâm sâu vào bên trong bên thạch bích, mặc cho thân thể đong đưa theo sóng, cũng tuyệt đối chịu buông tay.

      An nguy của đồng môn, thể chú ý.

      Ý thức của cũng bắt đầu mơ hồ dần dần.

      Này khói độc nửa miệng cũng phải là hoàn toàn có tác dụng, giờ phút này bị kích của nước lạnh, mơ hồ phát tác.

      Huyền Minh choáng váng thâm trầm nghĩ, đáng chết, tên tiểu tử, đến tột cùng đánh nơi nào được nhiều nước như vậy, làm khó lòng có bản lãnh của Long vương, cái hắt hơi, vài giọt nước bọt cũng có thể hóa thành mưa to.

      Sát Thiên Đao, tiểu quỷ thối, nhớ kĩ.

      ... ...... ...... ...... ........

      Đế Tuấn ôm ngang Lăng , xuyên qua bóng đêm, nơi nào nên quẹo, nơi nào nên tránh, như tâm của .

      Chương 185: Nam nhân ngoan, giường yên (bốn)


      Huyền Minh cách các nàng càng lúc càng xa, ở bên này, đá nặng ngàn cân ầm ầm rơi xuống, cả ngọn núi lớn dường như run lên cái.

      Rồi sau đó nghe thấy cái gì nữa.

      ngã rẽ, Đế Tuấn đặt Mộ Lăng xuống, từ bế chuyển thành kéo tay nàng từ từ ra ngoài.

      Đường càng ngày càng hẹp, thân thể Mộ Lăng lạnh buốt nhưng Đế Tuấn ngừng truyền nhiệt từ lòng bàn tay của mình tới người nàng, để cho nàng quên đây là đâu.

      im lặng, duy trì trầm mắc, để ruột gan nàng rối bời.

      “Phu quân, chàng có lời muốn với thiếp phải ?” Lưỡi hồng khẽ liếm cánh môi, thanh phát ra từ cổ họng nàng có chút khàn.

      “Ừ!” Nặn ra được thanh bày tỏ nghe được, Đế Tuấn tiếp tục giữ im lặng.

      Trong lúc này, chỉ còn thanh của tiếng bước chân hai người lần lượt vang lên.

      trước sau, phải trái, đè nén giằng co.

      ra những chuyện này thiếp cũng phải cố ý gạt chàng, biết nên với chàng thế nào.” Nàng cúi đầu, trong bóng tối cái gì cũng thấy được, cũng biết gió từ đâu thổi tới làm đau mặt nàng. “Nếu là bắt đầu lại từ chuyện thiếp có quan hệ với Đại Tuyết Sơn ba ngày ba đêm cũng hết, thiếp… thiếp…”

      Nếu như là thường ngày thấy nàng bị làm khó, Đế Tuấn chọn chính xác thời điểm để dừng lại, để nàng phải khó chịu.

      Vậy mà….

      Vẫn là im lặng khiến lòng người khó chịu.

      “Từ khi thiếp hiểu chuyện biết mình là nhi, cuộc sống bắt đầu ở nơi quanh năm băng tuyết bao trùm, rừng rậm u, làm bạn với dã thú,… Mười đứa bé chỉ có thể lấy chút xíu lương thực còn dư lại từ Đại Tuyết Sơn, tất cả mọi thứ đều cần chính bản thân tự nghĩ biện pháp đạt được, vì sinh tồn, những đứa trẻ thể lực tốt chết , số thân thể cường tráng nhưng cũng là vận khí tốt, cũng bởi vậy mà đem thân chôn ở nơi đó.”

      Đến lúc này, Mộ Lăng nhắm mắt lại mới nhớ được tới những đồng bạn ngày xưa, từng khuôn mặt theo năm tháng sớm phai nhòa, mờ nhạt hề ràng.
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâu thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 186 : Nam nhân ngoan, giường yên (năm)

      Ngay cả tên, nàng dần dần quên mất, nghĩ ra được nữa.

      Có những dấu vết từng trải qua, vẫn có cách nào loại bỏ từ trong tâm hồn.

      Nàng có cách nào đem những thứ kia hoàn toàn xem như tồn tại.

      Mà bây giờ, khi nàng nhắc đến chuyện xưa, kí ức của đồng bạn ngày xưa như cũ sống lại.

      ''Năm mười tuổi, Huyền Minh đem thiếp và hai đứa bé còn sống khác lên Đại Tuyết Sơn, tại thời điểm rút thăm chọn sư phụ, thiếp rút trúng tên tuổi của Hậu Thổ Thánh Mẫu, vì vậy, thuận nước đẩy thuyền, thiếp là đồ đệ đứng đầu của Đại Tuyết Sơn.'' Bây giờ nghĩ lại chút, nàng là vận số tốt hay là xui xẻo đến nhà.

      ''Ở Đại tuyết Sơn, mọi số mạng đều như nhau, sư phụ là ai cũng có quan hệ, qua mấy năm, tiến hành lần tỷ võ thứ nhất, tư chất tốt hoặc tiến bộ chậm, bị trục xuất, bị đưa tới Trung Nguyên để thi hành nhiệm vụ... Sau khi trải qua đau khổ hồng trần, còn cơ hội hoàn trả, nhưng điền kiện cần là võ công phải có tiến bộ...''

      đến đây, nàng cắn môi, giọng :''Thiếp chính là ứng viện hợp, thời điểm tỷ võ, có lên cấp, vì vậy bị trục xuất núp ở nước Mạc Thương, tiếp nhận chỉ thị, hoàn thành nhiệm vụ từ Đại Tuyết SƠn.''

      Cuộc sống giang hồ mấy năm, vết đao liếm máu, nàng ngừng tìm người gây phiền toái, rơi vào danh tiếng bụng cá hẹp hòi.

      thực tế, mỗi người nàng đuổi giết, đều ở đây nổi danh.

      Nàng chỉ là thân thoát khỏi con rối, hoàn thành lệnh của cấp , hoàn toàn có quyền cự tuyệt.

      Cho đến ngày kia, nàng gặp được Đế Tuấn, cuộc sống mới có chút cải biến.

      ''Hừ.'' Đế Tuấn mang theo chút tâm tình khó chịu, thanh khó chịu làm gián đoạn câu chuyện của nàng.


      Chương 187 : Nam nhân ngoan, giường yên (sáu)

      ''Cái dáng dấp như con hồ ly tinh mặt trắng là chuyện gì?''

      Kì thực cái quan tâm là cái này.

      Nghĩ tới chuyện HUyền Minh si ngốc ánh mắt dây dưa nhìn nàng, liền căm tức, đặc biệt tức.

      ''Gì?'' lâu sau nàng mới trở về chỗ này, trong miệng của chính là đến HUyền Minh.

      Nhịn được cười, cười nham hiểm.

      Đế Tuấn hung hăng quay đầu nhìn nàng cái, đáng tiếc bốn phía toàn màu đen, nàng hoàn toàn tiếp thu được.

      ''Nàng chính là người có tướng công có nhà, tương lai có chục đứa , những cái này đứng đắn, dáng dấp vẫn còn như cố nhân nghiệt, tốt nhất có thể thấy nên thấy.'' thanh chua chát bán đứng chân tâm tình của , ngờ giận dỗi nửa ngày, chính là ghen.

      CHỉ là chỉ cần chịu chuyện, trong lòng nàng liền thực tế vài phần.

      Nàng lặng lẽ đảm bảo cưới cánh tay của , ngay sau đó cả thân thể cũng dán tới, ''Phu quân, người ta biết HUyền Minh chạy tới nha, bọn họ xuống tay với chàng, giọng điệu này thiếp nhịn được, ai dám động đến cọng lông nách của chàng, làm con dâu phải liều mạng đòi lại.''

      Thân thể tỉnh táo lại ràng.

      thường lời ngon tiếng ngọt, thỉnh thoảng như con chim nép vào, hiệu quả tuyệt đối kinh người.

      ''Nương tử, nàng chính là cá ngốc.'' Đế Tuấn xoa xoa tóc nàng, có lẽ là cẩn thận đụng phải lọn tóc ngắn, lại nổi tính khí, ''Bình thường chăm chỉ luyện võ, học nghệ tinh cũng thôi , chuyện ập lên đầu, đánh lại người ta, học lui để cầu người, chờ đợi thời cơ, có việc gì hướng tóc của mình, phô trương sao?''

      Chương 188: Nam nhân ngoan, giường yên (tám)

      “Bình thường luyện võ cho tốt, học nghệ tinh cũng thôi , chuyện ập lên đầu, đánh lại người ta sao học cách lùi lại mà tĩnh chuyện khác, chờ đợi thời cơ? có việc gì làm như vậy với tóc của mình, khoe bàn tay, nàng cũng suy nghĩ chút, những thứ này đều là thứ vi phu thích nhất, bị thương chút xíu thôi nơi này cũng đau rất lâu đấy!”

      nắm bàn tay mềm của nàng, vỗ ngực cái, tức giận hô hấp cũng nhấp nhô lên xuống.

      Mộ Lăng nào dám phản bác, thể làm gì khác hơn là cười theo: “Kẻ sĩ có thể chết, thể nhục, người ta thành hôn, đương nhiên là phải suy tính đến ảnh hưởng.”

      “Phi!” cúi đầu xuống, cắn mạnh lên gò má của nàng: “Cổ hủ! Mặt mũi quan trọng hay là mạng quan trọng?”

      Mộ Lăng định là mặt mũi.

      Ngay sau đó Đế Tuấn lại gầm rống bên tai nàng: “Lần sau mà có chuyện tương tự, nàng cứ làm thứ hèn nhát kia cho ta, có thể sâu bao nhiêu … Bị người ghê tởm mấy câu chết được, chờ ta trở mình đến, trực tiếp móc mắt bọn họ xuống làm bóng cho nàng đá.”

      Lại tới!

      Mộ Lăng muốn liên tưởng nhưng cố tình ngay lập tức trong đầu lên cảnh đêm kia của người Tiêu Dao môn, cuối cùng “lăn lăn” thành môt đống.

      buồn nôn!

      Còn nữa, bị người sờ cái thế nào? con cóc nhảy lên mu bàn tay đâu! Đến tột cùng là học tật xấu ở đâu vậy, động chút làm cầm đao chém vào mình?” đến khó thở, dừng lại chút rồi lại chăm chú lảm nhảm: “ thể để có lần sau nữa biết ?”

      Mộ Lăng gật đầu mạnh.

      “Nếu mà có chuyện, trước tiên tố cáo cho vi phu là được, nhớ chưa?” Căn bản tại chính là coi nàng như đứa bé hiểu chuyện, từng chữ từng câu muốn nàng ghi ở trong lòng.

      Mộ Lăng gật đầu lần nữa.

      Đế Tuấn bất mãn búng tay: “ chuyện.”

      “Nhớ!” Trong bóng tối, nàng trợn mắt nhìn trời, cực kỳ vô lại.
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâu thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 189: Nam nhân ngoan, giường yên (chín)

      Giờ phút này, chợt có loại cảm giác, nàng phải là nương tử của mà là tiểu nữ nhi của .

      Giọng điệu dạy dỗ người vừa rồi của Đế Tuấn, có chút cảm giác làm cha.

      Chẳng lẽ bình thường quá mức khát vọng đứa , cho nên trong lúc vô tình liền thay đổi thành dáng vẻ người lớn?

      Ặc, loại ý niệm này, trong lòng nghĩ là được rồi, dám trước mặt , nếu nhất định lại bị đuổi theo cắn lên người dấu răng.

      “Hừ, trở về rồi tính sổ với nàng sau.” Đế Tuấn hài lòng, kéo lấy bàn tay bé của nàng, tiếp tục về phía trước.

      “Phu quân, chúng ta đâu?” Ở trong bóng tối ngây người quá lâu khiến cả người Mộ Lăng đều thoải mái: “Sao ta lại cảm thấy đỉnh đầu như có cả tòa núi đè lên vậy? Đây phải là đường ra ngoài đúng ?”

      Nghe thấy lời này, Đế Tuấn đắc ý nở nụ cười.

      “Lăng , nàng quên nơi này là nơi nào chứ!”

      “A?” Nàng phản ứng kịp.

      “Ra khỏi huyện thành tám mươi dặm có ngọn núi, núi có động Vô Danh, bên trong động có mười tám khúc ngoặt cửu liên hoàn, trong đó có đầm bằng… Dưới đáy đầm có cá mẫu tử… Nam nữ thế gian này ăn cá đó, năm sinh hai đứa thành vấn đề.” Lúc này mới gọi là mệnh định trước, Lăng cho đến, liều mạng liều chết ngăn cản, nhưng cuối cùng, Đế Tuấn vẫn thành công đạt được “vùng đất mộng tưởng”, bước từng bước đến gần cá mẫu tử trong truyền thuyết kia.

      Đừng lui bị đá khổng lồ ngàn cân phong kín, hai người chỉ có thể kiên định về phía trước.

      Dù Mộ Lăng muốn kháng nghị, tình thế trước mắt cũng cho phép hai người lui về phía sau.

      phải đâu.” Làm sao nàng lại quên mất vụ này chứ!

      “Nương tử, đây đều là số mạng ông trời an bài cá mẫu tử có duyên với chúng ta.” mới cần với nàng, từ mười năm trước, theo hòa thượng sư phụ tới chỗ này tu hành, trong động và ngoài động, nhắm mắt cũng có thể qua lại.

      Về phần cá quái dị dưới đầm băng kia, trước kia Đế Tuấn thấy qua vô số lần.

      Chương 190: Nam nhân ngoan, giường yên (mười)

      Đáng tiếc diện mạo của chúng được đẹp, đầu , thân thể thô, toàn thân màu bạc phát sáng, từng vòng từng vòng nhảy lên xuống trong nước, đều khiến liên tưởng đến bảo kiếm trong tay, hề muốn ăn.

      Gần đây mới biết cá quái dị này lại có công hiệu như thế, vì vậy mới tìm cách rời khỏi huyện thành Xương Bình, dầu gì cũng phải tới chuyến bắt mấy con cá về thử chút.

      Nếu phải Mộ Lăng nhìn quản chặt, nghĩ sớm đến rồi.

      tại vừa đúng dịp, thuận theo tâm nguyện của .

      ăn có được hay ?” Mộ Lăng mặt buồn rười rượi, kinh nghiệm sinh tồn từ lúc nào cũng nhắc nhở nàng, nhưng thứ chưa quen thuộc, biết ý tứ, vạn bất đắc dĩ tốt nhất là nên trêu chọc vào. Hơn nữa phải quản miệng của mình, thể thấy được thứ gì liền ăn thứ đó, vận khí tốt chút, ăn no bụng rồi cũng xong mạng, đây kỳ lạ gì.

      “Vậy nàng có thể đảm bảo thai sinh cho ta hai đứa ?” nam nữ, hoặc là hai nam hai nữ cũng quan hệ.” Quan trọng nhất là phải sinh đôi!

      Mộ Lăng thể ra sức lắc đầu, sinh nam sinh nữ, lần đầu sinh được bao nhiêu, căn bản nàng thể quyết định được.

      Đế Tuấn chính là làm khó người khác.

      “Nếu nương tử giải quyết được, vi phu tình nguyện mạo hiểm, tự mình thử cá.” Truyền thuyết có phải hay , rất nhanh được bụng của Lăng chứng minh.

      “Ngộ nhỡ ăn cá cũng sinh được “chuyện tốt thành đôi” như mong muốn của chàng sao?” phải là nàng cố ý muốn mất hứng, thực tế, khả năng này vô cùng lớn.

      Đế Tuấn sa sầm mặt, rất nhanh quyết tâm, quyết định: “Vậy vi phu cần phải siêng năng sửa chữa để đền bù rồi!”

      “Phi, lưu manh háo sắc!” Gương mặt Mộ Lăng ửng đỏ giống như quả táo mới chín.

      “Tạ nương tử khích lệ.” thấy hổ thẹn, ngược lại còn cho rằng vinh, Đế Tuấn hớn hở vui vẻ nhận đánh giá của nàng, càng lúc càng đắc ý.
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâukoko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :