1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói - Độ Hàn X (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 166: nghiệt nam nhân đến từ Tuyết Sơn (sáu)

      “Dù là trở thành thành viên của Đại Tuyết Sơn có thể như thế nào? Cho tới bây giờ đó đều là những ngày mà ta muốn trải qua, Huyền Minh, ngươi cũng đừng quên mất, ban đầu người thay ta quyết định, chính là ngươi!” Tay Mộ Lăng càng run lợi hại, chỉ đành liều mạng nắm chặt chuôi kiếm, mượn lực của kiếm Tinh Thiết Trọng chèo chống cơ thể, cũng che giấu sợ hãi sâu tận xương tủy đối với Huyền Minh.

      “Thần chủ, Mộ Lăng càn rỡ như thế, cần gì phải nhảm, trực tiếp thẩm phán tội lỗi của nàng là được.” Bốn vị trưởng lão chấp pháp cùng nhau mở miệng, gương mặt xinh đẹp, treo đầy bất mãn.

      Thân phận của Huyền Minh là gì?

      Mộ Lăng nho làm sao dám làm càn trước mặt Thần Chủ?

      Huyền Minh giương tay lên, thủ thế im lặng.

      Chúng nữ mặc dù cam lòng, nhưng cũng đành ngậm miệng, dám nhiều lời.

      “Tiểu Lăng , tin tưởng ta, trở về Đại Tuyết Sơn có thể có được chỗ tốt, nếu so với nam nhân bên cạnh nàng tốt hơn nhiều.” lấy tư thái cho cự tuyệt cầm lọn tóc dài khác của Mộ Lăng lên, kiên nhẫn, lần nữa in dấu hôn xuống: “Vô luận như thế nào, ta nhất định phải dẫn ngươi trở về… Ngươi còn , nhưng cũng nên hiểu đạo lý đơn giản, khi nam nhân, nhất là nam nhân có thực lực thay đổi vận mạng, khi tâm tâm niệm niệm nhận định chuyện, dùng mười mấy năm để hoàn thành, hai chữ thất bại, tuyệt đối cho phép.”

      Mộ Lăng trả lời dị thường dứt khoát.

      Giơ tay chém xuống, tóc rơi bay tán loạn.

      hôn lần, nàng cắt lần, cùng lắm giống như Đế Tuấn biến thành trọc đầu, giả làm ni mấy ngày.
      nhuandong-DĐLQĐ
      Phát khả đoạn, tâm bất loạn ( nhát cắt đứt, tâm còn loạn)

      Huyền Minh có mạnh hơn nữa, cũng cách nào thay đổi quyết tâm của nàng.

      Đoản đao vung ra sát khí bán nhọn, đồng thời đứt đoạn, lưu lại vết máu nhàn nhạt ở cánh tay thon dài tuyết trắng của Huyền Minh.

      ràng có thể né tránh, lại lựa chọn tránh né.

      Cho đến khi từng giọt máu đỏ tươi chói mắt chảy ra, mới vươn đầu lưỡi ra, liếm máu tươi của mình.
      Trâukoko thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 167 : nghiệt nam nhân đến từ Tuyết Sơn (bảy)

      nghiệt như nhau, cười rất đẹp mắt, ''Ngươi quá tùy hứng.''

      ''Ta chỉ hy vọng ngươi có thể hiểu, có những thứ, tuyệt đối thể thay đổi, cho dù là tự mình đến, cũng được.'' Nàng nhìn thẳng , ánh mắt trong vắt nhưng đáy hồ sâu thẳm.

      sớm quyết tâm.

      Chỉ là Huyền Minh chịu tin tưởng mà thôi.

      Hấp dẫn của Đại tuyết sơn, trong mắt nàng, bằng dịu dàng của Đế Tuấn.

      rất nhiều năm có ai dám như Lăng làm càn trước mặt Huyền Minh.

      nghe xong đầu tiên là ngẩn ra, theo đó vỗ tay.

      mu bàn tay dòng máu lại rỉ ra, từng giọt từng giọt, lăn qua da thịt trắng nõn, rơi xuống, hòa thành mảnh hồng, biến sắc dưới chân, ''Ngươi còn nhớ ? lúc Tiểu Lăng còn là nữ oa nhi, bổn tôn liền hết sức thưởng thức quật cường của ngươi, năm tháng như đuốc, lớn lên chỉ có thân thể, đồ vật của bản chất lại thay đổi.''

      Lời tốt nàng nghe hiểu, Huyền Minh chậm rãi nở nụ cười, càng tăng thâm cảm giác tà, ''Nhưng mà, ngươi cũng nên hiểu tính khí của ta, nếu ra khỏi Đại Tuyết SƠn, từ ngàn dặm xa xôi đến đây, còn tốn ít công lực dẫn người tới đây, vậy tuyệt đối tiếp nhận cự tuyệt của ngươi.''

      Nhún vai cái, nhàng tự nhiên, còn là cánh tay bị thương, nhàng phất qua trước mặt nàng, lấy trọng lực nàng cách nào cự tuyệt, thoát đầu trâm nàng dùng để cố định tóc dài, mấy sợi tóc dài mềm mại như nước rơi ở đầu vai, Huyền Minh hài lòng nhìn nàng trở về bộ dáng trong hồi ức.

      CÒn là trang điểm thiếu nữ cực kỳ hợp với nàng.

      Dù là hai túm tóc đen bị cắt đứt thành lỗ hổng chể che giấu, phá hư vẻ hoàn mỹ, Huyền Minh lại dùng ánh mắt si mê nhìn nàng.
      Chương 168 : nghiệt nam nhân đến từ Tuyết Sơn (tám)

      ''CÙng ta trở về Đại Tuyết Sơn , chuyện Trung Nguyên cần để ý, ta cầu khẩn với sư phụ của ngươi, để cho ngươi có thân phận chính thức, sau đó chúng ta có thể...''

      ''Huyền Minh, ta thành thân.'' Lăng chặn lại lời của , muốn tiếp tục, ''có những chuyện, phát sinh chính là phát sinh rồi, phải ngươi có thể làm bộ như thấy nó liền tồn tại.''

      ''Ta ngại.'' giống như nghe được lời của nàng.

      ''Nhưng ta ngại.'' Nàng muốn dùng lực hất cánh tay của ra, nhưng thử mấy lần, vẫn là thể đem cánh ta dính người nàng bỏ ra.

      ''Lăng , ngươi thặt sao.'' Mặt lạnh xuống, ngay cả hô hấp cũng phai nhạt nhiều, lẳng lặng chờ đáp án của nàng.

      '' sai.'' Quật cường nâng cằm lên, nàng để ý nam nhân này là trong những chủ nhân của Đại Tuyết SƠn, có địa vị vô thượng, còn có võ công thăm thẳm.

      Nàng nóng lòng thổ lộ tâm mình, coi như hiểu, cũng đường đường chính chính ra.

      Đó là thuộc về danh phận của Đế Tuấn, mặc kệ có ở đây, nàng đều muốn thay duy trì.

      '' có cái gì tốt? võ công bình thường, tướng mạo bình thường, tuổi lớn, còn là hòa thượng hoàn tục, có thể cho nàng cái gì, vinh dự? địa vị? quyền thế? ta cho phép nàng chà đạp mình như thế, gả cho nam nhân ta đều xem trọng.'' Rốt cuộc Huyền Minh nắm được cánh tay bé của nàng, dù bị nàng mãnh liệt kháng cự, cũng gắt gao nắm, ''Cùng ta về, ngươi chính là nữ nhân của Minh Thần Huyền Minh, duy nhất, đời này kiếp này, tuyệt thay đổi."

      Nàng lộ vẻ cười lạnh....
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâu thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 169 : nghiệt nam nhân đến từ Tuyết Sơn (chín)

      ''Nam nhân ta , tại sao lại cần ngươi thích? Huyền Minh, võ công của ta bằng ngươi, nhưng thế giới này có nhiều cách, tới áp bức đến cường giả, tỷ như...''

      Nàng nâng lưỡi đao lên chặt đứt sợi tóc, lần này nhắm ngay chỗ bị buộc với cánh tay phải của mười ngón cùng nhau.

      Nàng muốn dùng phương thức tự tàn để biểu lộ tư thái.

      Dù là tứ chi tàn tật, hay là mất tính mạng, nàng cũng phản bội tình vất vả mới có được.

      Chỉ có như vậy, mới có thể phụ mảnh tâm ý mà Đế Tuấn quý trọng.

      Huyền Minh rốt cuộc trước khi lưỡi đao chạm phải cổ tay của nàng trước, buông lỏng giam cầm.

      Hai ngón tay chính xác cầm lưỡi đao, tránh cơ hội muốn tổn thương nàng.

      CÙng lúc đó, cái nhuyễn kiếm màu đen nộ long mãnh liệt tập kích trước mặt của Huyền Minh, vẻ này kém hơn cường đại bị áp bức của , ép phải nhảy ra tại chỗ, mới có thể tránh được đợt tập kích này.

      Sau lưng nàng chẳng biết lúc nào có thêm người.

      người gấm vóc trường bào 14, 15 tuổi, mặt oa nhi, da thịt non mịn, thỉnh thoảng cười đáng , thỉnh thoảng tròng mắt đông lạnh, chứa lực sát thương, mím môi chặt đứng chỗ.

      Đem nàng thành công ôm trong ngực, cũng dính sát như bình thường, mà là lực lớn hơn lôi nàng ra sau lưng, lại dùng thân hình cao lớn chặt chẽ ngăn trở nàng, cũng thuận tiện cắt ánh mắt si mê của Huyền MInh.

      ''Nương tử, chuyện ngày hôm nay khiến vi phu rất tức giân, ngươi cần hảo tâm chuẩn bị, chờ khi về, vi phu dễ dàng bỏ qua cho nàng.'' sợ bay cả tim, vẫn nhảy loạn ngừng, cách nào về vị trí cũ.
      Trâu thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 170 nghiệt nam nhân đến từ Tuyết Sơn (mười)

      Mộ Lăng đứng ở phía sau mới phát giác ra phu quân của nàng cao lớn như vậy giống như tòa núi cao nguy nga, đứng vững vàng ở trước mặt mình, chặn tất cả mưa gió lại, khiến những khả năng gây tổn thương đến nàng đều tiêu tán.

      an toàn.

      Đế Tuấn đến, có người nào có thể ép buộc nàng làm những chuyện nàng thích nữa.

      Dù là Huyền Minh, còn có đại Tuyết Sơn ở sau lưng cũng thể ép buộc.

      “Được rồi, trở về rồi hãy .” Nàng cười khan hai tiếng.

      Cục diện rối rắm trước mắt vẫn còn chưa được giải quyết, hai vợ chồng phải đoàn kết nhất trí, đồng tâm ra ngoài.

      tại nghiên cứu phải giáo huấn nàng như thế nào, đó phải là nội chiến hay sao.

      Huyền Minh vẻ mặt khó chịu nhìn hai người cực kỳ thân mật dán sát vào nhau như thành khối.

      Cuộc sống an nhàn Đại Tuyết Sơn cũng chưa hoàn toàn tiêu diệt tình cảm thuộc về con người của .

      khi ghen tỵ đột kích, sôi trào mãnh liệt cơ hồ muốn nổ tung thân thể cường hãn của , Huyền Minh nheo đôi mắt hẹp dài lại, giống như dao găm muốn đâm xuyên qua ‘tiểu’ nam nhân ngăn trở Mộ Lăng .

      “Chúng ta lại gặp mặt.” Huyền Minh lập tức nhớ lại người ở trước mắt này là ai, mấy canh giờ trước, hai người còn có giao thủ quaa. Chỉ là khi đó, đối phương yếu thể tưởng tượng nổi, quá mười chiêu liền bị quật ngã trong vũng máu.

      hẳn là chết.

      Vì sao lúc này lại đứng ở trước mặt , quang thân phát ra khí thế cường đại, gần như phân cao thấp với .

      Chẳng lẽ là hai người sao?

      Hoặc là, lừa mình.

      “Ta tới, đầu tiên là trả nợ, sau đó là đòi nợ.” Đế Tuấn giơ áo khoác bị tổn hại ra, Huyền Minh nhất thời lý giải được trí khôn của người Trung Nguyên: “Ngươi lý do chém ta kiếm, hiển nhiên ta phải trả lại ngươi đao, đó là ‘trả nợ’. Ngươi khi dễ nương tử ta, còn muốn ta bị cắm sừng, đây là ngươi thiếu ta ‘khoản nợ’. Ta luôn là người cực kỳ hẹp hòi, tuyệt cho người khác thiếu ta, cho nên phải đòi lại.”

      Chương 171 giường trừng phạt nàng

      Đứng ở phía sau Mộ Lăng nghe ý tại ngôn ngoại, vươn bàn tay bé ra, hung hăng nhéo cái ở bên hông Đế Tuấn.

      ai keo kiệt dây ? Coi nàng là đồ ngốc sao, nghe hiểu châm chọc ư ?

      Đế Tuấn quay đầu lạu, nhe răng nhếch miệng : “Nương tử, vi phu mình hẹp hòi, chưa từng nàng keo kiệt, nàng thể bởi vì trước kia mình rất keo kiệt mà cho vi phu thỉnh thoảng hẹp hòi chút sao ?”

      “Phi.” Phỉ nhổ ngụm, Mộ Lăng như kỳ tích khôi phục lại tâm tình đùa giỡn: “Còn chuẩn bị cẩn thận nghênh địch, làm được như lời , phu thê chúng ta chấm dứt tại đây, phải chàng muốn chục đứa sao? Nếu chết rồi phải tào địa phủ sinh đấy.”

      “Vậy cũng được.” Đế Tuấn vẻ mặt phớt tỉnh lắc đầu cái: “Địa phủ quá lạnh, đứa bị gió rét, ở nhân gian là được, nhân gian có núi có nước có sông, có hoa có cỏ có dã thú, còn có mặt trời ấm áp…hắc hắc.”

      Huyền Minh nghe vậy nổi trận lôi đình.

      Lấy võ công của , muốn tránh nghe cũng khó khăn.

      Phu thê nhà người ta tâm tình, nghe vào trong tai như dao găm cắt vào nơi mềm mại nhất của trái tim.

      Từ trong ra ngoài, ngũ tạng lục phủ của lật khuấy co rút thôi.

      Vì vậy nhịn được quát lên tiếng, chặn lại hai người ngày càng càn rỡ đối bạch: “ chết đến nơi rồi còn có tâm tình liếc mắt đưa tình. Vị thiếu niên, Lăng là nữ nhân bổn tôn nhìn trúng từ , tuyệt đối có khả năng tặng cho ngươi. Thức thời, nhanh chóng tạ tội chết, cũng miễn cho phải động thủ, chịu những đau đớn vụn vặt này.”

      “Thúi lắm, lão tử tuổi còn lớn hơn ngươi, ai là thiếu niên hả?” Đế Tuấn cần suy nghĩ, bộc phát tục.

      thực tế, lần đầu tiên nhìn thấy Huyền Minh, ưa dáng vẻ cố làm siêu nhiên của . Đối phó với loại ưu nhã thỏa đáng này, loại người vĩnh viễn giữ tư thái cao cao tại thượng, ngược lại dạng tiểu lưu manh nơi phố phường giải hận được.

      Căm tức vừa ép Lăng thiếu chút nữa đứt cổ tay, Đế Tuấn nơi nào còn có tâm tư lưu lại đường sống.
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâu thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 172 : giường trừng phạt nàng (hai)

      Làm sao mà vui vẻ tới.

      Trước khi đánh chết Huyền Minh, cần đem tức chết rồi .

      ''Ngươi....'' ở Đại Tuyết Sơn, ai nhìn thấy Huyền Minh phải cung kính, làm sao chịu qua được cái vũ nhục như thế.

      Động võ, sinh ra vẻ sợ hãi, nhưng cãi nhau, đúng là khong phải đối thủ.

      Khí sắc tức giận mặt, vẫn là nghĩ ra từ ngữ thích hợp để phản bác, vì vậy chỉ có thể hướng về phía Lăng phía sau Đế Tuấn kêu to, ''Đây chính là nam nhân ngươi nhìn trúng? Đây chính là người ngươi ? Vì ngay cả bàn tay ngươi cũng cần? Ngươi có nghe thấy cái vừa , thô bỉ, hạ lưu, căn bản là đồ lưu manh rắm chó, tiểu côn đồ.''

      Huyền Minh dễ dàng chứng minh , nội tâm mỗi người đều tồn tại đồ vật u.

      Mà thô tục, kì ai ai cũng biết .

      Chỉ là, có người quen khắc chế, luôn tránh khỏi mà thôi.

      Lăng im lặng cực kì.

      Nhưng nàng hiểu Huyền Minh là nam nhân dạng nào.

      Cẩn thận tỉ mỉ nghiêm túc, Tu Tâm Dưỡng Tính, đem dục vọng áp đặt đến cực hạn, tám phần lực chú ý của đều đặt ở nghiên cứu võ học.

      Mặc dù chỉ có 26 tuổi, nhưng trí khôn lắng đọng xuống thua gì trưởng già 60 tuổi.

      Nhưng Huyền Minh như vậy, vẫn bất tri bất giác cùng với Đế Tuấn cùng nhau tục.

      Rắm chó kêu, đồ lưu manh, tiểu côn đồ, trước ngày hôm nay, có người nghe thấy từ ngữ ''nhân tính hóa'' như vậy từ con người tuấn mỹ phiêu dật này.

      Cánh tay Đế Tuấn từ phía sau tìm tòi, ôm chầm lấy nàng, đôi môi nóng hừng hực in dấu môi nàng.

      Biểu diễn xong, đem nàng nhét lại về phía sau, dùng thân thể ngăn trở lần nữa, dương dương tự đắc ....

      CHương 173 : giường trừng phạt nàng (ba)


      "Như thế nào? Ta thô bỉ, ta hạ lưu, ta vô sỉ, ta dâm đãng, nhưng nàng lại ta, thích ta, cả đời muốn rời xa ta, ngươi sao quý, phiêu phiêu dục tiên, vứt bỏ Thất Tình Lục Dục, nhưng Lăng thích, oa tạch tạch tạch. . ."

      có kiên nhẫn cùng bậy nữa, Huyền MInh vừa ra tay là sát chiêu, mưu toan trong vòng ba chiêu, để cho Đế Tuấn bị mất mạng.

      lại dám hôn Lăng .

      Lại còn dùng tư thế cợt nhả như vậy, tuyệt nhiên coi là nam nhân.

      Trường nhuyễn kiếm trung du đãng, phong kín Huyền Minh thế công, dễ dàng tiếp cận người .

      Tranh thủ lúc rảnh rỗi, Đế Tuấn còn có tâm tình bình luận, "Tay có đeo găng tay cùng ta đấu? Ngươi cũng quá biết tự lượng sức mình.''

      Trưởng lão của Chấp Pháp đường vội vàng dâng lên thần kiếm Liệt DIễm Huyền MInh chuyên dụng.

      Từ khi Đế Tuấn đến, mọi người đều ra hính dáng, nhìn hai người này tranh đấu gay gắt.

      Bởi vì nhìn quá mê mẫn, tâm tình cũng vô cùng rung động, cho tới ngày đại thất, thế nhưng hoàn toàn quên mất chức trách của mình.

      Huyền Minh rút ra trường kiếm, tiếng nào công kích.

      hiểu quy củ giang hồ, chỉ biết là thể buông tha đạo lý giả thắng.

      Huống chi đối thủ trước mắt này có lực lượng ngang với .

      Hơn nữa còn đoạt người của , Huyền Minh hận được xử trí cho sảng khoái.

      "Nương tử chờ ta." Lên tiếng tạm biệt, Đế Tuấn cũng là mặt sợ hãi, đón đầu trải lên, cùng Huyền Minh triền đấu ở tại chỗ.

      phát thượng thủ, hai người tựa như cá gặp nước, đánh sảng khoái.

      Sau trăm chiêu, cũng chỉ là thân thể nhiệt liệt, sục sôi cảm xúc thiêu đốt chiến ý, hừng hực lên.

      Sinh thời, có thể gặp được đối thủ ngang hàng, đối với bọn họ hiểu đến cái độ võ học tột cùng, lấy tư vị thất bại mà , tư vị mỹ diệu khó lên lời.
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :